Bán Đời
Chương 19
Xe chuyển bánh tôi nhìn ra ngoài bầu trời rồi quay sang nhìn Đạt đang nhắm mắt,những gì tôi đang phải trải qua có lẽ đó đã là sự sắp đặt của số phận,tôi nên khóc hay nên cười khi gặp được đại gia đây...hơn thế nữa chỉ mới ngủ với anh ta 2 lần tôi đã cảm thấy anh ta có quá nhiều sự khao khát trong tình dục...
Lần đầu tôi ra sân bay tôi nhớ rõ đoạn này trong bức ảnh mà cô L và con của tôi được di chuyển,khung cảnh rất giống ở đây...tôi bỗng khựng lại...
Đạt: Sao thế?
- Tôi nhìn thấy chỗ này giống với nơi con tôi đến,thằng bé đã đi ra đây phải không
- Phải
- Vậy là thằng bé được ra nước ngoài chữa bệnh
- Phải
- Thằng bé sẽ hết bệnh phải không
- Cái đấy thì chịu ( Đạt quay đi đeo kính đen lên)
Tôi chạy theo anh ta
- Sao anh không nói phải nữa...dù sao cũng cám ơn anh...
- Đừng cám ơn sớm thế ( Đạt bước đi cười nhẹ)
Tôi nhìn lại sảnh của sân bay này rồi nhắm mắt cảm nhận đến con trai...ở nơi nào đó con nhất định phải khoẻ mạnh nha con,mẹ con mình sẽ sớm được gặp nhau...
Lên tới máy bay riêng chuyến bay của họ hôm nay tới Nha Trang dường như chỉ dành cho đám bạn của Đạt...tôi thấy mỗi người một cô gái và tôi chắc chắn đây không phải vợ của họ,họ đều cặp với các cô gái khác cũng giống như chính tôi và Đạt,chỉ có điều các cô gái này đều mang dáng vẻ vui mừng không ủ rũ như tôi...
Bạn Đ A: thằng Đức k đi à
Đạt: Tao cho nghỉ về với vợ rồi
Bạn Đ B: Cái thằng lúc đéo nào cũng vợ,mới đẻ xong nhìn chắc chán chết...
Đạt: Máy bay không nhận khách
Hoàng ( Bạn Đ): Con trai chủ tịch hãng hàng không mà phải đi chung à,mày coi thường tao quá đấy Đạt ( Đạt và Hoàng nhìn nhau cười rồi bắt tay nhau)
Đạt: Thằng chó lại cạnh khoé đấy
Hoàng: Giới thiệu với mày hàng nóng của tao,Hoa hậu Thanh Vân...
Cô gái đứng dậy bắt tay Đạt...
Thanh Vân: Chào anh Đạt em tên Thanh Vân cũng nghe anh Hoàng nói về anh rất nhiều
Đạt: Em đẹp lắm ( cô gái đang cười tự tin) đẹp hơn vợ nó ( ý là vợ Hoàng khiến Thanh Vân đỏ mặt ngại,Vân cũng rụt tay lại vì Đạt k bắt tay lại)
Hoàng: Mày nói chẳng giữ ý gì c
Đạt: Tao đâu nói sai
Hoàng: Em đứng phía sau mày là gì đấy giới thiệu đi xem nào
Đạt tóm lấy tay tôi dắt đi qua Hoàng thẳng xuống dưới
Đạt: Với bọn k danh phận thì nói làm gì ( dường như làm tất cả các cô gái trên máy bay bị nhột vì câu nói)
Tiếp viên: Xin mọi người ổn định vị trí máy bay của chúng ta sẽ cất cánh sau 5p nữa ạ
Bạn Đạt B: Em tiếp viên ơi em cho anh số nhé
Tiếp Viên: Trên máy bay k dc phép sử dụng di động ạ
- Cần gì anh lưu lại là dc
- Tự dưng em quên số em rồi a thông cảm
Câu nói của cô tiếp viên từ chối thẳng thừng khiến mọi người trong máy bay bật cười trong đó có Tâm,Đạt quay sang nhìn Tâm rồi sờ lên má,anh ta cười đầy ẩn ý
Đạt: Cô đã chuẩn bị tinh thần cho chuyến đi này chưa
Tôi đổi sắc mặt sợ hãi,anh ta búng vào trán
Đạt: Cứ như tôi ăn thịt đến nơi,bỏ vẻ mặt đó đi...
- chỉ cần anh nói con trai tôi ổn,tôi sẽ k phải bận tâm gì nữa
- Sẽ ổn
- Thật sao
- Tôi ngủ đây ( Đạt nhắm mắt)
Tôi thổi phù nhẹ nhõm,lần đầu đi máy bay,khi máy bay vừa cất cánh tôi bám chặt vào tay ghế,nhắm chặt mắt người sợ đến vã mồ hôi...
Đạt vẫn ngồi nhắm mắt nhưng ta anh ta nắm sang nắm lấy tay Tâm...
Tôi mở mắt khi thấy Đạt nắm lấy tay tôi...
Đạt: Ồn quá đấy...đúng là quê mùa...
Tôi biết anh ta đang cố làm trấn an tôi...tay chúng tôi đang nắm chặt nhau...giây phút này tôi sợ điều gì đó định rụt lại thì anh ta giữ chặt...
Đạt: Hãy nhớ trừ khi tôi buông tay cô trước còn cả đời này cô đừng hòng buông được tay tôi...
Lời nói khi anh ta vừa nói rồi mở mắt nhìn thẳng sang tôi,trót chặt bản thân vào anh ta đó chính là điều hắn muốn...muốn mình mãi mãi nằm trong lòng bàn tay hắn để hắn giày vò chà đạp...
Vỹ ngồi giữa bãi biển của Nha Trang,có cô gái đi tới đưa cho Vỹ chai rượu...
Vỹ: Em chưa ngủ à
- Chưa
- Anh có tâm sự gì à
- Anh muốn bố em tin ở anh giao quyền quyết định cho anh nhưng dường như bố em chưa hẳn tin anh
- Bố của em tin anh mà,nếu không sao bố em lại đưa anh về chỉ bảo cho anh như vậy được
Cô gái ôm lấy cổ Vỹ hôn lên cổ anh ta,Vỹ với tay vật cô gái ngồi lên lòng,họ trao nhau nụ hôn say đắm...
Vỹ: Bố em biết em yêu anh ông ấy nhất định k đồng ý
- Kệ,cuộc đời em tự em quyết,làm một ông trùm chuyên vận chuyển hàng lậu nên bố em có chút khó tính
- Tất cả con đường anh biết để hàng hoá qua biên giới trót lọt a đều đã nói cho bố em vậy mà ông ấy vẫn k tin anh...
- K nhắc đến nữa hãy tận hưởng kì nghỉ của chúng ta đi,à đêm qua em thấy a mơ gọi tên cô gái nào đó tên Tâm,đó là ai thế bạn gái cũ à
- Không
- Vậy là ai
- Nói ra em cũng chẳng biết,để anh cõng em đi dạo trên biển nhé
- Vâng
Vỹ cong cô gái rồi lại nhớ đến cõng Tâm ngày Tâm bị điên...
Máy bay hạ cánh mặt tôi tóc tai phờ phạc...uống phải đến 6 chai nước đi đờ đẫn từng bậc xuống máy bay còn trượt suýt ngã Đạt lầm bầm
Đạt: Cô mau buộc tóc gọn lại cho tôi,lần sau đừng đi nữa
- Do anh ép tôi đi chứ có phải tôi muốn đi đâu
- Cô...( anh ta tức mà chẳng làm gì dc)
Điều đặc biệt tôi thấy dù họ có đi biển vẫn là những cậu ấm,lúc nào cũng có vệ sỹ đi theo...đúng là giàu chưa chắc đã sướng,lúc nào cũng sợ chết...
Ngồi trên xe di chuyển về khu resort mà họ ở,cô gái hoa hậu Thanh Vân đưa cho tôi chiếc chun buộc tóc cười nụ cười đúng vẻ hoa hậu
Thanh Vân: Cô chắc cần nó
- Vâng em cám ơn ( lấy chun luôn bỗng nhìn ánh mắt Đạt vẻ k thích,tôi vội nghiêm túc cười nhẹ) chị tinh ý quá đúng là em đang cần...
Thanh Vân: Em tên gì chị là Thanh Vân
- Em tên Tâm
- Tên hay và ý nghĩa quá
- Vâng em cũng thấy thế
Đạt nghe thấy Tâm nói vậy anh ta bật cười rồi lấy tay che mồm đeo vội kính lên
Hoàng: Mày sao thế
Đạt: K có gì ( vẫn cười)
Hoàng: Chúng mày,thằng Đạt điên rồi
Tôi biết anh ta đang cười cợt nhả tôi...xe đến khu nghỉ,bãi biển xanh cùng cát trắng,giống trên tivi mà tôi chưa một lần được thấy,tôi đứng đực mặt ra nhìn biển...
Đạt: Còn đứng đấy làm gì k về phòng sắp đồ đi
- À vâng tại biển đẹp quá
Tôi sắp đồ thấy toàn bikini 2 mảnh,hở hết cả toàn bộ,đột nhiên tôi rùng mình...Đạt từ sau ôm lấy eo tôi rồi hôn lên cổ
Đạt: Tôi thích màu đỏ,mặc màu đỏ đi
- Tôi không mặc đâu
- Sao k mặc
- Tôi mặc áo phông quần ngố xuống được rồi
- Cô điên à,cô định làm xấu mặt tôi à,tôi bảo mặc là mặc hay cô thích tôi mặc cho cô
- Thôi để tôi tự mặc ( tôi xua tay)
Lát sau tôi với vội cái áo choàng tắm mặc vì bộ bơi quá hở này...bên dưới thấy Đạt và mấy tên bạn đang ngồi chúc rượu nhau bên bể bơi mấy cô kia ai nấy đều mặc bikini cơ thể họ thật đẹp mình sinh con rồi không còn được đẹp như vậy nữa...
Tôi đi xuống trong bộ áo choàng tắm,cứ đi khép nép rồi ngồi 1 góc,Thanh Vân đang bơi dưới bể cô ấy thật quyến rũ khi bơi...ngực to nóng bỏng...
Thanh vân: Tâm xuống bơi đi
- Em không biết bơi
- Trời không biết thì xuống đây học có gì đâu nào,bỏ áo ra đi sao lại che kín thế
- Em kb bơi thật,em đi thay đồ đây,kb bơi đáng lẽ k nên mặc áo tắm,em k quen lắm...
Bên kia hồ Đạt thấy Tâm đứng dậy...
Hoàng: Này hàng của mày sao cứ che kín vậy,người xấu à
Đạt: Xấu hay đẹp chỉ cần tao thích là dc
- Ô cái thằng này dạo này hương vị lạ à nha...( mấy tên cười cợt)
Tôi thấy có bông hoa rơi xuống chân suýt dẫm nát...tôi nhặt lên gài lên đầu...
Bảo vệ bể bơi: Xin lỗi áo choàng của phòng không được mang xuống bể bơi,làm phiền cô thay chiếc áo này ( đưa áo choàng khác)
- À vâng xin lỗi vì tôi không biết...
Tôi cởi bỏ áo choàng...
Bên kia hồ Đạt thấy Tâm cởi áo mặc bộ bikini đỏ với làn da trắng,chân thẳng tuột mái tóc đen dài đang cười với anh bảo vệ cùng bông hoa dưới ánh bình minh chiếu xuống...
Hoàng: Người cô ta đẹp thật
Thanh vân nhìn theo rồi tỏ vẻ không vui
Đạt vội đứng bật dậy...
Đạt: Mặc áo vào
Tôi ở bên kia hồ nghe k rõ lắm
Tôi: Anh nói cái gì
- Tôi bảo mặc áo vào nhanh lên
- anh nói gì cơ
Đạt nhẩy xuống bể bơi sang bên kia hồ leo từ dưới mặt nước lên làm tôi giật mình
Đạt: Ai cho cô ăn mặc thế hả
- Ơ anh bảo mặc thế còn gì ( tôi vội buộc áo vội vàng)
- Tôi bảo thế lúc nào
- Ơ anh hay nhỉ tôi làm gì mà anh to tiếng
Đạt dắt tay tôi lồi xềnh xệch về phòng,đóng sầm cửa đẩy tôi lên giường...
Đạt: Là cô cố tình quyến rũ tôi đúng k
- Quyến rũ gì...tôi k có anh biết tôi kp như vậy
Đạt ôm lấy tôi hôn cắn vào môi tôi nhăn mặt
Đạt: Cơ thể cô chỉ mình tôi được nhìn hiểu chưa,chỉ mình tôi...
Tay anh ta vuốt tóc rồi rút chiếc dây áo của áo choàng...tôi từ từ cảm nhận cơ thể ướt át của anh ta chạm vào mình...đang hôn trên ngực tôi thấy anh ta nằm bất động,hình như say nên ngủ rồi...tôi thổi phù...đẩy anh ta nằm sang bên cạnh...anh ta dường như rất mệt...có lẽ anh ta chưa ăn gì...tôi xuống sảnh gọi đồ ăn thì bất giác gặp Vỹ...hai chúng tôi nhìn nhau tôi quay đi
Vỹ: E thật vô tình
- tội lỗi em sẽ gánh,hãy coi như chúng ta k quen như thế sẽ tốt cho cả hai
- Tốt cho cả hai,với anh thì không...
Vỹ tóm lấy tay tôi kéo ra ngoài chạy thăng ra bờ biển...
Đạt tỉnh dậy k thấy Tâm đâu...anh ta dậy mở tủ uống nước,tiếng Hoàng gõ cửa
Hoàng: Đi ăn thôi
- Uk,mày vừa cho tao uống rượu gì mà say kb gì luôn
- Tao bảo nhâm nhi thế mà lúc mày thấy hàng của mày cởi đồ thì mày tu ực làm tao chưa kịp can,rượu ý chỉ nhâm nhi thôi
- Thằng quỷ...dc r tao sẽ xuống sau
- 30p sau vẫn k thấy Tâm quay lại,Đạt xuống dưới lễ tân hỏi
Lễ Tân: Dạ có cô gái như anh nói vừa đi cùng 1 người đàn ông ra phía hướng bờ biển
- Đàn ông,cho tôi xem lại cảmera
Nhân viên cho Đạt xem camera thấy Vỹ tóm lấy tay Tâm ra khỏi sảnh...tay cầm chai nước đạt bóp chặt chai đổi sắc mặt...
Hoàng: Này k ăn à chờ lâu quá đấy
- Mày gọi 3 thằng vệ sỹ của tao vào đây
- Có chuyện gì thế
- Bảo gọi thì gọi đi ( quát lên)
- Uk thì gọi làm gì căng thế...
Đạt vẫn còn hơi men khuôn mặt không vui vẻ nhìn về hương bờ biển...
Lần đầu tôi ra sân bay tôi nhớ rõ đoạn này trong bức ảnh mà cô L và con của tôi được di chuyển,khung cảnh rất giống ở đây...tôi bỗng khựng lại...
Đạt: Sao thế?
- Tôi nhìn thấy chỗ này giống với nơi con tôi đến,thằng bé đã đi ra đây phải không
- Phải
- Vậy là thằng bé được ra nước ngoài chữa bệnh
- Phải
- Thằng bé sẽ hết bệnh phải không
- Cái đấy thì chịu ( Đạt quay đi đeo kính đen lên)
Tôi chạy theo anh ta
- Sao anh không nói phải nữa...dù sao cũng cám ơn anh...
- Đừng cám ơn sớm thế ( Đạt bước đi cười nhẹ)
Tôi nhìn lại sảnh của sân bay này rồi nhắm mắt cảm nhận đến con trai...ở nơi nào đó con nhất định phải khoẻ mạnh nha con,mẹ con mình sẽ sớm được gặp nhau...
Lên tới máy bay riêng chuyến bay của họ hôm nay tới Nha Trang dường như chỉ dành cho đám bạn của Đạt...tôi thấy mỗi người một cô gái và tôi chắc chắn đây không phải vợ của họ,họ đều cặp với các cô gái khác cũng giống như chính tôi và Đạt,chỉ có điều các cô gái này đều mang dáng vẻ vui mừng không ủ rũ như tôi...
Bạn Đ A: thằng Đức k đi à
Đạt: Tao cho nghỉ về với vợ rồi
Bạn Đ B: Cái thằng lúc đéo nào cũng vợ,mới đẻ xong nhìn chắc chán chết...
Đạt: Máy bay không nhận khách
Hoàng ( Bạn Đ): Con trai chủ tịch hãng hàng không mà phải đi chung à,mày coi thường tao quá đấy Đạt ( Đạt và Hoàng nhìn nhau cười rồi bắt tay nhau)
Đạt: Thằng chó lại cạnh khoé đấy
Hoàng: Giới thiệu với mày hàng nóng của tao,Hoa hậu Thanh Vân...
Cô gái đứng dậy bắt tay Đạt...
Thanh Vân: Chào anh Đạt em tên Thanh Vân cũng nghe anh Hoàng nói về anh rất nhiều
Đạt: Em đẹp lắm ( cô gái đang cười tự tin) đẹp hơn vợ nó ( ý là vợ Hoàng khiến Thanh Vân đỏ mặt ngại,Vân cũng rụt tay lại vì Đạt k bắt tay lại)
Hoàng: Mày nói chẳng giữ ý gì c
Đạt: Tao đâu nói sai
Hoàng: Em đứng phía sau mày là gì đấy giới thiệu đi xem nào
Đạt tóm lấy tay tôi dắt đi qua Hoàng thẳng xuống dưới
Đạt: Với bọn k danh phận thì nói làm gì ( dường như làm tất cả các cô gái trên máy bay bị nhột vì câu nói)
Tiếp viên: Xin mọi người ổn định vị trí máy bay của chúng ta sẽ cất cánh sau 5p nữa ạ
Bạn Đạt B: Em tiếp viên ơi em cho anh số nhé
Tiếp Viên: Trên máy bay k dc phép sử dụng di động ạ
- Cần gì anh lưu lại là dc
- Tự dưng em quên số em rồi a thông cảm
Câu nói của cô tiếp viên từ chối thẳng thừng khiến mọi người trong máy bay bật cười trong đó có Tâm,Đạt quay sang nhìn Tâm rồi sờ lên má,anh ta cười đầy ẩn ý
Đạt: Cô đã chuẩn bị tinh thần cho chuyến đi này chưa
Tôi đổi sắc mặt sợ hãi,anh ta búng vào trán
Đạt: Cứ như tôi ăn thịt đến nơi,bỏ vẻ mặt đó đi...
- chỉ cần anh nói con trai tôi ổn,tôi sẽ k phải bận tâm gì nữa
- Sẽ ổn
- Thật sao
- Tôi ngủ đây ( Đạt nhắm mắt)
Tôi thổi phù nhẹ nhõm,lần đầu đi máy bay,khi máy bay vừa cất cánh tôi bám chặt vào tay ghế,nhắm chặt mắt người sợ đến vã mồ hôi...
Đạt vẫn ngồi nhắm mắt nhưng ta anh ta nắm sang nắm lấy tay Tâm...
Tôi mở mắt khi thấy Đạt nắm lấy tay tôi...
Đạt: Ồn quá đấy...đúng là quê mùa...
Tôi biết anh ta đang cố làm trấn an tôi...tay chúng tôi đang nắm chặt nhau...giây phút này tôi sợ điều gì đó định rụt lại thì anh ta giữ chặt...
Đạt: Hãy nhớ trừ khi tôi buông tay cô trước còn cả đời này cô đừng hòng buông được tay tôi...
Lời nói khi anh ta vừa nói rồi mở mắt nhìn thẳng sang tôi,trót chặt bản thân vào anh ta đó chính là điều hắn muốn...muốn mình mãi mãi nằm trong lòng bàn tay hắn để hắn giày vò chà đạp...
Vỹ ngồi giữa bãi biển của Nha Trang,có cô gái đi tới đưa cho Vỹ chai rượu...
Vỹ: Em chưa ngủ à
- Chưa
- Anh có tâm sự gì à
- Anh muốn bố em tin ở anh giao quyền quyết định cho anh nhưng dường như bố em chưa hẳn tin anh
- Bố của em tin anh mà,nếu không sao bố em lại đưa anh về chỉ bảo cho anh như vậy được
Cô gái ôm lấy cổ Vỹ hôn lên cổ anh ta,Vỹ với tay vật cô gái ngồi lên lòng,họ trao nhau nụ hôn say đắm...
Vỹ: Bố em biết em yêu anh ông ấy nhất định k đồng ý
- Kệ,cuộc đời em tự em quyết,làm một ông trùm chuyên vận chuyển hàng lậu nên bố em có chút khó tính
- Tất cả con đường anh biết để hàng hoá qua biên giới trót lọt a đều đã nói cho bố em vậy mà ông ấy vẫn k tin anh...
- K nhắc đến nữa hãy tận hưởng kì nghỉ của chúng ta đi,à đêm qua em thấy a mơ gọi tên cô gái nào đó tên Tâm,đó là ai thế bạn gái cũ à
- Không
- Vậy là ai
- Nói ra em cũng chẳng biết,để anh cõng em đi dạo trên biển nhé
- Vâng
Vỹ cong cô gái rồi lại nhớ đến cõng Tâm ngày Tâm bị điên...
Máy bay hạ cánh mặt tôi tóc tai phờ phạc...uống phải đến 6 chai nước đi đờ đẫn từng bậc xuống máy bay còn trượt suýt ngã Đạt lầm bầm
Đạt: Cô mau buộc tóc gọn lại cho tôi,lần sau đừng đi nữa
- Do anh ép tôi đi chứ có phải tôi muốn đi đâu
- Cô...( anh ta tức mà chẳng làm gì dc)
Điều đặc biệt tôi thấy dù họ có đi biển vẫn là những cậu ấm,lúc nào cũng có vệ sỹ đi theo...đúng là giàu chưa chắc đã sướng,lúc nào cũng sợ chết...
Ngồi trên xe di chuyển về khu resort mà họ ở,cô gái hoa hậu Thanh Vân đưa cho tôi chiếc chun buộc tóc cười nụ cười đúng vẻ hoa hậu
Thanh Vân: Cô chắc cần nó
- Vâng em cám ơn ( lấy chun luôn bỗng nhìn ánh mắt Đạt vẻ k thích,tôi vội nghiêm túc cười nhẹ) chị tinh ý quá đúng là em đang cần...
Thanh Vân: Em tên gì chị là Thanh Vân
- Em tên Tâm
- Tên hay và ý nghĩa quá
- Vâng em cũng thấy thế
Đạt nghe thấy Tâm nói vậy anh ta bật cười rồi lấy tay che mồm đeo vội kính lên
Hoàng: Mày sao thế
Đạt: K có gì ( vẫn cười)
Hoàng: Chúng mày,thằng Đạt điên rồi
Tôi biết anh ta đang cười cợt nhả tôi...xe đến khu nghỉ,bãi biển xanh cùng cát trắng,giống trên tivi mà tôi chưa một lần được thấy,tôi đứng đực mặt ra nhìn biển...
Đạt: Còn đứng đấy làm gì k về phòng sắp đồ đi
- À vâng tại biển đẹp quá
Tôi sắp đồ thấy toàn bikini 2 mảnh,hở hết cả toàn bộ,đột nhiên tôi rùng mình...Đạt từ sau ôm lấy eo tôi rồi hôn lên cổ
Đạt: Tôi thích màu đỏ,mặc màu đỏ đi
- Tôi không mặc đâu
- Sao k mặc
- Tôi mặc áo phông quần ngố xuống được rồi
- Cô điên à,cô định làm xấu mặt tôi à,tôi bảo mặc là mặc hay cô thích tôi mặc cho cô
- Thôi để tôi tự mặc ( tôi xua tay)
Lát sau tôi với vội cái áo choàng tắm mặc vì bộ bơi quá hở này...bên dưới thấy Đạt và mấy tên bạn đang ngồi chúc rượu nhau bên bể bơi mấy cô kia ai nấy đều mặc bikini cơ thể họ thật đẹp mình sinh con rồi không còn được đẹp như vậy nữa...
Tôi đi xuống trong bộ áo choàng tắm,cứ đi khép nép rồi ngồi 1 góc,Thanh Vân đang bơi dưới bể cô ấy thật quyến rũ khi bơi...ngực to nóng bỏng...
Thanh vân: Tâm xuống bơi đi
- Em không biết bơi
- Trời không biết thì xuống đây học có gì đâu nào,bỏ áo ra đi sao lại che kín thế
- Em kb bơi thật,em đi thay đồ đây,kb bơi đáng lẽ k nên mặc áo tắm,em k quen lắm...
Bên kia hồ Đạt thấy Tâm đứng dậy...
Hoàng: Này hàng của mày sao cứ che kín vậy,người xấu à
Đạt: Xấu hay đẹp chỉ cần tao thích là dc
- Ô cái thằng này dạo này hương vị lạ à nha...( mấy tên cười cợt)
Tôi thấy có bông hoa rơi xuống chân suýt dẫm nát...tôi nhặt lên gài lên đầu...
Bảo vệ bể bơi: Xin lỗi áo choàng của phòng không được mang xuống bể bơi,làm phiền cô thay chiếc áo này ( đưa áo choàng khác)
- À vâng xin lỗi vì tôi không biết...
Tôi cởi bỏ áo choàng...
Bên kia hồ Đạt thấy Tâm cởi áo mặc bộ bikini đỏ với làn da trắng,chân thẳng tuột mái tóc đen dài đang cười với anh bảo vệ cùng bông hoa dưới ánh bình minh chiếu xuống...
Hoàng: Người cô ta đẹp thật
Thanh vân nhìn theo rồi tỏ vẻ không vui
Đạt vội đứng bật dậy...
Đạt: Mặc áo vào
Tôi ở bên kia hồ nghe k rõ lắm
Tôi: Anh nói cái gì
- Tôi bảo mặc áo vào nhanh lên
- anh nói gì cơ
Đạt nhẩy xuống bể bơi sang bên kia hồ leo từ dưới mặt nước lên làm tôi giật mình
Đạt: Ai cho cô ăn mặc thế hả
- Ơ anh bảo mặc thế còn gì ( tôi vội buộc áo vội vàng)
- Tôi bảo thế lúc nào
- Ơ anh hay nhỉ tôi làm gì mà anh to tiếng
Đạt dắt tay tôi lồi xềnh xệch về phòng,đóng sầm cửa đẩy tôi lên giường...
Đạt: Là cô cố tình quyến rũ tôi đúng k
- Quyến rũ gì...tôi k có anh biết tôi kp như vậy
Đạt ôm lấy tôi hôn cắn vào môi tôi nhăn mặt
Đạt: Cơ thể cô chỉ mình tôi được nhìn hiểu chưa,chỉ mình tôi...
Tay anh ta vuốt tóc rồi rút chiếc dây áo của áo choàng...tôi từ từ cảm nhận cơ thể ướt át của anh ta chạm vào mình...đang hôn trên ngực tôi thấy anh ta nằm bất động,hình như say nên ngủ rồi...tôi thổi phù...đẩy anh ta nằm sang bên cạnh...anh ta dường như rất mệt...có lẽ anh ta chưa ăn gì...tôi xuống sảnh gọi đồ ăn thì bất giác gặp Vỹ...hai chúng tôi nhìn nhau tôi quay đi
Vỹ: E thật vô tình
- tội lỗi em sẽ gánh,hãy coi như chúng ta k quen như thế sẽ tốt cho cả hai
- Tốt cho cả hai,với anh thì không...
Vỹ tóm lấy tay tôi kéo ra ngoài chạy thăng ra bờ biển...
Đạt tỉnh dậy k thấy Tâm đâu...anh ta dậy mở tủ uống nước,tiếng Hoàng gõ cửa
Hoàng: Đi ăn thôi
- Uk,mày vừa cho tao uống rượu gì mà say kb gì luôn
- Tao bảo nhâm nhi thế mà lúc mày thấy hàng của mày cởi đồ thì mày tu ực làm tao chưa kịp can,rượu ý chỉ nhâm nhi thôi
- Thằng quỷ...dc r tao sẽ xuống sau
- 30p sau vẫn k thấy Tâm quay lại,Đạt xuống dưới lễ tân hỏi
Lễ Tân: Dạ có cô gái như anh nói vừa đi cùng 1 người đàn ông ra phía hướng bờ biển
- Đàn ông,cho tôi xem lại cảmera
Nhân viên cho Đạt xem camera thấy Vỹ tóm lấy tay Tâm ra khỏi sảnh...tay cầm chai nước đạt bóp chặt chai đổi sắc mặt...
Hoàng: Này k ăn à chờ lâu quá đấy
- Mày gọi 3 thằng vệ sỹ của tao vào đây
- Có chuyện gì thế
- Bảo gọi thì gọi đi ( quát lên)
- Uk thì gọi làm gì căng thế...
Đạt vẫn còn hơi men khuôn mặt không vui vẻ nhìn về hương bờ biển...
Tác giả :
Tống Thị Phương Anh