Bàn Long
Chương 317: Bạo nộ
Đại quân của Quang minh giáo đình, Hắc ám giáo đình, ở bên ngoài phía nam Khoa Đức quận thành, giống như là hải dương thâm u vô biên. Binh sĩ của Khoa Đức quận thành đều cảnh giác, bọn họ biết, 'hải dương thâm u vô biên' dưới thành hoàn toàn có thể trong chớp mắt dâng lên những đợt sóng bạo loạn, quét sạch bọn họ.
Một bộ phận nhỏ quân đội trong đó, tách ra khỏi đại quân.
Bộ phận nhỏ quân đội này chạy vòng ra hướng thành đông của Khoa Đức quận thành. Theo như địa hình của Khoa Đức quận thành, hiện giờ Quang minh giáo đình chỉ có thể công kích nam thành và đông thành, còn bắc thành và tây thành, căn bản không thể hành quân tới. Quân đội tới đông thành, là do hai quân đoàn nhỏ cấu thành.
Hai quân đoàn nhỏ này, phân biệt tới từ Quang minh giáo đình, Hắc ám giáo đình, cũng là tinh anh quân đoàn của hai bên.
Quân đoàn trưởng của quân đoàn thuộc Hắc ám giáo đình, tóc ngắn màu lam, hắn sắc mặt nghiêm túc, đang nhìn thành lâu phía xa. Bên cạnh hắn là một kim phát nam tử, là đoàn trưởng của tinh anh quân đoàn thuộc Quang minh giáo đình.
Chiếm được đông môn, bọn họ chính là đại công thần của cuộc chiến tranh này.
"Năm khẩu ma tinh pháo mà thôi." Nam tử tóc ngắn màu lam lạnh nhạt nói, "La Kiệt Tư, như vậy, bộ đội của chúng ta trước tiên lao tới, đợi tới lúc tới gần thành lâu, bộ đội mũi nhọn chớp mắt tập hợp, dựa vào vân thê (thang mây) trực tiếp phá vỡ phòng ngự trên tường thành thành một chỗ hở. Các binh sĩ khác theo đó lên, chỉ cần đợi chúng ta lên tường thành, Khoa Đức quận thành coi như xong."
La Kiệt Tư liếc nhìn hắn một cái: "Phổ Lại Ân, vậy chúng ta xem xem, ai có thể công lên trước."
"Được." Phổ Lại Ân ánh mắt tràn đầy kiêu ngạo.
Thời gian trôi đi, hai tinh anh quân đoàn này đều ở trong trạng thái trầm tịch, yên lặng chờ đợi, đột nhiên ... Bọn họ nghe thấy tiếng chém giết đáng sợ. Tiếng gầm của ma tinh pháo, tiếng rống giận giữ của các binh sĩ, tiếng cung tiễn rít lên liên tiếp vang lên, những thanh âm đó phảng phất giống như tiếng biển cả gào thét bao trùm cả thiên địa.
"Bên đó đã bắt đầu rồi." Khóe miệng Phổ Lại Ân hiện lên một nụ cười.
La Kiệt Tư cũng hơi gật đầu: "Khi chúng ta công phá đông thành môn, chúng ta liền chắc thắng rồi."
Theo kế hoạch, chiến đấu bên nam thành sẽ điên cuồng chưa từng có ... Đại khái bên đó bắt đầu chiến đấu khoảng năm phút, Phổ Lai Ân là người đầu tiên hét lớn: "Sát ..." Các tướng lĩnh dưới quyền sớm đã biết kế hoạch lập tức dẫn theo binh sĩ bắt đầu lao lên.
Vân thê dài bốn mươi mét được chuyển tới nam thành nhanh như chớp.
Phần lớn binh sĩ cầm lá chắn cực tốc lao tới.
Còn năm khẩu ma tinh pháo trên tường thành phía đông thành đột nhiên sáng lên: "Oanh!" Oanh!" ... Tiếng gầm của ma tinh pháo vang lên, lập tức năm luồng quang mang rực rỡ cực tốc bắn xuống, vừa chạm đất liền bạo phát quang mang đáng sợ. Lập tức chiến sĩ chung quanh tử thương một lượng lớn, nhưng các chiến sĩ khác không do dự chút nào.
Lúc này mà do dự, chính là tìm chết.
"Tốc độ nhanh quá!" Tướng lĩnh thủ thành ở trên mặt thành phía đông cũng phát hiện tốc độ chạy của địch nhân quá nhanh, ma tinh pháo mới bắn được ba lần, đối phương đã cách thành trì không tới trăm mét rồi, "Không tốt, không đúng!" Hắn đột nhiên phát hiện trong đội ngũ của địch nhân có một số chiến sĩ tốc độ chạy khá nhanh không ngờ vô cũng ăn ý cũng nhau vọt tới.
Hiển nhiên, những tinh anh chiến sĩ này, sợ rằng sẽ liên thủ mở ra một lỗ hổng.
"Hừ, quả nhiên như thế." Tướng lĩnh thủ thành trên mặt lộ ra một nụ cười lạnh.
"Ma tinh pháo, toàn bộ, chuẩn bị!" Tướng lĩnh thủ thanh hét lớn, lập tức ... Không ngờ lại có mười lăm khẩu ma tinh pháo gác ở trên tường thanh, cộng thêm năm khẩu lúc đầu, không ngờ biến thành hai mươi khẩu ma tinh pháo. Thân của hai mươi khẩu ma tinh pháo này quang mang cơ hồ đồng thời sáng lên.
Nhìn thấy mười lăm khẩu ma tinh pháo đột nhiên xuất hiện, hai quân đoàn trưởng Phổ Lại Ân và La Kiệt Tư sắc mặt lập tức đại biến.
"Không!" Phổ Lại Ân vẻ mặt dữ tợn, không cam lòng tức giận rống lên.
"Oanh!" "Oanh!" "Oanh!" "Oanh!" ...
Hai mươi khẩu ma tinh pháo đồng thời bạo phát những tiếng gầm đáng sợ, mục tiêu của hai mươi khẩu ma tinh pháo này rất rõ ràng, chuyên môn hướng tới những tinh anh chiến sĩ đó, oanh kích tới đội ngũ mũi nhọn dó. Chỉ nghe thấy một loạt những tiếng nổ lớn.
"Không!" Không ít binh sĩ nhìn thấy những luồng sáng của ma tinh pháo bắn tới, bọn họ không cam tâm hét lên.
Nhưng tốc độ pháo kích quá nhanh, chỉ là những luồng sáng lóe lên đã trực tiếp bắn tới mặt đất, các chiến sĩ căn bản không kịp chạy thoát. Chỉ thấy trong khu vực nổ thân thể các chiến sĩ bị vỡ nát, cả người biến thành vô số những khối băng vụn, có người bị thiêu thành than, có người ôm lấy cái chân bị đứt kêu thảm ...
Chớp mắt, số người chết vượt quá ba nghìn, trọng thương cũng có mấy nghìn.
Thực quá đáng sợ.
Rất nhiều chiến sĩ kinh hãi khựng lại. Hơn nữa số chết phần lớn đều là những phần tử tinh anh nhất, kết quả là, nhiều binh sĩ trong lòng đều bắt đầu sợ hãi.
"Xông lên, giết, vì các huynh đệ báo thù." Còn có một ít chiến sĩ tức giện rống lên, tiếp tục lao tới.
"Giết lên tới trên là thắng rồi."
oOo
Tuy nhiên vân thê của bọn họ vừa gác lên còn chưa kịp trèo lên, chỉ thấy phần lớn chiến sĩ trên tường thành nam thành nâng lên từng cái chảo dầu trực tiếp đổ xuống phía dưới, chỗ dầu sôi đó trực tiếp đổ lên người những chiến sĩ công thành.
"A." Rất nhiều chiến sĩ ôm mặt, thân thể co rúm, từ trên vân thê rơi xuống.
"Bắn!"
Âm thanh lạnh lùng vang lên. Không chỉ hai mươi khẩu ma tinh pháo một lần nữa hướng xuống phía dưới phát ra những tiếng gọi của tử thần, còn có các binh sĩ khác không ngờ giương cung tiễn rực lửa trực tiếp bắn xuống phía dưới. Phía dưới vốn đã bị đổ xuống một lượng lớn dầu sôi, hỏa tiễn vừa bắn xuống ...
Vốn một ít binh sĩ bị dầu sôi làm bị thương, không thể chết, lúc này trong chốc lát biến thành ngọn đuốc.
Dưới tường thành, biến thành một biển lửa.
Phần lớn chiến sĩ trở thành những ngọn lửa hình người, từng người ở trong biển lửa thống khổ gào lên rồi ngã xuống, các binh sĩ phía sau căn bản không dám tiếp tục lao tới, bởi vì trước mặt đều là hỏa diễm. CÒn sự oanh kích của hai mươi khẩu ma tinh pháo, lại một lần nữa giết chết mấy nghìn người.
Các tiếng nổ lớn, vang lên khắp nơi ở trận doanh của địch quân.
Hai người La Kiệt Tư, Phổ Lại Ân đều sắp phát điên, hung dữ rống lên: "Lui, lui cho ta, mau, rút lui!" Chỉ trong chốc lát, số chiến sĩ chết đã hơn một vạn, số chiến sĩ thụ thương cũng có mấy nghìn.
Quan trọng nhất là, hai mươi khẩu ma tinh pháo còn có thể tiếp tục bắn xuống.
Hai mươi khẩu ma tinh pháo này, đã quét sạch toàn bộ sĩ khí.
Năm khẩu ma tinh pháo trong một lần bắn có thể giết không đến một nghìn người, chỉ cần trụ qua hai, ba lần là có thể đánh lên trên rồi. Nhưng hai mươi khẩu ma tinh pháo lại bất đồng ... Một tập thể này bắn tới, hoàn toàn có thể giết sạch đội ngũ mũi nhọn của một quân đoàn.
Hai mươi khẩu ma tinh pháo, lực uy hiếp quá lớn.
Kể cả điên cuồng rút lui, nhưng vận bị hai mươi khẩu ma tinh pháo oanh kích hai lần, lại một lần nữa mấy nghìn người ngã xuống. Hỏa pháo rực rỡ như pháo hoa, lại là công kích đáng sợ nhất kiến cho lòng người run lên. Ma pháp công kích, đích thực rất đẹp.
Như 'Sí viêm hỏa đoàn', giống như là những gợn sóng đỏ rực như lửa.
Đáng tiếc, mặc dù đẹp như mộng ảo, nhưng so với đồ đao càng khiến cho người ta kinh hãi.
"Mười vạn người, chết gần hai vạn, thụ thương cũng có gần một vạn." Thanh âm của La Kiệt Tư trầm xuống, "Chỉ một đoạn thời gian ngắn ngủi, sĩ khí rơi xuống vực sâu, các chiến sĩ căn bản không còn dũng khí đối mặt với hai mươi khẩu ma tinh pháo mà xung phong nữa."
Dựa vào lá chắn, có thể ngăn cản cung nỏ.
Nhưng lá chắn lại không ngăn cản được ma tinh pháo, đặc biệt là loại đại hình ma tinh pháo này. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
"Hai mươi khẩu, là sao có thể có hai mươi khẩu ma tinh pháo?" Phổ Lại Ân tức giận nói, "Giáo chủ đại nhân phái chúng ta tới, không phải nói chỉ năm khẩu ma tinh pháo sao? Nếu như sớm biết hai mươi khẩu, làm sao có thể tới tìm chết?"
Ma tinh pháo quá đáng sợ.
Chỉ cần địch nhân tiến vào trong tầm bắn, tiểu mệnh liền sẽ bị thu hoạch. Hơn nữa khoảng cách giữa các lần bắn đều rất ngắn, chỉ cần có đầy đủ ma tinh thạch, chúng liền có thể không ngừng công kích. Điều này so với hai mươi người bát cấp ma pháp sư còn đáng sợ hơn nhiều.
"Quay về." La Kiệt Tư nhìn một lượt binh sĩ chung quanh, lập tức hạ lệnh.
Phổ Lại Ân cũng không cam lòng nắm chặt tay: "Mẹ nó. Bị lừa rồi. Người của Khoa Đức quận thành này cũng thực khốn kiếp. Đi, quay về." Hiện tại lực chiến đấu đã tổn thất ba thành, nếu như lại xông tới một lần nữa, sợ rằng lực chiến đấu ngay cả một nửa cũng không còn.
Nhưng đối phương, cả một chiến sĩ cũng không chết.
Đương nhiên, đối phương tổn thất một lượng lớn tiền. Đại hình ma tinh pháo này mỗi lần oanh kích, cũng bằng với đổ đi một lượng lớn tiền. Hai mươi khẩu ma tinh pháo bất chấp tất cả oanh kích, một vương quốc bình thường làm sao sẵn sàng sử dụng như vậy?
oOo
Thực chính là hư, hư chính là thực.
Quang minh giáo đình, Hắc ám giáo đình lừa một cú như vậy. Thế nhưng phía Khoa Đức quận thành lại ẩn tàng số lương ma tinh pháo thực sự, tổng công ba mươi sáu khẩu ma tinh pháo. Khoa Đức quận thành vừa bắt đầu chỉ đưa ra mười lăm khẩu để đối phương phát hiện.
Còn trong kế hoạch, đông thành trên thực tế lại có hai mươi khẩu ma tinh pháo. Nam thành là mười sáu khẩu ma tinh pháo.
Chiến đấu ở đông thành kết thúc thực nhanh, nhưng chiến đấu ở nam thành lại cực kỳ thảm liệt.
"Chuẩn bị." Chỉ thấy phần lớn binh sĩ trên nam thành lâu nằm xuống, chân đạp vào cung, hai tay kéo dây. Mũi tên khổng lồ khiến ai nhìn thấy đều lạnh người. Chiến sĩ nơi đây tùy tiện một người đều có thể dễ dàng nâng mấy trăm cân.
Song họ còn dùng hai chân, hai tay, mũi tên như thế, uy lực có thể tưởng tượng được.
"Bắn!"
Một tiếng ra lệnh, vô số mũi tên khổng lồ giống như là mưa từ trên thành lâu bắn lên bầu trời, liền đó mang theo tiếng rít đáng sợ, trực tiếp rơi xuống phía dưới. Lá chắn phổ thông căn bản không thể phòng ngự, trực tiếp bị xuyên qua, đâm vào thân thể binh sĩ phía sau lá chắn.
Lập tức, một mảng lớn người ngã xuống.
Chết một mảng lớn, phía sau lập tức có người tiếp tục xông lên.
Lúc này lượng lớn vân thể đã gác lên thành lâu, nhiều binh sĩ thậm chí đã giết tới trên tường thành. Năm khẩu ma tinh pháo vốn ẩn tàng cũng đã đưa ra, mười sáu khẩu ma tinh pháo điên cuồng gầm thét ... Quang mang rực rỡ liên tục sáng lên dưới chân thành, từng mảng người ngã xuống.
Nhưng, người của Quang minh giáo đình, Hắc ám giáo đình quá nhiều.
Đông như kiến cỏ!
"Rút lui, cứ chém giết như vậy, căn bản là liều xem ai nhiều người hơn a. Người chết quá nhiều rồi." Cát Nhĩ Mặc nhíu mày, giờ mới bao lâu? Binh sĩ chết đã quá mười vạn rồi, đương nhiên người Khoa Đức quận thành chết cũng không ít, ước chừng cũng hơn vạn.
Chủ yếu mười sáu khẩu ma tinh pháo giết người quá nhiều, còn có các loại cung tiễn, lôi thạch.
Ở trên tường thành, đích xác chiếm ưu thế.
Tứ đại chí cao vị diện "Ta có dự cảm không tốt." Duy Tư Ba Đặc nhíu mày, nhìn mười sáu khẩu ma tinh pháo đang gầm rống, "Vốn là nơi này chỉ có mười khẩu ma tinh pháo, chiến đấu vừa bắt đầu, đột nhiên lại có sáu khẩu ma tinh pháo xuất hiện. Ta lo ... phía đông thành.
Cát Nhĩ Mặc trong lòng run lên.
"Ngươi nói, bên đó cũng có thêm nhiều ma tinh pháo xuất hiện?" Cát Nhĩ Mặc lắc đầu nói, "Không nhất định, hoặc là bọn chúng đem ma tinh pháo ở đông thành, di chuyển tới nam môn."
"Hy vọng là như vậy." Duy Tư Ba Đặc đối với binh sĩ đã chết tịnh không quan tâm.
Hắn cần chính là thắng lợi.
"Giáo chủ đại nhân." Chỉ thấy hai người Phổ Lại Ân, La Kiệt Tư chật vật lao tới chỗ Cát Nhĩ Mặc, Duy Tư Ba Đặc.
"Sao lại thế này?" Duy Tư Ba Đặc nhìn thấy bộ dạng của hai người, liền biết không ổn.
Phổ Lại Ân không cam tâm tức giận mắng: "Giáo chủ đại nhân, ai tra xét tình báo, quả thực khốn kiếp, căn bản không phải năm khẩu ma tinh pháo, mà la hai mươi khẩu ma tinh pháo! Là hai mươi khẩu ma tinh pháo a, các huynh đệ của ta, chỉ bị mấy lần oanh kích, đã chết hơn hai vạn rồi, còn có lượng lớn thụ thương. Hai quân đoàn chúng ta cộng lại mới mười vạn, phút chốc tổn thất ba thành lực chiến đấu. Hơn nữa ... Tinh anh của quân đoàn chúng ta, những người xông ở phía trước nhất, chết lại nhanh nhất, các binh sĩ căn bản cả một chút đấu chí đều không còn, hoàn toàn bị dọa cho cứng đờ ra.
Sắc mặt Duy Tư Ba Đặc lập tức biến đổi.
Hoắn đã hoàn toàn minh bạch.
Nhìn Khoa Đức quận thành phía xa, Duy Tư Ba Đặc nghiến răng: "Không ngờ đang đưùa bỡn ta, dẫn dụ ta công kích đông thành, năn khẩu ma tinh pháo biến thành hai mươi khẩu?" Duy Tư Ba Đặc lúc này tức đến đỏ mắt, "Cát Nhĩ Mặc, không quản mưu kế gì nữa, để những cửu cấp cao thủ đó, đều lên cho ta!"
Một bộ phận nhỏ quân đội trong đó, tách ra khỏi đại quân.
Bộ phận nhỏ quân đội này chạy vòng ra hướng thành đông của Khoa Đức quận thành. Theo như địa hình của Khoa Đức quận thành, hiện giờ Quang minh giáo đình chỉ có thể công kích nam thành và đông thành, còn bắc thành và tây thành, căn bản không thể hành quân tới. Quân đội tới đông thành, là do hai quân đoàn nhỏ cấu thành.
Hai quân đoàn nhỏ này, phân biệt tới từ Quang minh giáo đình, Hắc ám giáo đình, cũng là tinh anh quân đoàn của hai bên.
Quân đoàn trưởng của quân đoàn thuộc Hắc ám giáo đình, tóc ngắn màu lam, hắn sắc mặt nghiêm túc, đang nhìn thành lâu phía xa. Bên cạnh hắn là một kim phát nam tử, là đoàn trưởng của tinh anh quân đoàn thuộc Quang minh giáo đình.
Chiếm được đông môn, bọn họ chính là đại công thần của cuộc chiến tranh này.
"Năm khẩu ma tinh pháo mà thôi." Nam tử tóc ngắn màu lam lạnh nhạt nói, "La Kiệt Tư, như vậy, bộ đội của chúng ta trước tiên lao tới, đợi tới lúc tới gần thành lâu, bộ đội mũi nhọn chớp mắt tập hợp, dựa vào vân thê (thang mây) trực tiếp phá vỡ phòng ngự trên tường thành thành một chỗ hở. Các binh sĩ khác theo đó lên, chỉ cần đợi chúng ta lên tường thành, Khoa Đức quận thành coi như xong."
La Kiệt Tư liếc nhìn hắn một cái: "Phổ Lại Ân, vậy chúng ta xem xem, ai có thể công lên trước."
"Được." Phổ Lại Ân ánh mắt tràn đầy kiêu ngạo.
Thời gian trôi đi, hai tinh anh quân đoàn này đều ở trong trạng thái trầm tịch, yên lặng chờ đợi, đột nhiên ... Bọn họ nghe thấy tiếng chém giết đáng sợ. Tiếng gầm của ma tinh pháo, tiếng rống giận giữ của các binh sĩ, tiếng cung tiễn rít lên liên tiếp vang lên, những thanh âm đó phảng phất giống như tiếng biển cả gào thét bao trùm cả thiên địa.
"Bên đó đã bắt đầu rồi." Khóe miệng Phổ Lại Ân hiện lên một nụ cười.
La Kiệt Tư cũng hơi gật đầu: "Khi chúng ta công phá đông thành môn, chúng ta liền chắc thắng rồi."
Theo kế hoạch, chiến đấu bên nam thành sẽ điên cuồng chưa từng có ... Đại khái bên đó bắt đầu chiến đấu khoảng năm phút, Phổ Lai Ân là người đầu tiên hét lớn: "Sát ..." Các tướng lĩnh dưới quyền sớm đã biết kế hoạch lập tức dẫn theo binh sĩ bắt đầu lao lên.
Vân thê dài bốn mươi mét được chuyển tới nam thành nhanh như chớp.
Phần lớn binh sĩ cầm lá chắn cực tốc lao tới.
Còn năm khẩu ma tinh pháo trên tường thành phía đông thành đột nhiên sáng lên: "Oanh!" Oanh!" ... Tiếng gầm của ma tinh pháo vang lên, lập tức năm luồng quang mang rực rỡ cực tốc bắn xuống, vừa chạm đất liền bạo phát quang mang đáng sợ. Lập tức chiến sĩ chung quanh tử thương một lượng lớn, nhưng các chiến sĩ khác không do dự chút nào.
Lúc này mà do dự, chính là tìm chết.
"Tốc độ nhanh quá!" Tướng lĩnh thủ thành ở trên mặt thành phía đông cũng phát hiện tốc độ chạy của địch nhân quá nhanh, ma tinh pháo mới bắn được ba lần, đối phương đã cách thành trì không tới trăm mét rồi, "Không tốt, không đúng!" Hắn đột nhiên phát hiện trong đội ngũ của địch nhân có một số chiến sĩ tốc độ chạy khá nhanh không ngờ vô cũng ăn ý cũng nhau vọt tới.
Hiển nhiên, những tinh anh chiến sĩ này, sợ rằng sẽ liên thủ mở ra một lỗ hổng.
"Hừ, quả nhiên như thế." Tướng lĩnh thủ thành trên mặt lộ ra một nụ cười lạnh.
"Ma tinh pháo, toàn bộ, chuẩn bị!" Tướng lĩnh thủ thanh hét lớn, lập tức ... Không ngờ lại có mười lăm khẩu ma tinh pháo gác ở trên tường thanh, cộng thêm năm khẩu lúc đầu, không ngờ biến thành hai mươi khẩu ma tinh pháo. Thân của hai mươi khẩu ma tinh pháo này quang mang cơ hồ đồng thời sáng lên.
Nhìn thấy mười lăm khẩu ma tinh pháo đột nhiên xuất hiện, hai quân đoàn trưởng Phổ Lại Ân và La Kiệt Tư sắc mặt lập tức đại biến.
"Không!" Phổ Lại Ân vẻ mặt dữ tợn, không cam lòng tức giận rống lên.
"Oanh!" "Oanh!" "Oanh!" "Oanh!" ...
Hai mươi khẩu ma tinh pháo đồng thời bạo phát những tiếng gầm đáng sợ, mục tiêu của hai mươi khẩu ma tinh pháo này rất rõ ràng, chuyên môn hướng tới những tinh anh chiến sĩ đó, oanh kích tới đội ngũ mũi nhọn dó. Chỉ nghe thấy một loạt những tiếng nổ lớn.
"Không!" Không ít binh sĩ nhìn thấy những luồng sáng của ma tinh pháo bắn tới, bọn họ không cam tâm hét lên.
Nhưng tốc độ pháo kích quá nhanh, chỉ là những luồng sáng lóe lên đã trực tiếp bắn tới mặt đất, các chiến sĩ căn bản không kịp chạy thoát. Chỉ thấy trong khu vực nổ thân thể các chiến sĩ bị vỡ nát, cả người biến thành vô số những khối băng vụn, có người bị thiêu thành than, có người ôm lấy cái chân bị đứt kêu thảm ...
Chớp mắt, số người chết vượt quá ba nghìn, trọng thương cũng có mấy nghìn.
Thực quá đáng sợ.
Rất nhiều chiến sĩ kinh hãi khựng lại. Hơn nữa số chết phần lớn đều là những phần tử tinh anh nhất, kết quả là, nhiều binh sĩ trong lòng đều bắt đầu sợ hãi.
"Xông lên, giết, vì các huynh đệ báo thù." Còn có một ít chiến sĩ tức giện rống lên, tiếp tục lao tới.
"Giết lên tới trên là thắng rồi."
oOo
Tuy nhiên vân thê của bọn họ vừa gác lên còn chưa kịp trèo lên, chỉ thấy phần lớn chiến sĩ trên tường thành nam thành nâng lên từng cái chảo dầu trực tiếp đổ xuống phía dưới, chỗ dầu sôi đó trực tiếp đổ lên người những chiến sĩ công thành.
"A." Rất nhiều chiến sĩ ôm mặt, thân thể co rúm, từ trên vân thê rơi xuống.
"Bắn!"
Âm thanh lạnh lùng vang lên. Không chỉ hai mươi khẩu ma tinh pháo một lần nữa hướng xuống phía dưới phát ra những tiếng gọi của tử thần, còn có các binh sĩ khác không ngờ giương cung tiễn rực lửa trực tiếp bắn xuống phía dưới. Phía dưới vốn đã bị đổ xuống một lượng lớn dầu sôi, hỏa tiễn vừa bắn xuống ...
Vốn một ít binh sĩ bị dầu sôi làm bị thương, không thể chết, lúc này trong chốc lát biến thành ngọn đuốc.
Dưới tường thành, biến thành một biển lửa.
Phần lớn chiến sĩ trở thành những ngọn lửa hình người, từng người ở trong biển lửa thống khổ gào lên rồi ngã xuống, các binh sĩ phía sau căn bản không dám tiếp tục lao tới, bởi vì trước mặt đều là hỏa diễm. CÒn sự oanh kích của hai mươi khẩu ma tinh pháo, lại một lần nữa giết chết mấy nghìn người.
Các tiếng nổ lớn, vang lên khắp nơi ở trận doanh của địch quân.
Hai người La Kiệt Tư, Phổ Lại Ân đều sắp phát điên, hung dữ rống lên: "Lui, lui cho ta, mau, rút lui!" Chỉ trong chốc lát, số chiến sĩ chết đã hơn một vạn, số chiến sĩ thụ thương cũng có mấy nghìn.
Quan trọng nhất là, hai mươi khẩu ma tinh pháo còn có thể tiếp tục bắn xuống.
Hai mươi khẩu ma tinh pháo này, đã quét sạch toàn bộ sĩ khí.
Năm khẩu ma tinh pháo trong một lần bắn có thể giết không đến một nghìn người, chỉ cần trụ qua hai, ba lần là có thể đánh lên trên rồi. Nhưng hai mươi khẩu ma tinh pháo lại bất đồng ... Một tập thể này bắn tới, hoàn toàn có thể giết sạch đội ngũ mũi nhọn của một quân đoàn.
Hai mươi khẩu ma tinh pháo, lực uy hiếp quá lớn.
Kể cả điên cuồng rút lui, nhưng vận bị hai mươi khẩu ma tinh pháo oanh kích hai lần, lại một lần nữa mấy nghìn người ngã xuống. Hỏa pháo rực rỡ như pháo hoa, lại là công kích đáng sợ nhất kiến cho lòng người run lên. Ma pháp công kích, đích thực rất đẹp.
Như 'Sí viêm hỏa đoàn', giống như là những gợn sóng đỏ rực như lửa.
Đáng tiếc, mặc dù đẹp như mộng ảo, nhưng so với đồ đao càng khiến cho người ta kinh hãi.
"Mười vạn người, chết gần hai vạn, thụ thương cũng có gần một vạn." Thanh âm của La Kiệt Tư trầm xuống, "Chỉ một đoạn thời gian ngắn ngủi, sĩ khí rơi xuống vực sâu, các chiến sĩ căn bản không còn dũng khí đối mặt với hai mươi khẩu ma tinh pháo mà xung phong nữa."
Dựa vào lá chắn, có thể ngăn cản cung nỏ.
Nhưng lá chắn lại không ngăn cản được ma tinh pháo, đặc biệt là loại đại hình ma tinh pháo này. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
"Hai mươi khẩu, là sao có thể có hai mươi khẩu ma tinh pháo?" Phổ Lại Ân tức giận nói, "Giáo chủ đại nhân phái chúng ta tới, không phải nói chỉ năm khẩu ma tinh pháo sao? Nếu như sớm biết hai mươi khẩu, làm sao có thể tới tìm chết?"
Ma tinh pháo quá đáng sợ.
Chỉ cần địch nhân tiến vào trong tầm bắn, tiểu mệnh liền sẽ bị thu hoạch. Hơn nữa khoảng cách giữa các lần bắn đều rất ngắn, chỉ cần có đầy đủ ma tinh thạch, chúng liền có thể không ngừng công kích. Điều này so với hai mươi người bát cấp ma pháp sư còn đáng sợ hơn nhiều.
"Quay về." La Kiệt Tư nhìn một lượt binh sĩ chung quanh, lập tức hạ lệnh.
Phổ Lại Ân cũng không cam lòng nắm chặt tay: "Mẹ nó. Bị lừa rồi. Người của Khoa Đức quận thành này cũng thực khốn kiếp. Đi, quay về." Hiện tại lực chiến đấu đã tổn thất ba thành, nếu như lại xông tới một lần nữa, sợ rằng lực chiến đấu ngay cả một nửa cũng không còn.
Nhưng đối phương, cả một chiến sĩ cũng không chết.
Đương nhiên, đối phương tổn thất một lượng lớn tiền. Đại hình ma tinh pháo này mỗi lần oanh kích, cũng bằng với đổ đi một lượng lớn tiền. Hai mươi khẩu ma tinh pháo bất chấp tất cả oanh kích, một vương quốc bình thường làm sao sẵn sàng sử dụng như vậy?
oOo
Thực chính là hư, hư chính là thực.
Quang minh giáo đình, Hắc ám giáo đình lừa một cú như vậy. Thế nhưng phía Khoa Đức quận thành lại ẩn tàng số lương ma tinh pháo thực sự, tổng công ba mươi sáu khẩu ma tinh pháo. Khoa Đức quận thành vừa bắt đầu chỉ đưa ra mười lăm khẩu để đối phương phát hiện.
Còn trong kế hoạch, đông thành trên thực tế lại có hai mươi khẩu ma tinh pháo. Nam thành là mười sáu khẩu ma tinh pháo.
Chiến đấu ở đông thành kết thúc thực nhanh, nhưng chiến đấu ở nam thành lại cực kỳ thảm liệt.
"Chuẩn bị." Chỉ thấy phần lớn binh sĩ trên nam thành lâu nằm xuống, chân đạp vào cung, hai tay kéo dây. Mũi tên khổng lồ khiến ai nhìn thấy đều lạnh người. Chiến sĩ nơi đây tùy tiện một người đều có thể dễ dàng nâng mấy trăm cân.
Song họ còn dùng hai chân, hai tay, mũi tên như thế, uy lực có thể tưởng tượng được.
"Bắn!"
Một tiếng ra lệnh, vô số mũi tên khổng lồ giống như là mưa từ trên thành lâu bắn lên bầu trời, liền đó mang theo tiếng rít đáng sợ, trực tiếp rơi xuống phía dưới. Lá chắn phổ thông căn bản không thể phòng ngự, trực tiếp bị xuyên qua, đâm vào thân thể binh sĩ phía sau lá chắn.
Lập tức, một mảng lớn người ngã xuống.
Chết một mảng lớn, phía sau lập tức có người tiếp tục xông lên.
Lúc này lượng lớn vân thể đã gác lên thành lâu, nhiều binh sĩ thậm chí đã giết tới trên tường thành. Năm khẩu ma tinh pháo vốn ẩn tàng cũng đã đưa ra, mười sáu khẩu ma tinh pháo điên cuồng gầm thét ... Quang mang rực rỡ liên tục sáng lên dưới chân thành, từng mảng người ngã xuống.
Nhưng, người của Quang minh giáo đình, Hắc ám giáo đình quá nhiều.
Đông như kiến cỏ!
"Rút lui, cứ chém giết như vậy, căn bản là liều xem ai nhiều người hơn a. Người chết quá nhiều rồi." Cát Nhĩ Mặc nhíu mày, giờ mới bao lâu? Binh sĩ chết đã quá mười vạn rồi, đương nhiên người Khoa Đức quận thành chết cũng không ít, ước chừng cũng hơn vạn.
Chủ yếu mười sáu khẩu ma tinh pháo giết người quá nhiều, còn có các loại cung tiễn, lôi thạch.
Ở trên tường thành, đích xác chiếm ưu thế.
Tứ đại chí cao vị diện "Ta có dự cảm không tốt." Duy Tư Ba Đặc nhíu mày, nhìn mười sáu khẩu ma tinh pháo đang gầm rống, "Vốn là nơi này chỉ có mười khẩu ma tinh pháo, chiến đấu vừa bắt đầu, đột nhiên lại có sáu khẩu ma tinh pháo xuất hiện. Ta lo ... phía đông thành.
Cát Nhĩ Mặc trong lòng run lên.
"Ngươi nói, bên đó cũng có thêm nhiều ma tinh pháo xuất hiện?" Cát Nhĩ Mặc lắc đầu nói, "Không nhất định, hoặc là bọn chúng đem ma tinh pháo ở đông thành, di chuyển tới nam môn."
"Hy vọng là như vậy." Duy Tư Ba Đặc đối với binh sĩ đã chết tịnh không quan tâm.
Hắn cần chính là thắng lợi.
"Giáo chủ đại nhân." Chỉ thấy hai người Phổ Lại Ân, La Kiệt Tư chật vật lao tới chỗ Cát Nhĩ Mặc, Duy Tư Ba Đặc.
"Sao lại thế này?" Duy Tư Ba Đặc nhìn thấy bộ dạng của hai người, liền biết không ổn.
Phổ Lại Ân không cam tâm tức giận mắng: "Giáo chủ đại nhân, ai tra xét tình báo, quả thực khốn kiếp, căn bản không phải năm khẩu ma tinh pháo, mà la hai mươi khẩu ma tinh pháo! Là hai mươi khẩu ma tinh pháo a, các huynh đệ của ta, chỉ bị mấy lần oanh kích, đã chết hơn hai vạn rồi, còn có lượng lớn thụ thương. Hai quân đoàn chúng ta cộng lại mới mười vạn, phút chốc tổn thất ba thành lực chiến đấu. Hơn nữa ... Tinh anh của quân đoàn chúng ta, những người xông ở phía trước nhất, chết lại nhanh nhất, các binh sĩ căn bản cả một chút đấu chí đều không còn, hoàn toàn bị dọa cho cứng đờ ra.
Sắc mặt Duy Tư Ba Đặc lập tức biến đổi.
Hoắn đã hoàn toàn minh bạch.
Nhìn Khoa Đức quận thành phía xa, Duy Tư Ba Đặc nghiến răng: "Không ngờ đang đưùa bỡn ta, dẫn dụ ta công kích đông thành, năn khẩu ma tinh pháo biến thành hai mươi khẩu?" Duy Tư Ba Đặc lúc này tức đến đỏ mắt, "Cát Nhĩ Mặc, không quản mưu kế gì nữa, để những cửu cấp cao thủ đó, đều lên cho ta!"
Tác giả :
Ngã Cật Tây Hồng Thị