Băng Hỏa Chí Tôn
Chương 50: Cục Diện Bất Ngờ!
Ánh sáng cực đại bộc phát trong tích tắc tại trung tâm đấu trường, không còn bất cứ nơi nào trên sàn đấu có thể thoát khỏi phạm vi công kích của chiêu thức này. Hình ảnh hàng vạn tia sét cuồng bạo phóng ra cùng một lúc khiến cho những người chứng kiến mơ hồ liên tưởng đến một cơn mưa sét dày đặc bao phủ toàn bộ khu vực thi đấu. Thoát khỏi chiêu công kích này là điều không tưởng!
Ngay sau đó là một tiếng nổ kinh thiên động địa vang lên làm cho mặt sân thi đấu kịch liệt rung chuyển, khói bụi bốc lên mù mịt khiến cho tầm nhìn bị hạn chế, khó có thể quan sát được tình hình đang diễn ra trên võ đài.
Đột nhiên một cơn gió chợt quét mạnh ra xung quanh, xua tan đi màn khói vụ dày đặc do cát bụi tạo ra. Ngay khi đó, hai thân ảnh đã từ từ hiện ra tại trung tâm quảng trường.
Lúc này, Lôi Lạc đang khụy một gối ở dưới sân, nhìn sơ qua có thể thấy tình trạng của hắn hiện tại đang khá suy yếu do vừa dốc toàn lực vào chiêu thức vừa rồi. Khuôn mặt ướt đẫm mồ hôi, hơi thở có dấu hiệu rối loạn, ánh mắt đầy căm giận vẫn chằm chằm nhìn vào đối thủ.
Ở phía đối diện, Phong Trúc cuối cùng cũng đã hiện thân. Tuy nhiên tình hình hiện giờ của cô nàng cũng không phải hoàn toàn vô sự. Chiêu thức toàn lực vừa rồi đã ép cho nữ nhi này phải vận dụng khá nhiều phong lực cùng khí lực để chống đỡ, may mắn là vẫn có thể trụ vững được. Tất nhiên là bộ dáng hiện tại cũng khá chật vật và cũng có chút thở dốc.
"Khá lắm tiểu Lạc, giờ nha đầu kia đã không còn khả năng thi triển chiêu thức kia nữa rồi. Chỉ cần tập trung công kích liên tục sẽ giành được phần thắng!" Lôi Thiểm khẽ mỉm cười nói.
“Chỉ e hắn không còn đủ lực chiến để áp đảo đối thủ. Chiêu vừa nãy có vẻ như đã quá sức của hắn…” Lôi Kình lắc đầu, thở dài nói.
“Yên tâm, tên tiểu tử đó không phải dạng hữu dũng vô mưu đâu, chúng ta cứ chờ xem kịch hay ở phía sau.” Lôi Thiểm chợt lộ ra vẻ mặt đầy tinh quái, khẽ cười đáp.
Đối với một cường giả có nhiều kinh nghiệm giao đấu sinh tử thì dĩ nhiên con mắt đánh giá cũng sẽ rất khác. Chỉ dựa vào nhiêu đó thôi cũng đã thấy được chênh lệch khá lớn về khả năng quan sát giữa Lôi Thiểm và Lôi Kình.
Nghe vậy Lôi Kình cũng tỏ ra khá hiếu kỳ, ánh mắt lập tức quay trở lại sân đấu.
Hiện giờ Phong Trúc đang chiếm thế thượng phong, chính vì vậy tiếng hò reo cổ vũ từ phía Mộc Quốc cũng liên tục vang lên. Phong Trúc cũng không chút chần chừ, hai bàn tay di chuyển trong không trung, một lát sau đã xuất hiện hàng trăm mũi tên gió xoáy với vận tốc cực nhanh tạo ra những thanh âm vun vút cực kỳ ê tai. Kế đến liền dùng khí lực điều khiển tất cả những mũi tên chứa đầy phong lực đó bắn mạnh về phía Lôi Lạc đang chật vật cố gắng đứng dậy ở phía xa.
“Loạn Phi Phong Tiễn”
Thanh âm nhẹ nhàng nhưng quyết đoán chợt phát ra, tức thì vô số phong tiễn đồng loạt lao vút đi. Bay được một đoạn thì tất cả phong tiễn kia gần như hòa thành một mũi tên khổng lồ với cường độ cực kỳ cường hãn bay tới. Không khí xung quanh bị dư lực của chiêu thức này làm cho dao động mãnh liệt gây ra vô số cơn gió lốc nhỏ xung quanh khu vực thi đấu.
Khi mọi người đều nghĩ đến một chiến thắng hoàn hảo dành cho Phong Trúc thì đột nhiên ngân quang sáng rực bỗng nhiên phát ra từ cơ thể Lôi Lạc, cùng lúc đó, một tia sét khổng lồ từ đám mây đen lúc nãy đột ngột giáng thẳng vào người Lôi Lạc. Uy lực của cột sét này còn mạnh hơn cả chiêu thức ban nãy do Lôi Lạc vừa thi triển. Dư chấn của nó khiến cho đòn công kích cực mạnh của Phong Trúc bỗng chốc bị đánh tan.
Khuôn mặt ngẩn ngơ, đôi mắt kinh ngạc cùng cái miệng nhỏ nhắn xinh đẹp đang há hốc ra vì quá bất ngờ của Phong Trúc trước diễn biến không lường trước được này. Cơ thể cô nàng khẽ run rẩy trước uy lực kinh hồn của lôi trụ kia. Cả người Phong Trúc như bị đông cứng lại trong giây lát.
Trong khi đó, Lôi Lạc sau khi bị lôi trụ đánh trúng, không những không bị bất kỳ thương tích nào mà ngược lại trông sung mãn hơn trước rất nhiều. Có lẽ lôi lực bên trong lôi trụ kia đã giúp hắn ta phục hồi được năng lượng bên trong cơ thể. Quả là một điều đáng kinh ngạc, thế trận bây giờ lại nghiêng về phía Lôi Lạc.
“Sao hả, tiểu cô nương? để ta xem bây giờ ngươi có thể chạy trốn bằng cách nào.” Giọng nói đắc chí phát ra từ phía Lôi Lạc khi nhìn vào biểu hiện kinh ngạc của Phong Trúc.
Ngay sau đó, Lôi Lạc vận khí lực toàn thân, lôi quang khẽ chớp, cả thân người hắn đã áp sát trước mặt Phong Trúc.
Không chút chậm trễ, Phong Trúc nhanh chóng vận khí lực của mình ra để chống đỡ. Lúc này lợi thế về hình thể và sức mạnh thể chất đang được Lôi Lạc phát huy triệt để. Quyền cước không ngừng bay tới tấp về phía Phong Trúc. Thật tội nghiệp cho cô nàng Phong Trúc bỗng dưng bị rơi xuống thế hạ phong phải gồng mình chống đỡ thế công như vũ bão của Lôi Lạc.
Thủ lâu không công tất bại, sau vài phút gắng gượng chống đỡ, Phong Trúc đã bị một quyền khá nặng của Lôi Lạc đánh bay ngược về phía sau hơn năm thước. Khóe miệng đã xuất hiện vết máu, tay chân Phong Trúc giờ đây đã trở nên tê dại sau một đợt cuồng công của Lôi Lạc. Sức mạnh chênh lệch chỉ là một phần, chủ yếu là những đòn đánh của Lôi Lạc đều mang theo lôi lực khiến cho mỗi lần tiếp chiêu đều bị lôi lực phóng thích ra làm cho cơ thể trở nên mất dần cảm giác.
Phía bên ngoài sân đấu, chứng kiến màn lật ngược tình thế kỳ ảo của Lôi Lạc, Hỏa Long khẽ cau mày, đăm chiêu suy nghĩ.
“Tên Lôi Lạc này quả thật rất thông minh, biết lợi dụng địa hình trên cao để dẫn mây đen tụ lại phía trên, thông qua những tia sét để phục hồi lực chiến thuộc tính lôi của hắn. Lát nữa khi đối đầu với Kim Quốc cần phải chú ý vấn đề này.”
Còn bên đội Mộc Quốc, vừa nãy vẫn còn đang khí thế ngất trời bỗng nhiên tình thế đảo ngược khiến cho bọn họ rơi vào trong im lặng. Đặc biệt là vị thiếu niên đội trưởng, cũng là đại ca của Phong Trúc, lúc này sắc mặt đang cực kỳ khó chịu, hàm răng nghiến chặt vào nhau, bàn tay nắm chặt đến mức trở nên run rẩy. Anh ta đang rất lo lắng cho tiểu muội của mình.
“Phong Khoái sư thúc, thúc thấy Trúc nhi cơ hội chiến thắng hay không?” vị thiếu niên kia đột nhiên quay sang hỏi vị cường giả đứng kế bên.
“Trúc nhi có thiên phú rất tốt, khả năng xử lý tình huống cực kỳ thông minh. Hiện tại mặc dù đang bị áp đảo nhưng nếu có một chút sơ hở nào đó thì ta tin con bé sẽ biết cách chớp lấy thời cơ để giành chiến thắng. Giờ thì chúng ta chỉ có thể chờ đợi đến cuối trận mới biết được…” Thanh âm trầm đục lặng lẽ phát ra từ vị cường giả Mộc Quốc.
Nghe xong vị thiếu niên kia liền thả lỏng toàn thân, thở ra một hơi thật dài rồi nhanh chóng lấy lại phong thái tiêu sái ban đầu. Ánh mắt lại tiếp tục quay trở về võ đài thi đấu, kiên nhẫn chờ đợi.
Trên sàn đấu hiện giờ, Lôi Lạc đang muốn tận dụng thời cơ để chấm dứt trận đấu,vì vậy hắn ta không để cho đối thủ có được một phút giây ngơi nghỉ nào. Vừa đắc thủ một quyền, Lôi Lạc lại tiếp tục áp sát Phong Trúc để thi triển tiếp một đợt tấn công như dời non lấp bể của mình.
Vừa thấy Lôi Lạc lao tới, Phong Trúc bình tĩnh dùng phong lực tạo ra một bức tường chắn bằng gió sau đó bản thân ở phía sau nhanh chóng kết ấn thi triển chiêu thức.
Lôi Lạc vừa nhìn thấy bức tường chắn bằng gió liền giáng một quyền cực mạnh vào đó. Lôi lực mạnh mẽ cùng khí lực tràn trề bên ngoài trọng quyền dễ dàng phá tan được lớp phòng ngự thiếu kiên cố do thể lực suy giảm của Phong Trúc.
Lớp rào chắn vừa tan biến, Lôi Lạc tiếp tục tung thêm một quyền cực mạnh nữa về phía trước, nơi mà theo suy nghĩ chủ quan của hắn là sự hiện diện của Phong Trúc.
Quả thật phía sau tường chắn chính là Phong Trúc lúc này đang đưa tay lên trước mặt che lại vì hoảng sợ. Thấy vậy Lôi Lạc khẽ nhếch mép cười đắc chí. Đòn này chính thức sẽ kết thúc trận đấu tại đây và hắn đương nhiên sẽ trở thành người chiến thắng.
Trọng quyền đánh thẳng vào cơ thể Phong Trúc. Nhưng bất ngờ thay không hề có bất kỳ một tiếng hét đau đớn hay một tiếng va chạm nảy lửa, cũng không có cảnh người bị đánh văng đi. Tất cả những gì Lôi Lạc và mọi người có mặt trên quảng trường này trông thấy chính là cú đánh của Lôi Lạc đi xuyên qua một cái bóng trông rất giống Phong Trúc. Lúc này cái bóng kia bắt đầu mờ ảo dần rồi từ từ tiêu biến mất.
Lôi Lạc như ngẩn người ra vì sự việc không xảy ra như hắn đã dự liệu. Đột nhiên cảm nhận được nguy hiểm đang ập đến từ phía sau, Lôi Lạc nhanh như cắt quay người lại thì lập tức lãnh trọn một chưởng lực cực mạnh vào ngực. Chưởng lực mang theo phong lực mạnh mẽ khiến cho phần y phục phía trên của hắn bị xé toạc ra trong tíc tắc, cả người hắn không tự chủ liền phun ra một ngụm máu, cả thân thể bị bắn mạnh về phía sau, va mạnh vào nhóm người đến từ Thổ Quốc đang đứng quan chiến bên ngoài mới dừng lại được. Lúc này hắn đã hôn mê bất tỉnh!
Một chiêu định kết cục, chiêu vừa rồi chắc hẳn cũng đã là toàn lực của Phong Trúc mới có thể gây ra lực sát thương lớn như vậy. Cũng may Lôi Lạc chỉ bị lực công kích mạnh và bất ngờ làm cho ngất đi chứ không ảnh hưởng gì tới tính mạng. Thật là may mắn cho hắn.
Lúc này Ngưu Minh tiến đến quan sát tình trạng của Lôi Lạc rồi lập tức đưa tay lên hướng về phía Phong Trúc tuyên bố:
“Người chiến thắng trận đầu tiên là tuyển thủ Phong Trúc đến từ Mộc Quốc!”
Đến lúc này thì đám đông xung quanh mới ồ lên kinh ngạc và vỗ tay chúc mừng chiến thắng có phần bất ngờ của vị cô nương Phong Trúc kia. Không ngờ đến trong lúc nguy cấp như vậy mà vẫn có thể bình tĩnh sáng suốt đưa ra biện pháp để đảo ngược tình thế. Quả thật làm cho mọi người có mặt ở đây gật đầu tán thưởng.
Tuy giành được chiến thắng sau cùng nhưng thương thế của Phong Trúc cũng không nhẹ, tổn thương về khí lực và phong lực là khá lớn, cần phải nghỉ dưỡng một hồi lâu. Như vậy trận đấu sau chắc chắn là cô nàng sẽ không thể tiếp tục ra sân thi đấu tiếp được nữa.
Hai người đồng đội còn lại bên Mộc Quốc nhanh chóng lao lên sân đấu để dìu Phong Trúc xuống khu vực nghỉ ngơi.
“Tiểu Trúc đánh hay lắm, trận sau cứ yên tâm nghỉ ngơi, giao lại cho đại ca đi!” vị thiếu niên đội trưởng cúi nhìn Phong Trúc với ánh mắt đầy yêu thương và quan tâm, nhẹ nhàng nói.
“Vỹ ca cố lên, muội tin ca ca chắc chắn sẽ giành chiến thắng!” Phong Trúc giọng nói có chút yếu ớt, mệt nhọc nói.
Vị ca ca tên Phong Vỹ kia liền gật đầu để chứng tỏ sự tự tin của bản thân đồng thời để giúp cho tiểu muội của mình yên tâm hơn. Sau đó liền đưa Phong Trúc đến chỗ các vị cường giả Mộc Quốc để hồi sức và trị thương.
Phía bên Kim Quốc cũng nhanh chóng khiêng Lôi Lạc về để tiến hành trị liệu. Đứng bên ngoài quan sát, Lôi Thiểm khẽ lắc đầu đầy tiếc nuối khi mà Lôi Lạc chỉ chút nữa thôi đã có thể giành chiến thắng nếu hắn tỉnh táo và cẩn thận hơn. Dù sao thì mọi chuyện cũng đã kết thúc.
Sau khi hai bên đã rút khỏi khu vực thi đấu, Ngưu Minh liền bắt đầu trận đấu thứ hai.
“Trận kế tiếp, mời hai đấu thủ của Thủy Quốc và Thổ Quốc bước lên trên sàn đấu.”
Lần này hai đội đã có sự sắp xếp sẵn sàng nên hai đấu thủ cũng ngay lập tức xuất hiện trên võ đài.
Phía Thủy Quốc là một thiếu niên có mái tóc dài màu xám khá quỷ dị cùng gương mặt lạnh lùng đầy sát khí. Đây không ai khác ngoài Băng Thiết. Khi vừa nghe đến thi đấu là hắn liền giành lượt đánh đầu tiên. Bản tính ham chiến và háo thắng của gã vẫn không hề thay đổi mà trái lại còn điên cuồng hơn lúc trước.
Ở bên phía Thổ Quốc là sự xuất hiện của một mỹ nữ mặc bộ tử sắc y ôm sát cơ thể để lộ ra những đường cong mê người. Trên gương mặt chỉ có thể nhìn thấy được đôi mắt đẹp đầy ma mị của nữ nhân này, phần còn lại đã được che đi bởi một tấm khăn che mặt màu đen huyền bí. Từ trên người nữ nhân này toát ra một khí tức tử vong khá ghê rợn.
Ngay lúc cả hai tuyển thủ tiến tới vị trí chuẩn bị, Ngưu Minh đảo mắt qua hai người một lượt rồi giơ tay lên cao hô lớn:
“Trận thứ hai giữa Băng Thiết đến từ Thủy Quốc và Độc Cáp đến từ Thổ Quốc bắt đầu!”
Chỉ chờ âm thanh tín hiệu đó vang lên, Băng Thiết không chút chậm trễ lập tức ngưng tụ vô số Băng Tiêm phía trên không trung rồi chưởng mạnh tất cả chúng về phía Độc Cáp. Hàng vạn mũi Băng Tiêm liên tiếp lao vút đi tạo ra một màn công kích dày đặc với tốc độ kinh hồn. Khí thế thật là dữ dội và đáng sợ.
Thế nhưng như thế vẫn là chưa đủ để cho Độc Cáp phải run sợ, ánh mắt lơ đãng như không để ý đến đối thủ của mình, ngón tay khẽ vung lên lâp tức tạo ra một khối độc dịch dày đặc chắn ngay phía trước mặt. Những Băng Tiêm kia vừa lao vào trong khối độc dịch đó liền bị ăn mòn và tan biến đi trong nháy mắt. Chiêu thức phòng thủ đơn giản mà hiệu quả này khiến cho màn công kích như vũ bão của Băng Thiết trở thành vô nghĩa.
“Vị bằng hữu kia sao lại hung hăng quá vậy? sao không cùng ta tâm sự một chút nhỉ?” giọng nói êm ả như tiếng gió mùa thu khẽ phát ra từ mỹ nhân Thổ Quốc kia.
“Lắm chuyện, ta đây không rảnh!” thấy dáng vẻ ung dung thư thái của đối thủ, Băng Thiết nghiên răng tức giận quát lớn.
Hàn khí xung quanh cơ thể Băng Thiết đột nhiên tỏa ra mãnh liệt, kế đó hắn liền dồn băng lực vào hay tay rồi chưởng mạnh xuống mặt đất thi triển chiêu thức tiếp theo:
“Băng Sương Huyễn Cảnh”
Ngay sau âm thanh lạnh lùng đó, trên sàn đấu bỗng xuất hiện dày đặc sương khói do hàn khí tạo ra. Chiêu thức này có tác dụng cản trở tầm nhìn của đối thủ và gây ra ảo giác khi đang đứng trong phạm vi của nó.
Thấy đối thủ xuất chiêu gây ảo giác, Độc Cáp chợt che miệng cười khúc khích ra vẻ thích thú.
“Nếu ngươi đã muốn dùng đến ảo ảnh, ta đây sẽ cho ngươi thấy thế nào mới nào ảo ảnh chân chính!”
“Ảo Giới Độc Vụ”
Lần này thì một làn khói màu tím xanh từ cơ thể Độc Cáp bùng phát ra cường bạo hơn cỗ hàn khí ban nãy của Băng Thiết. Trên sân đấu hiện giờ không thể quan sát thấy gì ngoài hai luồng khói trắng trộn lẫn với tím xanh dày đặc, mù mịt.
Băng Thiết không ngờ tới Độc Cáp cũng thi triển chiêu thức gây ảo giác giống hắn, nhưng có chút khác biệt là làn khói tím xanh của Độc Cáp có chứa chất độc gây ảo giác tác dụng lên hệ thần kinh của con người còn khói băng của Băng Thiết chỉ đơn thuần là cản trở tầm nhìn của đối thủ rồi lợi dụng tốc độ di chuyển nhanh của bản thân để gây ra ảo giác. Xét đến mức độ nguy hiểm thì hiển nhiên chiêu thức của Độc Cáp đang chiếm ưu thế!
“Khốn nạn, lần này sơ ý quá rồi!” đưa tay lên che mũi và nhắm mắt lại, Băng Thiết vội vận chuyển khí lực ra bên ngoài để bảo vệ cơ thể khỏi ảnh hưởng của làn khói độc kia.
Ngay lúc Băng Thiết vừa vận khí lực lên thì một độc chưởng từ phía bên phải chợt đánh tới. Nhanh như chớp, Băng Thiết liền dựng Băng Tường lên để phòng ngự.
Một tiếng nổ lớn vang lên, Băng Tường sau đó liền bị xuyên thủng bởi độc tố ăn mòn cực mạnh từ chưởng lực kia. Tuy nhiên lượng độc lực cũng đã bị tiêu hao gần hết nên cũng không gây ra ảnh hưởng gì cho Băng Thiết.
“Băng Kích Chấn Địa”
Băng Thiết sau khi phát hiện ra hướng đối thủ vừa ra chiêu lập tức phát động kỹ năng công kích cực mạnh. Vô số băng cọc trong phạm vi bán kính năm mét xung quanh Băng Thiết đồng loạt từ dưới mặt sàn đấu đâm mạnh lên trên. Uy lực và phạm vi công kích quả thật kinh người!
Chỉ thấy một bóng đen bay vút lên trên không, thoát khỏi cỗ độc vụ cùng băng vụ kia. Hắc ảnh đó chính là Độc Cáp!
Từ trên cao, Độc Cáp vung hai tay ra hai bên rồi ngưng tụ thành hàng trăm hạt độc dịch lớn cỡ một trái táo rồi liên tiếp chưởng vào khối khói vụ phía bên dưới sàn đấu.
“Độc Vũ Sát”
Một cơn mưa độc dịch bay ào ạt xuống võ đài phía dưới. Số lượng độc dịch là vô cùng lớn, có thể bao phủ hết toàn bộ khu vực thi đấu trên quảng trường, việc né tránh chiêu thức kia là hoàn toàn không khả thi.
Những người đang quan sát bên ngoài chứng kiến đòn công kích này đều nhăn mặt nhíu mày hoặc lắc đầu lè lưỡi trước cường độ phá hoại khủng khiếp do chiêu thức này gây ra. Nhiều người còn thở phào nhẹ nhõm vì không đụng phải nữ nhân này, nếu không kết cục của họ chắc chắn sẽ rất thê thảm!
Mưa độc rơi xuống liên miên bất tận, bên trong đám khói kia cũng không có chút tín hiệu nào phát ra, mọi người đều lo lắng cho tính mạng của Băng Thiết. Không biết hắn có thể chống đỡ được chiêu thức khủng bố này hay không…
Ngay sau đó là một tiếng nổ kinh thiên động địa vang lên làm cho mặt sân thi đấu kịch liệt rung chuyển, khói bụi bốc lên mù mịt khiến cho tầm nhìn bị hạn chế, khó có thể quan sát được tình hình đang diễn ra trên võ đài.
Đột nhiên một cơn gió chợt quét mạnh ra xung quanh, xua tan đi màn khói vụ dày đặc do cát bụi tạo ra. Ngay khi đó, hai thân ảnh đã từ từ hiện ra tại trung tâm quảng trường.
Lúc này, Lôi Lạc đang khụy một gối ở dưới sân, nhìn sơ qua có thể thấy tình trạng của hắn hiện tại đang khá suy yếu do vừa dốc toàn lực vào chiêu thức vừa rồi. Khuôn mặt ướt đẫm mồ hôi, hơi thở có dấu hiệu rối loạn, ánh mắt đầy căm giận vẫn chằm chằm nhìn vào đối thủ.
Ở phía đối diện, Phong Trúc cuối cùng cũng đã hiện thân. Tuy nhiên tình hình hiện giờ của cô nàng cũng không phải hoàn toàn vô sự. Chiêu thức toàn lực vừa rồi đã ép cho nữ nhi này phải vận dụng khá nhiều phong lực cùng khí lực để chống đỡ, may mắn là vẫn có thể trụ vững được. Tất nhiên là bộ dáng hiện tại cũng khá chật vật và cũng có chút thở dốc.
"Khá lắm tiểu Lạc, giờ nha đầu kia đã không còn khả năng thi triển chiêu thức kia nữa rồi. Chỉ cần tập trung công kích liên tục sẽ giành được phần thắng!" Lôi Thiểm khẽ mỉm cười nói.
“Chỉ e hắn không còn đủ lực chiến để áp đảo đối thủ. Chiêu vừa nãy có vẻ như đã quá sức của hắn…” Lôi Kình lắc đầu, thở dài nói.
“Yên tâm, tên tiểu tử đó không phải dạng hữu dũng vô mưu đâu, chúng ta cứ chờ xem kịch hay ở phía sau.” Lôi Thiểm chợt lộ ra vẻ mặt đầy tinh quái, khẽ cười đáp.
Đối với một cường giả có nhiều kinh nghiệm giao đấu sinh tử thì dĩ nhiên con mắt đánh giá cũng sẽ rất khác. Chỉ dựa vào nhiêu đó thôi cũng đã thấy được chênh lệch khá lớn về khả năng quan sát giữa Lôi Thiểm và Lôi Kình.
Nghe vậy Lôi Kình cũng tỏ ra khá hiếu kỳ, ánh mắt lập tức quay trở lại sân đấu.
Hiện giờ Phong Trúc đang chiếm thế thượng phong, chính vì vậy tiếng hò reo cổ vũ từ phía Mộc Quốc cũng liên tục vang lên. Phong Trúc cũng không chút chần chừ, hai bàn tay di chuyển trong không trung, một lát sau đã xuất hiện hàng trăm mũi tên gió xoáy với vận tốc cực nhanh tạo ra những thanh âm vun vút cực kỳ ê tai. Kế đến liền dùng khí lực điều khiển tất cả những mũi tên chứa đầy phong lực đó bắn mạnh về phía Lôi Lạc đang chật vật cố gắng đứng dậy ở phía xa.
“Loạn Phi Phong Tiễn”
Thanh âm nhẹ nhàng nhưng quyết đoán chợt phát ra, tức thì vô số phong tiễn đồng loạt lao vút đi. Bay được một đoạn thì tất cả phong tiễn kia gần như hòa thành một mũi tên khổng lồ với cường độ cực kỳ cường hãn bay tới. Không khí xung quanh bị dư lực của chiêu thức này làm cho dao động mãnh liệt gây ra vô số cơn gió lốc nhỏ xung quanh khu vực thi đấu.
Khi mọi người đều nghĩ đến một chiến thắng hoàn hảo dành cho Phong Trúc thì đột nhiên ngân quang sáng rực bỗng nhiên phát ra từ cơ thể Lôi Lạc, cùng lúc đó, một tia sét khổng lồ từ đám mây đen lúc nãy đột ngột giáng thẳng vào người Lôi Lạc. Uy lực của cột sét này còn mạnh hơn cả chiêu thức ban nãy do Lôi Lạc vừa thi triển. Dư chấn của nó khiến cho đòn công kích cực mạnh của Phong Trúc bỗng chốc bị đánh tan.
Khuôn mặt ngẩn ngơ, đôi mắt kinh ngạc cùng cái miệng nhỏ nhắn xinh đẹp đang há hốc ra vì quá bất ngờ của Phong Trúc trước diễn biến không lường trước được này. Cơ thể cô nàng khẽ run rẩy trước uy lực kinh hồn của lôi trụ kia. Cả người Phong Trúc như bị đông cứng lại trong giây lát.
Trong khi đó, Lôi Lạc sau khi bị lôi trụ đánh trúng, không những không bị bất kỳ thương tích nào mà ngược lại trông sung mãn hơn trước rất nhiều. Có lẽ lôi lực bên trong lôi trụ kia đã giúp hắn ta phục hồi được năng lượng bên trong cơ thể. Quả là một điều đáng kinh ngạc, thế trận bây giờ lại nghiêng về phía Lôi Lạc.
“Sao hả, tiểu cô nương? để ta xem bây giờ ngươi có thể chạy trốn bằng cách nào.” Giọng nói đắc chí phát ra từ phía Lôi Lạc khi nhìn vào biểu hiện kinh ngạc của Phong Trúc.
Ngay sau đó, Lôi Lạc vận khí lực toàn thân, lôi quang khẽ chớp, cả thân người hắn đã áp sát trước mặt Phong Trúc.
Không chút chậm trễ, Phong Trúc nhanh chóng vận khí lực của mình ra để chống đỡ. Lúc này lợi thế về hình thể và sức mạnh thể chất đang được Lôi Lạc phát huy triệt để. Quyền cước không ngừng bay tới tấp về phía Phong Trúc. Thật tội nghiệp cho cô nàng Phong Trúc bỗng dưng bị rơi xuống thế hạ phong phải gồng mình chống đỡ thế công như vũ bão của Lôi Lạc.
Thủ lâu không công tất bại, sau vài phút gắng gượng chống đỡ, Phong Trúc đã bị một quyền khá nặng của Lôi Lạc đánh bay ngược về phía sau hơn năm thước. Khóe miệng đã xuất hiện vết máu, tay chân Phong Trúc giờ đây đã trở nên tê dại sau một đợt cuồng công của Lôi Lạc. Sức mạnh chênh lệch chỉ là một phần, chủ yếu là những đòn đánh của Lôi Lạc đều mang theo lôi lực khiến cho mỗi lần tiếp chiêu đều bị lôi lực phóng thích ra làm cho cơ thể trở nên mất dần cảm giác.
Phía bên ngoài sân đấu, chứng kiến màn lật ngược tình thế kỳ ảo của Lôi Lạc, Hỏa Long khẽ cau mày, đăm chiêu suy nghĩ.
“Tên Lôi Lạc này quả thật rất thông minh, biết lợi dụng địa hình trên cao để dẫn mây đen tụ lại phía trên, thông qua những tia sét để phục hồi lực chiến thuộc tính lôi của hắn. Lát nữa khi đối đầu với Kim Quốc cần phải chú ý vấn đề này.”
Còn bên đội Mộc Quốc, vừa nãy vẫn còn đang khí thế ngất trời bỗng nhiên tình thế đảo ngược khiến cho bọn họ rơi vào trong im lặng. Đặc biệt là vị thiếu niên đội trưởng, cũng là đại ca của Phong Trúc, lúc này sắc mặt đang cực kỳ khó chịu, hàm răng nghiến chặt vào nhau, bàn tay nắm chặt đến mức trở nên run rẩy. Anh ta đang rất lo lắng cho tiểu muội của mình.
“Phong Khoái sư thúc, thúc thấy Trúc nhi cơ hội chiến thắng hay không?” vị thiếu niên kia đột nhiên quay sang hỏi vị cường giả đứng kế bên.
“Trúc nhi có thiên phú rất tốt, khả năng xử lý tình huống cực kỳ thông minh. Hiện tại mặc dù đang bị áp đảo nhưng nếu có một chút sơ hở nào đó thì ta tin con bé sẽ biết cách chớp lấy thời cơ để giành chiến thắng. Giờ thì chúng ta chỉ có thể chờ đợi đến cuối trận mới biết được…” Thanh âm trầm đục lặng lẽ phát ra từ vị cường giả Mộc Quốc.
Nghe xong vị thiếu niên kia liền thả lỏng toàn thân, thở ra một hơi thật dài rồi nhanh chóng lấy lại phong thái tiêu sái ban đầu. Ánh mắt lại tiếp tục quay trở về võ đài thi đấu, kiên nhẫn chờ đợi.
Trên sàn đấu hiện giờ, Lôi Lạc đang muốn tận dụng thời cơ để chấm dứt trận đấu,vì vậy hắn ta không để cho đối thủ có được một phút giây ngơi nghỉ nào. Vừa đắc thủ một quyền, Lôi Lạc lại tiếp tục áp sát Phong Trúc để thi triển tiếp một đợt tấn công như dời non lấp bể của mình.
Vừa thấy Lôi Lạc lao tới, Phong Trúc bình tĩnh dùng phong lực tạo ra một bức tường chắn bằng gió sau đó bản thân ở phía sau nhanh chóng kết ấn thi triển chiêu thức.
Lôi Lạc vừa nhìn thấy bức tường chắn bằng gió liền giáng một quyền cực mạnh vào đó. Lôi lực mạnh mẽ cùng khí lực tràn trề bên ngoài trọng quyền dễ dàng phá tan được lớp phòng ngự thiếu kiên cố do thể lực suy giảm của Phong Trúc.
Lớp rào chắn vừa tan biến, Lôi Lạc tiếp tục tung thêm một quyền cực mạnh nữa về phía trước, nơi mà theo suy nghĩ chủ quan của hắn là sự hiện diện của Phong Trúc.
Quả thật phía sau tường chắn chính là Phong Trúc lúc này đang đưa tay lên trước mặt che lại vì hoảng sợ. Thấy vậy Lôi Lạc khẽ nhếch mép cười đắc chí. Đòn này chính thức sẽ kết thúc trận đấu tại đây và hắn đương nhiên sẽ trở thành người chiến thắng.
Trọng quyền đánh thẳng vào cơ thể Phong Trúc. Nhưng bất ngờ thay không hề có bất kỳ một tiếng hét đau đớn hay một tiếng va chạm nảy lửa, cũng không có cảnh người bị đánh văng đi. Tất cả những gì Lôi Lạc và mọi người có mặt trên quảng trường này trông thấy chính là cú đánh của Lôi Lạc đi xuyên qua một cái bóng trông rất giống Phong Trúc. Lúc này cái bóng kia bắt đầu mờ ảo dần rồi từ từ tiêu biến mất.
Lôi Lạc như ngẩn người ra vì sự việc không xảy ra như hắn đã dự liệu. Đột nhiên cảm nhận được nguy hiểm đang ập đến từ phía sau, Lôi Lạc nhanh như cắt quay người lại thì lập tức lãnh trọn một chưởng lực cực mạnh vào ngực. Chưởng lực mang theo phong lực mạnh mẽ khiến cho phần y phục phía trên của hắn bị xé toạc ra trong tíc tắc, cả người hắn không tự chủ liền phun ra một ngụm máu, cả thân thể bị bắn mạnh về phía sau, va mạnh vào nhóm người đến từ Thổ Quốc đang đứng quan chiến bên ngoài mới dừng lại được. Lúc này hắn đã hôn mê bất tỉnh!
Một chiêu định kết cục, chiêu vừa rồi chắc hẳn cũng đã là toàn lực của Phong Trúc mới có thể gây ra lực sát thương lớn như vậy. Cũng may Lôi Lạc chỉ bị lực công kích mạnh và bất ngờ làm cho ngất đi chứ không ảnh hưởng gì tới tính mạng. Thật là may mắn cho hắn.
Lúc này Ngưu Minh tiến đến quan sát tình trạng của Lôi Lạc rồi lập tức đưa tay lên hướng về phía Phong Trúc tuyên bố:
“Người chiến thắng trận đầu tiên là tuyển thủ Phong Trúc đến từ Mộc Quốc!”
Đến lúc này thì đám đông xung quanh mới ồ lên kinh ngạc và vỗ tay chúc mừng chiến thắng có phần bất ngờ của vị cô nương Phong Trúc kia. Không ngờ đến trong lúc nguy cấp như vậy mà vẫn có thể bình tĩnh sáng suốt đưa ra biện pháp để đảo ngược tình thế. Quả thật làm cho mọi người có mặt ở đây gật đầu tán thưởng.
Tuy giành được chiến thắng sau cùng nhưng thương thế của Phong Trúc cũng không nhẹ, tổn thương về khí lực và phong lực là khá lớn, cần phải nghỉ dưỡng một hồi lâu. Như vậy trận đấu sau chắc chắn là cô nàng sẽ không thể tiếp tục ra sân thi đấu tiếp được nữa.
Hai người đồng đội còn lại bên Mộc Quốc nhanh chóng lao lên sân đấu để dìu Phong Trúc xuống khu vực nghỉ ngơi.
“Tiểu Trúc đánh hay lắm, trận sau cứ yên tâm nghỉ ngơi, giao lại cho đại ca đi!” vị thiếu niên đội trưởng cúi nhìn Phong Trúc với ánh mắt đầy yêu thương và quan tâm, nhẹ nhàng nói.
“Vỹ ca cố lên, muội tin ca ca chắc chắn sẽ giành chiến thắng!” Phong Trúc giọng nói có chút yếu ớt, mệt nhọc nói.
Vị ca ca tên Phong Vỹ kia liền gật đầu để chứng tỏ sự tự tin của bản thân đồng thời để giúp cho tiểu muội của mình yên tâm hơn. Sau đó liền đưa Phong Trúc đến chỗ các vị cường giả Mộc Quốc để hồi sức và trị thương.
Phía bên Kim Quốc cũng nhanh chóng khiêng Lôi Lạc về để tiến hành trị liệu. Đứng bên ngoài quan sát, Lôi Thiểm khẽ lắc đầu đầy tiếc nuối khi mà Lôi Lạc chỉ chút nữa thôi đã có thể giành chiến thắng nếu hắn tỉnh táo và cẩn thận hơn. Dù sao thì mọi chuyện cũng đã kết thúc.
Sau khi hai bên đã rút khỏi khu vực thi đấu, Ngưu Minh liền bắt đầu trận đấu thứ hai.
“Trận kế tiếp, mời hai đấu thủ của Thủy Quốc và Thổ Quốc bước lên trên sàn đấu.”
Lần này hai đội đã có sự sắp xếp sẵn sàng nên hai đấu thủ cũng ngay lập tức xuất hiện trên võ đài.
Phía Thủy Quốc là một thiếu niên có mái tóc dài màu xám khá quỷ dị cùng gương mặt lạnh lùng đầy sát khí. Đây không ai khác ngoài Băng Thiết. Khi vừa nghe đến thi đấu là hắn liền giành lượt đánh đầu tiên. Bản tính ham chiến và háo thắng của gã vẫn không hề thay đổi mà trái lại còn điên cuồng hơn lúc trước.
Ở bên phía Thổ Quốc là sự xuất hiện của một mỹ nữ mặc bộ tử sắc y ôm sát cơ thể để lộ ra những đường cong mê người. Trên gương mặt chỉ có thể nhìn thấy được đôi mắt đẹp đầy ma mị của nữ nhân này, phần còn lại đã được che đi bởi một tấm khăn che mặt màu đen huyền bí. Từ trên người nữ nhân này toát ra một khí tức tử vong khá ghê rợn.
Ngay lúc cả hai tuyển thủ tiến tới vị trí chuẩn bị, Ngưu Minh đảo mắt qua hai người một lượt rồi giơ tay lên cao hô lớn:
“Trận thứ hai giữa Băng Thiết đến từ Thủy Quốc và Độc Cáp đến từ Thổ Quốc bắt đầu!”
Chỉ chờ âm thanh tín hiệu đó vang lên, Băng Thiết không chút chậm trễ lập tức ngưng tụ vô số Băng Tiêm phía trên không trung rồi chưởng mạnh tất cả chúng về phía Độc Cáp. Hàng vạn mũi Băng Tiêm liên tiếp lao vút đi tạo ra một màn công kích dày đặc với tốc độ kinh hồn. Khí thế thật là dữ dội và đáng sợ.
Thế nhưng như thế vẫn là chưa đủ để cho Độc Cáp phải run sợ, ánh mắt lơ đãng như không để ý đến đối thủ của mình, ngón tay khẽ vung lên lâp tức tạo ra một khối độc dịch dày đặc chắn ngay phía trước mặt. Những Băng Tiêm kia vừa lao vào trong khối độc dịch đó liền bị ăn mòn và tan biến đi trong nháy mắt. Chiêu thức phòng thủ đơn giản mà hiệu quả này khiến cho màn công kích như vũ bão của Băng Thiết trở thành vô nghĩa.
“Vị bằng hữu kia sao lại hung hăng quá vậy? sao không cùng ta tâm sự một chút nhỉ?” giọng nói êm ả như tiếng gió mùa thu khẽ phát ra từ mỹ nhân Thổ Quốc kia.
“Lắm chuyện, ta đây không rảnh!” thấy dáng vẻ ung dung thư thái của đối thủ, Băng Thiết nghiên răng tức giận quát lớn.
Hàn khí xung quanh cơ thể Băng Thiết đột nhiên tỏa ra mãnh liệt, kế đó hắn liền dồn băng lực vào hay tay rồi chưởng mạnh xuống mặt đất thi triển chiêu thức tiếp theo:
“Băng Sương Huyễn Cảnh”
Ngay sau âm thanh lạnh lùng đó, trên sàn đấu bỗng xuất hiện dày đặc sương khói do hàn khí tạo ra. Chiêu thức này có tác dụng cản trở tầm nhìn của đối thủ và gây ra ảo giác khi đang đứng trong phạm vi của nó.
Thấy đối thủ xuất chiêu gây ảo giác, Độc Cáp chợt che miệng cười khúc khích ra vẻ thích thú.
“Nếu ngươi đã muốn dùng đến ảo ảnh, ta đây sẽ cho ngươi thấy thế nào mới nào ảo ảnh chân chính!”
“Ảo Giới Độc Vụ”
Lần này thì một làn khói màu tím xanh từ cơ thể Độc Cáp bùng phát ra cường bạo hơn cỗ hàn khí ban nãy của Băng Thiết. Trên sân đấu hiện giờ không thể quan sát thấy gì ngoài hai luồng khói trắng trộn lẫn với tím xanh dày đặc, mù mịt.
Băng Thiết không ngờ tới Độc Cáp cũng thi triển chiêu thức gây ảo giác giống hắn, nhưng có chút khác biệt là làn khói tím xanh của Độc Cáp có chứa chất độc gây ảo giác tác dụng lên hệ thần kinh của con người còn khói băng của Băng Thiết chỉ đơn thuần là cản trở tầm nhìn của đối thủ rồi lợi dụng tốc độ di chuyển nhanh của bản thân để gây ra ảo giác. Xét đến mức độ nguy hiểm thì hiển nhiên chiêu thức của Độc Cáp đang chiếm ưu thế!
“Khốn nạn, lần này sơ ý quá rồi!” đưa tay lên che mũi và nhắm mắt lại, Băng Thiết vội vận chuyển khí lực ra bên ngoài để bảo vệ cơ thể khỏi ảnh hưởng của làn khói độc kia.
Ngay lúc Băng Thiết vừa vận khí lực lên thì một độc chưởng từ phía bên phải chợt đánh tới. Nhanh như chớp, Băng Thiết liền dựng Băng Tường lên để phòng ngự.
Một tiếng nổ lớn vang lên, Băng Tường sau đó liền bị xuyên thủng bởi độc tố ăn mòn cực mạnh từ chưởng lực kia. Tuy nhiên lượng độc lực cũng đã bị tiêu hao gần hết nên cũng không gây ra ảnh hưởng gì cho Băng Thiết.
“Băng Kích Chấn Địa”
Băng Thiết sau khi phát hiện ra hướng đối thủ vừa ra chiêu lập tức phát động kỹ năng công kích cực mạnh. Vô số băng cọc trong phạm vi bán kính năm mét xung quanh Băng Thiết đồng loạt từ dưới mặt sàn đấu đâm mạnh lên trên. Uy lực và phạm vi công kích quả thật kinh người!
Chỉ thấy một bóng đen bay vút lên trên không, thoát khỏi cỗ độc vụ cùng băng vụ kia. Hắc ảnh đó chính là Độc Cáp!
Từ trên cao, Độc Cáp vung hai tay ra hai bên rồi ngưng tụ thành hàng trăm hạt độc dịch lớn cỡ một trái táo rồi liên tiếp chưởng vào khối khói vụ phía bên dưới sàn đấu.
“Độc Vũ Sát”
Một cơn mưa độc dịch bay ào ạt xuống võ đài phía dưới. Số lượng độc dịch là vô cùng lớn, có thể bao phủ hết toàn bộ khu vực thi đấu trên quảng trường, việc né tránh chiêu thức kia là hoàn toàn không khả thi.
Những người đang quan sát bên ngoài chứng kiến đòn công kích này đều nhăn mặt nhíu mày hoặc lắc đầu lè lưỡi trước cường độ phá hoại khủng khiếp do chiêu thức này gây ra. Nhiều người còn thở phào nhẹ nhõm vì không đụng phải nữ nhân này, nếu không kết cục của họ chắc chắn sẽ rất thê thảm!
Mưa độc rơi xuống liên miên bất tận, bên trong đám khói kia cũng không có chút tín hiệu nào phát ra, mọi người đều lo lắng cho tính mạng của Băng Thiết. Không biết hắn có thể chống đỡ được chiêu thức khủng bố này hay không…
Tác giả :
Tây Phạm