Bản Chép Tay Tâm Nguyện Của Nữ Phụ
Chương 73: Anh hai, em muốn ăn anh (14)
Sáng sớm, sau khi hai người ăn xong liền ra ngoài, mới vừa ra cửa, liền thấy được một người mà bọn họ đều không nghĩ sẽ gặp, Giang Anh Anh.
Thời điểm Giang Anh Anh nhìn thấy Quý Bắc, trên mặt liền hiện lên kinh hỉ, chờ khi nhìn thấy hắn cùng Quý Lạc đang tay trong tay, tươi cười liền cứng đờ, trực giác của cô nói cho cô biết, hai người bọn họ nhất định đã xảy ra chuyện gì rồi.
Quý Lạc lôi kéo tay của Quý Bắc, Quý Bắc cúi đầu xuống, cô liền tiến đến bên tai hắn rồi nói: “Anh hai, ngày hôm qua không phải anh từng nói Giang Anh Anh là bạn gái của anh sao?”
Giờ thì tốt rồi, hắn đem đá tự đập chân mình, Quý Lạc ném tay hắn ra, rồi đi về phía trước, giống như là đang tức giận.
Lúc này Quý Bắc nào còn rảnh để đi quản Giang Anh Anh, vội vàng đuổi theo cô, sau đó như là nhớ tới cái gì, bỗng dừng bước chân lại, nói với Giang Anh Anh: “Chuyện ngày hôm qua, không phải là thật, tôi không có thích cô.”
Không phải là thật? Giang Anh Anh sau khi nghe xong mặt liền trầm xuống, Quý Bắc là đang chơi cô? Hay là nói, hắn thật sự không sợ cô sẽ đem mọi chuyện nói ra, như vậy, liền thử nhìn xem hắn có thể vì Quý Lạc mà làm được tới đâu đi, đến lúc đó, cô sẽ khiến cho hắn khóc lóc tới cầu xin cô.
Dọc theo đường đi, Quý Lạc luôn không có để ý tới hắn, cho dù hắn nói chuyện với cô, cô cũng vẫn xa cách, cuối cùng, hắn đột nhiên nói một câu: “Em cũng từng nói qua Thư Thịnh là bạn trai em a.”
“Làm sao anh biết được anh ấy tên là Thư Thịnh?” Quý Lạc dừng lại bước chân, hình như cô chưa từng nói tên của Thư Thịnh cho Quý Bắc.
Cuối cùng, lại lộ ra một cái dấu vết, dứt khoát trực tiếp chịu thua mới tốt.
“Lạc Lạc, quả thật là anh có điều tra qua cậu ta, sở dĩ anh làm như vậy, là bởi vì anh ghen tị, anh muốn nhìn một chút, chàng trai có thể khiến cho em động tâm rốt cuộc có cái bản lĩnh gì.”
Hắn không có tự xưng là anh hai nữa, bởi vì ở trong lòng hắn, Quý Lạc đã không còn là em gái nữa, sự tồn tại của cô giống với thân nhân hơn, nhưng lại càng như người yêu.
Quý Lạc khó mà thấy được hắn ghen, trong lòng rốt cuộc cũng tha thứ cho hắn, cô nhón mũi chân, ôm lấy cổ của Quý Bắc, mặt có chút hồng: “Em thích nhìn bộ dáng ghen của anh hai.”
Quý Bắc thấy cô có chút cố sức, liền ôm lấy eo cô, đem cô nâng lên phía trên, như vậy trọng lượng sẽ ở trên người hắn, mà khuôn mặt nhỏ đáng yêu của cô khiến hắn động tâm không thôi, vì thế hắn bỗng cúi đầu khẽ hôn cô một cái, sau đó nói: “Vậy khen thưởng cho anh một cái hôn.”
“Anh hai, anh chơi xấu, em cũng muốn hôn đáp lại.”
Quý Bắc đương nhiên vui đến cực điểm, vì thế hắn nhắm mắt lại, chờ cho Quý Lạc chủ động, nhưng mà đợi đến nửa ngày, đều không có chờ được đôi môi mềm mại của cô. Hắn mở mắt ra, nhìn thấy người trước mắt đang cười tươi như một đóa hoa, hờn dỗi nói: “Anh hai, anh thật ngốc nha.”
“Đồ ngốc.” Hắn nhẹ nhàng lau đi khóe mắt bởi vì cười mà nổi lên nước mắt của cô, sau đó mới buông tay đang ôm eo cô ra.
Khóe miệng Quý Lạc mang ý cười, sắc mặt thần bí hề hề mà nói: “Em cũng nói cho anh hai biết một bí mật, thật ra em không có thích Thư Thịnh, đó là em cố ý chọc giận anh, hơn nữa đêm qua, anh ấy cũng chưa có hôn em a.”
Lúc này, Quý Bắc còn nhìn không ra Quý Lạc không thích Thư Thịnh thì chính là đồ ngốc, nhưng hắn cũng không có vạch trần cô, ngược lại khích lệ nói: “Lạc Lạc nhà anh thật lợi hại.”
Quý Lạc vui rạo rực mà vươn tay cầm lấy tay hắn, hai người cùng nhau đi đến trường.
Thời điểm ăn cơm trưa, Quý Bắc liền cùng Quý Lạc ăn cơm ở nhà ăn trường học, vốn dĩ hai người đang ăn ngon lành, không biết dây thần kinh nào của Thư Thịnh bị chạm đến, cơm trưa tư nhân cho đại thiếu gia thì không ăn, cố tình lại chạy tới nhà ăn, thế còn chưa tính, hắn vậy mà còn cố tình ngồi xuống bên cạnh cô.
Cái này thì tốt rồi, hai nhân vật công lược đều ở chung một chỗ, không biết có thể gây ra trục trặc gì cho nhiệm vụ không.
Có điều trước mắt cũng đã khiến cô rất bối rối, hai chàng trai ưu tú như vậy đều ngồi ở bên cạnh cô, không ít ánh mắt của nữ sinh trong nhà ăn đều dừng lại ở trên người cô thật lâu, nếu ánh mắt có thể giết người, hiện tại phỏng chừng Quý Lạc đã đi đến nơi đó của Nhị Linh để báo danh.
Thời điểm Giang Anh Anh nhìn thấy Quý Bắc, trên mặt liền hiện lên kinh hỉ, chờ khi nhìn thấy hắn cùng Quý Lạc đang tay trong tay, tươi cười liền cứng đờ, trực giác của cô nói cho cô biết, hai người bọn họ nhất định đã xảy ra chuyện gì rồi.
Quý Lạc lôi kéo tay của Quý Bắc, Quý Bắc cúi đầu xuống, cô liền tiến đến bên tai hắn rồi nói: “Anh hai, ngày hôm qua không phải anh từng nói Giang Anh Anh là bạn gái của anh sao?”
Giờ thì tốt rồi, hắn đem đá tự đập chân mình, Quý Lạc ném tay hắn ra, rồi đi về phía trước, giống như là đang tức giận.
Lúc này Quý Bắc nào còn rảnh để đi quản Giang Anh Anh, vội vàng đuổi theo cô, sau đó như là nhớ tới cái gì, bỗng dừng bước chân lại, nói với Giang Anh Anh: “Chuyện ngày hôm qua, không phải là thật, tôi không có thích cô.”
Không phải là thật? Giang Anh Anh sau khi nghe xong mặt liền trầm xuống, Quý Bắc là đang chơi cô? Hay là nói, hắn thật sự không sợ cô sẽ đem mọi chuyện nói ra, như vậy, liền thử nhìn xem hắn có thể vì Quý Lạc mà làm được tới đâu đi, đến lúc đó, cô sẽ khiến cho hắn khóc lóc tới cầu xin cô.
Dọc theo đường đi, Quý Lạc luôn không có để ý tới hắn, cho dù hắn nói chuyện với cô, cô cũng vẫn xa cách, cuối cùng, hắn đột nhiên nói một câu: “Em cũng từng nói qua Thư Thịnh là bạn trai em a.”
“Làm sao anh biết được anh ấy tên là Thư Thịnh?” Quý Lạc dừng lại bước chân, hình như cô chưa từng nói tên của Thư Thịnh cho Quý Bắc.
Cuối cùng, lại lộ ra một cái dấu vết, dứt khoát trực tiếp chịu thua mới tốt.
“Lạc Lạc, quả thật là anh có điều tra qua cậu ta, sở dĩ anh làm như vậy, là bởi vì anh ghen tị, anh muốn nhìn một chút, chàng trai có thể khiến cho em động tâm rốt cuộc có cái bản lĩnh gì.”
Hắn không có tự xưng là anh hai nữa, bởi vì ở trong lòng hắn, Quý Lạc đã không còn là em gái nữa, sự tồn tại của cô giống với thân nhân hơn, nhưng lại càng như người yêu.
Quý Lạc khó mà thấy được hắn ghen, trong lòng rốt cuộc cũng tha thứ cho hắn, cô nhón mũi chân, ôm lấy cổ của Quý Bắc, mặt có chút hồng: “Em thích nhìn bộ dáng ghen của anh hai.”
Quý Bắc thấy cô có chút cố sức, liền ôm lấy eo cô, đem cô nâng lên phía trên, như vậy trọng lượng sẽ ở trên người hắn, mà khuôn mặt nhỏ đáng yêu của cô khiến hắn động tâm không thôi, vì thế hắn bỗng cúi đầu khẽ hôn cô một cái, sau đó nói: “Vậy khen thưởng cho anh một cái hôn.”
“Anh hai, anh chơi xấu, em cũng muốn hôn đáp lại.”
Quý Bắc đương nhiên vui đến cực điểm, vì thế hắn nhắm mắt lại, chờ cho Quý Lạc chủ động, nhưng mà đợi đến nửa ngày, đều không có chờ được đôi môi mềm mại của cô. Hắn mở mắt ra, nhìn thấy người trước mắt đang cười tươi như một đóa hoa, hờn dỗi nói: “Anh hai, anh thật ngốc nha.”
“Đồ ngốc.” Hắn nhẹ nhàng lau đi khóe mắt bởi vì cười mà nổi lên nước mắt của cô, sau đó mới buông tay đang ôm eo cô ra.
Khóe miệng Quý Lạc mang ý cười, sắc mặt thần bí hề hề mà nói: “Em cũng nói cho anh hai biết một bí mật, thật ra em không có thích Thư Thịnh, đó là em cố ý chọc giận anh, hơn nữa đêm qua, anh ấy cũng chưa có hôn em a.”
Lúc này, Quý Bắc còn nhìn không ra Quý Lạc không thích Thư Thịnh thì chính là đồ ngốc, nhưng hắn cũng không có vạch trần cô, ngược lại khích lệ nói: “Lạc Lạc nhà anh thật lợi hại.”
Quý Lạc vui rạo rực mà vươn tay cầm lấy tay hắn, hai người cùng nhau đi đến trường.
Thời điểm ăn cơm trưa, Quý Bắc liền cùng Quý Lạc ăn cơm ở nhà ăn trường học, vốn dĩ hai người đang ăn ngon lành, không biết dây thần kinh nào của Thư Thịnh bị chạm đến, cơm trưa tư nhân cho đại thiếu gia thì không ăn, cố tình lại chạy tới nhà ăn, thế còn chưa tính, hắn vậy mà còn cố tình ngồi xuống bên cạnh cô.
Cái này thì tốt rồi, hai nhân vật công lược đều ở chung một chỗ, không biết có thể gây ra trục trặc gì cho nhiệm vụ không.
Có điều trước mắt cũng đã khiến cô rất bối rối, hai chàng trai ưu tú như vậy đều ngồi ở bên cạnh cô, không ít ánh mắt của nữ sinh trong nhà ăn đều dừng lại ở trên người cô thật lâu, nếu ánh mắt có thể giết người, hiện tại phỏng chừng Quý Lạc đã đi đến nơi đó của Nhị Linh để báo danh.
Tác giả :
Nhung Y