Bàn Long
Chương 72: Khiếu Ngải Lệ Tư đích nữ hài (hạ)
"Gì vậy?" Lâm Lôi nhướng mày ngoái đầu lại.
Tạp Lam lập tức bước tới, cảm kích nói: "Ta tên là Tạp Lam, vô cùng cảm tạ sự trợ giúp của ngươi, nếu không có ngươi sợ rằng Ngải Lệ Tư đã chết rồi."
Thiếu nữ tên Ngải Lệ Tư lúc này cũng chạy tới, nàng trong lòng hiển nhiên vẫn còn có phần sợ hãi, ngực phập phồng thở dốc, có điều đôi mắt mông lung kia lại đang tò mò chăm chú nhìn Lâm Lôi: "Cảm ơn ngươi đã cứu mạng, ta tên Ngải Lệ Tư, tên đầy đủ là Ngải Lệ Tư Đạt Phu, ta cũng là Địa hệ ma pháp sư."
Lâm Lôi ánh mắt thoáng dừng lại trên người Ngải Lệ Tư trong chốc lát.
Không thể không thừa nhận, Ngải Lệ Tư là một cô gái có khí chất phi thường, loại khí chất khiến cho người ta chỉ cần thoáng nhìn thôi cũng phải đem lòng trìu mến, căn bản là không cần phải phô trương, mọi thứ cứ như là tạo hóa vốn dĩ đã sẵn có vậy.
"Lâm Lôi, giữa Ma Thú sơn mạch kể cả người khác có gặp nguy hiểm, hình như ngươi bình thường vốn không hề ra tay cứu người mà, hôm nay sao lại như vậy?" Giọng chế giễu của Đức Lâm Kha Ốc Đặc vang lên trong đầu Lâm Lôi, "A, ta biết rồi, ngươi nhất định là đã thích cô bé tên Ngải Lệ Tư này rồi."
Lâm Lôi nhíu mày.
"Đức Lâm gia gia, không phải là ta không cứu, mà là ở trong Ma Thú sơn mạch, người ta gặp phải ma thú thì tối thiểu cũng là lục cấp ma thú, hoặc là thất cấp ma thú, ta không có khả năng cứu. Giết một con ngũ cấp ma thú không khó, ta cũng chỉ thuận tay mà cứu thôi." Lâm Lôi lập tức giải thích với Đức Lâm Kha Ốc Đặc.
Đức Lâm Kha Ốc Đặc chỉ cười cười, không nói gì thêm nữa.
"Ta tên là Thác Ni, không biết ma pháp sư đại nhân tên gọi là chi?" Một gã thiếu niên khác cũng lên tiếng.
Lâm Lôi thờ ơ nhìn lại đám người này: "Các ngươi tiến nhập vào Ma Thú sơn mạch này đã lâu chưa?"
"Ngày đầu tiên." Tạp Lam bất đắc dĩ nói, "Chúng ta cũng không ngờ rằng mới ngày đầu tiến nhập vào Ma Thú sơn mạch đã gặp phải ngũ cấp ma thú, thực là quá xui xẻo. Dựa theo những gì sách giới thiệu, khu vực bên ngoài chỉ có tam cấp, tứ cấp ma thú. Chúng ta bốn người đến đây cũng không quá nguy hiểm."
"Ngu xuẩn." Lâm Lôi lắc đầu đáp.
Nữ cung tiễn thủ tên gọi Ni Nhã kia tức thì nổi giận: "Này, tiểu tử ngươi kiêu ngạo cái gì? Chỉ là cứu Ngải Lệ Tư thôi, dựa vào cái gì mà dám mắng chúng ta?"
"Ni Nhã." Tạp Lam quát.
Lâm Lôi cũng trực tiếp nói: "Ta thực sự rất bội phục sự dũng cảm của các ngươi, cũng dám tiến nhập vào Ma Thú sơn mạch này. Đồng thời ta cũng không thể không khen vận khí của các ngươi quá tốt, trên đường đi không gặp phải giặc cướp."
"Giặc cướp?" Tạp Lam mấy người nhìn nhau, bọn họ đích xác là không có gặp cướp đường.
Ma Thú sơn mạch dài quá ngàn dặm, từ khắp các nơi đều có thể tiến vào dãy Ma Thú, có không gặp phải cướp đường cũng là chuyện bình thường.
"Ta nói cho các ngươi hay, nếu không muốn chết, bây giờ hãy mau lập tức rời khỏi Ma Thú sơn mạch." Lâm Lôi ôn tồn nói.
"Tại sao? Chẳng lẽ bên ngoài Ma Thú sơn mạch có rất nhiều ngũ cấp ma thú?" Thiếu niên tên gọi Thác Ni nghi hoặc hỏi.
Lâm Lôi lạnh nhạt đáp: "Tại Ma Thú sơn mạch, đặc biệt là ở bên ngoài, điều nguy hiểm nhất không phải là ma thú, mà chính là con người. Bốn người các ngươi, thực lực chẳng những yếu, mà lại không có kinh nghiệm gì. Ta tin rằng lũ người tham lam nhất định sẽ không buông tha cho các ngươi. Các ngươi mới chỉ là ngày đầu tiên vào Ma Thú sơn mạch, nên chưa bị người khác phát hiện, nếu không thì nhất định đã sớm giết chết bốn người các ngươi rồi."
"Nguy hiểm nhất chính là loài người?" Tạp Lam kia khẽ nhíu mày, nhưng chỉ trong chốc lát sắc mặt đã đại biến.
Y lập tức cung kính nói với Lâm Lôi: "Ma pháp sư đại nhân, chúng ta hôm nay mới vào Ma Thú sơn mạch, đối với những chuyện trong sơn mạch cũng chỉ biết đại khái, lúc quyết định tới đây cũng là chuyện bí mật. Ta hy vọng ma pháp sư đại nhân có thể trợ giúp chúng ta, cùng rời khỏi Ma Thú sơn mạch có được không?"
Lâm Lôi không khỏi nhướng mày.
Hắn không thích phiền toái. Nhưng nếu năm người này trên đường về gặp cướp, thì thực sự sẽ rất nguy hiểm.
"Ma pháp sư đại nhân, mong ngài hỗ trợ." Ngải Lệ Tư cũng cầu khẩn nói.
Lâm Lôi đưa mắt nhìn Ngải Lệ Tư, nhìn ánh mắt cầu khẩn của nàng, tưởng tượng đến cảnh Ngải Lệ Tư bị bọn cướp đường giết chết, Lâm Lôi trong lòng mềm nhũn, đành gật đầu đáp: "Được rồi, ta cũng là thuận đường đi ra ngoài, đi cùng các ngươi một đoạn đường vậy. Tuy nhiên trên đường trở về nếu gặp phải cướp, ta chỉ có thể cam đoan là sẽ tận lực hỗ trợ, nếu các ngươi có ai bị giết, ta cũng không có cách nào đâu đấy."
Tạp Lam mừng rỡ lập tức gật đầu: "Ma pháp sư đại nhân có thể giúp chúng ta, là chúng ta đã vô cùng cảm kích rồi."
Lâm Lôi gật gật đầu, tiếp tục tiến bước, quay lưng về phía bốn người, trực tiếp nói: "Đi theo ta."
Tạp Lam bốn người lập tức đi theo Lâm Lôi, dưới sự bảo vệ của Lâm Lôi rời khỏi Ma Thú sơn mạch, hướng phía thành thị đi tới.
Trên đường quay về, Tạp Lam bốn người cũng biết tên Lâm Lôi, 'Ngải Lệ Tư' cũng là Địa hệ ma pháp sư, đối với Lâm Lôi lại càng thêm phần sùng bái, Ngải Lệ Tư năm nay cũng mười lăm tuổi, tại Uy Lâm ma pháp học viện cũng được xem là đệ nhất thiên tài.
Cho dù là như thế, nàng hiện tại cũng chỉ vừa mới đạt tới tứ cấp ma pháp sư. Thành tích ấy, tại Ân Tư Đặc Học viện cũng chỉ có thể xem là hạng trung đẳng.
Lúc nghỉ ngơi, Lâm Lôi cùng với bọn Tạp Lam, Ngải Lệ Tư bắt đầu ăn tối. Lâm Lôi, Ngải Lệ Tư hai người ngồi cạnh nhau.
"Lâm Lôi đại ca, huynh thực là lợi hại, mới mười bốn tuổi đã đạt tới ngũ cấp ma pháp sư, ta đoán chừng chắc phải đợi đến năm hai mươi tuổi quá." Ngải Lệ Tư hâm mộ nhìn Lâm Lôi.
"Ta vẫn chưa là gì, Địch Khắc Tây - đệ nhất thiên tài của học viện chúng ta, chín tuổi đạt tứ cấp ma pháp sư, mười hai tuổi đã thành ngũ cấp ma pháp sư." Lâm Lôi tùy ý đáp, hắn cũng không có nói ... mình mười ba tuổi là tứ cấp ma pháp sư, nhưng mười bốn tuổi đã đạt tới ngũ cấp ma pháp sư.
Gần một năm, đã vượt qua Địch Khắc Tây ba năm.
"Chín tuổi đã là tứ cấp ma pháp sư? Ta mười lăm tuổi mà mới vừa trở thành tứ cấp ma pháp sư. Hơn nữa ta lại là đệ nhất thiên tài trong học viện. Học viện Uy Lâm chúng ta so với Ân Tư Đặc Học viện các người thì kém xa." Ngải Lệ Tư than thở.
"Lâm Lôi đại ca, ta cảm giác Địa đột thương trận của huynh uy lực hình như rất lớn, so với một số ngũ cấp đệ tử trong học viện chúng ta còn lợi hại hơn, tại sao lại như vậy?" Ngải Lệ Tư cũng là Địa hệ ma pháp sư, đương nhiên phát hiện ra điểm khác biệt của Lâm Lôi.
Lâm Lôi lạnh nhạt cười, đâu chỉ là do uy lực, trên thực tế Địa đột thương trận tốc độ phát ra cũng đã là cực nhanh rồi.
"Địa hệ ma pháp, vốn là bắt nguồn từ đại địa ..." Lâm Lôi liền giảng giải cho Ngải Lệ Tư, trên thực tế nếu nói về sự am hiểu Địa hệ ma pháp, Lâm Lôi so với các sư phụ của Ân tư đặc học viện còn có phần tinh thâm hơn, bởi vì hắn có một sư phụ ở cấp bậc Thánh vực.
Ngải Lệ Tư ngẩng đầu nhìn Lâm Lôi, tập trung tinh thần chú ý lắng nghe.
Một người giảng, một người nghe, khoảng cách giữa hai người càng ngày càng gần. Lâm Lôi cũng hoàn toàn đắm chìm trong giảng giải, tới lúc tạm ngừng thì mới phát hiện ra khoảng cách giữa hai người chỉ bằng một nắm tay. Nguồn truyện: Truyện FULL
Lâm Lôi trong lòng ngẩn ra, đây là lần đâu tiên hắn ở gần một cô gái sát như thế, đặc biệt là từ khoảng cách này ngắm nhìn đôi mắt mông lung của Ngải Lệ Tư, cái mũi thanh tú, thậm chí Lâm Lôi còn có thể cảm nhận được hơi thở của đối phương, ngửi thấy hương vị trên người nàng.
"Lâm Lôi đại ca, huynh sao lại không nói nữa?" Ngải Lệ Tư nghi hoặc hỏi, nhưng chỉ trong chốc lát khi Ngải Lệ Tư có phản ứng, lập tức tách xa ra khỏi Lâm Lôi, đồng thời 'Sắc' mặt bỗng đỏ bừng lên, rực rỡ cứ như một trái táo vậy.
Lâm Lôi cũng cố gắng bình ổn lại tâm tình, sau đó đứng lên quay về phía mấy người, làm bộ không có chuyện gì nói: "Tốt rồi, tất cả mọi người đã ăn no, bây giờ tiếp tục đi, tranh thủ về đến thành sớm một chút."
Tạp Lam lập tức bước tới, cảm kích nói: "Ta tên là Tạp Lam, vô cùng cảm tạ sự trợ giúp của ngươi, nếu không có ngươi sợ rằng Ngải Lệ Tư đã chết rồi."
Thiếu nữ tên Ngải Lệ Tư lúc này cũng chạy tới, nàng trong lòng hiển nhiên vẫn còn có phần sợ hãi, ngực phập phồng thở dốc, có điều đôi mắt mông lung kia lại đang tò mò chăm chú nhìn Lâm Lôi: "Cảm ơn ngươi đã cứu mạng, ta tên Ngải Lệ Tư, tên đầy đủ là Ngải Lệ Tư Đạt Phu, ta cũng là Địa hệ ma pháp sư."
Lâm Lôi ánh mắt thoáng dừng lại trên người Ngải Lệ Tư trong chốc lát.
Không thể không thừa nhận, Ngải Lệ Tư là một cô gái có khí chất phi thường, loại khí chất khiến cho người ta chỉ cần thoáng nhìn thôi cũng phải đem lòng trìu mến, căn bản là không cần phải phô trương, mọi thứ cứ như là tạo hóa vốn dĩ đã sẵn có vậy.
"Lâm Lôi, giữa Ma Thú sơn mạch kể cả người khác có gặp nguy hiểm, hình như ngươi bình thường vốn không hề ra tay cứu người mà, hôm nay sao lại như vậy?" Giọng chế giễu của Đức Lâm Kha Ốc Đặc vang lên trong đầu Lâm Lôi, "A, ta biết rồi, ngươi nhất định là đã thích cô bé tên Ngải Lệ Tư này rồi."
Lâm Lôi nhíu mày.
"Đức Lâm gia gia, không phải là ta không cứu, mà là ở trong Ma Thú sơn mạch, người ta gặp phải ma thú thì tối thiểu cũng là lục cấp ma thú, hoặc là thất cấp ma thú, ta không có khả năng cứu. Giết một con ngũ cấp ma thú không khó, ta cũng chỉ thuận tay mà cứu thôi." Lâm Lôi lập tức giải thích với Đức Lâm Kha Ốc Đặc.
Đức Lâm Kha Ốc Đặc chỉ cười cười, không nói gì thêm nữa.
"Ta tên là Thác Ni, không biết ma pháp sư đại nhân tên gọi là chi?" Một gã thiếu niên khác cũng lên tiếng.
Lâm Lôi thờ ơ nhìn lại đám người này: "Các ngươi tiến nhập vào Ma Thú sơn mạch này đã lâu chưa?"
"Ngày đầu tiên." Tạp Lam bất đắc dĩ nói, "Chúng ta cũng không ngờ rằng mới ngày đầu tiến nhập vào Ma Thú sơn mạch đã gặp phải ngũ cấp ma thú, thực là quá xui xẻo. Dựa theo những gì sách giới thiệu, khu vực bên ngoài chỉ có tam cấp, tứ cấp ma thú. Chúng ta bốn người đến đây cũng không quá nguy hiểm."
"Ngu xuẩn." Lâm Lôi lắc đầu đáp.
Nữ cung tiễn thủ tên gọi Ni Nhã kia tức thì nổi giận: "Này, tiểu tử ngươi kiêu ngạo cái gì? Chỉ là cứu Ngải Lệ Tư thôi, dựa vào cái gì mà dám mắng chúng ta?"
"Ni Nhã." Tạp Lam quát.
Lâm Lôi cũng trực tiếp nói: "Ta thực sự rất bội phục sự dũng cảm của các ngươi, cũng dám tiến nhập vào Ma Thú sơn mạch này. Đồng thời ta cũng không thể không khen vận khí của các ngươi quá tốt, trên đường đi không gặp phải giặc cướp."
"Giặc cướp?" Tạp Lam mấy người nhìn nhau, bọn họ đích xác là không có gặp cướp đường.
Ma Thú sơn mạch dài quá ngàn dặm, từ khắp các nơi đều có thể tiến vào dãy Ma Thú, có không gặp phải cướp đường cũng là chuyện bình thường.
"Ta nói cho các ngươi hay, nếu không muốn chết, bây giờ hãy mau lập tức rời khỏi Ma Thú sơn mạch." Lâm Lôi ôn tồn nói.
"Tại sao? Chẳng lẽ bên ngoài Ma Thú sơn mạch có rất nhiều ngũ cấp ma thú?" Thiếu niên tên gọi Thác Ni nghi hoặc hỏi.
Lâm Lôi lạnh nhạt đáp: "Tại Ma Thú sơn mạch, đặc biệt là ở bên ngoài, điều nguy hiểm nhất không phải là ma thú, mà chính là con người. Bốn người các ngươi, thực lực chẳng những yếu, mà lại không có kinh nghiệm gì. Ta tin rằng lũ người tham lam nhất định sẽ không buông tha cho các ngươi. Các ngươi mới chỉ là ngày đầu tiên vào Ma Thú sơn mạch, nên chưa bị người khác phát hiện, nếu không thì nhất định đã sớm giết chết bốn người các ngươi rồi."
"Nguy hiểm nhất chính là loài người?" Tạp Lam kia khẽ nhíu mày, nhưng chỉ trong chốc lát sắc mặt đã đại biến.
Y lập tức cung kính nói với Lâm Lôi: "Ma pháp sư đại nhân, chúng ta hôm nay mới vào Ma Thú sơn mạch, đối với những chuyện trong sơn mạch cũng chỉ biết đại khái, lúc quyết định tới đây cũng là chuyện bí mật. Ta hy vọng ma pháp sư đại nhân có thể trợ giúp chúng ta, cùng rời khỏi Ma Thú sơn mạch có được không?"
Lâm Lôi không khỏi nhướng mày.
Hắn không thích phiền toái. Nhưng nếu năm người này trên đường về gặp cướp, thì thực sự sẽ rất nguy hiểm.
"Ma pháp sư đại nhân, mong ngài hỗ trợ." Ngải Lệ Tư cũng cầu khẩn nói.
Lâm Lôi đưa mắt nhìn Ngải Lệ Tư, nhìn ánh mắt cầu khẩn của nàng, tưởng tượng đến cảnh Ngải Lệ Tư bị bọn cướp đường giết chết, Lâm Lôi trong lòng mềm nhũn, đành gật đầu đáp: "Được rồi, ta cũng là thuận đường đi ra ngoài, đi cùng các ngươi một đoạn đường vậy. Tuy nhiên trên đường trở về nếu gặp phải cướp, ta chỉ có thể cam đoan là sẽ tận lực hỗ trợ, nếu các ngươi có ai bị giết, ta cũng không có cách nào đâu đấy."
Tạp Lam mừng rỡ lập tức gật đầu: "Ma pháp sư đại nhân có thể giúp chúng ta, là chúng ta đã vô cùng cảm kích rồi."
Lâm Lôi gật gật đầu, tiếp tục tiến bước, quay lưng về phía bốn người, trực tiếp nói: "Đi theo ta."
Tạp Lam bốn người lập tức đi theo Lâm Lôi, dưới sự bảo vệ của Lâm Lôi rời khỏi Ma Thú sơn mạch, hướng phía thành thị đi tới.
Trên đường quay về, Tạp Lam bốn người cũng biết tên Lâm Lôi, 'Ngải Lệ Tư' cũng là Địa hệ ma pháp sư, đối với Lâm Lôi lại càng thêm phần sùng bái, Ngải Lệ Tư năm nay cũng mười lăm tuổi, tại Uy Lâm ma pháp học viện cũng được xem là đệ nhất thiên tài.
Cho dù là như thế, nàng hiện tại cũng chỉ vừa mới đạt tới tứ cấp ma pháp sư. Thành tích ấy, tại Ân Tư Đặc Học viện cũng chỉ có thể xem là hạng trung đẳng.
Lúc nghỉ ngơi, Lâm Lôi cùng với bọn Tạp Lam, Ngải Lệ Tư bắt đầu ăn tối. Lâm Lôi, Ngải Lệ Tư hai người ngồi cạnh nhau.
"Lâm Lôi đại ca, huynh thực là lợi hại, mới mười bốn tuổi đã đạt tới ngũ cấp ma pháp sư, ta đoán chừng chắc phải đợi đến năm hai mươi tuổi quá." Ngải Lệ Tư hâm mộ nhìn Lâm Lôi.
"Ta vẫn chưa là gì, Địch Khắc Tây - đệ nhất thiên tài của học viện chúng ta, chín tuổi đạt tứ cấp ma pháp sư, mười hai tuổi đã thành ngũ cấp ma pháp sư." Lâm Lôi tùy ý đáp, hắn cũng không có nói ... mình mười ba tuổi là tứ cấp ma pháp sư, nhưng mười bốn tuổi đã đạt tới ngũ cấp ma pháp sư.
Gần một năm, đã vượt qua Địch Khắc Tây ba năm.
"Chín tuổi đã là tứ cấp ma pháp sư? Ta mười lăm tuổi mà mới vừa trở thành tứ cấp ma pháp sư. Hơn nữa ta lại là đệ nhất thiên tài trong học viện. Học viện Uy Lâm chúng ta so với Ân Tư Đặc Học viện các người thì kém xa." Ngải Lệ Tư than thở.
"Lâm Lôi đại ca, ta cảm giác Địa đột thương trận của huynh uy lực hình như rất lớn, so với một số ngũ cấp đệ tử trong học viện chúng ta còn lợi hại hơn, tại sao lại như vậy?" Ngải Lệ Tư cũng là Địa hệ ma pháp sư, đương nhiên phát hiện ra điểm khác biệt của Lâm Lôi.
Lâm Lôi lạnh nhạt cười, đâu chỉ là do uy lực, trên thực tế Địa đột thương trận tốc độ phát ra cũng đã là cực nhanh rồi.
"Địa hệ ma pháp, vốn là bắt nguồn từ đại địa ..." Lâm Lôi liền giảng giải cho Ngải Lệ Tư, trên thực tế nếu nói về sự am hiểu Địa hệ ma pháp, Lâm Lôi so với các sư phụ của Ân tư đặc học viện còn có phần tinh thâm hơn, bởi vì hắn có một sư phụ ở cấp bậc Thánh vực.
Ngải Lệ Tư ngẩng đầu nhìn Lâm Lôi, tập trung tinh thần chú ý lắng nghe.
Một người giảng, một người nghe, khoảng cách giữa hai người càng ngày càng gần. Lâm Lôi cũng hoàn toàn đắm chìm trong giảng giải, tới lúc tạm ngừng thì mới phát hiện ra khoảng cách giữa hai người chỉ bằng một nắm tay. Nguồn truyện: Truyện FULL
Lâm Lôi trong lòng ngẩn ra, đây là lần đâu tiên hắn ở gần một cô gái sát như thế, đặc biệt là từ khoảng cách này ngắm nhìn đôi mắt mông lung của Ngải Lệ Tư, cái mũi thanh tú, thậm chí Lâm Lôi còn có thể cảm nhận được hơi thở của đối phương, ngửi thấy hương vị trên người nàng.
"Lâm Lôi đại ca, huynh sao lại không nói nữa?" Ngải Lệ Tư nghi hoặc hỏi, nhưng chỉ trong chốc lát khi Ngải Lệ Tư có phản ứng, lập tức tách xa ra khỏi Lâm Lôi, đồng thời 'Sắc' mặt bỗng đỏ bừng lên, rực rỡ cứ như một trái táo vậy.
Lâm Lôi cũng cố gắng bình ổn lại tâm tình, sau đó đứng lên quay về phía mấy người, làm bộ không có chuyện gì nói: "Tốt rồi, tất cả mọi người đã ăn no, bây giờ tiếp tục đi, tranh thủ về đến thành sớm một chút."
Tác giả :
Ngã Cật Tây Hồng Thị