Bàn Long
Chương 522: Bị nhốt năm trăm năm
Bên trong huyệt động trong lòng Tử tinh sơn mạch, chỉ có Lâm Lôi cùng đầu Ấu thú màu tím.
"Vừa rồi lúc ta tiến tới huyệt động này rõ ràng không có vật gì, ta dám khẳng định, tuyệt đối không có Ấu thú màu tím này. Tại sao bây giờ hắn đột nhiên lại xuất hiện mà ta một chút cảm giác cũng không có?" Lâm Lôi trong lòng cảm giác khó có thể tin, nhưng dù có không dám tin thì đây cũng là sự thực!
Hắn bây giờ đối mặt chính là thủ lĩnh của vô số quái thú màu tím ... Ấu thú màu tím.
"Nên làm gì bây giờ?" Lâm Lôi không ngừng suy tính làm thế nào để chạy thoát.
Toàn bộ vách huyệt động cùng dưới mặt đất đều mơ hồ có tử quang lưu chuyển, chính mình cho dù thi triển Địa hành thuật căn bản cũng không cách nào đột phá trở ngại đó dung nhập vào trong nham thạch.
Không cách nào thoát đi!
"Hài, tiểu tử, nghĩ gì đây? Chẳng lẽ ngươi còn muốn chạy trốn?" hai tròng mắt trong suốt của Ấu thú màu tím nhìn chằm chằm Lâm Lôi, khóe miệng cũng nhếch lên "Bỏ đi, từng có một thượng vị thần phi thường lợi hại, đại khái đạt tới cảnh giới mà các ngươi gọi là thất tinh ác ma tới đây, thế nhưng, ở trước mặt ta, hắn cũng chỉ có thể thành thành thực thực thôi!" Ấu thú màu tím hãnh diện nói.
Lâm Lôi trong lòng thất kinh, thất tinh ác ma cũng không phải đối thủ của Ấu thú màu tím này?
"Ta gọi là Lâm Lôi, không biết ngươi là?" Lâm Lôi thái độ cũng cung kính hơn.
Đầu Ấu thú màu tím cố ý ho khan một tiếng, nói: "Ngươi nghe rõ chứ, ta gọi là Lôi Tư Tinh, ta cũng từng đi ra bên ngoài, cũng đi luyện ngục chém giết, ta chính là một thống lĩnh vĩ đại trong luyện ngục!"
"Thống lĩnh luyện ngục?" Lâm Lôi cảm thấy một trận mê hồ.
Luyện ngục là chỗ nào?
Lúc đầu đọc bộ sách giới thiệu địa lý địa ngục nhưng cho tới bây giờ hắn chưa từng nghe nói có chỗ nào gọi là luyện ngục.
"Ngươi không biết luyện ngục?" Đầu Ấu thú màu tím trừng mắt lên nhưng lại gật đầu ngay "Uh. Cũng đúng, ngươi cũng mới chỉ là một trung vị thần, ngay cả rất nhiều thượng vị thần đều không biết nơi đó ngươi không biết cũng bình thường ... hừ, nói cùng ngươi thực sự là nói nhảm. Ngươi cũng không biết luyện ngục thống lĩnh đại biểu cái gì, hừ!"
Đầu Ấu thú màu tím rất là bất mãn.
Lâm Lôi chỉ có thể bất đắc dĩ cười, chính mình nếu không biết vậy đầu ấu thú Lôi Tư Tinh này nói để làm gì?
"Như thế nào trừng phạt ngươi đây?" Ấu thú màu tím đứng thẳng đứng lên, đôi tiểu móng vuốt vuốt đi qua đi lại trong huyệt động ra vẻ đang tự hỏi "Đem đập vào tảng đá chơi? Giống lần trước rồi cuối cùng đạp chết hắn?"
Lâm Lôi nghe được tâm run lên.
Đập vào tảng đá chơi? Cuối cùng đạp chết? Lâm Lôi hoàn toàn tưởng tượng ra Ấu thú màu tím muốn làm cái gì.
"Không, không được." Ấu thú màu tím lại vừa đi đi về về vừa thì thầm trong miệng, nghe tiếng nói thầm của nó Lâm Lôi trong lòng một trận lạnh cả người.
"Đầu Ấu thú màu tím này căn bản là một nhân vật đáng sợ, vừa có thực lực cực kỳ mạnh mẽ mà tâm địa lại độc ác." Lâm Lôi trong lòng phát run chỉ đành cúi đầu nhìn màn tử quang đang mơ hồ di chuyển trên mặt đất.
Đó chỉ một chút năng lượng do Lôi Tư Tinh phát ra bao trùm cả huyệt động nhưng Lâm Lôi lại căn bản không thể rung chuyển dù chỉ một tia tử quang. Chỉ từ điểm này, Lâm Lôi đã xác định thực lực của Ấu thú màu tím này rất mạnh. Càng huống chi ... hắn cũng từng thấy Ấu thú màu tím ra tay, lần đó nó rất dễ dàng giết chết một thượng vị thần khá lợi hại.
"Hôm nay ta chỉ có đại địa thần phân thân lại đây, thực lực quá yếu." Lâm Lôi trong lòng thầm than.
Chủ thần lực cùng với vũ khí chính mình đều ở trên người bổn tôn. Trên người Đại địa thần phân thân một kiện cũng không có, hôm nay chính mình một điểm lực phản kháng cũng không có.
"Ấu thú màu tím ..." Lâm Lôi nhìn kỹ đầu Ấu thú màu tím, bộ dáng nó rất giống quái thú màu tím, toàn thân màu tím, trên đầu, trên lưng cũng trải rộng rất nhiều gai, tổng cộng có 108 chiếc. Trên người quái thú màu tím cũng là như thế.
Ấu thú màu tím đột nhiên hưng phấn nhảy dựng lên: "Ha ha, ta nghĩ ra rồi!"
Đột nhiên ...
Vẻ mặt Ấu thú màu tím đột nhiên cứng đờ, trong miệng nói thầm vài tiếng: "Chơi đều không cho người ta chơi thống khoái." Sau đó Ấu thú màu tím ngẩng đầu nhìn sang Lâm Lôi, khuôn mặt cũng lạnh đi: "Tiểu tử, ta bây giờ rất khó chịu, cho nên sẽ bắt ngươi giải khuây, hừ, nếu ngươi quá vô dụng, ta sẽ giết ngươi."
"Lôi Tư Tinh tiên sinh, ngươi ngay cả thất tinh ác ma đều không quan tâm, sao phải đối phó một trung vị thần như ta đây?" Lâm Lôi cũng cảm thấy không ổn, Ấu thú màu tím này sợ rằng đã có ý tưởng kỳ quái gì đó.
Ấu thú màu tím quát: "Ngươi câm miệng cho ta! Mẹ nó, nếu không phải bị cấm ở Tử tinh sơn mạch ngàn triệu năm không cho phép đi ra ngoài, ai quan tâm đến một trung vị thần như ngươi? Ngươi mặc dù thực lực hơi kém chút nhưng cũng là một sinh mệnh, cũng có thể giải khuây cho ta." Nói rồi Ấu thú màu tím lật bộ tiểu móng vuốt lên đột nhiên một hòn đá tản ra hào quang màu tím chợt xuất hiện trước mặt Ấu thú màu tím.
Lâm Lôi cũng ngạc nhiên nhìn kỹ hòn đá màu đen đó.
hòn đá màu đen rất nhỏ, chỉ bằng một đốt ngón tay nhưng lại tản ra hào quang màu tím cùng một cổ khí tức đặc thù.
"Lên!" Ấu thú màu tím vung bộ tiểu móng vuốt lên.
Nhất thời, hòn đá màu đen kia liền bay lên trên đầu Lâm Lôi rồi từng đạo thần lực màu tím từ hòn đá màu đen bay ra, giống như một chiếc lồng hạ xuống, tất cả gồm 108 đạo thần lực màu tím.
108 đạo thần lực màu tím, đều là từ hòn đá màu đen tản mát ra, cũng dựa theo một hình tròn cuối cùng tụ tập dưới chân Lâm Lôi.108 đạo thần lực màu tím đã hình thành một hình cầu còn bản thân Lâm Lôi đang ở giữa cầu.
"Ha ha, bắt đầu đi!" Ấu thú màu tím nhếch miệng cười.
Nhất thời, 108 đạo thần lực màu tím cực nhanh chớp động, trong nháy mắt cũng không thể thấy rõ 108 đạo thần lực màu tím mà chỉ có thể thấy chung quanh là một quả cầu màu tím với Lâm Lôi ở bên trong.
Xuy xuy ...
Bên trong quang cầu màu tím tử quang lóe lên như tia lửa điện.
Một cổ lực lượng kỳ lạ xuất hiện.
"Aaa ... Lâm Lôi đau đớn hét lên trong nháy mắt đã đứng dậy bay ở giữa quả cầu màu tím, chỉ nghe vài tiếng quỷ dị "Xuy xuy" toàn bộ lớp da cùng xương cốt Lâm Lôi đều bị ép sát vào trong cơ thể.
Lâm Lôi rõ ràng cảm giác được, từ màn hào quang màu tím chung quanh sinh ra một lực bài xích quỷ dị, khắp nơi trong quả cầu đều sinh ra lực bài xích, toàn bộ đều tác dụng trên thân chính mình.
Bốn phương tám hướng đều bài xích Lâm Lôi.
Toàn thân Lâm Lôi không ngừng bị ép vào bên trong, tựa hồ muốn ép hắn thành một quả cầu vậy, sức ép kinh khủng này mang đến nỗi thống khổ cùng cực.
"Lôi Tư Tinh này quả thực đầu óc có vấn đề." Lâm Lôi trong lòng thầm chửi.
Cố gắng ngẩng đầu, ở phía trên đại khái chừng hai thước là hòn đá màu đen đang lơ lửng, ngọn nguồn của màn hào quang màu tím đều từ hòn đá màu đen đó.
"Tiểu tử, vốn dựa theo tính tình ta ngươi hẳn phải chết không nghi ngờ. Thế nhưng ta hôm nay đột nhiên đại phát thiện tâm." Ấu thú màu tím nhìn quang cầu màu tím trước mặt cùng Lâm Lôi trong quang cầu đang không ngừng bị áp súc nói "Ta đã truyền thần lực vào tảng đá màu đen kia, đại khái có thể duy trì Trọng lực không gian này mười ngàn năm, nếu trong mười ngàn năm ngươi có thể từ trong đó đi ra, ta sẽ tha cho ngươi khỏi chết. Thế nhưng nếu đến khi thần lực này hao hết mà ngươi còn chưa đi ra, ta sẽ ..." Ấu thú màu tím vươn đôi tiểu móng vuốt ra "Giết chết ngươi!"
Trong quang cầu màu tím.
Ngay cả đầu khớp xương cũng bị ép đến gãy rời ra, đau đớn kịch liệt khiến toàn thân Lâm Lôi đều co quắp lại nhưng hắn vẫn nghe rõ lời Ấu thú màu tím vừa nói, Lâm Lôi liền cố gắng hỏi: "Trọng lực không gian? Đây là Trọng lực không gian? Không có khả năng!" Dưới lực bài xích đáng sợ Lâm Lôi ngay cả há mồm đều rất khó.
Bởi vì Lâm Lôi rất không giải thích được, cho tới bây giờ hắn chưa từng nghe qua Trọng lực không gian có thể sinh ra lực bài xích.
Trọng lực không gian hẳn là dẫn lực đáng sợ mới đúng!
"Đúng, đây là Trọng lực không gian một trong sáu đại huyền ảo của Đại địa pháp tắc, không có gì không có khả năng cả!" Ấu thú màu tím đáp lại "Đương nhiên, đây là Trọng lực không gian sau khi dung hợp Đại địa mạch động cùng Trọng lực không gian hai đại huyền ảo thi triển ra. Hơn nữa còn ẩn chứa một chút đặc thù ứng dụng ở trong ... ta nhắc ngươi một điểm. Muốn đi ra, chỉ cần lấy được hòn đá màu đen kia là được."
Nói xong Ấu thú màu tím liền nằm trên mặt đất, đột nhiên hắn lại ngẩng đầu lên, nhìn chằm chằm Lâm Lôi: "Được rồi, cho dù đau, cũng đừng lên tiếng, nếu lên tiếng đánh thức ta, ta sẽ giết ngươi."
Lâm Lôi chỉ có thể cố nén nỗi thống khổ toàn thân không dám lên tiếng.
Đầu Ấu thú màu tím nói xong liền nằm xuống bắt đầu ngủ, một lát sau đã phát ra tiếng ngáy rất nhỏ.
"Hô!"
"Hô!" ...
Tiếng ngáy rất nhỏ vang khắp trong huyệt động.
Lâm Lôi rất đau khổ, xích lực này không hề yếu hơn hấp lực của Tử tinh sơn mạch, tác dụng trên chính thân thể mình đau đớn đến chết được. Hơn nữa thân thể này cũng không phải bổn tôn nên không thể long hóa.
Đau đớn như thế còn không được phát ra tiếng động, mà Ấu thú màu tím còn ngủ ở bên cạnh!
"Quả thực là trò chơi!" Lâm Lôi đáy lòng nổi giận mắng nhưng chỉ chốc lát Lâm Lôi đã cố gắng để chính mình bình tĩnh trở lại "Việc phải làm bây giờ chính là đi ra khỏi quang cầu màu tím này, muốn đi ra ngoài phải lấy được hòn đá màu đen kia." Lâm Lôi ngửa đầu nhìn lên hòn đá màu đen đang lơ lửng trên đầu đồng thời không ngừng tản ra hào quang màu tím.
"Nhưng xích lực này quá lớn, ta bị giam ở gữa quang cầu căn bản là không thể động đậy." Lâm Lôi cười khổ.
Liền đó Lâm Lôi cắn răng, cố gắng vươn tay phải lên trên.
"Ca sát!" Cường đại xích lực phía trên trực tiếp ép cánh tay hắn dán xuống vai, cánh tay phải cùng bả vai của Lâm Lôi đều gẫy lìa.
"Thử Thổ chi nguyên tố có thể được hay không." Lâm Lôi lại một lần nữa thí nghiệm.
Lần lượt thí nghiệm, Lâm Lôi nghĩ mọi biện pháp nhưng căn bản vẫn không cách nào chống cự lại xích lực kia, xích lực thực sự quá cường đại.
"Xem ra, chỉ có một biện pháp cuối cùng." Lâm Lôi cố gắng giữ mình bình tĩnh.
Trong ma pháp, nếu hiểu được trọng lực thuật, một khi lọt vào khu vực người khác thi triển trọng lực, nếu người kia thực lực không bằng mình thì mình hoàn toàn có thể triệt tiêu trọng lực kia.
"Xích lực này mạnh như vậy là vì dung hợp Đại địa mạch động cùng Trọng lực không gian hai đại huyền ảo mới hình thành ra. Ta đây nếu dung hợp hai đại huyền ảo đó hẳn là cũng có thể triệt tiêu xích lực lấy được hòn đá màu đen kia." Lâm Lôi tính xong, liền cố quên cơn đau nhức trong thân thể cố gắng để chính mình đắm chìm trong đại địa pháp tắc.
Trọng lực không gian huyền ảo, Lâm Lôi vừa nhập môn.
Mà Đại địa mạch động đã đại thành.
Lâm Lôi lúc này toàn thân tâm đầu nhập trong đó, bắt đầu cố gắng lĩnh ngộ, dung hợp hai đại huyền ảo này, có điều Trọng lực không gian cùng Đại địa mạch động đều cực kỳ khó khăn, hao phí thời gian khẳng nhất định sẽ rất lâu.
"Lão đại, đại địa thần phân thân của ngươi bị Ấu thú màu tím bắt được?" Bối Bối vội vàng hỏi "Chúng ta bây giờ nên làm gì bây giờ?"
Địch Lỵ Á cũng rất lo lắng.
"Không có cách nào." Lâm Lôi lắc đầu nói, nhìn về phía Địch Lỵ Á "Địch Lỵ Á, tạm thời ta không thể cùng nàng, bổn tôn ta cũng phải toàn thân tâm lĩnh ngộ đại địa pháp tắc cố gắng cùng thần phân thân.
Địch Lỵ Á liền gật đầu.
Thần phân thân của Lâm Lôi gặp phải sinh tử nguy cơ, Địch Lỵ Á sao còn có thể để Lâm Lôi tiếp nàng?
"Một ngàn năm?" Lâm Lôi trong lòng thầm nghĩ "Chẳng lẽ quái thú màu tím này cho rằng ta một ngàn năm vẫn không thể dung hợp hai loại huyền ảo?"
Bổn tôn của Lâm Lôi lúc này cũng bắt đầu tu luyện, đồng thời cũng đang không ngừng hấp thu linh hồn tinh hoa trong tử tinh, linh hồn không ngừng cường đại.
Bởi vì linh hồn cường đại luận về tốc độ lĩnh ngộ thôi diễn bổn tôn của Lâm Lôi còn thoáng vượt qua đại địa thần phân thân, một bổn tôn, một phân thân, hoàn toàn đắm chìm trong tu luyện đại địa pháp tắc, thôi diễn huyền ảo ...
"Dung hợp, Đại địa mạch động cùng Trọng lực không gian, tới cùng phải thế nào mới dung hợp?" Lĩnh ngộ của Lâm Lôi đối với Trọng lực không gian không ngừng tăng lên, nhưng muốn dung hợp thì một điểm cũng không có. Bối Bối đang khoanh chân ngồi trên mặt đất cũng có chút lo lắng. Nguồn truyện: Truyện FULL
"Lão đại đã tu luyện gần năm trăm năm rồi mà sao một chút phản ứng cũng không có?" Bối Bối nói.
"Đừng nóng, Lâm Lôi hắn nhất định sẽ thành công." Năm trăm năm qua, Địch Lỵ Á không ngừng lo lắng, cho tới bây giờ nàng vẫn chưa hết ưu tư.
Bởi vì Lâm Lôi cũng nói qua.
Nếu thực sự bất hạnh, nhiều nhất chỉ tổn thất một đại địa thần phân thân thôi.
"Vừa rồi lúc ta tiến tới huyệt động này rõ ràng không có vật gì, ta dám khẳng định, tuyệt đối không có Ấu thú màu tím này. Tại sao bây giờ hắn đột nhiên lại xuất hiện mà ta một chút cảm giác cũng không có?" Lâm Lôi trong lòng cảm giác khó có thể tin, nhưng dù có không dám tin thì đây cũng là sự thực!
Hắn bây giờ đối mặt chính là thủ lĩnh của vô số quái thú màu tím ... Ấu thú màu tím.
"Nên làm gì bây giờ?" Lâm Lôi không ngừng suy tính làm thế nào để chạy thoát.
Toàn bộ vách huyệt động cùng dưới mặt đất đều mơ hồ có tử quang lưu chuyển, chính mình cho dù thi triển Địa hành thuật căn bản cũng không cách nào đột phá trở ngại đó dung nhập vào trong nham thạch.
Không cách nào thoát đi!
"Hài, tiểu tử, nghĩ gì đây? Chẳng lẽ ngươi còn muốn chạy trốn?" hai tròng mắt trong suốt của Ấu thú màu tím nhìn chằm chằm Lâm Lôi, khóe miệng cũng nhếch lên "Bỏ đi, từng có một thượng vị thần phi thường lợi hại, đại khái đạt tới cảnh giới mà các ngươi gọi là thất tinh ác ma tới đây, thế nhưng, ở trước mặt ta, hắn cũng chỉ có thể thành thành thực thực thôi!" Ấu thú màu tím hãnh diện nói.
Lâm Lôi trong lòng thất kinh, thất tinh ác ma cũng không phải đối thủ của Ấu thú màu tím này?
"Ta gọi là Lâm Lôi, không biết ngươi là?" Lâm Lôi thái độ cũng cung kính hơn.
Đầu Ấu thú màu tím cố ý ho khan một tiếng, nói: "Ngươi nghe rõ chứ, ta gọi là Lôi Tư Tinh, ta cũng từng đi ra bên ngoài, cũng đi luyện ngục chém giết, ta chính là một thống lĩnh vĩ đại trong luyện ngục!"
"Thống lĩnh luyện ngục?" Lâm Lôi cảm thấy một trận mê hồ.
Luyện ngục là chỗ nào?
Lúc đầu đọc bộ sách giới thiệu địa lý địa ngục nhưng cho tới bây giờ hắn chưa từng nghe nói có chỗ nào gọi là luyện ngục.
"Ngươi không biết luyện ngục?" Đầu Ấu thú màu tím trừng mắt lên nhưng lại gật đầu ngay "Uh. Cũng đúng, ngươi cũng mới chỉ là một trung vị thần, ngay cả rất nhiều thượng vị thần đều không biết nơi đó ngươi không biết cũng bình thường ... hừ, nói cùng ngươi thực sự là nói nhảm. Ngươi cũng không biết luyện ngục thống lĩnh đại biểu cái gì, hừ!"
Đầu Ấu thú màu tím rất là bất mãn.
Lâm Lôi chỉ có thể bất đắc dĩ cười, chính mình nếu không biết vậy đầu ấu thú Lôi Tư Tinh này nói để làm gì?
"Như thế nào trừng phạt ngươi đây?" Ấu thú màu tím đứng thẳng đứng lên, đôi tiểu móng vuốt vuốt đi qua đi lại trong huyệt động ra vẻ đang tự hỏi "Đem đập vào tảng đá chơi? Giống lần trước rồi cuối cùng đạp chết hắn?"
Lâm Lôi nghe được tâm run lên.
Đập vào tảng đá chơi? Cuối cùng đạp chết? Lâm Lôi hoàn toàn tưởng tượng ra Ấu thú màu tím muốn làm cái gì.
"Không, không được." Ấu thú màu tím lại vừa đi đi về về vừa thì thầm trong miệng, nghe tiếng nói thầm của nó Lâm Lôi trong lòng một trận lạnh cả người.
"Đầu Ấu thú màu tím này căn bản là một nhân vật đáng sợ, vừa có thực lực cực kỳ mạnh mẽ mà tâm địa lại độc ác." Lâm Lôi trong lòng phát run chỉ đành cúi đầu nhìn màn tử quang đang mơ hồ di chuyển trên mặt đất.
Đó chỉ một chút năng lượng do Lôi Tư Tinh phát ra bao trùm cả huyệt động nhưng Lâm Lôi lại căn bản không thể rung chuyển dù chỉ một tia tử quang. Chỉ từ điểm này, Lâm Lôi đã xác định thực lực của Ấu thú màu tím này rất mạnh. Càng huống chi ... hắn cũng từng thấy Ấu thú màu tím ra tay, lần đó nó rất dễ dàng giết chết một thượng vị thần khá lợi hại.
"Hôm nay ta chỉ có đại địa thần phân thân lại đây, thực lực quá yếu." Lâm Lôi trong lòng thầm than.
Chủ thần lực cùng với vũ khí chính mình đều ở trên người bổn tôn. Trên người Đại địa thần phân thân một kiện cũng không có, hôm nay chính mình một điểm lực phản kháng cũng không có.
"Ấu thú màu tím ..." Lâm Lôi nhìn kỹ đầu Ấu thú màu tím, bộ dáng nó rất giống quái thú màu tím, toàn thân màu tím, trên đầu, trên lưng cũng trải rộng rất nhiều gai, tổng cộng có 108 chiếc. Trên người quái thú màu tím cũng là như thế.
Ấu thú màu tím đột nhiên hưng phấn nhảy dựng lên: "Ha ha, ta nghĩ ra rồi!"
Đột nhiên ...
Vẻ mặt Ấu thú màu tím đột nhiên cứng đờ, trong miệng nói thầm vài tiếng: "Chơi đều không cho người ta chơi thống khoái." Sau đó Ấu thú màu tím ngẩng đầu nhìn sang Lâm Lôi, khuôn mặt cũng lạnh đi: "Tiểu tử, ta bây giờ rất khó chịu, cho nên sẽ bắt ngươi giải khuây, hừ, nếu ngươi quá vô dụng, ta sẽ giết ngươi."
"Lôi Tư Tinh tiên sinh, ngươi ngay cả thất tinh ác ma đều không quan tâm, sao phải đối phó một trung vị thần như ta đây?" Lâm Lôi cũng cảm thấy không ổn, Ấu thú màu tím này sợ rằng đã có ý tưởng kỳ quái gì đó.
Ấu thú màu tím quát: "Ngươi câm miệng cho ta! Mẹ nó, nếu không phải bị cấm ở Tử tinh sơn mạch ngàn triệu năm không cho phép đi ra ngoài, ai quan tâm đến một trung vị thần như ngươi? Ngươi mặc dù thực lực hơi kém chút nhưng cũng là một sinh mệnh, cũng có thể giải khuây cho ta." Nói rồi Ấu thú màu tím lật bộ tiểu móng vuốt lên đột nhiên một hòn đá tản ra hào quang màu tím chợt xuất hiện trước mặt Ấu thú màu tím.
Lâm Lôi cũng ngạc nhiên nhìn kỹ hòn đá màu đen đó.
hòn đá màu đen rất nhỏ, chỉ bằng một đốt ngón tay nhưng lại tản ra hào quang màu tím cùng một cổ khí tức đặc thù.
"Lên!" Ấu thú màu tím vung bộ tiểu móng vuốt lên.
Nhất thời, hòn đá màu đen kia liền bay lên trên đầu Lâm Lôi rồi từng đạo thần lực màu tím từ hòn đá màu đen bay ra, giống như một chiếc lồng hạ xuống, tất cả gồm 108 đạo thần lực màu tím.
108 đạo thần lực màu tím, đều là từ hòn đá màu đen tản mát ra, cũng dựa theo một hình tròn cuối cùng tụ tập dưới chân Lâm Lôi.108 đạo thần lực màu tím đã hình thành một hình cầu còn bản thân Lâm Lôi đang ở giữa cầu.
"Ha ha, bắt đầu đi!" Ấu thú màu tím nhếch miệng cười.
Nhất thời, 108 đạo thần lực màu tím cực nhanh chớp động, trong nháy mắt cũng không thể thấy rõ 108 đạo thần lực màu tím mà chỉ có thể thấy chung quanh là một quả cầu màu tím với Lâm Lôi ở bên trong.
Xuy xuy ...
Bên trong quang cầu màu tím tử quang lóe lên như tia lửa điện.
Một cổ lực lượng kỳ lạ xuất hiện.
"Aaa ... Lâm Lôi đau đớn hét lên trong nháy mắt đã đứng dậy bay ở giữa quả cầu màu tím, chỉ nghe vài tiếng quỷ dị "Xuy xuy" toàn bộ lớp da cùng xương cốt Lâm Lôi đều bị ép sát vào trong cơ thể.
Lâm Lôi rõ ràng cảm giác được, từ màn hào quang màu tím chung quanh sinh ra một lực bài xích quỷ dị, khắp nơi trong quả cầu đều sinh ra lực bài xích, toàn bộ đều tác dụng trên thân chính mình.
Bốn phương tám hướng đều bài xích Lâm Lôi.
Toàn thân Lâm Lôi không ngừng bị ép vào bên trong, tựa hồ muốn ép hắn thành một quả cầu vậy, sức ép kinh khủng này mang đến nỗi thống khổ cùng cực.
"Lôi Tư Tinh này quả thực đầu óc có vấn đề." Lâm Lôi trong lòng thầm chửi.
Cố gắng ngẩng đầu, ở phía trên đại khái chừng hai thước là hòn đá màu đen đang lơ lửng, ngọn nguồn của màn hào quang màu tím đều từ hòn đá màu đen đó.
"Tiểu tử, vốn dựa theo tính tình ta ngươi hẳn phải chết không nghi ngờ. Thế nhưng ta hôm nay đột nhiên đại phát thiện tâm." Ấu thú màu tím nhìn quang cầu màu tím trước mặt cùng Lâm Lôi trong quang cầu đang không ngừng bị áp súc nói "Ta đã truyền thần lực vào tảng đá màu đen kia, đại khái có thể duy trì Trọng lực không gian này mười ngàn năm, nếu trong mười ngàn năm ngươi có thể từ trong đó đi ra, ta sẽ tha cho ngươi khỏi chết. Thế nhưng nếu đến khi thần lực này hao hết mà ngươi còn chưa đi ra, ta sẽ ..." Ấu thú màu tím vươn đôi tiểu móng vuốt ra "Giết chết ngươi!"
Trong quang cầu màu tím.
Ngay cả đầu khớp xương cũng bị ép đến gãy rời ra, đau đớn kịch liệt khiến toàn thân Lâm Lôi đều co quắp lại nhưng hắn vẫn nghe rõ lời Ấu thú màu tím vừa nói, Lâm Lôi liền cố gắng hỏi: "Trọng lực không gian? Đây là Trọng lực không gian? Không có khả năng!" Dưới lực bài xích đáng sợ Lâm Lôi ngay cả há mồm đều rất khó.
Bởi vì Lâm Lôi rất không giải thích được, cho tới bây giờ hắn chưa từng nghe qua Trọng lực không gian có thể sinh ra lực bài xích.
Trọng lực không gian hẳn là dẫn lực đáng sợ mới đúng!
"Đúng, đây là Trọng lực không gian một trong sáu đại huyền ảo của Đại địa pháp tắc, không có gì không có khả năng cả!" Ấu thú màu tím đáp lại "Đương nhiên, đây là Trọng lực không gian sau khi dung hợp Đại địa mạch động cùng Trọng lực không gian hai đại huyền ảo thi triển ra. Hơn nữa còn ẩn chứa một chút đặc thù ứng dụng ở trong ... ta nhắc ngươi một điểm. Muốn đi ra, chỉ cần lấy được hòn đá màu đen kia là được."
Nói xong Ấu thú màu tím liền nằm trên mặt đất, đột nhiên hắn lại ngẩng đầu lên, nhìn chằm chằm Lâm Lôi: "Được rồi, cho dù đau, cũng đừng lên tiếng, nếu lên tiếng đánh thức ta, ta sẽ giết ngươi."
Lâm Lôi chỉ có thể cố nén nỗi thống khổ toàn thân không dám lên tiếng.
Đầu Ấu thú màu tím nói xong liền nằm xuống bắt đầu ngủ, một lát sau đã phát ra tiếng ngáy rất nhỏ.
"Hô!"
"Hô!" ...
Tiếng ngáy rất nhỏ vang khắp trong huyệt động.
Lâm Lôi rất đau khổ, xích lực này không hề yếu hơn hấp lực của Tử tinh sơn mạch, tác dụng trên chính thân thể mình đau đớn đến chết được. Hơn nữa thân thể này cũng không phải bổn tôn nên không thể long hóa.
Đau đớn như thế còn không được phát ra tiếng động, mà Ấu thú màu tím còn ngủ ở bên cạnh!
"Quả thực là trò chơi!" Lâm Lôi đáy lòng nổi giận mắng nhưng chỉ chốc lát Lâm Lôi đã cố gắng để chính mình bình tĩnh trở lại "Việc phải làm bây giờ chính là đi ra khỏi quang cầu màu tím này, muốn đi ra ngoài phải lấy được hòn đá màu đen kia." Lâm Lôi ngửa đầu nhìn lên hòn đá màu đen đang lơ lửng trên đầu đồng thời không ngừng tản ra hào quang màu tím.
"Nhưng xích lực này quá lớn, ta bị giam ở gữa quang cầu căn bản là không thể động đậy." Lâm Lôi cười khổ.
Liền đó Lâm Lôi cắn răng, cố gắng vươn tay phải lên trên.
"Ca sát!" Cường đại xích lực phía trên trực tiếp ép cánh tay hắn dán xuống vai, cánh tay phải cùng bả vai của Lâm Lôi đều gẫy lìa.
"Thử Thổ chi nguyên tố có thể được hay không." Lâm Lôi lại một lần nữa thí nghiệm.
Lần lượt thí nghiệm, Lâm Lôi nghĩ mọi biện pháp nhưng căn bản vẫn không cách nào chống cự lại xích lực kia, xích lực thực sự quá cường đại.
"Xem ra, chỉ có một biện pháp cuối cùng." Lâm Lôi cố gắng giữ mình bình tĩnh.
Trong ma pháp, nếu hiểu được trọng lực thuật, một khi lọt vào khu vực người khác thi triển trọng lực, nếu người kia thực lực không bằng mình thì mình hoàn toàn có thể triệt tiêu trọng lực kia.
"Xích lực này mạnh như vậy là vì dung hợp Đại địa mạch động cùng Trọng lực không gian hai đại huyền ảo mới hình thành ra. Ta đây nếu dung hợp hai đại huyền ảo đó hẳn là cũng có thể triệt tiêu xích lực lấy được hòn đá màu đen kia." Lâm Lôi tính xong, liền cố quên cơn đau nhức trong thân thể cố gắng để chính mình đắm chìm trong đại địa pháp tắc.
Trọng lực không gian huyền ảo, Lâm Lôi vừa nhập môn.
Mà Đại địa mạch động đã đại thành.
Lâm Lôi lúc này toàn thân tâm đầu nhập trong đó, bắt đầu cố gắng lĩnh ngộ, dung hợp hai đại huyền ảo này, có điều Trọng lực không gian cùng Đại địa mạch động đều cực kỳ khó khăn, hao phí thời gian khẳng nhất định sẽ rất lâu.
"Lão đại, đại địa thần phân thân của ngươi bị Ấu thú màu tím bắt được?" Bối Bối vội vàng hỏi "Chúng ta bây giờ nên làm gì bây giờ?"
Địch Lỵ Á cũng rất lo lắng.
"Không có cách nào." Lâm Lôi lắc đầu nói, nhìn về phía Địch Lỵ Á "Địch Lỵ Á, tạm thời ta không thể cùng nàng, bổn tôn ta cũng phải toàn thân tâm lĩnh ngộ đại địa pháp tắc cố gắng cùng thần phân thân.
Địch Lỵ Á liền gật đầu.
Thần phân thân của Lâm Lôi gặp phải sinh tử nguy cơ, Địch Lỵ Á sao còn có thể để Lâm Lôi tiếp nàng?
"Một ngàn năm?" Lâm Lôi trong lòng thầm nghĩ "Chẳng lẽ quái thú màu tím này cho rằng ta một ngàn năm vẫn không thể dung hợp hai loại huyền ảo?"
Bổn tôn của Lâm Lôi lúc này cũng bắt đầu tu luyện, đồng thời cũng đang không ngừng hấp thu linh hồn tinh hoa trong tử tinh, linh hồn không ngừng cường đại.
Bởi vì linh hồn cường đại luận về tốc độ lĩnh ngộ thôi diễn bổn tôn của Lâm Lôi còn thoáng vượt qua đại địa thần phân thân, một bổn tôn, một phân thân, hoàn toàn đắm chìm trong tu luyện đại địa pháp tắc, thôi diễn huyền ảo ...
"Dung hợp, Đại địa mạch động cùng Trọng lực không gian, tới cùng phải thế nào mới dung hợp?" Lĩnh ngộ của Lâm Lôi đối với Trọng lực không gian không ngừng tăng lên, nhưng muốn dung hợp thì một điểm cũng không có. Bối Bối đang khoanh chân ngồi trên mặt đất cũng có chút lo lắng. Nguồn truyện: Truyện FULL
"Lão đại đã tu luyện gần năm trăm năm rồi mà sao một chút phản ứng cũng không có?" Bối Bối nói.
"Đừng nóng, Lâm Lôi hắn nhất định sẽ thành công." Năm trăm năm qua, Địch Lỵ Á không ngừng lo lắng, cho tới bây giờ nàng vẫn chưa hết ưu tư.
Bởi vì Lâm Lôi cũng nói qua.
Nếu thực sự bất hạnh, nhiều nhất chỉ tổn thất một đại địa thần phân thân thôi.
Tác giả :
Ngã Cật Tây Hồng Thị