Biết Vị Ký
Chương 73: Nghi hoặc
Mã giáo tập, xoay người, vẻ mặt phức tạp nhìn Lâm Tiểu Trúc nói “ ngư hương tiểu hoạt thịt “
Lâm Tiểu Trúc suy nghĩ một chút rồi bắt đầu cắt thịt.
Tiểu hoạt thịt chính là thịt cắt miếng nấu lửa nhỏ mà thành, miếng thịt xốp mềm trơn mượt. Nguyên liệu đương nhiên là thịt miếng chứ không phải thịt băm, cho nên nàng liền cắt khối thịt thành từng miếng như hôm qua.
Ngư hương chính là làm cho món ăn có mùi cá, nhưng không phải do cho cá vào mà dùng hạt tiêu, hành, gừng, tỏi, đường, muối, nước tương. . điều chế mà thành. Vừa có vị cay của tiêu, gừng, hành, lại có vị chua ngọt của đường, dấm. . .
Kiếp trước Lâm Tiểu Trúc rất thích món cay Tứ Xuyên, cái loại rau thơm mùi cái này lại là món độc đáo của Tứ Xuyên, cho nên nàng biết rất rõ. Có điều khi lần đầu tiên ở sơn trang ăn món đậu hủ ngư hương, nàng phát hiện món này không có dùng tiêu. Ở Thanh Khê trấn một thời gian, nàng cũng không thấy mọi người dùng tiêu. Lúc đó có hỏi bóng hỏi gió Trương Đông và Tiết lão gia tử, nào ngờ bọn họ căn bản không biết tiêu là cái gì.
Nhìn Lâm Tiểu Trúc sau khi dừng đao, trên thớt vẫn là thịt miếng, mọi người đều kinh ngạc, nhịn không được la lên “ chẳng lẽ qua một đêm, Lâm Tiểu Trúc vẫn không nhận ra được gì ? “
“ Ta thực sự không hiểu nha, hôm nay nàng cắt thịt miếng thì có khác gì hôm qua chứ ? “
“ Không khác gì ngày hôm qua, nàng không phải tự mình tìm mắng sao ? “
Chu Ngọc Xuân vốn không kiên nhẫn, nghe mọi người bàn tán liền níu tay áo Tô Tiểu Thư “ không phải Lâm Tiểu Trúc nói đã nghĩ ra cách sao ? sao lại làm giống y như ngày hôm qua ? “
Tô Tiểu Thư lắc đầu, chăm chú nhìn Lâm Tiểu Trúc, mày nhăn thành hình chữ xuyên.
Hạ Sơn lại không như bọn họ. Ánh mắt của hắn không phải nhìn Lâm Tiểu Trúc mà chuyên chú nhìn Mã giáo tập. Hắn cảm thấy, nếu Lâm Tiểu Trúc nói đã nghĩ ra cách, hơn nữa bộ dáng lúc này như đã đoán ra trước, vậy thì nàng làm gì tất có lý của mình. Người khác bàn tán là vì bọn họ không hiểu, bọn họ không để ý xem phản ứng của Mã giáo tập như thế nào.
Ngô Bình Cường cũng chăm chú theo dõi phản ứng của Mã giáo tập. Từ trong núi đi ra, ngay đêm đầu tiên, Lâm Tiểu Trúc đã vạch trần sai lầm của Viên Lâm trước mặt mọi người, còn tự tay nấu cháo cho Viên Thiên Dã. Cho nên Ngô Bình Cường đã xem nàng là đối thủ cạnh tranh lớn nhất, cộng thêm biểu hiện của Lâm Tiểu Trúc trong tối qua, hắn càng thêm củng cố ý niệm này. Sáng nay nghe Ngô Thái Vân nói Lâm Tiểu Trúc đã tìm ra đáp án, hắn liền suy nghĩ lại nan đề của Mã giáo tập nhưng vẫn không tìm ra manh mối gì. Cho nên khi thấy Lâm Tiểu Trúc bộ dáng như có tính toán trước, hơn nữa còn hỏi qua mã giáo tập rồi mới hạ đao, khác hẳn hôm qua làm hắn có chút thất bại, cảm giác như mình lại thua rồi. Tuy nhiên thấy Mã giáo tập nhìn Lâm Tiểu Trúc hạ đao, sắc mặt vẫn rất khó coi, tâm tình của hắn thả lỏng được một chút. Xem ra cách của Lâm Tiểu Trúc chưa hẳn là đúng.
Mặc kệ mọi người bàn tán, Mã giáo tập lại tiếp “ thịt xào củ cải “
Lâm Tiểu Trúc lại vung đao, trong lòng cũng bình tĩnh hơn. Nàng biết mình đã làm đúng.
Đao công, không chỉ có đem củ cải cắt thành sợi mà còn phải căn cứ vào từng món ăn mà cắt nguyên liệu thành hình thức khác nhau. Dù là thịt cắt miếng hay thịt mỡ, thịt băm. . . đều không quan trọng. Bởi vì những thứ này đều có thể luyện được nhưng làm việc không suy một ra ba, không tự cho là đúng mới là điều kiện cần thiết của một đầu bếp vĩ đại. Hôm qua, Mã giáo tập đưa cho nàng một miếng thịt, nàng không hỏi không rằng đã cắt thịt thành từng miếng, còn cho rằng mình làm không sai. Mã giáo tập đương nhiên là không hài lòng với học đồ như nàng rồi, muốn chỉnh nàng cũng không có gì lạ.
Nàng đem thịt miếng để bàn bên cạnh, sau đó lại cắt thịt thành từng miếng, rồi bắt đầu băm.
Lúc này, mọi người đã an tĩnh lại, không còn bàn tán xôn xao nữa mà cau mày suy tư : cũng là một miếng thịt, Lâm Tiểu Trúc cũng cắt thành miếng nhưng sao Mã giáo tập không nói là sai mà còn đưa ra chỉ thịt mới ? như vậy chứng tỏ nàng làm đúng, nhưng sao sắc mặt Mã giáo tập vẫn khó coi như vậy ?
Lạnh lùng nhìn Lâm Tiểu Trúc băm thịt, Mã giáo tập lại đưa ra chỉ thị mới “ thịt nướng :
“A?” Lâm Tiểu Trúc ngẩng đầu nhìn Mã giáo tập, sau đó nhìn khối thịt trong tay nói “ đây là sườn heo, không thích hợp để làm thịt nướng “
Mã giáo tập không nói tiếng nào, sắc mặt càng thêm u ám, nhìn chằm chằm Lâm Tiểu Trúc, lạnh lùng lặp lại lần nữa “ thịt nướng “
Lâm Tiểu Trúc lẳng lặng nhìn Mã giáo tập, sau đó buông đao, thi lễ với hắn “ thực xin lỗi, Mã giáo tập. Khối thịt này không thích hợp làm thịt nướng, thứ cho ta không thể nghe lời ngài “
Mọi người đang an tĩnh lại bắt đầu bàn tán.
Ở tiết học phân biệt nguyên liệu nấu ăn, Du giáo tập đã nói cho mọi người biết từng bộ vị của con heo thích hợp để nấu món gì. Mọi người đều nhớ rõ, Du giáo tập đã nói thịt sườn chính là xương sống lưng cùng xương sườn hai bên, thịt nhiều, ít mỡ, có thể cắt miếng, băm, chặt thành cục, xào, nấu, chiên. . . đều được. Còn thịt ba chỉ vừa có nạc vừa có mỡ, thích hợp để kho tàu hoặc làm bún thịt.
Tuy chỉ mới học tiết đầu tiên nhưng những đứa nhỏ Viên Thiên Dã mua về không có ai là ngốc, đương nhiên nhìn ra được khối thịt trên tay Lâm Tiểu Trúc chính là thịt sườn mà sáng nay Du giáo tập đã nói qua. Cho nên Mã giáo tập muốn dùng làm thịt nướng quả thật không hợp.
Tô Tiểu Thư và Hạ Sơn cau mày. Bọn họ không biết Mã giáo sao Mã giáo tập biết rõ miếng thịt này không thích hợp mà sao Mã giáo tập vẫn kiên trì bắt Lâm Tiểu Trúc làm. Còn Lâm Tiểu Trúc vốn đắc tội với hắn, hôm nay thành tâm nhận lỗi, giờ lại không nghe lời, chẳng lẽ muốn chọc hắn giận thêm sao ? Nếu cứ tiếp tục như vậy, Lâm Tiểu Trúc sau này chắc khỏi học đao công luôn rồi.
“Lâm Tiểu Trúc, làm theo lời Mã giáo tập nói đi “ Chu Ngọc Xuân nhịn không được lên tiếng khuyên nhủ
Giống như không nghe được tiếng mọi người bàn luận hay lời khuyên của Chu Ngọc Xuân, Lâm Tiểu Trúc nhếch miệng,mở to đôi mắt đem bóng trong suốt, lẳng lặng nhìn Mã giáo tập. Ánh mắt không chút chần chờ, do dự, giống như ánh mặt trời chiếu vào hồ nước, yên tĩnh không gợn sóng nhưng lại lộ ra vẻ kiên định chấp nhất không nói nên lời.
Thực ra nàng cũng không phải người cố chấp, ương bướng nhưng nàng cảm thấy, nếu nghe theo lời Mã giáo tập thì nàng chắc chắn sẽ thất bại.
Không phải nàng nghĩ nhiều, nàng chỉ cảm thấy, đầu tiên cắt thịt thành miếng, sau đó lại thành sợi, Mã giáo tập hẳn cũng biết nàng đã biết được đáp án. Hắn đưa ra yêu cầu như vậy, đơn giản là muốn xem nàng có thể kiên trì thực hiện điều mình cho là đúng hay ngoan ngoãn phục tùng mọi yêu cầu. Một đầu bếp cũng nên có chính kiến của mình.
Nhìn vào đôi mắt trong suốt, không tạp chất của nàng, Mã giáo tập không khỏi giật mình, sắc mặt cũng hòa hoãn hơn.
Khi hắn đưa ra yêu cầu, quả đúng như lời Viên Thiên Dã và Du giáo tập nói với Lâm Tiểu Trúc tối qua, chính là muốn chỉnh nàng, làm cho nàng không tự kiêu ngạo mạn nữa. Nhưng trong lòng cũng có chút tư tâm, muốn khó dễ nàng, cho nên mới hết yêu cầu này tới yêu cầu khác. Nhưng không ngờ nàng lại rất có bản lĩnh, nàng làm được. Nàng hiểu được ý tứ của hắn, dựa vào món ăn hắn đưa ra mà cắt thịt theo hình dạng cần có. Ngộ tính như vậy, hắn chưa từng thấy ở học đồ nào trong mấy năm gần đây. Càng khó hơn là, trong tình cảnh hắn bày ra sắc mặt khó coi như vậy, đứa nhỏ này vẫn kiên trì quyết định của mình. Thật đáng quý ah.
Xem ra lời lão du nói là đúng. Nha đầu này quả là một mầm tài năng tốt, chỉ cần hảo hảo bồi dưỡng, ngày sau sẽ thành tài. Nghĩ tới đây, sắc mặt cũng hòa hoãn hơn, chậm rãi đi đến bên án đài, cầm thịt lát và thịt băm mà Lâm Tiểu Trúc đã làm, cẩn thận kiểm tra. Bỗng nhiên hắn kinh ngạc liếc nhìn Lâm Tiểu Trúc một cái nhưng không lên tiếng mà đi đến bên cái giỏ, lấy ra một miếng thịt đặt trước mặt nàng, thản nhiên nói “ lại cắt thành miếng “
Lâm Tiểu Trúc có chút bất ngờ, nhưng cũng không nói gì, chỉ nhìn Mã giáo tập rồi nhìn miếng thịt, sau đó cầm đao bắt đầu cắt.
Cắt được một lát, Mã giáo tập kêu lên “ ngừng “, sau đó tiến lên cầm miếng thịt xem cẩn thận, rồi nhìn chằm chăm Lâm Tiểu Trúc hỏi “ sao ngươi biết dựa theo sớ thịt mà cắt ? “
khối thịt sườn ban đầu có sớ ngang, vừa vặn phù hợp với việc cắt thịt thành miếng ngang nhưng miếng thịt hắn đưa sau này vốn là thịt mông, tuy rằng nhiều thịt nhưng chất thịt dai, sớ thịt dài, nếu muốn dùng để xào, chỉ có thể cắt ngang, nếu không ăn sẽ rất dai mà lại không ngon. Hơn nữa khối thịt này không giống thịt sườn, sớ thịt đều nhau mà lại có ngang dài, có thẳng đứng. Lâm Tiểu Trúc vì chú ý đến điểm này nên dựa theo sớ thịt rồi mới cắt, làm Mã giáo tập không khỏi sinh nghi.
Hôm qua, sau khi trở về hắn có hỏi Viên Lâm vể Lâm Tiểu Trúc, phát hiện nàng không phải như hắn nghĩ, là nữ tử Viên Thiên Dã thích mang từ bên ngoài về, mà chỉ là một nữ tử ở nơi thâm sơn bình thường. Hơn nữa gia thế cũng đã đến ngọn nguồn, không có gì bất thường.
Điều này thật kỳ lạ, ở nơi thâm sơn cuộc sống vô cùng gian khổ, có khi cả năm chẳng được ăn thịt lần nào, thế nhưng Lâm Tiểu Trúc này giống như ăn đến thành tinh, cái gì cũng biết, còn cắt thịt tinh tế như vậy. Chẳng lẽ trên đời này thực sự có kỳ tài bẩm sinh, không cần học cũng thành ?
Lâm Tiểu Trúc suy nghĩ một chút rồi bắt đầu cắt thịt.
Tiểu hoạt thịt chính là thịt cắt miếng nấu lửa nhỏ mà thành, miếng thịt xốp mềm trơn mượt. Nguyên liệu đương nhiên là thịt miếng chứ không phải thịt băm, cho nên nàng liền cắt khối thịt thành từng miếng như hôm qua.
Ngư hương chính là làm cho món ăn có mùi cá, nhưng không phải do cho cá vào mà dùng hạt tiêu, hành, gừng, tỏi, đường, muối, nước tương. . điều chế mà thành. Vừa có vị cay của tiêu, gừng, hành, lại có vị chua ngọt của đường, dấm. . .
Kiếp trước Lâm Tiểu Trúc rất thích món cay Tứ Xuyên, cái loại rau thơm mùi cái này lại là món độc đáo của Tứ Xuyên, cho nên nàng biết rất rõ. Có điều khi lần đầu tiên ở sơn trang ăn món đậu hủ ngư hương, nàng phát hiện món này không có dùng tiêu. Ở Thanh Khê trấn một thời gian, nàng cũng không thấy mọi người dùng tiêu. Lúc đó có hỏi bóng hỏi gió Trương Đông và Tiết lão gia tử, nào ngờ bọn họ căn bản không biết tiêu là cái gì.
Nhìn Lâm Tiểu Trúc sau khi dừng đao, trên thớt vẫn là thịt miếng, mọi người đều kinh ngạc, nhịn không được la lên “ chẳng lẽ qua một đêm, Lâm Tiểu Trúc vẫn không nhận ra được gì ? “
“ Ta thực sự không hiểu nha, hôm nay nàng cắt thịt miếng thì có khác gì hôm qua chứ ? “
“ Không khác gì ngày hôm qua, nàng không phải tự mình tìm mắng sao ? “
Chu Ngọc Xuân vốn không kiên nhẫn, nghe mọi người bàn tán liền níu tay áo Tô Tiểu Thư “ không phải Lâm Tiểu Trúc nói đã nghĩ ra cách sao ? sao lại làm giống y như ngày hôm qua ? “
Tô Tiểu Thư lắc đầu, chăm chú nhìn Lâm Tiểu Trúc, mày nhăn thành hình chữ xuyên.
Hạ Sơn lại không như bọn họ. Ánh mắt của hắn không phải nhìn Lâm Tiểu Trúc mà chuyên chú nhìn Mã giáo tập. Hắn cảm thấy, nếu Lâm Tiểu Trúc nói đã nghĩ ra cách, hơn nữa bộ dáng lúc này như đã đoán ra trước, vậy thì nàng làm gì tất có lý của mình. Người khác bàn tán là vì bọn họ không hiểu, bọn họ không để ý xem phản ứng của Mã giáo tập như thế nào.
Ngô Bình Cường cũng chăm chú theo dõi phản ứng của Mã giáo tập. Từ trong núi đi ra, ngay đêm đầu tiên, Lâm Tiểu Trúc đã vạch trần sai lầm của Viên Lâm trước mặt mọi người, còn tự tay nấu cháo cho Viên Thiên Dã. Cho nên Ngô Bình Cường đã xem nàng là đối thủ cạnh tranh lớn nhất, cộng thêm biểu hiện của Lâm Tiểu Trúc trong tối qua, hắn càng thêm củng cố ý niệm này. Sáng nay nghe Ngô Thái Vân nói Lâm Tiểu Trúc đã tìm ra đáp án, hắn liền suy nghĩ lại nan đề của Mã giáo tập nhưng vẫn không tìm ra manh mối gì. Cho nên khi thấy Lâm Tiểu Trúc bộ dáng như có tính toán trước, hơn nữa còn hỏi qua mã giáo tập rồi mới hạ đao, khác hẳn hôm qua làm hắn có chút thất bại, cảm giác như mình lại thua rồi. Tuy nhiên thấy Mã giáo tập nhìn Lâm Tiểu Trúc hạ đao, sắc mặt vẫn rất khó coi, tâm tình của hắn thả lỏng được một chút. Xem ra cách của Lâm Tiểu Trúc chưa hẳn là đúng.
Mặc kệ mọi người bàn tán, Mã giáo tập lại tiếp “ thịt xào củ cải “
Lâm Tiểu Trúc lại vung đao, trong lòng cũng bình tĩnh hơn. Nàng biết mình đã làm đúng.
Đao công, không chỉ có đem củ cải cắt thành sợi mà còn phải căn cứ vào từng món ăn mà cắt nguyên liệu thành hình thức khác nhau. Dù là thịt cắt miếng hay thịt mỡ, thịt băm. . . đều không quan trọng. Bởi vì những thứ này đều có thể luyện được nhưng làm việc không suy một ra ba, không tự cho là đúng mới là điều kiện cần thiết của một đầu bếp vĩ đại. Hôm qua, Mã giáo tập đưa cho nàng một miếng thịt, nàng không hỏi không rằng đã cắt thịt thành từng miếng, còn cho rằng mình làm không sai. Mã giáo tập đương nhiên là không hài lòng với học đồ như nàng rồi, muốn chỉnh nàng cũng không có gì lạ.
Nàng đem thịt miếng để bàn bên cạnh, sau đó lại cắt thịt thành từng miếng, rồi bắt đầu băm.
Lúc này, mọi người đã an tĩnh lại, không còn bàn tán xôn xao nữa mà cau mày suy tư : cũng là một miếng thịt, Lâm Tiểu Trúc cũng cắt thành miếng nhưng sao Mã giáo tập không nói là sai mà còn đưa ra chỉ thịt mới ? như vậy chứng tỏ nàng làm đúng, nhưng sao sắc mặt Mã giáo tập vẫn khó coi như vậy ?
Lạnh lùng nhìn Lâm Tiểu Trúc băm thịt, Mã giáo tập lại đưa ra chỉ thị mới “ thịt nướng :
“A?” Lâm Tiểu Trúc ngẩng đầu nhìn Mã giáo tập, sau đó nhìn khối thịt trong tay nói “ đây là sườn heo, không thích hợp để làm thịt nướng “
Mã giáo tập không nói tiếng nào, sắc mặt càng thêm u ám, nhìn chằm chằm Lâm Tiểu Trúc, lạnh lùng lặp lại lần nữa “ thịt nướng “
Lâm Tiểu Trúc lẳng lặng nhìn Mã giáo tập, sau đó buông đao, thi lễ với hắn “ thực xin lỗi, Mã giáo tập. Khối thịt này không thích hợp làm thịt nướng, thứ cho ta không thể nghe lời ngài “
Mọi người đang an tĩnh lại bắt đầu bàn tán.
Ở tiết học phân biệt nguyên liệu nấu ăn, Du giáo tập đã nói cho mọi người biết từng bộ vị của con heo thích hợp để nấu món gì. Mọi người đều nhớ rõ, Du giáo tập đã nói thịt sườn chính là xương sống lưng cùng xương sườn hai bên, thịt nhiều, ít mỡ, có thể cắt miếng, băm, chặt thành cục, xào, nấu, chiên. . . đều được. Còn thịt ba chỉ vừa có nạc vừa có mỡ, thích hợp để kho tàu hoặc làm bún thịt.
Tuy chỉ mới học tiết đầu tiên nhưng những đứa nhỏ Viên Thiên Dã mua về không có ai là ngốc, đương nhiên nhìn ra được khối thịt trên tay Lâm Tiểu Trúc chính là thịt sườn mà sáng nay Du giáo tập đã nói qua. Cho nên Mã giáo tập muốn dùng làm thịt nướng quả thật không hợp.
Tô Tiểu Thư và Hạ Sơn cau mày. Bọn họ không biết Mã giáo sao Mã giáo tập biết rõ miếng thịt này không thích hợp mà sao Mã giáo tập vẫn kiên trì bắt Lâm Tiểu Trúc làm. Còn Lâm Tiểu Trúc vốn đắc tội với hắn, hôm nay thành tâm nhận lỗi, giờ lại không nghe lời, chẳng lẽ muốn chọc hắn giận thêm sao ? Nếu cứ tiếp tục như vậy, Lâm Tiểu Trúc sau này chắc khỏi học đao công luôn rồi.
“Lâm Tiểu Trúc, làm theo lời Mã giáo tập nói đi “ Chu Ngọc Xuân nhịn không được lên tiếng khuyên nhủ
Giống như không nghe được tiếng mọi người bàn luận hay lời khuyên của Chu Ngọc Xuân, Lâm Tiểu Trúc nhếch miệng,mở to đôi mắt đem bóng trong suốt, lẳng lặng nhìn Mã giáo tập. Ánh mắt không chút chần chờ, do dự, giống như ánh mặt trời chiếu vào hồ nước, yên tĩnh không gợn sóng nhưng lại lộ ra vẻ kiên định chấp nhất không nói nên lời.
Thực ra nàng cũng không phải người cố chấp, ương bướng nhưng nàng cảm thấy, nếu nghe theo lời Mã giáo tập thì nàng chắc chắn sẽ thất bại.
Không phải nàng nghĩ nhiều, nàng chỉ cảm thấy, đầu tiên cắt thịt thành miếng, sau đó lại thành sợi, Mã giáo tập hẳn cũng biết nàng đã biết được đáp án. Hắn đưa ra yêu cầu như vậy, đơn giản là muốn xem nàng có thể kiên trì thực hiện điều mình cho là đúng hay ngoan ngoãn phục tùng mọi yêu cầu. Một đầu bếp cũng nên có chính kiến của mình.
Nhìn vào đôi mắt trong suốt, không tạp chất của nàng, Mã giáo tập không khỏi giật mình, sắc mặt cũng hòa hoãn hơn.
Khi hắn đưa ra yêu cầu, quả đúng như lời Viên Thiên Dã và Du giáo tập nói với Lâm Tiểu Trúc tối qua, chính là muốn chỉnh nàng, làm cho nàng không tự kiêu ngạo mạn nữa. Nhưng trong lòng cũng có chút tư tâm, muốn khó dễ nàng, cho nên mới hết yêu cầu này tới yêu cầu khác. Nhưng không ngờ nàng lại rất có bản lĩnh, nàng làm được. Nàng hiểu được ý tứ của hắn, dựa vào món ăn hắn đưa ra mà cắt thịt theo hình dạng cần có. Ngộ tính như vậy, hắn chưa từng thấy ở học đồ nào trong mấy năm gần đây. Càng khó hơn là, trong tình cảnh hắn bày ra sắc mặt khó coi như vậy, đứa nhỏ này vẫn kiên trì quyết định của mình. Thật đáng quý ah.
Xem ra lời lão du nói là đúng. Nha đầu này quả là một mầm tài năng tốt, chỉ cần hảo hảo bồi dưỡng, ngày sau sẽ thành tài. Nghĩ tới đây, sắc mặt cũng hòa hoãn hơn, chậm rãi đi đến bên án đài, cầm thịt lát và thịt băm mà Lâm Tiểu Trúc đã làm, cẩn thận kiểm tra. Bỗng nhiên hắn kinh ngạc liếc nhìn Lâm Tiểu Trúc một cái nhưng không lên tiếng mà đi đến bên cái giỏ, lấy ra một miếng thịt đặt trước mặt nàng, thản nhiên nói “ lại cắt thành miếng “
Lâm Tiểu Trúc có chút bất ngờ, nhưng cũng không nói gì, chỉ nhìn Mã giáo tập rồi nhìn miếng thịt, sau đó cầm đao bắt đầu cắt.
Cắt được một lát, Mã giáo tập kêu lên “ ngừng “, sau đó tiến lên cầm miếng thịt xem cẩn thận, rồi nhìn chằm chăm Lâm Tiểu Trúc hỏi “ sao ngươi biết dựa theo sớ thịt mà cắt ? “
khối thịt sườn ban đầu có sớ ngang, vừa vặn phù hợp với việc cắt thịt thành miếng ngang nhưng miếng thịt hắn đưa sau này vốn là thịt mông, tuy rằng nhiều thịt nhưng chất thịt dai, sớ thịt dài, nếu muốn dùng để xào, chỉ có thể cắt ngang, nếu không ăn sẽ rất dai mà lại không ngon. Hơn nữa khối thịt này không giống thịt sườn, sớ thịt đều nhau mà lại có ngang dài, có thẳng đứng. Lâm Tiểu Trúc vì chú ý đến điểm này nên dựa theo sớ thịt rồi mới cắt, làm Mã giáo tập không khỏi sinh nghi.
Hôm qua, sau khi trở về hắn có hỏi Viên Lâm vể Lâm Tiểu Trúc, phát hiện nàng không phải như hắn nghĩ, là nữ tử Viên Thiên Dã thích mang từ bên ngoài về, mà chỉ là một nữ tử ở nơi thâm sơn bình thường. Hơn nữa gia thế cũng đã đến ngọn nguồn, không có gì bất thường.
Điều này thật kỳ lạ, ở nơi thâm sơn cuộc sống vô cùng gian khổ, có khi cả năm chẳng được ăn thịt lần nào, thế nhưng Lâm Tiểu Trúc này giống như ăn đến thành tinh, cái gì cũng biết, còn cắt thịt tinh tế như vậy. Chẳng lẽ trên đời này thực sự có kỳ tài bẩm sinh, không cần học cũng thành ?
Tác giả :
Tọa Chước Linh Linh Thủy