Bản Lĩnh Ngông Thần
Chương 987
CHƯƠNG 987
“Ông Khổng, tôi nhớ cậu đã từng nói, Vĩnh Du đeo nhẫn Vũ Lam, Huyền Hoàng Tinh sẽ không có ai dám động vào?”
Cười khổ một tiếng, Khổng Lưu thở dài nói.
“Đó là ở Huyền Hoàng Tinh, tai mắt của Liên Minh ở khắp nơi, ai dám hành động? Nhưng ở địa cầu, xác xuất xảy ra chuyện của Tôn Vô Cực sẽ rất lớn, hơn nữa Liên Minh cũng không thể giám sát đến mọi mặt của một tiểu tinh cầu, có thể bảo đảm tất cả người của bọn họ không tiến vào địa phận nước R, đã xem như là giới hạn trong giới hạn rồi, hơn nữa loại chuyện như thế này, lúc trước chưa từng xảy ra, đây cũng là lần đầu tiên tôi gặp phải.”
Giây phút này, Sở Vĩnh Du chậm rãi đứng dậy, khuôn mặt tràn đầy sự kinh cẩn.
“Không, nhất định phải cứu, đây là quyết định của tôi.”
Khổng Lưu cũng đứng dậy, bày tỏ thái độ nói.
“Thiếu chủ, tôi chỉ nói ra lời khuyên của tôi, anh đi đâu, tôi sẽ đi theo.”
Không nói đến những thứ khác, giây phút này Khổng Lưu dường như nhìn thấy tín ngưỡng đối với nước R trên người Sở Vĩnh Du, có lẽ, đây là lý do tại sao nhẫn Vũ Lam lựa chọn Sở Vĩnh Du trở thành chủ nhân, chỉ cần quốc gia cần, anh mãi mãi sẽ không lựa chọn lùi bước.
“Anh Sở, tôi đi cùng anh.”
Jessica nói xong, Sở Vĩnh Du đang định từ chối, ông Tần lại nói.
“Để cô ấy đi cùng đi, năng lực của Jessica bây giờ chắc chắn có thể giúp được cậu.”
ông Tần đã nói như vậy, Sở Vĩnh Du cũng không từ chối nữa, không biết tại sao, lần này gặp Jessica, anh luôn cảm thấy có một cảm giác khác thường, nhưng không thể hình dung ra được.
“Vậy thì xuất phát thôi, đi đến nước Mỹ trước.”
“Không, Vĩnh Du, trước khi đi, có một món quà cho cậu, cậu đã nói có ích với cậu, có lẽ có thể tăng thêm xác suất thành công cho lần hành động này.”
Đối với sự đại nghĩa của Sở Vĩnh Du, ông Tần là người hiểu nhất, về phương diện tình cảm cá nhân thuần túy, ông ta chắc chắn sẽ khuyên Sở Vĩnh Du đừng đi, nhưng với nghĩa lớn của quốc gia, có những lúc thật sự cần có người trả giá, cuộc sống yên ổn bây giờ, không phải cũng đã từng có người gánh theo trọng trách mới có được sao.
Khi cả nhóm đi đến một nhà kho dưới lòng đất, Sở Vĩnh Du vô cùng kinh ngạc, chỉ thấy phía trước đặt hơn trăm chiếc thùng vô cùng lớn.
“ông Tần, lẽ nào đây là…”
ông Tần cười gật đầu.
“Không sai, đây chính là đá màu trắng sữa kia, lúc trước khai thác được một ít, sau đó cậu nói cần đến nó, đã tăng tốc độ, chỉ một ngày đã có được nhiều như vậy, nhưng càng sâu, loại đá màu trắng sữa này bắt đầu trở nên hiếm rồi.”
Nói đến đây, ông Tần đi đến, mở một thùng so với những thùng khác thì nhỏ hơn rất nhiều, sau đó từ trong đó lấy ra một cục đá.
“Đây là sau khi đi sâu vào đã khai thác được, cậu có cảm giác, màu trắng sữa của cục đá này, đậm hơn mấy phần so với những cục khác?”
Liếc nhìn, Sở Vĩnh Du gật đầu.
“Không sai, màu sắc đậm hơn rất nhiều.”
“Chúng tôi cũng đã kiểm tra đo lường, những thứ bao hàm bên trong kia, so với mấy cục đá khác thì phong phú hơn mấy trăm lần.”
Lẽ nào thứ này còn có phân cấp độ? Sở Vĩnh Du cảm thấy nghi hoặc.