Bàn Long
Chương 574: Trưởng lão
Long đạo uốn lượn. Lâm Lôi cực nhanh phi hành.
"Trước bởi vì sinh tử chiến khiến tộc trưởng tức giận. Ta lúc ấy còn lo lắng theo sát tộc trưởng rời đi tưởng rằng sẽ gặp phải nguy hiểm gì, ai có thể tưởng chẳng những một chút trừng phạt không có mà đảo mắt, ta đã thành gia tộc trưởng lão!" Lâm Lôi nhìn bộ khải giáp mang hoa văn trên người, không khỏi nở nụ cười.
"Thế sự biến hóa, đích xác kỳ lạ." Lâm Lôi cảm thán.
"Trưởng lão!" Đại lượng chiến sĩ tuần tra trên Long đạo nhìn thấy Lâm Lôi bay tới liền cung kính hành lễ.
Lâm Lôi nhìn đám chiến sĩ tuần tra một cái, khẽ gật đầu.
Dưới sự cung kính hành lễ của chiến sĩ tuần tra, Lâm Lôi khẽ đi qua.
Nhìn bóng lưng Lâm Lôi rời đi một tên chiến sĩ nhíu mày nói: "Vị trưởng lão kia hình như là Lâm Lôi vừa tham gia sinh tử chiến. Đội trưởng, ngươi cũng đi nhìn, vừa rồi là Lâm Lôi sao?"
"Không thấy rõ, hình như là Lâm Lôi." Đội trưởng tuần tra tiểu đội cũng nói.
"Chính là Lâm Lôi, ta nhận ra mà."
"Sao, Lâm Lôi tham gia sinh tử chiến thành trưởng lão rồi?" Không ít tuần tra chiến sĩ không quan sát sinh tử chiến đều nghi hoặc.
"Trở thành trưởng lão kỳ quái sao, nếu không phải cuối cùng có tộc trưởng tới Y Mạn Nữu Nhĩ trưởng lão đã có thể bị giết. Lâm Lôi đại nhân tuyệt đối có thực lực thất tinh ác ma thực lực!"
Dù sao chiến sĩ tuần tra đến quan chiến cũng có chừng mấy ngàn, Lâm Lôi phi hành tại Long đạo bị không ít người nhận ra, rất nhanh tin tức Lâm Lôi trở thành trưởng lão dưới sự truyền bá của tuần tra chiến sĩ có tốc độ cực nhanh.
"Tới rồi." Lâm Lôi nhìn về đại hạp cốc phía trước. Thân thể xẹt qua hình hồ tuyến, liền tiến vào trong.
Lâm Lôi trực tiếp bay về phía chỗ ở của Ngọc Lan nhất mạch, tại giữa không trung Lâm Lôi liền thấy nơi cửa chỗ ở của mình đang tụ tập một đám người. Ba Lỗ Khắc, Tháp La Sa, Áo Lợi Duy Á đến hơn mười người tụ tập tại đây.
"Hy vọng Lâm Lôi không gặp chuyện không may." Cáp Trạch Đức thở dài nói "Ngọc Lan nhất mạch ta xuất hiện một cao thủ hiếm có như vậy, nếu bị ... ai!" Bất tri bất giác trung toàn bộ người của Ngọc Lan nhất mạch đều muốn Lâm Lôi trở thành trụ cột của nhất mạch.
Trụ cột như thế nào có thể ngã?
"Cũng không biết tộc trưởng sẽ trừng phạt Lâm Lôi thế nào?" Hi Tắc cũng lo lắng nói.
"Trong Tử vong cốc nhìn thì tộc trưởng rất nghiêm lệ." Áo Lợi Duy Á nhíu mày nói.
"Yên tâm, tộc trưởng ít nhất sẽ không giết Lâm Lôi." Ba Lỗ Khắc lên tiếng. Hắn biết tứ thần thú gia tộc đang vây trong nguy cơ, lúc này tộc trưởng sẽ không bao giờ giết cao thủ.
Địch Lỵ Á chỉ cau mày, vẫn lẳng lặng chờ.
"Lão Đại về." Bối Bối đột ngột lên tiếng đồng thời ngẩng đầu nhìn lên phía trên.
"Lâm Lôi về?" Một đám người lập tức theo ánh mắt Bối Bối đều ngẩng đầu hướng phía trên nhìn lại. Chỉ thấy phía trên nhàn nhạt vụ khí một đạo thân ảnh nhanh chóng trực tiếp từ trên trời giáng xuống, Ba Lỗ Khắc cùng một đám người cũng chỉ là mơ hồ thấy các sắc vầng sáng.
Thân ảnh hạ xuống đất, đúng là Lâm Lôi!
Ba Lỗ Khắc, Tháp La Sa một đám người nhìn thấy Lâm Lôi chợt đều trợn mắt há mồm.
Toàn thân Lâm Lôi bao phủ trong khải giáp màu xanh, trên khải giáp còn có hoa văn phức tạp màu vàng có vẻ cổ phác mà lại cao quý, đặc biệt hai vai được phủ phi phong. Trên phi phong có ma văn phức tạp thâm ảo không lường được, các sắc vầng sáng nhàn nhạt ở trong đó lưu chuyển.
Dĩ nhiên là trang phục của trưởng lão!
"Lâm ... Lâm Lôi?" Ba Lỗ Khắc, Thụy Ân, Đế Lâm đám người đều kinh ngạc nhìn Lâm Lôi.
"Tộc trưởng." Lâm Lôi cười cười nhìn mọi người.
"Lâm Lôi. Ngươi thành trưởng lão rồi?" Cáp Trạch Đức hai mắt càng trừng lớn hơn.
Trong Thanh Long nhất tộc trưởng lão tuyệt là gia tộc chánh thức cao tầng. Mỗi một vị trưởng lão, đều là thất tinh ác ma, đủ để khiến vô số tộc nhân sùng bái, ngưỡng thị, bọn họ biết Lâm Lôi thực lực cường hãn nhưng không ai có thể tưởng ...
Lâm Lôi thành trưởng lão!
"Mọi người đừng đứng ở ngoài. Vào trong rồi hãy nói." Lâm Lôi cười lên tiếng.
"Đúng. Đều vào trong đi." Ba Lỗ Khắc kinh tỉnh lại liền nói "Lâm Lôi, ngươi theo tộc trưởng, các trưởng lão rời đi tới cùng xảy ra chuyện gì. Đợi lát nữa cần phải nói rõ ràng, ta bây giờ còn rất mơ hồ."
"Tộc trưởng ..." Lâm Lôi vừa muốn nói chuyện.
"Gọi ta một tiếng Ba Lỗ Khắc là được." Ba Lỗ Khắc nhìn trang phục trưởng lão trên người Lâm Lôi "Lâm Lôi. Ngươi bây giờ chính là trưởng lão có thể để Lâm Lôi ngươi xưng tộc trưởng cũng chỉ có một người kia mà thôi."
Lâm Lôi hiểu được ý của Ba Lỗ Khắc nên cười nói: "Trong đại hạp cốc này ta sẽ còn xưng hô ngươi là tộc trưởng."
Ba Lỗ Khắc nhìn thấy vẻ mặt Lâm Lôi biết phản bác không được đành chỉ có thể đáp ứng.
Tất cả thành viên trọng yếu của Ngọc Lan nhất mạch tụ tập cùng một chỗ cùng nghe Lâm Lôi kể lại. Lâm Lôi đương nhiên cũng chỉ là kể lại giản lược. Giấu đi một chút bí mật nên trong quá trình kể lại mọi người đều vì Lâm Lôi mà cảm thấy may mắn đồng thời cũng vì Lâm Lôi mà cảm thấy tự hào. Nguồn truyện: Truyện FULL
Lâm Lôi, trưởng lão thứ ba mươi sáu của trưởng lão đoàn!
Ngọc Lan nhất mạch tại Thanh long nhất tộc, địa vị rất thấp, thế nhưng hôm nay bọn họ nhất mạch xuất hiện một trưởng lão nên địa vị của Ngọc Lan nhất mạch đã có thể hoàn toàn khác, dù sao cả gia tộc cũng chỉ có vài trưởng lão như vậy.
Nhất mạch chính mình có trưởng lão. Tộc nhân trong Thiên Tế sơn mạch cũng tôn trọng.
Sáng sớm hôm sau, trong phòng Lâm Lôi.
"Địch Lỵ Á, vốn ta định lẳng lặng tu luyện như vậy cho đến khi đạt tới thượng vị thần, thế nhưng ... xin lỗi, bây giờ làm trưởng lão, sợ rằng không có cuộc sống yên tĩnh như trước." Lâm Lôi ôm lấy Địch Lỵ Á xin lỗi.
Địch Lỵ Á cười, ngẩng đầu nhìn Lâm Lôi: "Ngươi không cần phải xin lỗi."
"Lâm Lôi!" một đạo thanh âm vang lên trong đầu Lâm Lôi.
Lâm Lôi ngẩn ra, quay sang Địch Lỵ Á xin lỗi cười nói: "Không ngờ nhanh như vậy. Ngày hôm qua ta mới thành trưởng lão bây giờ đã có người tới tìm ta."
"Ngươi đi đi."
Lâm Lôi khẽ gật đầu, thân thể hóa thành ảo ảnh bay ra phòng trực tiếp hướng bầu trời bay tới. Trên bầu trời của đại hạp cốc, một tuấn mỹ nam tử mặc trang phục đang lăng không mà đứng, chính là Gia Duy trưởng lão.
"Lâm Lôi." Gia Duy cười nói.
"Gia Duy, có chuyện gì sao?" Lâm Lôi dò hỏi.
"Ngày hôm qua ngươi thành trưởng lão, phỏng chừng ngươi đối với các quyền lực trách nhiệm của trưởng lão đều không hay biết." Gia Duy cười nói "Tộc trưởng nói ta trao đổi với ngươi tỉ mỉ một chút."
Con mắt Lâm Lôi sáng ngời: "Cám ơn."
"Ngươi sẽ không ở đây kêu để ta nói chứ?" Gia Duy cười nói.
Lâm Lôi nhìn lại bốn phía, lúc này chính mình cùng Gia Duy đang ở giữa không trung trên đại hạp cốc tiếp khách nhân ở đây quả thực bất hảo nên cười nói: "Gia Duy, đi, tới chỗ ở của ta rồi nói." Dứt lời, Lâm Lôi, Gia Duy hai đại trưởng lão liền trực tiếp hướng phía dưới bay xuống.
Lúc này một đạo nhân ảnh từ dưới đại hạp cốc bay lên, chính là A Tư Lỗ người đã khi nhục Ngọc Lan nhất mạch khi Lâm Lôi vừa tới Thiên Tế sơn mạch.
"Cuộc sống quả là nhàm chán, bát đại gia tộc thời khắc mơ tưởng diệt được tứ thần thú gia tộc chúng ta, ngay cả đám tuần tra chiến sĩ chúng ta muốn nghỉ ngơi cũng không thể ra, chỉ có thể ở trong sơn mạch."
"Cũng may là, còn có nửa tháng nữa sẽ tới ngàn năm luân trị, tới lượt ta đi tuần tra, tuần tra tổng so với ở trong hạp cốc còn tốt hơn." A Tư Lỗ tâm tình cực tốt nhưng đột nhiên hắn quay đầu hướng xa xa nhìn lại, có hai thân ảnh mơ hồ vừa lóe lên đã tiêu mất.
"Ân? Trưởng lão?" A Tư Lỗ kinh hãi "Hai gã trưởng lão sao lại đến chỗ hẻo lánh này của chúng ta."
Đại hạp cốc này trong Thanh long nhất tộc cũng thuộc về một góc rất hẻo lánh. Bình thường như thế nào có thể nhìn thấy trưởng lão?
"Trong hai trưởng lão có một bóng người rất quen thuộc." A Tư Lỗ nhíu mày, bởi vì giữa đại hạp cốc có đám sương, hơn nữa hai vị trưởng lão tốc độ quá nhanh A Tư Lỗ cũng không thấy rõ "Người nọ có chút giống Lâm Lôi!"
A Tư Lỗ lập tức nở nụ cười "Sao có thể, vậy Lâm Lôi thuộc Ngọc Lan nhất mạch, thực lực tuy rất mạnh nhưng sao có thể so cùng trưởng lão. Càng đừng nói tới trở thành trưởng lão, chút thực lực của hắn cũng chỉ có thể tại đây xưng hùng thôi."
A Tư Lỗ không quan tâm nữa chỉ cười cười rồi trực tiếp bay ra khỏi đại hạp cốc.
Trong phòng khách Lâm Lôi cùng Gia Duy hai người bắt đầu nói chuyện.
Theo trao đổi với nhau Lâm Lôi đối với rất nhiều chuyện của gia tộc càng thêm rõ ràng, không khỏi thầm than trong lòng: "Quyền lực trưởng lão ghê gớm thực, toàn bộ Thanh long nhất tộc cơ hồ đều là các trưởng lão quản sự, tộc trưởng mặc dù lợi hại, nhưng bình thường cũng không nhúng tay vào."
"Gia Duy nghe ngươi nói nhiều như vậy, trong tộc trưởng lão phụ trách không ít chuyện a." Lâm Lôi cười nói "Không biết ta đi quản cái gì?"
"Ngươi đừng gấp, bây giờ chuyện trong tộc đều có người phụ trách, cũng có thể nói ngươi tạm thời không có việc gì phải làm." Gia Duy cười nói "Ngươi bây giờ hoàn toàn có thể hưởng thụ quyền lực của trưởng lão, lại không cần phải lo làm việc gì."
"Ngươi chỗ ở vân vân, đều đã an bài ổn chưa." Gia Duy nói "Còn nữa, ngươi bây giờ có thể mời Ngọc Lan nhất mạch đổi sang một địa phương tốt hơn để ở lại."
"Không cần, ta ở đây rất tốt." Lâm Lôi nhíu mày nói "Gia Duy, nghe ý tứ ngươi nói, ta bây giờ dường không chỗ nào hữu sự sao?" Hôm nay gia tộc bị vây trong nguy cơ chính mình sao có thể nhàn nhã đi chơi như vậy?
"Đương nhiên nếu có chuyện gì cũng không phải bây giờ, đợi trưởng lão tập hội đi!" Gia Duy nói "Trưởng lão tập hội mỗi ngàn năm cử hành một lần, mỗi lần tập hội sẽ phân phối nhiệm vụ, ngươi là tân nhậm trưởng lão đến lúc đó sẽ tự phân phối chuyện muốn làm."
Lâm Lôi chợt hiểu.
"Cho nên ngươi bây giờ hãy hưởng thụ cuộc sống nhàn nhã đi đến khi sau tập hội ngươi muốn nhàn nhã đi chơi cũng đều không được." Gia Duy a a cười nói "Cuộc sống nhàn nhã đi chơi các trưởng lão khác đều mộng cũng không được đó."
Lâm Lôi cười cười: "Được rồi, Gia Duy, lần sau trưởng lão tập hội còn có bao lâu?" ngàn năm một lần tập hội có lẽ chính mình còn có mấy trăm năm cuộc sống nhàn nhã đi chơi.
"Mười năm ngày!" Gia Duy nói.
"Mười năm ngày?" Lâm Lôi kinh ngạc.
Ngàn năm mới một lần tập hội, chính mình lại xảo ngộ như vậy chỉ cách có mười năm ngày?
"Đúng, cho nên ta nói ngươi hãy quý trọng đoạn cuộc sống nhàn nhã này." Gia Duy cười cười "Được rồi, ta phải đi rồi, lúc trưởng lão tập hội sẽ có người mời ngươi tới tham gia."
Lâm Lôi cũng đứng lên tiễn Gia Duy rời đi.
Trong đại hạp cốc.
"Lâm Lôi thuộc Ngọc Lan nhất mạch, thành trưởng lão sao? Không khả năng!"
"Là thực đó, Ngọc Lan nhất mạch những người đó đều đang đắc ý nói, nhìn bộ dáng không giống là giả đâu. Thế nhưng nói thực đi, Ngọc Lan nhất mạch những người đó đắc ý càng khiến người ta khó chịu."
"Là bọn hắn khoác lác đó."
Loại nghị luận này không ngừng truyền bá trong đại hạp cốc. Ngọc Lan nhất mạch chỉ có mấy trăm tộc nhân, khi đám tộc nhân biết Lâm Lôi là trưởng lão liền có không ít người nói cho các chi mạch khác ở cùng đại hạp cốc.
Người đều muốn thể diện.
Mà thần càng muốn thể diện. Lâm Lôi có thể trở thành trưởng lão gia tộc, quá khứ bị xem thường người của Ngọc Lan nhất mạch đương nhiên muốn hảo hảo tuyên truyền một phen.
A Tư Lỗ đang đi ra khỏi chỗ ở, hắn muốn đi đổi ca.
"A Tư Lỗ đại nhân, ta nghe nói Lâm Lôi thành trưởng lão, là thực sao?" Chợt có người đến hỏi A Tư Lỗ, A Tư Lỗ chính là thượng vị thần. Trong đại hạp cốc cũng coi như là một nhân vật lợi hại.
"Các ngươi đừng nghe người Ngọc Lan nhất mạch nói phét, Lâm Lôi mà là trưởng lão, sao có thể?" A Tư Lỗ cười nói "Hơn nữa ngày hôm qua ta còn thấy Lâm Lôi, hắn cũng chỉ là mặc đồ rất bình thường." Hắn cũng không biết, Lâm Lôi ở trong đại hạp cốc không muốn mặc trang phục của trưởng lão.
Đột nhiên hắn sững sờ, hắn nhớ lại lần chính mình từng nhìn thấy thân ảnh hai gã trưởng lão nên từ đáy lòng chợt sinh ra nghi hoặc.
"Ta đã nói không có khả năng." Mấy người kia lập tức lên tiếng "Ngọc Lan nhất mạch mà cũng muốn có một vị trưởng lão?"
"Đợi lát nữa ta sẽ đi hỏi các chiến sĩ khác của gia tộc thì biết." A Tư Lỗ nói, đại hạp cốc khá hẻo lánh, cao thủ quá ít, đối với tin tức trong gia tộc biết cũng chậm.
Mấy người lập tức tiễn A Tư Lỗ rời đi.
Đúng lúc đó -
"Lâm Lôi trưởng lão!" Thanh âm sang sảng đột nhiên vang vọng khắp đại hạp cốc. Nhất thời toàn bộ người trong đại hạp cốc, hoặc là đang tu luyện hoặc là đang ba ba hai hai tụ tập cùng một chỗ hoặc là đang phi hành tất cả đều đứng im.
A Tư Lỗ cũng im lặng.
Nhất thời đại lượng bóng người đang từ chỗ thanh âm phát ra bay tới bọn họ đều nhìn kỹ lại - chỉ thấy ba gã Hắc bào nhân cung kính bay xuống tới, mà Lâm Lôi giờ phút này cũng bay ra.
"Trưởng lão tập hội bắt đầu sao?" Lâm Lôi mở miệng.
"Dạ. Trưởng lão." Ba Hắc bào nhân khom người.
"Đi thôi." Lâm Lôi bay lên trước, ba gã hắc bào nhân đều cung kính đi theo.
Tất cả người trong đại hạp cốc đều há mồm trợn mắt nhìn cảnh này, đặc biệt hôm nay Lâm Lôi đã mặc trang phục của trưởng lão. Phi phong mang vầng sáng đang lưu chuyển càng khiến chi không ít nhân sợ đến ngây người.
"Trước bởi vì sinh tử chiến khiến tộc trưởng tức giận. Ta lúc ấy còn lo lắng theo sát tộc trưởng rời đi tưởng rằng sẽ gặp phải nguy hiểm gì, ai có thể tưởng chẳng những một chút trừng phạt không có mà đảo mắt, ta đã thành gia tộc trưởng lão!" Lâm Lôi nhìn bộ khải giáp mang hoa văn trên người, không khỏi nở nụ cười.
"Thế sự biến hóa, đích xác kỳ lạ." Lâm Lôi cảm thán.
"Trưởng lão!" Đại lượng chiến sĩ tuần tra trên Long đạo nhìn thấy Lâm Lôi bay tới liền cung kính hành lễ.
Lâm Lôi nhìn đám chiến sĩ tuần tra một cái, khẽ gật đầu.
Dưới sự cung kính hành lễ của chiến sĩ tuần tra, Lâm Lôi khẽ đi qua.
Nhìn bóng lưng Lâm Lôi rời đi một tên chiến sĩ nhíu mày nói: "Vị trưởng lão kia hình như là Lâm Lôi vừa tham gia sinh tử chiến. Đội trưởng, ngươi cũng đi nhìn, vừa rồi là Lâm Lôi sao?"
"Không thấy rõ, hình như là Lâm Lôi." Đội trưởng tuần tra tiểu đội cũng nói.
"Chính là Lâm Lôi, ta nhận ra mà."
"Sao, Lâm Lôi tham gia sinh tử chiến thành trưởng lão rồi?" Không ít tuần tra chiến sĩ không quan sát sinh tử chiến đều nghi hoặc.
"Trở thành trưởng lão kỳ quái sao, nếu không phải cuối cùng có tộc trưởng tới Y Mạn Nữu Nhĩ trưởng lão đã có thể bị giết. Lâm Lôi đại nhân tuyệt đối có thực lực thất tinh ác ma thực lực!"
Dù sao chiến sĩ tuần tra đến quan chiến cũng có chừng mấy ngàn, Lâm Lôi phi hành tại Long đạo bị không ít người nhận ra, rất nhanh tin tức Lâm Lôi trở thành trưởng lão dưới sự truyền bá của tuần tra chiến sĩ có tốc độ cực nhanh.
"Tới rồi." Lâm Lôi nhìn về đại hạp cốc phía trước. Thân thể xẹt qua hình hồ tuyến, liền tiến vào trong.
Lâm Lôi trực tiếp bay về phía chỗ ở của Ngọc Lan nhất mạch, tại giữa không trung Lâm Lôi liền thấy nơi cửa chỗ ở của mình đang tụ tập một đám người. Ba Lỗ Khắc, Tháp La Sa, Áo Lợi Duy Á đến hơn mười người tụ tập tại đây.
"Hy vọng Lâm Lôi không gặp chuyện không may." Cáp Trạch Đức thở dài nói "Ngọc Lan nhất mạch ta xuất hiện một cao thủ hiếm có như vậy, nếu bị ... ai!" Bất tri bất giác trung toàn bộ người của Ngọc Lan nhất mạch đều muốn Lâm Lôi trở thành trụ cột của nhất mạch.
Trụ cột như thế nào có thể ngã?
"Cũng không biết tộc trưởng sẽ trừng phạt Lâm Lôi thế nào?" Hi Tắc cũng lo lắng nói.
"Trong Tử vong cốc nhìn thì tộc trưởng rất nghiêm lệ." Áo Lợi Duy Á nhíu mày nói.
"Yên tâm, tộc trưởng ít nhất sẽ không giết Lâm Lôi." Ba Lỗ Khắc lên tiếng. Hắn biết tứ thần thú gia tộc đang vây trong nguy cơ, lúc này tộc trưởng sẽ không bao giờ giết cao thủ.
Địch Lỵ Á chỉ cau mày, vẫn lẳng lặng chờ.
"Lão Đại về." Bối Bối đột ngột lên tiếng đồng thời ngẩng đầu nhìn lên phía trên.
"Lâm Lôi về?" Một đám người lập tức theo ánh mắt Bối Bối đều ngẩng đầu hướng phía trên nhìn lại. Chỉ thấy phía trên nhàn nhạt vụ khí một đạo thân ảnh nhanh chóng trực tiếp từ trên trời giáng xuống, Ba Lỗ Khắc cùng một đám người cũng chỉ là mơ hồ thấy các sắc vầng sáng.
Thân ảnh hạ xuống đất, đúng là Lâm Lôi!
Ba Lỗ Khắc, Tháp La Sa một đám người nhìn thấy Lâm Lôi chợt đều trợn mắt há mồm.
Toàn thân Lâm Lôi bao phủ trong khải giáp màu xanh, trên khải giáp còn có hoa văn phức tạp màu vàng có vẻ cổ phác mà lại cao quý, đặc biệt hai vai được phủ phi phong. Trên phi phong có ma văn phức tạp thâm ảo không lường được, các sắc vầng sáng nhàn nhạt ở trong đó lưu chuyển.
Dĩ nhiên là trang phục của trưởng lão!
"Lâm ... Lâm Lôi?" Ba Lỗ Khắc, Thụy Ân, Đế Lâm đám người đều kinh ngạc nhìn Lâm Lôi.
"Tộc trưởng." Lâm Lôi cười cười nhìn mọi người.
"Lâm Lôi. Ngươi thành trưởng lão rồi?" Cáp Trạch Đức hai mắt càng trừng lớn hơn.
Trong Thanh Long nhất tộc trưởng lão tuyệt là gia tộc chánh thức cao tầng. Mỗi một vị trưởng lão, đều là thất tinh ác ma, đủ để khiến vô số tộc nhân sùng bái, ngưỡng thị, bọn họ biết Lâm Lôi thực lực cường hãn nhưng không ai có thể tưởng ...
Lâm Lôi thành trưởng lão!
"Mọi người đừng đứng ở ngoài. Vào trong rồi hãy nói." Lâm Lôi cười lên tiếng.
"Đúng. Đều vào trong đi." Ba Lỗ Khắc kinh tỉnh lại liền nói "Lâm Lôi, ngươi theo tộc trưởng, các trưởng lão rời đi tới cùng xảy ra chuyện gì. Đợi lát nữa cần phải nói rõ ràng, ta bây giờ còn rất mơ hồ."
"Tộc trưởng ..." Lâm Lôi vừa muốn nói chuyện.
"Gọi ta một tiếng Ba Lỗ Khắc là được." Ba Lỗ Khắc nhìn trang phục trưởng lão trên người Lâm Lôi "Lâm Lôi. Ngươi bây giờ chính là trưởng lão có thể để Lâm Lôi ngươi xưng tộc trưởng cũng chỉ có một người kia mà thôi."
Lâm Lôi hiểu được ý của Ba Lỗ Khắc nên cười nói: "Trong đại hạp cốc này ta sẽ còn xưng hô ngươi là tộc trưởng."
Ba Lỗ Khắc nhìn thấy vẻ mặt Lâm Lôi biết phản bác không được đành chỉ có thể đáp ứng.
Tất cả thành viên trọng yếu của Ngọc Lan nhất mạch tụ tập cùng một chỗ cùng nghe Lâm Lôi kể lại. Lâm Lôi đương nhiên cũng chỉ là kể lại giản lược. Giấu đi một chút bí mật nên trong quá trình kể lại mọi người đều vì Lâm Lôi mà cảm thấy may mắn đồng thời cũng vì Lâm Lôi mà cảm thấy tự hào. Nguồn truyện: Truyện FULL
Lâm Lôi, trưởng lão thứ ba mươi sáu của trưởng lão đoàn!
Ngọc Lan nhất mạch tại Thanh long nhất tộc, địa vị rất thấp, thế nhưng hôm nay bọn họ nhất mạch xuất hiện một trưởng lão nên địa vị của Ngọc Lan nhất mạch đã có thể hoàn toàn khác, dù sao cả gia tộc cũng chỉ có vài trưởng lão như vậy.
Nhất mạch chính mình có trưởng lão. Tộc nhân trong Thiên Tế sơn mạch cũng tôn trọng.
Sáng sớm hôm sau, trong phòng Lâm Lôi.
"Địch Lỵ Á, vốn ta định lẳng lặng tu luyện như vậy cho đến khi đạt tới thượng vị thần, thế nhưng ... xin lỗi, bây giờ làm trưởng lão, sợ rằng không có cuộc sống yên tĩnh như trước." Lâm Lôi ôm lấy Địch Lỵ Á xin lỗi.
Địch Lỵ Á cười, ngẩng đầu nhìn Lâm Lôi: "Ngươi không cần phải xin lỗi."
"Lâm Lôi!" một đạo thanh âm vang lên trong đầu Lâm Lôi.
Lâm Lôi ngẩn ra, quay sang Địch Lỵ Á xin lỗi cười nói: "Không ngờ nhanh như vậy. Ngày hôm qua ta mới thành trưởng lão bây giờ đã có người tới tìm ta."
"Ngươi đi đi."
Lâm Lôi khẽ gật đầu, thân thể hóa thành ảo ảnh bay ra phòng trực tiếp hướng bầu trời bay tới. Trên bầu trời của đại hạp cốc, một tuấn mỹ nam tử mặc trang phục đang lăng không mà đứng, chính là Gia Duy trưởng lão.
"Lâm Lôi." Gia Duy cười nói.
"Gia Duy, có chuyện gì sao?" Lâm Lôi dò hỏi.
"Ngày hôm qua ngươi thành trưởng lão, phỏng chừng ngươi đối với các quyền lực trách nhiệm của trưởng lão đều không hay biết." Gia Duy cười nói "Tộc trưởng nói ta trao đổi với ngươi tỉ mỉ một chút."
Con mắt Lâm Lôi sáng ngời: "Cám ơn."
"Ngươi sẽ không ở đây kêu để ta nói chứ?" Gia Duy cười nói.
Lâm Lôi nhìn lại bốn phía, lúc này chính mình cùng Gia Duy đang ở giữa không trung trên đại hạp cốc tiếp khách nhân ở đây quả thực bất hảo nên cười nói: "Gia Duy, đi, tới chỗ ở của ta rồi nói." Dứt lời, Lâm Lôi, Gia Duy hai đại trưởng lão liền trực tiếp hướng phía dưới bay xuống.
Lúc này một đạo nhân ảnh từ dưới đại hạp cốc bay lên, chính là A Tư Lỗ người đã khi nhục Ngọc Lan nhất mạch khi Lâm Lôi vừa tới Thiên Tế sơn mạch.
"Cuộc sống quả là nhàm chán, bát đại gia tộc thời khắc mơ tưởng diệt được tứ thần thú gia tộc chúng ta, ngay cả đám tuần tra chiến sĩ chúng ta muốn nghỉ ngơi cũng không thể ra, chỉ có thể ở trong sơn mạch."
"Cũng may là, còn có nửa tháng nữa sẽ tới ngàn năm luân trị, tới lượt ta đi tuần tra, tuần tra tổng so với ở trong hạp cốc còn tốt hơn." A Tư Lỗ tâm tình cực tốt nhưng đột nhiên hắn quay đầu hướng xa xa nhìn lại, có hai thân ảnh mơ hồ vừa lóe lên đã tiêu mất.
"Ân? Trưởng lão?" A Tư Lỗ kinh hãi "Hai gã trưởng lão sao lại đến chỗ hẻo lánh này của chúng ta."
Đại hạp cốc này trong Thanh long nhất tộc cũng thuộc về một góc rất hẻo lánh. Bình thường như thế nào có thể nhìn thấy trưởng lão?
"Trong hai trưởng lão có một bóng người rất quen thuộc." A Tư Lỗ nhíu mày, bởi vì giữa đại hạp cốc có đám sương, hơn nữa hai vị trưởng lão tốc độ quá nhanh A Tư Lỗ cũng không thấy rõ "Người nọ có chút giống Lâm Lôi!"
A Tư Lỗ lập tức nở nụ cười "Sao có thể, vậy Lâm Lôi thuộc Ngọc Lan nhất mạch, thực lực tuy rất mạnh nhưng sao có thể so cùng trưởng lão. Càng đừng nói tới trở thành trưởng lão, chút thực lực của hắn cũng chỉ có thể tại đây xưng hùng thôi."
A Tư Lỗ không quan tâm nữa chỉ cười cười rồi trực tiếp bay ra khỏi đại hạp cốc.
Trong phòng khách Lâm Lôi cùng Gia Duy hai người bắt đầu nói chuyện.
Theo trao đổi với nhau Lâm Lôi đối với rất nhiều chuyện của gia tộc càng thêm rõ ràng, không khỏi thầm than trong lòng: "Quyền lực trưởng lão ghê gớm thực, toàn bộ Thanh long nhất tộc cơ hồ đều là các trưởng lão quản sự, tộc trưởng mặc dù lợi hại, nhưng bình thường cũng không nhúng tay vào."
"Gia Duy nghe ngươi nói nhiều như vậy, trong tộc trưởng lão phụ trách không ít chuyện a." Lâm Lôi cười nói "Không biết ta đi quản cái gì?"
"Ngươi đừng gấp, bây giờ chuyện trong tộc đều có người phụ trách, cũng có thể nói ngươi tạm thời không có việc gì phải làm." Gia Duy cười nói "Ngươi bây giờ hoàn toàn có thể hưởng thụ quyền lực của trưởng lão, lại không cần phải lo làm việc gì."
"Ngươi chỗ ở vân vân, đều đã an bài ổn chưa." Gia Duy nói "Còn nữa, ngươi bây giờ có thể mời Ngọc Lan nhất mạch đổi sang một địa phương tốt hơn để ở lại."
"Không cần, ta ở đây rất tốt." Lâm Lôi nhíu mày nói "Gia Duy, nghe ý tứ ngươi nói, ta bây giờ dường không chỗ nào hữu sự sao?" Hôm nay gia tộc bị vây trong nguy cơ chính mình sao có thể nhàn nhã đi chơi như vậy?
"Đương nhiên nếu có chuyện gì cũng không phải bây giờ, đợi trưởng lão tập hội đi!" Gia Duy nói "Trưởng lão tập hội mỗi ngàn năm cử hành một lần, mỗi lần tập hội sẽ phân phối nhiệm vụ, ngươi là tân nhậm trưởng lão đến lúc đó sẽ tự phân phối chuyện muốn làm."
Lâm Lôi chợt hiểu.
"Cho nên ngươi bây giờ hãy hưởng thụ cuộc sống nhàn nhã đi đến khi sau tập hội ngươi muốn nhàn nhã đi chơi cũng đều không được." Gia Duy a a cười nói "Cuộc sống nhàn nhã đi chơi các trưởng lão khác đều mộng cũng không được đó."
Lâm Lôi cười cười: "Được rồi, Gia Duy, lần sau trưởng lão tập hội còn có bao lâu?" ngàn năm một lần tập hội có lẽ chính mình còn có mấy trăm năm cuộc sống nhàn nhã đi chơi.
"Mười năm ngày!" Gia Duy nói.
"Mười năm ngày?" Lâm Lôi kinh ngạc.
Ngàn năm mới một lần tập hội, chính mình lại xảo ngộ như vậy chỉ cách có mười năm ngày?
"Đúng, cho nên ta nói ngươi hãy quý trọng đoạn cuộc sống nhàn nhã này." Gia Duy cười cười "Được rồi, ta phải đi rồi, lúc trưởng lão tập hội sẽ có người mời ngươi tới tham gia."
Lâm Lôi cũng đứng lên tiễn Gia Duy rời đi.
Trong đại hạp cốc.
"Lâm Lôi thuộc Ngọc Lan nhất mạch, thành trưởng lão sao? Không khả năng!"
"Là thực đó, Ngọc Lan nhất mạch những người đó đều đang đắc ý nói, nhìn bộ dáng không giống là giả đâu. Thế nhưng nói thực đi, Ngọc Lan nhất mạch những người đó đắc ý càng khiến người ta khó chịu."
"Là bọn hắn khoác lác đó."
Loại nghị luận này không ngừng truyền bá trong đại hạp cốc. Ngọc Lan nhất mạch chỉ có mấy trăm tộc nhân, khi đám tộc nhân biết Lâm Lôi là trưởng lão liền có không ít người nói cho các chi mạch khác ở cùng đại hạp cốc.
Người đều muốn thể diện.
Mà thần càng muốn thể diện. Lâm Lôi có thể trở thành trưởng lão gia tộc, quá khứ bị xem thường người của Ngọc Lan nhất mạch đương nhiên muốn hảo hảo tuyên truyền một phen.
A Tư Lỗ đang đi ra khỏi chỗ ở, hắn muốn đi đổi ca.
"A Tư Lỗ đại nhân, ta nghe nói Lâm Lôi thành trưởng lão, là thực sao?" Chợt có người đến hỏi A Tư Lỗ, A Tư Lỗ chính là thượng vị thần. Trong đại hạp cốc cũng coi như là một nhân vật lợi hại.
"Các ngươi đừng nghe người Ngọc Lan nhất mạch nói phét, Lâm Lôi mà là trưởng lão, sao có thể?" A Tư Lỗ cười nói "Hơn nữa ngày hôm qua ta còn thấy Lâm Lôi, hắn cũng chỉ là mặc đồ rất bình thường." Hắn cũng không biết, Lâm Lôi ở trong đại hạp cốc không muốn mặc trang phục của trưởng lão.
Đột nhiên hắn sững sờ, hắn nhớ lại lần chính mình từng nhìn thấy thân ảnh hai gã trưởng lão nên từ đáy lòng chợt sinh ra nghi hoặc.
"Ta đã nói không có khả năng." Mấy người kia lập tức lên tiếng "Ngọc Lan nhất mạch mà cũng muốn có một vị trưởng lão?"
"Đợi lát nữa ta sẽ đi hỏi các chiến sĩ khác của gia tộc thì biết." A Tư Lỗ nói, đại hạp cốc khá hẻo lánh, cao thủ quá ít, đối với tin tức trong gia tộc biết cũng chậm.
Mấy người lập tức tiễn A Tư Lỗ rời đi.
Đúng lúc đó -
"Lâm Lôi trưởng lão!" Thanh âm sang sảng đột nhiên vang vọng khắp đại hạp cốc. Nhất thời toàn bộ người trong đại hạp cốc, hoặc là đang tu luyện hoặc là đang ba ba hai hai tụ tập cùng một chỗ hoặc là đang phi hành tất cả đều đứng im.
A Tư Lỗ cũng im lặng.
Nhất thời đại lượng bóng người đang từ chỗ thanh âm phát ra bay tới bọn họ đều nhìn kỹ lại - chỉ thấy ba gã Hắc bào nhân cung kính bay xuống tới, mà Lâm Lôi giờ phút này cũng bay ra.
"Trưởng lão tập hội bắt đầu sao?" Lâm Lôi mở miệng.
"Dạ. Trưởng lão." Ba Hắc bào nhân khom người.
"Đi thôi." Lâm Lôi bay lên trước, ba gã hắc bào nhân đều cung kính đi theo.
Tất cả người trong đại hạp cốc đều há mồm trợn mắt nhìn cảnh này, đặc biệt hôm nay Lâm Lôi đã mặc trang phục của trưởng lão. Phi phong mang vầng sáng đang lưu chuyển càng khiến chi không ít nhân sợ đến ngây người.
Tác giả :
Ngã Cật Tây Hồng Thị