[Đồng Nhân Harry Potter] Bảo Hộ
Chương 49
Sắc mặt Snape xanh mét mà ném cứu thế chủ đang sắc mặt đỏ bừng run lên cầm cập vào trong lòng Sirius đang vô cùng kinh ngạc, quay người sau khi liếc qua Lupin kẻ vừa mới tơi nơi này hai ngày trước một cái rồi rời đi, bước chân bởi vì phẫn nộ và lúng túng mà trở nên có chút hoang loạn, nguyền rủa ‘ Potter’ cái dòng họ này, gương mặt Snape bởi vì nhớ tới ‘thứ’ mà tên tiểu hỗn đản cứu thế chủ đột nhiên xông vào trong đầu hắn nhìn thấy mà có một loại cảm giác thiêu đốt.
Snape không hề dự liệu được tiểu Harry sẽ dưới sự ‘bức bách’ của hắn mà bật lại như thế, tên tiểu cự quái kia thế nhưng có thể chui vào trong tư tưởng của hắn, tuy rằng có liên quan tới sự thả lỏng của hắn, nhưng là tên tiểu hỗn đản đã nhìn thấy những, những cảnh tượng thân mật, ái muội, thậm chí là……, Merlin! Snape hận không thể cho cứu thế chủ đang há hốc mồm miệng lúc đó một cái Obliviate ( xóa kí ức) hoặc là——Arvada, nhưng cuối cùng cũng chỉ là mang tên tiểu hỗn đản đó đi tìm cha đỡ đầu cẩu và mẹ đỡ đầu người sói của nó! Chính thế, mẹ đỡ đầu, Snape nhanh chóng đã nhìn ra tình cảm màu hồng giữa hai kẻ đó!
Tới gần phòng ngủ đã trống rỗng mấy ngày nay, Snape đột nhiên có một loại cảm giác bị nhìn chăm chú, hoặc là nói cảnh giác, có ai đó đang ở trong phòng! Dừng lại trước cửa, Snape rút ra đũa phép, ma lực truyền vào, đầu đũa phép ẩn ẩn mà phát ra quang mang, tay trái nắm lấy nắm cửa, tự đếm 1, 2 rồi nhanh chóng mở ra ……
Giam cầm đột nhiên sau đó là cơ thể bị đẩy vào không trung một cách chóng mặt, đợi đến khi Snape hồi thần, đũa phép đã bị tên gia hỏa đã đè lên người hắn đáp sang một bên, môi bị chiếm cứ, cái lưỡi băng lạnh của linh hồn đang thám hiểm mà cuốn lấy bên trong miệng hắn, câu động lưỡi của hắn cùng khiêu vũ, ma lực cường đại quen thuộc bao vây xung quanh người Snape, cơ hồ không thể hô hấp, Snape chầm chậm đưa tay lên, bao lên bờ vai băng lạnh kia, từ bị theo đuổi lúc đầu chuyển thành tuyên bố quyết liệt.
Dây dưa, nút vào, cắn lấy, tranh đoạt quyền chủ động, nhưng là linh hồn không hề cần hô hấp, Snape vào lúc gần như ngạt thở mà nhường lại cho ngón tay băng lạnh, linh hoạt đang thăm dò vào sâu trong cổ áo áo chùng của hắn nhảy múa trên cơ thể hắn, cơ thể đã cô đơn mấy ngày dưới sự vuốt ve với lực độ lớn đến mức cơ hồ làm hắn đau kia mà từng chút từng chút nóng lên, mềm nhũn, những tiếng rên rỉ ngọt ngào mềm mại thoát ra khỏi miệng hắn.
Snape ưỡn đầu lên, đưa tay bịt miệng lại, ngăn không cho những thanh âm xấu hổ phát ra, nhưng linh hồn trên người hắn đã vô cùng gấp gáp, áo chùng dán trên cơ thể bị bạo lực mà xé ra, trước ngực được bao phủ bởi băng lạnh mỏng manh, ngậm cắn, liếm lấy, tê cóng cùng với một chút đau đớn khiến Snape không cách nào ngăn lại những thanh âm ngọt ngào kia tràn ra khỏi khe hở trên môi hắn, trở thành động lực làm việc chăm chỉ cho linh hồn ……
“Snape!! Cậu không thể……ôi……xin, xin lỗi……”
“Harry~ con về……à……Lupin……buông……ra uhm……”……
Tất cả động tác đều bị dừng lại, Snape cứng đơ đơ mà dùng tư thế kỳ dị cứng ngắc ở trên giường, áo chùng của hắn đã bị đẩy ra tới khuỷu tay, quần đã rời khỏi cơ thể, đôi chân trắng dài đang móc lên trên eo của linh hồn nào đó, mà tay của hắn đặt lên trên cổ của linh hồn——kéo …… xuống dưới
Harry thở dài, nhanh chóng kéo chăn bao lấy Snape từ đầu xuống chân, lợi dụng người kia vẫn còn trong trạng thái bị dọa tới cứng ngắc mà ôm chặt lấy vào trong lòng, ngăn lại sự phun trào có thể là giãy giụa hoặc lửa giận kia trước khi nó sảy ra, xong xuôi, quay đầu nhìn về phía vài người đang mỗi người một tư thái, một biểu tình ở bên cửa.
Sirius duy trì tư thế giơ tay chỉ không khí, mồm hác hốc, trên mặt lúc trắng lúc xanh, tiểu Harry bị Lupin vẻ mặt xấu hổ bịt lại mồm đứng đằng sau Sirius, giãy dụa không ngừng mà muốn tiến vào trong phòng, mắt Lupin nhìn sang một hướng khác, khóe miệng câu lên một độ cong cứng ngắc.
‘Nhìn đủ chưa? Vậy thì có thể tạm thời rời đi hay không? Con nghĩ chúng ta có thể nói chuyện một chút ở đại sảnh dưới lầu, Lupin, có thể gọi chú như thế không? Rất vui được gặp chú. ’
Ba người nhìn những chữ trắng bạc xuất hiện trước mặt, liếc trộm Snape đang bị Harry ôm chặt lấy trong lòng chỉ lộ ra một cái chỏm tóc một cái, không hẹn mà đồng thời run rẩy, vội vã gật đầu rồi rời khỏi phòng.
Đợi đến khi ba người rời đi, Harry huy tay, xác định khóa cửa đã chắc chắn, chầm chậm thả lỏng tay, kéo xuống cái chăn mỏng bao lấy Snape, nhìn thấy biểu tình trên mặt của nam nhân dường như vẫn chưa hồi thần có chút cứng ngắc, sau đó từng chút một, đỏ bừng lan từ mang tai ra, càng lúc càng đỏ, sau đó phát triển về hướng màu trắng, cuối cùng trở nên đen kịt……
‘Hơ, Ha……Sev yêu, tôi trở về rồi. ’
Snape trừng Harry, trong đầu thì vòng qua vòng lại tính khả thi của việc‘hủy thi diệt tích’, nhìn gương mặt cười híp mắt của linh hồn, căm phẫn, xấu hổ khiến hắn bắt đầu giãy dụa, gấp gáp lật người đẩy tên gia hỏa không hề thật sự phản kháng ngã xuống giường, bò lên ngồi trên bụng Harry, hai tay ấn xuống hai vai Harry không nói.
Harry chớp chớp mắt, nhìn bộ dạng Snape từ cao nhìn xuống mà trừng cậu, vệt hồng trên mặt vẫn chưa tan đi, chăn bị kéo ra, lộ ra một phiến trắng ngần lớn và chi chít hôn ấn do cậu lưu lại, nuốt xuống, Harry trộm đưa tay men theo cái chân lộ ra của Snape từng chút vuốt lên trên.
‘Hey, Sev, anh thật là nhiệt tình~Có điều, chúng ta có phải nên xuống trước được không, ân, anh cần phải biết, oh, tôi không thể đảm bảo vài người kia sau khi đợi không được chúng ta sẽ lại lên tìm tiếp hay không. ’
Giống như vừa mới thanh tỉnh trở lại, Snape có chút tay chận loạn xạ mà nhảy ra khỏi cơ thể Harry, kéo cái áo chùng đã bị đẩy ra, quay người gấp gáp xông vào phòng tắm, cái cửa bị dùng sức đóng chặt phát ra tiếng ‘ rầm’ thê thảm, Harry vuốt vuốt mũi ngồi xuống, ngoan ngoãn đi tới tủ quần áo lấy ra bộ đồ đưa vào trong rồi nhẫn nại chờ đợi.
Rất nhanh, Snape đã khôi phục vẻ ‘bình thường’ mặt vô biểu tình mà đi ra khỏi phòng tắm, nhìn thấy bộ dáng dựa tường chờ đợi của Harry, chọn chọn mi, đón tiếp hắn là một cái hôn mãnh liệt nhiệt tình dị thường ……
Harry cười lớn mà đi theo Snape đang đi nhanh nhất có thể, nhìn tai hồng rực của người cậu yêu vì tóc bay lên mà lộ ra, liếm liếm khóe miệng, đột nhiên cảm thấy nói chuyện với Sirius bọn họ không hề là một ý kiến tốt, vào lúc này, cậu nên cùng với Sev của cậu ở trong phòng ngủ, ở trên giường, làm những việc càng vui thích hơn nữa ~! Được rồi, tính toán thời gian, Dumbledore nhận dược thông tri chắc cũng tới rồi, vậy thì cậu có thể chờ đợi một buổi tối nhiệt tình chăng?
Xuống tới lầu dưới, không ngoài dự liệu, Harry nhìn thấy Dumbledore đang vui vẻ nói chuyện cùng với Sirius, Lupin, thở dài một hơi, Harry nhanh chóng bước nhanh hai bước đuổi kịp Snape, kéo người kia cùng ngồi xuống ghế, lờ đi giãy dụa của Snape, nắm lấy tay người kia vào trong lòng bàn tay tỉ mỉ vuốt ve.
‘Chào buổi tối, Albus. ’
Dumbledore cười híp mắt mà nhìn Snape đang đen mặt nhưng không hề phản kháng động tác của Harry, sau khi nhận được cái gật đầu tỏ ý chào của giáo sư ma dược thì hướng về phía Harry rung rung bộ râu.
“Chào buổi tối, Harry, em vất vả rồi, vậy thì có thể nói một chút những phát hiện của em? ”
Harry liếc một cái Sirius Lupin, cứu thế chủ đã bị đuổi về phòng, Snape rút ra đũa phép phóng ra vài bùa cách âm và bùa chống nghe lén xung quanh bọn họ, Harry mỉm cười mà nắm lấy tay Snape rồi thu lại vẻ cười.
‘Albus, Voldemort đã bắt một số Muggle, dùng sức sống của bọn họ để sống lại, có điều em không cho rằng đây là một cách chính xác, đương nhiên, Voldemort sống lại bản thân nó đã không phải là một việc chính xác. ’
Sirius và Lupin ngây người, Dumbledore chau mày, bọn họ đều không nghĩ tới sẽ xuất hiện sự tình như vậy.
“Harry, em xác định? ”
Harry gật gật đầu, biểu tình trầm trọng, cánh tay nắm lấy ngón tay Snape vô thức thắt chặt lại.
‘Đúng thế, em xác định, em chính mắt nhìn thấy những thực tử đồ kia chôn thi thể Muggle, điều này không giống với những hành động trước đây, bọn chúng trở nên cẩn thận, thậm chí còn phóng ra không ít bùa chú ở nơi che giấu xác chết. ’
Dumbledore biểu tình nặng nề mà nhìn Harry, giống như là đang suy nghĩ, Harry nhìn, thở dài tiếp tục.
‘Em đã giết mấy kẻ thực tử đồ, em thừa nhận có chút xung động, có điều Albus, thầy có thể hiểu được, em không còn làm bất kỳ động tác nào khác mà đã trở về, hai nơi mà em đã tìm thấy đã trống rỗng rồi, qua lần này, Voldemort ước tính sẽ càng cẩn thận hơn nữa, bên phía Muggle, Albus, thầy không có cách gì làm chút gì đó ư? ’
Dumbledore gật gật đầu.
“Uh, thầy sẽ nghĩ cách, ngoài ra, ước tính qua cử động lần này của em, Voldemort rất khó tiếp tục lẩn trốn rồi, Harry, em cần tiếp tục tìm kiếm tung tích của bọn chúng, có điều không cần ra tay nữa!”
Harry gật đầu đồng ý, sau đó Dumbledore quay sang Sirius.
“Tiểu Sirius, thầy hi vọng có thể để nơi này trở thành trụ sở chính của hội phượng hoàng, phải biết, nhà cũ Black đủ để che giấu và an toàn, em cần khởi động tất cả phòng ngự ở đây, em có phải đã hoàn toàn thừa kế nó không? ”
Sirius đã đẩy ra những tình tự khác, hắn nhìn Dumbledore nghiêm trọng mà gật đầu.
“Không vấn đề Albus, em đã hoàn thành kế thừa, thầy có thể đến bất cứ lúc nào. ”
Dumbledore hít nhẹ một hơi, đứng dậy phủi phủi trường bào.
“Được rồi, vậy thì thầy cần đi làm một số chuẩn bị, thời gian cụ thể thầy sẽ thông tri các em. ”
Vài người họ đứng dậy, nhìn lão vu sư rời đi từ lò sưởi, Sirius nhìn Snape mặt vô biểu tình không biết đang nghĩ gì rồi mở miệng.
“Snape, bất luận thế nào, việc huấn luyện Harry cũng cần phải tiếp tục, anh biết mà, hai ngày nay nó dường như bị lật đi lật lại không nhẹ, trước khi Albus còn chưa tìm ra cách giải quyết thứ trong đầu của Harry thì điều này là cần thiết. ”
Snape liếc Sirius gương mặt trầm trọng một cái, hừ lạnh một tiếng không phản bác, Lupin huy động ma trượng bỏ đi các loại bùa chú xung quanh họ, ra dấu cho cứu thế chủ đang núp sau cầu thang đi tới.
“Được rồi, tiểu gia hỏa, qua đây đi, ngồi ở đó không dễ chịu đi? ”
Gương mặt tiểu Harry đỏ bừng mà đi tới, đi đến bên người Harry thì ngoác mồm cười hô hô, sau đó trộm nhìn Snape có chút âm trầm một cái, nuốt xuống ngụm nước bọt.
“Xin lỗi, giáo sư……em không phải cố ý, cái đó……việc kia, hi vọng thầy tiếp tục dạy dỗ em. ”
Snape không trả lời cũng không cự tuyệt, ngồi xuống lại sô pha bưng lên hồng trà nhấp nhẹ, Harry nhìn cười cười, vỗ vỗ đầu cứu thế chủ.
‘Không sao, Sev sẽ tiếp tục dạy em, có điều em cần chú ý. ’
Cứu thế chủ gật mạnh đầu một cái, cười ngớ ngẩn với Snape, mà Snape ngẩng đầu, nhìn Harry đã thay hắn đồng ý một cái chau mày nhưng cũng không phản bác, Lupin nhìn rồi cười.
“Được rồi, vậy thì chúng ta có phải có thể bắt đầu bữa tối hay không? ”
Sirius gật đầu, Harry không vấn đề mà vẩy vẩy tay, Snape hừ lạnh một tiếng rồi trực tiếp đứng dậy đi vào phòng ăn, chỉ có điều bị Harry nhanh chóng đuổi tới, trước mắt xuất hiện những chữ nhỏ nhưng đủ để hắn nhìn rõ khiến Snape cảm thấy nhịp tim tăng tốc.
‘Sev yêu quý, tôi nghĩ ‘bữa tối’ của tôi có thể để tới phòng ngủ rồi dùng không? ’
Snape cắn răng, hơi hơi cúi đầu nguyền rủa tên linh hồn nào đó da mặt dày, tăng nhanh cước bộ đi vào phòng ăn, chỉ có điều nhớ tới mây bay gió thổi mà miêu tả việc giết chết mấy tên thực tử đồ lúc Harry cùng Dumbledore nói chuyện thì đi chậm lại, mặc cho Harry đuổi tới nắm chặt lấy tay của hắn …
Snape không hề dự liệu được tiểu Harry sẽ dưới sự ‘bức bách’ của hắn mà bật lại như thế, tên tiểu cự quái kia thế nhưng có thể chui vào trong tư tưởng của hắn, tuy rằng có liên quan tới sự thả lỏng của hắn, nhưng là tên tiểu hỗn đản đã nhìn thấy những, những cảnh tượng thân mật, ái muội, thậm chí là……, Merlin! Snape hận không thể cho cứu thế chủ đang há hốc mồm miệng lúc đó một cái Obliviate ( xóa kí ức) hoặc là——Arvada, nhưng cuối cùng cũng chỉ là mang tên tiểu hỗn đản đó đi tìm cha đỡ đầu cẩu và mẹ đỡ đầu người sói của nó! Chính thế, mẹ đỡ đầu, Snape nhanh chóng đã nhìn ra tình cảm màu hồng giữa hai kẻ đó!
Tới gần phòng ngủ đã trống rỗng mấy ngày nay, Snape đột nhiên có một loại cảm giác bị nhìn chăm chú, hoặc là nói cảnh giác, có ai đó đang ở trong phòng! Dừng lại trước cửa, Snape rút ra đũa phép, ma lực truyền vào, đầu đũa phép ẩn ẩn mà phát ra quang mang, tay trái nắm lấy nắm cửa, tự đếm 1, 2 rồi nhanh chóng mở ra ……
Giam cầm đột nhiên sau đó là cơ thể bị đẩy vào không trung một cách chóng mặt, đợi đến khi Snape hồi thần, đũa phép đã bị tên gia hỏa đã đè lên người hắn đáp sang một bên, môi bị chiếm cứ, cái lưỡi băng lạnh của linh hồn đang thám hiểm mà cuốn lấy bên trong miệng hắn, câu động lưỡi của hắn cùng khiêu vũ, ma lực cường đại quen thuộc bao vây xung quanh người Snape, cơ hồ không thể hô hấp, Snape chầm chậm đưa tay lên, bao lên bờ vai băng lạnh kia, từ bị theo đuổi lúc đầu chuyển thành tuyên bố quyết liệt.
Dây dưa, nút vào, cắn lấy, tranh đoạt quyền chủ động, nhưng là linh hồn không hề cần hô hấp, Snape vào lúc gần như ngạt thở mà nhường lại cho ngón tay băng lạnh, linh hoạt đang thăm dò vào sâu trong cổ áo áo chùng của hắn nhảy múa trên cơ thể hắn, cơ thể đã cô đơn mấy ngày dưới sự vuốt ve với lực độ lớn đến mức cơ hồ làm hắn đau kia mà từng chút từng chút nóng lên, mềm nhũn, những tiếng rên rỉ ngọt ngào mềm mại thoát ra khỏi miệng hắn.
Snape ưỡn đầu lên, đưa tay bịt miệng lại, ngăn không cho những thanh âm xấu hổ phát ra, nhưng linh hồn trên người hắn đã vô cùng gấp gáp, áo chùng dán trên cơ thể bị bạo lực mà xé ra, trước ngực được bao phủ bởi băng lạnh mỏng manh, ngậm cắn, liếm lấy, tê cóng cùng với một chút đau đớn khiến Snape không cách nào ngăn lại những thanh âm ngọt ngào kia tràn ra khỏi khe hở trên môi hắn, trở thành động lực làm việc chăm chỉ cho linh hồn ……
“Snape!! Cậu không thể……ôi……xin, xin lỗi……”
“Harry~ con về……à……Lupin……buông……ra uhm……”……
Tất cả động tác đều bị dừng lại, Snape cứng đơ đơ mà dùng tư thế kỳ dị cứng ngắc ở trên giường, áo chùng của hắn đã bị đẩy ra tới khuỷu tay, quần đã rời khỏi cơ thể, đôi chân trắng dài đang móc lên trên eo của linh hồn nào đó, mà tay của hắn đặt lên trên cổ của linh hồn——kéo …… xuống dưới
Harry thở dài, nhanh chóng kéo chăn bao lấy Snape từ đầu xuống chân, lợi dụng người kia vẫn còn trong trạng thái bị dọa tới cứng ngắc mà ôm chặt lấy vào trong lòng, ngăn lại sự phun trào có thể là giãy giụa hoặc lửa giận kia trước khi nó sảy ra, xong xuôi, quay đầu nhìn về phía vài người đang mỗi người một tư thái, một biểu tình ở bên cửa.
Sirius duy trì tư thế giơ tay chỉ không khí, mồm hác hốc, trên mặt lúc trắng lúc xanh, tiểu Harry bị Lupin vẻ mặt xấu hổ bịt lại mồm đứng đằng sau Sirius, giãy dụa không ngừng mà muốn tiến vào trong phòng, mắt Lupin nhìn sang một hướng khác, khóe miệng câu lên một độ cong cứng ngắc.
‘Nhìn đủ chưa? Vậy thì có thể tạm thời rời đi hay không? Con nghĩ chúng ta có thể nói chuyện một chút ở đại sảnh dưới lầu, Lupin, có thể gọi chú như thế không? Rất vui được gặp chú. ’
Ba người nhìn những chữ trắng bạc xuất hiện trước mặt, liếc trộm Snape đang bị Harry ôm chặt lấy trong lòng chỉ lộ ra một cái chỏm tóc một cái, không hẹn mà đồng thời run rẩy, vội vã gật đầu rồi rời khỏi phòng.
Đợi đến khi ba người rời đi, Harry huy tay, xác định khóa cửa đã chắc chắn, chầm chậm thả lỏng tay, kéo xuống cái chăn mỏng bao lấy Snape, nhìn thấy biểu tình trên mặt của nam nhân dường như vẫn chưa hồi thần có chút cứng ngắc, sau đó từng chút một, đỏ bừng lan từ mang tai ra, càng lúc càng đỏ, sau đó phát triển về hướng màu trắng, cuối cùng trở nên đen kịt……
‘Hơ, Ha……Sev yêu, tôi trở về rồi. ’
Snape trừng Harry, trong đầu thì vòng qua vòng lại tính khả thi của việc‘hủy thi diệt tích’, nhìn gương mặt cười híp mắt của linh hồn, căm phẫn, xấu hổ khiến hắn bắt đầu giãy dụa, gấp gáp lật người đẩy tên gia hỏa không hề thật sự phản kháng ngã xuống giường, bò lên ngồi trên bụng Harry, hai tay ấn xuống hai vai Harry không nói.
Harry chớp chớp mắt, nhìn bộ dạng Snape từ cao nhìn xuống mà trừng cậu, vệt hồng trên mặt vẫn chưa tan đi, chăn bị kéo ra, lộ ra một phiến trắng ngần lớn và chi chít hôn ấn do cậu lưu lại, nuốt xuống, Harry trộm đưa tay men theo cái chân lộ ra của Snape từng chút vuốt lên trên.
‘Hey, Sev, anh thật là nhiệt tình~Có điều, chúng ta có phải nên xuống trước được không, ân, anh cần phải biết, oh, tôi không thể đảm bảo vài người kia sau khi đợi không được chúng ta sẽ lại lên tìm tiếp hay không. ’
Giống như vừa mới thanh tỉnh trở lại, Snape có chút tay chận loạn xạ mà nhảy ra khỏi cơ thể Harry, kéo cái áo chùng đã bị đẩy ra, quay người gấp gáp xông vào phòng tắm, cái cửa bị dùng sức đóng chặt phát ra tiếng ‘ rầm’ thê thảm, Harry vuốt vuốt mũi ngồi xuống, ngoan ngoãn đi tới tủ quần áo lấy ra bộ đồ đưa vào trong rồi nhẫn nại chờ đợi.
Rất nhanh, Snape đã khôi phục vẻ ‘bình thường’ mặt vô biểu tình mà đi ra khỏi phòng tắm, nhìn thấy bộ dáng dựa tường chờ đợi của Harry, chọn chọn mi, đón tiếp hắn là một cái hôn mãnh liệt nhiệt tình dị thường ……
Harry cười lớn mà đi theo Snape đang đi nhanh nhất có thể, nhìn tai hồng rực của người cậu yêu vì tóc bay lên mà lộ ra, liếm liếm khóe miệng, đột nhiên cảm thấy nói chuyện với Sirius bọn họ không hề là một ý kiến tốt, vào lúc này, cậu nên cùng với Sev của cậu ở trong phòng ngủ, ở trên giường, làm những việc càng vui thích hơn nữa ~! Được rồi, tính toán thời gian, Dumbledore nhận dược thông tri chắc cũng tới rồi, vậy thì cậu có thể chờ đợi một buổi tối nhiệt tình chăng?
Xuống tới lầu dưới, không ngoài dự liệu, Harry nhìn thấy Dumbledore đang vui vẻ nói chuyện cùng với Sirius, Lupin, thở dài một hơi, Harry nhanh chóng bước nhanh hai bước đuổi kịp Snape, kéo người kia cùng ngồi xuống ghế, lờ đi giãy dụa của Snape, nắm lấy tay người kia vào trong lòng bàn tay tỉ mỉ vuốt ve.
‘Chào buổi tối, Albus. ’
Dumbledore cười híp mắt mà nhìn Snape đang đen mặt nhưng không hề phản kháng động tác của Harry, sau khi nhận được cái gật đầu tỏ ý chào của giáo sư ma dược thì hướng về phía Harry rung rung bộ râu.
“Chào buổi tối, Harry, em vất vả rồi, vậy thì có thể nói một chút những phát hiện của em? ”
Harry liếc một cái Sirius Lupin, cứu thế chủ đã bị đuổi về phòng, Snape rút ra đũa phép phóng ra vài bùa cách âm và bùa chống nghe lén xung quanh bọn họ, Harry mỉm cười mà nắm lấy tay Snape rồi thu lại vẻ cười.
‘Albus, Voldemort đã bắt một số Muggle, dùng sức sống của bọn họ để sống lại, có điều em không cho rằng đây là một cách chính xác, đương nhiên, Voldemort sống lại bản thân nó đã không phải là một việc chính xác. ’
Sirius và Lupin ngây người, Dumbledore chau mày, bọn họ đều không nghĩ tới sẽ xuất hiện sự tình như vậy.
“Harry, em xác định? ”
Harry gật gật đầu, biểu tình trầm trọng, cánh tay nắm lấy ngón tay Snape vô thức thắt chặt lại.
‘Đúng thế, em xác định, em chính mắt nhìn thấy những thực tử đồ kia chôn thi thể Muggle, điều này không giống với những hành động trước đây, bọn chúng trở nên cẩn thận, thậm chí còn phóng ra không ít bùa chú ở nơi che giấu xác chết. ’
Dumbledore biểu tình nặng nề mà nhìn Harry, giống như là đang suy nghĩ, Harry nhìn, thở dài tiếp tục.
‘Em đã giết mấy kẻ thực tử đồ, em thừa nhận có chút xung động, có điều Albus, thầy có thể hiểu được, em không còn làm bất kỳ động tác nào khác mà đã trở về, hai nơi mà em đã tìm thấy đã trống rỗng rồi, qua lần này, Voldemort ước tính sẽ càng cẩn thận hơn nữa, bên phía Muggle, Albus, thầy không có cách gì làm chút gì đó ư? ’
Dumbledore gật gật đầu.
“Uh, thầy sẽ nghĩ cách, ngoài ra, ước tính qua cử động lần này của em, Voldemort rất khó tiếp tục lẩn trốn rồi, Harry, em cần tiếp tục tìm kiếm tung tích của bọn chúng, có điều không cần ra tay nữa!”
Harry gật đầu đồng ý, sau đó Dumbledore quay sang Sirius.
“Tiểu Sirius, thầy hi vọng có thể để nơi này trở thành trụ sở chính của hội phượng hoàng, phải biết, nhà cũ Black đủ để che giấu và an toàn, em cần khởi động tất cả phòng ngự ở đây, em có phải đã hoàn toàn thừa kế nó không? ”
Sirius đã đẩy ra những tình tự khác, hắn nhìn Dumbledore nghiêm trọng mà gật đầu.
“Không vấn đề Albus, em đã hoàn thành kế thừa, thầy có thể đến bất cứ lúc nào. ”
Dumbledore hít nhẹ một hơi, đứng dậy phủi phủi trường bào.
“Được rồi, vậy thì thầy cần đi làm một số chuẩn bị, thời gian cụ thể thầy sẽ thông tri các em. ”
Vài người họ đứng dậy, nhìn lão vu sư rời đi từ lò sưởi, Sirius nhìn Snape mặt vô biểu tình không biết đang nghĩ gì rồi mở miệng.
“Snape, bất luận thế nào, việc huấn luyện Harry cũng cần phải tiếp tục, anh biết mà, hai ngày nay nó dường như bị lật đi lật lại không nhẹ, trước khi Albus còn chưa tìm ra cách giải quyết thứ trong đầu của Harry thì điều này là cần thiết. ”
Snape liếc Sirius gương mặt trầm trọng một cái, hừ lạnh một tiếng không phản bác, Lupin huy động ma trượng bỏ đi các loại bùa chú xung quanh họ, ra dấu cho cứu thế chủ đang núp sau cầu thang đi tới.
“Được rồi, tiểu gia hỏa, qua đây đi, ngồi ở đó không dễ chịu đi? ”
Gương mặt tiểu Harry đỏ bừng mà đi tới, đi đến bên người Harry thì ngoác mồm cười hô hô, sau đó trộm nhìn Snape có chút âm trầm một cái, nuốt xuống ngụm nước bọt.
“Xin lỗi, giáo sư……em không phải cố ý, cái đó……việc kia, hi vọng thầy tiếp tục dạy dỗ em. ”
Snape không trả lời cũng không cự tuyệt, ngồi xuống lại sô pha bưng lên hồng trà nhấp nhẹ, Harry nhìn cười cười, vỗ vỗ đầu cứu thế chủ.
‘Không sao, Sev sẽ tiếp tục dạy em, có điều em cần chú ý. ’
Cứu thế chủ gật mạnh đầu một cái, cười ngớ ngẩn với Snape, mà Snape ngẩng đầu, nhìn Harry đã thay hắn đồng ý một cái chau mày nhưng cũng không phản bác, Lupin nhìn rồi cười.
“Được rồi, vậy thì chúng ta có phải có thể bắt đầu bữa tối hay không? ”
Sirius gật đầu, Harry không vấn đề mà vẩy vẩy tay, Snape hừ lạnh một tiếng rồi trực tiếp đứng dậy đi vào phòng ăn, chỉ có điều bị Harry nhanh chóng đuổi tới, trước mắt xuất hiện những chữ nhỏ nhưng đủ để hắn nhìn rõ khiến Snape cảm thấy nhịp tim tăng tốc.
‘Sev yêu quý, tôi nghĩ ‘bữa tối’ của tôi có thể để tới phòng ngủ rồi dùng không? ’
Snape cắn răng, hơi hơi cúi đầu nguyền rủa tên linh hồn nào đó da mặt dày, tăng nhanh cước bộ đi vào phòng ăn, chỉ có điều nhớ tới mây bay gió thổi mà miêu tả việc giết chết mấy tên thực tử đồ lúc Harry cùng Dumbledore nói chuyện thì đi chậm lại, mặc cho Harry đuổi tới nắm chặt lấy tay của hắn …
Tác giả :
Rất nhiều hạt mè