Biển Trăng Sâu Thẳm (Hải Nguyệt Thâm Thâm)
Chương 21
La Y châm điếu thuốc, tao nhã hút , miệng phun khói,“Chúng tôi chính là điều tra ra được 8 , 9 năm trước, Phất Lôi Đức · Hán Khắc bởi vì cực độ mê luyến một thiếu niên phương Đông, sau lại bị La Sa Lâm biết, tiếp theo liền chết một cách li kì . Sau đó La Sa Lâm liền phát điên , thủ hạ của hắn không ai biết đứa bé phương Đông kia đi đâu ” Nói xong, ý vị thâm trường liếc mắt nhìn Quang Y một cái.
Thời điểm khi nghe tới cái tên Phất Lôi Đức · Hán Khắc, Nhạc Quang Y cả người ngẩn ra, Lôi Ân lập tức đem Nhạc Quang Y kéo về phía mình để cậu dựa vào hắn . Hắn phảng phất cảm thấy có thể Quang Y sẽ rời khỏi chính mình.
-“Các người điều tra việc này làm gì?” Thật lâu sau, Nhạc Quang Y thản nhiên mở miệng.
-“Bởi vì Mạch Đặc muốn giết cậu, cậu có biết ‘terminator’ ? ” La Y nhìn chằm chằm Nhạc Quang Y.
-“ Tổ chức sát thủ ?” Thân là luật sư hắc đạo , tri thức về điểm ấy đương nhiên có. Rốt cục thành ra như thế sao……
-“Không sai, Lôi Ân chính là người đứng đầu tổ chức. Mạch Đặc trả tiền mời chúng tôi tới giết cậu, như vậy đấy .”
Nhạc Quang Y không có chút kinh ngạc , gật gật đầu, cái này có thể giải thích vì sao bọn họ thân thủ đều tốt như vậy .
-“Các anh muốn biết cái gì?” Trong thanh âm không một tia dao động.
-“Kỳ thật đây là việc riêng của cậu, cậu không nói cũng không sao. Chúng tôi đến chính là muốn hỏi cậu , cậu muốn đối phó như thế nào với Mạch Đặc ? vô luận như thế nào, chúng tôi đều bảo vệ cậu .” La Y là người luôn hiểu ý người khác, nhẹ nhàng nói . Địch Áo Tư ở bên cạnh cũng không ngừng gật đầu.
Nhạc Quang Y nhìn bọn họ biết bọn họ là thật tâm quan tâm chính mình, thu hồi phòng bị lạnh lùng, quay đầu nhìn thấy ánh mắt thân thiết của Lôi Ân, nhẹ nhàng mà nói:“Anh không phải từng hỏi tôi , tại sao có 4 năm tìm khắp nơi đều không có tin tức của tôi ? Anh không muốn biết?”
Lôi Ân bất đắc dĩ nói:“Nói không muốn biết là gạt người . Nhưng là nếu cậu không muốn nói, tôi cũng không miễn cưỡng.” Mắt vàng hàm chứa đầy nhu tình nhìn cậu ,“Bởi vì tôi biết đã qua đi, không phải sao?”
Đúng vậy! Đã qua đi……
Ngẩng đầu nhìn ra ngoài cửa sổ, ánh mắt trở nên sâu thẳm, chậm rãi mở miệng,“Tôi biết các anh đã đoán được, cậu bé phương Đông kia chính là tôi.”
Tuy rằng biết tám chín phần mười, nhưng khi nghe cậu nói như vậy. La Y cùng Địch Áo Tư vẫn là không thể giấu được kinh ngạc, dù sao người kia cũng không phải là người thường, vô cùng, vô cùng nổi tiếng nha. Lôi Ân lại gắt gao ôm lấy người trong lòng, hắn có điểm sợ hãi nhìn ánh mắt cậu phiêu xa.
Nhạc Quang Y cảm thấy thắt lưng căng thẳng, trấn an vỗ vỗ tay Lôi Ân đang để bên hông . Sâu kín nói:“ Bốn năm đó , tôi cùng Phất Lôi Đức ở trên một đảo nhỏ ở Thái Bình Dương . Sau đó, La Sa Lâm · Mạch Đặc không biết làm sao có thể biết mà tìm đến đó . Hắn để cho tôi ở bên ngoài chờ hắn, không lâu sau, tôi chỉ thấy hắn sắc mặt tái nhợt tiêu sái đi ra, lúc đó tôi cũng không để ý lắm ” Dừng một chút, hít vào một hơi. Tiếp tục nói,“Hắn đưa tôi lên một chiếc thuyền bé, nói không thể làm cho người của Mạch Đặc thấy tôi được , hắn muốn đi về trước xử lý rồi sau đó sẽ ở Thụy Sĩ gặp lại nhau. Thời gian sau đó, tôi đọc báo mới nhìn thấy tin tức hắn đã chết. Hiện tại ngẫm lại ngày đó hắn mặc một bộ quần áo màu đen , thấy có vết ẩm ướt trên ngực , có lẽ chính là máu …. Chuyện sau đó thì các anh hẳn là đều biết rồi..”
Ba người nghe cậu nói nhẹ nhàng bâng quơ nhưng là đều biết lúc ấy nhất định vô cùng kinh tâm động phách đi !
-“Như vậy là hắn cùng La Sa Lâm khắc khẩu, nên bị cô ta đâm trọng thương ? ” Địch Áo Tư là người đầu tiên phục hồi tinh thần lại.
-“Hắn làm sao có thể khinh địch để bị đâm trọng thương như vậy ?” La Y không thể lý giải.
-“Có lẽ hắn không nghĩ tới người phụ nữ yêu hắn như thế lại làm hắn bị thương đi.” Địch Áo Tư hé miệng tự hỏi .
-“Giết người mình yêu , La Sa Lâm liền phát điên . Là như thế này sao?” La Y ném mẩu thuốc lá xuống , ngẫm lại không có đơn giản như vậy đi. Phất Lôi Đức kia nhưng có tiếng là người vô cùng gian xảo nha.
-“Cái này thì không thể biết được. Bất quá, nếu cô ta không điên, tôi nghĩ hắn cũng sẽ tìm cách làm cho cô ta điên đi. Vừa không giết cô ta , lại bảo toàn cho Quang Y , thật sự là lưỡng toàn tề mĩ a.” Địch Áo Tư phân tích nói.
-“Hắn nhất định thực yêu Quang Y đi! Không thể tưởng tượng được một nhân vật truyền kỳ như vậy …… Ai!” Thật sự mặc kệ là cái dạng người gì , cũng không thể trốn khỏi một chữ ‘’ Tình ‘’ a. La Y ở trong lòng cảm thán.
-“Đừng truy cứu nữa .” Nhạc Quang Y bình tĩnh nhìn La Y nói.
La Y gật gật đầu, đứng lên.“Chúng tôi đi đây ! Có tin tức gì sẽ liên lạc sau .” Hắn nghĩ đến Quang Y lại có chút áy náy. Dù sao hắn đã tung tin tức ra ngoài , không được bất luận kẻ nào tiếp nhận ủy thác của Mạch Đặc , nếu không chính là kẻ thù của “terminator”. Chính mình cũng đã phái người giám thị Mạch Đặc . Có gì gió thổi cỏ lay, hắn đều sẽ biết .Nhanh chóng kéo Địch Áo Tư đi ra ngoài, trước khi đi hắn thấy Lôi Ân vẫn đang có sững sờ lắm . Lôi Ân đại khái cũng đoán được sự mức độ nghiêm trọng của sự việc…… Ai!
Chờ sau khi bọn họ đều đi rồi, Lôi Ân mới mở miệng, hỏi ra những vấn đề xoay quanh trong lòng đã lâu.
-“Quang, cậu…… thương hắn , phải … không !”
Nhạc Quang Y quay đầu nhìn hắn, cậu không muốn phải nói dối người này . Gật gật đầu.“Từng yêu…… Nhưng anh nói đã qua rồi , không phải sao?”
Lôi Ân nhìn Nhạc Quang Y khó có lúc khóe miệng ôn nhu ý cười , dần dần hắn bình thường trở lại. Biết là đã qua đi……
Thời điểm khi nghe tới cái tên Phất Lôi Đức · Hán Khắc, Nhạc Quang Y cả người ngẩn ra, Lôi Ân lập tức đem Nhạc Quang Y kéo về phía mình để cậu dựa vào hắn . Hắn phảng phất cảm thấy có thể Quang Y sẽ rời khỏi chính mình.
-“Các người điều tra việc này làm gì?” Thật lâu sau, Nhạc Quang Y thản nhiên mở miệng.
-“Bởi vì Mạch Đặc muốn giết cậu, cậu có biết ‘terminator’ ? ” La Y nhìn chằm chằm Nhạc Quang Y.
-“ Tổ chức sát thủ ?” Thân là luật sư hắc đạo , tri thức về điểm ấy đương nhiên có. Rốt cục thành ra như thế sao……
-“Không sai, Lôi Ân chính là người đứng đầu tổ chức. Mạch Đặc trả tiền mời chúng tôi tới giết cậu, như vậy đấy .”
Nhạc Quang Y không có chút kinh ngạc , gật gật đầu, cái này có thể giải thích vì sao bọn họ thân thủ đều tốt như vậy .
-“Các anh muốn biết cái gì?” Trong thanh âm không một tia dao động.
-“Kỳ thật đây là việc riêng của cậu, cậu không nói cũng không sao. Chúng tôi đến chính là muốn hỏi cậu , cậu muốn đối phó như thế nào với Mạch Đặc ? vô luận như thế nào, chúng tôi đều bảo vệ cậu .” La Y là người luôn hiểu ý người khác, nhẹ nhàng nói . Địch Áo Tư ở bên cạnh cũng không ngừng gật đầu.
Nhạc Quang Y nhìn bọn họ biết bọn họ là thật tâm quan tâm chính mình, thu hồi phòng bị lạnh lùng, quay đầu nhìn thấy ánh mắt thân thiết của Lôi Ân, nhẹ nhàng mà nói:“Anh không phải từng hỏi tôi , tại sao có 4 năm tìm khắp nơi đều không có tin tức của tôi ? Anh không muốn biết?”
Lôi Ân bất đắc dĩ nói:“Nói không muốn biết là gạt người . Nhưng là nếu cậu không muốn nói, tôi cũng không miễn cưỡng.” Mắt vàng hàm chứa đầy nhu tình nhìn cậu ,“Bởi vì tôi biết đã qua đi, không phải sao?”
Đúng vậy! Đã qua đi……
Ngẩng đầu nhìn ra ngoài cửa sổ, ánh mắt trở nên sâu thẳm, chậm rãi mở miệng,“Tôi biết các anh đã đoán được, cậu bé phương Đông kia chính là tôi.”
Tuy rằng biết tám chín phần mười, nhưng khi nghe cậu nói như vậy. La Y cùng Địch Áo Tư vẫn là không thể giấu được kinh ngạc, dù sao người kia cũng không phải là người thường, vô cùng, vô cùng nổi tiếng nha. Lôi Ân lại gắt gao ôm lấy người trong lòng, hắn có điểm sợ hãi nhìn ánh mắt cậu phiêu xa.
Nhạc Quang Y cảm thấy thắt lưng căng thẳng, trấn an vỗ vỗ tay Lôi Ân đang để bên hông . Sâu kín nói:“ Bốn năm đó , tôi cùng Phất Lôi Đức ở trên một đảo nhỏ ở Thái Bình Dương . Sau đó, La Sa Lâm · Mạch Đặc không biết làm sao có thể biết mà tìm đến đó . Hắn để cho tôi ở bên ngoài chờ hắn, không lâu sau, tôi chỉ thấy hắn sắc mặt tái nhợt tiêu sái đi ra, lúc đó tôi cũng không để ý lắm ” Dừng một chút, hít vào một hơi. Tiếp tục nói,“Hắn đưa tôi lên một chiếc thuyền bé, nói không thể làm cho người của Mạch Đặc thấy tôi được , hắn muốn đi về trước xử lý rồi sau đó sẽ ở Thụy Sĩ gặp lại nhau. Thời gian sau đó, tôi đọc báo mới nhìn thấy tin tức hắn đã chết. Hiện tại ngẫm lại ngày đó hắn mặc một bộ quần áo màu đen , thấy có vết ẩm ướt trên ngực , có lẽ chính là máu …. Chuyện sau đó thì các anh hẳn là đều biết rồi..”
Ba người nghe cậu nói nhẹ nhàng bâng quơ nhưng là đều biết lúc ấy nhất định vô cùng kinh tâm động phách đi !
-“Như vậy là hắn cùng La Sa Lâm khắc khẩu, nên bị cô ta đâm trọng thương ? ” Địch Áo Tư là người đầu tiên phục hồi tinh thần lại.
-“Hắn làm sao có thể khinh địch để bị đâm trọng thương như vậy ?” La Y không thể lý giải.
-“Có lẽ hắn không nghĩ tới người phụ nữ yêu hắn như thế lại làm hắn bị thương đi.” Địch Áo Tư hé miệng tự hỏi .
-“Giết người mình yêu , La Sa Lâm liền phát điên . Là như thế này sao?” La Y ném mẩu thuốc lá xuống , ngẫm lại không có đơn giản như vậy đi. Phất Lôi Đức kia nhưng có tiếng là người vô cùng gian xảo nha.
-“Cái này thì không thể biết được. Bất quá, nếu cô ta không điên, tôi nghĩ hắn cũng sẽ tìm cách làm cho cô ta điên đi. Vừa không giết cô ta , lại bảo toàn cho Quang Y , thật sự là lưỡng toàn tề mĩ a.” Địch Áo Tư phân tích nói.
-“Hắn nhất định thực yêu Quang Y đi! Không thể tưởng tượng được một nhân vật truyền kỳ như vậy …… Ai!” Thật sự mặc kệ là cái dạng người gì , cũng không thể trốn khỏi một chữ ‘’ Tình ‘’ a. La Y ở trong lòng cảm thán.
-“Đừng truy cứu nữa .” Nhạc Quang Y bình tĩnh nhìn La Y nói.
La Y gật gật đầu, đứng lên.“Chúng tôi đi đây ! Có tin tức gì sẽ liên lạc sau .” Hắn nghĩ đến Quang Y lại có chút áy náy. Dù sao hắn đã tung tin tức ra ngoài , không được bất luận kẻ nào tiếp nhận ủy thác của Mạch Đặc , nếu không chính là kẻ thù của “terminator”. Chính mình cũng đã phái người giám thị Mạch Đặc . Có gì gió thổi cỏ lay, hắn đều sẽ biết .Nhanh chóng kéo Địch Áo Tư đi ra ngoài, trước khi đi hắn thấy Lôi Ân vẫn đang có sững sờ lắm . Lôi Ân đại khái cũng đoán được sự mức độ nghiêm trọng của sự việc…… Ai!
Chờ sau khi bọn họ đều đi rồi, Lôi Ân mới mở miệng, hỏi ra những vấn đề xoay quanh trong lòng đã lâu.
-“Quang, cậu…… thương hắn , phải … không !”
Nhạc Quang Y quay đầu nhìn hắn, cậu không muốn phải nói dối người này . Gật gật đầu.“Từng yêu…… Nhưng anh nói đã qua rồi , không phải sao?”
Lôi Ân nhìn Nhạc Quang Y khó có lúc khóe miệng ôn nhu ý cười , dần dần hắn bình thường trở lại. Biết là đã qua đi……
Tác giả :
Bích Dao