Biết Vị Ký
Chương 302: Quan toà
“A, không cần.” Lâm Tiểu Trúc cười nói. Đảo mắt nhìn thấy Viên Thiên Dã đang bị vây quanh muốn đi tới bên này, nhãn châu xoay chuyển, hỏi Lê Chấn Vũ” ta nghe nói hoa viên phủ Vệ quốc công rất đẹp, Lê tam công tử có nguyện ý đi dạo với ta hay không ?”
Từ lúc gặp được Lâm Tiểu Trúc ở Dĩnh vương phủ, Lê Chấn Vũ đã có tâm tư, nhất là sau khi Tiêu Tiêu nhận nàng làm nghĩa muội, càng cảm thấy dù là tướng mạo, sở thích hay thân phận thì hai người đều rất xứng đôi. Hắn tự cao cho rằng mình anh tuấn tài cao, gia thế không tệ, có bao nhiêu danh môn khuê tú đều có tình ý với hắn, cho nên hắn rất tự tin vào bản thân, cho rằng chỉ cần gặp vài lần, Lâm Tiểu Trúc nhất định sẽ bị hắn hấp dẫn. Vì thế hắn cũng không nhờ Tiêu Tiêu tìm hiểu thái độ của Lâm Tiểu Trúc mà mỗi lần gặp nàng đều ôn nhu săn sóc, ẩn ẩn đưa tình, muốn làm cho nàng động tâm với hắn. Nhưng khiến hắn buồn bực là Lâm Tiểu Trúc lại né tránh hắn rất xa, thực sự cần phải bàn chuyện làm ăn thì thái độ ôn hòa thản nhiên, hoàn toàn không có sự động tâm như hắn mong muốn.
Vì thế lúc này nghe nàng nói muốn hắn cùng đi dạo trong hoa viên, hắn rất mừng rỡ, không để ý gì tới Dương công tử, liên tục nói” đương nhiên nguyện ý rồi, nghe nói mẫu đơn phủ Vệ quốc công nổi danh nhất, lúc này đang thì nở rộ, vườn ngay bên kia, chúng ta cùng đi xem đi” nói xong, ra dấu mời.
Lâm Tiểu Trúc mỉm cười xoay người, đi theo Lê tam công tử đến mẫu đơn viên, vừa đi vừa ngẩng đầu cười nói với Lê tam công tử.
Viên Thiên Dã nhìn thấy tình cảnh này càng thêm buồn bực. Hắn là đến truy thê, cầu xin nàng tha thứ cho dù chưa làm được cũng không muốn nhìn thấy đám nam tử khác vây quanh nữ nhân âu yếm của mình. Nhưng hắn lại không thể không để ý tới tôn nghiêm của Bắc Yến quốc, không thể lén lút đến yến hội càng không thể dùng tên giả. Dù sao xã hội thượng lưu bốn nước vẫn kết giao với nhau, rất nhiều người biết mặt hắn. Nếu hắn che giấu thân phận tham gia yến hội sẽ làm mất thể diện Bắc Yến quốc, lại cho thấy hắn làm việc không đủ hào phóng, cũng khiến mọi người nghi kỵ hắn đủ kiểu. Cho nên hắn chỉ có thể cầm bái thiếp, quang minh chính đại báo tên, mà thanh danh của hắn không như sấm rền bên tai thì cũng lan xa, chủ nhân nhận được bái thiếp đương nhiên sẽ đích thân ra cửa đón tiếp cũng long trọng tiếp đãi. Vì thế vừa xuất hiện đã bị mọi người vây quanh, mà vì thế hắn chỉ có thể trơ mắt nhìn thê tử tương lai lấm la lấm lét đi cùng nam nhân khác mà hắn lại không thể làm gì, cảm thấy vô cùng buồn bực.
Cũng may Viên Thiên Dã đầu lóc linh hoạt, biết nghĩ cách đạt được mục tiêu của mình. Hắn vừa trả lời người bên cạnh, vừa quay đầu hỏi Vệ quốc công” không biết phía trước là nơi nào của quý phủ ? ta thấy rừng cây xanh um, muôn hoa khoe sắc, phong cảnh rất đẹp, không biết ta có thể nhìn một cái không ?”
Vệ quốc công vốn rất thích mẫu đơn, thu thập được không ít giống quý, bình sinh việc đắc ý nhất là khoe mẫu đơn viên của hắn. Cho nên những lời của Viên Thiên Dã khiến hắn lỗ mũi nở phồng, cười nói” không ngờ chỗ đơn sơ như tệ phủ cũng có thể lọt vào mắt Dương công tử, khiến làm phu vinh hạnh vạn phần. Phía trước có trồng ít hoa cảnh, đi thêm chút nữa chính là mẫu đơn viên, lúc này đang thời điểm mẫu đơn nở rộ, nếu Dương công tử có hứng thú, lão phu đưa ngươi đến đó thưởng thức” , lại quay đầu nói với Lục Kiện Ninh” vừa lúc hôm nay có mấy giống mới vừa nở hoa, Dĩnh vương gia không ngại cũng đi nhìn một chút đi”
Đoàn người chậm rãi đi về phía mẫu đơn viên.
Tiêu Tiêu thấy Viên Thiên Dã thì giật mình kinh ngạc, nhưng thấy hắn lại chào hỏi với mình rất khách khí rồi nói chuyện với người khác, không biết là do không biết Lâm Tiểu Trúc đang ở Đông Việt hay là không thèm để ý tới nàng. Nhưng người này rảnh rỗi lại không đến tìm Lâm Tiểu Trúc còn nhàn nhã tới đây làm khác, cho thấy là người không lương tâm. Tiêu Tiêu cảm thấy tức giận, thấy bọn họ đi đến mẫu đơn viên, nàng lại rời khỏi bọn họ, quay đầu nhìn chung quanh, hỏi Thanh Đại” Trần cô nương đâu ? ngươi có thấy nàng không ?”
“Trần cô nương và Lê tam công tử đang đi tới mẫu đơn viên”
Tiêu Tiêu Sửng sốt, ngay sau đó thì mỉm cười” đi, chúng ta cũng đi xem náo nhiệt” nói xong nhanh chân đuổi theo.
Lâm Tiểu Trúc vốn muốn tìm cớ né tránh Viên Thiên Dã, cũng thuận tiện chọc tức hắn nên mới cùng Lê Chấn Vũ đến mẫu đơn viên. Kiếp trước nàng sống ở phía, kiếp này sống ở Bắc Yến là nơi không thích hợp để mẫu đơn sinh trưởng, vì thế hai đời chưa từng thấy nhiều loại mẫu đơn nở rộ như vậy. Vừa vào vườn đã hưng trí bừng bừng. Trong tứ quốc, Đông Việt nổi tiếng nhất về mẫu đơn, Lê Chấn Vũ là người Đông Việt, lại là thương nhân đương nhiên cũng có chút tri thức về danh hoa, thấy nàng có hưng thú như vậy, lập tức đem hết những gì mình biết ra nói.
Khi Viên Thiên Dã cùng Lục Kiện Ninh, Tiêu Tiêu theo Vệ quốc công đi vào mẫu đơn viên liền nhìn thấy tình cảnh : Lâm Tiểu Trúc mặt mày xinh đẹp mặc váy hồng đứng gần một công tử anh tuấn trẻ tuổi, ưu nhã ngưỡng cổ, vẻ mặt đầy ý cười, lắng nghe hắn nói chuyện. Còn vị công tử trẻ tuổi mặc cẩm sam màu xanh, chậm rãi nói chuyện, trong mắt không che giấu sự ái mộ đối với nàng. Một người hồng, một người xanh đứng cạnh vườn mẫu đơn nở rộ tạo thành một bức tranh xinh đẹp, khiến người ta không đành lòng phá vỡ sự tốt đẹp này.
Vừa nhìn thấy tình cảnh này, mặt Viên Thiên Dã liền đen như đít nồi, nếu không phải vì cố kỵ Lâm Tiểu Trúc dùng tên giả tự lập môn hộ ở Đông Việt, hắn đã không quan tâm gì khác mà kéo nàng đến bên mình.
Bên kia, Lê Chấn Vũ dù đang nói thao thao bất tuyệt vẫn không quên để ý xung quanh, thấy mọi người tiến vào mẫu đơn viên, hắn liền dừng câu chuyện, liếc mắt nhìn qua, vừa thấy Viên Thiên Dã, vẻ mặt kinh hỉ nói với Lâm Tiểu Trúc” Dương công tử đến đây, chúng ta đến chào đi” . Nói xong đi đến trước mặt Viên Thiên Dã thi lễ” Dương công tử, không ngờ mới cách biệt nửa tháng lại có thể gặp ngươi ở Đông Việt, thực sự là tam sinh hữu hạnh” . Nói xong còn quay đầu vẫy tay với Lâm Tiểu Trúc, ý bảo nàng tới đây, rồi lại cười nói với Viên Thiên Dã” đó là đối tác cùng mở tửu lâu với ta, cũng là nghĩa muội của Dĩnh vương phi, Trần Hi cô nương”
Loading...
Trước mặt nhiều người, hắn lại trịnh trọng giới thiệu nàng như vậy, Lâm Tiểu Trúc dù bất mãn Viên Thiên Dã cũng tiến lên phía trước thi lễ” Trần Hi gặp qua Dương công tử”
Tiêu Tiêu đứng sau mọi người,mở to mắt nhìn phản ứng của Viên Thiên Dã.
“Trần cô nương có lễ .” Viên Thiên Dã nâng tay, ánh mắt nhìn Lâm Tiểu Trúc cực kỳ phong phú.
Lâm Tiểu Trúc lại mắt nhìn mũi, mũi nhìn tâm, hoàn toàn không để ý tới Viên Thiên Dã, thi lễ xong thì lui ra sau, trốn sau lưng Lê Chấn Vũ. Ánh mắt Viên Thiên Dã khiến mọi người đui mù, nhìn bóng dáng Lê Chấn Vũ che chắn cho Lâm Tiểu Trúc, lại nhớ tới vừa rồi nàng cười nói với hắn, nhất thời trong lòng cực kỳ buồn bực.
“Tiểu nhân ti bỉ” Tiêu Tiêu ở phía sau quan sát hai người, nghe những lời này của Viên Thiên Dã thiếu chút nữa tức giận đến hộc máu, nghiến răng nghiến lợi mắng một câu. Nếu không phải vì nửa năm qua nàng trưởng thành hơn, biết nhất cử nhất động của Viên Thiên Dã đều liên quan tới thể diện Bắc Yến quốc, nàng đã tiến lên chỉ vào mặt hắn mà mắng một trận tơi bời rồi.
Lục Kiện Ninh ở gần thê tử, vừa lúc để ý tới nàng thì nghe được câu mắng này, không khỏi quay đầu, thân thiết hỏi” sao vậy ?”
Tiêu Tiêu nhớ tới hai trắc phi kia, tuy thời gian này Lục Kiện Ninh không thường ngủ lại bên đó như trước những vẫn rất quan tâm, không khỏi giận chó đánh mèo, trừng mắt với hắn” nam nhân các ngươi đều không có ai tốt”
Lục Kiện Ninh khó hiểu nhìn thê tử, không biết mình đã làm gì khiến nàng giận, có điều chỗ này không tiện nói nhiều, chỉ đành áp chế buồn bực trong lòng, xoay người sang chỗ khác.
Chủ nhân và khách quý đã tới, những người nhàn rỗi đương nhiên phải thối lui, cho nên Lâm Tiểu Trúc thấy Vệ quốc công bắt đầu giới thiệu các giống mẫu đơn với Viên Thiên Dã liền lặng lẽ lui ra ngoài. Nàng thân thủ nhanh nhẹn, chỉ chốc lát sau đã đi mất tăm mất tích. Lê Chấn Vũ lại nghĩ nếu Viên Thiên Dã đã đến Đông Việt quốc, chắc chắn sẽ qua lại với Lục Kiện Ninh, hắn sẽ có cơ hội lôi kéo tình cảm. Khó có được thái độ của Lâm Tiểu Trúc đối với hắn tốt như vậy, truy thê quan trọng hơn nên thấy nàng đi vừa, hắn cũng muốn đi theo. Nào ngờ Lê Chấn Vũ vừa nhấc chân, Viên Thiên Dã đã nói” Lê tam công tử, sao lại rời đi ? đến, cùng nhau thưởng thức mẫu đơn của Vệ quốc công đi”
“Ah, được” Dương công tử lại coi trọng mình, Lê Chấn Vũ thụ sủng nhược kinh liền dừng chân, đi đến cạnh Viên Thiên Dã.
Rốt cuộc cũng đã đuổi được ruồi bọ bu quanh Lâm Tiểu Trúc, tâm tình của Viên Thiên Dã tốt hơn, mới có tâm tư nói chuyện với Vệ quốc công.
Khi Lâm Tiểu Trúc đi ra thì thấy Tiêu Tiêu đang buồn bực nói chuyện với Lục Kiện Ninh liền gia tăng cước bộ, nàng không muốn bị Tiêu Tiêu bắt đưa đi thảo phạt Viên Thiên Dã. Mâu thuẫn của bọn họ để bọn họ tự giải quyết.
Nàng đang muốn đi về phía hồ, tránh chuyện thị phi thì lại gặp hai cô nương đang đi tới. Một người mặc xiêm y vàng nhạt, chanh chua nói” A, đây là Trần cô nương phải không ? vội vã đến mẫu đơn viên chờ sẵn, kết quả lại bị Dương công tử chán ghét ngươi nên thất vọng bỏ đi sao ?”
Lâm Tiểu Trúc nhíu mày. Cô nương áo vàng này là Vệ Uyển, đích nữ của Vệ quốc công. Nàng vốn rất thích Lục Kiện Ninh, không ngờ hắn lại chướng mắt nàng, đi cưới Tiêu Tiêu, công chúa Tây Lăng quốc, mà thân phận của nàng không thể làm trắc phi của Lục Kiện Ninh, nên cả đời này đành vô duyên với hắn, vì thế nàng hận Tiêu Tiêu thấu xương, cũng khiến cho Lâm Tiểu Trúc là nghĩa muội của Tiêu Tiêu bị vạ lây
303: Nàng Là Vị Hôn Thê Của Ta
12/08/2016
Bó hoa hồng Qúy Phái
Đông Việt quốc vốn cởi mở, hôm nay lại sinh thần của Vệ quốc công phu nhân nên có rất nhiều nữ khác đến chúc mừng. Các cô nương trẻ tuổi nghe nói Dương công tử của Bắc Yến quốc đến đều tập trung tới xem. Có điều lại ngượng ngùng tiếp xúc trực tiếp, vì thế nghe nói Vệ quốc công và Dương công tử đến mẫu đơn viên, mọi người đều giả đò đi tản bộ hoặc đi ngang qua, chờ đợi được thấy người trong mộng. Những lời của Vệ Uyển tuy thanh âm không lớn nhưng cũng bị mấy người ở gần nghe được, ai nấy đều tò mò nhìn về bên này.
Khi còn là nô bộc, Lâm Tiểu Trúc còn chưa bị ai khi nhục qua, huống chi là bây giờ. Nàng kinh ngạc nhìn Vệ uyển nói” ta nghe nói mẫu đơn viên của quý phủ không tệ nên mới đến nhìn một chút, cũng không biết trước là Dương công tử và Vệ quốc công sẽ đến. Không ngờ Vệ cô nương lại bẻ cong sự thật như vậy, xem ra Vệ cô nương không giống người thường, trong đầu toàn là nam đạo nữ xướng, nhìn ai cũng thấy chuyện tình nam nữ. A, thật xin lỗi, Vệ cô nương cũng đừng tức giận. Ta không đọc sách nhiều lắm, lại chẳng có văn tài, đại khái không hiểu hết được nam đạo nữ xướng thế nào, xin Vệ cô nương đừng để ý”
Nữ tử bên cạnh nghe vậy, nhịn không được bật cười thành tiếng, thấy Vệ Uyển quay đầu trừng mắt với mình, nàng vội thối lui nấp sau lưng chúng bạn nhưng tươi cười trên mặt vẫn còn.
Cũng không thể trách nàng nha, tại Trần cô nương nói chuyện quá thú vị thôi, rõ ràng là mắng người ta đến cẩu huyết lâm đầu lại có thể nói năng ngọt ngào, tươi cười vui vẻ như vậy, còn bảo đối phương đừng tức giận, đừng để ý. Phỏng chừng Vệ Uyển sẽ bị những lời của nàng làm cho tức chết.
Trong giới nữ quý tộc ở Việt kinh, thân phân của Vệ Uyển khá cao, bình thường chỉ có nàng khi dễ người khác, người ta cũng chỉ có thể nén giận vào lòng, đâu có khi nào bị người mỉa mai nói móc, còn bị nói đến á khẩu như thế. Nếu chuyện này bị truyền đi, nàng cũng đừng mong gả được cho nhà chồng tốt.
Vệ Uyển tức giận đến mặt đỏ bừng, chỉ tay vào Lâm Tiểu Trúc, phẫn nộ quát” Thanh Nhi, thất thần làm gì, nàng nhục mạ cô nương nhà ngươi, còn không tiến lên cho nàng vài cài tát”
“Dạ” tỳ nữ bên người vội vàng tiến lên, giơ tay tính tát Lâm Tiểu Trúc.
Lâm Tiểu Trúc có võ công, sao để cho nàng đánh. Nàng dễ dàng bắt được cổ tay tỳ nữ kia” Ai nha, Vệ cô nương, ngươi làm gì vậy ? ta chẳng qua chỉ nói lời thật, ngươi không cần thẹn quá hóa giận nha, còn sai nha đầu đánh người. Hây da, ngươi không thể vậy được, sẽ làm tổn hại thanh danh của các khuê tú Việt kinh nha. Nếu để Dĩnh vương thấy, coi như là làm hắn mất mặt trước mặt Dương công tử nha”
Thanh âm của Lâm Tiểu Trúc cũng không nhỏ, có lẽ mọi người trong mẫu đơn viên đều nghe được. Cái này không thể trách nàng, bị người ta đánh, khó tránh khỏi kích động, thanh âm cũng thể nhỏ được.
Vệ Uyển chẳng qua muốn mỉa mai Lâm Tiểu Trúc vài câu, cứ tưởng nàng cũng sẽ nén giận như những người khác, có tức cũng bỏ qua, ai ngờ nàng dám cãi lại, còn nói chuyện khó nghe mà khiến người khác không thể phản bác như thế. Mình chỉ nói vài câu đã gây ra chuyện lớn như vậy, người tới xem ngày càng nhiều, ngay cả phụ thân và khách quý cũng đang ở trong mẫu đơn viên. Tuy bình thường phụ thân sủng nàng, nhưng ở trước mặt khách quý làm hắn mất thể diện, hắn nhất định sẽ không tha cho mình. Nghĩ tới đây, Vệ Uyển lại hận không thể bóp chết Lâm Tiểu Trúc.
Nàng muốn nói vài câu rồi lập tức bỏ đi nhưng lúc này nam nhân trong mẫu đơn viên cũng đã đi tới nơi này.
Thấy Viên Thiên Dã đi đầu, khóe miệng Lâm Tiểu Trúc không khỏi nhếch lên. Nàng thừa nhận là mình cố ý nói lớn tiếng, lôi kéo Viên Thiên Dã đến. Nếu nữ nhân của mình bị người khác khi dễ mà hắn không dám thừa nhận quan hệ với mình ở trước mặt mọi người thì nam nhân này không có cũng được. Còn chuyện hắn giải thích vì sao mình là vị hôn thê của hắn ở Bắc Yến lại biến thành người Đông Việt, còn dùng tên giả thì đó là chuyện của hắn. Ai bảo hắn làm nàng mất hứng.
“Sao lại thế này?” Vệ quốc công là chủ nhân, hơn nữa chuyện lại liên quan đến nữ nhi mình nên chưa thấy hình đã nghe tiếng.
“Cha.” Vệ Uyển vừa thấy Vệ quốc công đã nước mắt lưng tròng, bày ra vẻ đáng thương, nức nở nói” cha, không có việc gì, ta và Trần cô nương có chút hiểu lầm nên mới nói lớn tiếng chút thôi, không có việc” . Nói xong còn vé áo thi lễ với Lâm Tiểu Trúc, miễn cưỡng cười nói” Trần cô nương, xin lỗi nha. Vừa rồi ta có gì không đúng, xin ngươi thông cảm cho”
Cô nương này đúng là một nhân tài a. Không hổ là cô nương của thế gia đại tộc, thủ đoạn không đơn giản chút nào. Chỉ một câu nhẹ nhàng đã che đậy chuyện vừa rồi còn được tiếng rộng lượng trước mặt người khác, đồng thời biến mình thành người không có chừng mực. Mặc dù sau khi Vệ quốc công biết được tình hình thực tế, cũng chỉ cho rằng Lâm Tiểu Trúc nàng nhục nhã nữ nhi của hắn, khiến hắn mất hết thể diện trước mọi người, chứ không trừng phạt Vệ Uyển.
Vệ Uyển giả vờ, Lâm Tiểu Trúc nàng cũng càng biết diễn, chỉ cần che mặt, làm ra bộ dáng đáng thương, khi Vệ Uyển xin lỗi xong thì liên tục thối lui như chim sợ cành cong, không ngừng nói” ngươi đừng tới đây, ngươi đừng đánh ta. . . »tự nhiên sẽ ép Vệ quốc công phải hỏi rõ sự việc, bày ra hình tượng công bằng liêm chính.
Loading...
Nhưng Lâm Tiểu Trúc muốn ép Viên Thiên Dã ra mặt, hơn nữa cũng không muốn mang tiếng giả vờ trước mặt các khuê tú. Nàng chỉ nghiên người, lạnh lùng nói” không dám nhận lễ của Vệ cô nương, chỉ cần cô nương đừng sai người ngầm đánh ta, ta đã thấy vui rồi”
Vệ Quốc Công nhíu chặt mày, cẩn thận đánh giá Lâm Tiểu Trúc, muốn biết cô nương này là ai lại dám không nể mặt Vệ quốc công phủ hắn, ở trước mặt mọi người lại bác bỏ ý nguyện muốn hòa giải của nữ nhi hắn. Nhận ra rồi, sẽ tiến hành áp chế trưởng bối nhà nàng, không ngờ nhìn hoài vận thấy lạ mặt, đành hỏi” vị cô nương này, nói vậy là có ý gì ? Vệ quốc công phủ ta tuy được hoàng thượng coi trọng, thừa kế công tước cũng là thế gia, điều này Dĩnh vương biết rõ. Nếu vừa rồi tiểu nữ có gì hiểu lầm với ngươi, lúc này lão phu thay nàng nhận lỗi với ngươi, cô nương sau này không nên nói vậy nữa” . Nói xong còn chắp tay làm một cái ấp với Lâm Tiểu Trúc.
Vệ quốc công làm vậy khiến cho Lâm Tiểu Trúc từ có lý biến thành vô lý, Tiêu Tiêu rất sốt ruột, muốn tiến lên ngăn cản thì Viên Thiên Dã đã ngăn Vệ quốc công lại” Vệ quốc công, khoan đã”
Nói xong, hắn tiến lên, cầm tay Lâm Tiểu Trúc, nói với Vệ quốc công” xin giới thiệu một chút, đây là Lâm Tiểu Trúc, hôn thê của Viên Dương ta. Khoảng thời gian trước vì ta bận rộn, nàng lại cùng Dĩnh vương phi của quý quốc tình như tỷ muội nên mới tới Đông Việt chơi. Tâm tính Tiểu Trúc như đứa nhỏ, vì để tiện chơi đùa, không muốn làm kinh động đến mọi người nên mới dùng tên giả Trần Hi, có chỗ thất lễ, còn thỉnh mọi người tha thứ” nói xong chắp tay lại.
Lời này khiến mọi người ngẩn người, nhất là các cô nương ái mộ Dương công tử, vừa hâm mộ vừa ghen tỵ với Lâm Tiểu Trúc, nhớ tới những lời Vệ Uyển châm chọc Lâm Tiểu Trúc, cảm thấy việc này như trò cười.
Lê Chấn Vũ đứng sau đám người, mặt mày trắng bệch, hi vọng là mình nghe lầm. Trần Hi cô nương địa vị tương đương, là người cùng mình hợp tác mở tửu lâu, là người mình tâm tâm niệm niệm, sao có thể là hôn thể của Dật vương gia Bắc Yến quốc chứ ? sao có thể ?
“Ha ha, Dương công tử và Lâm cô nương trai tài gái sắc, rất xứng lứa vừa đôi. Vừa rồi lão phu không biết thân phận của Lâm cô nương, tiếp đãi không chu toàn, tiểu nữ lại không hiểu chuyện nên có chỗ thất lễ, thỉnh Lâm cô nương bao dung” . Vệ quốc công là lão thành tinh, thấy Viên Thiên Dã đứng ra làm rõ thân phận Lâm Tiểu Trúc, còn như muốn lấy lại công đạo cho nàng. Hắn cũng biết nữ nhi mình được nuông chiều nên tùy hứng, nếu truy cứu ra càng rắc rối hơn liền vội vàng cười nói với Lâm Tiểu Trúc.
Lâm Tiểu Trúc đã đạt được mục đích, cũng biết với thân phận của Viên Thiên Dã không nên ở Đông Việt ép người quá mức, hơn nữa Vệ Uyển cũng đã bị nàng mắt một trận, cũng vội thi lễ với Vệ quốc công” Vệ quốc công khách khí, Tiểu Trúc tùy hứng, che giấu thân phận theo Dĩnh vương phi đến làm khách, là ta nên xin lỗi Vệ quốc công mới phải” Nói xong lại liếc mắt nhìn Lục Kiện Ninh như xin lỗi nhưng cũng không nói gì.
Lục Kiện Ninh biết, Lâm Tiểu Trúc có thể xin lỗi Vệ quốc công nhưng không thể xin lỗi mình, nếu không mọi người sẽ biết hắn Dĩnh vương hắn và vương phi lại che giấu thân phận của nghĩa muội, đến lúc đó người mất mặt chính là hắn. Cho nên thấy Lâm Tiểu Trúc liếc mắt nhìn mình, hắn cũng chỉ vuốt cằm, tỏ vẻ đã hiểu, không cần phải nhiều lời.
“Hôm nay là sinh thần của Vệ quốc công phu nhân, hẳn nên uống ly rượu mừng để dính lây phúc khí của phu nhân nhưng Viên Dương vừa tới Đông Việt, có một số việc phải xử lý, không tiện quấy rầy, xin cáo từ trước” Viên Thiên Dã tới đây để truy thê, giờ đạt được mục đích rồi, đương nhiên không muốn ở lại lâu, liền chắp tay cáo từ Vệ quốc công.
Vệ quốc công cũng khách khí muốn giữ Viên Thiên Dã và Lâm Tiểu Trúc ở lại ăn cơm, được Lục Kiện Ninh và Tiêu Tiêu khuyên nhủ mới thôi.
Viên Thiên Dã và Lâm Tiểu Trúc ra khỏi phủ Vệ quốc công đã có người đánh xe ngựa tới đó, vừa lên xe, Viên Thiên Dã liền cầm tay Lâm Tiểu Trúc, nhẹ giọng gọi” Tiểu Trúc”
Lâm Tiểu Trúc rút tay lại, phụng phịu không để ý tới hắn.
Viên Thiên Dã cũng không nổi giận, lại vươn tay nắm lấy tay nàng. Lâm Tiểu Trúc muốn rút tay lại nhưng đâu phải là đối thủ của Viên Thiên Dã. Nàng trừng mắt liếc hắn, để mặc hắn nắm tay mình, vẫn phụng phịu không để ý tới hắn.
Viên Thiên Dã thở dài, nhìn Lâm Tiểu Trúc nói” lúc trước ta muốn ngươi ở lại, ngươi liền thẳng thừng cự tuyệt, còn bỏ đi không chút do dự. Ta. . . không cam lòng nên mới nghĩ ra cách như vậy”
Từ lúc gặp được Lâm Tiểu Trúc ở Dĩnh vương phủ, Lê Chấn Vũ đã có tâm tư, nhất là sau khi Tiêu Tiêu nhận nàng làm nghĩa muội, càng cảm thấy dù là tướng mạo, sở thích hay thân phận thì hai người đều rất xứng đôi. Hắn tự cao cho rằng mình anh tuấn tài cao, gia thế không tệ, có bao nhiêu danh môn khuê tú đều có tình ý với hắn, cho nên hắn rất tự tin vào bản thân, cho rằng chỉ cần gặp vài lần, Lâm Tiểu Trúc nhất định sẽ bị hắn hấp dẫn. Vì thế hắn cũng không nhờ Tiêu Tiêu tìm hiểu thái độ của Lâm Tiểu Trúc mà mỗi lần gặp nàng đều ôn nhu săn sóc, ẩn ẩn đưa tình, muốn làm cho nàng động tâm với hắn. Nhưng khiến hắn buồn bực là Lâm Tiểu Trúc lại né tránh hắn rất xa, thực sự cần phải bàn chuyện làm ăn thì thái độ ôn hòa thản nhiên, hoàn toàn không có sự động tâm như hắn mong muốn.
Vì thế lúc này nghe nàng nói muốn hắn cùng đi dạo trong hoa viên, hắn rất mừng rỡ, không để ý gì tới Dương công tử, liên tục nói” đương nhiên nguyện ý rồi, nghe nói mẫu đơn phủ Vệ quốc công nổi danh nhất, lúc này đang thì nở rộ, vườn ngay bên kia, chúng ta cùng đi xem đi” nói xong, ra dấu mời.
Lâm Tiểu Trúc mỉm cười xoay người, đi theo Lê tam công tử đến mẫu đơn viên, vừa đi vừa ngẩng đầu cười nói với Lê tam công tử.
Viên Thiên Dã nhìn thấy tình cảnh này càng thêm buồn bực. Hắn là đến truy thê, cầu xin nàng tha thứ cho dù chưa làm được cũng không muốn nhìn thấy đám nam tử khác vây quanh nữ nhân âu yếm của mình. Nhưng hắn lại không thể không để ý tới tôn nghiêm của Bắc Yến quốc, không thể lén lút đến yến hội càng không thể dùng tên giả. Dù sao xã hội thượng lưu bốn nước vẫn kết giao với nhau, rất nhiều người biết mặt hắn. Nếu hắn che giấu thân phận tham gia yến hội sẽ làm mất thể diện Bắc Yến quốc, lại cho thấy hắn làm việc không đủ hào phóng, cũng khiến mọi người nghi kỵ hắn đủ kiểu. Cho nên hắn chỉ có thể cầm bái thiếp, quang minh chính đại báo tên, mà thanh danh của hắn không như sấm rền bên tai thì cũng lan xa, chủ nhân nhận được bái thiếp đương nhiên sẽ đích thân ra cửa đón tiếp cũng long trọng tiếp đãi. Vì thế vừa xuất hiện đã bị mọi người vây quanh, mà vì thế hắn chỉ có thể trơ mắt nhìn thê tử tương lai lấm la lấm lét đi cùng nam nhân khác mà hắn lại không thể làm gì, cảm thấy vô cùng buồn bực.
Cũng may Viên Thiên Dã đầu lóc linh hoạt, biết nghĩ cách đạt được mục tiêu của mình. Hắn vừa trả lời người bên cạnh, vừa quay đầu hỏi Vệ quốc công” không biết phía trước là nơi nào của quý phủ ? ta thấy rừng cây xanh um, muôn hoa khoe sắc, phong cảnh rất đẹp, không biết ta có thể nhìn một cái không ?”
Vệ quốc công vốn rất thích mẫu đơn, thu thập được không ít giống quý, bình sinh việc đắc ý nhất là khoe mẫu đơn viên của hắn. Cho nên những lời của Viên Thiên Dã khiến hắn lỗ mũi nở phồng, cười nói” không ngờ chỗ đơn sơ như tệ phủ cũng có thể lọt vào mắt Dương công tử, khiến làm phu vinh hạnh vạn phần. Phía trước có trồng ít hoa cảnh, đi thêm chút nữa chính là mẫu đơn viên, lúc này đang thời điểm mẫu đơn nở rộ, nếu Dương công tử có hứng thú, lão phu đưa ngươi đến đó thưởng thức” , lại quay đầu nói với Lục Kiện Ninh” vừa lúc hôm nay có mấy giống mới vừa nở hoa, Dĩnh vương gia không ngại cũng đi nhìn một chút đi”
Đoàn người chậm rãi đi về phía mẫu đơn viên.
Tiêu Tiêu thấy Viên Thiên Dã thì giật mình kinh ngạc, nhưng thấy hắn lại chào hỏi với mình rất khách khí rồi nói chuyện với người khác, không biết là do không biết Lâm Tiểu Trúc đang ở Đông Việt hay là không thèm để ý tới nàng. Nhưng người này rảnh rỗi lại không đến tìm Lâm Tiểu Trúc còn nhàn nhã tới đây làm khác, cho thấy là người không lương tâm. Tiêu Tiêu cảm thấy tức giận, thấy bọn họ đi đến mẫu đơn viên, nàng lại rời khỏi bọn họ, quay đầu nhìn chung quanh, hỏi Thanh Đại” Trần cô nương đâu ? ngươi có thấy nàng không ?”
“Trần cô nương và Lê tam công tử đang đi tới mẫu đơn viên”
Tiêu Tiêu Sửng sốt, ngay sau đó thì mỉm cười” đi, chúng ta cũng đi xem náo nhiệt” nói xong nhanh chân đuổi theo.
Lâm Tiểu Trúc vốn muốn tìm cớ né tránh Viên Thiên Dã, cũng thuận tiện chọc tức hắn nên mới cùng Lê Chấn Vũ đến mẫu đơn viên. Kiếp trước nàng sống ở phía, kiếp này sống ở Bắc Yến là nơi không thích hợp để mẫu đơn sinh trưởng, vì thế hai đời chưa từng thấy nhiều loại mẫu đơn nở rộ như vậy. Vừa vào vườn đã hưng trí bừng bừng. Trong tứ quốc, Đông Việt nổi tiếng nhất về mẫu đơn, Lê Chấn Vũ là người Đông Việt, lại là thương nhân đương nhiên cũng có chút tri thức về danh hoa, thấy nàng có hưng thú như vậy, lập tức đem hết những gì mình biết ra nói.
Khi Viên Thiên Dã cùng Lục Kiện Ninh, Tiêu Tiêu theo Vệ quốc công đi vào mẫu đơn viên liền nhìn thấy tình cảnh : Lâm Tiểu Trúc mặt mày xinh đẹp mặc váy hồng đứng gần một công tử anh tuấn trẻ tuổi, ưu nhã ngưỡng cổ, vẻ mặt đầy ý cười, lắng nghe hắn nói chuyện. Còn vị công tử trẻ tuổi mặc cẩm sam màu xanh, chậm rãi nói chuyện, trong mắt không che giấu sự ái mộ đối với nàng. Một người hồng, một người xanh đứng cạnh vườn mẫu đơn nở rộ tạo thành một bức tranh xinh đẹp, khiến người ta không đành lòng phá vỡ sự tốt đẹp này.
Vừa nhìn thấy tình cảnh này, mặt Viên Thiên Dã liền đen như đít nồi, nếu không phải vì cố kỵ Lâm Tiểu Trúc dùng tên giả tự lập môn hộ ở Đông Việt, hắn đã không quan tâm gì khác mà kéo nàng đến bên mình.
Bên kia, Lê Chấn Vũ dù đang nói thao thao bất tuyệt vẫn không quên để ý xung quanh, thấy mọi người tiến vào mẫu đơn viên, hắn liền dừng câu chuyện, liếc mắt nhìn qua, vừa thấy Viên Thiên Dã, vẻ mặt kinh hỉ nói với Lâm Tiểu Trúc” Dương công tử đến đây, chúng ta đến chào đi” . Nói xong đi đến trước mặt Viên Thiên Dã thi lễ” Dương công tử, không ngờ mới cách biệt nửa tháng lại có thể gặp ngươi ở Đông Việt, thực sự là tam sinh hữu hạnh” . Nói xong còn quay đầu vẫy tay với Lâm Tiểu Trúc, ý bảo nàng tới đây, rồi lại cười nói với Viên Thiên Dã” đó là đối tác cùng mở tửu lâu với ta, cũng là nghĩa muội của Dĩnh vương phi, Trần Hi cô nương”
Loading...
Trước mặt nhiều người, hắn lại trịnh trọng giới thiệu nàng như vậy, Lâm Tiểu Trúc dù bất mãn Viên Thiên Dã cũng tiến lên phía trước thi lễ” Trần Hi gặp qua Dương công tử”
Tiêu Tiêu đứng sau mọi người,mở to mắt nhìn phản ứng của Viên Thiên Dã.
“Trần cô nương có lễ .” Viên Thiên Dã nâng tay, ánh mắt nhìn Lâm Tiểu Trúc cực kỳ phong phú.
Lâm Tiểu Trúc lại mắt nhìn mũi, mũi nhìn tâm, hoàn toàn không để ý tới Viên Thiên Dã, thi lễ xong thì lui ra sau, trốn sau lưng Lê Chấn Vũ. Ánh mắt Viên Thiên Dã khiến mọi người đui mù, nhìn bóng dáng Lê Chấn Vũ che chắn cho Lâm Tiểu Trúc, lại nhớ tới vừa rồi nàng cười nói với hắn, nhất thời trong lòng cực kỳ buồn bực.
“Tiểu nhân ti bỉ” Tiêu Tiêu ở phía sau quan sát hai người, nghe những lời này của Viên Thiên Dã thiếu chút nữa tức giận đến hộc máu, nghiến răng nghiến lợi mắng một câu. Nếu không phải vì nửa năm qua nàng trưởng thành hơn, biết nhất cử nhất động của Viên Thiên Dã đều liên quan tới thể diện Bắc Yến quốc, nàng đã tiến lên chỉ vào mặt hắn mà mắng một trận tơi bời rồi.
Lục Kiện Ninh ở gần thê tử, vừa lúc để ý tới nàng thì nghe được câu mắng này, không khỏi quay đầu, thân thiết hỏi” sao vậy ?”
Tiêu Tiêu nhớ tới hai trắc phi kia, tuy thời gian này Lục Kiện Ninh không thường ngủ lại bên đó như trước những vẫn rất quan tâm, không khỏi giận chó đánh mèo, trừng mắt với hắn” nam nhân các ngươi đều không có ai tốt”
Lục Kiện Ninh khó hiểu nhìn thê tử, không biết mình đã làm gì khiến nàng giận, có điều chỗ này không tiện nói nhiều, chỉ đành áp chế buồn bực trong lòng, xoay người sang chỗ khác.
Chủ nhân và khách quý đã tới, những người nhàn rỗi đương nhiên phải thối lui, cho nên Lâm Tiểu Trúc thấy Vệ quốc công bắt đầu giới thiệu các giống mẫu đơn với Viên Thiên Dã liền lặng lẽ lui ra ngoài. Nàng thân thủ nhanh nhẹn, chỉ chốc lát sau đã đi mất tăm mất tích. Lê Chấn Vũ lại nghĩ nếu Viên Thiên Dã đã đến Đông Việt quốc, chắc chắn sẽ qua lại với Lục Kiện Ninh, hắn sẽ có cơ hội lôi kéo tình cảm. Khó có được thái độ của Lâm Tiểu Trúc đối với hắn tốt như vậy, truy thê quan trọng hơn nên thấy nàng đi vừa, hắn cũng muốn đi theo. Nào ngờ Lê Chấn Vũ vừa nhấc chân, Viên Thiên Dã đã nói” Lê tam công tử, sao lại rời đi ? đến, cùng nhau thưởng thức mẫu đơn của Vệ quốc công đi”
“Ah, được” Dương công tử lại coi trọng mình, Lê Chấn Vũ thụ sủng nhược kinh liền dừng chân, đi đến cạnh Viên Thiên Dã.
Rốt cuộc cũng đã đuổi được ruồi bọ bu quanh Lâm Tiểu Trúc, tâm tình của Viên Thiên Dã tốt hơn, mới có tâm tư nói chuyện với Vệ quốc công.
Khi Lâm Tiểu Trúc đi ra thì thấy Tiêu Tiêu đang buồn bực nói chuyện với Lục Kiện Ninh liền gia tăng cước bộ, nàng không muốn bị Tiêu Tiêu bắt đưa đi thảo phạt Viên Thiên Dã. Mâu thuẫn của bọn họ để bọn họ tự giải quyết.
Nàng đang muốn đi về phía hồ, tránh chuyện thị phi thì lại gặp hai cô nương đang đi tới. Một người mặc xiêm y vàng nhạt, chanh chua nói” A, đây là Trần cô nương phải không ? vội vã đến mẫu đơn viên chờ sẵn, kết quả lại bị Dương công tử chán ghét ngươi nên thất vọng bỏ đi sao ?”
Lâm Tiểu Trúc nhíu mày. Cô nương áo vàng này là Vệ Uyển, đích nữ của Vệ quốc công. Nàng vốn rất thích Lục Kiện Ninh, không ngờ hắn lại chướng mắt nàng, đi cưới Tiêu Tiêu, công chúa Tây Lăng quốc, mà thân phận của nàng không thể làm trắc phi của Lục Kiện Ninh, nên cả đời này đành vô duyên với hắn, vì thế nàng hận Tiêu Tiêu thấu xương, cũng khiến cho Lâm Tiểu Trúc là nghĩa muội của Tiêu Tiêu bị vạ lây
303: Nàng Là Vị Hôn Thê Của Ta
12/08/2016
Bó hoa hồng Qúy Phái
Đông Việt quốc vốn cởi mở, hôm nay lại sinh thần của Vệ quốc công phu nhân nên có rất nhiều nữ khác đến chúc mừng. Các cô nương trẻ tuổi nghe nói Dương công tử của Bắc Yến quốc đến đều tập trung tới xem. Có điều lại ngượng ngùng tiếp xúc trực tiếp, vì thế nghe nói Vệ quốc công và Dương công tử đến mẫu đơn viên, mọi người đều giả đò đi tản bộ hoặc đi ngang qua, chờ đợi được thấy người trong mộng. Những lời của Vệ Uyển tuy thanh âm không lớn nhưng cũng bị mấy người ở gần nghe được, ai nấy đều tò mò nhìn về bên này.
Khi còn là nô bộc, Lâm Tiểu Trúc còn chưa bị ai khi nhục qua, huống chi là bây giờ. Nàng kinh ngạc nhìn Vệ uyển nói” ta nghe nói mẫu đơn viên của quý phủ không tệ nên mới đến nhìn một chút, cũng không biết trước là Dương công tử và Vệ quốc công sẽ đến. Không ngờ Vệ cô nương lại bẻ cong sự thật như vậy, xem ra Vệ cô nương không giống người thường, trong đầu toàn là nam đạo nữ xướng, nhìn ai cũng thấy chuyện tình nam nữ. A, thật xin lỗi, Vệ cô nương cũng đừng tức giận. Ta không đọc sách nhiều lắm, lại chẳng có văn tài, đại khái không hiểu hết được nam đạo nữ xướng thế nào, xin Vệ cô nương đừng để ý”
Nữ tử bên cạnh nghe vậy, nhịn không được bật cười thành tiếng, thấy Vệ Uyển quay đầu trừng mắt với mình, nàng vội thối lui nấp sau lưng chúng bạn nhưng tươi cười trên mặt vẫn còn.
Cũng không thể trách nàng nha, tại Trần cô nương nói chuyện quá thú vị thôi, rõ ràng là mắng người ta đến cẩu huyết lâm đầu lại có thể nói năng ngọt ngào, tươi cười vui vẻ như vậy, còn bảo đối phương đừng tức giận, đừng để ý. Phỏng chừng Vệ Uyển sẽ bị những lời của nàng làm cho tức chết.
Trong giới nữ quý tộc ở Việt kinh, thân phân của Vệ Uyển khá cao, bình thường chỉ có nàng khi dễ người khác, người ta cũng chỉ có thể nén giận vào lòng, đâu có khi nào bị người mỉa mai nói móc, còn bị nói đến á khẩu như thế. Nếu chuyện này bị truyền đi, nàng cũng đừng mong gả được cho nhà chồng tốt.
Vệ Uyển tức giận đến mặt đỏ bừng, chỉ tay vào Lâm Tiểu Trúc, phẫn nộ quát” Thanh Nhi, thất thần làm gì, nàng nhục mạ cô nương nhà ngươi, còn không tiến lên cho nàng vài cài tát”
“Dạ” tỳ nữ bên người vội vàng tiến lên, giơ tay tính tát Lâm Tiểu Trúc.
Lâm Tiểu Trúc có võ công, sao để cho nàng đánh. Nàng dễ dàng bắt được cổ tay tỳ nữ kia” Ai nha, Vệ cô nương, ngươi làm gì vậy ? ta chẳng qua chỉ nói lời thật, ngươi không cần thẹn quá hóa giận nha, còn sai nha đầu đánh người. Hây da, ngươi không thể vậy được, sẽ làm tổn hại thanh danh của các khuê tú Việt kinh nha. Nếu để Dĩnh vương thấy, coi như là làm hắn mất mặt trước mặt Dương công tử nha”
Thanh âm của Lâm Tiểu Trúc cũng không nhỏ, có lẽ mọi người trong mẫu đơn viên đều nghe được. Cái này không thể trách nàng, bị người ta đánh, khó tránh khỏi kích động, thanh âm cũng thể nhỏ được.
Vệ Uyển chẳng qua muốn mỉa mai Lâm Tiểu Trúc vài câu, cứ tưởng nàng cũng sẽ nén giận như những người khác, có tức cũng bỏ qua, ai ngờ nàng dám cãi lại, còn nói chuyện khó nghe mà khiến người khác không thể phản bác như thế. Mình chỉ nói vài câu đã gây ra chuyện lớn như vậy, người tới xem ngày càng nhiều, ngay cả phụ thân và khách quý cũng đang ở trong mẫu đơn viên. Tuy bình thường phụ thân sủng nàng, nhưng ở trước mặt khách quý làm hắn mất thể diện, hắn nhất định sẽ không tha cho mình. Nghĩ tới đây, Vệ Uyển lại hận không thể bóp chết Lâm Tiểu Trúc.
Nàng muốn nói vài câu rồi lập tức bỏ đi nhưng lúc này nam nhân trong mẫu đơn viên cũng đã đi tới nơi này.
Thấy Viên Thiên Dã đi đầu, khóe miệng Lâm Tiểu Trúc không khỏi nhếch lên. Nàng thừa nhận là mình cố ý nói lớn tiếng, lôi kéo Viên Thiên Dã đến. Nếu nữ nhân của mình bị người khác khi dễ mà hắn không dám thừa nhận quan hệ với mình ở trước mặt mọi người thì nam nhân này không có cũng được. Còn chuyện hắn giải thích vì sao mình là vị hôn thê của hắn ở Bắc Yến lại biến thành người Đông Việt, còn dùng tên giả thì đó là chuyện của hắn. Ai bảo hắn làm nàng mất hứng.
“Sao lại thế này?” Vệ quốc công là chủ nhân, hơn nữa chuyện lại liên quan đến nữ nhi mình nên chưa thấy hình đã nghe tiếng.
“Cha.” Vệ Uyển vừa thấy Vệ quốc công đã nước mắt lưng tròng, bày ra vẻ đáng thương, nức nở nói” cha, không có việc gì, ta và Trần cô nương có chút hiểu lầm nên mới nói lớn tiếng chút thôi, không có việc” . Nói xong còn vé áo thi lễ với Lâm Tiểu Trúc, miễn cưỡng cười nói” Trần cô nương, xin lỗi nha. Vừa rồi ta có gì không đúng, xin ngươi thông cảm cho”
Cô nương này đúng là một nhân tài a. Không hổ là cô nương của thế gia đại tộc, thủ đoạn không đơn giản chút nào. Chỉ một câu nhẹ nhàng đã che đậy chuyện vừa rồi còn được tiếng rộng lượng trước mặt người khác, đồng thời biến mình thành người không có chừng mực. Mặc dù sau khi Vệ quốc công biết được tình hình thực tế, cũng chỉ cho rằng Lâm Tiểu Trúc nàng nhục nhã nữ nhi của hắn, khiến hắn mất hết thể diện trước mọi người, chứ không trừng phạt Vệ Uyển.
Vệ Uyển giả vờ, Lâm Tiểu Trúc nàng cũng càng biết diễn, chỉ cần che mặt, làm ra bộ dáng đáng thương, khi Vệ Uyển xin lỗi xong thì liên tục thối lui như chim sợ cành cong, không ngừng nói” ngươi đừng tới đây, ngươi đừng đánh ta. . . »tự nhiên sẽ ép Vệ quốc công phải hỏi rõ sự việc, bày ra hình tượng công bằng liêm chính.
Loading...
Nhưng Lâm Tiểu Trúc muốn ép Viên Thiên Dã ra mặt, hơn nữa cũng không muốn mang tiếng giả vờ trước mặt các khuê tú. Nàng chỉ nghiên người, lạnh lùng nói” không dám nhận lễ của Vệ cô nương, chỉ cần cô nương đừng sai người ngầm đánh ta, ta đã thấy vui rồi”
Vệ Quốc Công nhíu chặt mày, cẩn thận đánh giá Lâm Tiểu Trúc, muốn biết cô nương này là ai lại dám không nể mặt Vệ quốc công phủ hắn, ở trước mặt mọi người lại bác bỏ ý nguyện muốn hòa giải của nữ nhi hắn. Nhận ra rồi, sẽ tiến hành áp chế trưởng bối nhà nàng, không ngờ nhìn hoài vận thấy lạ mặt, đành hỏi” vị cô nương này, nói vậy là có ý gì ? Vệ quốc công phủ ta tuy được hoàng thượng coi trọng, thừa kế công tước cũng là thế gia, điều này Dĩnh vương biết rõ. Nếu vừa rồi tiểu nữ có gì hiểu lầm với ngươi, lúc này lão phu thay nàng nhận lỗi với ngươi, cô nương sau này không nên nói vậy nữa” . Nói xong còn chắp tay làm một cái ấp với Lâm Tiểu Trúc.
Vệ quốc công làm vậy khiến cho Lâm Tiểu Trúc từ có lý biến thành vô lý, Tiêu Tiêu rất sốt ruột, muốn tiến lên ngăn cản thì Viên Thiên Dã đã ngăn Vệ quốc công lại” Vệ quốc công, khoan đã”
Nói xong, hắn tiến lên, cầm tay Lâm Tiểu Trúc, nói với Vệ quốc công” xin giới thiệu một chút, đây là Lâm Tiểu Trúc, hôn thê của Viên Dương ta. Khoảng thời gian trước vì ta bận rộn, nàng lại cùng Dĩnh vương phi của quý quốc tình như tỷ muội nên mới tới Đông Việt chơi. Tâm tính Tiểu Trúc như đứa nhỏ, vì để tiện chơi đùa, không muốn làm kinh động đến mọi người nên mới dùng tên giả Trần Hi, có chỗ thất lễ, còn thỉnh mọi người tha thứ” nói xong chắp tay lại.
Lời này khiến mọi người ngẩn người, nhất là các cô nương ái mộ Dương công tử, vừa hâm mộ vừa ghen tỵ với Lâm Tiểu Trúc, nhớ tới những lời Vệ Uyển châm chọc Lâm Tiểu Trúc, cảm thấy việc này như trò cười.
Lê Chấn Vũ đứng sau đám người, mặt mày trắng bệch, hi vọng là mình nghe lầm. Trần Hi cô nương địa vị tương đương, là người cùng mình hợp tác mở tửu lâu, là người mình tâm tâm niệm niệm, sao có thể là hôn thể của Dật vương gia Bắc Yến quốc chứ ? sao có thể ?
“Ha ha, Dương công tử và Lâm cô nương trai tài gái sắc, rất xứng lứa vừa đôi. Vừa rồi lão phu không biết thân phận của Lâm cô nương, tiếp đãi không chu toàn, tiểu nữ lại không hiểu chuyện nên có chỗ thất lễ, thỉnh Lâm cô nương bao dung” . Vệ quốc công là lão thành tinh, thấy Viên Thiên Dã đứng ra làm rõ thân phận Lâm Tiểu Trúc, còn như muốn lấy lại công đạo cho nàng. Hắn cũng biết nữ nhi mình được nuông chiều nên tùy hứng, nếu truy cứu ra càng rắc rối hơn liền vội vàng cười nói với Lâm Tiểu Trúc.
Lâm Tiểu Trúc đã đạt được mục đích, cũng biết với thân phận của Viên Thiên Dã không nên ở Đông Việt ép người quá mức, hơn nữa Vệ Uyển cũng đã bị nàng mắt một trận, cũng vội thi lễ với Vệ quốc công” Vệ quốc công khách khí, Tiểu Trúc tùy hứng, che giấu thân phận theo Dĩnh vương phi đến làm khách, là ta nên xin lỗi Vệ quốc công mới phải” Nói xong lại liếc mắt nhìn Lục Kiện Ninh như xin lỗi nhưng cũng không nói gì.
Lục Kiện Ninh biết, Lâm Tiểu Trúc có thể xin lỗi Vệ quốc công nhưng không thể xin lỗi mình, nếu không mọi người sẽ biết hắn Dĩnh vương hắn và vương phi lại che giấu thân phận của nghĩa muội, đến lúc đó người mất mặt chính là hắn. Cho nên thấy Lâm Tiểu Trúc liếc mắt nhìn mình, hắn cũng chỉ vuốt cằm, tỏ vẻ đã hiểu, không cần phải nhiều lời.
“Hôm nay là sinh thần của Vệ quốc công phu nhân, hẳn nên uống ly rượu mừng để dính lây phúc khí của phu nhân nhưng Viên Dương vừa tới Đông Việt, có một số việc phải xử lý, không tiện quấy rầy, xin cáo từ trước” Viên Thiên Dã tới đây để truy thê, giờ đạt được mục đích rồi, đương nhiên không muốn ở lại lâu, liền chắp tay cáo từ Vệ quốc công.
Vệ quốc công cũng khách khí muốn giữ Viên Thiên Dã và Lâm Tiểu Trúc ở lại ăn cơm, được Lục Kiện Ninh và Tiêu Tiêu khuyên nhủ mới thôi.
Viên Thiên Dã và Lâm Tiểu Trúc ra khỏi phủ Vệ quốc công đã có người đánh xe ngựa tới đó, vừa lên xe, Viên Thiên Dã liền cầm tay Lâm Tiểu Trúc, nhẹ giọng gọi” Tiểu Trúc”
Lâm Tiểu Trúc rút tay lại, phụng phịu không để ý tới hắn.
Viên Thiên Dã cũng không nổi giận, lại vươn tay nắm lấy tay nàng. Lâm Tiểu Trúc muốn rút tay lại nhưng đâu phải là đối thủ của Viên Thiên Dã. Nàng trừng mắt liếc hắn, để mặc hắn nắm tay mình, vẫn phụng phịu không để ý tới hắn.
Viên Thiên Dã thở dài, nhìn Lâm Tiểu Trúc nói” lúc trước ta muốn ngươi ở lại, ngươi liền thẳng thừng cự tuyệt, còn bỏ đi không chút do dự. Ta. . . không cam lòng nên mới nghĩ ra cách như vậy”
Tác giả :
Tọa Chước Linh Linh Thủy