Bạn Gái Người Thừa (Phần 1)
Chương 20: Thiên nam trở về
-Oh! Hay đấy, rồi anh sẽ làm gì? Ép tôi chế tạo những cỗ máy giết người phục vụ cho những kế hoạch đen tối của mình?
-Không đâu công chúa, ta muốn em làm việc khác
Ken vẫn giữa nguyên nụ cười ngạo mạn
Nó nhíu mày, hắn muốn gì nhỉ? Hắn có âm mưu gì?
-Công chúa, ta thay đổi quyết định rồi. Tại sao chúng ta không biến thù thành bạn? Ta và em, chúng ta là người một nhà.
Đôi mắt sapia sáng lên thích thú
-Người một nhà?
Nó mù mờ
-Ta nghĩ cha ta sẽ không làm khó, chỉ cần em gật đầu đồng ý đời này kiếp này ở bên ta dù cha ta có muốn cũng không thể hại em
Ken vuốt nhẹ mái tóc màu nâu hạt rẻ
-Có phải anh phát bệnh rồi không? Đời này kiếp này ở bên anh? Nực cười! Anh đang tấu hài cho tôi xem sao???
Nó khinh miệt nói
-Em nghĩ gì vậy công chúa? ta đanv thật lòng bày tỏ với em
-Dù đàn ông trên thế gian này chết hết tôi cũng không ở cạnh anh. Giữa hai chúng ta phải có người sống kẻ chết
Nó gằn giọng. Mối thù sâu như biển nặng như núi... từ lâu thấm vào máu thịt làm sao nó có thể quên
Ân Thiên Lâm cô coi trọng nhất chính là tình nghĩa, anh em của nó, gia đình của nó đã ngã xuống
Dưới bàn tay ấy... muốn nó quên ư? Chuyện hài sao?
Khi máu còn chảy trong huyết quản
Khi tim vẫn còn đập
Mối thù ấy mãi mãi nó khắc sâu.
-Công chúa. Em...ta biết em rất hận nhưng... hãy buông tay đi, em vốn dĩ không thể đấu lại chúng ta
Ken nói. Nếu công chúa chịu ở cạnh hắn, hắn sẽ toàn tâm toàn ý với nàng nhưng... khi nàng yêu hắn, hắn còn sợ không có được thứ mình muốn sao?
-Anh biết cảm giác khi cứ phải gồng mình lên mạnh mẽ không? Cảm giác đau thấu tim khi nhìn người thân yêu bên cạnh từng người từng người một ngã xuống không?... cảm giác khi cứ phải tỏ ra lạnh lùng, sống trong cô độc.Dù chỉ muốn nhắm mắt lại và ngừng nghĩ suy...Khi phải giấu trong mình bao nhiêu cảm xúc.Rất mệt mỏi. Tại sao tôi phải như vậy chứ? Vì cái gì chứ? Vì các người cả thôi. Vì sự tàn nhẫn của các người cả thôi
Nó nhếch môi nói tiếp
-Định lợi dụng tôi sao? Anh không đủ trình độ đâu!
Rầm... từ ngoài của một bóng người hùng dũng bước vào
Thách thức mưa đạn người con trai với đôi mắt đục ngầu bước vào
Nó nhếch môi
Với người ta nó đã biến Triệu Minh thành một con quỷ...
Còn với nó, anh là người tuyệt vời nhất. Nhìn xem, sức mạnh kia khiến anh thành nam thần bất bại...
Ken nhíu mày...
Chẳng lẽ vật đó gắn trên người Triệu Minh kia...
-Bảo bối, anh tới đón em
Nó mỉm cười xinh đẹp nhẹ nhàng bước đến
Ken lập tức dơ tay ra hiệu cho bọn thuộc hạ ngừng bắn.
Nếu công chúa bị thương anh sẽ đau lòng lắm
-Không sao chứ?
-Rất ổn
Nó nói.
Nó biết rằng hắn sẽ tới, bằng cách nào đó nhanh nhất vì nó tin...
-Ta sẽ lấy lại tất cả! Kể cả em, công chúa!
Ken nhếch môi
-Tao e là mày không có thứ bản lĩnh đó
Triệu Minh hằn giọng. Muốn lấy nó đi? Bước qua xác hắn trước
Xong hắn dùng tốc độ phi thường đưa nó về
-Thiên Nam về rồi, mang theo một cô gái! Hắn nói
-Cô gái?
?//?//?//
Migy ngồi thấp thỏm trong biệt thự xa hoa, Tên khốn Thiên Nam đáng ghét sao lại vứt cô ngồi bơ vơ ở đây...
Mấy người áo đen kia.... sao ai lấy đều trông hung dữ như vậy
Dọa chết cô
-Không đâu công chúa, ta muốn em làm việc khác
Ken vẫn giữa nguyên nụ cười ngạo mạn
Nó nhíu mày, hắn muốn gì nhỉ? Hắn có âm mưu gì?
-Công chúa, ta thay đổi quyết định rồi. Tại sao chúng ta không biến thù thành bạn? Ta và em, chúng ta là người một nhà.
Đôi mắt sapia sáng lên thích thú
-Người một nhà?
Nó mù mờ
-Ta nghĩ cha ta sẽ không làm khó, chỉ cần em gật đầu đồng ý đời này kiếp này ở bên ta dù cha ta có muốn cũng không thể hại em
Ken vuốt nhẹ mái tóc màu nâu hạt rẻ
-Có phải anh phát bệnh rồi không? Đời này kiếp này ở bên anh? Nực cười! Anh đang tấu hài cho tôi xem sao???
Nó khinh miệt nói
-Em nghĩ gì vậy công chúa? ta đanv thật lòng bày tỏ với em
-Dù đàn ông trên thế gian này chết hết tôi cũng không ở cạnh anh. Giữa hai chúng ta phải có người sống kẻ chết
Nó gằn giọng. Mối thù sâu như biển nặng như núi... từ lâu thấm vào máu thịt làm sao nó có thể quên
Ân Thiên Lâm cô coi trọng nhất chính là tình nghĩa, anh em của nó, gia đình của nó đã ngã xuống
Dưới bàn tay ấy... muốn nó quên ư? Chuyện hài sao?
Khi máu còn chảy trong huyết quản
Khi tim vẫn còn đập
Mối thù ấy mãi mãi nó khắc sâu.
-Công chúa. Em...ta biết em rất hận nhưng... hãy buông tay đi, em vốn dĩ không thể đấu lại chúng ta
Ken nói. Nếu công chúa chịu ở cạnh hắn, hắn sẽ toàn tâm toàn ý với nàng nhưng... khi nàng yêu hắn, hắn còn sợ không có được thứ mình muốn sao?
-Anh biết cảm giác khi cứ phải gồng mình lên mạnh mẽ không? Cảm giác đau thấu tim khi nhìn người thân yêu bên cạnh từng người từng người một ngã xuống không?... cảm giác khi cứ phải tỏ ra lạnh lùng, sống trong cô độc.Dù chỉ muốn nhắm mắt lại và ngừng nghĩ suy...Khi phải giấu trong mình bao nhiêu cảm xúc.Rất mệt mỏi. Tại sao tôi phải như vậy chứ? Vì cái gì chứ? Vì các người cả thôi. Vì sự tàn nhẫn của các người cả thôi
Nó nhếch môi nói tiếp
-Định lợi dụng tôi sao? Anh không đủ trình độ đâu!
Rầm... từ ngoài của một bóng người hùng dũng bước vào
Thách thức mưa đạn người con trai với đôi mắt đục ngầu bước vào
Nó nhếch môi
Với người ta nó đã biến Triệu Minh thành một con quỷ...
Còn với nó, anh là người tuyệt vời nhất. Nhìn xem, sức mạnh kia khiến anh thành nam thần bất bại...
Ken nhíu mày...
Chẳng lẽ vật đó gắn trên người Triệu Minh kia...
-Bảo bối, anh tới đón em
Nó mỉm cười xinh đẹp nhẹ nhàng bước đến
Ken lập tức dơ tay ra hiệu cho bọn thuộc hạ ngừng bắn.
Nếu công chúa bị thương anh sẽ đau lòng lắm
-Không sao chứ?
-Rất ổn
Nó nói.
Nó biết rằng hắn sẽ tới, bằng cách nào đó nhanh nhất vì nó tin...
-Ta sẽ lấy lại tất cả! Kể cả em, công chúa!
Ken nhếch môi
-Tao e là mày không có thứ bản lĩnh đó
Triệu Minh hằn giọng. Muốn lấy nó đi? Bước qua xác hắn trước
Xong hắn dùng tốc độ phi thường đưa nó về
-Thiên Nam về rồi, mang theo một cô gái! Hắn nói
-Cô gái?
?//?//?//
Migy ngồi thấp thỏm trong biệt thự xa hoa, Tên khốn Thiên Nam đáng ghét sao lại vứt cô ngồi bơ vơ ở đây...
Mấy người áo đen kia.... sao ai lấy đều trông hung dữ như vậy
Dọa chết cô
Tác giả :
LeeHanie