Bàn Long
Chương 298: Vương quốc
Lâm Lôi rõ ràng cảm nhận được, khi còn niên thiếu, lúc ôm Ngải Lệ Tư thì có một thứ cảm giác run sợ. Song lúc này ôm Địch Lỵ Á thì hắn từ sâu thẳm tận đáy lòng, khắp toàn thân đều là sự ấm áp, niềm thỏa mãn tràn ngập trong linh hồn!
Cái này, được gọi là hạnh phúc!
Tảng băng kiên cố trong lòng Lâm Lôi đã bị hòa tan.
Địch Lỵ Á trên mặt cùng tràn ngập nụ cười sung sướng, đã nhiều năm như vậy rồi, nàng chưa từng cảm thấy vui sướng đến như vậy.
"Lâm Lôi, ta rất vui." Địch Lỵ Á nép trong lòng Lâm Lôi khẽ nói.
"Ta cũng vậy." Lâm Lôi vuốt ve mái tóc mượt mà phủ xuống hai vai của nàng.
Địch Lỵ Á nhu thuận nép vào lòng Lâm Lôi, líu ríu nói: "Lâm Lôi, ta cảm thấy mình giống như đang nằm mơ vậy ... Huynh nói xem đây có phải là thực chăng?" Một nữ cường nhân có thể ăn nói không hề nể nang với cả đế quốc hoàng đế, bây giờ lại bỗng trở nên nhu thuận như một đứa trẻ thế này.
"Là thực, là thực mà." Lâm Lôi cảm nhận được sự ấm áp từ người nàng truyền đến, khiến lòng xiết bao nhu tình.
Địch Lỵ Á đột nhiên ngẩng đầu lên, có chút thắc mắc nhìn Lâm Lôi: "Lâm Lôi, nếu có một ngày Ngải Lệ Tư tới tìm huynh, huynh sẽ làm sao bây giờ." Nàng rất sợ hãi, sợ Lâm Lôi sẽ bị cướp đi.
"Ngải Lệ Tư?"
Lâm Lôi đưa tay vuốt ve mái tóc nàng an ủi: "Tình cảm giữa ta và nàng ấy đã chấm dứt rồi, ta đối với nàng ta không yêu, cũng chẳng hận. Nàng ta muốn thích ai thì là do nàng ta tự chọn ..." Lâm Lôi vuốt má Địch Lỵ Á, cười nói: "Địch Lỵ Á, đừng suy nghĩ lung tung, ta vĩnh viễn sẽ không rời xa muội. Nếu bỏ qua muội ... thì ta quả là một kẻ ngu ngốc rồi."
"Địch Lỵ Á, muội nói thử xem ta có phải là ngốc không?" Lâm Lôi nhìn Địch Lỵ Á.
Địch Lỵ Á cười, cười thực sự vui vẻ.
"Thiên tài, huynh chính là thiên tài số một tại Ngọc Lan đại lục." Địch Lỵ Á hừ một tiếng đáp.
Nhìn đôi môi kiềm diễm của nàng, Lâm Lôi đột nhiên có một cảm giác xúc động ... không chút do dự, hắn cúi đầu trực tiếp hôn lên môi nàng. Địch Lỵ Á bỗng như bị điện giật, cả người ngẩn ra. Song mặc kệ, nàng vẫn đắm chìm trong nụ hôn ngọt ngào ấy ...
Đây là lần thứ 2 Lâm Lôi cùng Địch Lỵ Á hôn nhau.
Lần đầu tiên là giữa buổi đêm ở Ô Sơn trấn.
Mãi một lúc lâu sau, môi mới rời ra.
Địch Lỵ Á không nói gì, chỉ ỷ ôi tựa vào ngực Lâm Lôi. Lúc này trên mặt nàng vẫn còn đỏ bừng lên. Lâm Lôi phát hiện, Địch Lỵ Á lúc này mới động lòng người xiết bao.
"A, nhìn không nổi nữa, nhìn không nổi nữa, ta nhìn không nổi nữa a!" Đột nhiên Bối Bối từ dưới hồ nước vọt lên.
Lâm Lôi, Địch Lỵ Á 2 người đều ngẩn ra.
Bối Bối ở giữa không trung quay lại hai người cười hềnh hệch: "A, xin lỗi. Lão đại, đại tẩu, các người cứ tiếp tục đi!"
"Đại tẩu?" Lâm Lôi, Địch Lỵ Á 2 người không khỏi bật cười.
"Ngươi quả nhiên là vẫn nhìn trộm, Bối Bối, ta đã nói với ngươi thế nào? Phải trừng phạt ngươi thế nào đây?" Lâm Lôi lúc này cũng đoán được rằng Bối Bối đã nhìn trộm, kỳ thực vừa rồi Bối Bối đã sử dụng 'Hóa Ảnh Thuật', trực tiếp giấu đi cái bóng ở trên mặt hồ.
Lâm Lôi lại không dùng Tinh thần lực để tìm kiếm, đương nhiên là không phát hiện ra.
"Trừng phạt ta?" Bối Bối tự hỏi một chút. "A, vậy thì hãy trừng phạt bằng cách tìm cho ta một bà chuột cái cũng lợi hại như ta đi. Ta bây giờ cũng rất là cô đơn a." Bối Bối làm ra bộ dạng có vẻ đáng thương.
Lâm Lôi và Địch Lỵ Á đều không nhịn được cười.
"Đáng tiếc, ta lại là một lão thử có thiên phú kỳ lạ, đó là ngàn năm khó gặp a." Bối Bối thở dài một tiếng, chợt hi hi cười nói, "Lão đại, đại tẩu ... các người lúc nào kết hôn a? Ta cũng quan tâm tới các người lắm chứ."
"Kết hôn?"
Lâm Lôi nhìn Địch Lỵ Á. Vấn đề này đích xác là cần phải thương lượng một chút.
Thành chủ phủ tại Hắc Thổ thành.
Khi đám người Ba Khắc vừa trông thấy Lâm Lôi, Địch Lỵ Á 2 người tay trong tay thâm mật bước vào, cả đám đều thực sự sốc. Tái Tư Lặc là người đầu tiên có phản ứng, cố ý la lớn lên: "Lâm Lôi đại nhân, giữa người và Địch Lỵ Á tiểu thư đã xảy ra chuyện gì vậy?"
Bởi vì với thân phận của Lâm Lôi khi đứng trước mặt công chúng, Tái Tư Lặc cũng gọi hắn là đại nhân.
"Ta cùng Địch Lỵ Á sẽ kết hôn." Lâm Lôi vừa cười vừa nói.
Tin tức này giống như một cấm kỵ ma pháp, khiến cho tất cả mọi người bỗng chốc như muốn phát cuồng cả lên.
"Ôi chao~ kết hôn?" Cái Tỳ là người thứ nhất lên.
"Ai dà, Địch Lỵ Á tỷ tỷ, tỷ cùng Lâm Lôi đại nhân kết hôn thì thực là tốt quá." Lệ Bối Tạp cũng hưng phấn nhảy dựng lên, cả đại sảnh trong nháy mắt bỗng trở nên huyên náo, duy có một cười là nụ cười có chút miễn cưỡng - đó là Chiêm Ni. Chiêm Ni mấy ngày nay vẫn đắm chìm trong các loại công việc quản lý công quốc. Nguồn truyện: Truyện FULL
Nàng không ngờ rằng đột nhiên lại nhận được kết quả này.
Đương nhiên ... Chiêm Ni đã dớm dự đoán được rằng sẽ có một ngày như vậy.
Giữa Lâm Lôi và Địch Lỵ Á chẳng có gì giấu nhau, cũng đem nói cho Địch Lỵ Á biết chuyện giữa mình và Chiêm Ni. Địch Lỵ Á cười đi tới bên Chiêm Ni, sau đó thân mật cầm tay Chiêm Ni đề nghị: "Chiêm Ni, ngày ta và Lâm Lôi kết hôn, hôm đó muội tới làm phù dâu cho ta được không?
Chiêm Ni nhìn Địch Lỵ Á tươi cười, khẽ gật đầu.
Rồi Địch Lỵ Á bỗng kéo Chiêm Ni qua một bên, thân mật chuyện trò với nhau.
Lâm Lôi còn lại là quay sang đám người Ba Khắc, Tái Tư Lặc: "Ta đã thương nghị qua với Địch Lỵ Á, chúng ta sẽ trực tiếp cử hành hôn lễ. Hôn lễ giữa ta và Địch Lỵ Á được ấn định vào ngày 21 tháng 7, tức là sau 3 tháng nữa." Lâm Lôi cười nhìn Ba Khắc, "Ba Khắc, ta muốn ... trong vòng 3 tháng tới sẽ tiến công các công quốc xung quanh, trong vòng 3 tháng sẽ thành lập ra một vương quốc. Có thể làm được không?"
Lâm Lôi cũng muốn hôn lễ của chính mình với Địch Lỵ Á được náo nhiệt một chút.
Song 3 tháng, theo như hắn thấy thì thời gian tựa hồ có hơi ít.
"3 tháng ư, không cần." Ba Khắc ngược lại vô cùng tự tin đáp, "Chỉ cần một tháng, vậy là đủ rồi."
"Một tháng?" Lâm Lôi nghi hoặc: "Trong một tháng, không những phải điều binh tấn công, lại còn có chỉnh đốn và chuẩn bị chinh phục các công quốc nữa, cũng khá là phiền toái. Một tháng để thu phục các công quốc xung quanh ư?"
Cái Tỳ cười to nói: "Đại nhân, chuyện này thì người không biết rồi. Đại nhân, xin mời xem." Cái Tỳ đi tới bên bản đồ quân sự treo trên vách tường trong đại sảnh, "Đại nhân, người hãy quan sát kỹ thế lực phân bố tại Hỗn loạn chi lĩnh một chút. Ở đây có một khối khu vực bao gồm gần 20 công quốc đều là thuộc về Quang Minh giáo đình, còn khối khu vực gần 20 công quốc này thì thuộc về Hắc Ám giáo đình. Mà nơi này ... còn lại thì chẳng có bối cảnh gì cả.
Lâm Lôi lập tức phát hiện ra.
Phân bố thế lực này thực là quái dị.
Khu vực mà Quang Minh giáo đình khống chế cùng với khu vực mà Hắc Ám giáo đình khống chế đều là thuộc về vùng trung bộ và nam bộ của Hỗn loạn chi lĩnh, chiếm tới hơn phân nửa khu vực của Hỗn loạn chi lĩnh. Chỉ còn lại có khu vực bắc bộ gần với Hắc Ám chi sâm nhất.
Diện tích của Hỗn loạn chi lĩnh, nếu cắt ra thành các hình bình hành thì gồm có 4 phần.
Phần phía bắc cũng chính là phần gần với Hắc Ám chi sâm nhất.
Cả Quang Minh giáo đình lẫn Hắc Ám giáo đình đều không ham.
"Đại nhân, rừng của Ba Lỗ Khắc công quốc chúng ta chính là Hắc Ám chi sâm đó." Ba Khắc giải thích.
"Ồ, trước đây ta còn chưa hề chú ý tới." Lâm Lôi nhìn kỹ tấm bản đồ quân sự này, "Quang Minh giáo đình, Hắc Ám giáo đình, 2 thế lực lớn chiếm tới hơn phân nửa Hỗn loạn chi lĩnh, có điều là tại sao ... cả một khoảng gần Hắc Ám chi sâm gồm rất nhiều lãnh thổ, bọn họ lại bỏ qua chứ?"
Hiện tại Ba Lỗ Khắc công quốc chính là gần Hắc Ám chi sâm nhất.
"Lâm Lôi đại nhân." Tai Tư Lặc bước tới cười nói. "Điều này cũng chính là nguyên nhân tại sao chúng ta nói trong một khoảng thời gian ngắn có thể thống nhất được khối khu vực này."
"Ồ?" Lâm Lôi nghi hoặc nhìn Tái Tư Lặc, "Vì không thuộc về hai phe kia nên có thể dễ dàng thống nhất ư?"
Tái Tư Lặc cười giải thích: "Không phải là chuyện này, mà ngoại trừ Ba Lỗ Khắc công quốc của chúng ta ra, ở gần Hắc Ám chi sâm có 7 công quốc, phỏng chừng có tới hơn phân nửa sẽ trực tiếp thần phục chúng ta."
"Hơn phân nửa trực tiếp thần phục?" Lâm Lôi vẫn còn chưa rõ. "Chẳng lẽ lấy sức mạn để áp bức?"
Tái Tư Lặc giải thích: "Lâm Lôi đại nhân, người quên rằng tại Hắc Ám chi sâm, cứ hơn mười năm hoặc vài chục năm là lại có một thần ma thú bạo động rồi ư? Cứ mỗi lần ma thú bạo động là lại từ Hắc Ám chi sâm lao ra, mà chiến trường chính thì lại chính là những công quốc gần với Hắc Ám chi sâm này."
Lâm Lôi đột nhiên hiểu rõ.
"Ngươi nói là những công quốc này ..."
"Đúng, những công quốc này cũng chính là những công quốc đau khổ nhất tại Hỗn loạn chi lĩnh." Tái Tư Lặc thở dài, "Cả Quang Minh giáo đình lẫn Hắc Ám giáo đình đều không muốn đến để thống lĩnh chính là vì ... chống cự lại sự bạo động của ma thú sẽ tiêu hao rất nhiều kim tiền, tài lực, nhân lực, còn vượt xa của cải của những công quốc này."
Lâm Lôi đã rõ.
Đó là một thách thức!
Thống lĩnh địa phương này sẽ đồng nghĩa với việc phải chuẩn bị chiến đấu với vô số ma thú của Hắc Ám chi sâm. Hắn hoàn toàn có thể tưởng tượng ra được sự thảm thiết của những trận chiến này ... Mỗi lần phỏng chừng phải chết đến hơn 1 triệu người, thậm chí là còn nhiều hơn nữa.
"Lâm Lôi, trong số 7 công quốc ngoại trừ những nơi cá biệt không muốn đầu hàng ra thì đại đa số đều muốn có một nơi để nương tựa. Mà đại nhân người ... là một Thánh vực cường giả, chính là một chỗ dựa vững chắc." Tái Tư Lặc cười nói: "Không riêng gì bọn họ, mà ngay cả những dân chúng bình thường cũng muốn được người thống lĩnh, như vậy bọn họ mới càng được an toàn."
Ba Khắc cười nói: "Hơn nữa đại nhân, hiện tại đã có đến 3 công quốc phái người đến đây thương lượng về việc đầu hàng chúng ta rồi. Bởi vì lãnh thổ của bọn họ chưa nối liền với chúng ta nên chúng ta còn phải tiến công một công quốc ở phía đông kia nữa."
Lâm Lôi gật đầu: "Nếu như vậy thì các ngươi hãy mau chóng hành động đi."
Cái Tỳ vỗ ngực cam đoan: "Đại nhân, một tháng sau, toàn bộ ¼ lãnh thổ sẽ nằm trong sự quản lý của người. Đương nhiên ... đây cũng là khu vực dân chúng khổ cực nhất, cường hãn nhất tại Hỗn loạn chi lĩnh này."
Lâm Lôi khẽ gật gật đầu: "Tái Tư Lặc, ngươi đồng thời hãy an bài một chút, đến hôn lễ của ta hãy mời một vài người tới, tên tuổi và địa chỉ ta sẽ giao cho ngươi."
"Vâng, thưa Lâm Lôi đại nhân." Tái Tư Lặc tuân mệnh, bỗng cười nói, "Vậy tin tức về hôn lễ của người cũng công khai ra bên ngoài chứ?"
Lâm Lôi nhìn về phía Địch Lỵ Á đang cùng trò chuyện vui vẻ với Chiêm Ni ở bên cạnh, trong lòng hắn bỗng có một quyết tâm ... vô luận thế nào cũng nhất định phải làm cho Địch Lỵ Á hạnh phúc.
"Công khai! Ta muốn vào ngày thành lập Ba Lỗ Khắc vương quốc cũng đồng thời cử hành hôn lễ trọng đại này." Lâm Lôi hào khí đáp.
Hiển nhiên, một tháng sau sẽ thống nhất ¼ phạm vi khu vực của Hỗn loạn chi lĩnh, còn 3 tháng sau ... đồng thời Ba Lỗ Khắc vương quốc sẽ được thành lập, hơn nữa còn cử hành hôn lễ. ¼ lãnh thổ của Hỗn loạn chi lĩnh này có diện tích vô cùng lớn.
So với diện tích của Phân Lai vương quốc khi đó thì còn lớn hơn nhiều.
Chỉ xét riêng về nhân khẩu thôi cũng đã lên đến khoảng 100 triệu rồi.
Lúc này tại một hòn đảo nằm ở giữa đại dương, trung tâm của Quang Minh giáo đình ... Thánh đảo, tin tức từ Hỗn loạn chi lĩnh đã được truyền tới.
Trên tầng thứ 9 của Quang Minh thần điện, Hải Đình Tư đã nhận được tin.
"Lâm Lôi hắn cùng liên thủ với ma thú, dĩ nhiên có thể bức lui được Ô Sâm Nặc sao?" Hải Đình Tư sau khi biết chuyện này thì thực sự bị đả kích. Thực lực của Ô Sâm Nặc, đó là điều không thể nghi vấn. Đặc biệt là 'Phân Thân Thuật' chia ra làm 4 chẳng nghi ngờ gì nữa là cực kỳ đáng sợ.
Ngay cả Hắc Đức Sâm kể cả có đối mặt cùng sẽ bị Ô Sâm Nặc đánh trọng thương rồi sau đó giết chết.
Dù sao ngăn cản 'Phân Thân Thuật' cũng là quá khó khăn.
"Ô Sâm Nặc nói đúng." Hải Đình Tư trong lòng căng thẳng, "Nếu cứ để như vậy thì ..."
Nếu chỉ có mình Lâm Lôi thì Quang Minh giáo đình cũng không phải sợ.
Song Lâm Lôi lại chẳng hề đơn độc mà đồng thời hắn còn có cả một ma thú thần kỳ có tên là 'Bối Bối', 5 Bất tử chiến sĩ, lại cả đệ đệ của hắn nữa.
"Đợi sau này khi hình người trạng thái của Lâm Lôi đạt tới Thánh vực, 4 huynh đệ kia hình người trạng thái cũng đạt đến Thánh vực, hơn hữa đệ đệ hắn cũng đạt đến Thánh vực dưới hình người trạng thái ... đó chỉnh là 7 đỉnh cấp chung cực chiến sĩ. Hơn nữa còn có một kẻ không kém chung cực chiến sĩ nữa là ma thú họ chuột ... 8!"
Mỗi đỉnh cấp chung cực chiến sĩ đều có thể xưng là Thánh vực cực mạnh.
7 chung cực chiến sĩ, hơn nữa còn có ma thú 'Bối Bối' cùng nhau xông vào Thánh đảo. Hải Đình Tư hoàn toàn có thể tưởng tượng ra cái tràng cảnh đó ... Quang Minh giáo đình cho dù có một mất một còn thì phỏng chừng cuối cùng cũng đi tong.
"Không được, nhất định phải giết chết Lâm Lôi."
Hải Đình Tư hướng ánh mắt về phía Hồng y giáo chủ Cát Nhĩ Mặc ở phía trước ra lệnh: "Cát Nhĩ Mặc, ngươi tức tốc đi gọi Lôi Minh quân đoàn trưởng tới đây, mau lên!"
"Lôi Minh quân đoàn trưởng?" Cát Nhĩ Mặc cả kinh.
Quang Minh giáo đình nếu nói thực lực mạnh nhất thì chính là Quang Minh giáo hoàng 'Hải Đình Tư', nếu nói thần bí, đáng sợ nhất thì chính là Ô Sâm Nặc. Nếu xét về người khiến cho người ta phải khâm phục thì là lãnh tụ tinh thần Khổ tu giả 'Lạc Diệp Đại Nhân', còn nếu như quả nói ... ai khiến cho lòng người cảm thấy sợ hãi nhất thì đó chính là quân đoàn trưởng của quân đoàn Cuồng tín giả trong truyền thuyết ... Lôi Minh.
Cuồng tín giả, bản thân đã có một loại lực lượng đặc thù.
"Còn chần chừ gì nữa? Đi mau." Hải Đình Tư trách mắng.
Hải Đình Tư không dám tự mình ra tay, hắn phải phái 'Lôi Minh', người có thực lực không dưới Ô Sâm Nặc đến để 2 người cùng liên thủ ... nếu lại vẫn không giết được Lâm Lôi thì mới thực sự là lạ.
Cái này, được gọi là hạnh phúc!
Tảng băng kiên cố trong lòng Lâm Lôi đã bị hòa tan.
Địch Lỵ Á trên mặt cùng tràn ngập nụ cười sung sướng, đã nhiều năm như vậy rồi, nàng chưa từng cảm thấy vui sướng đến như vậy.
"Lâm Lôi, ta rất vui." Địch Lỵ Á nép trong lòng Lâm Lôi khẽ nói.
"Ta cũng vậy." Lâm Lôi vuốt ve mái tóc mượt mà phủ xuống hai vai của nàng.
Địch Lỵ Á nhu thuận nép vào lòng Lâm Lôi, líu ríu nói: "Lâm Lôi, ta cảm thấy mình giống như đang nằm mơ vậy ... Huynh nói xem đây có phải là thực chăng?" Một nữ cường nhân có thể ăn nói không hề nể nang với cả đế quốc hoàng đế, bây giờ lại bỗng trở nên nhu thuận như một đứa trẻ thế này.
"Là thực, là thực mà." Lâm Lôi cảm nhận được sự ấm áp từ người nàng truyền đến, khiến lòng xiết bao nhu tình.
Địch Lỵ Á đột nhiên ngẩng đầu lên, có chút thắc mắc nhìn Lâm Lôi: "Lâm Lôi, nếu có một ngày Ngải Lệ Tư tới tìm huynh, huynh sẽ làm sao bây giờ." Nàng rất sợ hãi, sợ Lâm Lôi sẽ bị cướp đi.
"Ngải Lệ Tư?"
Lâm Lôi đưa tay vuốt ve mái tóc nàng an ủi: "Tình cảm giữa ta và nàng ấy đã chấm dứt rồi, ta đối với nàng ta không yêu, cũng chẳng hận. Nàng ta muốn thích ai thì là do nàng ta tự chọn ..." Lâm Lôi vuốt má Địch Lỵ Á, cười nói: "Địch Lỵ Á, đừng suy nghĩ lung tung, ta vĩnh viễn sẽ không rời xa muội. Nếu bỏ qua muội ... thì ta quả là một kẻ ngu ngốc rồi."
"Địch Lỵ Á, muội nói thử xem ta có phải là ngốc không?" Lâm Lôi nhìn Địch Lỵ Á.
Địch Lỵ Á cười, cười thực sự vui vẻ.
"Thiên tài, huynh chính là thiên tài số một tại Ngọc Lan đại lục." Địch Lỵ Á hừ một tiếng đáp.
Nhìn đôi môi kiềm diễm của nàng, Lâm Lôi đột nhiên có một cảm giác xúc động ... không chút do dự, hắn cúi đầu trực tiếp hôn lên môi nàng. Địch Lỵ Á bỗng như bị điện giật, cả người ngẩn ra. Song mặc kệ, nàng vẫn đắm chìm trong nụ hôn ngọt ngào ấy ...
Đây là lần thứ 2 Lâm Lôi cùng Địch Lỵ Á hôn nhau.
Lần đầu tiên là giữa buổi đêm ở Ô Sơn trấn.
Mãi một lúc lâu sau, môi mới rời ra.
Địch Lỵ Á không nói gì, chỉ ỷ ôi tựa vào ngực Lâm Lôi. Lúc này trên mặt nàng vẫn còn đỏ bừng lên. Lâm Lôi phát hiện, Địch Lỵ Á lúc này mới động lòng người xiết bao.
"A, nhìn không nổi nữa, nhìn không nổi nữa, ta nhìn không nổi nữa a!" Đột nhiên Bối Bối từ dưới hồ nước vọt lên.
Lâm Lôi, Địch Lỵ Á 2 người đều ngẩn ra.
Bối Bối ở giữa không trung quay lại hai người cười hềnh hệch: "A, xin lỗi. Lão đại, đại tẩu, các người cứ tiếp tục đi!"
"Đại tẩu?" Lâm Lôi, Địch Lỵ Á 2 người không khỏi bật cười.
"Ngươi quả nhiên là vẫn nhìn trộm, Bối Bối, ta đã nói với ngươi thế nào? Phải trừng phạt ngươi thế nào đây?" Lâm Lôi lúc này cũng đoán được rằng Bối Bối đã nhìn trộm, kỳ thực vừa rồi Bối Bối đã sử dụng 'Hóa Ảnh Thuật', trực tiếp giấu đi cái bóng ở trên mặt hồ.
Lâm Lôi lại không dùng Tinh thần lực để tìm kiếm, đương nhiên là không phát hiện ra.
"Trừng phạt ta?" Bối Bối tự hỏi một chút. "A, vậy thì hãy trừng phạt bằng cách tìm cho ta một bà chuột cái cũng lợi hại như ta đi. Ta bây giờ cũng rất là cô đơn a." Bối Bối làm ra bộ dạng có vẻ đáng thương.
Lâm Lôi và Địch Lỵ Á đều không nhịn được cười.
"Đáng tiếc, ta lại là một lão thử có thiên phú kỳ lạ, đó là ngàn năm khó gặp a." Bối Bối thở dài một tiếng, chợt hi hi cười nói, "Lão đại, đại tẩu ... các người lúc nào kết hôn a? Ta cũng quan tâm tới các người lắm chứ."
"Kết hôn?"
Lâm Lôi nhìn Địch Lỵ Á. Vấn đề này đích xác là cần phải thương lượng một chút.
Thành chủ phủ tại Hắc Thổ thành.
Khi đám người Ba Khắc vừa trông thấy Lâm Lôi, Địch Lỵ Á 2 người tay trong tay thâm mật bước vào, cả đám đều thực sự sốc. Tái Tư Lặc là người đầu tiên có phản ứng, cố ý la lớn lên: "Lâm Lôi đại nhân, giữa người và Địch Lỵ Á tiểu thư đã xảy ra chuyện gì vậy?"
Bởi vì với thân phận của Lâm Lôi khi đứng trước mặt công chúng, Tái Tư Lặc cũng gọi hắn là đại nhân.
"Ta cùng Địch Lỵ Á sẽ kết hôn." Lâm Lôi vừa cười vừa nói.
Tin tức này giống như một cấm kỵ ma pháp, khiến cho tất cả mọi người bỗng chốc như muốn phát cuồng cả lên.
"Ôi chao~ kết hôn?" Cái Tỳ là người thứ nhất lên.
"Ai dà, Địch Lỵ Á tỷ tỷ, tỷ cùng Lâm Lôi đại nhân kết hôn thì thực là tốt quá." Lệ Bối Tạp cũng hưng phấn nhảy dựng lên, cả đại sảnh trong nháy mắt bỗng trở nên huyên náo, duy có một cười là nụ cười có chút miễn cưỡng - đó là Chiêm Ni. Chiêm Ni mấy ngày nay vẫn đắm chìm trong các loại công việc quản lý công quốc. Nguồn truyện: Truyện FULL
Nàng không ngờ rằng đột nhiên lại nhận được kết quả này.
Đương nhiên ... Chiêm Ni đã dớm dự đoán được rằng sẽ có một ngày như vậy.
Giữa Lâm Lôi và Địch Lỵ Á chẳng có gì giấu nhau, cũng đem nói cho Địch Lỵ Á biết chuyện giữa mình và Chiêm Ni. Địch Lỵ Á cười đi tới bên Chiêm Ni, sau đó thân mật cầm tay Chiêm Ni đề nghị: "Chiêm Ni, ngày ta và Lâm Lôi kết hôn, hôm đó muội tới làm phù dâu cho ta được không?
Chiêm Ni nhìn Địch Lỵ Á tươi cười, khẽ gật đầu.
Rồi Địch Lỵ Á bỗng kéo Chiêm Ni qua một bên, thân mật chuyện trò với nhau.
Lâm Lôi còn lại là quay sang đám người Ba Khắc, Tái Tư Lặc: "Ta đã thương nghị qua với Địch Lỵ Á, chúng ta sẽ trực tiếp cử hành hôn lễ. Hôn lễ giữa ta và Địch Lỵ Á được ấn định vào ngày 21 tháng 7, tức là sau 3 tháng nữa." Lâm Lôi cười nhìn Ba Khắc, "Ba Khắc, ta muốn ... trong vòng 3 tháng tới sẽ tiến công các công quốc xung quanh, trong vòng 3 tháng sẽ thành lập ra một vương quốc. Có thể làm được không?"
Lâm Lôi cũng muốn hôn lễ của chính mình với Địch Lỵ Á được náo nhiệt một chút.
Song 3 tháng, theo như hắn thấy thì thời gian tựa hồ có hơi ít.
"3 tháng ư, không cần." Ba Khắc ngược lại vô cùng tự tin đáp, "Chỉ cần một tháng, vậy là đủ rồi."
"Một tháng?" Lâm Lôi nghi hoặc: "Trong một tháng, không những phải điều binh tấn công, lại còn có chỉnh đốn và chuẩn bị chinh phục các công quốc nữa, cũng khá là phiền toái. Một tháng để thu phục các công quốc xung quanh ư?"
Cái Tỳ cười to nói: "Đại nhân, chuyện này thì người không biết rồi. Đại nhân, xin mời xem." Cái Tỳ đi tới bên bản đồ quân sự treo trên vách tường trong đại sảnh, "Đại nhân, người hãy quan sát kỹ thế lực phân bố tại Hỗn loạn chi lĩnh một chút. Ở đây có một khối khu vực bao gồm gần 20 công quốc đều là thuộc về Quang Minh giáo đình, còn khối khu vực gần 20 công quốc này thì thuộc về Hắc Ám giáo đình. Mà nơi này ... còn lại thì chẳng có bối cảnh gì cả.
Lâm Lôi lập tức phát hiện ra.
Phân bố thế lực này thực là quái dị.
Khu vực mà Quang Minh giáo đình khống chế cùng với khu vực mà Hắc Ám giáo đình khống chế đều là thuộc về vùng trung bộ và nam bộ của Hỗn loạn chi lĩnh, chiếm tới hơn phân nửa khu vực của Hỗn loạn chi lĩnh. Chỉ còn lại có khu vực bắc bộ gần với Hắc Ám chi sâm nhất.
Diện tích của Hỗn loạn chi lĩnh, nếu cắt ra thành các hình bình hành thì gồm có 4 phần.
Phần phía bắc cũng chính là phần gần với Hắc Ám chi sâm nhất.
Cả Quang Minh giáo đình lẫn Hắc Ám giáo đình đều không ham.
"Đại nhân, rừng của Ba Lỗ Khắc công quốc chúng ta chính là Hắc Ám chi sâm đó." Ba Khắc giải thích.
"Ồ, trước đây ta còn chưa hề chú ý tới." Lâm Lôi nhìn kỹ tấm bản đồ quân sự này, "Quang Minh giáo đình, Hắc Ám giáo đình, 2 thế lực lớn chiếm tới hơn phân nửa Hỗn loạn chi lĩnh, có điều là tại sao ... cả một khoảng gần Hắc Ám chi sâm gồm rất nhiều lãnh thổ, bọn họ lại bỏ qua chứ?"
Hiện tại Ba Lỗ Khắc công quốc chính là gần Hắc Ám chi sâm nhất.
"Lâm Lôi đại nhân." Tai Tư Lặc bước tới cười nói. "Điều này cũng chính là nguyên nhân tại sao chúng ta nói trong một khoảng thời gian ngắn có thể thống nhất được khối khu vực này."
"Ồ?" Lâm Lôi nghi hoặc nhìn Tái Tư Lặc, "Vì không thuộc về hai phe kia nên có thể dễ dàng thống nhất ư?"
Tái Tư Lặc cười giải thích: "Không phải là chuyện này, mà ngoại trừ Ba Lỗ Khắc công quốc của chúng ta ra, ở gần Hắc Ám chi sâm có 7 công quốc, phỏng chừng có tới hơn phân nửa sẽ trực tiếp thần phục chúng ta."
"Hơn phân nửa trực tiếp thần phục?" Lâm Lôi vẫn còn chưa rõ. "Chẳng lẽ lấy sức mạn để áp bức?"
Tái Tư Lặc giải thích: "Lâm Lôi đại nhân, người quên rằng tại Hắc Ám chi sâm, cứ hơn mười năm hoặc vài chục năm là lại có một thần ma thú bạo động rồi ư? Cứ mỗi lần ma thú bạo động là lại từ Hắc Ám chi sâm lao ra, mà chiến trường chính thì lại chính là những công quốc gần với Hắc Ám chi sâm này."
Lâm Lôi đột nhiên hiểu rõ.
"Ngươi nói là những công quốc này ..."
"Đúng, những công quốc này cũng chính là những công quốc đau khổ nhất tại Hỗn loạn chi lĩnh." Tái Tư Lặc thở dài, "Cả Quang Minh giáo đình lẫn Hắc Ám giáo đình đều không muốn đến để thống lĩnh chính là vì ... chống cự lại sự bạo động của ma thú sẽ tiêu hao rất nhiều kim tiền, tài lực, nhân lực, còn vượt xa của cải của những công quốc này."
Lâm Lôi đã rõ.
Đó là một thách thức!
Thống lĩnh địa phương này sẽ đồng nghĩa với việc phải chuẩn bị chiến đấu với vô số ma thú của Hắc Ám chi sâm. Hắn hoàn toàn có thể tưởng tượng ra được sự thảm thiết của những trận chiến này ... Mỗi lần phỏng chừng phải chết đến hơn 1 triệu người, thậm chí là còn nhiều hơn nữa.
"Lâm Lôi, trong số 7 công quốc ngoại trừ những nơi cá biệt không muốn đầu hàng ra thì đại đa số đều muốn có một nơi để nương tựa. Mà đại nhân người ... là một Thánh vực cường giả, chính là một chỗ dựa vững chắc." Tái Tư Lặc cười nói: "Không riêng gì bọn họ, mà ngay cả những dân chúng bình thường cũng muốn được người thống lĩnh, như vậy bọn họ mới càng được an toàn."
Ba Khắc cười nói: "Hơn nữa đại nhân, hiện tại đã có đến 3 công quốc phái người đến đây thương lượng về việc đầu hàng chúng ta rồi. Bởi vì lãnh thổ của bọn họ chưa nối liền với chúng ta nên chúng ta còn phải tiến công một công quốc ở phía đông kia nữa."
Lâm Lôi gật đầu: "Nếu như vậy thì các ngươi hãy mau chóng hành động đi."
Cái Tỳ vỗ ngực cam đoan: "Đại nhân, một tháng sau, toàn bộ ¼ lãnh thổ sẽ nằm trong sự quản lý của người. Đương nhiên ... đây cũng là khu vực dân chúng khổ cực nhất, cường hãn nhất tại Hỗn loạn chi lĩnh này."
Lâm Lôi khẽ gật gật đầu: "Tái Tư Lặc, ngươi đồng thời hãy an bài một chút, đến hôn lễ của ta hãy mời một vài người tới, tên tuổi và địa chỉ ta sẽ giao cho ngươi."
"Vâng, thưa Lâm Lôi đại nhân." Tái Tư Lặc tuân mệnh, bỗng cười nói, "Vậy tin tức về hôn lễ của người cũng công khai ra bên ngoài chứ?"
Lâm Lôi nhìn về phía Địch Lỵ Á đang cùng trò chuyện vui vẻ với Chiêm Ni ở bên cạnh, trong lòng hắn bỗng có một quyết tâm ... vô luận thế nào cũng nhất định phải làm cho Địch Lỵ Á hạnh phúc.
"Công khai! Ta muốn vào ngày thành lập Ba Lỗ Khắc vương quốc cũng đồng thời cử hành hôn lễ trọng đại này." Lâm Lôi hào khí đáp.
Hiển nhiên, một tháng sau sẽ thống nhất ¼ phạm vi khu vực của Hỗn loạn chi lĩnh, còn 3 tháng sau ... đồng thời Ba Lỗ Khắc vương quốc sẽ được thành lập, hơn nữa còn cử hành hôn lễ. ¼ lãnh thổ của Hỗn loạn chi lĩnh này có diện tích vô cùng lớn.
So với diện tích của Phân Lai vương quốc khi đó thì còn lớn hơn nhiều.
Chỉ xét riêng về nhân khẩu thôi cũng đã lên đến khoảng 100 triệu rồi.
Lúc này tại một hòn đảo nằm ở giữa đại dương, trung tâm của Quang Minh giáo đình ... Thánh đảo, tin tức từ Hỗn loạn chi lĩnh đã được truyền tới.
Trên tầng thứ 9 của Quang Minh thần điện, Hải Đình Tư đã nhận được tin.
"Lâm Lôi hắn cùng liên thủ với ma thú, dĩ nhiên có thể bức lui được Ô Sâm Nặc sao?" Hải Đình Tư sau khi biết chuyện này thì thực sự bị đả kích. Thực lực của Ô Sâm Nặc, đó là điều không thể nghi vấn. Đặc biệt là 'Phân Thân Thuật' chia ra làm 4 chẳng nghi ngờ gì nữa là cực kỳ đáng sợ.
Ngay cả Hắc Đức Sâm kể cả có đối mặt cùng sẽ bị Ô Sâm Nặc đánh trọng thương rồi sau đó giết chết.
Dù sao ngăn cản 'Phân Thân Thuật' cũng là quá khó khăn.
"Ô Sâm Nặc nói đúng." Hải Đình Tư trong lòng căng thẳng, "Nếu cứ để như vậy thì ..."
Nếu chỉ có mình Lâm Lôi thì Quang Minh giáo đình cũng không phải sợ.
Song Lâm Lôi lại chẳng hề đơn độc mà đồng thời hắn còn có cả một ma thú thần kỳ có tên là 'Bối Bối', 5 Bất tử chiến sĩ, lại cả đệ đệ của hắn nữa.
"Đợi sau này khi hình người trạng thái của Lâm Lôi đạt tới Thánh vực, 4 huynh đệ kia hình người trạng thái cũng đạt đến Thánh vực, hơn hữa đệ đệ hắn cũng đạt đến Thánh vực dưới hình người trạng thái ... đó chỉnh là 7 đỉnh cấp chung cực chiến sĩ. Hơn nữa còn có một kẻ không kém chung cực chiến sĩ nữa là ma thú họ chuột ... 8!"
Mỗi đỉnh cấp chung cực chiến sĩ đều có thể xưng là Thánh vực cực mạnh.
7 chung cực chiến sĩ, hơn nữa còn có ma thú 'Bối Bối' cùng nhau xông vào Thánh đảo. Hải Đình Tư hoàn toàn có thể tưởng tượng ra cái tràng cảnh đó ... Quang Minh giáo đình cho dù có một mất một còn thì phỏng chừng cuối cùng cũng đi tong.
"Không được, nhất định phải giết chết Lâm Lôi."
Hải Đình Tư hướng ánh mắt về phía Hồng y giáo chủ Cát Nhĩ Mặc ở phía trước ra lệnh: "Cát Nhĩ Mặc, ngươi tức tốc đi gọi Lôi Minh quân đoàn trưởng tới đây, mau lên!"
"Lôi Minh quân đoàn trưởng?" Cát Nhĩ Mặc cả kinh.
Quang Minh giáo đình nếu nói thực lực mạnh nhất thì chính là Quang Minh giáo hoàng 'Hải Đình Tư', nếu nói thần bí, đáng sợ nhất thì chính là Ô Sâm Nặc. Nếu xét về người khiến cho người ta phải khâm phục thì là lãnh tụ tinh thần Khổ tu giả 'Lạc Diệp Đại Nhân', còn nếu như quả nói ... ai khiến cho lòng người cảm thấy sợ hãi nhất thì đó chính là quân đoàn trưởng của quân đoàn Cuồng tín giả trong truyền thuyết ... Lôi Minh.
Cuồng tín giả, bản thân đã có một loại lực lượng đặc thù.
"Còn chần chừ gì nữa? Đi mau." Hải Đình Tư trách mắng.
Hải Đình Tư không dám tự mình ra tay, hắn phải phái 'Lôi Minh', người có thực lực không dưới Ô Sâm Nặc đến để 2 người cùng liên thủ ... nếu lại vẫn không giết được Lâm Lôi thì mới thực sự là lạ.
Tác giả :
Ngã Cật Tây Hồng Thị