Bảo Bối Tình Nhân
Chương 19
(Chữ nghiêng trong ngoặc là của tác giả)
Lúc Yunho tới gần, trong nộit tâm Jaejoong kêu gào. “Mình thắng! Quả nhiên lúc Yunho tức giận, mình giả vời lạnh lùng một chút! Yunho sẽ đầu hàng!”
Jaejoong ôm lấy cổ Yunho, nhắm mắt lại, ngoài ý muốn không cảm nhận được môi Yunho, nghi hoặc mở to mắt, thấy Yunho đang dùng ánh mắt mị hoặc nhìn mình, không khỏi run lên.
“Chờ mong anh hôn?”
“A.. Uh… Không phải…” Jaejoong buông tay, thẹn thùng cúi đầu.
Yunho tuy rằng rất thích bộ dáng Jaejoong ngượng ngùng, rất muốn lập tức đến hung hăng áp chế cậu, nhưng hiện tại không được. “Anh đang tức giận.”
“Ha ha!”
Bộ dáng đứng đắn của Yunho khiến Jaejoong bật cười, ôm lấy thắt lưng Yunho. “Anh tức giận? Vì sao?”
Yunho ôm lấy Jaejoong, xoay người, mình ngồi trên sô pha còn Jaejoong ngồi trên đùi. “Tức giận là đương nhiên, không cho phép em thân cận với nam sinh khác như vậy.”
“Ji Yong cũng không phải người khác, ở cùng một phòng với em, tuy rằng ít tuổi nhưng thực tế cậu bé chiếu cố em, buổi tối lúc không ngủ được là cậu bé nói chuyện với em, mặc dù có điểm bướng bỉnh, nhưng… Ah~”
Jung Yunho càng nghe càng đen mặt, dám ở trước mặt mình khen ngời người khác, anh chưa từng nghe thấy em nói về anh như vậy! Lửa giận trong lòng tán loạn, lập tức bắt lấy miệng của người kia, không cho phép nói lung tung nữa.
Jaejoong toàn thân đều mềm nhũn, ngồi trên người Yunho, toàn bộ trọng lượng cơ thể dựa vào Yunho, hai má phiếm hồng, hai mắt nhắm hở.
Đã lâu không hôn làm cho hai người không thể khống chế được chính mình, đi vào phòng ngủ, thuận tay đóng cửa lại, cảnh xuân lại diễn ra.
“Ông chủ, đây là số liệu về công ty U&U, mời ngài xem qua.”
“Đặt ở nơi đó đi.” Lão K ngồi trên ghế sôpha, cầm trong tay một ly Whiskey, khoé miệng lộ lên nụ cười thản nhiên, Jung Yunho này quả nhiên là một nhân tài, thời gian ngắn vậy mà đã tạo được thành tích, sau này để cho Jaejoong hạnh phúc là được rồi.
Cửa đột nhiên mở, cắt đứt suy nghĩ của lão K.
“Thúc thúc! Người xem con mang gì đến cho người này?”
“A a ~ Nhìn xem ai tới, vẫn còn nhớ thúc thúc này sao!?” Tâm tình lão K tốt hẳn lên, vẫy vẫy bảo tiểu thiên hạ ngồi xuống cạnh mình.
“Thúc thúc nếm thử xem, con vừa mới tự làm, Yunho cũng chưa ăn đâu!” Jaejoong không để ý đến lời lão K, ngồi xuống mở hộp, đưa bánh mật, bánh quy mà thúc thúc thích ăn ra, cuối cùng là bình trà xanh.
“Uh, tay nghề tiến bộ. Sao không đến cùng Yunho?” Lão K cắn một miếng, rất ngon, không hề ngọt quá.
“Vừa rồi Yunho đưa con đến, nhưng công ty anh ấy có việc, không vào được.”
Lão K lại cắn một miếng nữa. “Vậy lần sau hai đứa cùng nhau đến nhé. Gần đây thế nào?”
“Con đang chuẩn bị quay phim ~ Thật tốt a, nhưng là thời gian về nhà hơi ít.” Jaejoong uống một ngụm nước, nhớ tới việc quay phim một tháng nay, tuy rằng làm việc rất vui, đạo diễn và nhân viên cũng rất quan tâm, nhưng phải thường xuyên thức đêm, không thể gặp Yunho.
Yunho cũng rất bất mãn với việc này, thật vất vả mới rời khỏi ký túc xá, bây giờ lại chạy đi quay phim! Mỗi ngày chỉ biết ôm con gấu đồ chơi Jaejoong cứng rắn đưa cho, không có hương vị bảo bối, không có độ ấm của bảo bối, Jaejoong không ở nhà mấy ngày là Yunho lại mất ngủ nghiêm trọng, lúc đi làm còn bị Yoochun cười nhạo.
Hôm nay đoàn làm phim nghỉ ngơi, vì quá đột xuất nên Yunho chưa kịp sắp xếp công việc, Jaejoong đành phải chạy đến chỗ thúc thúc. Lúc đi Yunho còn không ngừng nguyền rủa đoàn làm phim, nghỉ mà không báo trước cho người ta chuẩn bị! Nói quay liền quay, nói nghỉ liền nghỉ!
“Công tác là công tác, gia đình là gia đình, tuy rằng công tác là việc tốt nhưng đừng cản trở tình cảm hai đứa.” Lão K nghiêm trang, dặn dò.
“Con đã biết.” Jaejoong nghịch ngợm nháy mắt, may mắn Yunho hiểu, chưa bao giờ oán giận việc cậu quá bận không có thời gian chăm sóc Yunho. Lần trước Jaejoong về nhà sớm, liền thấy Yunho ngồi xổm ăn mỳ xem bóng đá, căn nhà lạnh lẽo, nước mắt liền cứ thế rơi ra, mình không ở nhà chăm sóc Yunho, lại chẳng nấu cơm cho Yunho, Yunho là một nam nhân sao biết nấu cơm [Chẳng lẽ Jaejoong là nữ?], làm sao bây giờ…
Jung Yunho thấy vậy vội vàng tiến lên ôm tiểu thiên hạ vào lòng, hứa hẹn mặc kệ Jaejoong có ở nhà hay không đều ăn uóng cẩn thận, trong nhà không có gì thì đi cùng Yoochun ra ngoài ăn, không ăn đồ ăn nhanh, mãi mới làm cho Jaejoong nín khóc
Lúc Yunho tới gần, trong nộit tâm Jaejoong kêu gào. “Mình thắng! Quả nhiên lúc Yunho tức giận, mình giả vời lạnh lùng một chút! Yunho sẽ đầu hàng!”
Jaejoong ôm lấy cổ Yunho, nhắm mắt lại, ngoài ý muốn không cảm nhận được môi Yunho, nghi hoặc mở to mắt, thấy Yunho đang dùng ánh mắt mị hoặc nhìn mình, không khỏi run lên.
“Chờ mong anh hôn?”
“A.. Uh… Không phải…” Jaejoong buông tay, thẹn thùng cúi đầu.
Yunho tuy rằng rất thích bộ dáng Jaejoong ngượng ngùng, rất muốn lập tức đến hung hăng áp chế cậu, nhưng hiện tại không được. “Anh đang tức giận.”
“Ha ha!”
Bộ dáng đứng đắn của Yunho khiến Jaejoong bật cười, ôm lấy thắt lưng Yunho. “Anh tức giận? Vì sao?”
Yunho ôm lấy Jaejoong, xoay người, mình ngồi trên sô pha còn Jaejoong ngồi trên đùi. “Tức giận là đương nhiên, không cho phép em thân cận với nam sinh khác như vậy.”
“Ji Yong cũng không phải người khác, ở cùng một phòng với em, tuy rằng ít tuổi nhưng thực tế cậu bé chiếu cố em, buổi tối lúc không ngủ được là cậu bé nói chuyện với em, mặc dù có điểm bướng bỉnh, nhưng… Ah~”
Jung Yunho càng nghe càng đen mặt, dám ở trước mặt mình khen ngời người khác, anh chưa từng nghe thấy em nói về anh như vậy! Lửa giận trong lòng tán loạn, lập tức bắt lấy miệng của người kia, không cho phép nói lung tung nữa.
Jaejoong toàn thân đều mềm nhũn, ngồi trên người Yunho, toàn bộ trọng lượng cơ thể dựa vào Yunho, hai má phiếm hồng, hai mắt nhắm hở.
Đã lâu không hôn làm cho hai người không thể khống chế được chính mình, đi vào phòng ngủ, thuận tay đóng cửa lại, cảnh xuân lại diễn ra.
“Ông chủ, đây là số liệu về công ty U&U, mời ngài xem qua.”
“Đặt ở nơi đó đi.” Lão K ngồi trên ghế sôpha, cầm trong tay một ly Whiskey, khoé miệng lộ lên nụ cười thản nhiên, Jung Yunho này quả nhiên là một nhân tài, thời gian ngắn vậy mà đã tạo được thành tích, sau này để cho Jaejoong hạnh phúc là được rồi.
Cửa đột nhiên mở, cắt đứt suy nghĩ của lão K.
“Thúc thúc! Người xem con mang gì đến cho người này?”
“A a ~ Nhìn xem ai tới, vẫn còn nhớ thúc thúc này sao!?” Tâm tình lão K tốt hẳn lên, vẫy vẫy bảo tiểu thiên hạ ngồi xuống cạnh mình.
“Thúc thúc nếm thử xem, con vừa mới tự làm, Yunho cũng chưa ăn đâu!” Jaejoong không để ý đến lời lão K, ngồi xuống mở hộp, đưa bánh mật, bánh quy mà thúc thúc thích ăn ra, cuối cùng là bình trà xanh.
“Uh, tay nghề tiến bộ. Sao không đến cùng Yunho?” Lão K cắn một miếng, rất ngon, không hề ngọt quá.
“Vừa rồi Yunho đưa con đến, nhưng công ty anh ấy có việc, không vào được.”
Lão K lại cắn một miếng nữa. “Vậy lần sau hai đứa cùng nhau đến nhé. Gần đây thế nào?”
“Con đang chuẩn bị quay phim ~ Thật tốt a, nhưng là thời gian về nhà hơi ít.” Jaejoong uống một ngụm nước, nhớ tới việc quay phim một tháng nay, tuy rằng làm việc rất vui, đạo diễn và nhân viên cũng rất quan tâm, nhưng phải thường xuyên thức đêm, không thể gặp Yunho.
Yunho cũng rất bất mãn với việc này, thật vất vả mới rời khỏi ký túc xá, bây giờ lại chạy đi quay phim! Mỗi ngày chỉ biết ôm con gấu đồ chơi Jaejoong cứng rắn đưa cho, không có hương vị bảo bối, không có độ ấm của bảo bối, Jaejoong không ở nhà mấy ngày là Yunho lại mất ngủ nghiêm trọng, lúc đi làm còn bị Yoochun cười nhạo.
Hôm nay đoàn làm phim nghỉ ngơi, vì quá đột xuất nên Yunho chưa kịp sắp xếp công việc, Jaejoong đành phải chạy đến chỗ thúc thúc. Lúc đi Yunho còn không ngừng nguyền rủa đoàn làm phim, nghỉ mà không báo trước cho người ta chuẩn bị! Nói quay liền quay, nói nghỉ liền nghỉ!
“Công tác là công tác, gia đình là gia đình, tuy rằng công tác là việc tốt nhưng đừng cản trở tình cảm hai đứa.” Lão K nghiêm trang, dặn dò.
“Con đã biết.” Jaejoong nghịch ngợm nháy mắt, may mắn Yunho hiểu, chưa bao giờ oán giận việc cậu quá bận không có thời gian chăm sóc Yunho. Lần trước Jaejoong về nhà sớm, liền thấy Yunho ngồi xổm ăn mỳ xem bóng đá, căn nhà lạnh lẽo, nước mắt liền cứ thế rơi ra, mình không ở nhà chăm sóc Yunho, lại chẳng nấu cơm cho Yunho, Yunho là một nam nhân sao biết nấu cơm [Chẳng lẽ Jaejoong là nữ?], làm sao bây giờ…
Jung Yunho thấy vậy vội vàng tiến lên ôm tiểu thiên hạ vào lòng, hứa hẹn mặc kệ Jaejoong có ở nhà hay không đều ăn uóng cẩn thận, trong nhà không có gì thì đi cùng Yoochun ra ngoài ăn, không ăn đồ ăn nhanh, mãi mới làm cho Jaejoong nín khóc
Tác giả :
Ái Khuê Đích Ngã (Tôi yêu Kyu)