Bảo Chủ! Thỉnh Buông Ta (Nương Tử Đi Trước Đất Nước Đi Sau)
Chương 3
Nạp Dương thích thú nhìn biểu cảm xinh đẹp của nữ nhân sạch sẽ trong lòng, một ngón tay cho vào trong miệng cô, hết sức bỡn cợt đùa giỡn đầu lưỡi nho nhỏ, hắn cảm nhận nơi bên dưới đã bắt đầu cương lên.
Tô Phùng Phùng không muốn, cô cực kỳ không muốn, nhân lúc Nạp Dương không chú ý một cái hết sức cắn mạnh vào ngón tay kia.
Nạp Dương rên lên đau đớn, đem tay mình rút ra thì cũng đã muộn, đầu ngón tay hắn rõ một vết răng nho nhỏ, sâu hoắm cùng rớm máu tươi.
Hắn tức giận, bóp mạnh một bên ngực sữa.
“Em dám cắn ta”
Phùng Phùng hiện tại vẫn chưa hoàn toàn phát dục hết, ngực nhỏ bị cường bạo, đau đến thét lớn, cả người co rúm lại.
Nước mắt từ khóe mi trào ra, bên môi hồng vẫn còn vương lại chỉ bạc, thân thể trần truồng nổi bật rõ dấu tay đỏ tươi cùng chằng chịt vết bóp nhéo.
Chỉ là đối với đàn ông trong lúc động dục lại là đòn trí mạng.
Nạp Dương giống như không muốn hơn nữa chờ đợi, đem thân dưới áo quần chính mình giải phóng, nơi nam tính lộ ra trước mặt Phùng Phùng.
Gậy thịt sớm đã đứng thẳng, trên đó nổi lên từng đoạn gân xanh, hơn nữa nó còn rất lớn.
Phùng Phùng kinh hoàng, vốn dĩ là đứa nhỏ không có ai dạy bảo, căn bản không biết cái kia hạ bộ là thứ gì.
Chỉ là trông nó thật muôn phần đáng sợ cùng xấu xí. Nạp Dương vốn dĩ rất tự hào về kích thước của mình, đem quy đầu đặt trước cửa động nhỏ hẹp, ưỡn thân một cái có ý định đi vào, chỉ là ngoài ý muốn nơi đấy khô khốc, căn bản không có cách nào đánh chiếm.
Mấy lần cố gắng xâm nhập, nơi u động nhỏ hẹp hết sức bài xích dị vật, hắn cố gắng lắm cũng chỉ đem một phần ba cây gậy thịt đi vào.
“Em muốn kẹp chết tôi hay sao, mau thả lỏng ra, ngoan ngoãn”
Chúc Phùng Phùng run rẩy, đau đến vốn dĩ không thể cách nào động đậy nổi, nước mắt thi nhau dính bết hai bên thái dương, tay bị trói trên thành giường gắt gao nắm chặt đến bệch lại.
Răng nhỏ cắn vào môi đến bật cả máu, cô thực sự không muốn thét lên, không muốn ai nhìn thấy cảnh tượng bẩn thỉu cùng xấu hổ này.
Tên cầm thú này như vậy cư nhiên đem cái thứ to lớn gân guốc kia cắm vào thân thể cô. Cho dù là ngu ngốc đi nữa cũng biết rằng nơi này tuyệt đối không thể để người khác nhìn thấy, huống chi lại là bị sờ qua sờ lại như vậy.
Tiểu hạch bé nhỏ khít khao, khẩn trương mút chặt gậy thịt thô to.
Nap Dương có chút tức giận, nơi ấy bành trướng khó chịu, vậy mà cái lỗ nhỏ này như vậy chặt chẽ, đối với hắn hết sức bài xích, bất luận thế nào đều không thể tiến sâu hơn.
Đem cự long khổng lồ rút ra, kéo tấm nệm bên dưới, cầm ra một bình sứ trắng, hắn dùng miệng cắn ra nút chai, dứt khoát nghiêng bình đem toàn bộ chỗ dịch trơn bên trong đổ vào cửa động phấn nộn kia.
Nạp Dương chưa bao giờ có cảm giác như vậy bất lực, vốn dĩ chỉ là để đây để phòng trừ, hắn luôn tự tin khả năng của mình có thể khiến nữ nhân phát điên, không ngờ đối với vật nhỏ này lại vô dụng, phải dùng đến dược liệu.
Thời khắc khi hắn đem nam căn rút ra, Phùng Phùng tưởng như đem về một mạng, đau đớn nhanh chóng bị rút đi, ngỡ rằng hắn nhân từ đại lượng tha cho mình, hoàn toàn không ngờ tới tiếp theo nơi tư mật bị một lượng lớn rót vào thứ thuốc lành lạnh, nhanh chóng cô thấy có điềm dị thường.
Hai cánh hoa bé nhỏ giống như có lửa đốt, đỏ hồng cùng sưng phồng lên không bình thường, tiếp theo là trào lên một trận ngứa cuồng dã, hoang dại.
Phùng Phùng ú ớ thét lên, cả cơ thể tựa như bị phát điên, giống như có hàng vạn con kiến không ngừng chạy loạn ở nơi hạ thân.
Thân thể trắng muốt cũng theo đó đỏ hồng, lợi hại run rẩy, hạ thân có một mảnh trống rỗng, cực kỳ khát khao muốn đem thứ gì đó lấp đầy.
Phùng Phùng từng tiếng rên rỉ đau đớn, mồ hồi trên trán túa ra.
“Ân....a...”
Nạp Dương nhìn vật nhỏ trên giường run rẩy, người cong lên, uốn éo, hai đùi gắt gao kẹp chặt lại, bầu ngực sữa xinh đẹp cùng theo đó lún nhún đưa đẩy.
Hắn gian tà dùng một ngón tay thâm thập cùng dò hỏi, rất tốt nơi này bây giờ đã ẩm ướt, tùy nhiên chính là duy chỉ có một ngón tay va chạm cũng không dễ dàng tiến vào, lỗ nhỏ xinh đẹp đầy ái dịch ngậm chặt lấy ngón tay thô ráp. Hắn hai ba cái ra vào rồi có ý định rút ra, Phùng Phùng ngứa ngáy đến bật khóc nức nở, thấy thứ đang gãi ngứa cho mình có ý tứ rời đi liền theo bản năng ưỡn người đòi hỏi.
Nạp Dương cười tà dứt khoát đem ngón tay trước đó bị cô cắn kia bỏ ra, hai ngón tay một chút trêu đùa viên chân châu nhỏ tí xíu e ấp giữa hai cánh hoa mềm mại.
Phùng Phùng giống như đã không thể chịu nổi, tay chân mãnh liệt vùng vẫy, đùi khép lại kẹp cả tay Nạp Dương thành một đoàn, nức nở chà sát.
Lần này hắn quyết công chiếm, cự vật thô to lần nữa thẳng một đường đâm vào u huyệt. Nơi xinh đẹp đã được bôi trơn trượt, đi vào không khó khăn như lúc đầu, đi vào được phân nửa nam căn bị chặn lại, hắn một cái nghếch môi, thúc vào thật mạnh, màng trinh mỏng manh bị đâm thủng khiến cho Phùng Phùng đau đến thét lên những lời nhi a nhi a vô nghĩa, mắt nhắm nghiền, tay càng bấu chặt vào với nhau.
Nhưng cô không thể phủ nhận cái thứ kia tuy đau đớn kinh người nhưng hiện tại gãi ngứa rất tốt,... cô muốn.
Nạp Dương hai ba cái thử luật động, âm huyệt chật hẹp như vậy không ngờ lại dung nạp được gậy thịt khổng lồ kia, thật thần kỳ.
Nạp Dương bắt đầu cuồng dã húc mạnh, mỗi một lần tiến công đều như muốn đem Phùng Phùng đâm thủng, cô thổn thức, yếu ớt cầu xin chậm một chút, như vậy đau quá, chỉ là nam nhân bên trên như dã thú đói khát không ngừng đòi hỏi muốn cô. Một lần lại một lần thẳng đường đút sâu, hoàn toàn không chút thương xót cô là lần đầu, cũng không quan tâm vật nhỏ câm đáng thương đau đớn van lơn.
Hắn đem tay cô rời khỏi đầu giường tuy nhiên vẫn là bị trói lại, lật thân hình bé nhỏ bắt buộc quỳ sấp xuống, mông trắng noãn bị nhấc lên cao, từ đằng sau loáng thoáng nhìn được phần lông thưa thớt cùng nơi tiểu huyệt mê người, từng đợt ào ra ái dịch trong xuốt.
Hắn lần nữa từ đằng sau xâm nhập, khoái cảm mê người làm hắn đê mê, thân hể nữ nhân, đủ mọi loại hắn đều đã ăn qua nhưng chỉ là không ngờ vật nhỏ này so bới đám người kia còn mê người hơn nữa. Cũng không quản nhiều tập trung đâm vào rút ra.
Phùng Phùng đau đến phế tâm phế phổi, trong phòng kín chỉ nghe được tiếng nam nữ thở dốc hoan ái cùng tiếng phách phách từ nơi giao thoa đen tối phát ra.
Cô không biết cùng bảo chủ bao nhiêu lâu canh giờ dây dưa không dứt, chỉ là sớm đã ngất đi.
Nạp Dương trên người cô vẫn điên cuồng luật động, cuối cùng cũng gầm lên một tiếng đem tinh hoa phun vào nơi sâu nhất trong cơ thể cô.
Nạp Dương cuối cùng cũng thỏa mãn chỉ là bất chợt phát hiện nữ nhân dưới thân như vậy hoàn toàn không động đậy, thân thể yếu ớt gầy gò xụi lơ.
Hắn vài phần hốt hoảng bế ngửa cô lên, thật may vẫn còn thở.
Nạp Dương đau lòng vuốt hai gò má tái nhợt đầy mồ hôi, thân thể gầy yếu chằng chịt xanh tím thảm thương không nỡ nhìn.
Đen tay bị trói của cô tháo ra, lòng bàn tay đầy những vết thương nhỏ, do móng tay ấn vào, cô đã rất đau.
Hắn mạnh bạo quá rồi.
Nạp Dương sủng nịnh đem thiên hạ ôm vào lòng, thỏa mãn rúc đầu vào bộ ngực thơm tho.
Không tệ, rất mềm mại, rất đáng yêu. Hắn nhặt được cực phẩm rồi.
-tử dục-
Các nàng thỏa mãn không, có đáng để bình chọn phát không???? T..T 1573 từ chuyên viết H.....
Tô Phùng Phùng không muốn, cô cực kỳ không muốn, nhân lúc Nạp Dương không chú ý một cái hết sức cắn mạnh vào ngón tay kia.
Nạp Dương rên lên đau đớn, đem tay mình rút ra thì cũng đã muộn, đầu ngón tay hắn rõ một vết răng nho nhỏ, sâu hoắm cùng rớm máu tươi.
Hắn tức giận, bóp mạnh một bên ngực sữa.
“Em dám cắn ta”
Phùng Phùng hiện tại vẫn chưa hoàn toàn phát dục hết, ngực nhỏ bị cường bạo, đau đến thét lớn, cả người co rúm lại.
Nước mắt từ khóe mi trào ra, bên môi hồng vẫn còn vương lại chỉ bạc, thân thể trần truồng nổi bật rõ dấu tay đỏ tươi cùng chằng chịt vết bóp nhéo.
Chỉ là đối với đàn ông trong lúc động dục lại là đòn trí mạng.
Nạp Dương giống như không muốn hơn nữa chờ đợi, đem thân dưới áo quần chính mình giải phóng, nơi nam tính lộ ra trước mặt Phùng Phùng.
Gậy thịt sớm đã đứng thẳng, trên đó nổi lên từng đoạn gân xanh, hơn nữa nó còn rất lớn.
Phùng Phùng kinh hoàng, vốn dĩ là đứa nhỏ không có ai dạy bảo, căn bản không biết cái kia hạ bộ là thứ gì.
Chỉ là trông nó thật muôn phần đáng sợ cùng xấu xí. Nạp Dương vốn dĩ rất tự hào về kích thước của mình, đem quy đầu đặt trước cửa động nhỏ hẹp, ưỡn thân một cái có ý định đi vào, chỉ là ngoài ý muốn nơi đấy khô khốc, căn bản không có cách nào đánh chiếm.
Mấy lần cố gắng xâm nhập, nơi u động nhỏ hẹp hết sức bài xích dị vật, hắn cố gắng lắm cũng chỉ đem một phần ba cây gậy thịt đi vào.
“Em muốn kẹp chết tôi hay sao, mau thả lỏng ra, ngoan ngoãn”
Chúc Phùng Phùng run rẩy, đau đến vốn dĩ không thể cách nào động đậy nổi, nước mắt thi nhau dính bết hai bên thái dương, tay bị trói trên thành giường gắt gao nắm chặt đến bệch lại.
Răng nhỏ cắn vào môi đến bật cả máu, cô thực sự không muốn thét lên, không muốn ai nhìn thấy cảnh tượng bẩn thỉu cùng xấu hổ này.
Tên cầm thú này như vậy cư nhiên đem cái thứ to lớn gân guốc kia cắm vào thân thể cô. Cho dù là ngu ngốc đi nữa cũng biết rằng nơi này tuyệt đối không thể để người khác nhìn thấy, huống chi lại là bị sờ qua sờ lại như vậy.
Tiểu hạch bé nhỏ khít khao, khẩn trương mút chặt gậy thịt thô to.
Nap Dương có chút tức giận, nơi ấy bành trướng khó chịu, vậy mà cái lỗ nhỏ này như vậy chặt chẽ, đối với hắn hết sức bài xích, bất luận thế nào đều không thể tiến sâu hơn.
Đem cự long khổng lồ rút ra, kéo tấm nệm bên dưới, cầm ra một bình sứ trắng, hắn dùng miệng cắn ra nút chai, dứt khoát nghiêng bình đem toàn bộ chỗ dịch trơn bên trong đổ vào cửa động phấn nộn kia.
Nạp Dương chưa bao giờ có cảm giác như vậy bất lực, vốn dĩ chỉ là để đây để phòng trừ, hắn luôn tự tin khả năng của mình có thể khiến nữ nhân phát điên, không ngờ đối với vật nhỏ này lại vô dụng, phải dùng đến dược liệu.
Thời khắc khi hắn đem nam căn rút ra, Phùng Phùng tưởng như đem về một mạng, đau đớn nhanh chóng bị rút đi, ngỡ rằng hắn nhân từ đại lượng tha cho mình, hoàn toàn không ngờ tới tiếp theo nơi tư mật bị một lượng lớn rót vào thứ thuốc lành lạnh, nhanh chóng cô thấy có điềm dị thường.
Hai cánh hoa bé nhỏ giống như có lửa đốt, đỏ hồng cùng sưng phồng lên không bình thường, tiếp theo là trào lên một trận ngứa cuồng dã, hoang dại.
Phùng Phùng ú ớ thét lên, cả cơ thể tựa như bị phát điên, giống như có hàng vạn con kiến không ngừng chạy loạn ở nơi hạ thân.
Thân thể trắng muốt cũng theo đó đỏ hồng, lợi hại run rẩy, hạ thân có một mảnh trống rỗng, cực kỳ khát khao muốn đem thứ gì đó lấp đầy.
Phùng Phùng từng tiếng rên rỉ đau đớn, mồ hồi trên trán túa ra.
“Ân....a...”
Nạp Dương nhìn vật nhỏ trên giường run rẩy, người cong lên, uốn éo, hai đùi gắt gao kẹp chặt lại, bầu ngực sữa xinh đẹp cùng theo đó lún nhún đưa đẩy.
Hắn gian tà dùng một ngón tay thâm thập cùng dò hỏi, rất tốt nơi này bây giờ đã ẩm ướt, tùy nhiên chính là duy chỉ có một ngón tay va chạm cũng không dễ dàng tiến vào, lỗ nhỏ xinh đẹp đầy ái dịch ngậm chặt lấy ngón tay thô ráp. Hắn hai ba cái ra vào rồi có ý định rút ra, Phùng Phùng ngứa ngáy đến bật khóc nức nở, thấy thứ đang gãi ngứa cho mình có ý tứ rời đi liền theo bản năng ưỡn người đòi hỏi.
Nạp Dương cười tà dứt khoát đem ngón tay trước đó bị cô cắn kia bỏ ra, hai ngón tay một chút trêu đùa viên chân châu nhỏ tí xíu e ấp giữa hai cánh hoa mềm mại.
Phùng Phùng giống như đã không thể chịu nổi, tay chân mãnh liệt vùng vẫy, đùi khép lại kẹp cả tay Nạp Dương thành một đoàn, nức nở chà sát.
Lần này hắn quyết công chiếm, cự vật thô to lần nữa thẳng một đường đâm vào u huyệt. Nơi xinh đẹp đã được bôi trơn trượt, đi vào không khó khăn như lúc đầu, đi vào được phân nửa nam căn bị chặn lại, hắn một cái nghếch môi, thúc vào thật mạnh, màng trinh mỏng manh bị đâm thủng khiến cho Phùng Phùng đau đến thét lên những lời nhi a nhi a vô nghĩa, mắt nhắm nghiền, tay càng bấu chặt vào với nhau.
Nhưng cô không thể phủ nhận cái thứ kia tuy đau đớn kinh người nhưng hiện tại gãi ngứa rất tốt,... cô muốn.
Nạp Dương hai ba cái thử luật động, âm huyệt chật hẹp như vậy không ngờ lại dung nạp được gậy thịt khổng lồ kia, thật thần kỳ.
Nạp Dương bắt đầu cuồng dã húc mạnh, mỗi một lần tiến công đều như muốn đem Phùng Phùng đâm thủng, cô thổn thức, yếu ớt cầu xin chậm một chút, như vậy đau quá, chỉ là nam nhân bên trên như dã thú đói khát không ngừng đòi hỏi muốn cô. Một lần lại một lần thẳng đường đút sâu, hoàn toàn không chút thương xót cô là lần đầu, cũng không quan tâm vật nhỏ câm đáng thương đau đớn van lơn.
Hắn đem tay cô rời khỏi đầu giường tuy nhiên vẫn là bị trói lại, lật thân hình bé nhỏ bắt buộc quỳ sấp xuống, mông trắng noãn bị nhấc lên cao, từ đằng sau loáng thoáng nhìn được phần lông thưa thớt cùng nơi tiểu huyệt mê người, từng đợt ào ra ái dịch trong xuốt.
Hắn lần nữa từ đằng sau xâm nhập, khoái cảm mê người làm hắn đê mê, thân hể nữ nhân, đủ mọi loại hắn đều đã ăn qua nhưng chỉ là không ngờ vật nhỏ này so bới đám người kia còn mê người hơn nữa. Cũng không quản nhiều tập trung đâm vào rút ra.
Phùng Phùng đau đến phế tâm phế phổi, trong phòng kín chỉ nghe được tiếng nam nữ thở dốc hoan ái cùng tiếng phách phách từ nơi giao thoa đen tối phát ra.
Cô không biết cùng bảo chủ bao nhiêu lâu canh giờ dây dưa không dứt, chỉ là sớm đã ngất đi.
Nạp Dương trên người cô vẫn điên cuồng luật động, cuối cùng cũng gầm lên một tiếng đem tinh hoa phun vào nơi sâu nhất trong cơ thể cô.
Nạp Dương cuối cùng cũng thỏa mãn chỉ là bất chợt phát hiện nữ nhân dưới thân như vậy hoàn toàn không động đậy, thân thể yếu ớt gầy gò xụi lơ.
Hắn vài phần hốt hoảng bế ngửa cô lên, thật may vẫn còn thở.
Nạp Dương đau lòng vuốt hai gò má tái nhợt đầy mồ hôi, thân thể gầy yếu chằng chịt xanh tím thảm thương không nỡ nhìn.
Đen tay bị trói của cô tháo ra, lòng bàn tay đầy những vết thương nhỏ, do móng tay ấn vào, cô đã rất đau.
Hắn mạnh bạo quá rồi.
Nạp Dương sủng nịnh đem thiên hạ ôm vào lòng, thỏa mãn rúc đầu vào bộ ngực thơm tho.
Không tệ, rất mềm mại, rất đáng yêu. Hắn nhặt được cực phẩm rồi.
-tử dục-
Các nàng thỏa mãn không, có đáng để bình chọn phát không???? T..T 1573 từ chuyên viết H.....
Tác giả :
Tử Dục