Băng Hỏa Ma Trù
Chương 30: Thanh Phong Trai ( Hạ )
Hạ nhân hướng trung niên nhân thưa: " Tổng quản, tiểu thư mang người đến, bảo để hắn tới sài phòng hỗ trợ, ta mang tới đây để người đăng ký ".
Bạch y nhân sĩ ngẩng đầu lên, nhìn Niệm Băng, bốn mắt nhìn nhau, Niệm Băng từ quang mang lóe lên trong mắt hắn nhìn ra hai chữ: duệ trí, trong lòng thầm nghĩ, người này tuyệt không dễ ứng phó.
Bạch y nhân thấy Niệm Băng tướng mạo anh tuấn, vóc dáng cao lớn cũng hơi ngây ra, hỏi: " Ngươi tên gì, người ở nơi nào? Ngươi muốn làm gì?"
Niệm Băng đáp: " Ta tên Niệm Băng, tổ tịch, tổ tịch ở Hoa Dung đế quốc, ta đã học nấu ăn một thời gian ".
Bạch y nhân mỉm cười, nói: " Vậy ngươi học qua trường học trù nghệ chưa? ".
Lại là trường học trù nghệ, nếu có cơ hội nhất định phải sớm tới xem trường học trù nghệ này dạy cái gì, lắc đầu, Niệm Băng nói thành thực: " Ta chưa học qua ".
Bạch y nhân nói: " Tiểu Tứ, đưa hắn đi lĩnh y phục, rồi theo lời tiểu thư, trước tiên cho hắn đến làm ở sài phòng, nếu làm tốt, sau này có thể bồi dưỡng trở thành đê cấp trù sư ".
Tiểu Tứ cung kính thưa: " Vâng, tổng quản. Ngươi theo ta đến đây ".
Niệm Băng thay y phục màu xanh Tiểu Tứ đưa cho hắn, rồi được đưa tới một sân nhỏ ở hậu viện, trong sân chất không ít củi, một phần đã được chẻ, bó lại chỉnh tề, phía trên đống củi là một chiếc lán, hiển nhiên là để tránh cho củi bị mưa ướt, Tiểu Tứ vừa vào sân đã hô lớn: " Lý thúc, Lý thúc, ta dẫn người mới đến cho người ".
Thanh âm oang oang vang lên, " Người mới đến rồi a! Cũng tốt, khớp xương của lão đầu ta có thể thoải mái hơn một chút rồi ". Theo thanh âm mà đến, một người cũng mặc y phục màu xanh đi ra, đó là một lão giả khoảng năm mươi tuổi, nếp nhăn trên mặt không nhiều lắm, thân hình cao lớn, trong tay đang cầm một chiếc rìu, tướng mạo bình thường, khuôn mặt tươi cười, vừa nhìn đã thấy rất thân thiện.
Lý thúc nhìn Niệm Băng, cao thấp đánh giá hắn vài lần, " Ân, xem thân thể cũng được, chỉ là không biết có chịu được khổ cực không? Củi cho cả Thanh Phong Trai dùng cũng đều từ đây mà ra cả. Tiểu tử, nếu không đủ sức khỏe sẽ không thể làm được ".
Niệm Băng khẽ cười nói: " Lý thúc, ta từ nhỏ đã xuất thân khổ cực, làm việc này không thành vấn đề, người cứ yên tâm ".
Lý thúc cười nói: " Vậy thì tốt rồi, Tiểu Tứ, ngươi trở về đi, hắn cứ giao cho ta. Có thêm người mới, sau này ta cũng đỡ phải gọi người khác tới hỗ trợ, chúng ta hai người cùng nỗ lực, hẳn là đủ cho trù phòng sử dụng. Đến đây đi, trước tiên ta đưa ngươi tới chỗ ở ".
Tiểu Tứ đi, Niệm Băng được Lý thúc đưa tới một dãy phòng ở góc sân, nơi này có ba gian phòng, Lý thúc nói: " Vốn công tác chẻ củi cần có ba người làm, nhưng từ sau khi Đại Thành Hiên mở ra, lấy đi một bộ phận sinh ý của chúng ta, cho nên theo chỉ còn lại mình ta, bận rộn quá thì mới tìm người hỗ trợ, ngươi ở gian bên phải, gian ở giữa lộn xộn, chưa được quét dọn ".
Ngay cả một kẻ chẻ củi cũng có phòng riêng, kinh doanh của Thanh Phong Trai này cũng thật tốt, Niệm Băng vừa nghĩ, vừa đi vào phòng bên phải cất bao y phục rồi lại lập tức đi ra. Bạn đang đọc truyện tại -
Lý thúc đang ở cửa chờ hắn, " Tiểu tử, trước kia có chặt củi bao giờ chưa? ".
Niệm Băng gật đầu, nói đến chẻ củi, hắn có thể coi là chuyên gia.
Lý thúc khẽ cười: " Yên tâm, ta sẽ không khi dễ người mới, công tác sau này chúng ta mỗi người một nửa, Thanh Phong Trai chúng ta đối chẻ củi cũng là có nguyên tắc, gỗ thì có người đưa tới, lúc chẻ phải tận lực chẻ cho đều đều một chút, ngươi xem, là phải giống như vậy ". Vừa nói, hắn chỉ bó củi bên cạnh. " Công tác hôm nay có để ta hoàn thành đi, ngươi có thể đứng bên cạnh quan sát, bắt đầu từ ngày mai, ngươi sẽ chia sẻ cùng ta. A, được rồi, ngươi tên là gì, là ai tuyển vào? ".
Niệm Băng đem chuyện phát sinh trên đường cái lúc trước đơn giản kể lại một lần, nghe xong, Lý thúc cười nói: " Tiểu thư mặc dù tính tình táo bạo một chút, nhưng tâm địa lại rất tốt. Ngươi yên tâm, mặc dù chúng ta chỉ là chẻ củi, nhưng đãi ngộ không tệ, có ăn có ở, mỗi tháng còn có thu nhập một kim tệ, có thể nói là kẻ chẻ củi tối hạnh phúc rồi. Hơn nữa, thời gian của chúng ta cũng khá tự do, chỉ cần chẻ xong lượng củi cần cho mỗi ngày, có thể tự do hoạt động, từ cửa sau đi ra bên ngoài ".
Niệm Băng vừa nghe Lý thúc giới thiệu về Thanh Phong Trai, vừa quan sát cảnh vật chung quanh, được Lý thúc giới thiệu, hắn dần dần có ấn tượng đại khái đối với nơi này, Thanh Phong Trai có diện tích không kém Đại Thành Hiên, nhưng nơi này lấy việc bố trí cảnh vật thanh nhã là chính, cho nên số lượng khách nhân có thể tiếp đón không so được với Đại Thành Hiên. Phía trước, cách sài phòng không xa là trù phòng, mỗi ngày trù phòng đều có người đến nơi đây lấy củi, chỉ có lúc ăn cơm mới có thể gặp được trù sư, theo Lý thúc nói, cơm nước ở Thanh Phong Trai cũng rất tốt, đồ ăn của hạ nhân mặc dù là do đê cấp trù sư nấu, nhưng cũng có rau có thịt, thực sự không tệ.
" Lý thúc, để ta chẻ củi, ngươi cứ nghỉ ngơi một chốc ". Niệm Băng lấy rìu từ trong tay Lý thúc, lấy ra một khối gỗ, bắt đầu chẻ, hắn cố gắng chẻ chậm đi, sau vào nhát bổ, tám khối củi đều nhau chỉnh tề xuất hiện. Lý thúc khen: " Quả nhiên là làm qua rồi, Niệm Băng, nhìn thủ pháp của ngươi thuần thục như vậy, hẳn là chẻ củi không ít thời gian. Tiểu thư thật sự đã tìm cho ta một trợ thủ thật tốt ". Có Niệm Băng bang thủ, hắn vui vẻ vì được thanh nhàn, nói lại càng nhiều.
Niệm Băng cười khổ: " Tính ra, ta cũng đã chẻ củi tám năm. Lý thúc, vừa rồi ta nghe Tiểu Tứ bọn họ nói với tiểu thư, có một người tên là Long Linh gì đó là đại ma pháp sư tìm nàng, đại ma pháp sư lợi hại lắm sao? ".
Lý thúc thành tâm gật đầu, nói: " Đương nhiên lợi hại, không phải chỉ là loại lợi hại tầm thường. Băng Nguyệt đế quốc chúng ta, ma pháp sư công hội tổng hội vì muốn hạn chế địa vị siêu nhiên của Băng Thần tháp, đã được thiết lập ở Băng Tuyết thành, nghe nói, Long Linh tiểu thư nọ chính là nữ nhi của công hội hội trường, niên kỷ còn nhỏ mà đã đạt tới cảnh giới đại ma pháp sư, là bạn khuê phòng thân thiết nhất của với tiểu thư nhà ta ".
Ma pháp sư công hội tổng hội của Băng Nguyệt đế quốc ở Băng Tuyết thành, tin tức này đối với Niệm Băng mà nói cực kỳ hữu dụng, hắn mặc dù không biết ma pháp lực của mình đã đạt tới trình độ nào, nhưng hẳn cũng phải đến gần cảnh giới đại ma pháp sư, hiện tại thứ thiếu nhất chính là ma pháp thư của băng hệ ma pháp, ma pháp chú ngữ cực kỳ trọng yếu, cho dù ma pháp lực cao tới đâu, không có chú ngữ dẫn phát thì cũng là vô dụng. Mặc dù qua hỏa hệ ma pháp chú ngữ mà đoán được một ít băng hệ đích đê cấp chú ngữ, nhưng là chú ngữ từ tam cấp trở lên lại có sự khác biệt lớn, có một thân băng hệ ma pháp lực nhưng lại không có chú ngữ, loại cảm giác này tuyệt không thoải mái. Nếu có thể, thì phải tới ma pháp sư công hội tìm một ma pháp thư, đối với chính mình lợi ích sẽ rất lớn.
Với Niệm Băng trợ giúp, không cần nhiều thời gian, nhiệm vụ hôm nay đã hoàn thành. Trước đó, lúc Lý thúc chẻ củi, Niệm Băng đã cẩn thận quan sát tốc độ chẻ củi của hắn, cho nên lúc tự mình chẻ, hắn cũng bảo trì tốc độ như vậy, củi chẻ ra mặc dù đều đều nhưng lại không hoàn mỹ như lúc mình ở đào hoa lâm. Lúc chẻ được một nửa, đã có hai trù sự mặc y phục màu trắng tới lấy một phần.
Lý thúc cười ha ha, nói: " Tiểu tử thật sự là chăm chỉ, lại còn tốc độ chẻ củi không hề kém tốc độ bình thường của ta, sắc trời cũng không còn sớm, đã đến giờ cơm tối rồi ".
Niệm Băng nói: " Lý thúc, hôm nay ta sẽ không ở đây, ta vừa đến Băng Tuyết thành, muốn đi ra ngoài một chút, thuận tiện mua một ít đồ dùng sinh hoạt ".
Lý thúc là người sảng khoái, cũng không có hỏi nhiều, chỉ cho Niệm Băng đường ra cửa sau, rồi để hắn tùy tiện đi.
Rời khỏi Thanh Phong Trai, trong mắt Niệm Băng quang mang lóe lên, nếu đã biết ma pháp sư công hội tổng hội của Băng Nguyệt đế quốc ở nơi này, vậy trước hết cứ đến xem, ít nhất phải hỏi được cần điều kiện gì mới có thể tới đó đọc tư liệu. Nghĩ tới đây, hắn đi theo đường lớn, tùy tiện tìm người hỏi, cuối cùng đã biết được vị trí của ma pháp sư công hội.
Bạch y nhân sĩ ngẩng đầu lên, nhìn Niệm Băng, bốn mắt nhìn nhau, Niệm Băng từ quang mang lóe lên trong mắt hắn nhìn ra hai chữ: duệ trí, trong lòng thầm nghĩ, người này tuyệt không dễ ứng phó.
Bạch y nhân thấy Niệm Băng tướng mạo anh tuấn, vóc dáng cao lớn cũng hơi ngây ra, hỏi: " Ngươi tên gì, người ở nơi nào? Ngươi muốn làm gì?"
Niệm Băng đáp: " Ta tên Niệm Băng, tổ tịch, tổ tịch ở Hoa Dung đế quốc, ta đã học nấu ăn một thời gian ".
Bạch y nhân mỉm cười, nói: " Vậy ngươi học qua trường học trù nghệ chưa? ".
Lại là trường học trù nghệ, nếu có cơ hội nhất định phải sớm tới xem trường học trù nghệ này dạy cái gì, lắc đầu, Niệm Băng nói thành thực: " Ta chưa học qua ".
Bạch y nhân nói: " Tiểu Tứ, đưa hắn đi lĩnh y phục, rồi theo lời tiểu thư, trước tiên cho hắn đến làm ở sài phòng, nếu làm tốt, sau này có thể bồi dưỡng trở thành đê cấp trù sư ".
Tiểu Tứ cung kính thưa: " Vâng, tổng quản. Ngươi theo ta đến đây ".
Niệm Băng thay y phục màu xanh Tiểu Tứ đưa cho hắn, rồi được đưa tới một sân nhỏ ở hậu viện, trong sân chất không ít củi, một phần đã được chẻ, bó lại chỉnh tề, phía trên đống củi là một chiếc lán, hiển nhiên là để tránh cho củi bị mưa ướt, Tiểu Tứ vừa vào sân đã hô lớn: " Lý thúc, Lý thúc, ta dẫn người mới đến cho người ".
Thanh âm oang oang vang lên, " Người mới đến rồi a! Cũng tốt, khớp xương của lão đầu ta có thể thoải mái hơn một chút rồi ". Theo thanh âm mà đến, một người cũng mặc y phục màu xanh đi ra, đó là một lão giả khoảng năm mươi tuổi, nếp nhăn trên mặt không nhiều lắm, thân hình cao lớn, trong tay đang cầm một chiếc rìu, tướng mạo bình thường, khuôn mặt tươi cười, vừa nhìn đã thấy rất thân thiện.
Lý thúc nhìn Niệm Băng, cao thấp đánh giá hắn vài lần, " Ân, xem thân thể cũng được, chỉ là không biết có chịu được khổ cực không? Củi cho cả Thanh Phong Trai dùng cũng đều từ đây mà ra cả. Tiểu tử, nếu không đủ sức khỏe sẽ không thể làm được ".
Niệm Băng khẽ cười nói: " Lý thúc, ta từ nhỏ đã xuất thân khổ cực, làm việc này không thành vấn đề, người cứ yên tâm ".
Lý thúc cười nói: " Vậy thì tốt rồi, Tiểu Tứ, ngươi trở về đi, hắn cứ giao cho ta. Có thêm người mới, sau này ta cũng đỡ phải gọi người khác tới hỗ trợ, chúng ta hai người cùng nỗ lực, hẳn là đủ cho trù phòng sử dụng. Đến đây đi, trước tiên ta đưa ngươi tới chỗ ở ".
Tiểu Tứ đi, Niệm Băng được Lý thúc đưa tới một dãy phòng ở góc sân, nơi này có ba gian phòng, Lý thúc nói: " Vốn công tác chẻ củi cần có ba người làm, nhưng từ sau khi Đại Thành Hiên mở ra, lấy đi một bộ phận sinh ý của chúng ta, cho nên theo chỉ còn lại mình ta, bận rộn quá thì mới tìm người hỗ trợ, ngươi ở gian bên phải, gian ở giữa lộn xộn, chưa được quét dọn ".
Ngay cả một kẻ chẻ củi cũng có phòng riêng, kinh doanh của Thanh Phong Trai này cũng thật tốt, Niệm Băng vừa nghĩ, vừa đi vào phòng bên phải cất bao y phục rồi lại lập tức đi ra. Bạn đang đọc truyện tại -
Lý thúc đang ở cửa chờ hắn, " Tiểu tử, trước kia có chặt củi bao giờ chưa? ".
Niệm Băng gật đầu, nói đến chẻ củi, hắn có thể coi là chuyên gia.
Lý thúc khẽ cười: " Yên tâm, ta sẽ không khi dễ người mới, công tác sau này chúng ta mỗi người một nửa, Thanh Phong Trai chúng ta đối chẻ củi cũng là có nguyên tắc, gỗ thì có người đưa tới, lúc chẻ phải tận lực chẻ cho đều đều một chút, ngươi xem, là phải giống như vậy ". Vừa nói, hắn chỉ bó củi bên cạnh. " Công tác hôm nay có để ta hoàn thành đi, ngươi có thể đứng bên cạnh quan sát, bắt đầu từ ngày mai, ngươi sẽ chia sẻ cùng ta. A, được rồi, ngươi tên là gì, là ai tuyển vào? ".
Niệm Băng đem chuyện phát sinh trên đường cái lúc trước đơn giản kể lại một lần, nghe xong, Lý thúc cười nói: " Tiểu thư mặc dù tính tình táo bạo một chút, nhưng tâm địa lại rất tốt. Ngươi yên tâm, mặc dù chúng ta chỉ là chẻ củi, nhưng đãi ngộ không tệ, có ăn có ở, mỗi tháng còn có thu nhập một kim tệ, có thể nói là kẻ chẻ củi tối hạnh phúc rồi. Hơn nữa, thời gian của chúng ta cũng khá tự do, chỉ cần chẻ xong lượng củi cần cho mỗi ngày, có thể tự do hoạt động, từ cửa sau đi ra bên ngoài ".
Niệm Băng vừa nghe Lý thúc giới thiệu về Thanh Phong Trai, vừa quan sát cảnh vật chung quanh, được Lý thúc giới thiệu, hắn dần dần có ấn tượng đại khái đối với nơi này, Thanh Phong Trai có diện tích không kém Đại Thành Hiên, nhưng nơi này lấy việc bố trí cảnh vật thanh nhã là chính, cho nên số lượng khách nhân có thể tiếp đón không so được với Đại Thành Hiên. Phía trước, cách sài phòng không xa là trù phòng, mỗi ngày trù phòng đều có người đến nơi đây lấy củi, chỉ có lúc ăn cơm mới có thể gặp được trù sư, theo Lý thúc nói, cơm nước ở Thanh Phong Trai cũng rất tốt, đồ ăn của hạ nhân mặc dù là do đê cấp trù sư nấu, nhưng cũng có rau có thịt, thực sự không tệ.
" Lý thúc, để ta chẻ củi, ngươi cứ nghỉ ngơi một chốc ". Niệm Băng lấy rìu từ trong tay Lý thúc, lấy ra một khối gỗ, bắt đầu chẻ, hắn cố gắng chẻ chậm đi, sau vào nhát bổ, tám khối củi đều nhau chỉnh tề xuất hiện. Lý thúc khen: " Quả nhiên là làm qua rồi, Niệm Băng, nhìn thủ pháp của ngươi thuần thục như vậy, hẳn là chẻ củi không ít thời gian. Tiểu thư thật sự đã tìm cho ta một trợ thủ thật tốt ". Có Niệm Băng bang thủ, hắn vui vẻ vì được thanh nhàn, nói lại càng nhiều.
Niệm Băng cười khổ: " Tính ra, ta cũng đã chẻ củi tám năm. Lý thúc, vừa rồi ta nghe Tiểu Tứ bọn họ nói với tiểu thư, có một người tên là Long Linh gì đó là đại ma pháp sư tìm nàng, đại ma pháp sư lợi hại lắm sao? ".
Lý thúc thành tâm gật đầu, nói: " Đương nhiên lợi hại, không phải chỉ là loại lợi hại tầm thường. Băng Nguyệt đế quốc chúng ta, ma pháp sư công hội tổng hội vì muốn hạn chế địa vị siêu nhiên của Băng Thần tháp, đã được thiết lập ở Băng Tuyết thành, nghe nói, Long Linh tiểu thư nọ chính là nữ nhi của công hội hội trường, niên kỷ còn nhỏ mà đã đạt tới cảnh giới đại ma pháp sư, là bạn khuê phòng thân thiết nhất của với tiểu thư nhà ta ".
Ma pháp sư công hội tổng hội của Băng Nguyệt đế quốc ở Băng Tuyết thành, tin tức này đối với Niệm Băng mà nói cực kỳ hữu dụng, hắn mặc dù không biết ma pháp lực của mình đã đạt tới trình độ nào, nhưng hẳn cũng phải đến gần cảnh giới đại ma pháp sư, hiện tại thứ thiếu nhất chính là ma pháp thư của băng hệ ma pháp, ma pháp chú ngữ cực kỳ trọng yếu, cho dù ma pháp lực cao tới đâu, không có chú ngữ dẫn phát thì cũng là vô dụng. Mặc dù qua hỏa hệ ma pháp chú ngữ mà đoán được một ít băng hệ đích đê cấp chú ngữ, nhưng là chú ngữ từ tam cấp trở lên lại có sự khác biệt lớn, có một thân băng hệ ma pháp lực nhưng lại không có chú ngữ, loại cảm giác này tuyệt không thoải mái. Nếu có thể, thì phải tới ma pháp sư công hội tìm một ma pháp thư, đối với chính mình lợi ích sẽ rất lớn.
Với Niệm Băng trợ giúp, không cần nhiều thời gian, nhiệm vụ hôm nay đã hoàn thành. Trước đó, lúc Lý thúc chẻ củi, Niệm Băng đã cẩn thận quan sát tốc độ chẻ củi của hắn, cho nên lúc tự mình chẻ, hắn cũng bảo trì tốc độ như vậy, củi chẻ ra mặc dù đều đều nhưng lại không hoàn mỹ như lúc mình ở đào hoa lâm. Lúc chẻ được một nửa, đã có hai trù sự mặc y phục màu trắng tới lấy một phần.
Lý thúc cười ha ha, nói: " Tiểu tử thật sự là chăm chỉ, lại còn tốc độ chẻ củi không hề kém tốc độ bình thường của ta, sắc trời cũng không còn sớm, đã đến giờ cơm tối rồi ".
Niệm Băng nói: " Lý thúc, hôm nay ta sẽ không ở đây, ta vừa đến Băng Tuyết thành, muốn đi ra ngoài một chút, thuận tiện mua một ít đồ dùng sinh hoạt ".
Lý thúc là người sảng khoái, cũng không có hỏi nhiều, chỉ cho Niệm Băng đường ra cửa sau, rồi để hắn tùy tiện đi.
Rời khỏi Thanh Phong Trai, trong mắt Niệm Băng quang mang lóe lên, nếu đã biết ma pháp sư công hội tổng hội của Băng Nguyệt đế quốc ở nơi này, vậy trước hết cứ đến xem, ít nhất phải hỏi được cần điều kiện gì mới có thể tới đó đọc tư liệu. Nghĩ tới đây, hắn đi theo đường lớn, tùy tiện tìm người hỏi, cuối cùng đã biết được vị trí của ma pháp sư công hội.
Tác giả :
Đường Gia Tam Thiếu