[Đồng Nhân Harry Potter] Bảo Hộ
Chương 59
Kỳ nghỉ giáng sinh kết thúc, giới phù thủy đột nhiên sôi nổi lên, lượng lớn thần sáng và thành viên hội phượng hoàng sắc mặt nghiêm túc thậm chí nghi trọng mà chạy đi khắp nơi, phần lớn các cửa hiệu đều thi nhau dừng hoạt động, các quý tộc vẫn luôn cao giọng cũng trở nên trầm mặc, thậm chí vài trang viên cổ đều đã khởi động hệ thống phòng thủ, thường xuyên, ở một số nơi bạo phát xung đột, vô thanh nhưng lại vô cùng lịch liệt, trên các tờ báo không ngừng đăng lên từng cảnh tượng, trong trận đấu, sau trận đấu, có tốt có xấu, sau đó bị bộ pháp thuật cưỡng chế mệnh lệnh cấm những phóng viên to gan kia lại gần.
Những đứa trẻ hầu hết đã lùi về Hogwarts, lâu đài cổ xưa có thể đủ để bảo vệ chúng, nhưng những đứa trẻ đó bỗng nhiên trở nên thành thục, bọn chugs khác với thường ngày mà trở nên an tĩnh mà hiếu học, đến ngay cả Harry đột nhiên dùng hình dáng ‘người bình thường’ cũng không thể thu hút quá nhiều sự quan tâm của chúng, dần dần, những con cú đưa thư càng ngày càng giảm, trên gương mặt nhỏ của đám trẻ mang theo sợ hãi và bất an, nhưng sự hiện diện của Dumbledore đã hầu như xoa dịu những đứa trẻ đó, bọn chúng chờ đợi, đợi khi tất cả sẽ kết thúc.
Xà hình trên tay Snape bắt đầu phát tác thường xuyên, Sirius và Lupin vài người cũng thường xuyên thần thần bí bí, khi lên lớp, kiệt sức và căng thẳng của trận đấu trải qua không thể hoàn toàn che lấp được, thậm chí có vài lần Snape không thể không thay họ lên lớp phòng chống nghệ thuật hắc ám.
Tử xà bị Harry phái ra ngoài tiếp tục tìm kiếm Nagini, tuy rằng không xác định trường sinh linh giá trong đầu con rắn đó có phải đã bị Voldemort lấy ra hay không, nhưng Harry vẫn nghiền ngẫm sự uy hiếp của Nagini với Snape, thế là cậu đi bên cạnh Snape, một thước không rời, dưới sự cho phép ngầm của Dumbledore, quanh minh chính đại trở thành trợ giảng cho tiết ma dược và phòng chống nghệ thuật hắc ám, mà vài người cứu thế chủ, sau một lần thử trộm rời khỏi Hogwarts mà bị Snape bắt được trừng phạt nặng nề, ngoan ngoãn mà ở lại trong trường tiếp nhận ‘chăm sóc đặc biệt’ của Harry.
Đêm tối, cùng Snape đi tuần đêm qua hành lang, Harry kéo người đang chuẩn bị đi vào phòng chế dược để chế lượng lớn ma dược dùng cho chiến tranh, ấn hắn xuống sô pha ngồi xuống, chán nản mà xoa bóp vai và cơ thể Snape, thẳng tới khi người hơi hơi chau mày kia thả lỏng xuống, Harry mới ngồi bên người Snape, nắm lấy ngón tay người yêu chầm chậm nhè nhẹ nhu niết.
‘Nghỉ ngơi một lát, Sev, anh gần đây mệt quá rồi. ’
Snape nhìn biểu tình lo lắng của Harry, nhướn nhướn mày.
“Tôi nghĩ cậu nói đến nấu ma dược? Hay là nói, Harry, cậu muốn nói gì đó? Đúng không? ”
Harry chớp chớp mắt, giống như che dấu mà ngoảnh đầu đi, thật ra cậu có ý tưởng theo thành viên của hội phượng hoàng đi xem một chút, cậu luôn có dự cảm không tốt, nhưng lại hoàn toàn không tìm ra là có chuyện gì, vì thế cậu vì để mình an tâm, tăng cường đi theo Snape, giống như đang nó với mình nhiệm vụ duy nhất mà mình nên làm.
Snape thở dài, lật tay nắm lấy ngón tay băng lạnh của Harry, khép hờ mắt, không nhìn biểu tình mang theo một tia kinh ngạc của linh hồn, Harry biểu hiện gần đây hắn đều nhìn thấy, chỉ là hắn tư tâm không muốn để linh hồn của hắn lại lần nữa tham gia vào, hắn không phải Gryffindor chính nghĩa, thứ hắn muốn bảo vệ, cũng chỉ vẻn vẻn có vài người ít ỏi mà thôi.
“Tôi giả thiết, cậu sẽ bảo vệ chính mình? ”
Harry ngây người một lúc, vội vã gật đầu.
‘Đương nhiên, tôi đảm bảo, Sev, anh yên tâm! Tôi chỉ là đi xem một chút. ’
Harry biết Snape lo lắng, cậu rất vui người yêu của mình quan tâm mình như vậy, tuy rằng Harry không hề muốn can thiệp việc ở đây nhiều đến thế, nhưng không thể phản bác, tất cả ở đây phát triển tới bộ dạng bây giờ, xuất hiện của cậu chắc chắn là bước chuyển ngoặt lớn nhất, Harry tin tưởng Dumbledore, nhưng mỗi một thay đổi đều khiến cậu cảm thấy không an tâm, loại không xác định rõ ràng biết quá trình nhưng lại không thể nắm chắc kết cục khiến cậu khó có thể an tâm, cậu muốn đi xác định, mà ý tưởng này gần đây càng ngày càng xuất hiện thường xuyên hơn, khiến Harry cảm thấy lo lắng bất an.
Snape không nói nữa, mà là chậm rì rì đứng dậy, vuốt thẳng nếp gấp trên áo chùng, tuy rằng độ tin tưởng không thể đảm bảo, nhưng Snape sẵn sàng tin tưởng, đồng thời, hắn biết phiền phức của chính mình, là một người quanh minh chính đại ‘phản bội’ thực tử đồ, hắn tốt nhất nên ở hậu phương, cung cấp tất cả những gì mình có thể giúp, mà không phải là xông ra tiền tuyến, vì sự dũng cảm nhất thời mà làm những việc nóng đầu, trừ phi, hội phương hoàng cần‘môi câu’, chỉ có điều, có một mục tiêu lớn như cứu thế chủ ở trước, Snape không cho rằng sẽ có cơ hội biểu diễn cho hắn.
Harry nhìn Snape đi vào phòng chế dược, co duỗi tứ chi, sau khi gọi tử xà ở trong đầu thì phóng ra thần hộ mệnh của mình thông tri Dumbledore, cậu cần tham gia hành động ngày mai, còn với Basilisk, sẽ ở lại bên người Snape, thay cậu bảo vệ người nam nhân này, Harry thừa nhận, cậu lo lắng Voldemort sẽ bức bách làm gì với Snape, tuy rằng nghĩ thế nào Voldemort cũng không có cái khả năng tới xử lí kẻ đã phản bội hắn này, nhưng là mọi việc không thể hoàn toàn, Harry không muốn mạo hiểm, kí ức Pettigrew trước đây đã vài lần xâm nhập vào Hogwarts khiến cậu lại lần nữa nhắc nhở chính mình, Voldemort và những thực tử đồ kia hiểu rõ Hogwarts không ít hơn bất kì ai ở đây thậm chí là còn nhiều hơn
Basilisk sau một tiếng đồng hồ sau thì trở về tầng hầm, mà Harry lại ở bên Snape trải qua một đêm chế dược, ngày thứ hai, sau khi đợi Snape đi ngủ, Harry giao phó tử xà phải không rời một bước mà bảo vệ bên người Snape rồi cùng Dumbledore rời Hogwarts……
Harry thắt chặt áo choàng chiến dấu trên người, đưa tay ngăn lại vệt sáng xanh, theo đó phản kích lại một bùa Diffindo, đối phương trở tay không kịp mà ngã xuống, trận đấu rất nhanh đã tiến vào hồi kết, Harry trầm mặc mà đứng ở một bên, nhìn hội phượng hoàng và các thần sáng quét dọn hiện trường, ngoảnh đầu, nhìn thấy những cái đầu lấp ló của các phóng viên dũng cảm lén lút, thở dài, áp chế đã lâu, đám truyền thông đó vẫn là không cách nào nhẫn nại mà gia nhập, có điều đối với các phù thủy đang quan sát tiến triển sự việc kia mà nói, cơ hồ đây là con đường duy nhất để bọn họ hiểu rõ ‘chân tướng’.
Đi theo Lupin lùi lại, Harry nheo mắt nhìn bức bàn đêm tối đỏ tươi, lại một lần nữa vồ hụt, Voldemort không hề có ở đây, có điều lần này đã có chút thu hoạch, cậu đã bắt được Peter Pettigrew, mà Sirius dưới sự ngăn cản của Lupin, đã áp được xung động muốn xé tên hèn nhát, khiến người ta căm ghét kia thành từng mảnh nhỏ.
Thẩm vấn đã bắt đầu, Harry nhìn Lupin đổ chân dược mà Snape cung cấp vào miệng Peter, sau khi Dumbledore và Gellert bắt đầu ra câu hỏi thì lùi ra khỏi căn phòng, dựa vào vách tường, Harry đột nhiên nhớ nhung người vẫn đang ở Hogwarts, đã rời đi 5 ngày, không biết người yêu cậu bây giờ đang làm gì, tính toán, lần này có lẽ là thời gian lên lớp, có lẽ, lão hỗn đản đen kịt, âm trầm kia đang phất áo chùng mà tuần thị trong phòng học, sau đó dùng nghệ thuật ngôn ngữ hoa lệ, phong phú mà đả kích đám nhỏ tới run cầm cập ……
Không quá lâu, Lupin và Dumbledore đi ra từ căn phòng, Harry không nhìn thấy bóng dáng Sirius, nhướn nhướn mi, Dumbledore cười cười với cậu, Lupin bình tĩnh mà gật gật đầu với cậu, Harry hiểu ra, quả nhiên, chỉ là vài phút, Sirius mặt nghi trọng mà đi ra ngoài, sau khi nhìn Harry một cái thì quay người rời đi, Harry thở dài, sau khi rời khỏi phòng bệnh, cậu và Sirius cơ bản chưa có nói chuyện, có điều thế cũng tốt, Harry không biết coi người cha đỡ đầu trước đây của mình đặt ở vị trí nào, có lẽ, đợi sau khi tất cả kết thúc, bọn họ——sẽ trở thành bạn bè.
“Peter biết không nhiều, có điều thế đã đủ, Harry, thầy nghĩ chúng ta có thể tìm ra nơi Tom đang ẩn náu rồi, không thể không nói, tình trạng của hắn bây giờ thật sự khiến người khác kinh ngạc, em đoán không sai, những năng lượng đó đã hủy hoại hắn hoàn toàn, hắn bây giờ, càng giống như một——quái vật, cáu kỉnh, yếu ớt, gần như mỗi ngày đều phải dựa vào sức sống của người khác mới có thể miễn cưỡng duy trì hình thể ……”
Dumbledore chau mày, nói cho Harry một số tin tức mà ông có thể nói ra, mà Gellert lại là không chút cố kị.
“Kẻ đó muốn có được một cơ thể, cơ thể thật sự, hắn đang dự tính một loại ma pháp, có thể khiến hắn có được một cơ thể bằng xương bằng thịt. ”
‘Xương của cha, thịt của đầy tớ và máu của kẻ thù. ’
Gellert nhướn mi, nhìn Harry vẻ mặt nghiêm túc, khóe miệng nhếch lên.
“Đúng thế, một ma pháp hắc ám cổ xưa, không hề hoàn chỉnh, mà Pettigrew lại vinh hạnh có được cơ hội hiến ra ‘thịt của đầy tớ’. ”
Dumbledore chau mày.
“Bây giờ chúng ta đuổi Tom, hắn chưa chắc có thời gian đi chuẩn bị những thứ đó, thịt của đầy tớ thì không cần phải tìm, còn với những thứ khác……”
“Xương của cha giao cho em, còn với máu của kẻ thù, Albus, em nghĩ thầy nên về Hogwarts.”
Dumbledore gật gật đầu, ông biết Harry rất hiểu rõ những tình tiết đó, thậm chí còn hiểu rõ hơn bọn họ rất nhiều, lại chi tiết mà nói kế hoạch một lúc, Dumbledore rời đi, Gellert ở lại bảo vệ quảng trường Grimaud đã trở thành tổng bộ hội phượng hoàng, mà Harry lại chạy đi mộ cha của Voldemort, chỉ hi vọng tất cả còn kịp.
Chính vào lúc Harry chạy tới ngôi mộ, đã có người đến trước một bước, Harry nhìn nữ nhân điên cuồng tóc đen —— Bellatrix và chồng của mụ Lestrange, nhưng hai người này không thu hút quá nhiều chú ý của Harry, cậu nhìn thấy nhiều hơn, là con rắn đi theo bên hai vợ chồng——Nagini!
‘Ha ha, ta đột nhiên nhớ tới một câu nói của đông phương, đạt được không mất công sức, ngươi thấy đúng không? Bella.’
Harry đột nhiên hiện thân khiến vợ chồng Lestrange sợ hãi, nhưng phản ứng nhanh chóng mà dùng ma pháp bắt đầu công kích, Harry dễ dàng tránh thoát, không phải không thể giải quyết được hai kẻ bây giờ không đáng là đối thủ của cậu, mà là Harry cần phải phân ra lượng tinh lực lớn để nhìn con rắn đó …….
Cuối cùng cũng kết thúc, Harry không để ý tới cánh tay bị phập vào hai lỗ, máu màu trắng bạc để lại những lốm đốm lên chiếc áo ngắn màu nâu——Harry rất bất lực, ma pháp tinh khiết của cậu không có tác dụng với thứ này, bước qua cặp vợ chồng đang nằm dưới đất, đôi mắt không cam mà nhìn bầu trời, đã không còn hô hấp. Harry đi tới bên cạnh Nagini đã bị bùa chú giam giữ, đưa tay ra, túm lấy cái đầu bẩy inch, mắt từ từ nheo lại của con rắn lớn …….
‘Nagini……Ta thật sự……rất không thích ngươi nha……’……
Cắt đứt đầu rắn, nháy mắt khi rơi xuống đất thì hung dữ mà mở miệng, Harry không chút để ý mà đá ra, sau đó nhìn một tia khói đen phun ra từ cái đầu rắn, vẩy tay, một tia la ze bắn tới, đầu lưỡi và khói đen cùng bị bao trong ngọn lửa gần như là màu trắng, tiếng kêu thê thảm mơ hồ mà đứt quãng, khóe miệng Harry chầm chậm nhếch lên, thật sự là thu hoạch ngoài dự liệu, Voldemort thế nhưng không có hấp thu mảnh hồn phiến này, là bởi vì đó là Nagini ư?
Không quan tâm, Harry đào ngôi mộ lên, rắc một ít phấn vào trong quan tài, nếu Voldemort thật sự muốn dùng cái cách này, Harry không xác định sau khi nấu ra sẽ là cái ‘thứ’ gì, xong hết tất cả, cúi đầu nhìn cánh tay bị thương của mình, Harry bĩu bĩu môi, được thôi, cậu nghĩ cậu cần an ủi, cậu bị thương rồi, rất nghiêm trọng, ‘oh, Sev yêu quý, tôi trở về rồi’……
Những đứa trẻ hầu hết đã lùi về Hogwarts, lâu đài cổ xưa có thể đủ để bảo vệ chúng, nhưng những đứa trẻ đó bỗng nhiên trở nên thành thục, bọn chugs khác với thường ngày mà trở nên an tĩnh mà hiếu học, đến ngay cả Harry đột nhiên dùng hình dáng ‘người bình thường’ cũng không thể thu hút quá nhiều sự quan tâm của chúng, dần dần, những con cú đưa thư càng ngày càng giảm, trên gương mặt nhỏ của đám trẻ mang theo sợ hãi và bất an, nhưng sự hiện diện của Dumbledore đã hầu như xoa dịu những đứa trẻ đó, bọn chúng chờ đợi, đợi khi tất cả sẽ kết thúc.
Xà hình trên tay Snape bắt đầu phát tác thường xuyên, Sirius và Lupin vài người cũng thường xuyên thần thần bí bí, khi lên lớp, kiệt sức và căng thẳng của trận đấu trải qua không thể hoàn toàn che lấp được, thậm chí có vài lần Snape không thể không thay họ lên lớp phòng chống nghệ thuật hắc ám.
Tử xà bị Harry phái ra ngoài tiếp tục tìm kiếm Nagini, tuy rằng không xác định trường sinh linh giá trong đầu con rắn đó có phải đã bị Voldemort lấy ra hay không, nhưng Harry vẫn nghiền ngẫm sự uy hiếp của Nagini với Snape, thế là cậu đi bên cạnh Snape, một thước không rời, dưới sự cho phép ngầm của Dumbledore, quanh minh chính đại trở thành trợ giảng cho tiết ma dược và phòng chống nghệ thuật hắc ám, mà vài người cứu thế chủ, sau một lần thử trộm rời khỏi Hogwarts mà bị Snape bắt được trừng phạt nặng nề, ngoan ngoãn mà ở lại trong trường tiếp nhận ‘chăm sóc đặc biệt’ của Harry.
Đêm tối, cùng Snape đi tuần đêm qua hành lang, Harry kéo người đang chuẩn bị đi vào phòng chế dược để chế lượng lớn ma dược dùng cho chiến tranh, ấn hắn xuống sô pha ngồi xuống, chán nản mà xoa bóp vai và cơ thể Snape, thẳng tới khi người hơi hơi chau mày kia thả lỏng xuống, Harry mới ngồi bên người Snape, nắm lấy ngón tay người yêu chầm chậm nhè nhẹ nhu niết.
‘Nghỉ ngơi một lát, Sev, anh gần đây mệt quá rồi. ’
Snape nhìn biểu tình lo lắng của Harry, nhướn nhướn mày.
“Tôi nghĩ cậu nói đến nấu ma dược? Hay là nói, Harry, cậu muốn nói gì đó? Đúng không? ”
Harry chớp chớp mắt, giống như che dấu mà ngoảnh đầu đi, thật ra cậu có ý tưởng theo thành viên của hội phượng hoàng đi xem một chút, cậu luôn có dự cảm không tốt, nhưng lại hoàn toàn không tìm ra là có chuyện gì, vì thế cậu vì để mình an tâm, tăng cường đi theo Snape, giống như đang nó với mình nhiệm vụ duy nhất mà mình nên làm.
Snape thở dài, lật tay nắm lấy ngón tay băng lạnh của Harry, khép hờ mắt, không nhìn biểu tình mang theo một tia kinh ngạc của linh hồn, Harry biểu hiện gần đây hắn đều nhìn thấy, chỉ là hắn tư tâm không muốn để linh hồn của hắn lại lần nữa tham gia vào, hắn không phải Gryffindor chính nghĩa, thứ hắn muốn bảo vệ, cũng chỉ vẻn vẻn có vài người ít ỏi mà thôi.
“Tôi giả thiết, cậu sẽ bảo vệ chính mình? ”
Harry ngây người một lúc, vội vã gật đầu.
‘Đương nhiên, tôi đảm bảo, Sev, anh yên tâm! Tôi chỉ là đi xem một chút. ’
Harry biết Snape lo lắng, cậu rất vui người yêu của mình quan tâm mình như vậy, tuy rằng Harry không hề muốn can thiệp việc ở đây nhiều đến thế, nhưng không thể phản bác, tất cả ở đây phát triển tới bộ dạng bây giờ, xuất hiện của cậu chắc chắn là bước chuyển ngoặt lớn nhất, Harry tin tưởng Dumbledore, nhưng mỗi một thay đổi đều khiến cậu cảm thấy không an tâm, loại không xác định rõ ràng biết quá trình nhưng lại không thể nắm chắc kết cục khiến cậu khó có thể an tâm, cậu muốn đi xác định, mà ý tưởng này gần đây càng ngày càng xuất hiện thường xuyên hơn, khiến Harry cảm thấy lo lắng bất an.
Snape không nói nữa, mà là chậm rì rì đứng dậy, vuốt thẳng nếp gấp trên áo chùng, tuy rằng độ tin tưởng không thể đảm bảo, nhưng Snape sẵn sàng tin tưởng, đồng thời, hắn biết phiền phức của chính mình, là một người quanh minh chính đại ‘phản bội’ thực tử đồ, hắn tốt nhất nên ở hậu phương, cung cấp tất cả những gì mình có thể giúp, mà không phải là xông ra tiền tuyến, vì sự dũng cảm nhất thời mà làm những việc nóng đầu, trừ phi, hội phương hoàng cần‘môi câu’, chỉ có điều, có một mục tiêu lớn như cứu thế chủ ở trước, Snape không cho rằng sẽ có cơ hội biểu diễn cho hắn.
Harry nhìn Snape đi vào phòng chế dược, co duỗi tứ chi, sau khi gọi tử xà ở trong đầu thì phóng ra thần hộ mệnh của mình thông tri Dumbledore, cậu cần tham gia hành động ngày mai, còn với Basilisk, sẽ ở lại bên người Snape, thay cậu bảo vệ người nam nhân này, Harry thừa nhận, cậu lo lắng Voldemort sẽ bức bách làm gì với Snape, tuy rằng nghĩ thế nào Voldemort cũng không có cái khả năng tới xử lí kẻ đã phản bội hắn này, nhưng là mọi việc không thể hoàn toàn, Harry không muốn mạo hiểm, kí ức Pettigrew trước đây đã vài lần xâm nhập vào Hogwarts khiến cậu lại lần nữa nhắc nhở chính mình, Voldemort và những thực tử đồ kia hiểu rõ Hogwarts không ít hơn bất kì ai ở đây thậm chí là còn nhiều hơn
Basilisk sau một tiếng đồng hồ sau thì trở về tầng hầm, mà Harry lại ở bên Snape trải qua một đêm chế dược, ngày thứ hai, sau khi đợi Snape đi ngủ, Harry giao phó tử xà phải không rời một bước mà bảo vệ bên người Snape rồi cùng Dumbledore rời Hogwarts……
Harry thắt chặt áo choàng chiến dấu trên người, đưa tay ngăn lại vệt sáng xanh, theo đó phản kích lại một bùa Diffindo, đối phương trở tay không kịp mà ngã xuống, trận đấu rất nhanh đã tiến vào hồi kết, Harry trầm mặc mà đứng ở một bên, nhìn hội phượng hoàng và các thần sáng quét dọn hiện trường, ngoảnh đầu, nhìn thấy những cái đầu lấp ló của các phóng viên dũng cảm lén lút, thở dài, áp chế đã lâu, đám truyền thông đó vẫn là không cách nào nhẫn nại mà gia nhập, có điều đối với các phù thủy đang quan sát tiến triển sự việc kia mà nói, cơ hồ đây là con đường duy nhất để bọn họ hiểu rõ ‘chân tướng’.
Đi theo Lupin lùi lại, Harry nheo mắt nhìn bức bàn đêm tối đỏ tươi, lại một lần nữa vồ hụt, Voldemort không hề có ở đây, có điều lần này đã có chút thu hoạch, cậu đã bắt được Peter Pettigrew, mà Sirius dưới sự ngăn cản của Lupin, đã áp được xung động muốn xé tên hèn nhát, khiến người ta căm ghét kia thành từng mảnh nhỏ.
Thẩm vấn đã bắt đầu, Harry nhìn Lupin đổ chân dược mà Snape cung cấp vào miệng Peter, sau khi Dumbledore và Gellert bắt đầu ra câu hỏi thì lùi ra khỏi căn phòng, dựa vào vách tường, Harry đột nhiên nhớ nhung người vẫn đang ở Hogwarts, đã rời đi 5 ngày, không biết người yêu cậu bây giờ đang làm gì, tính toán, lần này có lẽ là thời gian lên lớp, có lẽ, lão hỗn đản đen kịt, âm trầm kia đang phất áo chùng mà tuần thị trong phòng học, sau đó dùng nghệ thuật ngôn ngữ hoa lệ, phong phú mà đả kích đám nhỏ tới run cầm cập ……
Không quá lâu, Lupin và Dumbledore đi ra từ căn phòng, Harry không nhìn thấy bóng dáng Sirius, nhướn nhướn mi, Dumbledore cười cười với cậu, Lupin bình tĩnh mà gật gật đầu với cậu, Harry hiểu ra, quả nhiên, chỉ là vài phút, Sirius mặt nghi trọng mà đi ra ngoài, sau khi nhìn Harry một cái thì quay người rời đi, Harry thở dài, sau khi rời khỏi phòng bệnh, cậu và Sirius cơ bản chưa có nói chuyện, có điều thế cũng tốt, Harry không biết coi người cha đỡ đầu trước đây của mình đặt ở vị trí nào, có lẽ, đợi sau khi tất cả kết thúc, bọn họ——sẽ trở thành bạn bè.
“Peter biết không nhiều, có điều thế đã đủ, Harry, thầy nghĩ chúng ta có thể tìm ra nơi Tom đang ẩn náu rồi, không thể không nói, tình trạng của hắn bây giờ thật sự khiến người khác kinh ngạc, em đoán không sai, những năng lượng đó đã hủy hoại hắn hoàn toàn, hắn bây giờ, càng giống như một——quái vật, cáu kỉnh, yếu ớt, gần như mỗi ngày đều phải dựa vào sức sống của người khác mới có thể miễn cưỡng duy trì hình thể ……”
Dumbledore chau mày, nói cho Harry một số tin tức mà ông có thể nói ra, mà Gellert lại là không chút cố kị.
“Kẻ đó muốn có được một cơ thể, cơ thể thật sự, hắn đang dự tính một loại ma pháp, có thể khiến hắn có được một cơ thể bằng xương bằng thịt. ”
‘Xương của cha, thịt của đầy tớ và máu của kẻ thù. ’
Gellert nhướn mi, nhìn Harry vẻ mặt nghiêm túc, khóe miệng nhếch lên.
“Đúng thế, một ma pháp hắc ám cổ xưa, không hề hoàn chỉnh, mà Pettigrew lại vinh hạnh có được cơ hội hiến ra ‘thịt của đầy tớ’. ”
Dumbledore chau mày.
“Bây giờ chúng ta đuổi Tom, hắn chưa chắc có thời gian đi chuẩn bị những thứ đó, thịt của đầy tớ thì không cần phải tìm, còn với những thứ khác……”
“Xương của cha giao cho em, còn với máu của kẻ thù, Albus, em nghĩ thầy nên về Hogwarts.”
Dumbledore gật gật đầu, ông biết Harry rất hiểu rõ những tình tiết đó, thậm chí còn hiểu rõ hơn bọn họ rất nhiều, lại chi tiết mà nói kế hoạch một lúc, Dumbledore rời đi, Gellert ở lại bảo vệ quảng trường Grimaud đã trở thành tổng bộ hội phượng hoàng, mà Harry lại chạy đi mộ cha của Voldemort, chỉ hi vọng tất cả còn kịp.
Chính vào lúc Harry chạy tới ngôi mộ, đã có người đến trước một bước, Harry nhìn nữ nhân điên cuồng tóc đen —— Bellatrix và chồng của mụ Lestrange, nhưng hai người này không thu hút quá nhiều chú ý của Harry, cậu nhìn thấy nhiều hơn, là con rắn đi theo bên hai vợ chồng——Nagini!
‘Ha ha, ta đột nhiên nhớ tới một câu nói của đông phương, đạt được không mất công sức, ngươi thấy đúng không? Bella.’
Harry đột nhiên hiện thân khiến vợ chồng Lestrange sợ hãi, nhưng phản ứng nhanh chóng mà dùng ma pháp bắt đầu công kích, Harry dễ dàng tránh thoát, không phải không thể giải quyết được hai kẻ bây giờ không đáng là đối thủ của cậu, mà là Harry cần phải phân ra lượng tinh lực lớn để nhìn con rắn đó …….
Cuối cùng cũng kết thúc, Harry không để ý tới cánh tay bị phập vào hai lỗ, máu màu trắng bạc để lại những lốm đốm lên chiếc áo ngắn màu nâu——Harry rất bất lực, ma pháp tinh khiết của cậu không có tác dụng với thứ này, bước qua cặp vợ chồng đang nằm dưới đất, đôi mắt không cam mà nhìn bầu trời, đã không còn hô hấp. Harry đi tới bên cạnh Nagini đã bị bùa chú giam giữ, đưa tay ra, túm lấy cái đầu bẩy inch, mắt từ từ nheo lại của con rắn lớn …….
‘Nagini……Ta thật sự……rất không thích ngươi nha……’……
Cắt đứt đầu rắn, nháy mắt khi rơi xuống đất thì hung dữ mà mở miệng, Harry không chút để ý mà đá ra, sau đó nhìn một tia khói đen phun ra từ cái đầu rắn, vẩy tay, một tia la ze bắn tới, đầu lưỡi và khói đen cùng bị bao trong ngọn lửa gần như là màu trắng, tiếng kêu thê thảm mơ hồ mà đứt quãng, khóe miệng Harry chầm chậm nhếch lên, thật sự là thu hoạch ngoài dự liệu, Voldemort thế nhưng không có hấp thu mảnh hồn phiến này, là bởi vì đó là Nagini ư?
Không quan tâm, Harry đào ngôi mộ lên, rắc một ít phấn vào trong quan tài, nếu Voldemort thật sự muốn dùng cái cách này, Harry không xác định sau khi nấu ra sẽ là cái ‘thứ’ gì, xong hết tất cả, cúi đầu nhìn cánh tay bị thương của mình, Harry bĩu bĩu môi, được thôi, cậu nghĩ cậu cần an ủi, cậu bị thương rồi, rất nghiêm trọng, ‘oh, Sev yêu quý, tôi trở về rồi’……
Tác giả :
Rất nhiều hạt mè