Bàn Long
Chương 374: Đại lục mang chiến trận
Quang mang thánh khiết lấy Hải Đình Tư làm trung tâm, Tử Huyết nhuyễn kiếm của Lâm Lôi như rơi vào vũng bùn, tốc độ giảm đi. Đồng thời Thánh Kinh là nguồn suối của Quang mang thánh khiết bay ra từ trong cơ thể Hải Đình Tư, lơ lửng trên đầu hắn.
"Chết đi" Khuôn mặt của Lâm Lôi rất lạnh lùng, Tử Huyết nhuyễn kiếm mặc dù tốc độ đã bị ảnh hưởng nên chậm lại, nhưng Hải Đình Tư vẫn không có khả năng né tránh.
"Không" Hải Đình Tư liều mạng né tránh.
"Phốc"
Tử Huyết nhuyễn kiếm chém một nhát từ vai xuống dưới, nửa người Hải Đình Tư kể cả hai chân trực tiếp bị cắt ra làm đôi, nửa người bên phải, trong tay phải đang nắm thanh pháp trượng, nhát chém như vậy khiến cho ngay cả pháp trượng cũng rơi xuống.
"A" Tiếng kêu thảm thiết phát ra từ trong miệng Hải Đình Tư.
Nửa người còn lại của Hải Đình Tư lui lại phía sau cực nhanh, Thánh kinh trên đỉnh đầu phát ra quang mang thánh khiêt rất nhanh chữa trị thương thế cho Hải Đình Tư. Thân thể của hắn có thể dùng mắt thường thấy được tốc độ sinh trưởng. Thực ra, bản thân Hải Đình Tư am hiểu Quang minh ma pháp trị luyện, nhưng có Thần khí Thánh Kinh nên tốc độ khôi phục càng nhanh hơn.
"Hải Đình Tư, không ngờ rằng thế còn không chết. Càng tốt, cho ngươi thấy Quang minh Giáo Đình chính thức bị diệt vong" lúc này Lâm Lôi rất là tự tin.
Trải qua Chúng thần mộ địa, có Sinh mệnh nguyên châu, lĩnh ngộ Tốc độ Áo nghĩa, thực lực của Lâm Lôi so với trước khi bước vào Chúng thần mộ địa mạnh hơn rất nhiều. Hắn không hề để mấy tên Thánh vực cường giả của Giáo Đình trước mặt vào mắt.
"Lâm Lôi, ngươi chuẩn bị chịu chết đi" Giọng nói hùng hậu của Lôi Minh vang lên.
Chỉ thấy 36 tên Thánh vực cường giả trong đó có cả Lôi Minh và Lạc Diệp tản ra, trực tiếp vây quanh bọn Lâm Lôi.
"Buồn cười thực, các ngươi lại không trốn tránh" Lôi Minh đứng trên không cười lạnh nói.
Bọn Lâm Lôi, Đột Lệ Lôi, Đức Tư Lê đều nở nụ cười, bọn họ làm sao lại không thấy cao thủ giáo đình nhanh chóng tản ra vây bọn họ lại, có lẽ sẽ hình thành một chiến trận kỳ lạ, nhưng bọn Lâm Lôi hiểu một đạo lý.
"Chiến trận có lẽ lợi hại, nhưng phải xem do ai thi triển"
Đột Lệ Lôi cười lạnh: "Đám Thánh vực này, phần lớn mới bước vào Thánh vực, quan trọng nhất là chiến trận của các ngươi không phải là vây quanh một người mà là 25 vị Thánh vực cường giả.25 Thánh vực cường giả chúng ta cùng công kích, không biết đại trận của các ngươi chống đỡ được hay không"
"Hô ..."
Lúc này Hải Đình Tư đã rút vào cửa Quang minh thần điện, hắn ngẩng đầu nhìn không trung. Nhìn bọn Lâm Lôi đã bị vây trong Đại Lục mang chiến trận, không khỏi cảm thấy mừng rỡ như điên, càn rỡ lên tiếng: "Lâm Lôi, đây là các ngươi tự mình muốn chết, Lôi Minh, nhanh chóng giết bọn hắn đi"
Mới rồi thiếu chút nữa thì mất mạng, lúc này trong lòng Hải Đình Tư tràn đầy sát khí, nhưng hắn biết thực lực của mình không đủ.
"Vâng, Giáo hoàng Đại nhân" Lôi Minh lúc này cũng vô cùng tự tin.
Hải Đình Tư hít sâu một hơi, khẩn trương quan sát. Mặc dù hắn vô cùng tự tin vào Đại Lục mang chiến trận. Nhưng dù sao hắn đối mặt kẻ thù là Lâm Lôi.
Một người luôn sáng tạo kỳ tích.
Lâm Lôi lúc này đang nhìn kỹ Đại Lục mang chiến trận. Nhưng chỉ nhìn qua một cái Lâm Lôi đã biết Đại Lục mang chiến trận là chiến trận phát triển từ Thiên Sứ chiến trận. Thiên sứ chiến trận do 6 tên cường giả tạo thành.
Mà Đại Lục mang chiến trận, 36 vị Thánh vực cường giả chia làm sáu bộ phận.
6 Thánh vực cường giả dựa theo Thiên Sứ chiến trận hình thành một chỉnh thể.
36 vị hình thành sáu chỉnh thể, sáu cái Thiên sứ chiến trận lại thống nhất làm một thể hình thành Đại Lục mang chiến trận.
"Chẳng lẽ, bọn họ không biết, ta không hề để ý đến Thiên sứ chiến trận sao? Chẳng lẽ điệp gia vài Thiên sứ chiến trận sẽ khiến ta quan tâm?" Lâm Lôi vô cùng tự tin.
Thiên sứ có bốn cánh, Thánh vực cuồng tín giả, hoặc là Thánh vực đặc cấp chấp sự, 36 vị Thánh vực cường giả lúc này như là một thể, Thánh Lực đáng sợ không ngừng lưu chuyển, trong đó Lôi Minh chủ trì chiến trận ẩn chứa Thánh Lực rõ ràng là mạnh nhất. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
"Gào" Lôi Minh cao hơn 2m5, cường tráng giống như Ma thú nổi giận gầm lên một tiếng, cầm thanh trường côn được Thánh lực bao vây.
"oanh" Trường côn đánh mạnh về phía xa xa.
Nhất thời, một đạo Thánh Lực cao mấy chục thước ầm ầm đổ xuống, mục tiêu chủ yếu của cột Thánh Lực này là Lâm Lôi. Lâm Lôi thân hình vừa động, cột Thánh Lực cách Lâm Lôi còn một mét thì đã tránh được rồi.
Tốc độ của Lâm Lôi quá là nhanh.
"Mọi người đừng để cột sáng chạm vào" Giọng nói của Lâm Lôi vang lên trong đầu đám người Địch Lỵ Á, Đức Tư Lê, Đột Lệ Lôi.
Mặc dù không chạm phải cột sáng đó, nhưng chỉ cách một mét, Lâm Lôi đã cảm thấy Mạch Động phòng ngự bên ngoài thân mình đã khẽ chấn động. Trải qua đại trận do 36 vị Thánh vực cường giả tạo thành điệp gia, thì một kích này tuyệt đối hơn trăm tên Thánh vực liên thủ tấn công.
"Oanh" "Oanh" "Oanh"
Từng đạo cột sáng không ngừng đánh xuống, cột sáng này vừa tiêu tan, thì Thánh lực lại một lần nữa trở về trong đại trận.
"Cứ tiếp tục như vậy thì lực lượng của bọn họ gần như là vô cùng vô tận" Lâm Lôi thầm nghĩ trong lòng.
"Ha ha, mọi người cùng tấn công nào" Đột Lệ Lôi lớn tiếng quát, lập tức một đạo đao mang màu đỏ bay lên không.
"Hống" Phách Vương Long, Lôi Long, Hoàng Kim Long huy động long vĩ, mạnh mẽ đánh một phát.
"Chết đi" Năm huynh đệ Ba Khắc vẫn còn bi phẫn trong lòng đều biến thân thành Thánh vực bất tử chiến sĩ rống lên, năm huynh đệ huy động cự phủ làm người ta sợ hãi, mang theo lực lượng vô tận, trực tiếp chém vào Đại Lục mang chiến trận.
Tái Tư Lặc gọi về tám tên Thánh vực vong linh, ánh sáng màu lục trong mắt Tái Tư Lặc lúc ẩn lúc hiện.
Bọn Lâm Lôi, Ốc Đốn, Bối Bối các Thánh vực cường giả đều đồng loạt tấn công đại trận bên cạnh mình.
Thêm Thánh vực vong linh thì có hơn 30 vị Thánh vực cường giả đỉnh.
"Oanh!" "Oanh!" "Oanh!" "Oanh!" ...
Không gian cái khe như điện xà khi thì xuất hiện khi thì biến mất. Nhưng quang mang màu trắng cứng cỏi vẫn còn tồn tại.
Công kích mãnh liệt, khiến cả đại trận trở nên chấn động, nhưng vẫn ổn định lại được. Trong 36 Thánh vực cường giả có mấy người sắc mặt hơi tái nhợt, nhưng có quang mang thánh khiết vây quanh thân thể, bọn họ rất nhanh hồi phục lại được.
"Hô, không có việc gì" Hải Đình Tư ở xa xa vô cùng mừng rỡ.
"Chống được, thực sự chống được" Hải Đình Tư lo lắng nhất, là Đại lục mang chiến trận không ngăn cản được một đòn liên thủ của đông đảo cường giả.
"Lâm Lôi, ngươi sẽ phải chết" Hải Đình Tư lúc này rốt cuộc cũng yên tâm.
Ngay cả một kích của đông đảo cường giả đều có thể chống được, thì sợ cái gì chứ?
Dù sao Đại lục mang chiến trận năng lượng hầu như vô cùng vô tận, cho dù cứ tiếp tục như vậy thì Quang minh Giáo Đình cũng không sợ.
"Ha ha" Tiếng cười to tướng của Lôi Minh vang lên.
Bên phía Giáo Đình đều vô cùng kích động, vui vẻ.
"Đại trận này có uy lực mạnh đó" Lâm Lôi tán thán nói.
"Đúng, rất là lợi hại. Một kích toàn lực của chúng ta, đại trận vận chuyển rất nhanh, hầu như một nửa lực công kích đều tan mất. Chính thức đánh được đến 36 tên bày trận này chỉ còn lại có một hai thành mà thôi" Đức Tư Lê cũng tán thán nói.
Bên phía bọn họ liên thủ tập kích, cho dù một hai thành uy lực cũng khiến cho những người có thực lực yếu trong 36 tên Thánh vực cường giả bị thương.
Thực lực chênh lệch rất là lớn.
Nhưng, đại trận có hiệu quả điệp gia quá mạnh mẽ, lại có Quang Minh hệ trị liệu tác dụng.
"Đức Tư Lê, các ngươi nhìn ta" Lâm Lôi lật tay, trong tay liền xuất hiện Hắc Ngọc trọng kiếm.
Ánh mắt của Lâm Lôi đảo qua đám người Lôi Minh, Lạc Diệp, khen ngợi: "Ta phải thừa nhận, đại trận này của Quang Minh Giáo Đình các ngươi có lực phòng ngự rất ổn. Nhưng là các nhươi lại không biết là đại trận như thế này đối với ta vô dụng sao?"
"Hô" Thân hình Lâm Lôi léo lên nhằm về phía Lôi Minh.
"Chết" Ánh mắt Lâm Lôi trở nên vô cùng sắc bén.
Hắc Ngọc trọng kiếm trong tay rất nhẹ nhàng, như là lá rụng rơi xuống, nhưng tốc độ lại nhanh như tia chớp. Chỉ trong nháy mắt rơi vào bên trên Quang mang màu trắng, một cỗ chấn động đáng sợ không hề nhìn thấy Thánh Lực, dễ dàng xuyên thấu đánh về phía Lôi Minh.
Đại Địa Áo Nghĩa - Đại Đại Mạch Động 64 trọng.
"Ân?" Lâm Lôi đột nhiên nhướng màu.
Lâm Lôi rõ ràng cảm giác được, đạo chấn động đó chỉ là chạm đến tay của Lôi Minh, tay của Lôi Minh trực tiếp vỡ vụn, nhưng được Thánh Lực chữa trị rất nhanh đã hồi phục.
"Không tốt" trong nháy mắt Lâm Lôi ý thức được sự khác biệt chính thức giữa Đại Lục mang chiến trận này và Thiên Sứ chiến trận.
Thiên Sứ chiến trận có sáu bộ phận đúng là sáu người.
Lâm Lôi tấn công một bộ phận trong đó, Hắc Ngọc trọng kiếm bổ trên một người, chấn động tự nhiên có thể tấn công vào trong cơ thể. Cường giả bày ra Thiên Sứ chiến trận ngày đó, cơ bản không có cách nào né tránh.
Nhưng Đại Lục mang chiến trận thì khác, nó có sáu bộ phận, nhưng trên thực tế do sáu người tạo thành một chỉnh thể.
Hắc Ngọc trọng kiếm của Lâm Lôi, lần này không có chạm vào bất cứ ai, nói đúng ra thì một kiếm vừa rồi của Lâm Lôi là đánh về phía chỉn thể sáu người. Mà chấn động chỉ theo hướng thẳng tắp, tấn công đến một ai đó.
Đòn tấn công thẳng tắp này, đám Lôi Minh cảm ứng được lực lượng xuyên thấu qua Thánh Lực, nên sẽ chọn được phương hướng né tránh.
Tốc độ của chấn động mặc dù rất nhanh, nhưng cũng chỉ khiển Lôi Minh bị thương mà thôi.
"Lâm Lôi, đây là chiêu Đại Địa áo nghĩa trong truyền thuyết của ngươi?" Hai mắt Lôi Minh sáng lên, cười to nói: "Ha Ha, nếu như đây là Thiên Sứ chiến trận, thì đúng là ngươi có thể thành công. NHưng ngươi cho rằng Giáo Đình lại dẫm vào vết xe đổ đó sao? Ha ha ..."
Mặt Lạc Diệp cũng xuất hiện nụ cười: "Bộ phận tạo thành Đại Lục mang chiến trận chính là sáu người hợp thành một thể. Đại địa áo nghĩa của ngươi vừa mới xuyên qua Thánh Lực, bọn họ đã có thể cảm ứng, liền lập tức di động vị trí, tránh được vị trí yếu hại. Ngươi không thể nào dễ dàng giết được một người trong số đó"
"Lâm Lôi, không phải vừa rồi ngươi rât tự tin sao?" Một tên Thánh vực đặc cấp chấp sự lạnh lùng nói.
Lâm Lôi cười cười.
Đám người Địch Lỵ Á, Đột Lệ Lôi đều cười.
"Lão Đại, ngươi mất mặt à nghe" Bối Bối cười nói.
Lâm Lôi cười cười: "Ta vẫn xem thường Thiên sứ chiến trận này"
Bên phía Giáo Đình cảm thấy phẫn nộ. Bởi vì bên phía Lâm Lôi dĩ nhiên đang cười đùa với nhau, không hề để đại trận vào mắt. Nhưng mà trong lòng bọn họ lại cảm thấy bất an, đối phương tự tin như vậy, chẳng lẽ có điều ỷ trượng.
"Bọn họ có biện pháp phá trận sao?" Lôi Minh lo lắng trong lòng.
"Lôi Minh, thu nhỏ phạm vi đại trận, liên tục tấn công, giết chết bọn họ" Âm thanh của Hải Đình Tư từ xa xa truyền đến.
"Được" Lôi Minh không suy nghĩ nhiều.
36 vị Thánh vực cường giả bên phía Giáo Đình trong nháy mắt thu hẹt phạm vi Đại Lục mang chiến trận lại.
"Lâm Lôi, đừng đùa với bọn chúng nữa" Địch Lỵ Á truyền âm nói.
Lâm Lôi khẽ gật đầu: "Địch Lỵ Á, ra tay đi" Giọng nói của Lâm Lôi vang lên trong đầu Địch Lỵ Á, Địch Lỵ Á mỉm cười, lập tức một mình lao về phía Lôi Minh cực nhanh, Lôi Minh không thèm để ý đến Địch Lỵ Á.
"Còn dám đến gần, chết đi" Lôi Minh cười lạnh trong lòng.
Nếu như Lâm Lôi đến gần, hắn có lẽ còn lo lắng vài phần, nhưng người đến là Địch Lỵ Á hắn sao phải ngại?
Nhưng khi Địch Lỵ Á còn cách Lôi Minh mười mét thì khí thế trên người Địch Lỵ Á lập tức thay đổi.
"Ông ~"
Không gian trong vòng vài chục mét bị ảnh hưởng hoàn toàn, nhất là sáu người Lôi Minh ở gần Địch Lỵ Á nhất càng không thể động đậy, ngay cả Thánh lực đang lưu chuyển cũng bị ép buộc ngừng lại, bởi vì sáu người Lôi Minh không thể động đậy, Thánh lực trong cơ thể bị cắt đứt, nên cả Đại Lục mang chiến trận nhất thời bị phá vỡ.
"Nàng, nàng là thần cấp cường giả?" Trong mắt Lôi Minh lộ ra vẻ kinh hãi, nhưng hắn không thể động đậy.
30 vị Thánh vực cường giả còn lại đều cảm thấy mờ mịt.
"Lôi Minh, các ngươi sao vậy?" Bọn họ không hiểu tại sao bọn Lôi Minh lại dừng việc vận chuyển chiến trận, Thánh Lực cũng ngừng lại.
"Bồng" Bối Bối trực tiếp dùng móng vuốt chém vỡ đầu một tên Thánh vực cường giả: "Ha ha, không nghĩ ra sao"
"Thần chi lĩnh vực này mặc dù còn rất đơn giản, nhưng vẫn có thể áp bức hành động của đối phương trong nháy mắt" Lâm Lôi và Địch Lỵ Á liếc nhau, hai vợ chồng cười cười.
Thần chi lĩnh vực, đây đúng là Thần cao cao tại thường, hơn xa Thánh vực cường giả. Cho dù vẫn còn đơn giản, nhưng Thần chi lĩnh vực của Địch Lỵ Á cũng khiến cho đối phương không thể động đậy trong một hai cái chớp mắt. Dù sao ngay cả Lâm Lôi bị trúng chiên cũng phải đình trệ trong một hai giây.
Trong cuộc chiến giữa các Thánh vực, một hai giây đã quyết định sinh tử.
"Chết đi" Khuôn mặt của Lâm Lôi rất lạnh lùng, Tử Huyết nhuyễn kiếm mặc dù tốc độ đã bị ảnh hưởng nên chậm lại, nhưng Hải Đình Tư vẫn không có khả năng né tránh.
"Không" Hải Đình Tư liều mạng né tránh.
"Phốc"
Tử Huyết nhuyễn kiếm chém một nhát từ vai xuống dưới, nửa người Hải Đình Tư kể cả hai chân trực tiếp bị cắt ra làm đôi, nửa người bên phải, trong tay phải đang nắm thanh pháp trượng, nhát chém như vậy khiến cho ngay cả pháp trượng cũng rơi xuống.
"A" Tiếng kêu thảm thiết phát ra từ trong miệng Hải Đình Tư.
Nửa người còn lại của Hải Đình Tư lui lại phía sau cực nhanh, Thánh kinh trên đỉnh đầu phát ra quang mang thánh khiêt rất nhanh chữa trị thương thế cho Hải Đình Tư. Thân thể của hắn có thể dùng mắt thường thấy được tốc độ sinh trưởng. Thực ra, bản thân Hải Đình Tư am hiểu Quang minh ma pháp trị luyện, nhưng có Thần khí Thánh Kinh nên tốc độ khôi phục càng nhanh hơn.
"Hải Đình Tư, không ngờ rằng thế còn không chết. Càng tốt, cho ngươi thấy Quang minh Giáo Đình chính thức bị diệt vong" lúc này Lâm Lôi rất là tự tin.
Trải qua Chúng thần mộ địa, có Sinh mệnh nguyên châu, lĩnh ngộ Tốc độ Áo nghĩa, thực lực của Lâm Lôi so với trước khi bước vào Chúng thần mộ địa mạnh hơn rất nhiều. Hắn không hề để mấy tên Thánh vực cường giả của Giáo Đình trước mặt vào mắt.
"Lâm Lôi, ngươi chuẩn bị chịu chết đi" Giọng nói hùng hậu của Lôi Minh vang lên.
Chỉ thấy 36 tên Thánh vực cường giả trong đó có cả Lôi Minh và Lạc Diệp tản ra, trực tiếp vây quanh bọn Lâm Lôi.
"Buồn cười thực, các ngươi lại không trốn tránh" Lôi Minh đứng trên không cười lạnh nói.
Bọn Lâm Lôi, Đột Lệ Lôi, Đức Tư Lê đều nở nụ cười, bọn họ làm sao lại không thấy cao thủ giáo đình nhanh chóng tản ra vây bọn họ lại, có lẽ sẽ hình thành một chiến trận kỳ lạ, nhưng bọn Lâm Lôi hiểu một đạo lý.
"Chiến trận có lẽ lợi hại, nhưng phải xem do ai thi triển"
Đột Lệ Lôi cười lạnh: "Đám Thánh vực này, phần lớn mới bước vào Thánh vực, quan trọng nhất là chiến trận của các ngươi không phải là vây quanh một người mà là 25 vị Thánh vực cường giả.25 Thánh vực cường giả chúng ta cùng công kích, không biết đại trận của các ngươi chống đỡ được hay không"
"Hô ..."
Lúc này Hải Đình Tư đã rút vào cửa Quang minh thần điện, hắn ngẩng đầu nhìn không trung. Nhìn bọn Lâm Lôi đã bị vây trong Đại Lục mang chiến trận, không khỏi cảm thấy mừng rỡ như điên, càn rỡ lên tiếng: "Lâm Lôi, đây là các ngươi tự mình muốn chết, Lôi Minh, nhanh chóng giết bọn hắn đi"
Mới rồi thiếu chút nữa thì mất mạng, lúc này trong lòng Hải Đình Tư tràn đầy sát khí, nhưng hắn biết thực lực của mình không đủ.
"Vâng, Giáo hoàng Đại nhân" Lôi Minh lúc này cũng vô cùng tự tin.
Hải Đình Tư hít sâu một hơi, khẩn trương quan sát. Mặc dù hắn vô cùng tự tin vào Đại Lục mang chiến trận. Nhưng dù sao hắn đối mặt kẻ thù là Lâm Lôi.
Một người luôn sáng tạo kỳ tích.
Lâm Lôi lúc này đang nhìn kỹ Đại Lục mang chiến trận. Nhưng chỉ nhìn qua một cái Lâm Lôi đã biết Đại Lục mang chiến trận là chiến trận phát triển từ Thiên Sứ chiến trận. Thiên sứ chiến trận do 6 tên cường giả tạo thành.
Mà Đại Lục mang chiến trận, 36 vị Thánh vực cường giả chia làm sáu bộ phận.
6 Thánh vực cường giả dựa theo Thiên Sứ chiến trận hình thành một chỉnh thể.
36 vị hình thành sáu chỉnh thể, sáu cái Thiên sứ chiến trận lại thống nhất làm một thể hình thành Đại Lục mang chiến trận.
"Chẳng lẽ, bọn họ không biết, ta không hề để ý đến Thiên sứ chiến trận sao? Chẳng lẽ điệp gia vài Thiên sứ chiến trận sẽ khiến ta quan tâm?" Lâm Lôi vô cùng tự tin.
Thiên sứ có bốn cánh, Thánh vực cuồng tín giả, hoặc là Thánh vực đặc cấp chấp sự, 36 vị Thánh vực cường giả lúc này như là một thể, Thánh Lực đáng sợ không ngừng lưu chuyển, trong đó Lôi Minh chủ trì chiến trận ẩn chứa Thánh Lực rõ ràng là mạnh nhất. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
"Gào" Lôi Minh cao hơn 2m5, cường tráng giống như Ma thú nổi giận gầm lên một tiếng, cầm thanh trường côn được Thánh lực bao vây.
"oanh" Trường côn đánh mạnh về phía xa xa.
Nhất thời, một đạo Thánh Lực cao mấy chục thước ầm ầm đổ xuống, mục tiêu chủ yếu của cột Thánh Lực này là Lâm Lôi. Lâm Lôi thân hình vừa động, cột Thánh Lực cách Lâm Lôi còn một mét thì đã tránh được rồi.
Tốc độ của Lâm Lôi quá là nhanh.
"Mọi người đừng để cột sáng chạm vào" Giọng nói của Lâm Lôi vang lên trong đầu đám người Địch Lỵ Á, Đức Tư Lê, Đột Lệ Lôi.
Mặc dù không chạm phải cột sáng đó, nhưng chỉ cách một mét, Lâm Lôi đã cảm thấy Mạch Động phòng ngự bên ngoài thân mình đã khẽ chấn động. Trải qua đại trận do 36 vị Thánh vực cường giả tạo thành điệp gia, thì một kích này tuyệt đối hơn trăm tên Thánh vực liên thủ tấn công.
"Oanh" "Oanh" "Oanh"
Từng đạo cột sáng không ngừng đánh xuống, cột sáng này vừa tiêu tan, thì Thánh lực lại một lần nữa trở về trong đại trận.
"Cứ tiếp tục như vậy thì lực lượng của bọn họ gần như là vô cùng vô tận" Lâm Lôi thầm nghĩ trong lòng.
"Ha ha, mọi người cùng tấn công nào" Đột Lệ Lôi lớn tiếng quát, lập tức một đạo đao mang màu đỏ bay lên không.
"Hống" Phách Vương Long, Lôi Long, Hoàng Kim Long huy động long vĩ, mạnh mẽ đánh một phát.
"Chết đi" Năm huynh đệ Ba Khắc vẫn còn bi phẫn trong lòng đều biến thân thành Thánh vực bất tử chiến sĩ rống lên, năm huynh đệ huy động cự phủ làm người ta sợ hãi, mang theo lực lượng vô tận, trực tiếp chém vào Đại Lục mang chiến trận.
Tái Tư Lặc gọi về tám tên Thánh vực vong linh, ánh sáng màu lục trong mắt Tái Tư Lặc lúc ẩn lúc hiện.
Bọn Lâm Lôi, Ốc Đốn, Bối Bối các Thánh vực cường giả đều đồng loạt tấn công đại trận bên cạnh mình.
Thêm Thánh vực vong linh thì có hơn 30 vị Thánh vực cường giả đỉnh.
"Oanh!" "Oanh!" "Oanh!" "Oanh!" ...
Không gian cái khe như điện xà khi thì xuất hiện khi thì biến mất. Nhưng quang mang màu trắng cứng cỏi vẫn còn tồn tại.
Công kích mãnh liệt, khiến cả đại trận trở nên chấn động, nhưng vẫn ổn định lại được. Trong 36 Thánh vực cường giả có mấy người sắc mặt hơi tái nhợt, nhưng có quang mang thánh khiết vây quanh thân thể, bọn họ rất nhanh hồi phục lại được.
"Hô, không có việc gì" Hải Đình Tư ở xa xa vô cùng mừng rỡ.
"Chống được, thực sự chống được" Hải Đình Tư lo lắng nhất, là Đại lục mang chiến trận không ngăn cản được một đòn liên thủ của đông đảo cường giả.
"Lâm Lôi, ngươi sẽ phải chết" Hải Đình Tư lúc này rốt cuộc cũng yên tâm.
Ngay cả một kích của đông đảo cường giả đều có thể chống được, thì sợ cái gì chứ?
Dù sao Đại lục mang chiến trận năng lượng hầu như vô cùng vô tận, cho dù cứ tiếp tục như vậy thì Quang minh Giáo Đình cũng không sợ.
"Ha ha" Tiếng cười to tướng của Lôi Minh vang lên.
Bên phía Giáo Đình đều vô cùng kích động, vui vẻ.
"Đại trận này có uy lực mạnh đó" Lâm Lôi tán thán nói.
"Đúng, rất là lợi hại. Một kích toàn lực của chúng ta, đại trận vận chuyển rất nhanh, hầu như một nửa lực công kích đều tan mất. Chính thức đánh được đến 36 tên bày trận này chỉ còn lại có một hai thành mà thôi" Đức Tư Lê cũng tán thán nói.
Bên phía bọn họ liên thủ tập kích, cho dù một hai thành uy lực cũng khiến cho những người có thực lực yếu trong 36 tên Thánh vực cường giả bị thương.
Thực lực chênh lệch rất là lớn.
Nhưng, đại trận có hiệu quả điệp gia quá mạnh mẽ, lại có Quang Minh hệ trị liệu tác dụng.
"Đức Tư Lê, các ngươi nhìn ta" Lâm Lôi lật tay, trong tay liền xuất hiện Hắc Ngọc trọng kiếm.
Ánh mắt của Lâm Lôi đảo qua đám người Lôi Minh, Lạc Diệp, khen ngợi: "Ta phải thừa nhận, đại trận này của Quang Minh Giáo Đình các ngươi có lực phòng ngự rất ổn. Nhưng là các nhươi lại không biết là đại trận như thế này đối với ta vô dụng sao?"
"Hô" Thân hình Lâm Lôi léo lên nhằm về phía Lôi Minh.
"Chết" Ánh mắt Lâm Lôi trở nên vô cùng sắc bén.
Hắc Ngọc trọng kiếm trong tay rất nhẹ nhàng, như là lá rụng rơi xuống, nhưng tốc độ lại nhanh như tia chớp. Chỉ trong nháy mắt rơi vào bên trên Quang mang màu trắng, một cỗ chấn động đáng sợ không hề nhìn thấy Thánh Lực, dễ dàng xuyên thấu đánh về phía Lôi Minh.
Đại Địa Áo Nghĩa - Đại Đại Mạch Động 64 trọng.
"Ân?" Lâm Lôi đột nhiên nhướng màu.
Lâm Lôi rõ ràng cảm giác được, đạo chấn động đó chỉ là chạm đến tay của Lôi Minh, tay của Lôi Minh trực tiếp vỡ vụn, nhưng được Thánh Lực chữa trị rất nhanh đã hồi phục.
"Không tốt" trong nháy mắt Lâm Lôi ý thức được sự khác biệt chính thức giữa Đại Lục mang chiến trận này và Thiên Sứ chiến trận.
Thiên Sứ chiến trận có sáu bộ phận đúng là sáu người.
Lâm Lôi tấn công một bộ phận trong đó, Hắc Ngọc trọng kiếm bổ trên một người, chấn động tự nhiên có thể tấn công vào trong cơ thể. Cường giả bày ra Thiên Sứ chiến trận ngày đó, cơ bản không có cách nào né tránh.
Nhưng Đại Lục mang chiến trận thì khác, nó có sáu bộ phận, nhưng trên thực tế do sáu người tạo thành một chỉnh thể.
Hắc Ngọc trọng kiếm của Lâm Lôi, lần này không có chạm vào bất cứ ai, nói đúng ra thì một kiếm vừa rồi của Lâm Lôi là đánh về phía chỉn thể sáu người. Mà chấn động chỉ theo hướng thẳng tắp, tấn công đến một ai đó.
Đòn tấn công thẳng tắp này, đám Lôi Minh cảm ứng được lực lượng xuyên thấu qua Thánh Lực, nên sẽ chọn được phương hướng né tránh.
Tốc độ của chấn động mặc dù rất nhanh, nhưng cũng chỉ khiển Lôi Minh bị thương mà thôi.
"Lâm Lôi, đây là chiêu Đại Địa áo nghĩa trong truyền thuyết của ngươi?" Hai mắt Lôi Minh sáng lên, cười to nói: "Ha Ha, nếu như đây là Thiên Sứ chiến trận, thì đúng là ngươi có thể thành công. NHưng ngươi cho rằng Giáo Đình lại dẫm vào vết xe đổ đó sao? Ha ha ..."
Mặt Lạc Diệp cũng xuất hiện nụ cười: "Bộ phận tạo thành Đại Lục mang chiến trận chính là sáu người hợp thành một thể. Đại địa áo nghĩa của ngươi vừa mới xuyên qua Thánh Lực, bọn họ đã có thể cảm ứng, liền lập tức di động vị trí, tránh được vị trí yếu hại. Ngươi không thể nào dễ dàng giết được một người trong số đó"
"Lâm Lôi, không phải vừa rồi ngươi rât tự tin sao?" Một tên Thánh vực đặc cấp chấp sự lạnh lùng nói.
Lâm Lôi cười cười.
Đám người Địch Lỵ Á, Đột Lệ Lôi đều cười.
"Lão Đại, ngươi mất mặt à nghe" Bối Bối cười nói.
Lâm Lôi cười cười: "Ta vẫn xem thường Thiên sứ chiến trận này"
Bên phía Giáo Đình cảm thấy phẫn nộ. Bởi vì bên phía Lâm Lôi dĩ nhiên đang cười đùa với nhau, không hề để đại trận vào mắt. Nhưng mà trong lòng bọn họ lại cảm thấy bất an, đối phương tự tin như vậy, chẳng lẽ có điều ỷ trượng.
"Bọn họ có biện pháp phá trận sao?" Lôi Minh lo lắng trong lòng.
"Lôi Minh, thu nhỏ phạm vi đại trận, liên tục tấn công, giết chết bọn họ" Âm thanh của Hải Đình Tư từ xa xa truyền đến.
"Được" Lôi Minh không suy nghĩ nhiều.
36 vị Thánh vực cường giả bên phía Giáo Đình trong nháy mắt thu hẹt phạm vi Đại Lục mang chiến trận lại.
"Lâm Lôi, đừng đùa với bọn chúng nữa" Địch Lỵ Á truyền âm nói.
Lâm Lôi khẽ gật đầu: "Địch Lỵ Á, ra tay đi" Giọng nói của Lâm Lôi vang lên trong đầu Địch Lỵ Á, Địch Lỵ Á mỉm cười, lập tức một mình lao về phía Lôi Minh cực nhanh, Lôi Minh không thèm để ý đến Địch Lỵ Á.
"Còn dám đến gần, chết đi" Lôi Minh cười lạnh trong lòng.
Nếu như Lâm Lôi đến gần, hắn có lẽ còn lo lắng vài phần, nhưng người đến là Địch Lỵ Á hắn sao phải ngại?
Nhưng khi Địch Lỵ Á còn cách Lôi Minh mười mét thì khí thế trên người Địch Lỵ Á lập tức thay đổi.
"Ông ~"
Không gian trong vòng vài chục mét bị ảnh hưởng hoàn toàn, nhất là sáu người Lôi Minh ở gần Địch Lỵ Á nhất càng không thể động đậy, ngay cả Thánh lực đang lưu chuyển cũng bị ép buộc ngừng lại, bởi vì sáu người Lôi Minh không thể động đậy, Thánh lực trong cơ thể bị cắt đứt, nên cả Đại Lục mang chiến trận nhất thời bị phá vỡ.
"Nàng, nàng là thần cấp cường giả?" Trong mắt Lôi Minh lộ ra vẻ kinh hãi, nhưng hắn không thể động đậy.
30 vị Thánh vực cường giả còn lại đều cảm thấy mờ mịt.
"Lôi Minh, các ngươi sao vậy?" Bọn họ không hiểu tại sao bọn Lôi Minh lại dừng việc vận chuyển chiến trận, Thánh Lực cũng ngừng lại.
"Bồng" Bối Bối trực tiếp dùng móng vuốt chém vỡ đầu một tên Thánh vực cường giả: "Ha ha, không nghĩ ra sao"
"Thần chi lĩnh vực này mặc dù còn rất đơn giản, nhưng vẫn có thể áp bức hành động của đối phương trong nháy mắt" Lâm Lôi và Địch Lỵ Á liếc nhau, hai vợ chồng cười cười.
Thần chi lĩnh vực, đây đúng là Thần cao cao tại thường, hơn xa Thánh vực cường giả. Cho dù vẫn còn đơn giản, nhưng Thần chi lĩnh vực của Địch Lỵ Á cũng khiến cho đối phương không thể động đậy trong một hai cái chớp mắt. Dù sao ngay cả Lâm Lôi bị trúng chiên cũng phải đình trệ trong một hai giây.
Trong cuộc chiến giữa các Thánh vực, một hai giây đã quyết định sinh tử.
Tác giả :
Ngã Cật Tây Hồng Thị