Biết Vị Ký
Chương 195: Phương pháp
Thấy Lâm Tiểu Trúc nhận phượng trâm, Đoan vương phi xoa xoa mi tâm, có chút mệt mỏi nói với Lý tẩu tử” Vương gia mấy ngày nay cơm nước không ngon, ngươi xem có có món nào hợp khẩu vị của hắn, cùng Lâm cô nương làm vài món mới mẻ dâng lên đi”
“Dạ' Lý tẩu tử cung kính đáp.
Ngô di nương thấy thế, vội tiến lên mát xa đầu cho Đoan vương phi.
Uyển Hoa quận chúa ở bên cạnh gắt giọng” mẫu phi, sao ngài không ở trong phòng nghỉ ngơi ?”
Đoan vương phi tựa vào ngực Ngô di nương, vẻ mặt thoải mái” nằm xuống ta cũng không ngủ được, Mi Đại nói tản bộ sẽ tốt hơn nên lôi kéo ta đến đây, may mà như vậy, nếu không đã không biết các ngươi hồ nháo đến mức nào nữa”
Uyển Hoa quận chúa chu miệng, ánh nhìn Lâm Tiểu Trúc càng thêm không tốt. Lâm Tiểu Trúc này không chỉ là hồ ly tinh mà còn là tai họa, làm nàng bị mẫu phi trách cứ. Ca ca tốn nhiều công sức mới đưa được nàng vào phủ, nếu mình không thể vẽ hoa lên mặt nàng chẳng phải ấm ức lắm sao. Được, nếu không ra tay được trong phủ thì cho người mai phục sẵn bên ngoài, khi nàng vừa xuất phủ là lập tức ra tay, làm vậy cũng sẽ không ảnh hưởng gì tới Đoan vương phủ.
Lâm Tiểu Trúc nhìn ánh mắt của Uyển Hoa quận chúa liền biết nàng ta đang có tính toán gì, cúi mắt, trong lòng bắt đầu đém” một, hai, ba. . .”
Lâm Tiểu Trúc mới đếm đến mười, đã nghe Uyển Hoa quận chúa ôm bụng kêu lớn tiếng.
“Nhiêu nhi, ngươi sao vậy ? »Đoan vương phi mặt biến sắc, Ngô di nương cũng vội vàng buông đầu nàng ra, chạy tới bên cạnh Uyển Hoa quận chúa, vẻ mặt lo lắng.
“Mẫu phi, ta đau bụng. Ôi a, đau chết ta .” Uyển Hoa quận chúa lần này không cần giả bộ, ôm bụng liên tiếp rên rỉ, sắc mặt trở nên trắng bệch.
“Mau, mau mời thái y” Đoan vương phi kêu lên.
“Dạ” nha hoàn sau lưng nàng lập tức nghe lời chạy đi.
“Trực tiếp đưa đến Tê Ngô viện” Đoan vương phi vừa la lên với nha hoàn kia vừa chỉ huy các bà tử
Mọi người hoang mang rối loạn nên chẳng ai để ý tới ba người Lâm Tiểu Trúc nữa. Trong đình còn có mấy cái chén, chắc là Uyển Hoa quận chúa vừa mới ăn gì đó nhưng hiện tại, đối với Đoan vương phi chuyện cứu nữ nhi quan trọng hơn, còn nguyên nhân sinh bệnh, tra sau sẽ rõ. Lâm Tiểu Trúc, Lý tẩu tử đều ở trong phủ, nếu có liên quan tới các nàng thì kiến trong miệng chén có bò đi đâu, đến lúc đó sẽ xử lý sau.
Thấy đoàn người Đoan vương phi đã đi xa, Lý tẩu tử mới quay người nhìn Lâm Tiểu Trúc. Khi làm món điểm tâm này,nàng và Tô Tiểu Thư nhìn thấy tận mắt, Lâm Tiểu Trúc không có bỏ thứ gì khả nghi vào, Ngô di nương cũng ăn một chén lại không sao, vì sao chỉ có mình Uyển Hoa quận chúa bị đau bụng ? nhớ tới Lâm Tiểu Trúc từng hỏi buổi sáng Uyển Hoa quận chúa ăn gì, trong lòng nàng liền hiểu rõ.
Nhìn thần sắc biến hóa của Lý tẩu tử, Lâm Tiểu Trúc biết nàng đã nghĩ ra nhưng mà nàng cũng không muốn giải thích, xoay người phụ Tô Tiểu Thư thu dọn chén bát trong đình.
Hiểu Lâm Tiểu Trúc nhất chính là Tô Tiểu Thư. Chuyện hôm nay, rõ ràng là Uyển Hoa quận chúa muốn gây phiền toái cho Lâm Tiểu Trúc, nàng không biết Lâm Tiểu Trúc vì sao đắc tội quận chúa nhưng với tính cách của nàng, nhất định sẽ không khoanh tay chịu chết. Uyển Hoa quận chúa bị đau bụng, nhất định là có liên quan tới Lâm Tiểu Trúc, nàng liền tới gần Lâm Tiểu Trúc, nhẹ giọng an ủi” yên tâm, Ngô di nương cũng có ăn món điểm tâm kia, sẽ không trách tội chúng ta đâu, hơn nữa bên cạnh Vương phi đều có người khuyên giải”
Lâm Tiểu Trúc gật gật đầu. Nàng cũng đoán rằng Mi đại nha đầu mà Đoan vương phi nói chính là người của Viên Thiên Dã, nếu không sao lại kéo Vương phi tản bộ đến hoa viên kịp thời như thế ?
Nhưng nàng không đoán được động cơ của Ngô Thái Vân, nói nàng có lòng giúp đỡ thì nàng lại đề xuất biện pháp thật ác cho Uyển Hoa quận chúa trừng trị mọi người, nói nàng muốn hại người thì nàng lại cố ý kéo dài thời gian chờ Đoan vương phi đến.
Giống như hiểu được nghi hoặc trong lòng Lâm Tiểu Trúc, Tô Tiểu Thư lên tiếng” chắc ngươi cũng đoán được Ngô di nương chính là Ngô Thái Vân. Vừa rồi nàng làm vậy là cố ý hù dọa ngươi. Nha đầu kia, cũng không phải hận thù gì ngươi, nhiều nhất chỉ là không cam lòng. Nếu không có ngươi ở sơn trang cùng nàng so chiêu, làm cho nàng học được nhiều thủ đoạn thì tình cảnh của nàng ở trong Đoan vương phủ đã rất gian nan. Vừa rồi làm vậy,chẳng qua là muốn hù dọa ngươi, phát tiết một chút sự không thoải mái trong lòng. Cây trâm của nàng là đặc chế, có thể tạo ra màu sắc y như máu, vẽ hoa trên mặt y như thật, khiến người ta không thể nhìn ra”
“Sao ngươi lại biết rõ như vậy ?” Lâm Tiểu Trúc ngạc nhiên hỏi.
“ah, cái đó là ta đưa cho nàng” Tô Tiểu Thư cười nói” ngươi không biết chứ ở trong này làm việc giống như đi trên băng mỏng, cho nên nhìn thấy người một nhà giống như thấy người thân vậy. Ở trong sơn trang hồ nháo cũng giống như cùng huynh đệ tỷ muội đùa giỡn, cảm thấy rất thân thiết, đâu còn nhớ tới khúc mắc, cừu hận gì nữa”
“Được rồi, đừng nói nhiều nữa, mau đi thôi »lúc các nàng nói chuyện, Lý tẩu tử liền ra đứng ở ngoài đình, giống như là canh chừng, sợ có người đi qua, lúc này mới lên tiếng thúc giục.
Người Viên Thiên Dã mai phục trong phủ, cho dù mình nhận ra cũng không thể nói với người khác, kể cả người một nhà. Hôm nay Tô Tiểu Thư nói vậy đã là ngoại lệ, tối qua nàng chạy tới tìm Lâm Tiểu Trúc đã bị Lý tẩu tử mắng cho một trận, cũng đã thông suốt cho nên vừa nghe Lý tẩu tử thúc giục đã lập tức ngậm miệng, cầm lấy cái giỏ nói” đi thôi”
“Có lẽ lát nữa bên Vương phi sẽ có người đến điều tra” Lý tẩu tử vừa đi vừa nói, có chút trách cứ Lâm Tiểu Trúc” ngươi cũng quá thiếu kiên nhẫn rồi, sau này phải làm sao cho quận chúa hết giận đây ?”
“Nàng không nằm ở trên giường, buổi chiều sẽ tiếp tục gây ép buộc, không đánh ta cũng sẽ hủy dung ta, nói chung nàng nhất định sẽ không bỏ qua, có phượng trâm của Đoan vương phi cũng vô dụng, đến lúc đó Lý tẩu tử còn cho rằng ta nhiều chuyện nữa không ?” Lâm Tiểu Trúc thản nhiên đáp
Lý tẩu tử giật mình, nghĩ lại cảm thấy Lâm Tiểu Trúc làm vậy cũng đúng, nếu không chỉ lo ứng phó với Uyển Hoa quận chúa cũng đủ mệt rồi, còn sức đâu mà nghĩ tới chuyện Đoan vương.
Lâm Tiểu Trúc lại nghĩ tới chuyện khác, quay đầu phân phó Tô Tiểu Thư” ngươi nhìn chung quanh đi, ta muốn nói với Lý tẩu tử mấy câu”
Tô Tiểu Thư gật đầu, đi chậm lại, lui về phía sau, Lâm Tiểu Trúc lúc này mới thì thầm hỏi Lý tẩu tử” nếu có thể đưa điểm tâm lên, sao chuyện lại không thành ?”
Lý tẩu tử từ lúc nhận được mệnh lệnh bảo hộ Lâm Tiểu Trúc của Viên Thành liền biết nàng là người mà Vương gia và công tử coi trọng, cũng không thấy nàng hỏi vậy có gì không đúng, liền giải thích” người nọ rất cẩn thận, mỗi khi ăn món gì đều có người ăn thử trước, hơn nữa không chỉ có một người ăn thử, mặt khác còn luôn có đại phu túc trực bên cạnh, món gì cấm kỵ đều thời thời khắc khắc nhắc nhở hắn, cho nên chuyện này trở nên khó khăn vô cùng”
Lâm Tiểu Trúc nhăn mi.
Đã có người thử thức ăn, không thể hạ độc, như vậy có thể lợi dụng sự tương khắc của các món ăn hay không ? nếu muốn dùng cách này thì phải chia hai món riêng cho hai người thử thức ăn, cũng phải suy nghĩ các mặt vấn đề mới không dẫn đến sai lầm, vẫn phải suy nghĩ kỹ lần nữa mới được. Ở thời hiện đại, việc các món ăn tương khắc với nhau không được tây y chấp nhận, nói là không có căn cứ khoa học, cho nên nàng tuy lợi dụng sự tương khắc của thức ăn khiến Uyển Hoa quận chúa đau bụng cũng không dám chắc có thể dùng cách này với Đoan vương hay không. Nếu chưa chắc ăn đã nói với Lý tẩu tử, mất rất nhiều nhân lực vật lực mà chỉ làm Đoan vương bị tiêu chảy thì quá lãng phí. Hơn nữa, ở thời điểm mấu chốt như hiện nay, không thể phạm sai lầm. Nếu không, làm chậm trễ thời cơ, khiến lão hoàng đế chết trước Đoan vương thì nàng sẽ thành tội nhân, Duệ vương chắc chắn sẽ trút giận lên nàng.
Lúc này không cần lập công, chỉ cần bình an, bo bo giữ mình cũng là một cách hay. Nghĩ vậy, Lâm Tiểu Trúc không nói gì nữa.
Tình huống quả nhiên như Lý tẩu tử sở liệu, không quá hai tuần trà đã có người đến điều tra. Trước tiên là hỏi những người khác trong phòng bếp lớn, sau đó mới đến Lý tẩu tử và Tô Tiểu Thư. Lâm Tiểu Trúc vốn là khách nhân, mà Đoan vương phi cũng rất hiểu đạo lý, không có kêu nàng đến hỏi. Hồi lâu, người bị gọi đi đã trở lại, Tô Tiểu Thư vẻ mặt thoải mái nói nhỏ” không có việc gì. Đại phu nói là do tính khí không hợp chứ không phải bị hạ độc, trong phòng bếp lại có nhiều người, thêm Ngô di nương làm chứng, Uyển Hoa quận chúa tuy bù lu bù loa lên nhưng Đoan vương phi vẫn cho rằng chúng ta trong sạch. Có điều, quận chúa chắc phải nằm trên giường vài ngày, hehehe”
“Vậy có còn gọi chúng ta làm thức ăn cho Vương gia không ?” qua chuyện của Uyển Hoa quận chúa, Lâm Tiểu Trúc nghĩ Đoan vương phi sẽ không để nàng làm thức ăn nữa, cho nên khi đám người Tô Tiểu Thư bị đưa đi, nàng chỉ ở trong phòng bếp nhóm lửa chứ không làm gì.
“Vương phi đã phân phó phòng bếp nhỏ bên kia làm” Tô Tiểu Thư lắc đầu.
Lâm Tiểu Trúc gật gật đầu, không có nói nữa. Dù có để các nàng làm điểm tâm cũng không thể hạ độc.
Có người ăn thử, hạ độc không chỉ mất mạng mình mà còn đả thảo kinh xà lại không gây tổn hại gì cho Đoan vương, cho nên có làm điểm tâm hay không, nàng cũng không để ý lắm.
Hai ngày kế tiếp, Uyển Hoa quận chúa vì” đi gặp người nổi tiếng” nhiều lần mà trở nên vô lực, nằm bẹp trên giường, không còn tinh thần để gây khó dễ cho Lâm Tiểu Trúc. Vì thế mấy ngày Lâm Tiểu Trúc khá nhàn nhã, tự tại, so với lúc nàng mới tiến vào Đoan vương phủ hoàn toàn khác xa.
Lúc này, trên một con đường nhỏ cách kinh thành không xa có một đoàn người đang phóng ngựa chạy như bay.
“Công tử, nghỉ một chút đi, ngài đã cỡi ngựa suốt hai ngày rồi, đã mệt muốn chết rồi, chúng thuộc hạ biết ăn nói thế nào với Vương gia đây ?” có người khuyên nhủ.
“Dạ' Lý tẩu tử cung kính đáp.
Ngô di nương thấy thế, vội tiến lên mát xa đầu cho Đoan vương phi.
Uyển Hoa quận chúa ở bên cạnh gắt giọng” mẫu phi, sao ngài không ở trong phòng nghỉ ngơi ?”
Đoan vương phi tựa vào ngực Ngô di nương, vẻ mặt thoải mái” nằm xuống ta cũng không ngủ được, Mi Đại nói tản bộ sẽ tốt hơn nên lôi kéo ta đến đây, may mà như vậy, nếu không đã không biết các ngươi hồ nháo đến mức nào nữa”
Uyển Hoa quận chúa chu miệng, ánh nhìn Lâm Tiểu Trúc càng thêm không tốt. Lâm Tiểu Trúc này không chỉ là hồ ly tinh mà còn là tai họa, làm nàng bị mẫu phi trách cứ. Ca ca tốn nhiều công sức mới đưa được nàng vào phủ, nếu mình không thể vẽ hoa lên mặt nàng chẳng phải ấm ức lắm sao. Được, nếu không ra tay được trong phủ thì cho người mai phục sẵn bên ngoài, khi nàng vừa xuất phủ là lập tức ra tay, làm vậy cũng sẽ không ảnh hưởng gì tới Đoan vương phủ.
Lâm Tiểu Trúc nhìn ánh mắt của Uyển Hoa quận chúa liền biết nàng ta đang có tính toán gì, cúi mắt, trong lòng bắt đầu đém” một, hai, ba. . .”
Lâm Tiểu Trúc mới đếm đến mười, đã nghe Uyển Hoa quận chúa ôm bụng kêu lớn tiếng.
“Nhiêu nhi, ngươi sao vậy ? »Đoan vương phi mặt biến sắc, Ngô di nương cũng vội vàng buông đầu nàng ra, chạy tới bên cạnh Uyển Hoa quận chúa, vẻ mặt lo lắng.
“Mẫu phi, ta đau bụng. Ôi a, đau chết ta .” Uyển Hoa quận chúa lần này không cần giả bộ, ôm bụng liên tiếp rên rỉ, sắc mặt trở nên trắng bệch.
“Mau, mau mời thái y” Đoan vương phi kêu lên.
“Dạ” nha hoàn sau lưng nàng lập tức nghe lời chạy đi.
“Trực tiếp đưa đến Tê Ngô viện” Đoan vương phi vừa la lên với nha hoàn kia vừa chỉ huy các bà tử
Mọi người hoang mang rối loạn nên chẳng ai để ý tới ba người Lâm Tiểu Trúc nữa. Trong đình còn có mấy cái chén, chắc là Uyển Hoa quận chúa vừa mới ăn gì đó nhưng hiện tại, đối với Đoan vương phi chuyện cứu nữ nhi quan trọng hơn, còn nguyên nhân sinh bệnh, tra sau sẽ rõ. Lâm Tiểu Trúc, Lý tẩu tử đều ở trong phủ, nếu có liên quan tới các nàng thì kiến trong miệng chén có bò đi đâu, đến lúc đó sẽ xử lý sau.
Thấy đoàn người Đoan vương phi đã đi xa, Lý tẩu tử mới quay người nhìn Lâm Tiểu Trúc. Khi làm món điểm tâm này,nàng và Tô Tiểu Thư nhìn thấy tận mắt, Lâm Tiểu Trúc không có bỏ thứ gì khả nghi vào, Ngô di nương cũng ăn một chén lại không sao, vì sao chỉ có mình Uyển Hoa quận chúa bị đau bụng ? nhớ tới Lâm Tiểu Trúc từng hỏi buổi sáng Uyển Hoa quận chúa ăn gì, trong lòng nàng liền hiểu rõ.
Nhìn thần sắc biến hóa của Lý tẩu tử, Lâm Tiểu Trúc biết nàng đã nghĩ ra nhưng mà nàng cũng không muốn giải thích, xoay người phụ Tô Tiểu Thư thu dọn chén bát trong đình.
Hiểu Lâm Tiểu Trúc nhất chính là Tô Tiểu Thư. Chuyện hôm nay, rõ ràng là Uyển Hoa quận chúa muốn gây phiền toái cho Lâm Tiểu Trúc, nàng không biết Lâm Tiểu Trúc vì sao đắc tội quận chúa nhưng với tính cách của nàng, nhất định sẽ không khoanh tay chịu chết. Uyển Hoa quận chúa bị đau bụng, nhất định là có liên quan tới Lâm Tiểu Trúc, nàng liền tới gần Lâm Tiểu Trúc, nhẹ giọng an ủi” yên tâm, Ngô di nương cũng có ăn món điểm tâm kia, sẽ không trách tội chúng ta đâu, hơn nữa bên cạnh Vương phi đều có người khuyên giải”
Lâm Tiểu Trúc gật gật đầu. Nàng cũng đoán rằng Mi đại nha đầu mà Đoan vương phi nói chính là người của Viên Thiên Dã, nếu không sao lại kéo Vương phi tản bộ đến hoa viên kịp thời như thế ?
Nhưng nàng không đoán được động cơ của Ngô Thái Vân, nói nàng có lòng giúp đỡ thì nàng lại đề xuất biện pháp thật ác cho Uyển Hoa quận chúa trừng trị mọi người, nói nàng muốn hại người thì nàng lại cố ý kéo dài thời gian chờ Đoan vương phi đến.
Giống như hiểu được nghi hoặc trong lòng Lâm Tiểu Trúc, Tô Tiểu Thư lên tiếng” chắc ngươi cũng đoán được Ngô di nương chính là Ngô Thái Vân. Vừa rồi nàng làm vậy là cố ý hù dọa ngươi. Nha đầu kia, cũng không phải hận thù gì ngươi, nhiều nhất chỉ là không cam lòng. Nếu không có ngươi ở sơn trang cùng nàng so chiêu, làm cho nàng học được nhiều thủ đoạn thì tình cảnh của nàng ở trong Đoan vương phủ đã rất gian nan. Vừa rồi làm vậy,chẳng qua là muốn hù dọa ngươi, phát tiết một chút sự không thoải mái trong lòng. Cây trâm của nàng là đặc chế, có thể tạo ra màu sắc y như máu, vẽ hoa trên mặt y như thật, khiến người ta không thể nhìn ra”
“Sao ngươi lại biết rõ như vậy ?” Lâm Tiểu Trúc ngạc nhiên hỏi.
“ah, cái đó là ta đưa cho nàng” Tô Tiểu Thư cười nói” ngươi không biết chứ ở trong này làm việc giống như đi trên băng mỏng, cho nên nhìn thấy người một nhà giống như thấy người thân vậy. Ở trong sơn trang hồ nháo cũng giống như cùng huynh đệ tỷ muội đùa giỡn, cảm thấy rất thân thiết, đâu còn nhớ tới khúc mắc, cừu hận gì nữa”
“Được rồi, đừng nói nhiều nữa, mau đi thôi »lúc các nàng nói chuyện, Lý tẩu tử liền ra đứng ở ngoài đình, giống như là canh chừng, sợ có người đi qua, lúc này mới lên tiếng thúc giục.
Người Viên Thiên Dã mai phục trong phủ, cho dù mình nhận ra cũng không thể nói với người khác, kể cả người một nhà. Hôm nay Tô Tiểu Thư nói vậy đã là ngoại lệ, tối qua nàng chạy tới tìm Lâm Tiểu Trúc đã bị Lý tẩu tử mắng cho một trận, cũng đã thông suốt cho nên vừa nghe Lý tẩu tử thúc giục đã lập tức ngậm miệng, cầm lấy cái giỏ nói” đi thôi”
“Có lẽ lát nữa bên Vương phi sẽ có người đến điều tra” Lý tẩu tử vừa đi vừa nói, có chút trách cứ Lâm Tiểu Trúc” ngươi cũng quá thiếu kiên nhẫn rồi, sau này phải làm sao cho quận chúa hết giận đây ?”
“Nàng không nằm ở trên giường, buổi chiều sẽ tiếp tục gây ép buộc, không đánh ta cũng sẽ hủy dung ta, nói chung nàng nhất định sẽ không bỏ qua, có phượng trâm của Đoan vương phi cũng vô dụng, đến lúc đó Lý tẩu tử còn cho rằng ta nhiều chuyện nữa không ?” Lâm Tiểu Trúc thản nhiên đáp
Lý tẩu tử giật mình, nghĩ lại cảm thấy Lâm Tiểu Trúc làm vậy cũng đúng, nếu không chỉ lo ứng phó với Uyển Hoa quận chúa cũng đủ mệt rồi, còn sức đâu mà nghĩ tới chuyện Đoan vương.
Lâm Tiểu Trúc lại nghĩ tới chuyện khác, quay đầu phân phó Tô Tiểu Thư” ngươi nhìn chung quanh đi, ta muốn nói với Lý tẩu tử mấy câu”
Tô Tiểu Thư gật đầu, đi chậm lại, lui về phía sau, Lâm Tiểu Trúc lúc này mới thì thầm hỏi Lý tẩu tử” nếu có thể đưa điểm tâm lên, sao chuyện lại không thành ?”
Lý tẩu tử từ lúc nhận được mệnh lệnh bảo hộ Lâm Tiểu Trúc của Viên Thành liền biết nàng là người mà Vương gia và công tử coi trọng, cũng không thấy nàng hỏi vậy có gì không đúng, liền giải thích” người nọ rất cẩn thận, mỗi khi ăn món gì đều có người ăn thử trước, hơn nữa không chỉ có một người ăn thử, mặt khác còn luôn có đại phu túc trực bên cạnh, món gì cấm kỵ đều thời thời khắc khắc nhắc nhở hắn, cho nên chuyện này trở nên khó khăn vô cùng”
Lâm Tiểu Trúc nhăn mi.
Đã có người thử thức ăn, không thể hạ độc, như vậy có thể lợi dụng sự tương khắc của các món ăn hay không ? nếu muốn dùng cách này thì phải chia hai món riêng cho hai người thử thức ăn, cũng phải suy nghĩ các mặt vấn đề mới không dẫn đến sai lầm, vẫn phải suy nghĩ kỹ lần nữa mới được. Ở thời hiện đại, việc các món ăn tương khắc với nhau không được tây y chấp nhận, nói là không có căn cứ khoa học, cho nên nàng tuy lợi dụng sự tương khắc của thức ăn khiến Uyển Hoa quận chúa đau bụng cũng không dám chắc có thể dùng cách này với Đoan vương hay không. Nếu chưa chắc ăn đã nói với Lý tẩu tử, mất rất nhiều nhân lực vật lực mà chỉ làm Đoan vương bị tiêu chảy thì quá lãng phí. Hơn nữa, ở thời điểm mấu chốt như hiện nay, không thể phạm sai lầm. Nếu không, làm chậm trễ thời cơ, khiến lão hoàng đế chết trước Đoan vương thì nàng sẽ thành tội nhân, Duệ vương chắc chắn sẽ trút giận lên nàng.
Lúc này không cần lập công, chỉ cần bình an, bo bo giữ mình cũng là một cách hay. Nghĩ vậy, Lâm Tiểu Trúc không nói gì nữa.
Tình huống quả nhiên như Lý tẩu tử sở liệu, không quá hai tuần trà đã có người đến điều tra. Trước tiên là hỏi những người khác trong phòng bếp lớn, sau đó mới đến Lý tẩu tử và Tô Tiểu Thư. Lâm Tiểu Trúc vốn là khách nhân, mà Đoan vương phi cũng rất hiểu đạo lý, không có kêu nàng đến hỏi. Hồi lâu, người bị gọi đi đã trở lại, Tô Tiểu Thư vẻ mặt thoải mái nói nhỏ” không có việc gì. Đại phu nói là do tính khí không hợp chứ không phải bị hạ độc, trong phòng bếp lại có nhiều người, thêm Ngô di nương làm chứng, Uyển Hoa quận chúa tuy bù lu bù loa lên nhưng Đoan vương phi vẫn cho rằng chúng ta trong sạch. Có điều, quận chúa chắc phải nằm trên giường vài ngày, hehehe”
“Vậy có còn gọi chúng ta làm thức ăn cho Vương gia không ?” qua chuyện của Uyển Hoa quận chúa, Lâm Tiểu Trúc nghĩ Đoan vương phi sẽ không để nàng làm thức ăn nữa, cho nên khi đám người Tô Tiểu Thư bị đưa đi, nàng chỉ ở trong phòng bếp nhóm lửa chứ không làm gì.
“Vương phi đã phân phó phòng bếp nhỏ bên kia làm” Tô Tiểu Thư lắc đầu.
Lâm Tiểu Trúc gật gật đầu, không có nói nữa. Dù có để các nàng làm điểm tâm cũng không thể hạ độc.
Có người ăn thử, hạ độc không chỉ mất mạng mình mà còn đả thảo kinh xà lại không gây tổn hại gì cho Đoan vương, cho nên có làm điểm tâm hay không, nàng cũng không để ý lắm.
Hai ngày kế tiếp, Uyển Hoa quận chúa vì” đi gặp người nổi tiếng” nhiều lần mà trở nên vô lực, nằm bẹp trên giường, không còn tinh thần để gây khó dễ cho Lâm Tiểu Trúc. Vì thế mấy ngày Lâm Tiểu Trúc khá nhàn nhã, tự tại, so với lúc nàng mới tiến vào Đoan vương phủ hoàn toàn khác xa.
Lúc này, trên một con đường nhỏ cách kinh thành không xa có một đoàn người đang phóng ngựa chạy như bay.
“Công tử, nghỉ một chút đi, ngài đã cỡi ngựa suốt hai ngày rồi, đã mệt muốn chết rồi, chúng thuộc hạ biết ăn nói thế nào với Vương gia đây ?” có người khuyên nhủ.
Tác giả :
Tọa Chước Linh Linh Thủy