Bảo Vệ Ông Xã Đẹp Trai
Chương 32: Anh chàng tóc vàng mắt xanh
“Giám khảo, tôi thấy kết quả không đúng”
Đang lúc mọi người nhỏ tiếng nghị luận, Lãnh Thanh Thu lại giơ tay lên phát biểu sự bất mãn của mình.
Thanh âm nhanh chóng bị đình chỉ, mà giám khảo cũng đều nhìn về phía Lãnh Thanh Thu.
“Cô Lãnh, không biết cô thấy kết quả không đúng ở chỗ nào?” Một vị giám khảo hỏi. Tuy Lãnh Thanh Thu không chút tầm thường, kỹ thuật diễn xuất cũng không tệ, nhưng cô ta cũng không xuất sắc bằng vợ chồng Hạ Tư Lạc.
“Chỉ có một chỗ” Ánh mắt Lãnh Thanh Thu xẹt qua vợ chồng Hạ Tư Lạc, cuối cùng thì dừng lại trên người Dương Phỉ Phỉ “Tôi chỉ muốn hỏi các vị giám khảo, tôi có chỗ nào không bằng cô Dương?”
Dương Phỉ Phỉ cứ nghĩ Lãnh Thanh Thu sẽ nhắm vào Hạ Tư Lạc và Tô Khinh Lăng, còn đang chuẩn bị tâm tình xem kịch vui, nhưng không ngờ lại là chính minh. Sau khi kinh ngạc, cô ta nhịn không được mà trừng mắt với Lãnh Thanh Thu. Đúng vậy, cô ta cũng không quên người phụ nữ này đã từng khiêu khích mình, nói sẽ lật đổ địa vị của mình, sau đó đánh bại Tô Khinh Lăng mà giành lấy Hạ Tư Lạc.
Mặc dù không chút hảo cảm với sự cuồng vọng của người phụ nữ này, nhưng với mục tiêu nhắm vào Tô Khinh Lăng thì cô ta cũng không muốn tính toán. Thế nhưng người hiện tại bị nhắm vào lại chính là cô ta. Chết tiệt! Vì vai nữ phụ này mà cô ta phải “đại khai sát giới”.
“Cô Lãnh đang nghi ngờ sự công bằng của các vị giám khảo sao?” Trong lòng phẫn hận, nhưng bên ngoài thì Dương Phỉ Phỉ vẫn duy trì nụ cười.
“Đúng vậy, cô Lãnh đang nghi ngờ công ty chúng tôi sao?” Giám đốc Lưu cũng mở miệng, đôi mắt rét lạnh nhìn Lãnh Thanh Thu. Người ngoài đồn đại cô gái này rất lạnh nhạt, không biết một cô gái lạnh lùng như vậy làm ấm giường cho mình thì sẽ có hương vị như thế nào? Nhìn khí thế của cô ta lúc này, vài ngày sau thế nào cũng sẽ phải tự động yêu thương nhung nhớ hắn ta như Dương Phỉ Phỉ mà thôi.
Trong lòng đưa ra chủ ý như vậy, giám đốc Lưu lại càng quyết định không thể giao vai nữ phụ này cho Dương Phỉ Phỉ.
“Được rồi, mọi người cứ để cô Lãnh giải thích một chút đi” Một vị giám khảo khác vừa nhìn phản ứng của giám đốc Lưu, đương nhiên sẽ hiểu Lãnh Thanh Thu này đã chọc giận hắn ta, đứng về phía giám đốc Lưu là điều dĩ nhiên.
Lãnh Thanh Thu nhìn bọn họ, ánh mắt lạnh lùng giao với ánh mắt tà ác của giám đốc Lưu. Dù trong lòng đầy bực bội nhưng biểu tình trên mặt vẫn lạnh lùng. Tay cô ta chỉ vào Dương Phỉ Phỉ, nói thẳng:
“Ở đây, có ai không nhìn ra biểu hiện của cô ta lúc nãy cũng không tệ, nhưng giỏi hơn cô ta có cả khối người, vì sao vai nữ phụ này lại lọt vào tay cô ta?”
Lời nói của Lãnh Thanh Thu khiến cho không ít diễn viên tán thành, mọi người đều đệm thêm.
“Đúng vậy, kỹ năng diễn xuất của cô ta cũng chỉ bình thường thôi”
“Đúng vậy, nhất định là có tay trong”
“…”
Dương Phỉ Phỉ nghe thấy lời nói của mọi người, trong lòng liền phát hỏa. Tay trong? Nếu có tay trong thì cũng là Hạ Tư Lạc và Tô Khinh Lăng. Thế nhưng cô ta cũng không nói ra miệng, chỉ trừng mắt đầy tức giận.
Giám khảo thấy mọi người loạn lên cũng đưa mắt nhìn nhau. Không ngờ Lãnh Thanh Thu sẽ làm lớn chuyện như vậy.
“Đạo diễn nói gì đi, anh cũng là một trong những vị giám khảo mà” Một nhân viên cấp cao của công ty lên tiếng nói.
Đạo diễn gật gật đầu. Thật ra Lãnh Thanh Thu nói không sai, diễn xuất của Dương Phỉ Phỉ cũng không tệ, nhưng đúng thật không phải là người tốt nhất để được chọn vai nữ phụ kỳ này. Thế nhưng lời này hắn ta sẽ không nói ra, có tiền mua tiên cũng được, giám đốc Lưu đã lén đưa cho hắn ta rồi thì đương nhiên không thể phá hỏng chuyện.
“Cô Lãnh nói cũng có lý, nhưng chúng tôi chọn cô Dương cũng có nguyên nhân của chúng tôi”
“Nguyên nhân là gì?” Lãnh Thanh Thu không lùi bước, kiên trì hỏi cho rõ lý do.
Mà Hạ Tư Lạc cùng Tô Khinh Lăng chỉ ngồi một bên xem chuyện vui, dù sao ai giữ vai nữ phụ cũng không ảnh hưởng đến bọn họ. Chỉ cần không quá kém cỏi thì bọn họ vẫn tin sẽ đem thành công đến cho bộ quảng cáo này.
“Khí chất” Đạo diễn giải thích thêm: “Tuy cô với cô Dương đều có dung mạo, nhưng khí chất của cô Dương lại phù hợp hơn với yêu cầu của quảng cáo lần này…”
Các giám khảo khác cũng gật gật đầu. Lãnh Thanh Thu quả thật lạnh lùng cùng lạnh nhạt hơn so với Dương Phỉ Phỉ.
“Các vị yêu cầu khí chất như thế nào?” Lãnh Thanh Thu vẫn không muốn lui bước “Tôi là diễn viên, các vị muốn khí chất gì tôi đều có thể phối hợp ra”
“Cái này…” Lời nói của Lãnh Thanh Thu lại khiến đạo diễn không nói nổi.
“Đúng vậy, chúng tôi cũng có thể làm được” Các diễn viên khác cũng nhân cơ hội lấn thêm một bước.
“Cái này…”
“Giám đốc Lưu…” Đột nhiên, một nhân viên đi đến, cúi người nói thầm bên tai giám đốc Lưu.
Vẻ mặt giám đốc Lưu lập tức thay đổi, đứng bật dậy. Thế nhưng hắn ta chưa kịp hành động thì mọi người đã nhìn thấy một bóng dáng tóc vàng mắt xanh cao lớn xuất hiện trước cửa.
“Jaymond, how are you?” Giám đốc Lưu bước nhanh tới, trong lòng tự hỏi: Tại sao đại thiếu gia lại xuất hiện ở đây?
“Khỏe” Anh chàng kia gật gật đầu với giám đốc Lưu, nhưng đôi mắt màu xanh kia lại nhìn về phía dàn diễn viên tham gia thử vai. Sau đó, khi ánh mắt dừng trên người Lãnh Thanh Thu thì lập tức trở nên hưng phấn kêu to.
“Snow! Honey!” Dứt lời, hắn ta liền đi tới chỗ Lãnh Thanh Thu, hai tay còn giang ra như muốn ôm lấy cô gái trước mặt.
“Jaymond, đủ rồi!” Lãnh Thanh Thu chỉ thản nhiên nhíu mi, sau đó rời khỏi ngực hắn ta.
“Snow, lâu lắm rồi chúng ta không gặp nhau, em vẫn lạnh lùng như xưa” Phát âm tiếng Trung rất lưu loát.
Đang lúc mọi người nhỏ tiếng nghị luận, Lãnh Thanh Thu lại giơ tay lên phát biểu sự bất mãn của mình.
Thanh âm nhanh chóng bị đình chỉ, mà giám khảo cũng đều nhìn về phía Lãnh Thanh Thu.
“Cô Lãnh, không biết cô thấy kết quả không đúng ở chỗ nào?” Một vị giám khảo hỏi. Tuy Lãnh Thanh Thu không chút tầm thường, kỹ thuật diễn xuất cũng không tệ, nhưng cô ta cũng không xuất sắc bằng vợ chồng Hạ Tư Lạc.
“Chỉ có một chỗ” Ánh mắt Lãnh Thanh Thu xẹt qua vợ chồng Hạ Tư Lạc, cuối cùng thì dừng lại trên người Dương Phỉ Phỉ “Tôi chỉ muốn hỏi các vị giám khảo, tôi có chỗ nào không bằng cô Dương?”
Dương Phỉ Phỉ cứ nghĩ Lãnh Thanh Thu sẽ nhắm vào Hạ Tư Lạc và Tô Khinh Lăng, còn đang chuẩn bị tâm tình xem kịch vui, nhưng không ngờ lại là chính minh. Sau khi kinh ngạc, cô ta nhịn không được mà trừng mắt với Lãnh Thanh Thu. Đúng vậy, cô ta cũng không quên người phụ nữ này đã từng khiêu khích mình, nói sẽ lật đổ địa vị của mình, sau đó đánh bại Tô Khinh Lăng mà giành lấy Hạ Tư Lạc.
Mặc dù không chút hảo cảm với sự cuồng vọng của người phụ nữ này, nhưng với mục tiêu nhắm vào Tô Khinh Lăng thì cô ta cũng không muốn tính toán. Thế nhưng người hiện tại bị nhắm vào lại chính là cô ta. Chết tiệt! Vì vai nữ phụ này mà cô ta phải “đại khai sát giới”.
“Cô Lãnh đang nghi ngờ sự công bằng của các vị giám khảo sao?” Trong lòng phẫn hận, nhưng bên ngoài thì Dương Phỉ Phỉ vẫn duy trì nụ cười.
“Đúng vậy, cô Lãnh đang nghi ngờ công ty chúng tôi sao?” Giám đốc Lưu cũng mở miệng, đôi mắt rét lạnh nhìn Lãnh Thanh Thu. Người ngoài đồn đại cô gái này rất lạnh nhạt, không biết một cô gái lạnh lùng như vậy làm ấm giường cho mình thì sẽ có hương vị như thế nào? Nhìn khí thế của cô ta lúc này, vài ngày sau thế nào cũng sẽ phải tự động yêu thương nhung nhớ hắn ta như Dương Phỉ Phỉ mà thôi.
Trong lòng đưa ra chủ ý như vậy, giám đốc Lưu lại càng quyết định không thể giao vai nữ phụ này cho Dương Phỉ Phỉ.
“Được rồi, mọi người cứ để cô Lãnh giải thích một chút đi” Một vị giám khảo khác vừa nhìn phản ứng của giám đốc Lưu, đương nhiên sẽ hiểu Lãnh Thanh Thu này đã chọc giận hắn ta, đứng về phía giám đốc Lưu là điều dĩ nhiên.
Lãnh Thanh Thu nhìn bọn họ, ánh mắt lạnh lùng giao với ánh mắt tà ác của giám đốc Lưu. Dù trong lòng đầy bực bội nhưng biểu tình trên mặt vẫn lạnh lùng. Tay cô ta chỉ vào Dương Phỉ Phỉ, nói thẳng:
“Ở đây, có ai không nhìn ra biểu hiện của cô ta lúc nãy cũng không tệ, nhưng giỏi hơn cô ta có cả khối người, vì sao vai nữ phụ này lại lọt vào tay cô ta?”
Lời nói của Lãnh Thanh Thu khiến cho không ít diễn viên tán thành, mọi người đều đệm thêm.
“Đúng vậy, kỹ năng diễn xuất của cô ta cũng chỉ bình thường thôi”
“Đúng vậy, nhất định là có tay trong”
“…”
Dương Phỉ Phỉ nghe thấy lời nói của mọi người, trong lòng liền phát hỏa. Tay trong? Nếu có tay trong thì cũng là Hạ Tư Lạc và Tô Khinh Lăng. Thế nhưng cô ta cũng không nói ra miệng, chỉ trừng mắt đầy tức giận.
Giám khảo thấy mọi người loạn lên cũng đưa mắt nhìn nhau. Không ngờ Lãnh Thanh Thu sẽ làm lớn chuyện như vậy.
“Đạo diễn nói gì đi, anh cũng là một trong những vị giám khảo mà” Một nhân viên cấp cao của công ty lên tiếng nói.
Đạo diễn gật gật đầu. Thật ra Lãnh Thanh Thu nói không sai, diễn xuất của Dương Phỉ Phỉ cũng không tệ, nhưng đúng thật không phải là người tốt nhất để được chọn vai nữ phụ kỳ này. Thế nhưng lời này hắn ta sẽ không nói ra, có tiền mua tiên cũng được, giám đốc Lưu đã lén đưa cho hắn ta rồi thì đương nhiên không thể phá hỏng chuyện.
“Cô Lãnh nói cũng có lý, nhưng chúng tôi chọn cô Dương cũng có nguyên nhân của chúng tôi”
“Nguyên nhân là gì?” Lãnh Thanh Thu không lùi bước, kiên trì hỏi cho rõ lý do.
Mà Hạ Tư Lạc cùng Tô Khinh Lăng chỉ ngồi một bên xem chuyện vui, dù sao ai giữ vai nữ phụ cũng không ảnh hưởng đến bọn họ. Chỉ cần không quá kém cỏi thì bọn họ vẫn tin sẽ đem thành công đến cho bộ quảng cáo này.
“Khí chất” Đạo diễn giải thích thêm: “Tuy cô với cô Dương đều có dung mạo, nhưng khí chất của cô Dương lại phù hợp hơn với yêu cầu của quảng cáo lần này…”
Các giám khảo khác cũng gật gật đầu. Lãnh Thanh Thu quả thật lạnh lùng cùng lạnh nhạt hơn so với Dương Phỉ Phỉ.
“Các vị yêu cầu khí chất như thế nào?” Lãnh Thanh Thu vẫn không muốn lui bước “Tôi là diễn viên, các vị muốn khí chất gì tôi đều có thể phối hợp ra”
“Cái này…” Lời nói của Lãnh Thanh Thu lại khiến đạo diễn không nói nổi.
“Đúng vậy, chúng tôi cũng có thể làm được” Các diễn viên khác cũng nhân cơ hội lấn thêm một bước.
“Cái này…”
“Giám đốc Lưu…” Đột nhiên, một nhân viên đi đến, cúi người nói thầm bên tai giám đốc Lưu.
Vẻ mặt giám đốc Lưu lập tức thay đổi, đứng bật dậy. Thế nhưng hắn ta chưa kịp hành động thì mọi người đã nhìn thấy một bóng dáng tóc vàng mắt xanh cao lớn xuất hiện trước cửa.
“Jaymond, how are you?” Giám đốc Lưu bước nhanh tới, trong lòng tự hỏi: Tại sao đại thiếu gia lại xuất hiện ở đây?
“Khỏe” Anh chàng kia gật gật đầu với giám đốc Lưu, nhưng đôi mắt màu xanh kia lại nhìn về phía dàn diễn viên tham gia thử vai. Sau đó, khi ánh mắt dừng trên người Lãnh Thanh Thu thì lập tức trở nên hưng phấn kêu to.
“Snow! Honey!” Dứt lời, hắn ta liền đi tới chỗ Lãnh Thanh Thu, hai tay còn giang ra như muốn ôm lấy cô gái trước mặt.
“Jaymond, đủ rồi!” Lãnh Thanh Thu chỉ thản nhiên nhíu mi, sau đó rời khỏi ngực hắn ta.
“Snow, lâu lắm rồi chúng ta không gặp nhau, em vẫn lạnh lùng như xưa” Phát âm tiếng Trung rất lưu loát.
Tác giả :
Luyến Nguyệt Nhi