Bạn Mới! Thật Khó Bẻ Cong
Chương 6-2
"Cạch"
"Cả lp hôm nay chúng ta sẽ đón thêm một thành Viên ms"
"Ủa sao nay lp mik nhiều thành Viên ms vậy cô" một bạn nhanh nhảu hỏi cô Linh
"Cô cũng chẳn biết, nhà trường sắp sao thì là vậy"
"Người ms có khi nào... " Phong Thanh đang rất hỗn loạn thì người ms đã bước vào và thu hết biểu cảm trên mặt cô.
"Cả hc chung lp cũng ko muốn sao? " trong lòng người đó có chút trầm xuống
"Xin chào! Tôi tên Bạch Kì Duyên. Xin đc giúp đỡ" ns rồi cô chuyển xuống ngồi xuống kế Khải Minh, sau Phong Thanh.
"Này. Ai cho cô ngồi kế tôi" Khải Minh lên tiếng một cách lạnh lùng.
Kì Duyên liết nhìn Khải minh một cái rồi ns vs chất giọng còn lạnh hơn cả Khải Minh làm hắn có chút yếu thế hơn.
"Nếu ko phải chỗ kế Thanh đã có người tôi tội gì phải làm khổ mik xuống đây ngồi"
"Vậy sao ko lên dành. Ánh Nguyệt xuống ngồi vs tôi đi. "
"Ko"
Kì Duyên thấy vậy có chút buồn cười vì hắn thật ngu ngốc.
"Tôi ko ngu như cậu, làm vậy chỉ tổ làm trò cười" ns rồi lấy điện thoại ra lướt face ngon lành. (Lp 11S là lp hc giỏi nhất khối nên đc đặt quyền vào lp ko hẳn phải hc chỉ cần thi từ 9 trở lên thì vẫn ở trong lp)
"Cô.. " hắn thật tức đến chết đi sống lại mà.
______
Ra về...
Kì Duyên bước đến chỗ Phong Thanh chưa kịp mở miệng thì Phong Thanh liền bậc dậy kéo Ánh Nguyệt chạy đi.
"Ha... Phong Thanh em thật sự yêu người đó sao? Vậy thì em yêu người nào nhưng ko phải tôi thì người đó cùng em sống cũng ko yên đâu" dùng ánh mắt lạnh lẽo nhìn theo.
Ra tới cổng Ánh Nguyệt chợt dưng lại
"Sao chạy nhanh vậy. Có phải vì tránh cô gái tên Kì.. Kì gì đó khi nãy ko? "
Phong Thanh có chút bối rối ko biết trả lời làm sao
"Đó là Kì Duyên. Tôi kéo cô đi nhanh, cô chở tôi về chung đi, hôm nay ko đi xe" Ánh Nguyệt nhìn Phong Thanh đầy nghi ngờ.
"Thật.. Mau lấy xe đi"
Ánh Nguyệt ko tra hỏi nữa cũng bỏ qua. Nếu thật sự muốn theo đuổi cô thì tốt nhất đừng gieo thêm giống cây đào tới lúc mọc thành cây thì đừng trách cô.
"Cả lp hôm nay chúng ta sẽ đón thêm một thành Viên ms"
"Ủa sao nay lp mik nhiều thành Viên ms vậy cô" một bạn nhanh nhảu hỏi cô Linh
"Cô cũng chẳn biết, nhà trường sắp sao thì là vậy"
"Người ms có khi nào... " Phong Thanh đang rất hỗn loạn thì người ms đã bước vào và thu hết biểu cảm trên mặt cô.
"Cả hc chung lp cũng ko muốn sao? " trong lòng người đó có chút trầm xuống
"Xin chào! Tôi tên Bạch Kì Duyên. Xin đc giúp đỡ" ns rồi cô chuyển xuống ngồi xuống kế Khải Minh, sau Phong Thanh.
"Này. Ai cho cô ngồi kế tôi" Khải Minh lên tiếng một cách lạnh lùng.
Kì Duyên liết nhìn Khải minh một cái rồi ns vs chất giọng còn lạnh hơn cả Khải Minh làm hắn có chút yếu thế hơn.
"Nếu ko phải chỗ kế Thanh đã có người tôi tội gì phải làm khổ mik xuống đây ngồi"
"Vậy sao ko lên dành. Ánh Nguyệt xuống ngồi vs tôi đi. "
"Ko"
Kì Duyên thấy vậy có chút buồn cười vì hắn thật ngu ngốc.
"Tôi ko ngu như cậu, làm vậy chỉ tổ làm trò cười" ns rồi lấy điện thoại ra lướt face ngon lành. (Lp 11S là lp hc giỏi nhất khối nên đc đặt quyền vào lp ko hẳn phải hc chỉ cần thi từ 9 trở lên thì vẫn ở trong lp)
"Cô.. " hắn thật tức đến chết đi sống lại mà.
______
Ra về...
Kì Duyên bước đến chỗ Phong Thanh chưa kịp mở miệng thì Phong Thanh liền bậc dậy kéo Ánh Nguyệt chạy đi.
"Ha... Phong Thanh em thật sự yêu người đó sao? Vậy thì em yêu người nào nhưng ko phải tôi thì người đó cùng em sống cũng ko yên đâu" dùng ánh mắt lạnh lẽo nhìn theo.
Ra tới cổng Ánh Nguyệt chợt dưng lại
"Sao chạy nhanh vậy. Có phải vì tránh cô gái tên Kì.. Kì gì đó khi nãy ko? "
Phong Thanh có chút bối rối ko biết trả lời làm sao
"Đó là Kì Duyên. Tôi kéo cô đi nhanh, cô chở tôi về chung đi, hôm nay ko đi xe" Ánh Nguyệt nhìn Phong Thanh đầy nghi ngờ.
"Thật.. Mau lấy xe đi"
Ánh Nguyệt ko tra hỏi nữa cũng bỏ qua. Nếu thật sự muốn theo đuổi cô thì tốt nhất đừng gieo thêm giống cây đào tới lúc mọc thành cây thì đừng trách cô.
Tác giả :
Vương Tuyết Nguyệt