Bí Mật Của Ảnh Đế
Chương 50
Sau khi đoàn phim Phong Hỏa Tinh Thần kết thúc cảnh quay ở tinh cầu Ryan, ngày 10 tháng 4 chính thức đóng máy.
Cùng ngày, Cevi đặc biệt đặt một bàn tại quán rượu ngon nhất địa phương, để chiêu đãi mọi người đã làm việc cực khổ trong khoảng thời gian này. Tần Dịch Tắc và một vài vai phụ quan trọng khác đều để lại phương thức liên lạc, khách khí nói mấy câu “giữ liên lạc” vân vân.
Bầu không khí trên bàn cơm hòa thuận vui vẻ.
Bộ phim này tổng thể xem như tiến độ quay chụp thuận lợi, tiếp đến là nhiệm vụ của chế tác hậu kỳ.
Cevi nói, biên tập hậu kỳ ít nhất phải một hai tháng, chờ cắt ghép xong giao cho bên trên xét duyệt, chính thức công chiếu đương nhiên phải đợi đến nửa cuối năm. Nếu như tiến độ thuận lợi, tầm đến tháng bảy, tháng tám nghỉ hè sẽ chiếu phim, đương nhiên nghỉ hè thì doanh thu sẽ cao hơn, nhưng cũng có thể trùng với một vài tác phẩm khác.
Tất cả mọi người tỏ vẻ cực kỳ mong đợi.
Kế tiếp là nhiệm vụ của bên hậu kỳ, các diễn viên ai vội việc người đó, mãi đến khi phim chuẩn bị công chiếu mới góp mặt tuyên truyền.
Cevi vỗ vỗ vai Tần Dịch Tắc, nói: “Đến khi nào định ngày công chiếu, ta sẽ thông báo với con. Tiếp theo con có kế hoạch gì?”
Lê Tân thiệt tình không muốn nói, kế tiếp hắn sẽ đến một đoàn phim tuyến 18 làm khách mời đóng nhân vật phản diện.
Nói ra quá mất mặt.
Ngược lại Tần Dịch Tắc rất bình tĩnh trả lời: “Con giành thời gian ở bên Lạc Ninh.”
Cevi tán thưởng cười: “Đúng, công việc ưu tiên hàng đầu, nhưng người nhà cũng rất quan trọng.”
Buổi tiệc đóng máy kết thúc, toàn bộ đoàn phim ra đại sảnh chụp ảnh chung, nhân viên công tác và các diễn viên trông có vẻ rất hưng phấn. Tấm ảnh đại gia đình này rất nhanh chiếm top ba hot search, Lạc Ninh thấy cũng thuận tay share về, bình luận đơn giản nói: “Chúc mừng đóng máy”.
Sau nghi lễ bấm máy, fans của cậu đã lên đến 18 vạn, cậu vừa share một cái, người hâm mộ liền điên cuồng comment dưới bài:
“Lạc Lạc anh quen Dịch Tắc nam thần phải không? Lúc trước anh ấy còn khen anh cơ mà!”
“Tinh Thần Phong Hỏa đóng máy, còn bộ Mật Mã Số của các cậu khi nào quay xong?”
“Tiểu Lạc cố lên, hóng phim của anh từng giây từng phút!”
“Quan hệ giữa cậu và đoạn phim Tinh Thần Phong Hỏa có vẻ rất tốt nha!”
Lạc Ninh một mực im lặng, nhân vật công chúng nói nhiều sai nhiều, còn có khả năng bị người bắt được nhược điểm, cho nên lễ phép share một chút là được rồi.
Ngược lại, Lạc Ninh lại hết sức quan tâm đến lịch làm việc của Tần Dịch Tắc, đêm đó video call cho hắn.
Tần Dịch Tắc đã về tới biệt thự ở Thủ Đô Tinh, vẻ mặt có chút thối.
Lạc Ninh cười hỏi: “Đóng máy rồi không phải anh nên cao hứng ư? Sao sắc mặt anh khó coi vậy?”
Nghe ra giọng điệu Tần Dịch Tắc có chút oan ức: “Lê Tân lừa anh dời đi rồi.”
Lạc Ninh nhớ, lúc trước thiếu tướng Benjamin đã nói chuyện này với cậu, không ngờ Lê Tân vẫn chưa nhắc Tần Dịch Tắc.
Xế chiều hôm nay, Tần Dịch Tắc và đoàn phim ngồi phi thuyền trở về Thủ Đô Tinh. Về đến nhà mới phát hiện không đúng, phòng ngủ Lê Tân trên lầu hai rỗng tuếch, Lê Tân đưa hắn về biệt thự xong liền chuẩn bị rời đi?
Tần Dịch Tắc cau mày nhìn người đại diện: “Sao không thấy đồ đạc của anh đâu hết vậy?”
Lê Tân cười nói: “Mấy ngày trước anh chuyển ra ngoài rồi, ở cùng với vợ chồng son các cậu, không tiện lắm.”
Lý do này vốn rất bình thường, Tần Dịch Tắc cũng muốn trải qua thế giới hai người với Lạc Ninh, Lê Tân ở đây, nhiều lúc hắn và Lạc Ninh làm chút động tác thân thiết quả thật hơi ngại. Bất quá, dù sao cũng là bạn bè nhiều năm, hắn là thật lòng quan tâm đến tình hình của Lê Tân, liền hỏi thăm chút: “Anh chuyển đi đâu vậy? Chỗ ở mới thế nào?”
Lê Tân nói: “Rất tốt, ở tiểu khu bên cạnh thôi. Đúng rồi, là tướng quân Benjamin giúp anh tìm đấy…”
Còn chưa dứt lời, Tần Dịch Tắc lập tức cảnh giác nhíu nhíu mày: “Benjamin? Sao hắn lại giúp anh tìm phòng ở?”
Lê Tân nói: “Là phòng của em họ hắn, dù sao cũng để trống, trước anh cứ ở một thời gian, tiền thuê phòng đưa hắn.”
Tần Dịch Tắc cau mày, luôn cảm thấy có gì đó không đúng lắm, tên Benjamin kia tại sao đột nhiên lại đối tốt với Lê Tân như vậy? Vô sự lấy lòng, không gian tức đạo (1)! Nhưng hắn nghĩ mãi cũng không ra nguyên nhân. Lê Tân sắp xếp đâu vào đấy liền xoay người về nhà mới, Tần Dịch Tắc mặt thối nghiêm túc cân nhắc chuyện này.
Vừa lúc Lạc Ninh video call, chưa kịp điều chỉnh biểu tình đã bị Lạc Ninh bắt được.
Lạc Ninh mỉm cười an ủi: “Lê ca tỉ mỉ như vậy, tìm phòng ở chắc cũng không quá tệ đâu. Anh ấy đã cảm thấy sống cùng chúng ta không tiện, rời đi cũng không sao cả. Nếu anh không yên tâm, hôm nào chúng ta đến đó xem thử được không?”
Lúc này tâm tình Tần Dịch Tắc mới chuyển tốt chút: “Ừm, anh ấy muốn chuyển cũng được, nghe bảo cách đây cũng gần, khá thuận tiện.” Đối diện với vẻ mặt tươi cười của Lạc Ninh, ánh mắt Tần Dịch Tắc không khỏi ôn nhu: “Em gần đây thế nào? Tiến độ quay thuận lợi chứ?”
Lạc Ninh nói: “Tiến độ không thuận lợi lắm, mấy diễn viên trẻ thiếu kinh nghiệm, rất nhiều động tác, biểu tình, chưa tới vị, liên tục phải quay đi quay lại. Bọn em quay một tuần nay, chưa quay xong một phần mười nữa.”
Tần Dịch Tắc an ủi: “Em cũng đừng lo lắng quá, mới bắt đầu ai cũng thế cả, đợi quen rồi, tiến độ sẽ nhanh hơn thôi.”
“Vu đạo cũng nói vậy, em không gấp đâu.” Lạc Ninh khẽ mỉm cười một cái, liền chuyển đề tài, “Đúng rồi, phim đóng máy rồi, anh có kế hoạch gì tiếp theo chưa? Lúc trước em nghe Lê ca bảo, định nhận một bộ phim truyền hình khác hả?”
Tần Dịch Tắc nói: “Anh hủy rồi.”
Lạc Ninh nghi hoặc: “Tại sao? Không hợp khẩu vị à?”
—— Đương nhiên là vì muốn bên em.
Nhưng lời này Tần Dịch Tắc không tiện nói ra khỏi miệng, đành kiếm cớ: “Ừm anh không hứng thú với nội dung, nghỉ ngơi một thời gian đã rồi tính.”
Lạc Ninh tán đồng gật đầu: “Đúng đấy, anh quay bộ này chắc cũng mệt rồi, phơi nắng đen thành ra vầy.”
Tần Dịch Tắc sờ sờ cằm, nghĩ thầm, lẽ nào Lạc Ninh cảm thấy hắn đen đi không được đẹp trai như trước? Lăn lộn ở sa mạc cả tuần, ngày nào cũng quay lúc mặt trời lên tới đỉnh, đúng thật là da đen đi hai tông màu.
Lạc Ninh như nhìn thấu tâm tư hắn, cười híp mắt nói: ” Dịch Tắc nhà em phơi nắng đen một chút đẹp trai hơn đó.”
Tần Dịch Tắc được vuốt lông lập tức cao hứng.
Hai người liền hàn huyên ít việc nhà, bên Lạc Ninh hình như có người gọi cậu đến trường quay, liền chấm dứt cuộc gọi.
Tần Dịch Tắc cũng không nói cho Lạc Ninh biết việc mình muốn tham gia vai diễn khách mời, hắn sợ Lạc Ninh phản đối, cho nên hắn định “tiền trảm hậu tấu”, trực tiếp liên hệ với bên đoàn làm phim, lúc đó mang đến cho Lạc Ninh một “kinh hỉ”.
*
Đêm đó, Lê Tân liên lạc với đoàn phim, nói: “Xin chào, tôi là Lê Tân, người đại diện của Tần Dịch Tắc.”
Phó đạo diễn phụ trách tuyển diễn viên là Beta nữ trẻ tuổi, vừa mới nhận được điện thoại Lê Tân còn tưởng đối phương là tên lừa đảo, kết quả, Lê Tân nói liền một mạch, giọng điệu hết sức nghiêm túc: “Dịch Tắc là độc giả trung thanh của cuốn này, vừa vặn cậu ấy vừa hoàn thành xong một bộ phim giờ đang nhàn rỗi, nghe nói bên cô bấm máy, cậu ấy rất muốn đến xem, không biết có thể tham gia với tư cách khách mời không.”
Cô nàng ngơ ngác, dường như trên trời rơi xuống một đĩa bánh nhân thịt, thiếu chút nữa đè cô ngất xỉu.
Lê Tân chờ giây lát không thấy ai đáp lại, liền nói tiếp: “Cô có ở đó không vậy?”
Cô nàng lấy lại tinh thần, lập tức đáp: “A, có có có! Anh thật sự là đại diện Lê ư? Tần Dịch Tắc… là Tần Dịch Tắc mới quay xong Tinh Thần Phong Hỏa? Anh ấy muốn tới đoàn phim bọn tôi làm khách mời?”
Lê Tân kiên nhẫn nói: “Đúng, cho nên tôi muốn hỏi một chút, bên các cô có còn nhân vật nào không? Người qua đường Giáp cũng được.”
Cô nàng thụ sủng nhược kinh, mặt đỏ lên nói: “Nhưng mà, thù lao đóng phim của Tần Dịch Tắc, chúng tôi… Chúng tôi thật sự không trả nổi… Thật xấu hổ, đầu tư cho bộ phim này, cái kia… kinh phí không nhiều lắm…”
Lê Tân lườm một cái, nói: “Ý Dịch Tắc là, cậu ta không lấy cát xê.”
Cô nàng thiếu chút nữa trượt chân ngã sấp xuống: “Không cần tiền cát xê???”
Lê Tân gật gật đầu: “Ừm, cậu ta thuần túy muốn làm khách mời, thể hiện sự… hâm mộ của mình đối với tác phẩm này mà thôi. Một phân tiền cũng không cần, tìm một vai phụ ít lên sân là được, ví dụ như nhân vật phản diện không lộ mặt mấy đó.”
Thực sự là càng nói càng ê răng, Lê Tân cảm thấy mình sắp biến thành người đại diện mất mặt nhất giới giải trí rồi.
Rõ ràng là mang siêu sao trị giá mấy chục triệu, giờ bắt anh mặt dày đòi một vai diễn trong đoàn làm phim kinh phí đầu tư chưa tới 5 triệu, người khác mà biết, nhất định sẽ nghĩ đầu óc người đại diện là anh đây có bệnh —— nhưng thật ra kẻ thần kinh là Tần Dịch Tắc mới đúng, chuyện này không liên quan gì tới anh hết.
Cô nàng bị dọa sợ, giọng điệu đều có chút phát run: “Cái này, anh nói thật ư? Dịch Tắc thật sự sẵn sàng làm khách mới, tới diễn một vai nhỏ trong phim của chúng tôi?”
Lê Tân thầm mắng Tần Dịch Tắc mười tám lần, nhưng bên ngoài vẫn làm bộ rất nghiêm túc, nói: “Đúng, Dịch Tắc rất thích cuốn sách này, nghe nói nó được chuyển thể thành điện ảnh, cậu ta rất vui, nên muốn đến đoàn phim làm khách mời, không cần thù lao.”
Cô nàng tin, hưng phấn thiếu chút nữa nhảy cẫng lên: “Chuyện này tôi còn phải thông báo với bên trên nữa, một mình tôi không làm chủ được! Lê ca anh đợi một chút, tôi sẽ sớm liên lạc!”
Cô chạy đi tìm đạo diễn Vu Thành, còn có giám chế và nhà sản xuất, kích động nói Tần Dịch Tắc muốn tới đoàn phim ta làm khách mời.
Mọi người hai mặt nhìn nhau.
Chị gái giám chế đầy mặt dấu chấm hỏi: “Tần Dịch Tắc? Tôn đại thần chạy đến đoàn phim nhỏ của chúng ta để làm gì?”
Cô nàng đáp: “Anh ấy nói, anh ấy là fan cuồng của bộ sách này.”
Nhà sản xuất ngược lại cười đến không ngậm mồm vào được: “Nếu cậu ta đến thật, vậy quá tốt! Minh tinh lưu lượng lớn đến làm khách mời đoàn phim ta, có thể tiết kiệm được mấy triệu phí tuyên truyền đó!”
Vu Thành như có điều suy nghĩ sờ sờ cằm.
Hắn đột nhiên nhớ tới ngày đó ở Lam Nguyệt Loan, hắn và biên kịch Tiểu Lạc lần đầu tiên gặp mặt thì Tần Dịch Tắc xuất hiện, lúc đấy Tần Dịch Tắc còn ôm nhẹ vai Tiểu Lạc, nói cái gì mà “Bạn cũ, đã lâu không gặp”. Hắn còn tưởng rằng Tần Dịch Tắc và Tiểu Lạc chỉ là bạn bè bình thường, nên mới khách khí chút.
Bây giờ xem ra không đơn giản như vậy!
Tần Dịch Tắc đột nhiên tới đây, có phải vì “người bạn” kia không?
Nghĩ tới đây, Vu Thành liền nói: “Vậy cứ để anh ta đến đi, về phần nhân vật khách mời nào, lúc đó để anh ta thương lượng với biên kịch.”
*
Sớm ngày kế, sau khi Lạc Ninh rời giường liền đến trường quay, vừa bước chân đến địa điểm ghi hình, bỗng thấy một nhóm người như phát điên vây xung quanh, kích động la hét, có vài cô gái lén lút cầm camera không biết đang quay cái gì, giống như có nhân vật nổi tiếng đến đoàn phim thị sát vậy.
Lạc Ninh còn tưởng rằng là bên phía đầu tư, nên không để ý.
Kết qua, khi đi ngang qua đám đông, tò mò nhìn thoáng qua, bỗng bắt gặp một gương mặt cực kỳ quen thuộc.
Người đàn ông nọ dung mạo anh tuấn như điêu khắc, do quay ngoại cảnh phơi nắng lâu nên da hơi đen, nhưng ngũ quan càng lộ vẻ cường tráng. Trên mặt hắn mang một chiếc kính râm thật lớn, môi khẽ mím, nhưng Lạc Ninh liếc mắt một cái vẫn nhận ra —— đây chẳng phải là Alpha nhà mình sao? Ảnh tới đây làm gì!
Lạc Ninh hơi nghi hoặc nhìn chằm chằm Tần Dịch Tắc.
Tần Dịch Tắc bước nhẹ tới, từng bước một đứng trước mặt Lạc Ninh, tháo kính râm xuống, giả vờ bình tĩnh nói: “Đây chẳng phải là biên kịch Tiểu Lạc sao? Xin chào, tôi là fan của cuốn, tôi đến đây đảm nhận vai khách mời.”
Nụ cười trên mặt Lạc Ninh, dần dần đóng băng.
Lê Tân đứng bên cạnh không nhìn nổi nữa, xoa xoa trán hận không thể tìm thấy cái lỗ để mà chui xuống.
Ngược lại, Tần Dịch Tắc có vẻ khoái trá lắm, còn giả vờ bình tĩnh chìa tay ra, muốn bắt tay với Lạc Ninh.
Lạc Ninh hận không thể bóp chết hắn.
Chú thích:
(1) Vô sự lấy lòng, không gian tức đạo: Khi không tỏ ra ân cần, không phải chuyện gian trá thì cũng là phường trộm cắp.
Cùng ngày, Cevi đặc biệt đặt một bàn tại quán rượu ngon nhất địa phương, để chiêu đãi mọi người đã làm việc cực khổ trong khoảng thời gian này. Tần Dịch Tắc và một vài vai phụ quan trọng khác đều để lại phương thức liên lạc, khách khí nói mấy câu “giữ liên lạc” vân vân.
Bầu không khí trên bàn cơm hòa thuận vui vẻ.
Bộ phim này tổng thể xem như tiến độ quay chụp thuận lợi, tiếp đến là nhiệm vụ của chế tác hậu kỳ.
Cevi nói, biên tập hậu kỳ ít nhất phải một hai tháng, chờ cắt ghép xong giao cho bên trên xét duyệt, chính thức công chiếu đương nhiên phải đợi đến nửa cuối năm. Nếu như tiến độ thuận lợi, tầm đến tháng bảy, tháng tám nghỉ hè sẽ chiếu phim, đương nhiên nghỉ hè thì doanh thu sẽ cao hơn, nhưng cũng có thể trùng với một vài tác phẩm khác.
Tất cả mọi người tỏ vẻ cực kỳ mong đợi.
Kế tiếp là nhiệm vụ của bên hậu kỳ, các diễn viên ai vội việc người đó, mãi đến khi phim chuẩn bị công chiếu mới góp mặt tuyên truyền.
Cevi vỗ vỗ vai Tần Dịch Tắc, nói: “Đến khi nào định ngày công chiếu, ta sẽ thông báo với con. Tiếp theo con có kế hoạch gì?”
Lê Tân thiệt tình không muốn nói, kế tiếp hắn sẽ đến một đoàn phim tuyến 18 làm khách mời đóng nhân vật phản diện.
Nói ra quá mất mặt.
Ngược lại Tần Dịch Tắc rất bình tĩnh trả lời: “Con giành thời gian ở bên Lạc Ninh.”
Cevi tán thưởng cười: “Đúng, công việc ưu tiên hàng đầu, nhưng người nhà cũng rất quan trọng.”
Buổi tiệc đóng máy kết thúc, toàn bộ đoàn phim ra đại sảnh chụp ảnh chung, nhân viên công tác và các diễn viên trông có vẻ rất hưng phấn. Tấm ảnh đại gia đình này rất nhanh chiếm top ba hot search, Lạc Ninh thấy cũng thuận tay share về, bình luận đơn giản nói: “Chúc mừng đóng máy”.
Sau nghi lễ bấm máy
“Lạc Lạc anh quen Dịch Tắc nam thần phải không? Lúc trước anh ấy còn khen anh cơ mà!”
“Tinh Thần Phong Hỏa đóng máy, còn bộ Mật Mã Số của các cậu khi nào quay xong?”
“Tiểu Lạc cố lên, hóng phim của anh từng giây từng phút!”
“Quan hệ giữa cậu và đoạn phim Tinh Thần Phong Hỏa có vẻ rất tốt nha!”
Lạc Ninh một mực im lặng, nhân vật công chúng nói nhiều sai nhiều, còn có khả năng bị người bắt được nhược điểm, cho nên lễ phép share một chút là được rồi.
Ngược lại, Lạc Ninh lại hết sức quan tâm đến lịch làm việc của Tần Dịch Tắc, đêm đó video call cho hắn.
Tần Dịch Tắc đã về tới biệt thự ở Thủ Đô Tinh, vẻ mặt có chút thối.
Lạc Ninh cười hỏi: “Đóng máy rồi không phải anh nên cao hứng ư? Sao sắc mặt anh khó coi vậy?”
Nghe ra giọng điệu Tần Dịch Tắc có chút oan ức: “Lê Tân lừa anh dời đi rồi.”
Lạc Ninh nhớ, lúc trước thiếu tướng Benjamin đã nói chuyện này với cậu, không ngờ Lê Tân vẫn chưa nhắc Tần Dịch Tắc.
Xế chiều hôm nay, Tần Dịch Tắc và đoàn phim ngồi phi thuyền trở về Thủ Đô Tinh. Về đến nhà mới phát hiện không đúng, phòng ngủ Lê Tân trên lầu hai rỗng tuếch, Lê Tân đưa hắn về biệt thự xong liền chuẩn bị rời đi?
Tần Dịch Tắc cau mày nhìn người đại diện: “Sao không thấy đồ đạc của anh đâu hết vậy?”
Lê Tân cười nói: “Mấy ngày trước anh chuyển ra ngoài rồi, ở cùng với vợ chồng son các cậu, không tiện lắm.”
Lý do này vốn rất bình thường, Tần Dịch Tắc cũng muốn trải qua thế giới hai người với Lạc Ninh, Lê Tân ở đây, nhiều lúc hắn và Lạc Ninh làm chút động tác thân thiết quả thật hơi ngại. Bất quá, dù sao cũng là bạn bè nhiều năm, hắn là thật lòng quan tâm đến tình hình của Lê Tân, liền hỏi thăm chút: “Anh chuyển đi đâu vậy? Chỗ ở mới thế nào?”
Lê Tân nói: “Rất tốt, ở tiểu khu bên cạnh thôi. Đúng rồi, là tướng quân Benjamin giúp anh tìm đấy…”
Còn chưa dứt lời, Tần Dịch Tắc lập tức cảnh giác nhíu nhíu mày: “Benjamin? Sao hắn lại giúp anh tìm phòng ở?”
Lê Tân nói: “Là phòng của em họ hắn, dù sao cũng để trống, trước anh cứ ở một thời gian, tiền thuê phòng đưa hắn.”
Tần Dịch Tắc cau mày, luôn cảm thấy có gì đó không đúng lắm, tên Benjamin kia tại sao đột nhiên lại đối tốt với Lê Tân như vậy? Vô sự lấy lòng, không gian tức đạo (1)! Nhưng hắn nghĩ mãi cũng không ra nguyên nhân. Lê Tân sắp xếp đâu vào đấy liền xoay người về nhà mới, Tần Dịch Tắc mặt thối nghiêm túc cân nhắc chuyện này.
Vừa lúc Lạc Ninh video call, chưa kịp điều chỉnh biểu tình đã bị Lạc Ninh bắt được.
Lạc Ninh mỉm cười an ủi: “Lê ca tỉ mỉ như vậy, tìm phòng ở chắc cũng không quá tệ đâu. Anh ấy đã cảm thấy sống cùng chúng ta không tiện, rời đi cũng không sao cả. Nếu anh không yên tâm, hôm nào chúng ta đến đó xem thử được không?”
Lúc này tâm tình Tần Dịch Tắc mới chuyển tốt chút: “Ừm, anh ấy muốn chuyển cũng được, nghe bảo cách đây cũng gần, khá thuận tiện.” Đối diện với vẻ mặt tươi cười của Lạc Ninh, ánh mắt Tần Dịch Tắc không khỏi ôn nhu: “Em gần đây thế nào? Tiến độ quay thuận lợi chứ?”
Lạc Ninh nói: “Tiến độ không thuận lợi lắm, mấy diễn viên trẻ thiếu kinh nghiệm, rất nhiều động tác, biểu tình, chưa tới vị, liên tục phải quay đi quay lại. Bọn em quay một tuần nay, chưa quay xong một phần mười nữa.”
Tần Dịch Tắc an ủi: “Em cũng đừng lo lắng quá, mới bắt đầu ai cũng thế cả, đợi quen rồi, tiến độ sẽ nhanh hơn thôi.”
“Vu đạo cũng nói vậy, em không gấp đâu.” Lạc Ninh khẽ mỉm cười một cái, liền chuyển đề tài, “Đúng rồi, phim đóng máy rồi, anh có kế hoạch gì tiếp theo chưa? Lúc trước em nghe Lê ca bảo, định nhận một bộ phim truyền hình khác hả?”
Tần Dịch Tắc nói: “Anh hủy rồi.”
Lạc Ninh nghi hoặc: “Tại sao? Không hợp khẩu vị à?”
—— Đương nhiên là vì muốn bên em.
Nhưng lời này Tần Dịch Tắc không tiện nói ra khỏi miệng, đành kiếm cớ: “Ừm anh không hứng thú với nội dung, nghỉ ngơi một thời gian đã rồi tính.”
Lạc Ninh tán đồng gật đầu: “Đúng đấy, anh quay bộ này chắc cũng mệt rồi, phơi nắng đen thành ra vầy.”
Tần Dịch Tắc sờ sờ cằm, nghĩ thầm, lẽ nào Lạc Ninh cảm thấy hắn đen đi không được đẹp trai như trước? Lăn lộn ở sa mạc cả tuần, ngày nào cũng quay lúc mặt trời lên tới đỉnh, đúng thật là da đen đi hai tông màu.
Lạc Ninh như nhìn thấu tâm tư hắn, cười híp mắt nói: ” Dịch Tắc nhà em phơi nắng đen một chút đẹp trai hơn đó.”
Tần Dịch Tắc được vuốt lông lập tức cao hứng.
Hai người liền hàn huyên ít việc nhà, bên Lạc Ninh hình như có người gọi cậu đến trường quay, liền chấm dứt cuộc gọi.
Tần Dịch Tắc cũng không nói cho Lạc Ninh biết việc mình muốn tham gia vai diễn khách mời, hắn sợ Lạc Ninh phản đối, cho nên hắn định “tiền trảm hậu tấu”, trực tiếp liên hệ với bên đoàn làm phim, lúc đó mang đến cho Lạc Ninh một “kinh hỉ”.
*
Đêm đó, Lê Tân liên lạc với đoàn phim
Phó đạo diễn phụ trách tuyển diễn viên là Beta nữ trẻ tuổi, vừa mới nhận được điện thoại Lê Tân còn tưởng đối phương là tên lừa đảo, kết quả, Lê Tân nói liền một mạch, giọng điệu hết sức nghiêm túc: “Dịch Tắc là độc giả trung thanh của cuốn
Cô nàng ngơ ngác, dường như trên trời rơi xuống một đĩa bánh nhân thịt, thiếu chút nữa đè cô ngất xỉu.
Lê Tân chờ giây lát không thấy ai đáp lại, liền nói tiếp: “Cô có ở đó không vậy?”
Cô nàng lấy lại tinh thần, lập tức đáp: “A, có có có! Anh thật sự là đại diện Lê ư? Tần Dịch Tắc… là Tần Dịch Tắc mới quay xong Tinh Thần Phong Hỏa? Anh ấy muốn tới đoàn phim bọn tôi làm khách mời?”
Lê Tân kiên nhẫn nói: “Đúng, cho nên tôi muốn hỏi một chút, bên các cô có còn nhân vật nào không? Người qua đường Giáp cũng được.”
Cô nàng thụ sủng nhược kinh, mặt đỏ lên nói: “Nhưng mà, thù lao đóng phim của Tần Dịch Tắc, chúng tôi… Chúng tôi thật sự không trả nổi… Thật xấu hổ, đầu tư cho bộ phim này, cái kia… kinh phí không nhiều lắm…”
Lê Tân lườm một cái, nói: “Ý Dịch Tắc là, cậu ta không lấy cát xê.”
Cô nàng thiếu chút nữa trượt chân ngã sấp xuống: “Không cần tiền cát xê???”
Lê Tân gật gật đầu: “Ừm, cậu ta thuần túy muốn làm khách mời, thể hiện sự… hâm mộ của mình đối với tác phẩm này mà thôi. Một phân tiền cũng không cần, tìm một vai phụ ít lên sân là được, ví dụ như nhân vật phản diện không lộ mặt mấy đó.”
Thực sự là càng nói càng ê răng, Lê Tân cảm thấy mình sắp biến thành người đại diện mất mặt nhất giới giải trí rồi.
Rõ ràng là mang siêu sao trị giá mấy chục triệu, giờ bắt anh mặt dày đòi một vai diễn trong đoàn làm phim kinh phí đầu tư chưa tới 5 triệu, người khác mà biết, nhất định sẽ nghĩ đầu óc người đại diện là anh đây có bệnh —— nhưng thật ra kẻ thần kinh là Tần Dịch Tắc mới đúng, chuyện này không liên quan gì tới anh hết.
Cô nàng bị dọa sợ, giọng điệu đều có chút phát run: “Cái này, anh nói thật ư? Dịch Tắc thật sự sẵn sàng làm khách mới, tới diễn một vai nhỏ trong phim của chúng tôi?”
Lê Tân thầm mắng Tần Dịch Tắc mười tám lần, nhưng bên ngoài vẫn làm bộ rất nghiêm túc, nói: “Đúng, Dịch Tắc rất thích cuốn sách này, nghe nói nó được chuyển thể thành điện ảnh, cậu ta rất vui, nên muốn đến đoàn phim làm khách mời, không cần thù lao.”
Cô nàng tin, hưng phấn thiếu chút nữa nhảy cẫng lên: “Chuyện này tôi còn phải thông báo với bên trên nữa, một mình tôi không làm chủ được! Lê ca anh đợi một chút, tôi sẽ sớm liên lạc!”
Cô chạy đi tìm đạo diễn Vu Thành, còn có giám chế và nhà sản xuất, kích động nói Tần Dịch Tắc muốn tới đoàn phim ta làm khách mời.
Mọi người hai mặt nhìn nhau.
Chị gái giám chế đầy mặt dấu chấm hỏi: “Tần Dịch Tắc? Tôn đại thần chạy đến đoàn phim nhỏ của chúng ta để làm gì?”
Cô nàng đáp: “Anh ấy nói, anh ấy là fan cuồng của bộ sách này.”
Nhà sản xuất ngược lại cười đến không ngậm mồm vào được: “Nếu cậu ta đến thật, vậy quá tốt! Minh tinh lưu lượng lớn đến làm khách mời đoàn phim ta, có thể tiết kiệm được mấy triệu phí tuyên truyền đó!”
Vu Thành như có điều suy nghĩ sờ sờ cằm.
Hắn đột nhiên nhớ tới ngày đó ở Lam Nguyệt Loan, hắn và biên kịch Tiểu Lạc lần đầu tiên gặp mặt thì Tần Dịch Tắc xuất hiện, lúc đấy Tần Dịch Tắc còn ôm nhẹ vai Tiểu Lạc, nói cái gì mà “Bạn cũ, đã lâu không gặp”. Hắn còn tưởng rằng Tần Dịch Tắc và Tiểu Lạc chỉ là bạn bè bình thường, nên mới khách khí chút.
Bây giờ xem ra không đơn giản như vậy!
Tần Dịch Tắc đột nhiên tới đây, có phải vì “người bạn” kia không?
Nghĩ tới đây, Vu Thành liền nói: “Vậy cứ để anh ta đến đi, về phần nhân vật khách mời nào, lúc đó để anh ta thương lượng với biên kịch.”
*
Sớm ngày kế, sau khi Lạc Ninh rời giường liền đến trường quay, vừa bước chân đến địa điểm ghi hình, bỗng thấy một nhóm người như phát điên vây xung quanh, kích động la hét, có vài cô gái lén lút cầm camera không biết đang quay cái gì, giống như có nhân vật nổi tiếng đến đoàn phim thị sát vậy.
Lạc Ninh còn tưởng rằng là bên phía đầu tư, nên không để ý.
Kết qua, khi đi ngang qua đám đông, tò mò nhìn thoáng qua, bỗng bắt gặp một gương mặt cực kỳ quen thuộc.
Người đàn ông nọ dung mạo anh tuấn như điêu khắc, do quay ngoại cảnh phơi nắng lâu nên da hơi đen, nhưng ngũ quan càng lộ vẻ cường tráng. Trên mặt hắn mang một chiếc kính râm thật lớn, môi khẽ mím, nhưng Lạc Ninh liếc mắt một cái vẫn nhận ra —— đây chẳng phải là Alpha nhà mình sao? Ảnh tới đây làm gì!
Lạc Ninh hơi nghi hoặc nhìn chằm chằm Tần Dịch Tắc.
Tần Dịch Tắc bước nhẹ tới, từng bước một đứng trước mặt Lạc Ninh, tháo kính râm xuống, giả vờ bình tĩnh nói: “Đây chẳng phải là biên kịch Tiểu Lạc sao? Xin chào, tôi là fan của cuốn
Nụ cười trên mặt Lạc Ninh, dần dần đóng băng.
Lê Tân đứng bên cạnh không nhìn nổi nữa, xoa xoa trán hận không thể tìm thấy cái lỗ để mà chui xuống.
Ngược lại, Tần Dịch Tắc có vẻ khoái trá lắm, còn giả vờ bình tĩnh chìa tay ra, muốn bắt tay với Lạc Ninh.
Lạc Ninh hận không thể bóp chết hắn.
Chú thích:
(1) Vô sự lấy lòng, không gian tức đạo: Khi không tỏ ra ân cần, không phải chuyện gian trá thì cũng là phường trộm cắp.
Tác giả :
Điệp Chi Linh