Bản Hòa Tấu Hôn Nhân
Chương 68
Buổi lễ trao giải lớn hôm ấy, trong lòng Đinh Mông vô cùng kích động.
Tuy chỉ mới tờ mờ sáng, nhưng cô đã sớm dậy, nắm chăn nhìn chằm chằm lên trần nhà.
Không biết qua bao lâu, bên cạnh truyền đến tiếng cười khẽ: “Vợ à, nếu tinh lực em đang dồi dào, anh có thể giúp em tiêu hao bớt một chút.”
Đinh Mông: “...”
Cô quay đầu nhìn Kiều Dĩ Thần bên cạnh, chậm rãi nói: “Không phiền anh phí tâm, em có thể xuống lầu chạy hai vòng.”
Kiều Dĩ Thần nhếch môi nói: “Xuống lầu lại càng thêm phiền phức, còn phải mặc quần áo, chi bằng chúng ta giải quyết ngay tại chỗ.”
Đinh Mông: “...”
Đột nhiên cô nổi hứng muốn viết một quyển sách, tựa là 《 Nhật ký quan sát Kiều Dĩ Thần: Làm thế nào để luyện thành mặt dày》.
Chắc chắn sẽ bán chạy.
Cảm thấy người bên cạnh đang rục rịch, Đinh Mông nhấc chăn ngồi dậy: “Em lên lầu luyện âm một lát.”
Kiều Dĩ Thần: “...”
Thật ra anh có thể giúp cô luyện âm.
Đinh Mông mặc áo ngủ bằng nhung đi lên lầu hai, bắt đầu luyện phát âm đơn giản. Kiều Dĩ Thần cũng không còn hứng ngủ, đứng dậy làm đồ ăn sáng.
Trong nhà vừa mua hạt dẻ rang bơ, phối hợp với bánh mì rất được lòng của Đinh Mông.
Anh vừa ép xong nước trái cây thấy Đinh Mông kết thúc luyện tập bước xuống. Kiều Dĩ Thần cầm chén mang ra bàn, cười nói: “Nước chanh mật ong.”
Đinh Mông nhìn lên bàn, nhíu mày nói: “Bữa sáng hôm nay thật phong phú.” Hơn nữa đều là món cô thích ăn nhất.
Kiều Dĩ Thần nói: “Anh thấy em dậy sớm, nghĩ chắc là do đói nên em mới tỉnh.”
Đinh Mông: “..”
Là do cô hồi hộp mà thôi.
Như nhìn thấu suy nghĩ trong lòng cô, Kiều Dĩ Thần vỗ nhẹ lên đầu cô: “Đừng tạo áp lực quá lớn cho bản thân, dù kết quả thế nào, em đã làm rất tốt.”
Miệng Đinh Mông run rẩy, những lời cô muốn nói đều bị anh chặn lại.
”Anh cho là ban đầu ai muốn em đánh bại Cố Tín?” Cô hỏi.
Kiều Dĩ Thần cười ngồi xuống ghế: “Đương nhiên phải đặt mục tiêu cao một chút.”
Đinh Mông không đồng ý nói: “Mục tiêu phải dựa trên năng lực bản thân mà đặt ra, mục tiêu không thiết thực,chính là suy nghĩ viễn vông.”
Kiều Dĩ Thần nói: “Đúng vậy, nên anh mới không bảo em đánh bại Mạc Trăn.”
Đinh Mông: “...”
Trong giới âm nhạc, Cố Tín và Mạc Trăn không kém nhau bao nhiêu!
Vừa ăn sáng vừa nói chuyện phiếm xong xuôi Kiều Dĩ Thần lái xe đưa Đinh Mông đến công ty, mình thì đi đến hậu trường chuẩn bị công việc.
Mặc dù tối nay có buổi lễ trao giải, nhưng ban ngày vẫn còn rất nhiều việc phải làm.
Sau khi đến công ty Đinh Mông được chuyên gia make-up bắt đầu tạo hình cho buổi trao giải.
Lễ phục lần này phải bỏ ra số tiền lớn để thiết kế, không chỉ có váy ba trăm sáu mươi độ siêu lớn, trên bề mặt đính một lớp ngọc trai và viền cổ áo đính một vài viên kim cương, nhưng mọi thứ chỉ là điểm xuyết phù hợp đẹp mắt.
Chẳng qua mỗi lần bị đèn chiếu vào sẽ khiến mọi người lóa mắt vì ánh sáng.
Đinh Mông không nhịn được cảm thán: “Giống như thêm vào hiệu ứng đặc biệt.”
Chuyên gia make-up: “...”
Sau khi Đinh Mông tạo hình xong, Giang Mạn nhìn một chút, vô cùng hài lòng: “Bộ đồ này rất đẹp, không uổng công chúng ta chờ lâu đến vậy. Tối nay chị sẽ đi cùng em đến buổi trao giải.”
Đinh Mông gật đầu: “Vâng“. Năm ngoái Giang Mạn đều cho trợ lý đi cùng cô, năm nay lại tự mình đi cùng, địa vị của cô đã được đề cao.
”Đúng rồi, phía công ty muốn em và Kiều Dĩ Thần cùng bước lên thảm đỏ.”
Đinh Mông: “...”
Cô nháy mắt hai cái, nhìn Giang Mạn hỏi: “Phía công ty là ai?”
Không phải là Kiều Dĩ Thần chứ.
Giang Mạn không trả lời vấn đề này của cô, chỉ nói: “Kiều Dĩ Thần không chỉ là chồng em, còn là người chế tác Album của em, mặc kệ phương diện nào, cậu ta đều phù hợp bước lên thảm đỏ với em.”
“...Vâng, được rồi.” Thật ra đi chung thảm đỏ với Kiều Dĩ Thần cũng chẳng sao, nhưng ngày mai không biết tin tức sẽ được truyền đi thành dạng gì.
Nhưng hình như công ty lại thích chuyện này.
Giang Mạn nói: “Kiều Dĩ Thần đang ở phòng hóa trang bên cạnh thử lễ phục, hai người đi cùng nhau đi.”
“...Vâng.”
Lúc trợ lý đến tìm cô, Kiều Dĩ Thần cũng đến, thấy anh vận tây trang đen phối hợp với cà-vạt màu đỏ rượu, cô nhướng mày: "Không ngờ Chó con mặc bộ này đẹp trai đến vậy.”
Trợ lý bên cạnh lặng yên nhíu mày, Chó con?
Kiều Dĩ Thần được khen tâm tình tốt hẳn, không để ý vợ anh gọi Chó con: “Lúc không mặc như vậy anh cũng đẹp trai, chỉ cần dựa vào khuôn mặt này thôi.”
Đinh Mông cười, người này thật không biết xấu hổ: “À, hồi xưa anh chính là một ngọn cỏ của Thất Trung.”
Kiều Dĩ Thần cười, vươn tay về phía cô: “Được rồi, đi thôi hoa nhỏ.”
Đinh Mông trừng mắt, bước lên kéo tay anh.
Trợ lý ở bên cạnh cảm giác mắt sắp bị mù.
Cũng như năm ngoái, buổi trao giải âm nhạc diễn ra lúc bảy giờ rưỡi tối.
Đinh Mông mặc bộ lễ phục màu đỏ, vốn là rất chói mắt, lại thêm ngọc trai óng ánh, cô vừa bước ra từ trong xe đã nhận được ánh đèn từ phóng viên.
Nhưng đây không phải là điểm chú ý, khi thấy Kiều Dĩ Thần bước ra sau cô, ánh đèn dường như dừng lại 1 giây sau đó ùn ùn kéo tới như muốn bao phủ cả hiện trường.
Vì đã được huấn luyện trước ánh đèn sân khấu nên Đinh Mông vẫn có thể mỉm cười như thường, nhưng Kiều Dĩ Thần thì không chịu nổi. Anh nhíu mày nói thầm vào tai cô: “Bà xã, chúng ta đi nhanh một chút.”
Sau đó tại hiện trường xuất hiện một tiếng thét chói tai, phóng viên càng bấm nhiều hơn.
Kiều Dĩ Thần: “...”
Hai bên thảm đỏ tiếng vỗ tay không ngừng như không bao giờ mệt. Đinh Mông kéo tay Kiều Dĩ Thần đi thẳng đến nơi ký tên.
Mặc dù hôm nay lễ phục cô mặc tốn không ít tiền, nhưng cô không muốn dừng quá lâu trên thảm đỏ.
MC đứng ở nơi ký tên đã sớm không nhịn được, thấy Đinh Mông và Kiều Dĩ Thần vừa ký tên xong đã đi nhanh tới: “Không ngờ hôm nay Đinh Mông sẽ đi cùng Producer Kiều lên thảm đỏ!” Vì muốn ngược cẩu sao!
Đinh Mông cười nói: “Kiều Dĩ Thần chính là nhà sản xuất Album, Album này có ý nghĩa rất lớn với anh ấy.”
MC gật đầu: “Vì sáng tác cho bà xã đúng không?”
Hiện trường có tiếng cười, Đinh Mông hơi ngượng.
MC lại quay sang Kiều Dĩ Thần: “Lần này Đinh Mông được đề cử Album xuất sắc nhất là Kim Khúc, không biết Kiều Đại có tự tin là cô sẽ đoạt được giải thưởng không?”
Kiều Dĩ Thần nói: “Tôi đối với cô ấy, và Album này, tin tưởng tuyệt đối.”
Oa oa, kỹ năng ngược cẩu mở ra!
Hiện trường xuất hiện một trận xôn xao, MC cố gắng hỏi lại: “Lời này, là lấy danh nghĩa một nhà sản xuất, hay là chồng Đinh Mông?”
Kiều Dĩ Thần nhìn cô nói: “Cả hai.”
MC bị cái liếc mắt của anh KO tại chỗ không nhớ câu hỏi tiếp theo. (KO = Knock Out)
Kiều Dĩ Thần thừa dịp này kéo Đinh Mông đi.
Lúc Cố Tín xuất hiện, MC cũng hưng trí bừng bừng chào đón: “Cố soái, ban nãy Kiều Dĩ Thần nói anh ấy rất có lòng tin với Đinh Mông, anh có gì muốn nói không?”
Cố Tín nói: “Mọi người đã nghe qua Độc Cô Cầu Bại chưa? Nếu như Đinh Mông có thể đánh bại tôi, tôi rất mong chờ.”
MC lại bị “đứng hình”, Cố soái so mình với Độc Cô Cầu Bại, a a a a thật cmn khí phách!
Phóng viên tại hiện trường đều tỏ vẻ mai không thiếu tin.
Chờ khách quý đều đến, buổi trao giải chính thức bắt đầu.
Trao trước là giải thưởng cho nghệ sĩ mới xuất sắc, tình hình cạnh tranh rất kịch liệt. Không chỉ có Cố Soái, còn có Mộ Song người mới phát hành Album đầu tiên. Hầu hết đều là thí sinh của < m thanh tự nhiên> trong hai năm qua. Đây gần như trở thành cuộc thi đào tạo nghệ sĩ mới.
Đinh Mông được giao đọc tên cho giải Nghệ sĩ mới xuất sắc nhất. Lúc MC trao cho cô phong thư màu đỏ Đinh Mông cảm thấy hơi khẩn trương.
”Nghệ sĩ mới xuất sắc nhất của lễ trao giải lần thứ ba mươi bảy là...” Mặc dù là lần đầu trao giải nhưng Đinh Mông vẫn nắm được quy tắc ngầm, đọc đến đoạn này thì dừng lại một chút.
Đinh Mông phát hiện khi nhìn khuôn mặt hồi hộp của những nghệ sĩ được đề cử cô có một niềm vui nho nhỏ.
Như tìm được sở thích mới.
”Mộ Song!” Cuối cùng cô cũng gọi ra tên.
Mọi người đứng lên vỗ tay, Mộ Song bước lên đài nhận lấy cúp, bắt đầu phát biểu cảm nghĩ.
Đinh Mông cũng trở về chỗ ngồi của mình.
Các giải thưởng lần lượt được trao, giải Album xuất sắc nhất và Kim Khúc cũng ngày càng gần.
Đinh Mông hít một hơi thật sâu, làm dịu đi hồi hộp trong lòng.
Kiều Dĩ Thần nhẹ nhàng cầm tay cô.
Đinh Mông nghiêng đầu nhìn anh, nhẹ nhàng cong môi.
”Đã đến lúc công bố giải Album xuất sắc nhất trong năm. Năm nay giới âm nhạc như xuất hiện một luồng sống mới, không chỉ có những nghệ sĩ ưu tú mới mà chất lượng Album và lượng tiêu thụ cũng vô cùng khả quan. Chúng ta hãy xem một chút những Album xuất sắc nhất năm nay.”
Trên màn hình lớn phát lần lượt Album được đề cử, không chỉ có《 Cảm Ơn 》 của Đinh Mông, còn có 《Crazy》 của Cố Tín và Album mới của Mộ Song.
Album của cô ấy cũng do Kiều Dĩ Thần sản xuất, nhưng ca từ là do Mộ Song tự viết. Nếu như cô ấy đồng thời nhận được giải Nghệ sĩ mới và Album xuất sắc nhất thì chính là thần thoại.”
Người tuyên bố giải vẫn là người có thâm niên trong giới Uông Tư Miểu. Ông đã từng mỉm cười nói rằng, nếu Cố Tín vẫn được nhận giải thì không lẽ năm nào ông cũng phải trao?
”Mong rằng đây là lần cuối cùng tôi trao giải thưởng.” Đây chính là câu đầu tiên Uông Tư Miểu nói sau khi nhận phong thư. Theo lệ thường thì người trao giải năm nay là người được nhận giải năm trước, nhưng 3 năm nay Cố Tín vẫn là người nhận giải, vì vậy lần nào ban tổ chức cũng mời Thầy Uông Tư Miểu.
MC đứng bên cạnh trêu chọc: “Nếu như anh thật sự không muốn tới, lần sau chúng ta sẽ mời Kiều Dĩ Thần, dù sao lần nào anh ấy cũng đến xem trao giải.”
Uông Tư Miểu cười nói: “Không chỉ giao nhiệm vụ giới âm nhạc mà nhà sản xuất cũng cần thay máu.”
Ông mở bì thư ra, cũng không ngừng lại như Đinh Mông mà dứt khoát nói: “Giải thưởng Album xuất sắc nhất năm nay chính là của Đinh Mông!”
Tuy chỉ mới tờ mờ sáng, nhưng cô đã sớm dậy, nắm chăn nhìn chằm chằm lên trần nhà.
Không biết qua bao lâu, bên cạnh truyền đến tiếng cười khẽ: “Vợ à, nếu tinh lực em đang dồi dào, anh có thể giúp em tiêu hao bớt một chút.”
Đinh Mông: “...”
Cô quay đầu nhìn Kiều Dĩ Thần bên cạnh, chậm rãi nói: “Không phiền anh phí tâm, em có thể xuống lầu chạy hai vòng.”
Kiều Dĩ Thần nhếch môi nói: “Xuống lầu lại càng thêm phiền phức, còn phải mặc quần áo, chi bằng chúng ta giải quyết ngay tại chỗ.”
Đinh Mông: “...”
Đột nhiên cô nổi hứng muốn viết một quyển sách, tựa là 《 Nhật ký quan sát Kiều Dĩ Thần: Làm thế nào để luyện thành mặt dày》.
Chắc chắn sẽ bán chạy.
Cảm thấy người bên cạnh đang rục rịch, Đinh Mông nhấc chăn ngồi dậy: “Em lên lầu luyện âm một lát.”
Kiều Dĩ Thần: “...”
Thật ra anh có thể giúp cô luyện âm.
Đinh Mông mặc áo ngủ bằng nhung đi lên lầu hai, bắt đầu luyện phát âm đơn giản. Kiều Dĩ Thần cũng không còn hứng ngủ, đứng dậy làm đồ ăn sáng.
Trong nhà vừa mua hạt dẻ rang bơ, phối hợp với bánh mì rất được lòng của Đinh Mông.
Anh vừa ép xong nước trái cây thấy Đinh Mông kết thúc luyện tập bước xuống. Kiều Dĩ Thần cầm chén mang ra bàn, cười nói: “Nước chanh mật ong.”
Đinh Mông nhìn lên bàn, nhíu mày nói: “Bữa sáng hôm nay thật phong phú.” Hơn nữa đều là món cô thích ăn nhất.
Kiều Dĩ Thần nói: “Anh thấy em dậy sớm, nghĩ chắc là do đói nên em mới tỉnh.”
Đinh Mông: “..”
Là do cô hồi hộp mà thôi.
Như nhìn thấu suy nghĩ trong lòng cô, Kiều Dĩ Thần vỗ nhẹ lên đầu cô: “Đừng tạo áp lực quá lớn cho bản thân, dù kết quả thế nào, em đã làm rất tốt.”
Miệng Đinh Mông run rẩy, những lời cô muốn nói đều bị anh chặn lại.
”Anh cho là ban đầu ai muốn em đánh bại Cố Tín?” Cô hỏi.
Kiều Dĩ Thần cười ngồi xuống ghế: “Đương nhiên phải đặt mục tiêu cao một chút.”
Đinh Mông không đồng ý nói: “Mục tiêu phải dựa trên năng lực bản thân mà đặt ra, mục tiêu không thiết thực,chính là suy nghĩ viễn vông.”
Kiều Dĩ Thần nói: “Đúng vậy, nên anh mới không bảo em đánh bại Mạc Trăn.”
Đinh Mông: “...”
Trong giới âm nhạc, Cố Tín và Mạc Trăn không kém nhau bao nhiêu!
Vừa ăn sáng vừa nói chuyện phiếm xong xuôi Kiều Dĩ Thần lái xe đưa Đinh Mông đến công ty, mình thì đi đến hậu trường chuẩn bị công việc.
Mặc dù tối nay có buổi lễ trao giải, nhưng ban ngày vẫn còn rất nhiều việc phải làm.
Sau khi đến công ty Đinh Mông được chuyên gia make-up bắt đầu tạo hình cho buổi trao giải.
Lễ phục lần này phải bỏ ra số tiền lớn để thiết kế, không chỉ có váy ba trăm sáu mươi độ siêu lớn, trên bề mặt đính một lớp ngọc trai và viền cổ áo đính một vài viên kim cương, nhưng mọi thứ chỉ là điểm xuyết phù hợp đẹp mắt.
Chẳng qua mỗi lần bị đèn chiếu vào sẽ khiến mọi người lóa mắt vì ánh sáng.
Đinh Mông không nhịn được cảm thán: “Giống như thêm vào hiệu ứng đặc biệt.”
Chuyên gia make-up: “...”
Sau khi Đinh Mông tạo hình xong, Giang Mạn nhìn một chút, vô cùng hài lòng: “Bộ đồ này rất đẹp, không uổng công chúng ta chờ lâu đến vậy. Tối nay chị sẽ đi cùng em đến buổi trao giải.”
Đinh Mông gật đầu: “Vâng“. Năm ngoái Giang Mạn đều cho trợ lý đi cùng cô, năm nay lại tự mình đi cùng, địa vị của cô đã được đề cao.
”Đúng rồi, phía công ty muốn em và Kiều Dĩ Thần cùng bước lên thảm đỏ.”
Đinh Mông: “...”
Cô nháy mắt hai cái, nhìn Giang Mạn hỏi: “Phía công ty là ai?”
Không phải là Kiều Dĩ Thần chứ.
Giang Mạn không trả lời vấn đề này của cô, chỉ nói: “Kiều Dĩ Thần không chỉ là chồng em, còn là người chế tác Album của em, mặc kệ phương diện nào, cậu ta đều phù hợp bước lên thảm đỏ với em.”
“...Vâng, được rồi.” Thật ra đi chung thảm đỏ với Kiều Dĩ Thần cũng chẳng sao, nhưng ngày mai không biết tin tức sẽ được truyền đi thành dạng gì.
Nhưng hình như công ty lại thích chuyện này.
Giang Mạn nói: “Kiều Dĩ Thần đang ở phòng hóa trang bên cạnh thử lễ phục, hai người đi cùng nhau đi.”
“...Vâng.”
Lúc trợ lý đến tìm cô, Kiều Dĩ Thần cũng đến, thấy anh vận tây trang đen phối hợp với cà-vạt màu đỏ rượu, cô nhướng mày: "Không ngờ Chó con mặc bộ này đẹp trai đến vậy.”
Trợ lý bên cạnh lặng yên nhíu mày, Chó con?
Kiều Dĩ Thần được khen tâm tình tốt hẳn, không để ý vợ anh gọi Chó con: “Lúc không mặc như vậy anh cũng đẹp trai, chỉ cần dựa vào khuôn mặt này thôi.”
Đinh Mông cười, người này thật không biết xấu hổ: “À, hồi xưa anh chính là một ngọn cỏ của Thất Trung.”
Kiều Dĩ Thần cười, vươn tay về phía cô: “Được rồi, đi thôi hoa nhỏ.”
Đinh Mông trừng mắt, bước lên kéo tay anh.
Trợ lý ở bên cạnh cảm giác mắt sắp bị mù.
Cũng như năm ngoái, buổi trao giải âm nhạc diễn ra lúc bảy giờ rưỡi tối.
Đinh Mông mặc bộ lễ phục màu đỏ, vốn là rất chói mắt, lại thêm ngọc trai óng ánh, cô vừa bước ra từ trong xe đã nhận được ánh đèn từ phóng viên.
Nhưng đây không phải là điểm chú ý, khi thấy Kiều Dĩ Thần bước ra sau cô, ánh đèn dường như dừng lại 1 giây sau đó ùn ùn kéo tới như muốn bao phủ cả hiện trường.
Vì đã được huấn luyện trước ánh đèn sân khấu nên Đinh Mông vẫn có thể mỉm cười như thường, nhưng Kiều Dĩ Thần thì không chịu nổi. Anh nhíu mày nói thầm vào tai cô: “Bà xã, chúng ta đi nhanh một chút.”
Sau đó tại hiện trường xuất hiện một tiếng thét chói tai, phóng viên càng bấm nhiều hơn.
Kiều Dĩ Thần: “...”
Hai bên thảm đỏ tiếng vỗ tay không ngừng như không bao giờ mệt. Đinh Mông kéo tay Kiều Dĩ Thần đi thẳng đến nơi ký tên.
Mặc dù hôm nay lễ phục cô mặc tốn không ít tiền, nhưng cô không muốn dừng quá lâu trên thảm đỏ.
MC đứng ở nơi ký tên đã sớm không nhịn được, thấy Đinh Mông và Kiều Dĩ Thần vừa ký tên xong đã đi nhanh tới: “Không ngờ hôm nay Đinh Mông sẽ đi cùng Producer Kiều lên thảm đỏ!” Vì muốn ngược cẩu sao!
Đinh Mông cười nói: “Kiều Dĩ Thần chính là nhà sản xuất Album, Album này có ý nghĩa rất lớn với anh ấy.”
MC gật đầu: “Vì sáng tác cho bà xã đúng không?”
Hiện trường có tiếng cười, Đinh Mông hơi ngượng.
MC lại quay sang Kiều Dĩ Thần: “Lần này Đinh Mông được đề cử Album xuất sắc nhất là Kim Khúc, không biết Kiều Đại có tự tin là cô sẽ đoạt được giải thưởng không?”
Kiều Dĩ Thần nói: “Tôi đối với cô ấy, và Album này, tin tưởng tuyệt đối.”
Oa oa, kỹ năng ngược cẩu mở ra!
Hiện trường xuất hiện một trận xôn xao, MC cố gắng hỏi lại: “Lời này, là lấy danh nghĩa một nhà sản xuất, hay là chồng Đinh Mông?”
Kiều Dĩ Thần nhìn cô nói: “Cả hai.”
MC bị cái liếc mắt của anh KO tại chỗ không nhớ câu hỏi tiếp theo. (KO = Knock Out)
Kiều Dĩ Thần thừa dịp này kéo Đinh Mông đi.
Lúc Cố Tín xuất hiện, MC cũng hưng trí bừng bừng chào đón: “Cố soái, ban nãy Kiều Dĩ Thần nói anh ấy rất có lòng tin với Đinh Mông, anh có gì muốn nói không?”
Cố Tín nói: “Mọi người đã nghe qua Độc Cô Cầu Bại chưa? Nếu như Đinh Mông có thể đánh bại tôi, tôi rất mong chờ.”
MC lại bị “đứng hình”, Cố soái so mình với Độc Cô Cầu Bại, a a a a thật cmn khí phách!
Phóng viên tại hiện trường đều tỏ vẻ mai không thiếu tin.
Chờ khách quý đều đến, buổi trao giải chính thức bắt đầu.
Trao trước là giải thưởng cho nghệ sĩ mới xuất sắc, tình hình cạnh tranh rất kịch liệt. Không chỉ có Cố Soái, còn có Mộ Song người mới phát hành Album đầu tiên. Hầu hết đều là thí sinh của < m thanh tự nhiên> trong hai năm qua. Đây gần như trở thành cuộc thi đào tạo nghệ sĩ mới.
Đinh Mông được giao đọc tên cho giải Nghệ sĩ mới xuất sắc nhất. Lúc MC trao cho cô phong thư màu đỏ Đinh Mông cảm thấy hơi khẩn trương.
”Nghệ sĩ mới xuất sắc nhất của lễ trao giải lần thứ ba mươi bảy là...” Mặc dù là lần đầu trao giải nhưng Đinh Mông vẫn nắm được quy tắc ngầm, đọc đến đoạn này thì dừng lại một chút.
Đinh Mông phát hiện khi nhìn khuôn mặt hồi hộp của những nghệ sĩ được đề cử cô có một niềm vui nho nhỏ.
Như tìm được sở thích mới.
”Mộ Song!” Cuối cùng cô cũng gọi ra tên.
Mọi người đứng lên vỗ tay, Mộ Song bước lên đài nhận lấy cúp, bắt đầu phát biểu cảm nghĩ.
Đinh Mông cũng trở về chỗ ngồi của mình.
Các giải thưởng lần lượt được trao, giải Album xuất sắc nhất và Kim Khúc cũng ngày càng gần.
Đinh Mông hít một hơi thật sâu, làm dịu đi hồi hộp trong lòng.
Kiều Dĩ Thần nhẹ nhàng cầm tay cô.
Đinh Mông nghiêng đầu nhìn anh, nhẹ nhàng cong môi.
”Đã đến lúc công bố giải Album xuất sắc nhất trong năm. Năm nay giới âm nhạc như xuất hiện một luồng sống mới, không chỉ có những nghệ sĩ ưu tú mới mà chất lượng Album và lượng tiêu thụ cũng vô cùng khả quan. Chúng ta hãy xem một chút những Album xuất sắc nhất năm nay.”
Trên màn hình lớn phát lần lượt Album được đề cử, không chỉ có《 Cảm Ơn 》 của Đinh Mông, còn có 《Crazy》 của Cố Tín và Album mới của Mộ Song.
Album của cô ấy cũng do Kiều Dĩ Thần sản xuất, nhưng ca từ là do Mộ Song tự viết. Nếu như cô ấy đồng thời nhận được giải Nghệ sĩ mới và Album xuất sắc nhất thì chính là thần thoại.”
Người tuyên bố giải vẫn là người có thâm niên trong giới Uông Tư Miểu. Ông đã từng mỉm cười nói rằng, nếu Cố Tín vẫn được nhận giải thì không lẽ năm nào ông cũng phải trao?
”Mong rằng đây là lần cuối cùng tôi trao giải thưởng.” Đây chính là câu đầu tiên Uông Tư Miểu nói sau khi nhận phong thư. Theo lệ thường thì người trao giải năm nay là người được nhận giải năm trước, nhưng 3 năm nay Cố Tín vẫn là người nhận giải, vì vậy lần nào ban tổ chức cũng mời Thầy Uông Tư Miểu.
MC đứng bên cạnh trêu chọc: “Nếu như anh thật sự không muốn tới, lần sau chúng ta sẽ mời Kiều Dĩ Thần, dù sao lần nào anh ấy cũng đến xem trao giải.”
Uông Tư Miểu cười nói: “Không chỉ giao nhiệm vụ giới âm nhạc mà nhà sản xuất cũng cần thay máu.”
Ông mở bì thư ra, cũng không ngừng lại như Đinh Mông mà dứt khoát nói: “Giải thưởng Album xuất sắc nhất năm nay chính là của Đinh Mông!”
Tác giả :
Bản Lật Tử