Bần Cùng Quý Công Chúa
Chương 22
Sau lưng nói bậy người khác còn bị đương sự bắt gặp, loại trường hợp này không thể nghi ngờ là cực kỳ xấu hổ. Sắc mặt Bentley tiểu thư biến ảo, cuối cùng bài trừ tươi cười, nhìn ba chị em gật đầu thăm hỏi.
“A! Mấy người cũng đi ra tản bộ sao? Thật sự là khéo…” Bị Elizabeth nhìn chằm chằm, nàng dần dần tiêu âm.
Darcy hết sức chăm chú nhìn Mary, phụ tay phải ở sau lưng nắm chặt thành quyền. Hắn đang chờ đợi Mary phản ứng, kỳ vọng nàng có thể dùng lời nói sắc bén hung hăng trào phúng mình, vừa thông suốt, sau đó mình có thể thuận thế xoay người, dùng ngôn ngữ chân thành tha thiết nhất khẩn thiết cầu được nàng tha thứ.
Mary có thể nói cái gì đây? Cùng người bên ngoài tranh cãi mình có thể gả vào nhà người tốt hay không? Nàng lòng dạ cao tới đâu cũng không có da mặt dày như vậy, huống chi Darcy nói tất cả đều là sự thật, cũng không có nói xấu mình.
Nàng thở sâu, mỉm cười với hai người, sau đó xoay người, tao nhã mà nhanh chóng rời đi.
Jane cùng Elizabeth vội vàng đuổi kịp.
Darcy trầm mặc vài phút, nhìn Bentley tiểu thư xoay người nói, “Thật có lỗi, xin cho tôi rời đi trước.”
Rút ra cánh tay mình, hắn đi đến Netherfield, bộ pháp vội vàng.
Bentley tiểu thư rủa thầm một tiếng, xách váy đuổi theo.
Trong phòng khách, Mary đang chào hỏi quản gia, thu thập tốt quần áo, cùng hai người chị đóng gói.
Thấy bóng dáng của nàng, Darcy do dự vài giây, sau đó chậm rãi đi qua, thắt lưng cúi xuống thật sâu, khẩn cầu nói, “Mary tiểu thư, tôi có thể cùng nàng nói chuyện riêng một lát sao?”
Quản gia kinh ngạc nhìn hắn một cái, đang chuẩn bị biết điều tiêu sái rời đi, trên lầu truyền đến Elizabeth gọi, “Mary, Jane cần em hỗ trợ, mau lên đây.”
Mary nhẹ nhàng thở ra, gật gật đầu với Darcy, ôm quần áo rất nhanh lên lầu.
Darcy nhìn chằm chằm bóng dáng của nàng, bạc môi mân thành một đường thẳng tắp. Như vậy, đợi sau cơm trưa lại xin lỗi Mary tiểu thư đi, có lẽ tới lúc đó, nàng hẳn là không có tức giận như vậy.
Mary đi vào phòng Jane, nhìn Elizabeth nói, “Eliza, chị kêu rất là lúc.”
“Chính là vì thấy Darcy nghĩ muốn cùng em nói chuyện chị mới kêu em. Thương tổn người khác, chỉ dựa vào một câu ‘Thực xin lỗi’ có thể bù lại hết thảy? Trên đời cũng không có chuyện tốt như vậy!” Elizabeth khinh thường phất tay.
Mary mâu sắc ám ám, đem quần áo Jane đặt ở trên giường.
“Jane, thân thể của chị thế nào? Có thể chống lại xe ngựa xóc nảy hay không?” Nàng còn thật sự hỏi.
“Chị nghĩ có thể.” Jane lập tức lĩnh hội ý tứ của nàng.
“Chúng ta khi nào thì đi?” Elizabeth có chút khẩn cấp, nàng sớm ngốc ngấy.
“Sau cơm trưa đi. Jane, chị đi cùng Bentley tiên sinh nói tạm biệt, thỉnh cầu hắn giúp chúng ta chuẩn bị một chiếc xe ngựa.” Mary vừa đóng gói hành lý của Jane vừa phân phó.
“Tốt.” Jane đẩy cửa phòng, đi đến thư phòng Bentley.
Hôm nay, nhà ăn có vẻ dị thường trầm mặc, Elizabeth cùng Bentley tiểu thư thích nhất cao đàm khoát luận một mực yên lặng không lên tiếng, Bentley cũng có chút vô tình.
“Jane, nàng không biết là quyết định của nàng rất xúc động sao? Xe ngựa xóc nảy cùng gió thu lãnh liệt vô cùng có khả năng làm cho nàng lại sinh bệnh. Ta đề nghị nàng đợi nhiều vài ngày, chờ thời tiết tốt lại đi.” Bentley cực kỳ chân thành nhìn về phía Jane.
Dao ăn trong tay Darcy xẹt qua bàn ăn, phát ra âm thanh chói tai.
Hắn mặt không chút thay đổi buông dao, nhìn về phía Mary trầm giọng hỏi, “Mary tiểu thư phải đi sao? Khi nào thì?”
Mary câu môi, thản nhiên mở miệng, “Trước bữa tối đi, mã tràng gần đây có một đám cỏ linh lăng thượng đẳng, tôi phải trở về tự mình kiểm nghiệm, để tránh bên trong hỗn loạn cỏ châm soi. Mọi người biết, sẽ làm khoang miệng ngựa tạo thành thương tổn lớn. Hơn nữa, mùa đông đã rất gần, rất nhiều cỏ nuôi súc vật đều phải làm thành bánh cỏ thu hồi.”
“Đúng vậy, hiện tại đúng là thời điểm các đại mã tràng bận nhất, chậm trễ không thể.” Haustein đồng ý gật đầu, bỗng nhiên mặt lại lộ vẻ cầu xin nói, “Nhưng là, Mary tiểu thư, chẳng lẽ lại đợi thêm một hai ngày cũng không được sao?”
“Tôi rất tiếc.” Mary buồn cười lắc đầu. Người ở chung tốt nhất Netherfield chính là Haustein tiên sinh trước mắt, chỉ cần thỏa mãn khẩu vị của hắn, hắn liền mở rộng cõi lòng.
“Tôi đưa mọi người đi.” Darcy dùng là ngữ khí khẳng định.
“Không cần!” Mary nhìn thẳng Darcy, đồng dạng kiên quyết nói.
Hai người đối diện một lát, cuối cùng Darcy bại trận, nhìn Mary hơi gật đầu, một lần nữa cầm lấy dao nĩa. Ai cũng không có phát hiện, ngón tay hắn nắm dao có chút trắng bệch.
“Để tôi đưa mọi người đi?” Bentley nóng bỏng nhìn về phía Jane.
Jane cúi đầu, ngượng ngùng cười.
“Rất cảm tạ, Bentley tiên sinh!” Elizabeth cười tủm tỉm.
Đãi ngộ khác biệt quá mức rõ ràng, mâu sắc Darcy ám trầm, hoàn toàn không có khẩu vị dùng cơm.
Sau cơm trưa, ba chị em nhà Bennet nhanh chóng chuẩn bị hành trang, đi ra khỏi cửa lớn Netherfield. Elizabeth cùng Jane ngồi ở trên xe ngựa, Mary cưỡi tuấn mã khi đến đây, từ trên cao nhìn mọi người tiễn đưa gật đầu.
Darcy khoanh tay mà đứng, dừng ở khuôn mặt cô gái. Hắn phát hiện ánh mắt của nàng lại khôi phục bộ dáng lúc ban đầu, tuy rằng trong suốt mang cười nhìn về phía mình, cũng không từng đem mình để vào mắt. Đối mặt một đôi ánh mắt trống không như vậy, hắn một câu xin lỗi cũng nói không nên lời, chỉ cảm thấy ngực giống như đè ép một khối cự thạch.
“Như vậy, gặp lại các vị.” Mary câu môi, đảo mắt nhìn về phía Jane cùng Elizabeth nói, “Có Bentley tiên sinh đưa tiễn tôi thực yên tâm, tôi đi trước một bước.”
Nàng vừa dứt lời liền đánh ngựa rời đi, phóng qua rào chắn ven đường, vượt qua khe rãnh cùng núi đá, giống như một cỗ gió xoáy biến mất ở cuối sơn đạo gập ghềnh, thuật cưỡi ngựa cao siêu làm mọi người mắt thấy choáng váng, lại làm cho sắc mặt Darcy hắc trầm.
“Oa ngô, Mary tiểu thư cưỡi ngựa so với thuần mã sư hoàng gia cũng không kém cỏi chút nào! Nàng làm thế nào vậy? Tôi nhất định phải đi thỉnh giáo nàng!” Haustein lớn tiếng kêu la.
“Cưỡi ngựa như vậy không biết phải qua bao nhiêu đau xót mới có thể luyện ra. Tôi đề nghị anh thận trọng lo lắng.” Darcy lạnh lùng mở miệng, cuối cùng nhìn thoáng qua phương hướng Mary rời đi, hắn đi lại trầm trọng trở lại đại sảnh.
Mary tận tình trên đường, gió lãnh liệt giống như dao nhỏ quát ở trên mặt, lại gây cho nàng cảm giác cực độ thống khoái. Nàng kỳ thật cũng không có bình tĩnh như ở mặt ngoài vậy. Tại một khắc kia, lòng của nàng có phẫn nộ, cũng có mất mát. Nàng lúc này mới phát giác, Darcy đối với nàng mà nói là hoàn toàn không giống người khác.
Nàng chịu không nổi nam nhân Anh quốc ân cần cùng chủ động, kia làm cho nàng cảm giác được mình đang bị xâm lược. Nhưng mà, Darcy lại dùng một loại phương thức gần như lạnh lùng, đánh bậy đánh bạ tiêu sái tiến vào thế giới của nàng.
Đối mặt một vị nam sĩ vĩ đại như vậy, tâm tư không có nửa điểm dao động là không có khả năng. Nhưng may mắn, loại cảm xúc trôi nổi này thực mỏng manh, chỉ cần lấy ngón tay nhẹ nhàng nghiền một cái có thể tắt.
Mary kẹp chặt bụng ngựa, giống như một đạo tia chớp màu đen xuyên qua điền dã, khi nàng rốt cục đến nông trường, thấy cỏ khô cao cao chồng chất cùng công nhân bận rộn, thích ý nở nụ cười.
Tình yêu chính là làm đẹp cuộc sống, có cũng được mà không có cũng không sao. Ruột mềm trăm mối, thương xuân bi thu thực không thích hợp với nàng.
“Mary, con thế nào đã trở lại? Jane cùng Eliza đâu?” Thấy con gái phong trần mệt mỏi, Bennet phu nhân thực kinh ngạc.
“Bọn họ ở phía sau, rất nhanh sẽ tới.” Mary ngồi vào trướclò sưởi trong tường, thư thái thở dài.
“Mấy đứa sao không đợi thêm vài ngày? Bentley tiên sinh chẳng lẽ không giữ lại sao?” Bennet phu nhân bất mãn oán giận.
“Hắn cực lực giữ lại, là con kiên trì chủ trương phải về.” Mary vừa mở miệng, Bennet phu nhân đã đem đầy bụng bực tức nuốt xuống.
“Con yêu, con trở về rất là đúng lúc, ta cần con!” Bennet tiên sinh đẩy cửa tiến vào, sắc mặt xanh trắng một khắc nhìn thấy Mary được giảm bớt.
“Con xem xem này, con yêu.” Hắn giơ thư trong tay lên.
Mary tiếp nhận thư, đọc nhanh như gió xem xong, sau đó nhíu mày thật sâu.
“Người thừa kế nhà Bennet muốn tới, đây thật sự là cái tin tức tốt.” Nàng câu môi, trong mắt thấm ra ý cười lạnh như băng.
“Con nói cái gì?!” Bennet phu nhân thét chói tai, đoạt thư qua xem xét, sau đó bắt đầu lớn tiếng nguyền rủa.
“Đừng kích động, mẹ, theo ngữ khí trong thư đến xem, hắn đối với chúng ta tạm thời không có ác ý. Chúng ta chỉ dựa theo khách nhân bình thường tiếp đãi, xem hắn đến tột cùng đánh cái chủ ý gì.” Mary từ từ mở miệng, ngữ khí bình tĩnh.
Bennet phu nhân bị trấn định của nàng cuốn hút, rất nhanh cũng bình tĩnh trở lại.
“Cha, binh đến tướng chắn, nước đến đất chặn, hiện tại cũng không phải là thời điểm phiền não.” Mary vỗ vỗ bả vai Bennet tiên sinh, “Đi thôi, chúng ta đi mã tràng nhìn xem, vừa mua đến một đám cỏ khô, là lúc chuẩn bị bánh cỏ.”
“Chúng ta còn chờ cái gì? Đi thôi.” Lực chú ý của Bennet tiên sinh lập tức bị dời đi.
Vài ngày sau, Mary lâm vào bận rộn chưa từng có, hoàn toàn ngăn chặn đủ loại xã giao tụ hội.
Chờ chuyện cỏ nuôi súc vật xong xuôi một thời gian, nhiệt độ không khí cũng lại giảm xuống. Sáng sớm đầy sương khí, một vị khách nhân trẻ tuổi đến Lang Vaughn, gõ vang cửa nhà Bennet.
“Xin hỏi ngài là?” Elizabeth tò mò đánh giá nam nhân ngoài cửa.
Người tới hai mươi lăm hai mươi sáu tuổi, vóc người trung đẳng, diện mạo cùng Bennet tiên sinh có vài phần tương tự. Có thể thấy được, hắn cực lực muốn cho chính mình có vẻ càng thêm tinh thần một chút, đứng ngược ánh mựt trời, thắt lưng thẳng thắn.
“Xin chào, xin hỏi đay là nhà Bennet sao?” Thấy khuôn mặt tú lệ của Elizabeth, mắt hắn sáng rực lên.
“Đúng vậy.” Elizabeth nhíu mày.
“A, là Collins sao?” Thấy được diện mạo người ngoài cửa, Bennet phu nhân mỉm cười đón nhận.
“Đã lâu không thấy, phu nhân!” Collins cởi mũ trên đầu, cúi đầu với mấy vị nữ sĩ đi đến bên cửa, đồng thời dùng dư quang khóe mắt đánh giá nhóm em họ mình, trong lòng vừa ý cực kỳ. Mỹ mạo cô nương nhà Bennet quả nhiên cùng nghe đồn giống nhau, một chuyến này của hắn không có đến không.
“Đây là anh họ các con, mau mời hắn tiến vào.” Bennet phu nhân đảy các con gái ra, mời thanh niên vào nhà.
Collins cùng nhóm em họ nhất nhất chào hỏi, sau đó vừa cùng Bennet phu nhân đáp lời vừa ở trong phòng khách chuyển động, không chút câu nệ mới đến.
Hắn khen ngợi hết thảy nhà Bennet, dùng ngữ khí chủ nhân tương lai. Cảnh này khiến sắc mặt Bennet phu nhân cực kỳ khó coi.
Khi Mary vào cửa, đối diện biểu tình tham lam của hắn, chán ghét sâu sắc không thể ngăn chặn nảy lên lòng của nàng.
“A! Mấy người cũng đi ra tản bộ sao? Thật sự là khéo…” Bị Elizabeth nhìn chằm chằm, nàng dần dần tiêu âm.
Darcy hết sức chăm chú nhìn Mary, phụ tay phải ở sau lưng nắm chặt thành quyền. Hắn đang chờ đợi Mary phản ứng, kỳ vọng nàng có thể dùng lời nói sắc bén hung hăng trào phúng mình, vừa thông suốt, sau đó mình có thể thuận thế xoay người, dùng ngôn ngữ chân thành tha thiết nhất khẩn thiết cầu được nàng tha thứ.
Mary có thể nói cái gì đây? Cùng người bên ngoài tranh cãi mình có thể gả vào nhà người tốt hay không? Nàng lòng dạ cao tới đâu cũng không có da mặt dày như vậy, huống chi Darcy nói tất cả đều là sự thật, cũng không có nói xấu mình.
Nàng thở sâu, mỉm cười với hai người, sau đó xoay người, tao nhã mà nhanh chóng rời đi.
Jane cùng Elizabeth vội vàng đuổi kịp.
Darcy trầm mặc vài phút, nhìn Bentley tiểu thư xoay người nói, “Thật có lỗi, xin cho tôi rời đi trước.”
Rút ra cánh tay mình, hắn đi đến Netherfield, bộ pháp vội vàng.
Bentley tiểu thư rủa thầm một tiếng, xách váy đuổi theo.
Trong phòng khách, Mary đang chào hỏi quản gia, thu thập tốt quần áo, cùng hai người chị đóng gói.
Thấy bóng dáng của nàng, Darcy do dự vài giây, sau đó chậm rãi đi qua, thắt lưng cúi xuống thật sâu, khẩn cầu nói, “Mary tiểu thư, tôi có thể cùng nàng nói chuyện riêng một lát sao?”
Quản gia kinh ngạc nhìn hắn một cái, đang chuẩn bị biết điều tiêu sái rời đi, trên lầu truyền đến Elizabeth gọi, “Mary, Jane cần em hỗ trợ, mau lên đây.”
Mary nhẹ nhàng thở ra, gật gật đầu với Darcy, ôm quần áo rất nhanh lên lầu.
Darcy nhìn chằm chằm bóng dáng của nàng, bạc môi mân thành một đường thẳng tắp. Như vậy, đợi sau cơm trưa lại xin lỗi Mary tiểu thư đi, có lẽ tới lúc đó, nàng hẳn là không có tức giận như vậy.
Mary đi vào phòng Jane, nhìn Elizabeth nói, “Eliza, chị kêu rất là lúc.”
“Chính là vì thấy Darcy nghĩ muốn cùng em nói chuyện chị mới kêu em. Thương tổn người khác, chỉ dựa vào một câu ‘Thực xin lỗi’ có thể bù lại hết thảy? Trên đời cũng không có chuyện tốt như vậy!” Elizabeth khinh thường phất tay.
Mary mâu sắc ám ám, đem quần áo Jane đặt ở trên giường.
“Jane, thân thể của chị thế nào? Có thể chống lại xe ngựa xóc nảy hay không?” Nàng còn thật sự hỏi.
“Chị nghĩ có thể.” Jane lập tức lĩnh hội ý tứ của nàng.
“Chúng ta khi nào thì đi?” Elizabeth có chút khẩn cấp, nàng sớm ngốc ngấy.
“Sau cơm trưa đi. Jane, chị đi cùng Bentley tiên sinh nói tạm biệt, thỉnh cầu hắn giúp chúng ta chuẩn bị một chiếc xe ngựa.” Mary vừa đóng gói hành lý của Jane vừa phân phó.
“Tốt.” Jane đẩy cửa phòng, đi đến thư phòng Bentley.
Hôm nay, nhà ăn có vẻ dị thường trầm mặc, Elizabeth cùng Bentley tiểu thư thích nhất cao đàm khoát luận một mực yên lặng không lên tiếng, Bentley cũng có chút vô tình.
“Jane, nàng không biết là quyết định của nàng rất xúc động sao? Xe ngựa xóc nảy cùng gió thu lãnh liệt vô cùng có khả năng làm cho nàng lại sinh bệnh. Ta đề nghị nàng đợi nhiều vài ngày, chờ thời tiết tốt lại đi.” Bentley cực kỳ chân thành nhìn về phía Jane.
Dao ăn trong tay Darcy xẹt qua bàn ăn, phát ra âm thanh chói tai.
Hắn mặt không chút thay đổi buông dao, nhìn về phía Mary trầm giọng hỏi, “Mary tiểu thư phải đi sao? Khi nào thì?”
Mary câu môi, thản nhiên mở miệng, “Trước bữa tối đi, mã tràng gần đây có một đám cỏ linh lăng thượng đẳng, tôi phải trở về tự mình kiểm nghiệm, để tránh bên trong hỗn loạn cỏ châm soi. Mọi người biết, sẽ làm khoang miệng ngựa tạo thành thương tổn lớn. Hơn nữa, mùa đông đã rất gần, rất nhiều cỏ nuôi súc vật đều phải làm thành bánh cỏ thu hồi.”
“Đúng vậy, hiện tại đúng là thời điểm các đại mã tràng bận nhất, chậm trễ không thể.” Haustein đồng ý gật đầu, bỗng nhiên mặt lại lộ vẻ cầu xin nói, “Nhưng là, Mary tiểu thư, chẳng lẽ lại đợi thêm một hai ngày cũng không được sao?”
“Tôi rất tiếc.” Mary buồn cười lắc đầu. Người ở chung tốt nhất Netherfield chính là Haustein tiên sinh trước mắt, chỉ cần thỏa mãn khẩu vị của hắn, hắn liền mở rộng cõi lòng.
“Tôi đưa mọi người đi.” Darcy dùng là ngữ khí khẳng định.
“Không cần!” Mary nhìn thẳng Darcy, đồng dạng kiên quyết nói.
Hai người đối diện một lát, cuối cùng Darcy bại trận, nhìn Mary hơi gật đầu, một lần nữa cầm lấy dao nĩa. Ai cũng không có phát hiện, ngón tay hắn nắm dao có chút trắng bệch.
“Để tôi đưa mọi người đi?” Bentley nóng bỏng nhìn về phía Jane.
Jane cúi đầu, ngượng ngùng cười.
“Rất cảm tạ, Bentley tiên sinh!” Elizabeth cười tủm tỉm.
Đãi ngộ khác biệt quá mức rõ ràng, mâu sắc Darcy ám trầm, hoàn toàn không có khẩu vị dùng cơm.
Sau cơm trưa, ba chị em nhà Bennet nhanh chóng chuẩn bị hành trang, đi ra khỏi cửa lớn Netherfield. Elizabeth cùng Jane ngồi ở trên xe ngựa, Mary cưỡi tuấn mã khi đến đây, từ trên cao nhìn mọi người tiễn đưa gật đầu.
Darcy khoanh tay mà đứng, dừng ở khuôn mặt cô gái. Hắn phát hiện ánh mắt của nàng lại khôi phục bộ dáng lúc ban đầu, tuy rằng trong suốt mang cười nhìn về phía mình, cũng không từng đem mình để vào mắt. Đối mặt một đôi ánh mắt trống không như vậy, hắn một câu xin lỗi cũng nói không nên lời, chỉ cảm thấy ngực giống như đè ép một khối cự thạch.
“Như vậy, gặp lại các vị.” Mary câu môi, đảo mắt nhìn về phía Jane cùng Elizabeth nói, “Có Bentley tiên sinh đưa tiễn tôi thực yên tâm, tôi đi trước một bước.”
Nàng vừa dứt lời liền đánh ngựa rời đi, phóng qua rào chắn ven đường, vượt qua khe rãnh cùng núi đá, giống như một cỗ gió xoáy biến mất ở cuối sơn đạo gập ghềnh, thuật cưỡi ngựa cao siêu làm mọi người mắt thấy choáng váng, lại làm cho sắc mặt Darcy hắc trầm.
“Oa ngô, Mary tiểu thư cưỡi ngựa so với thuần mã sư hoàng gia cũng không kém cỏi chút nào! Nàng làm thế nào vậy? Tôi nhất định phải đi thỉnh giáo nàng!” Haustein lớn tiếng kêu la.
“Cưỡi ngựa như vậy không biết phải qua bao nhiêu đau xót mới có thể luyện ra. Tôi đề nghị anh thận trọng lo lắng.” Darcy lạnh lùng mở miệng, cuối cùng nhìn thoáng qua phương hướng Mary rời đi, hắn đi lại trầm trọng trở lại đại sảnh.
Mary tận tình trên đường, gió lãnh liệt giống như dao nhỏ quát ở trên mặt, lại gây cho nàng cảm giác cực độ thống khoái. Nàng kỳ thật cũng không có bình tĩnh như ở mặt ngoài vậy. Tại một khắc kia, lòng của nàng có phẫn nộ, cũng có mất mát. Nàng lúc này mới phát giác, Darcy đối với nàng mà nói là hoàn toàn không giống người khác.
Nàng chịu không nổi nam nhân Anh quốc ân cần cùng chủ động, kia làm cho nàng cảm giác được mình đang bị xâm lược. Nhưng mà, Darcy lại dùng một loại phương thức gần như lạnh lùng, đánh bậy đánh bạ tiêu sái tiến vào thế giới của nàng.
Đối mặt một vị nam sĩ vĩ đại như vậy, tâm tư không có nửa điểm dao động là không có khả năng. Nhưng may mắn, loại cảm xúc trôi nổi này thực mỏng manh, chỉ cần lấy ngón tay nhẹ nhàng nghiền một cái có thể tắt.
Mary kẹp chặt bụng ngựa, giống như một đạo tia chớp màu đen xuyên qua điền dã, khi nàng rốt cục đến nông trường, thấy cỏ khô cao cao chồng chất cùng công nhân bận rộn, thích ý nở nụ cười.
Tình yêu chính là làm đẹp cuộc sống, có cũng được mà không có cũng không sao. Ruột mềm trăm mối, thương xuân bi thu thực không thích hợp với nàng.
“Mary, con thế nào đã trở lại? Jane cùng Eliza đâu?” Thấy con gái phong trần mệt mỏi, Bennet phu nhân thực kinh ngạc.
“Bọn họ ở phía sau, rất nhanh sẽ tới.” Mary ngồi vào trướclò sưởi trong tường, thư thái thở dài.
“Mấy đứa sao không đợi thêm vài ngày? Bentley tiên sinh chẳng lẽ không giữ lại sao?” Bennet phu nhân bất mãn oán giận.
“Hắn cực lực giữ lại, là con kiên trì chủ trương phải về.” Mary vừa mở miệng, Bennet phu nhân đã đem đầy bụng bực tức nuốt xuống.
“Con yêu, con trở về rất là đúng lúc, ta cần con!” Bennet tiên sinh đẩy cửa tiến vào, sắc mặt xanh trắng một khắc nhìn thấy Mary được giảm bớt.
“Con xem xem này, con yêu.” Hắn giơ thư trong tay lên.
Mary tiếp nhận thư, đọc nhanh như gió xem xong, sau đó nhíu mày thật sâu.
“Người thừa kế nhà Bennet muốn tới, đây thật sự là cái tin tức tốt.” Nàng câu môi, trong mắt thấm ra ý cười lạnh như băng.
“Con nói cái gì?!” Bennet phu nhân thét chói tai, đoạt thư qua xem xét, sau đó bắt đầu lớn tiếng nguyền rủa.
“Đừng kích động, mẹ, theo ngữ khí trong thư đến xem, hắn đối với chúng ta tạm thời không có ác ý. Chúng ta chỉ dựa theo khách nhân bình thường tiếp đãi, xem hắn đến tột cùng đánh cái chủ ý gì.” Mary từ từ mở miệng, ngữ khí bình tĩnh.
Bennet phu nhân bị trấn định của nàng cuốn hút, rất nhanh cũng bình tĩnh trở lại.
“Cha, binh đến tướng chắn, nước đến đất chặn, hiện tại cũng không phải là thời điểm phiền não.” Mary vỗ vỗ bả vai Bennet tiên sinh, “Đi thôi, chúng ta đi mã tràng nhìn xem, vừa mua đến một đám cỏ khô, là lúc chuẩn bị bánh cỏ.”
“Chúng ta còn chờ cái gì? Đi thôi.” Lực chú ý của Bennet tiên sinh lập tức bị dời đi.
Vài ngày sau, Mary lâm vào bận rộn chưa từng có, hoàn toàn ngăn chặn đủ loại xã giao tụ hội.
Chờ chuyện cỏ nuôi súc vật xong xuôi một thời gian, nhiệt độ không khí cũng lại giảm xuống. Sáng sớm đầy sương khí, một vị khách nhân trẻ tuổi đến Lang Vaughn, gõ vang cửa nhà Bennet.
“Xin hỏi ngài là?” Elizabeth tò mò đánh giá nam nhân ngoài cửa.
Người tới hai mươi lăm hai mươi sáu tuổi, vóc người trung đẳng, diện mạo cùng Bennet tiên sinh có vài phần tương tự. Có thể thấy được, hắn cực lực muốn cho chính mình có vẻ càng thêm tinh thần một chút, đứng ngược ánh mựt trời, thắt lưng thẳng thắn.
“Xin chào, xin hỏi đay là nhà Bennet sao?” Thấy khuôn mặt tú lệ của Elizabeth, mắt hắn sáng rực lên.
“Đúng vậy.” Elizabeth nhíu mày.
“A, là Collins sao?” Thấy được diện mạo người ngoài cửa, Bennet phu nhân mỉm cười đón nhận.
“Đã lâu không thấy, phu nhân!” Collins cởi mũ trên đầu, cúi đầu với mấy vị nữ sĩ đi đến bên cửa, đồng thời dùng dư quang khóe mắt đánh giá nhóm em họ mình, trong lòng vừa ý cực kỳ. Mỹ mạo cô nương nhà Bennet quả nhiên cùng nghe đồn giống nhau, một chuyến này của hắn không có đến không.
“Đây là anh họ các con, mau mời hắn tiến vào.” Bennet phu nhân đảy các con gái ra, mời thanh niên vào nhà.
Collins cùng nhóm em họ nhất nhất chào hỏi, sau đó vừa cùng Bennet phu nhân đáp lời vừa ở trong phòng khách chuyển động, không chút câu nệ mới đến.
Hắn khen ngợi hết thảy nhà Bennet, dùng ngữ khí chủ nhân tương lai. Cảnh này khiến sắc mặt Bennet phu nhân cực kỳ khó coi.
Khi Mary vào cửa, đối diện biểu tình tham lam của hắn, chán ghét sâu sắc không thể ngăn chặn nảy lên lòng của nàng.
Tác giả :
Phong Lưu Thư Ngốc