Bị Boss Theo Đuổi Sẽ Có Cảm Giác Gì
Chương 35: Bàn luận tất sát kỹ của kẻ tham ăn
Trong lúc đang chuẩn bị vận công xách túi đồ lên, một đôi tay mạnh mẽ ngay lập tức túm lấy hai cái túi to, cơ bắp mạnh mẽ ẩn dưới lớp quần áo đều căng lên, cách lớp quần áo còn có thể cảm nhận được đường nét mạnh mẽ ưu mỹ kia.
Oa, không hổ là nam thần… Tiểu Mã nuốt ngụm nước miếng, trông mong nhìn nam thần, cả người nhìn trông cực kì…. ngu ngốc!
Bác gái thu ngân buồn cười, lễ phép nói một câu “Hoan nghênh lại đến” làm cho Tiểu Mã tỉnh lại!
Hồ boss buồn cười nói lại một câu “Cảm tạ”, kéo vợ nhỏ ngốc nghếch đi. Đối với hiệu quả mình mang lại cảm thấy hết sức hài lòng, show cơ bắp gì đó quả nhiên là cố ý!
Tiểu Mã ân cần chạy đến bên phải Hồ boss, “Để em xách cùng đi, khí lực của em cũng lớn, tay không bóp vỡ hạch đào!” Được rồi, tuy rằng là hạch đào giấy!
“Không cần đâu, coi như rèn luyện, anh xách được!”
“Vậy… vậy đưa cho em một túi, mỗi người một túi, em cũng muốn rèn luyện!” Tiểu Mã ở bên cạnh lúc ẩn lúc hiện, như chó lấy lòng chủ.
Hồ boss buồn cười, đành đưa cho hắn một cái túi nhẹ hơn.
Tiểu Mã vui vẻ tiếp nhận, Emma, thật có chút… nặng! Tuy rằng quãng đường đến bãi đỗ xe không xa, nhưng đối với Tiểu Mã giả vờ mạnh mẽ, kiên trì không đổi tay xách túi thì tuyệt đối là một loại dày vò. Ngọa tào, lòng bàn tay bị hằn đau quá a a a! Tay nam thần làm từ cái gì vậy, sao có thể chịu được vậy! Có chút thật hâm mộ!
Hồ boss nhìn không nổi, vợ nhỏ có thể không đau lòng, nhưng mình sẽ đau lòng, vạn nhất bị thương, tương lai sẽ không thể sờ soạng được, trước sau như một mà tà ác, lưu manh! Đi tới bên phải Tiểu Mã, Hồ boss duỗi cái tay trái đang để không ra, nắm lấy một bên quai túi, mỗi người xách một quai, làm cho túi lơ lửng trong không trung, lắc lư lắc lư, thỉnh thoảng lại phát ra tiếng ma sát của plastic!
Tiểu Mã ngượng ngùng liếc nhìn nam thần, tầm mắt chạm nhau, hiểu ngầm nở nụ cười. Cuối cùng vẫn là để nam thần xách phần lớn trọng lượng, đại nam thần của mình quả nhiên là uy vũ khí phách, quả thực là quá đẹp trai!
Không thèm để ý tới ánh mắt hiếu kì, mập mờ của những người xung quanh, hai người đắm chìm trong thế giới hạnh phúc của riêng mình, thỉnh thoảng hiểu ngầm lắc lắc túi, đồ trong không gian có hạn lăn lăn. Tất cả thật ngốc nghếch ngây thơ đến đẹp đẽ, quả là một ngày cá tháng tư vui vẻ!
Đi tới bên cạnh xe, Hồ boss cầm cái túi trong tay Tiểu Mã, ra hiệu cho vợ nhỏ lấy chìa khóa xe trong túi mình ra, mình thì để một đống đồ cho vào cốp sau. Động tác của hai người hết sức ăn ý, không hề có cảm giác gì không hài hòa, dường như đã sinh hoạt cùng nhau nhiều năm. Vậy mới nói, sự nhịp nhàng gì đó, quả nhiên đều là do số mệnh an bài.
Dù thế nào cũng sẽ có một người nào đó xuất hiện vào một khoảng thời gian nào đó, đặc biệt thích hợp với bạn. Định lý được rất nhiều người lớn tuổi dùng làm lời răn dạy, mượn lời này mà an ủi tâm linh yếu ớt của người tỏ tình thất bại! Trời ơi, chân ái của mình ở nơi nào, cầu xuất hiện, cầu thoát kiếp F.A, nha nha nha ~
Khởi động xe, xuất phát về hướng biệt thự, Tiểu Mã có chút kích động, không nghĩ tới mình khi còn sinh thời lại có thể lần thứ hai được tới khu biệt thự này, quả là có mặt mũi! Tứ chi thả lỏng duỗi ra trên ghế da rộng rãi, đồng chí Tiểu Mã tỏ vẻ rất chán chường, thỉnh thoảng lại nhìn gương chiếu hậu, phát hiện một chiếc lại một chiếc xe bị vượt qua, cảm giác rất có thành tựu, nam thần biểu diễn kĩ thuật đua xe quả là đẹp đến không thốt nên lời!
Trong xe phần lớn thời gian đều thật yên lặng, mà cũng không phải là cảm giác lúng túng, mà thật tự nhiên, có một làn không khí ấm áp quẩn quanh!
“Đúng rồi, em có muốn lấy thẻ mua sắm trong siêu thị không?” Hồ boss khí phách mở miệng, hiển nhiên là có một bao tải thẻ VIP chờ đợi để lấy lòng vợ nhỏ.
“Anh có rất nhiều?!” Tiểu Mã tinh thần tỉnh táo, hai mắt sáng long lanh, đây có nghĩa là về sau mua đồ ăn vặt sẽ không mất tiền sao! Nghĩ lại không kiềm nổi được nỗi kích động, nam thần quả nhiên có tiền!
Nhìn vẻ mặt kia, Hồ boss nhếch miệng, đặc biệt thích ánh mắt sùng bái của vợ nhỏ khi nhìn mình!
“Lúc bình thường có chút giao tình, trả lễ lại gì đó, tích trữ được chút thẻ mua sắm, ngược lại còn rất nhiều, em muốn bao nhiêu có bấy nhiêu!” Khí phách lộ ra ngoài gì gì đó, quả nhiên làm quần chúng vây xem hâm mộ đố kị, tỏ vẻ chúng tôi cũng muốn một tấm!
Tuy rằng rất muốn, thế nhưng Lục Tiểu Mã đồng chí phi thường tự biết mình, bản thân mình lười biếng như vậy, thẻ mua sắm có vẻ như cầm cũng rất lãng phí, còn không bằng để nam thần giữ lại tặng cho người khác trả ân tình! Cảm thấy mình quả thực cơ trí hiểu chuyện, không nhịn được tự khen ngợi bản thân, thay nam nhân tương lai của mình suy nghĩ cân nhắc, quả là có thuộc tính hiền thê ẩn giấu!
“A… Hay là thôi đi, em thực sự rất lười biếng, lúc bình thường không thích đi siêu thị, cho em cũng là lãng phí.” Tiểu Mã hiếm thấy lại ngượng ngùng nói.
Emma, vợ lười biếng thật là manh! Hồ boss lần thứ hai bị chọt trúng manh điểm, dụ dỗ từng bước một, “Vậy bình thường em muốn ăn đồ ăn vặt thì phải làm sao?”
“Có Tiểu Khởi, còn có Tiểu Bạch.” Có chút kích động, có bạn gay tốt cùng lão đại che chở vân vân! Sau đó lại chạm phải ánh mắt đọng ý cười của nam thần, lần thứ hai lại ngại ngùng, mình lười biếng như vậy, có thể bị nam thần ghét bỏ không, có chút lo lắng!
“Nhưng Phương trợ lý bắt đầu đi làm rồi, Tiểu Bạch cũng bận đi học, hẳn là đồ ăn vặt của em sau này sẽ bị giảm đi. Không bằng…” Hồ boss cố ý dừng lại, bắt đầu nói ra trọng điểm, đôi mắt lập loè tinh quang, như hồ ly!
Tiểu Mã phối hợp lộ ra vẻ tò mò, trên trán như hiện lên dấu hỏi to đùng, rất ngốc cũng rất manh!
“Không bằng sau này anh đi siêu thị, hai ta cùng đi thế nào? Nếu không có bất thường thì mỗi tuần hai lần, thế nào?” Có thể nói ra trọng điểm, Hồ boss quả nhiên mưu tính sâu xa, không lúc nào không quên chuyện hẹn hò!
Thật ra, nghe đề nghị này, Tiểu Mã không hiểu tại sao hưng phấn đến tột đỉnh, ngọa tào, như vậy không phải là về sau tuần nào cũng có thể được gặp mặt nam thần sao, đây không phải là quá nhiều phúc lợi sao, đám fan não tàn thắp hương cầu xin cũng không được đâu đó!!!!!! Có điều lí trí còn sót lại tự bảo mình phải thận trọng, không thể quá thèm khát như vậy được!
“Tốt thì tốt… nhưng có phải là làm phiền anh quá rồi không?” Vô ý hỏi lại, Lục Tiểu Mã có chút mất tự nhiên…
“Không phiền không phiền, một mình anh đi cũng sẽ rất nhàm chán. Nhưng mà… nếu em không rảnh thì thôi vậy, không nên miễn cưỡng bản thân, anh một mình cũng tự đi được.” Hai chữ “một mình”, Hồ boss cố ý dùng ngữ khí cô đơn, phúc hắc 1 gì gì đó, quả nhiên là tâm cơ thâm hậu!
“Rảnh, rảnh mà cứ quyết định như vậy đi! Hồ tổng anh chỉ cần gọi điện thoại, em lập tức xuất hiện!” Không chịu nổi giọng điệu cô đơn của nam thần, Tiểu Mã nhanh chóng bày tỏ thái độ, liên tiếp nói ra một câu dài, ngay cả dấu chấm cũng không dùng, lượng hô hấp nhiều quả là được Thiến Thiến chân truyền!
“Hảo!” Nội tâm Hồ boss vui vẻ vô cùng, vợ nhỏ ngoan ngoãn mắc câu, tiền đồ thật xán lạn!
Cứ như vậy thời gian trôi đi, đã đến cửa tiểu khu.
Tiểu Mã chột dạ khom người, sợ đụng phải bạn gay tốt. Theo lý thuyết mình và nam thần quang minh lỗi lạc, không cần phải tỏ ra lén lén lút lút vụng trộm yêu đương, nhưng không hiểu sao lại cảm thấy chột dạ, dù sao không lâu trước đây thề thốt sẽ không lui tới nữa, đến bây giờ lại đem mình lên tận cửa, sự chênh lệch quá rõ ràng khiến cho Tiểu Mã có cảm giác muốn vả vào miệng, quả nhiên không thể nói trước được điều gì, Tiểu Mã hối hận không thôi!
Chỉ trách ông chủ đây lúc đó ngông cuồng, làm việc không hề cân nhắc, mới đem lại tình huống quẫn bách như hôm nay, thất sách a thất sách! Lục tham ăn giả vờ làm một người đã trưởng thành mà cảm khái, đặc biệt… kì quái!
Phát hiện ra động tác nho nhỏ của vợ nhỏ, Hồ boss khuyên, “Khu dân cư này có bốn cổng, chỗ anh ở gần cửa phía bắc, A Thắng ở gần cửa phía đông. Cho nên tuy rằng ở gần nhau, nhưng bọn anh bình thường không gặp mặt, trừ khi là có hẹn trước!” Ý là em không cần phải lo lắng.
“Vậy sao!” Tiểu Mã vội đứng thẳng người lại, thở ra một hơi, nam thần quả thực là tri kỷ, liền nở nụ cười cảm kích sùng bái kèm theo ái mộ ra đối với Hồ boss, rất thuần khiết cũng rất ngốc nghếch, thế nhưng rất đáng yêu, đối với Hồ boss lực sát thương mạnh vô cùng! Hồ boss phải có nghị lực rất lớn mới kiềm chế được!
Tiểu Mã nhìn chằm chằm cổng khu, ồ, quả là không giống cái cổng lần trước lắm, ngay cả tiểu ca bảo vệ cũng không phải là người lần trước, lần sau nhất định phải đi đúng cửa bắc, không thì đi sai cổng liền thảm, biệt thự chỗ này nhìn thật giống nhau, không khác gì mê cung cả, nhất định phải tìm đúng cổng, mù đường gì đó quả là vô cùng đáng bi thương. Hoàn toàn không để ý tới, Hồ boss bên cạnh mắt rực lửa, đốt ngón tay trắng bệch liều mạng nắm chặt vô-lăng.
Biệt thự xuất hiện trước mắt, Tiểu Mã lần thứ hai đổi mới tam quan, người có tiền nhà ở thật là xa xỉ, chung cư mình thuê quả thực không có tài nào so sánh cùng được, có chút hâm mộ! Nhảy xuống xe đi xuống nhìn biển số nhà, số 88, quả nhiên là con số cát lợi, không tồi không tồi! Tiểu Mã thoả mãn bình luận! Sau đó điên cuồng chạy đến giúp nam thần xách túi!
Hồ boss bị hành vi có chút ngớ ngẩn của vợ nhỏ dọa sợ, Tiểu Mã nhanh chóng giải thích nguyên nhân.
Hồ boss hiểu rõ mỉm cười, trình độ mê người lần thứ hai bắn ra bốn phía, “Để chút nữa anh đưa chìa khóa dự bị cho em, bên trên có biển số nhà, sau đó lúc nào em muốn đến cứ đến! Còn nhớ lần trước anh bảo em thuê nhà ở cùng không, thời hạn vĩnh cửu nha ~ ”
Nam thần anh bán manh đáng yêu như vậy, cha mẹ anh có biết không! Tiểu Mã hiển nhiên bị điện giật không nhẹ, nếu trân trọng sinh mệnh của mình, phải rời xa nam thần, nếu không trái tim nhỏ sẽ không chịu đựng nổi a, oa oa oa ~
Ngốc lăng lăng cùng nam thần bước lên bậc thang, bên ngoài là cửa kính cảm ứng, bên trong cánh cổng bằng đồng lớn là khóa mật mã vân tay, đồng chí Tiểu Mã lần thứ hai biểu thị tán dương sâu sắc đối với công nghệ cao! Khóa mật mã vân tay chính là dùng để thể hiện sự chênh lệch tầng lớp, nhớ ra thang máy ngự dụng của tổng tài CBD cũng khóa vân tay, Tiểu Mã liền có chút đau lòng, thật hâm mộ ầy!
“Tiểu Diêu, duỗi ngón tay ra!” Hồ boss gọi Tiểu Mã hồi thần.
“A? Ngón tay nào? Ngón này?” Tiểu Mã theo thói quen duỗi ngón tay giữa bên phải ra, lúc bình thường thô bạo đã thành thói quen, cũng không chú ý!
Hồ boss buồn cười, cầm lấy ngón tay nghịch ngợm của vợ nhỏ, đè lên khóa vân tay.
Tiểu Mã không rõ, theo bản năng mà giật giật, tay nam thần thật ấm áp, có chút nhột.
“Ngoan, đừng nhúc nhích!” Hồ boss nhẹ nhàng đè ngón tay vợ nhỏ xuống, tựa như đùa giỡn mà cọ cọ móng tay hồng nhạt của Tiểu Mã, lại xác nhận dấu vân tay trên màn hình hệ thống!
Nhìn từ một góc độ nào đó, liền biến thành Hồ boss ôm Tiểu Mã trước người, vóc người cao ngất hoàn toàn che kín người Tiểu Mã, bên cạnh là hai túi đồ to tướng, tự dưng lại phủ lên một tầng ám muội! Chênh lệch chiều cao gì gì đó, quả nhiên khiến người không kìm chế nổi!
Ba phút sau, Hồ boss lưu luyến không rời mà buông lỏng ra ngón tay vợ nhỏ ra, “Hảo! Sau này em tới trực tiếp xác nhận dấu vân tay là được rồi!”
Ngọa tào, chỉ trong một chốc đã gia nhập hàng ngũ địa chủ gì đó, Tiểu Mã thụ sủng nhược kinh, cũng có ngày mình có thể sử dụng khóa bằng dấu vân tay rồi sao, thật không nhịn được mà chảy ra vài giọt nước mắt chua xót!
Bước vào biệt thự, quả nhiên là không khí sạch sẽ y như trong tưởng tượng, đương nhiên là do có bác gái làm vệ sinh quét tước qua, không thể nào cùng so sánh với ổ chó của mình được!
“Hồ tổng, chỗ này của anh có bác gái làm vệ sinh? Làm sao mà vào được vậy?”
“Bên cạnh ga ra có cái cửa nhỏ, bác ấy vào từ bên kia.”
“Ồ ~~ là vậy sao!”
Hồ boss vào trong thay quần áo, Tiểu Mã không có mục đích chạy theo sau, như một cái đuôi nhỏ.
Vừa mới cởi một cái cúc áo ra, Hồ boss tà mị nhếch miệng, “Anh muốn thay quần áo, em nhất định phải xem, hả?”
Tiểu Mã hoàn hồn, da mặt dày bắt đầu hồng lên, vội chạy đi.
Hồ boss bắt lấy tay hắn, “Đùa thôi, anh chỉ cởi áo khoác ra thôi mà. Trong nhà có lò sưởi, em có muốn cởi áo khoác ra không, hay là để anh cởi giúp em?” Gian ác duỗi móng vuốt ra, Tiểu Mã lần thứ hai nhảy sang một bên, mặt càng thêm hồng!
Bất cứ lúc nào cũng không quên trêu trọc vợ nhỏ, Hồ boss quả nhiên là tà ác!
Khóe miệng Hồ boss vẫn luôn mang theo ý cười, đổi sang một cái áo khác màu nâu đậm, một giây đồng hồ sau đã biến thành anh hàng xóm nhà bên gì gì đó, giả vờ non nớt gì gì đó, quả nhiên là bách biến Hồ nam thần!
Tiểu Mã treo áo khoác lên mắc xong, chỉ mặc áo sơ mi nhung kẻ ô vuông, cả người đều thật là manh ~
Hồ boss ổn định tâm tình, xắn tay áo lên, chuẩn bị sắp xếp đồ mới mua.
Tiểu Mã xoa xoa khuôn mặt nhằm giảm nhiệt độ trên mặt xuống, lê dép đi theo, làm trợ thủ cho nam thần, cũng thật là hạnh phúc.
Mở ra tủ lạnh to ra, bên trong vẫn còn rất nhiều thức ăn, hơn nữa vừa nhìn chính là đồ ăn nhập khẩu, bên trên lấp đầy các dòng chữ ngoại ngữ, đôi mắt Tiểu Mã sắp mù rồi! Thật hâm mộ, nhiều đồ ăn ngon như vậy, hơi nuốt nước miếng một chút. Không biết là do Tiểu Mã nuốt nước miếng quá vang dội hay là hai người tâm linh tương thông, Hồ Trạch Thành rất phối hợp ngẩng đầu lên nhìn vợ nhỏ.
“Đồ ăn vặt này đều là Bùi Chinh cho anh hôm qua, cậu ta ra nước ngoài trải nghiệm, liền mua rất nhiều đồ ăn vặt, vốn là định cho em mang về. Thấy có loại nào ăn ngon thì bảo anh, anh đi lấy!”
Tiểu Mã hai mắt tỏa sáng, nam thần quả nhiên là tiểu quần bông tri kỷ, hiểu rõ lòng mình.
Xoa xoa móng vuốt, Tiểu Mã giả vờ thận trọng, “Thế có vẻ không tốt lắm đâu.” Ngoài miệng nói như vậy, trên tay lại hoàn toàn không tỏ vẻ không tiện, duỗi móng vuốt tham lam ra, đông sờ soạng tây nhìn ngắm, bởi vì trình độ tiếng Anh cũng không tệ, cho nên đại thể các loại đồ ăn vặt vẫn có thể nhìn ra được chủng loại, mình quả là một kẻ tham ăn mẫu mực, Lục Tiểu Mã tự khen ngợi mình!
Ha ha ha, các ngươi đều là của ta rồi, bé ngoan cùng ta về nhà đi!
“Không cần khách khí! chỗ Bùi Chinh không bao giờ thiếu ăn, anh đối với chúng không có hứng thú lắm, em cứ lấy cũng không có vấn đề!” Xa xa Bùi boss nổi giận đùng đùng, không có hứng thú cậu còn muốn nhiều như vậy, rõ ràng là cướp đồ ăn còn nói là mình đưa cho, quả thực là giống y như Phong Thắng, từ đầu đến đuôi là thổ phỉ, còn không trả tiền mà lấy không, không thể làm anh em gì nữa rồi! Trọng sắc khinh bạn, thấy đẹp quên nghĩa, hừ!
Đi dạo siêu thị, Tiểu Mã bụng có chút đói, chọn khoai lang pho mát ra, tay cũng lười rửa đã ăn luôn, không có một chút nào gọi là khách khí!
Hồ Trạch Thành cưng chiều mà cười cười, tiếp tục thu dọn. Thỉnh thoảng dùng ánh mắt khát cầu nhìn chằm chằm khoai lang trong tay vợ nhỏ, Tiểu Mã hiểu ý, đưa qua bao qua, Hồ boss gian ác nhìn qua hai tay đầy túi ni lông của mình, Tiểu Mã đỏ mặt lấy một cái ra đút vào trong miệng Hồ boss, Hồ boss thoả mãn há miệng một cái nuốt lấy, đôi môi lần thứ hai được chạm vào ngón tay mềm mại dính gia vị của vợ nhỏ, a… pho mát vị vợ nhỏ, không tệ!
Có một lần thì sẽ có lần thứ hai, về sau Tiểu Mã cũng quen rồi, mình một cái, nam thần một cái, cứ như vậy đưa đi đưa lại. Dù sao nam thần thu xếp đồ rất mệt mỏi, mình nhất định phải hiểu chuyện, bổ sung năng lượng cho nam thần, Lục tham ăn nghĩ như vậy.
Sắp xếp xong đồ đã là mười giờ trưa, Hồ boss mang vợ nhỏ tham quan biệt thự, thỉnh thoảng giới thiệu phòng ngủ của mình vân vân, vô cùng muốn lừa gạt đưa vợ nhỏ vào, mở ra hình thức phu phu cùng nhau sinh hoạt!
Tiểu Mã động lòng, định khi vậy sẽ suy nghĩ nghiêm túc lại, quyết định xem có muốn vào ở không! Khi thấy phòng tập thể hình trong truyền thuyết, Tiểu Mã rốt cục hiểu được chân tướng, nhìn nam thần dù mặc áo lông vẫn có thể hiển lộ ra vóc người hoàn mỹ nam thần, lại sờ sờ cái bụng beo béo của mình, hóa ra cơ bụng không phải do ăn uống là có, mấu chốt ở đây!
Mặc dù biết mình cách con đường cơ bụng tương đối xa, nhưng Tiểu Mã không có ý định tập cơ bụng, thế giới của những kẻ lười biếng các bạn sẽ không hiểu! Bỏ qua nỗi chán chường gì gì đó của mình đi, Lục tham ăn quả nhiên là suy nghĩ thoáng!
Đùa sao, đây không phải là nam thần hoàn mỹ sao?! Thứ gọi là cơ bụng này nam thần có là tốt rồi, mình cũng có có vẻ cũng không tiện lắm? Tiểu Mã giải thích cho quần chúng vây xem hiểu, mọi người đều đồng loạt cạn lời!
Đến giờ cơm trưa, Hồ boss để vợ nhỏ tự mình chơi đùa, mình thì hiền lành tự giác đến thẳng nhà bếp, mặc tạp dề màu nâu kẻ ô vuông lên, hình ảnh Hồ nam thần ở nhà lần thứ hai làm mù mắt Lục tham ăn, Emma, nam thần của mình quả nhiên bách biến, quả thực soái cực kì! Boss phu nhân tương lai khẳng định rất hạnh phúc, thật có chút đố kị!
Lúc này Lục Tiểu Mã thật sự hi vọng mình chính là boss phu nhân tương lai, được nam thần chơi đùa bao dưỡng gì gì đó, không phải rất hạnh phúc sao?! Nhưng mà da mặt dầy nữa cũng phải tự biết mình, mình làm sao có thể tốt số như vậy được, có chút buồn bã!
Phát hiện ra ảo tưởng chệch hướng của mình, Tiểu Mã căm giận cầm một miếng khoai lang lên nhét vào miệng, lực chú ý bị chuyển lên mỹ vị, cả người mới sảng khoái lên!
Trà trộn trên giang hồ lâu như vậy, Tiểu Mã luôn tự giác rèn luyện hàng ngày, mà nam thần tín nhiệm mình như vậy, nơi này dù sao cũng là địa bàn của người ta, mình đi tới đi lui cũng không tốt, vì vậy ngoan ngoãn ở trong sân quơ quơ. Nhà bếp có một cánh cửa sổ nhìn ra sân sau, trên cửa sổ dán giấy, Tiểu Mã từ bên ngoài nhìn thấy bóng dáng nam thần thái rau lưu loát, tâm tình phút chốc trở nên mềm mại.
Xoa xoa tay vài cái rũ mảnh vụn khoai lang xuống, Tiểu Mã vào nhà, mở tủ lạnh ra, lấy hai lon nước có hình dáng buồn cười mới mua ra. Một lon đưa cho nam thần, bản thân cũng cầm một lon khác, đùa sao, đây hẳn là đồ tốt, nhất định phải đối xử thật tốt!
Nhìn lon đồ uống tạo hình ngộ nghĩnh, trong nháy mắt Hồ boss bỗng cảm thấy thật ẫu trĩ, nên biết đồ uống bình thường mình uống toàn là cafe rượu đỏ, không thì cũng phải là sữa bò tinh khiết nhập khẩu, đồ uống này thoạt nhìn đã cảm thấy thật giống váng sữa cho trẻ em, quả là hợp với vợ nhỏ!
Nhận ra sự nghi ngờ của nam thần, Tiểu Mã bất mãn bĩu môi, đây là vẻ mặt gì vậy, gần hai khối tiền một lon đó, nhất định phải phổ cập khoa học cho nam thần một chút, vì vậy hắng giọng một cái, kẻ tham ăn bắt đầu thuyết giáo, “Anh đừng có coi thường nó, không phải ai cũng uống được đâu. Trọng điểm là cái này nhất định phải uống trước khi ăn cơm, chua chua ngọt ngọt rất ngon, có lợi cho tiêu hóa của dạ dày nha ~” Tiểu Mã nói y hệt như trên quảng cáo, phi thường có thiên phú marketing!
Tiểu Mã hẳn là không biết trong lúc mình nói về chủ đề ăn uống, trong mắt người ngoài hẳn là kinh sợ và cảm thấy thật ngốc nghếch, nhưng tình nhân trong mắt Hồ boss hết sức là xuẩn manh xuẩn manh, thật muốn làm cho người ta đè xuống làm!
Nhìn vợ nhỏ một mặt chăm chú, Hồ boss phối hợp tỏ ra kinh ngạc, còn kém tỏ ra vẻ mặt vô tội, “Lon nhỏ như vậy lại thật nhiều tiền, quả là không rẻ!” Thực ra Hồ boss cũng không hẳn là nói cho có lệ, mặc dù có tiền, nhưng đều là tiền mình nhọc nhằn vất vả kiếm ra, cho nên bình thường có thể tiết kiệm thì sẽ tiết kiệm, cũng sẽ không trắng trợn tiêu xài, cho nên sinh hoạt rèn luyện cá nhân của Hồ boss có thể sánh với tiêu chuẩn nam thần!
Tiểu Mã vội gật đầu, tự làm mẫu một hơi uống cạn, miệng nhỏ một ngụm lại một ngụm nuốt suống, ngay cả một giọt còn sót lại cũng không muốn lãng phí, ngước đầu há to miệng, đầu lưỡi liếm liếm miệng lon, vô cùng thèm khát!
Hồ boss nuốt nước miếng, nhìn chằm chằm động tác buồn cười của vợ nhỏ nhưng y không chú ý đến tạo hình toàn động tác, mà chỉ để ý đầu lưỡi lúc thò ra của đồng chí Tiểu Mã, Hồ boss trong nháy mắt cảm thấy thật cơ khát, ghen tỵ nhìn lon nước kia, lưỡi của vợ nhỏ hẳn là rất mềm rất trơn, vị rất ngon!
Cảm giác mình sắp không khống chế được, Hồ boss tàn nhẫn mà quay đầu không nhìn, trút một hơi xuống bụng, hương vị chưa kịp thưởng thức cẩn thận đã bị nuốt xuống!
Tiểu Mã nhìn thấy, tinh thần của kẻ tham ăn lần thứ hai trỗi dậy, “Uống chậm hơn một chút mới tốt, uống hết một hơi sẽ cảm thấy có chút chán!”
“Được, lần sau anh sẽ chú ý.” Trong giọng nói càng là không tự chủ xem lẫn sự nhẫn nại run rẩy, quả là không dễ dàng, có thể nhẫn nhịn được cũng thật là khổ cực!
Hoạt động làm cơm được tiếp diễn, Tiểu Mã xắn tay áo lên, rửa móng vuốt của mình một chút, bắt đầu hỗ trợ! Đùa sao, mình tuy rằng tay nghề không tinh… được rồi, phải nói cơ bản là không có trù nghệ gì, thế nhưng… rửa rau thái rau bưng đĩa các loại công việc cấp thấp hẳn là vẫn có thể giải quyết chứ?!
Nhìn cánh tay trắng trắng mềm mềm của vợ nhỏ, lại nhìn động tác không được thuần thục cho lắm, Hồ boss cảm thấy đáng yêu buồn cười xen lẫn hạnh phúc mềm mại, nói chung tâm tình phức tạp!
Hai người làm cùng nhau, thỉnh thoảng nói chuyện phiếm, công việc nhàn tản như làm cơm cũng trở nên tiên hoạt.
Oa, không hổ là nam thần… Tiểu Mã nuốt ngụm nước miếng, trông mong nhìn nam thần, cả người nhìn trông cực kì…. ngu ngốc!
Bác gái thu ngân buồn cười, lễ phép nói một câu “Hoan nghênh lại đến” làm cho Tiểu Mã tỉnh lại!
Hồ boss buồn cười nói lại một câu “Cảm tạ”, kéo vợ nhỏ ngốc nghếch đi. Đối với hiệu quả mình mang lại cảm thấy hết sức hài lòng, show cơ bắp gì đó quả nhiên là cố ý!
Tiểu Mã ân cần chạy đến bên phải Hồ boss, “Để em xách cùng đi, khí lực của em cũng lớn, tay không bóp vỡ hạch đào!” Được rồi, tuy rằng là hạch đào giấy!
“Không cần đâu, coi như rèn luyện, anh xách được!”
“Vậy… vậy đưa cho em một túi, mỗi người một túi, em cũng muốn rèn luyện!” Tiểu Mã ở bên cạnh lúc ẩn lúc hiện, như chó lấy lòng chủ.
Hồ boss buồn cười, đành đưa cho hắn một cái túi nhẹ hơn.
Tiểu Mã vui vẻ tiếp nhận, Emma, thật có chút… nặng! Tuy rằng quãng đường đến bãi đỗ xe không xa, nhưng đối với Tiểu Mã giả vờ mạnh mẽ, kiên trì không đổi tay xách túi thì tuyệt đối là một loại dày vò. Ngọa tào, lòng bàn tay bị hằn đau quá a a a! Tay nam thần làm từ cái gì vậy, sao có thể chịu được vậy! Có chút thật hâm mộ!
Hồ boss nhìn không nổi, vợ nhỏ có thể không đau lòng, nhưng mình sẽ đau lòng, vạn nhất bị thương, tương lai sẽ không thể sờ soạng được, trước sau như một mà tà ác, lưu manh! Đi tới bên phải Tiểu Mã, Hồ boss duỗi cái tay trái đang để không ra, nắm lấy một bên quai túi, mỗi người xách một quai, làm cho túi lơ lửng trong không trung, lắc lư lắc lư, thỉnh thoảng lại phát ra tiếng ma sát của plastic!
Tiểu Mã ngượng ngùng liếc nhìn nam thần, tầm mắt chạm nhau, hiểu ngầm nở nụ cười. Cuối cùng vẫn là để nam thần xách phần lớn trọng lượng, đại nam thần của mình quả nhiên là uy vũ khí phách, quả thực là quá đẹp trai!
Không thèm để ý tới ánh mắt hiếu kì, mập mờ của những người xung quanh, hai người đắm chìm trong thế giới hạnh phúc của riêng mình, thỉnh thoảng hiểu ngầm lắc lắc túi, đồ trong không gian có hạn lăn lăn. Tất cả thật ngốc nghếch ngây thơ đến đẹp đẽ, quả là một ngày cá tháng tư vui vẻ!
Đi tới bên cạnh xe, Hồ boss cầm cái túi trong tay Tiểu Mã, ra hiệu cho vợ nhỏ lấy chìa khóa xe trong túi mình ra, mình thì để một đống đồ cho vào cốp sau. Động tác của hai người hết sức ăn ý, không hề có cảm giác gì không hài hòa, dường như đã sinh hoạt cùng nhau nhiều năm. Vậy mới nói, sự nhịp nhàng gì đó, quả nhiên đều là do số mệnh an bài.
Dù thế nào cũng sẽ có một người nào đó xuất hiện vào một khoảng thời gian nào đó, đặc biệt thích hợp với bạn. Định lý được rất nhiều người lớn tuổi dùng làm lời răn dạy, mượn lời này mà an ủi tâm linh yếu ớt của người tỏ tình thất bại! Trời ơi, chân ái của mình ở nơi nào, cầu xuất hiện, cầu thoát kiếp F.A, nha nha nha ~
Khởi động xe, xuất phát về hướng biệt thự, Tiểu Mã có chút kích động, không nghĩ tới mình khi còn sinh thời lại có thể lần thứ hai được tới khu biệt thự này, quả là có mặt mũi! Tứ chi thả lỏng duỗi ra trên ghế da rộng rãi, đồng chí Tiểu Mã tỏ vẻ rất chán chường, thỉnh thoảng lại nhìn gương chiếu hậu, phát hiện một chiếc lại một chiếc xe bị vượt qua, cảm giác rất có thành tựu, nam thần biểu diễn kĩ thuật đua xe quả là đẹp đến không thốt nên lời!
Trong xe phần lớn thời gian đều thật yên lặng, mà cũng không phải là cảm giác lúng túng, mà thật tự nhiên, có một làn không khí ấm áp quẩn quanh!
“Đúng rồi, em có muốn lấy thẻ mua sắm trong siêu thị không?” Hồ boss khí phách mở miệng, hiển nhiên là có một bao tải thẻ VIP chờ đợi để lấy lòng vợ nhỏ.
“Anh có rất nhiều?!” Tiểu Mã tinh thần tỉnh táo, hai mắt sáng long lanh, đây có nghĩa là về sau mua đồ ăn vặt sẽ không mất tiền sao! Nghĩ lại không kiềm nổi được nỗi kích động, nam thần quả nhiên có tiền!
Nhìn vẻ mặt kia, Hồ boss nhếch miệng, đặc biệt thích ánh mắt sùng bái của vợ nhỏ khi nhìn mình!
“Lúc bình thường có chút giao tình, trả lễ lại gì đó, tích trữ được chút thẻ mua sắm, ngược lại còn rất nhiều, em muốn bao nhiêu có bấy nhiêu!” Khí phách lộ ra ngoài gì gì đó, quả nhiên làm quần chúng vây xem hâm mộ đố kị, tỏ vẻ chúng tôi cũng muốn một tấm!
Tuy rằng rất muốn, thế nhưng Lục Tiểu Mã đồng chí phi thường tự biết mình, bản thân mình lười biếng như vậy, thẻ mua sắm có vẻ như cầm cũng rất lãng phí, còn không bằng để nam thần giữ lại tặng cho người khác trả ân tình! Cảm thấy mình quả thực cơ trí hiểu chuyện, không nhịn được tự khen ngợi bản thân, thay nam nhân tương lai của mình suy nghĩ cân nhắc, quả là có thuộc tính hiền thê ẩn giấu!
“A… Hay là thôi đi, em thực sự rất lười biếng, lúc bình thường không thích đi siêu thị, cho em cũng là lãng phí.” Tiểu Mã hiếm thấy lại ngượng ngùng nói.
Emma, vợ lười biếng thật là manh! Hồ boss lần thứ hai bị chọt trúng manh điểm, dụ dỗ từng bước một, “Vậy bình thường em muốn ăn đồ ăn vặt thì phải làm sao?”
“Có Tiểu Khởi, còn có Tiểu Bạch.” Có chút kích động, có bạn gay tốt cùng lão đại che chở vân vân! Sau đó lại chạm phải ánh mắt đọng ý cười của nam thần, lần thứ hai lại ngại ngùng, mình lười biếng như vậy, có thể bị nam thần ghét bỏ không, có chút lo lắng!
“Nhưng Phương trợ lý bắt đầu đi làm rồi, Tiểu Bạch cũng bận đi học, hẳn là đồ ăn vặt của em sau này sẽ bị giảm đi. Không bằng…” Hồ boss cố ý dừng lại, bắt đầu nói ra trọng điểm, đôi mắt lập loè tinh quang, như hồ ly!
Tiểu Mã phối hợp lộ ra vẻ tò mò, trên trán như hiện lên dấu hỏi to đùng, rất ngốc cũng rất manh!
“Không bằng sau này anh đi siêu thị, hai ta cùng đi thế nào? Nếu không có bất thường thì mỗi tuần hai lần, thế nào?” Có thể nói ra trọng điểm, Hồ boss quả nhiên mưu tính sâu xa, không lúc nào không quên chuyện hẹn hò!
Thật ra, nghe đề nghị này, Tiểu Mã không hiểu tại sao hưng phấn đến tột đỉnh, ngọa tào, như vậy không phải là về sau tuần nào cũng có thể được gặp mặt nam thần sao, đây không phải là quá nhiều phúc lợi sao, đám fan não tàn thắp hương cầu xin cũng không được đâu đó!!!!!! Có điều lí trí còn sót lại tự bảo mình phải thận trọng, không thể quá thèm khát như vậy được!
“Tốt thì tốt… nhưng có phải là làm phiền anh quá rồi không?” Vô ý hỏi lại, Lục Tiểu Mã có chút mất tự nhiên…
“Không phiền không phiền, một mình anh đi cũng sẽ rất nhàm chán. Nhưng mà… nếu em không rảnh thì thôi vậy, không nên miễn cưỡng bản thân, anh một mình cũng tự đi được.” Hai chữ “một mình”, Hồ boss cố ý dùng ngữ khí cô đơn, phúc hắc 1 gì gì đó, quả nhiên là tâm cơ thâm hậu!
“Rảnh, rảnh mà cứ quyết định như vậy đi! Hồ tổng anh chỉ cần gọi điện thoại, em lập tức xuất hiện!” Không chịu nổi giọng điệu cô đơn của nam thần, Tiểu Mã nhanh chóng bày tỏ thái độ, liên tiếp nói ra một câu dài, ngay cả dấu chấm cũng không dùng, lượng hô hấp nhiều quả là được Thiến Thiến chân truyền!
“Hảo!” Nội tâm Hồ boss vui vẻ vô cùng, vợ nhỏ ngoan ngoãn mắc câu, tiền đồ thật xán lạn!
Cứ như vậy thời gian trôi đi, đã đến cửa tiểu khu.
Tiểu Mã chột dạ khom người, sợ đụng phải bạn gay tốt. Theo lý thuyết mình và nam thần quang minh lỗi lạc, không cần phải tỏ ra lén lén lút lút vụng trộm yêu đương, nhưng không hiểu sao lại cảm thấy chột dạ, dù sao không lâu trước đây thề thốt sẽ không lui tới nữa, đến bây giờ lại đem mình lên tận cửa, sự chênh lệch quá rõ ràng khiến cho Tiểu Mã có cảm giác muốn vả vào miệng, quả nhiên không thể nói trước được điều gì, Tiểu Mã hối hận không thôi!
Chỉ trách ông chủ đây lúc đó ngông cuồng, làm việc không hề cân nhắc, mới đem lại tình huống quẫn bách như hôm nay, thất sách a thất sách! Lục tham ăn giả vờ làm một người đã trưởng thành mà cảm khái, đặc biệt… kì quái!
Phát hiện ra động tác nho nhỏ của vợ nhỏ, Hồ boss khuyên, “Khu dân cư này có bốn cổng, chỗ anh ở gần cửa phía bắc, A Thắng ở gần cửa phía đông. Cho nên tuy rằng ở gần nhau, nhưng bọn anh bình thường không gặp mặt, trừ khi là có hẹn trước!” Ý là em không cần phải lo lắng.
“Vậy sao!” Tiểu Mã vội đứng thẳng người lại, thở ra một hơi, nam thần quả thực là tri kỷ, liền nở nụ cười cảm kích sùng bái kèm theo ái mộ ra đối với Hồ boss, rất thuần khiết cũng rất ngốc nghếch, thế nhưng rất đáng yêu, đối với Hồ boss lực sát thương mạnh vô cùng! Hồ boss phải có nghị lực rất lớn mới kiềm chế được!
Tiểu Mã nhìn chằm chằm cổng khu, ồ, quả là không giống cái cổng lần trước lắm, ngay cả tiểu ca bảo vệ cũng không phải là người lần trước, lần sau nhất định phải đi đúng cửa bắc, không thì đi sai cổng liền thảm, biệt thự chỗ này nhìn thật giống nhau, không khác gì mê cung cả, nhất định phải tìm đúng cổng, mù đường gì đó quả là vô cùng đáng bi thương. Hoàn toàn không để ý tới, Hồ boss bên cạnh mắt rực lửa, đốt ngón tay trắng bệch liều mạng nắm chặt vô-lăng.
Biệt thự xuất hiện trước mắt, Tiểu Mã lần thứ hai đổi mới tam quan, người có tiền nhà ở thật là xa xỉ, chung cư mình thuê quả thực không có tài nào so sánh cùng được, có chút hâm mộ! Nhảy xuống xe đi xuống nhìn biển số nhà, số 88, quả nhiên là con số cát lợi, không tồi không tồi! Tiểu Mã thoả mãn bình luận! Sau đó điên cuồng chạy đến giúp nam thần xách túi!
Hồ boss bị hành vi có chút ngớ ngẩn của vợ nhỏ dọa sợ, Tiểu Mã nhanh chóng giải thích nguyên nhân.
Hồ boss hiểu rõ mỉm cười, trình độ mê người lần thứ hai bắn ra bốn phía, “Để chút nữa anh đưa chìa khóa dự bị cho em, bên trên có biển số nhà, sau đó lúc nào em muốn đến cứ đến! Còn nhớ lần trước anh bảo em thuê nhà ở cùng không, thời hạn vĩnh cửu nha ~ ”
Nam thần anh bán manh đáng yêu như vậy, cha mẹ anh có biết không! Tiểu Mã hiển nhiên bị điện giật không nhẹ, nếu trân trọng sinh mệnh của mình, phải rời xa nam thần, nếu không trái tim nhỏ sẽ không chịu đựng nổi a, oa oa oa ~
Ngốc lăng lăng cùng nam thần bước lên bậc thang, bên ngoài là cửa kính cảm ứng, bên trong cánh cổng bằng đồng lớn là khóa mật mã vân tay, đồng chí Tiểu Mã lần thứ hai biểu thị tán dương sâu sắc đối với công nghệ cao! Khóa mật mã vân tay chính là dùng để thể hiện sự chênh lệch tầng lớp, nhớ ra thang máy ngự dụng của tổng tài CBD cũng khóa vân tay, Tiểu Mã liền có chút đau lòng, thật hâm mộ ầy!
“Tiểu Diêu, duỗi ngón tay ra!” Hồ boss gọi Tiểu Mã hồi thần.
“A? Ngón tay nào? Ngón này?” Tiểu Mã theo thói quen duỗi ngón tay giữa bên phải ra, lúc bình thường thô bạo đã thành thói quen, cũng không chú ý!
Hồ boss buồn cười, cầm lấy ngón tay nghịch ngợm của vợ nhỏ, đè lên khóa vân tay.
Tiểu Mã không rõ, theo bản năng mà giật giật, tay nam thần thật ấm áp, có chút nhột.
“Ngoan, đừng nhúc nhích!” Hồ boss nhẹ nhàng đè ngón tay vợ nhỏ xuống, tựa như đùa giỡn mà cọ cọ móng tay hồng nhạt của Tiểu Mã, lại xác nhận dấu vân tay trên màn hình hệ thống!
Nhìn từ một góc độ nào đó, liền biến thành Hồ boss ôm Tiểu Mã trước người, vóc người cao ngất hoàn toàn che kín người Tiểu Mã, bên cạnh là hai túi đồ to tướng, tự dưng lại phủ lên một tầng ám muội! Chênh lệch chiều cao gì gì đó, quả nhiên khiến người không kìm chế nổi!
Ba phút sau, Hồ boss lưu luyến không rời mà buông lỏng ra ngón tay vợ nhỏ ra, “Hảo! Sau này em tới trực tiếp xác nhận dấu vân tay là được rồi!”
Ngọa tào, chỉ trong một chốc đã gia nhập hàng ngũ địa chủ gì đó, Tiểu Mã thụ sủng nhược kinh, cũng có ngày mình có thể sử dụng khóa bằng dấu vân tay rồi sao, thật không nhịn được mà chảy ra vài giọt nước mắt chua xót!
Bước vào biệt thự, quả nhiên là không khí sạch sẽ y như trong tưởng tượng, đương nhiên là do có bác gái làm vệ sinh quét tước qua, không thể nào cùng so sánh với ổ chó của mình được!
“Hồ tổng, chỗ này của anh có bác gái làm vệ sinh? Làm sao mà vào được vậy?”
“Bên cạnh ga ra có cái cửa nhỏ, bác ấy vào từ bên kia.”
“Ồ ~~ là vậy sao!”
Hồ boss vào trong thay quần áo, Tiểu Mã không có mục đích chạy theo sau, như một cái đuôi nhỏ.
Vừa mới cởi một cái cúc áo ra, Hồ boss tà mị nhếch miệng, “Anh muốn thay quần áo, em nhất định phải xem, hả?”
Tiểu Mã hoàn hồn, da mặt dày bắt đầu hồng lên, vội chạy đi.
Hồ boss bắt lấy tay hắn, “Đùa thôi, anh chỉ cởi áo khoác ra thôi mà. Trong nhà có lò sưởi, em có muốn cởi áo khoác ra không, hay là để anh cởi giúp em?” Gian ác duỗi móng vuốt ra, Tiểu Mã lần thứ hai nhảy sang một bên, mặt càng thêm hồng!
Bất cứ lúc nào cũng không quên trêu trọc vợ nhỏ, Hồ boss quả nhiên là tà ác!
Khóe miệng Hồ boss vẫn luôn mang theo ý cười, đổi sang một cái áo khác màu nâu đậm, một giây đồng hồ sau đã biến thành anh hàng xóm nhà bên gì gì đó, giả vờ non nớt gì gì đó, quả nhiên là bách biến Hồ nam thần!
Tiểu Mã treo áo khoác lên mắc xong, chỉ mặc áo sơ mi nhung kẻ ô vuông, cả người đều thật là manh ~
Hồ boss ổn định tâm tình, xắn tay áo lên, chuẩn bị sắp xếp đồ mới mua.
Tiểu Mã xoa xoa khuôn mặt nhằm giảm nhiệt độ trên mặt xuống, lê dép đi theo, làm trợ thủ cho nam thần, cũng thật là hạnh phúc.
Mở ra tủ lạnh to ra, bên trong vẫn còn rất nhiều thức ăn, hơn nữa vừa nhìn chính là đồ ăn nhập khẩu, bên trên lấp đầy các dòng chữ ngoại ngữ, đôi mắt Tiểu Mã sắp mù rồi! Thật hâm mộ, nhiều đồ ăn ngon như vậy, hơi nuốt nước miếng một chút. Không biết là do Tiểu Mã nuốt nước miếng quá vang dội hay là hai người tâm linh tương thông, Hồ Trạch Thành rất phối hợp ngẩng đầu lên nhìn vợ nhỏ.
“Đồ ăn vặt này đều là Bùi Chinh cho anh hôm qua, cậu ta ra nước ngoài trải nghiệm, liền mua rất nhiều đồ ăn vặt, vốn là định cho em mang về. Thấy có loại nào ăn ngon thì bảo anh, anh đi lấy!”
Tiểu Mã hai mắt tỏa sáng, nam thần quả nhiên là tiểu quần bông tri kỷ, hiểu rõ lòng mình.
Xoa xoa móng vuốt, Tiểu Mã giả vờ thận trọng, “Thế có vẻ không tốt lắm đâu.” Ngoài miệng nói như vậy, trên tay lại hoàn toàn không tỏ vẻ không tiện, duỗi móng vuốt tham lam ra, đông sờ soạng tây nhìn ngắm, bởi vì trình độ tiếng Anh cũng không tệ, cho nên đại thể các loại đồ ăn vặt vẫn có thể nhìn ra được chủng loại, mình quả là một kẻ tham ăn mẫu mực, Lục Tiểu Mã tự khen ngợi mình!
Ha ha ha, các ngươi đều là của ta rồi, bé ngoan cùng ta về nhà đi!
“Không cần khách khí! chỗ Bùi Chinh không bao giờ thiếu ăn, anh đối với chúng không có hứng thú lắm, em cứ lấy cũng không có vấn đề!” Xa xa Bùi boss nổi giận đùng đùng, không có hứng thú cậu còn muốn nhiều như vậy, rõ ràng là cướp đồ ăn còn nói là mình đưa cho, quả thực là giống y như Phong Thắng, từ đầu đến đuôi là thổ phỉ, còn không trả tiền mà lấy không, không thể làm anh em gì nữa rồi! Trọng sắc khinh bạn, thấy đẹp quên nghĩa, hừ!
Đi dạo siêu thị, Tiểu Mã bụng có chút đói, chọn khoai lang pho mát ra, tay cũng lười rửa đã ăn luôn, không có một chút nào gọi là khách khí!
Hồ Trạch Thành cưng chiều mà cười cười, tiếp tục thu dọn. Thỉnh thoảng dùng ánh mắt khát cầu nhìn chằm chằm khoai lang trong tay vợ nhỏ, Tiểu Mã hiểu ý, đưa qua bao qua, Hồ boss gian ác nhìn qua hai tay đầy túi ni lông của mình, Tiểu Mã đỏ mặt lấy một cái ra đút vào trong miệng Hồ boss, Hồ boss thoả mãn há miệng một cái nuốt lấy, đôi môi lần thứ hai được chạm vào ngón tay mềm mại dính gia vị của vợ nhỏ, a… pho mát vị vợ nhỏ, không tệ!
Có một lần thì sẽ có lần thứ hai, về sau Tiểu Mã cũng quen rồi, mình một cái, nam thần một cái, cứ như vậy đưa đi đưa lại. Dù sao nam thần thu xếp đồ rất mệt mỏi, mình nhất định phải hiểu chuyện, bổ sung năng lượng cho nam thần, Lục tham ăn nghĩ như vậy.
Sắp xếp xong đồ đã là mười giờ trưa, Hồ boss mang vợ nhỏ tham quan biệt thự, thỉnh thoảng giới thiệu phòng ngủ của mình vân vân, vô cùng muốn lừa gạt đưa vợ nhỏ vào, mở ra hình thức phu phu cùng nhau sinh hoạt!
Tiểu Mã động lòng, định khi vậy sẽ suy nghĩ nghiêm túc lại, quyết định xem có muốn vào ở không! Khi thấy phòng tập thể hình trong truyền thuyết, Tiểu Mã rốt cục hiểu được chân tướng, nhìn nam thần dù mặc áo lông vẫn có thể hiển lộ ra vóc người hoàn mỹ nam thần, lại sờ sờ cái bụng beo béo của mình, hóa ra cơ bụng không phải do ăn uống là có, mấu chốt ở đây!
Mặc dù biết mình cách con đường cơ bụng tương đối xa, nhưng Tiểu Mã không có ý định tập cơ bụng, thế giới của những kẻ lười biếng các bạn sẽ không hiểu! Bỏ qua nỗi chán chường gì gì đó của mình đi, Lục tham ăn quả nhiên là suy nghĩ thoáng!
Đùa sao, đây không phải là nam thần hoàn mỹ sao?! Thứ gọi là cơ bụng này nam thần có là tốt rồi, mình cũng có có vẻ cũng không tiện lắm? Tiểu Mã giải thích cho quần chúng vây xem hiểu, mọi người đều đồng loạt cạn lời!
Đến giờ cơm trưa, Hồ boss để vợ nhỏ tự mình chơi đùa, mình thì hiền lành tự giác đến thẳng nhà bếp, mặc tạp dề màu nâu kẻ ô vuông lên, hình ảnh Hồ nam thần ở nhà lần thứ hai làm mù mắt Lục tham ăn, Emma, nam thần của mình quả nhiên bách biến, quả thực soái cực kì! Boss phu nhân tương lai khẳng định rất hạnh phúc, thật có chút đố kị!
Lúc này Lục Tiểu Mã thật sự hi vọng mình chính là boss phu nhân tương lai, được nam thần chơi đùa bao dưỡng gì gì đó, không phải rất hạnh phúc sao?! Nhưng mà da mặt dầy nữa cũng phải tự biết mình, mình làm sao có thể tốt số như vậy được, có chút buồn bã!
Phát hiện ra ảo tưởng chệch hướng của mình, Tiểu Mã căm giận cầm một miếng khoai lang lên nhét vào miệng, lực chú ý bị chuyển lên mỹ vị, cả người mới sảng khoái lên!
Trà trộn trên giang hồ lâu như vậy, Tiểu Mã luôn tự giác rèn luyện hàng ngày, mà nam thần tín nhiệm mình như vậy, nơi này dù sao cũng là địa bàn của người ta, mình đi tới đi lui cũng không tốt, vì vậy ngoan ngoãn ở trong sân quơ quơ. Nhà bếp có một cánh cửa sổ nhìn ra sân sau, trên cửa sổ dán giấy, Tiểu Mã từ bên ngoài nhìn thấy bóng dáng nam thần thái rau lưu loát, tâm tình phút chốc trở nên mềm mại.
Xoa xoa tay vài cái rũ mảnh vụn khoai lang xuống, Tiểu Mã vào nhà, mở tủ lạnh ra, lấy hai lon nước có hình dáng buồn cười mới mua ra. Một lon đưa cho nam thần, bản thân cũng cầm một lon khác, đùa sao, đây hẳn là đồ tốt, nhất định phải đối xử thật tốt!
Nhìn lon đồ uống tạo hình ngộ nghĩnh, trong nháy mắt Hồ boss bỗng cảm thấy thật ẫu trĩ, nên biết đồ uống bình thường mình uống toàn là cafe rượu đỏ, không thì cũng phải là sữa bò tinh khiết nhập khẩu, đồ uống này thoạt nhìn đã cảm thấy thật giống váng sữa cho trẻ em, quả là hợp với vợ nhỏ!
Nhận ra sự nghi ngờ của nam thần, Tiểu Mã bất mãn bĩu môi, đây là vẻ mặt gì vậy, gần hai khối tiền một lon đó, nhất định phải phổ cập khoa học cho nam thần một chút, vì vậy hắng giọng một cái, kẻ tham ăn bắt đầu thuyết giáo, “Anh đừng có coi thường nó, không phải ai cũng uống được đâu. Trọng điểm là cái này nhất định phải uống trước khi ăn cơm, chua chua ngọt ngọt rất ngon, có lợi cho tiêu hóa của dạ dày nha ~” Tiểu Mã nói y hệt như trên quảng cáo, phi thường có thiên phú marketing!
Tiểu Mã hẳn là không biết trong lúc mình nói về chủ đề ăn uống, trong mắt người ngoài hẳn là kinh sợ và cảm thấy thật ngốc nghếch, nhưng tình nhân trong mắt Hồ boss hết sức là xuẩn manh xuẩn manh, thật muốn làm cho người ta đè xuống làm!
Nhìn vợ nhỏ một mặt chăm chú, Hồ boss phối hợp tỏ ra kinh ngạc, còn kém tỏ ra vẻ mặt vô tội, “Lon nhỏ như vậy lại thật nhiều tiền, quả là không rẻ!” Thực ra Hồ boss cũng không hẳn là nói cho có lệ, mặc dù có tiền, nhưng đều là tiền mình nhọc nhằn vất vả kiếm ra, cho nên bình thường có thể tiết kiệm thì sẽ tiết kiệm, cũng sẽ không trắng trợn tiêu xài, cho nên sinh hoạt rèn luyện cá nhân của Hồ boss có thể sánh với tiêu chuẩn nam thần!
Tiểu Mã vội gật đầu, tự làm mẫu một hơi uống cạn, miệng nhỏ một ngụm lại một ngụm nuốt suống, ngay cả một giọt còn sót lại cũng không muốn lãng phí, ngước đầu há to miệng, đầu lưỡi liếm liếm miệng lon, vô cùng thèm khát!
Hồ boss nuốt nước miếng, nhìn chằm chằm động tác buồn cười của vợ nhỏ nhưng y không chú ý đến tạo hình toàn động tác, mà chỉ để ý đầu lưỡi lúc thò ra của đồng chí Tiểu Mã, Hồ boss trong nháy mắt cảm thấy thật cơ khát, ghen tỵ nhìn lon nước kia, lưỡi của vợ nhỏ hẳn là rất mềm rất trơn, vị rất ngon!
Cảm giác mình sắp không khống chế được, Hồ boss tàn nhẫn mà quay đầu không nhìn, trút một hơi xuống bụng, hương vị chưa kịp thưởng thức cẩn thận đã bị nuốt xuống!
Tiểu Mã nhìn thấy, tinh thần của kẻ tham ăn lần thứ hai trỗi dậy, “Uống chậm hơn một chút mới tốt, uống hết một hơi sẽ cảm thấy có chút chán!”
“Được, lần sau anh sẽ chú ý.” Trong giọng nói càng là không tự chủ xem lẫn sự nhẫn nại run rẩy, quả là không dễ dàng, có thể nhẫn nhịn được cũng thật là khổ cực!
Hoạt động làm cơm được tiếp diễn, Tiểu Mã xắn tay áo lên, rửa móng vuốt của mình một chút, bắt đầu hỗ trợ! Đùa sao, mình tuy rằng tay nghề không tinh… được rồi, phải nói cơ bản là không có trù nghệ gì, thế nhưng… rửa rau thái rau bưng đĩa các loại công việc cấp thấp hẳn là vẫn có thể giải quyết chứ?!
Nhìn cánh tay trắng trắng mềm mềm của vợ nhỏ, lại nhìn động tác không được thuần thục cho lắm, Hồ boss cảm thấy đáng yêu buồn cười xen lẫn hạnh phúc mềm mại, nói chung tâm tình phức tạp!
Hai người làm cùng nhau, thỉnh thoảng nói chuyện phiếm, công việc nhàn tản như làm cơm cũng trở nên tiên hoạt.
Tác giả :
Đại Hà Hà