Bạo Quân
Chương 99
Hai người lại ở trên giường thân mật một hồi, chờ đến khi Vương Mộ Hàn chạy về Bích Đòa uyển thúc giục Chử Thiệu Lăng mới miễn cưỡng trở về Thừa Càn cung.
Trước khi đi Chử Thiệu Lăng lại dỗ lại lừa lại uy hiếp một phen Vệ Kích mới chịu ở lại Bích Đào uyển nghỉ ngơi, chính mình mang theo Vương Mộ Hàn đi ra, vừa rời khỏi Bích Đào uyển, sắc mặt Chử Thiệu Lăng liền lạnh xuống, thấp giọng: “Hôm nay là ta sơ suất, về sau nhớ nhắc nhở ta cẩn thận một chút, Vệ Kích thính tai, may mắn hôm nay không nói lỡ ra việc gì quan trọng, nếu không hôm nay còn không biết thế nào.”
Vương Mộ Hàn vội vàng đáp ứng: “Là, là, lão nô cũng không nghĩ đến, về sau nhất định sẽ chú ý, điện hạ yên tâm.”
Chử Thiệu Lăng thở phài một hơi, may mắn Vệ Kích không bào căn hỏi để, hắn còn phải chờ, chờ đến ngày hắn không còn gì phải kiêng dè, mới có thể ngả bài với Vệ Kích.
Chử Thiệu Lăng ngồi trên kiệu quay đầu hỏi Vương Mộ Hàn: “Làm gì mà chạy vội đến tìm ta? Còn chưa đến buổi trưa.”
Vương Mộ Hàn nhớ ra vội la lên: “Là nô tài hay quên, Thái hậu nương nương tìm điện hạ, gọi điện hạ đến Từ An điện.”
Chử Thiệu Lăng gật đầu: “Vậy đi Từ An điện.”
“Điện hạ….” Vương Mộ Hàn theo sát bên kiệu, hạ giọng, “Việc khiến nô tài sốt ruột là, nghe nói… hôm nay vài cáo mệnh phu nhân của Lăng gia tiến cung gặp Thái hậu, còn mang theo một vị tiểu thư Lăng gia đến.”
Chử Thiệu Lăng hiểu được, vị tiểu thư có thể vào cung kia, không phải Lăng Vân cũng là Lăng Di, thời tiết như vậy, sợ là Lăng Vân không ra được khỏi nhà, kia chỉ có thể là Lăng Di mà Thái hậu đã từng cân nhắc….
Hắn cùng Lăng Di là quan hệ họ hàng, nhưng nếu gặp mặt như vậy, thấy thế nào cũng không hợp lễ, cái gì gọi là tình ngay lí gian, không thể không khiến người nghi kị, vả lại, nếu để cho Vệ Kích biết, cũng không dễ dàng giải thích….
Chử Thiệu Lăng vuốt ve ngọc bội bên hông, nghĩ nghĩ: “Chuyển hướng đi phủ Nội Vụ.”
Chử Thiệu Lăng nhắm mắt, Thái hậu là muốn thừa dịp lúc này rối ren, làm cho hắn gặp mặt Lăng Di, khiến cho hai người đều vừa ý nhau, vậy Chử Thiệu Lăng sẽ đơn giản làm cho cục diện đã loạn càng thêm loạn.
Chử Thiệu Lăng trực tiếp đi phủ Nội Vụ lấy mười hộp tổ yến, hai mươi nhánh lão tham, một thùng lộc nhung phục linh các loại, tổng quản phủ Nội Vụ không dám hỏi nhiều, vội vàng sai người đi đến kho chuẩn bị đầy đủ tự mình đưa lên, sau khi Chử Thiệu Lăng tự ình kiểm tra liền sai người cầm theo, một đoàn người đi Từ An điện.
Vào Thiên điện, Chử Thiệu Lăng quy củ hành lễ vấn an, Thái hậu cười cười: “Mau đứng lên, các cữu mẫu, còn có tiểu biểu muội của ngươi đều đến đây, đã lâu không gặp mới gọi ngươi lại nhìn xem.”
Chử Thiệu Lăng buông mi mắt, không nhìn thấy Lăng Di trong điện, có lẽ đã tránh ra phía sau bình phong, gia giáo của phủ Tử Quân Hầu quả thật rất tốt, Chử Thiệu Lăng hơi khom người: “Các cữu mẫu hảo.” Các cáo mệnh phu nhân nghe lời này không dám nhận, vội vàng nghiêng thân tránh, cũng khom người không ngừng vấn an, Chử Thiệu Lăng lại quay đầu nhìn Thái hậu, cười: “Đêm qua tuyết lớn, lại có gió Bác, hoàng tổ mẫu có ngủ được không?”
Thái hậu nghe vừa lòng, cười cười: “Trong tẩm điện có chậu thân rất ấm áp, ai gia còn không cảm thấy lạnh đâu.”
“Vậy là tốt rồi.” Chử Thiệu Lăng cúi đầu, “Ngày hôm trước tôn nhi ở ngoài nhìn trúng một lò sưởi tay màu ngân lam có khắc chữ ‘thọ’, sai người đưa đến, không biết hoàng tổ mẫu đã thấy chưa?”
Thái hậu mỉm cười: “Không phải đang dùng sao?” Thái hậu mở tay ra, trong tay quả nhiên là một lò sưởi tay màu ngân lam cực kỳ tinh xảo, các phu nhân Lăng gia cũng khen không dứt miệng, nói Chử Thiệu Lăng quả nhiên rất có hiếu, Thái hậu nghe càng cảm thấy hãnh diện, so với hoàng đế lúc trước, Chử Thiệu Lăng hiếu thuận hơn biết bao nhiêu, vả lại phần hiếu thuận này là thật lòng, tuy nhỏ nhưng vẫn khiến người ta ấm áp, Thái hậu nhìn đồ vật dưới chân Chử Thiệu Lăng, hỏi: “Đây là cái gì?”
Chử Thiệu Lăng mỉm cười: “Nghe nói các vị cữu mẫu thay mặt muội muội đến….”
Thái hậu cười cười, đang muốn mượn cơ hội này gọi Lăng Di đi ra, không ngờ Chử Thiệu Lăng lại nói: “Sức khỏe của biểu muội Lăng Vân luôn không tốt, dù sao cùng tôn nhi cũng là họ hàng thân thiết, liền sai người chuẩn bị một chút thuốc bổ đưa đến, trời đông giá rét, giúp Lăng Vân biểu muội bồi bổ thân mình.”
Chử Thiệu Lăng nhìn lướt trong điện, quay đầu nói với mẫu thân của Lăng Vân Lăng Di, Phùng phu nhân: “Sợ là bởi vì cô tới, biểu muội Lăng Vân mới tránh đi, đành phải làm phiền cữu mẫu thay nàng nhận.”
Phùng phu nhân cảm động không thôi, đây cũng không phải lần đầu tiên Chử Thiệu Lăng đưa thuốc bổ cho phủ Tử Quân Hầu, lại toàn là cống phẩm khó tìm, rất thích hợp bồi bổ cho Lăng Vân, Phùng phu nhân liên tục cảm tạ, mấy thứ này dù có quý trọng, cũng chỉ là thứ yếu, quan trọng là thái độ của Chử Thiệu Lăng đối với phủ Tử Quân Hầu, các vị cáo mệnh phu nhân đều yên lòng, chờ sau khi Chử Thiệu Lăng đăng cơ, phủ Tử Quân Hầu tất nhiên cũng sẽ như diều gặp gió.
Thái hậu nhìn lại cảm thấy thất vọng không thôi, chỉ phải trách Chử Thiệu Lăng rất thật thà, lời nói Chử Thiệu Lăng đều đã nói ra, chính mình làm sao còn có thể nói kỳ thật Lăng Vân không có tới, người tới là Lăng Di, uổng phí một cơ hội tốt. Thái hậu không hề nghi ngờ hắn, chỉ sủng nịch lườm hắn một cái liền cười: “Lăng nhi có tâm, thôi, Thừa Càn cung bên kia còn nhiều việc của ngươi, đi đi thôi.”
Chử Thiệu Lăng vừa lòng mỉm cười, sau khi quy củ hành lễ với Thái hậu liền rời đi, còn chưa ra khỏi tẩm điện, chợt nghe thấy tiếng của Thái hậu: “Thái tử chỉ là ít nói, kỳ thật vẫn luôn nhớ đến quý phủ của các ngươi.”
Phùng phu nhân vội vàng tiếp lời: “Ai dám nói không dâu, ngoài mặt lạnh lùng, nhưng hành động rất chân thành, không phải thần thiếp đường đột, nhưng nương nương về sau sẽ rất có phúc a.”
Thái hậu bật cười….
Chử Thiệu Lăng ra khỏi Từ An điện lên kiệu, Vương Mộ Hàn lau trán đầy mồ hôi, cuối cùng yên lòng, cười nịnh: “Mưu kế của Thái tử thật tốt, rốt cuộc không phải gặp mặt, vẫn còn đường lui.”
Chử Thiệu Lăng nhẹ nhu ấn đường: “Dù sao cũng là nhà bên ngoại, không giống với người ngoài, không thể tùy ý đối phó.”
Vương Mộ Hàn cúi đầu: “Sau này Thái tử trọng dụng phủ Tử Quân Hầu, xem như trả đủ tình nghĩa vài năm này.”
Chử Thiệu Lăng gật đầu: “Tất nhiên là vậy, ngoại tổ phụ giúp đỡ ta rất nhiều, làm sao có thể cô phụ bọn hắn…. Đúng rồi, Càn Thanh cung sửa chữa thế nào? Có làm theo lời ta nói hay không?”
“Thái tử triệt để yên tâm đi thôi.” Vương Mộ Hàn nói, “Nô tài nhìn chằm chằm đâu, từng nhánh cây ngọn cỏ đều theo ý của điện hạ, bảo đảm Họa Kích điện còn muốn làm xa hoa hơn vài phần, sợ phòng vừa xây xong lạnh lẽo, nô tài còn sai người mỗi ngày đốt sưởi, trong phòng lúc nào cũng ấm áp khô ráo, chỉ còn chờ sau khi điện hạ đăng cơ là có thể dọn vào.”
Chử Thiệu Lăng gật đầu: “Phân phó bọn họ nhanh lên, lễ đăng cơ cũng sắp đến.”
Bạn đang
Trước khi đi Chử Thiệu Lăng lại dỗ lại lừa lại uy hiếp một phen Vệ Kích mới chịu ở lại Bích Đào uyển nghỉ ngơi, chính mình mang theo Vương Mộ Hàn đi ra, vừa rời khỏi Bích Đào uyển, sắc mặt Chử Thiệu Lăng liền lạnh xuống, thấp giọng: “Hôm nay là ta sơ suất, về sau nhớ nhắc nhở ta cẩn thận một chút, Vệ Kích thính tai, may mắn hôm nay không nói lỡ ra việc gì quan trọng, nếu không hôm nay còn không biết thế nào.”
Vương Mộ Hàn vội vàng đáp ứng: “Là, là, lão nô cũng không nghĩ đến, về sau nhất định sẽ chú ý, điện hạ yên tâm.”
Chử Thiệu Lăng thở phài một hơi, may mắn Vệ Kích không bào căn hỏi để, hắn còn phải chờ, chờ đến ngày hắn không còn gì phải kiêng dè, mới có thể ngả bài với Vệ Kích.
Chử Thiệu Lăng ngồi trên kiệu quay đầu hỏi Vương Mộ Hàn: “Làm gì mà chạy vội đến tìm ta? Còn chưa đến buổi trưa.”
Vương Mộ Hàn nhớ ra vội la lên: “Là nô tài hay quên, Thái hậu nương nương tìm điện hạ, gọi điện hạ đến Từ An điện.”
Chử Thiệu Lăng gật đầu: “Vậy đi Từ An điện.”
“Điện hạ….” Vương Mộ Hàn theo sát bên kiệu, hạ giọng, “Việc khiến nô tài sốt ruột là, nghe nói… hôm nay vài cáo mệnh phu nhân của Lăng gia tiến cung gặp Thái hậu, còn mang theo một vị tiểu thư Lăng gia đến.”
Chử Thiệu Lăng hiểu được, vị tiểu thư có thể vào cung kia, không phải Lăng Vân cũng là Lăng Di, thời tiết như vậy, sợ là Lăng Vân không ra được khỏi nhà, kia chỉ có thể là Lăng Di mà Thái hậu đã từng cân nhắc….
Hắn cùng Lăng Di là quan hệ họ hàng, nhưng nếu gặp mặt như vậy, thấy thế nào cũng không hợp lễ, cái gì gọi là tình ngay lí gian, không thể không khiến người nghi kị, vả lại, nếu để cho Vệ Kích biết, cũng không dễ dàng giải thích….
Chử Thiệu Lăng vuốt ve ngọc bội bên hông, nghĩ nghĩ: “Chuyển hướng đi phủ Nội Vụ.”
Chử Thiệu Lăng nhắm mắt, Thái hậu là muốn thừa dịp lúc này rối ren, làm cho hắn gặp mặt Lăng Di, khiến cho hai người đều vừa ý nhau, vậy Chử Thiệu Lăng sẽ đơn giản làm cho cục diện đã loạn càng thêm loạn.
Chử Thiệu Lăng trực tiếp đi phủ Nội Vụ lấy mười hộp tổ yến, hai mươi nhánh lão tham, một thùng lộc nhung phục linh các loại, tổng quản phủ Nội Vụ không dám hỏi nhiều, vội vàng sai người đi đến kho chuẩn bị đầy đủ tự mình đưa lên, sau khi Chử Thiệu Lăng tự ình kiểm tra liền sai người cầm theo, một đoàn người đi Từ An điện.
Vào Thiên điện, Chử Thiệu Lăng quy củ hành lễ vấn an, Thái hậu cười cười: “Mau đứng lên, các cữu mẫu, còn có tiểu biểu muội của ngươi đều đến đây, đã lâu không gặp mới gọi ngươi lại nhìn xem.”
Chử Thiệu Lăng buông mi mắt, không nhìn thấy Lăng Di trong điện, có lẽ đã tránh ra phía sau bình phong, gia giáo của phủ Tử Quân Hầu quả thật rất tốt, Chử Thiệu Lăng hơi khom người: “Các cữu mẫu hảo.” Các cáo mệnh phu nhân nghe lời này không dám nhận, vội vàng nghiêng thân tránh, cũng khom người không ngừng vấn an, Chử Thiệu Lăng lại quay đầu nhìn Thái hậu, cười: “Đêm qua tuyết lớn, lại có gió Bác, hoàng tổ mẫu có ngủ được không?”
Thái hậu nghe vừa lòng, cười cười: “Trong tẩm điện có chậu thân rất ấm áp, ai gia còn không cảm thấy lạnh đâu.”
“Vậy là tốt rồi.” Chử Thiệu Lăng cúi đầu, “Ngày hôm trước tôn nhi ở ngoài nhìn trúng một lò sưởi tay màu ngân lam có khắc chữ ‘thọ’, sai người đưa đến, không biết hoàng tổ mẫu đã thấy chưa?”
Thái hậu mỉm cười: “Không phải đang dùng sao?” Thái hậu mở tay ra, trong tay quả nhiên là một lò sưởi tay màu ngân lam cực kỳ tinh xảo, các phu nhân Lăng gia cũng khen không dứt miệng, nói Chử Thiệu Lăng quả nhiên rất có hiếu, Thái hậu nghe càng cảm thấy hãnh diện, so với hoàng đế lúc trước, Chử Thiệu Lăng hiếu thuận hơn biết bao nhiêu, vả lại phần hiếu thuận này là thật lòng, tuy nhỏ nhưng vẫn khiến người ta ấm áp, Thái hậu nhìn đồ vật dưới chân Chử Thiệu Lăng, hỏi: “Đây là cái gì?”
Chử Thiệu Lăng mỉm cười: “Nghe nói các vị cữu mẫu thay mặt muội muội đến….”
Thái hậu cười cười, đang muốn mượn cơ hội này gọi Lăng Di đi ra, không ngờ Chử Thiệu Lăng lại nói: “Sức khỏe của biểu muội Lăng Vân luôn không tốt, dù sao cùng tôn nhi cũng là họ hàng thân thiết, liền sai người chuẩn bị một chút thuốc bổ đưa đến, trời đông giá rét, giúp Lăng Vân biểu muội bồi bổ thân mình.”
Chử Thiệu Lăng nhìn lướt trong điện, quay đầu nói với mẫu thân của Lăng Vân Lăng Di, Phùng phu nhân: “Sợ là bởi vì cô tới, biểu muội Lăng Vân mới tránh đi, đành phải làm phiền cữu mẫu thay nàng nhận.”
Phùng phu nhân cảm động không thôi, đây cũng không phải lần đầu tiên Chử Thiệu Lăng đưa thuốc bổ cho phủ Tử Quân Hầu, lại toàn là cống phẩm khó tìm, rất thích hợp bồi bổ cho Lăng Vân, Phùng phu nhân liên tục cảm tạ, mấy thứ này dù có quý trọng, cũng chỉ là thứ yếu, quan trọng là thái độ của Chử Thiệu Lăng đối với phủ Tử Quân Hầu, các vị cáo mệnh phu nhân đều yên lòng, chờ sau khi Chử Thiệu Lăng đăng cơ, phủ Tử Quân Hầu tất nhiên cũng sẽ như diều gặp gió.
Thái hậu nhìn lại cảm thấy thất vọng không thôi, chỉ phải trách Chử Thiệu Lăng rất thật thà, lời nói Chử Thiệu Lăng đều đã nói ra, chính mình làm sao còn có thể nói kỳ thật Lăng Vân không có tới, người tới là Lăng Di, uổng phí một cơ hội tốt. Thái hậu không hề nghi ngờ hắn, chỉ sủng nịch lườm hắn một cái liền cười: “Lăng nhi có tâm, thôi, Thừa Càn cung bên kia còn nhiều việc của ngươi, đi đi thôi.”
Chử Thiệu Lăng vừa lòng mỉm cười, sau khi quy củ hành lễ với Thái hậu liền rời đi, còn chưa ra khỏi tẩm điện, chợt nghe thấy tiếng của Thái hậu: “Thái tử chỉ là ít nói, kỳ thật vẫn luôn nhớ đến quý phủ của các ngươi.”
Phùng phu nhân vội vàng tiếp lời: “Ai dám nói không dâu, ngoài mặt lạnh lùng, nhưng hành động rất chân thành, không phải thần thiếp đường đột, nhưng nương nương về sau sẽ rất có phúc a.”
Thái hậu bật cười….
Chử Thiệu Lăng ra khỏi Từ An điện lên kiệu, Vương Mộ Hàn lau trán đầy mồ hôi, cuối cùng yên lòng, cười nịnh: “Mưu kế của Thái tử thật tốt, rốt cuộc không phải gặp mặt, vẫn còn đường lui.”
Chử Thiệu Lăng nhẹ nhu ấn đường: “Dù sao cũng là nhà bên ngoại, không giống với người ngoài, không thể tùy ý đối phó.”
Vương Mộ Hàn cúi đầu: “Sau này Thái tử trọng dụng phủ Tử Quân Hầu, xem như trả đủ tình nghĩa vài năm này.”
Chử Thiệu Lăng gật đầu: “Tất nhiên là vậy, ngoại tổ phụ giúp đỡ ta rất nhiều, làm sao có thể cô phụ bọn hắn…. Đúng rồi, Càn Thanh cung sửa chữa thế nào? Có làm theo lời ta nói hay không?”
“Thái tử triệt để yên tâm đi thôi.” Vương Mộ Hàn nói, “Nô tài nhìn chằm chằm đâu, từng nhánh cây ngọn cỏ đều theo ý của điện hạ, bảo đảm Họa Kích điện còn muốn làm xa hoa hơn vài phần, sợ phòng vừa xây xong lạnh lẽo, nô tài còn sai người mỗi ngày đốt sưởi, trong phòng lúc nào cũng ấm áp khô ráo, chỉ còn chờ sau khi điện hạ đăng cơ là có thể dọn vào.”
Chử Thiệu Lăng gật đầu: “Phân phó bọn họ nhanh lên, lễ đăng cơ cũng sắp đến.”
Bạn đang
Tác giả :
Mạn Mạn Hà Kỳ Đa