Bảo Mẫu
Chương 5
” Chớ đi, ta cần ngươi.” Đây là cục diện gì!? Ta không hiểu……
” Ta…… ta không biết.” Thật sự là chết tiệt mềm lòng, được rồi, ta thừa nhận ta bị coi thường. Y nghe thấy câu trả lời của ta, vẻ mặt hơi giãn ra một chút, giống như thoáng ôn nhu làm ta sinh ra ảo giác.
” Hoàng Thiêm Nhạc.” Cái thanh âm này…… Cái thanh âm này ta cả đời cũng sẽ không quên, ta nhìn về phía chủ nhân của thanh âm đó, là gã anh trai mà nhiều năm ta không gặp mặt. Ta theo bản năng lui về sau, ngã tiến vào trong ngực tên kia, cả người đều bắt đầu chấn động, đồng tử của ta phóng đại, khó có thể tự tin nhìn người trước mắt.
” Ngươi xảy ra chuyện gì!? Hắn là ai vậy!?” Ôn Gia dật phát hiện ta bất an.
” Ta là anh trai của Hoàng Thiêm Nhạc.” Nam nhân trước mặt đơn giản giới thiệu thân phận của gã.” Hoàng Thiêm Nhạc, mẹ gần nhất đã xảy ra chuyện, bác sĩ nói nàng cần phải đổi thận, ngươi đi bệnh viện kiểm tra một chút, xem thận của ngươi có thích hợp hay không.”
Mệnh lệnh, mệnh lệnh không cho phép ta lựa chọn…… Bọn họ không phải đã muốn vứt bỏ ta rồi sao!? Ta không phải đã thoát đi ma chưởng của bọn họ rồi sao!? Tại sao muốn ta trở về!? Ta không cần trở về, trở về chỉ có chịu khổ, chỉ có khuất nhục, chỉ có tuyệt vọng…… Ta sẽ không quên bọn họ đối ta đánh đập mắng chửi, sẽ không quên bọn họ đối ta không chút để ý như thế nào, ta vất vả chờ đợi, thoát đi, ta không cần trở lại quá khứ, sống dưới sự khống chế của bọn họ……
” Ta không đi, ta sẽ không đi.” Ta bình tĩnh, ta phải bình tĩnh, tức giận, kích động chỉ là chuyện xấu, ta phải trầm tĩnh đối mặt.
” Nàng là mẹ ruột của ngươi, sinh ngươi dưỡng ngươi, nói sao, ngươi ra ngoài sống nhiều năm, nhìn xem cách ăn mặc của ngươi, đều là hàng hiệu sang quý, nhưng ngươi một hào cũng không mang về nhà, hiện tại chỉ là muốn một bên thận của ngươi, hơn nữa, ngươi này rác rưởi, cho dù muốn mạng của ngươi, ngươi cũng phải cho.”
” Ngươi nói cái gì cũng tốt, ta sẽ không đi.” Ta phải kiên định.
” Ngươi này rác rưởi, ngươi theo ta đi……” Gã xông lên muốn kéo ta đi, ta sống chết kháng cự.
” Ngươi buông tay.” Ôn Gia Dật một tay đẩy ra nam nhân kia, một tay ủng ta vào trong ngực, dựa vào y làm ta cảm thấy ấm áp.” Ngươi không nghe hắn nói không đi sao? Muốn thận thì chính ngươi cắt cho đi.”
” Ngươi…… nga! Xảy ra chuyện gì, ghê tởm Hoàng Thiêm Nhạc, tên đồng tính luyến ái này, cùng ông chủ chính mình quan hệ sao!? Trách không được hiện tại không chịu nhìn người thân.”
” Cái không nhìn người thân!? Ta nhận ra ngươi, ta cả đời cũng không quên ngươi, không, hai mẹ con các ngươi căn bản không phải người, nữ nhân kia cắm sừng sau lưng lão ba ngươi, sinh ra tên dã loại như ta, bị lão ba ngươi vứt bỏ là xứng đáng, các ngươi đánh ta ngược ta, làm ta ăn không đủ no mặc không đủ ấm, khi ta như nô lệ hô quát, ta nhẫn nhịn các ngươi hơn mười năm.” Ta chịu không nổi, ta không thể tiếp tục làm như tỉnh táo, đối với chuyện cũ của chính mình, cho tới bây giờ đều không dám đề cập tới, ta hy vọng bắt đầu từ ngày thoát khỏi bọn họ, ta sẽ có một cuộc sống tốt đẹp hơn, nhưng, sự việc luôn không theo ý nguyện con người, ta gặp gỡ người tên Ôn Gia Dật này, hiện tại, cái người ta gọi là anh trai lại xuất hiện ở trước mặt ta, ta nhịn không được điên cuồng hét lên, hoàn toàn mất đi trầm mặc bình thường.” Ta hiện tại ăn gì mặc gì, đều là ta dùng sức lao động của bản thân để đổi lấy, ta không trộm không cướp, cũng không nhờ vả các ngươi, ta hiện tại sở dĩ có thể chịu được hết thảy, đều là các ngươi gây cho ta cả đời cực khổ, cho dù hiện nay muốn ta thừa nhận thống khổ lớn hơn nữa, ta cũng sẽ không trở lại bên cạnh các ngươi, trở thành phế vật của các ngươi.”
Đúng, đây là ta.
Một tên quá mức dã loại, phế vật của nhân gian.
Tuy rằng như thế, ta vẫn khát vọng được yêu, ti tiện trở thành bạn giường của Ôn Gia Dật, đổi lấy được người khác ôm, thậm chí chỗ sâu nhất trong lòng vọng tưởng được Ôn Gia Dật yêu thương, một chút cũng tốt……
Đây là hy vọng của ta……
Nhưng, sự thật nói cho ta biết, ta vẫn đang là rác rưởi của mẹ con bọn họ, khi bọn họ cần, mạng của ta cũng phải dâng……
Hơn nữa, sự thật nói cho ta biết, ta ngay cả bạn giường cũng chỉ là một kẻ thế thân, ta là phế vật nhiều ra của Ôn Gia Dật……
Ta, muốn buông tha cho……
” Ta…… ta không biết.” Thật sự là chết tiệt mềm lòng, được rồi, ta thừa nhận ta bị coi thường. Y nghe thấy câu trả lời của ta, vẻ mặt hơi giãn ra một chút, giống như thoáng ôn nhu làm ta sinh ra ảo giác.
” Hoàng Thiêm Nhạc.” Cái thanh âm này…… Cái thanh âm này ta cả đời cũng sẽ không quên, ta nhìn về phía chủ nhân của thanh âm đó, là gã anh trai mà nhiều năm ta không gặp mặt. Ta theo bản năng lui về sau, ngã tiến vào trong ngực tên kia, cả người đều bắt đầu chấn động, đồng tử của ta phóng đại, khó có thể tự tin nhìn người trước mắt.
” Ngươi xảy ra chuyện gì!? Hắn là ai vậy!?” Ôn Gia dật phát hiện ta bất an.
” Ta là anh trai của Hoàng Thiêm Nhạc.” Nam nhân trước mặt đơn giản giới thiệu thân phận của gã.” Hoàng Thiêm Nhạc, mẹ gần nhất đã xảy ra chuyện, bác sĩ nói nàng cần phải đổi thận, ngươi đi bệnh viện kiểm tra một chút, xem thận của ngươi có thích hợp hay không.”
Mệnh lệnh, mệnh lệnh không cho phép ta lựa chọn…… Bọn họ không phải đã muốn vứt bỏ ta rồi sao!? Ta không phải đã thoát đi ma chưởng của bọn họ rồi sao!? Tại sao muốn ta trở về!? Ta không cần trở về, trở về chỉ có chịu khổ, chỉ có khuất nhục, chỉ có tuyệt vọng…… Ta sẽ không quên bọn họ đối ta đánh đập mắng chửi, sẽ không quên bọn họ đối ta không chút để ý như thế nào, ta vất vả chờ đợi, thoát đi, ta không cần trở lại quá khứ, sống dưới sự khống chế của bọn họ……
” Ta không đi, ta sẽ không đi.” Ta bình tĩnh, ta phải bình tĩnh, tức giận, kích động chỉ là chuyện xấu, ta phải trầm tĩnh đối mặt.
” Nàng là mẹ ruột của ngươi, sinh ngươi dưỡng ngươi, nói sao, ngươi ra ngoài sống nhiều năm, nhìn xem cách ăn mặc của ngươi, đều là hàng hiệu sang quý, nhưng ngươi một hào cũng không mang về nhà, hiện tại chỉ là muốn một bên thận của ngươi, hơn nữa, ngươi này rác rưởi, cho dù muốn mạng của ngươi, ngươi cũng phải cho.”
” Ngươi nói cái gì cũng tốt, ta sẽ không đi.” Ta phải kiên định.
” Ngươi này rác rưởi, ngươi theo ta đi……” Gã xông lên muốn kéo ta đi, ta sống chết kháng cự.
” Ngươi buông tay.” Ôn Gia Dật một tay đẩy ra nam nhân kia, một tay ủng ta vào trong ngực, dựa vào y làm ta cảm thấy ấm áp.” Ngươi không nghe hắn nói không đi sao? Muốn thận thì chính ngươi cắt cho đi.”
” Ngươi…… nga! Xảy ra chuyện gì, ghê tởm Hoàng Thiêm Nhạc, tên đồng tính luyến ái này, cùng ông chủ chính mình quan hệ sao!? Trách không được hiện tại không chịu nhìn người thân.”
” Cái không nhìn người thân!? Ta nhận ra ngươi, ta cả đời cũng không quên ngươi, không, hai mẹ con các ngươi căn bản không phải người, nữ nhân kia cắm sừng sau lưng lão ba ngươi, sinh ra tên dã loại như ta, bị lão ba ngươi vứt bỏ là xứng đáng, các ngươi đánh ta ngược ta, làm ta ăn không đủ no mặc không đủ ấm, khi ta như nô lệ hô quát, ta nhẫn nhịn các ngươi hơn mười năm.” Ta chịu không nổi, ta không thể tiếp tục làm như tỉnh táo, đối với chuyện cũ của chính mình, cho tới bây giờ đều không dám đề cập tới, ta hy vọng bắt đầu từ ngày thoát khỏi bọn họ, ta sẽ có một cuộc sống tốt đẹp hơn, nhưng, sự việc luôn không theo ý nguyện con người, ta gặp gỡ người tên Ôn Gia Dật này, hiện tại, cái người ta gọi là anh trai lại xuất hiện ở trước mặt ta, ta nhịn không được điên cuồng hét lên, hoàn toàn mất đi trầm mặc bình thường.” Ta hiện tại ăn gì mặc gì, đều là ta dùng sức lao động của bản thân để đổi lấy, ta không trộm không cướp, cũng không nhờ vả các ngươi, ta hiện tại sở dĩ có thể chịu được hết thảy, đều là các ngươi gây cho ta cả đời cực khổ, cho dù hiện nay muốn ta thừa nhận thống khổ lớn hơn nữa, ta cũng sẽ không trở lại bên cạnh các ngươi, trở thành phế vật của các ngươi.”
Đúng, đây là ta.
Một tên quá mức dã loại, phế vật của nhân gian.
Tuy rằng như thế, ta vẫn khát vọng được yêu, ti tiện trở thành bạn giường của Ôn Gia Dật, đổi lấy được người khác ôm, thậm chí chỗ sâu nhất trong lòng vọng tưởng được Ôn Gia Dật yêu thương, một chút cũng tốt……
Đây là hy vọng của ta……
Nhưng, sự thật nói cho ta biết, ta vẫn đang là rác rưởi của mẹ con bọn họ, khi bọn họ cần, mạng của ta cũng phải dâng……
Hơn nữa, sự thật nói cho ta biết, ta ngay cả bạn giường cũng chỉ là một kẻ thế thân, ta là phế vật nhiều ra của Ôn Gia Dật……
Ta, muốn buông tha cho……
Tác giả :
TICTAC