Bản Chép Tay Tâm Nguyện Của Nữ Phụ
Chương 30: Vườn trường Mary Sue (28)
Bạch Liễm đi qua, đầu tiên là đem tay của Quý Lạc trói lại, sau đó rồi đem cô đẩy ngã lên một cái ghế, cùng Tưởng Phi ngồi song song.
Thấy Quý Lạc không hề sợ hãi, cô ta liền đem dao dán lên mặt của Quý Lạc, nhẹ nhàng ở trên mặt cô vuốt ve hai cái, đột nhiên tay cô ta run lên, trên mặt Quý Lạc liền nhiều thêm một vết thương nhỏ.
Dòng máu đỏ tươi máu theo miệng vết thương mà chảy ra, Bạch Liễm không khỏi đắc ý nói: "A, xin lỗi, tay tôi không cẩn thận bỗng run lên một chút."
Tưởng Phi nóng vội nhưng lại không thể làm gì, chỉ có thể khen Bạch Liễm, hy vọng cô ta có thể thanh tỉnh một chút.
"Cô đừng làm như vậy, kỳ thật cô lớn lên cũng rất xinh đẹp."
Quý Lạc vừa nghe lời này liền biết xong rồi, Tưởng Phi không nói lời nào còn tốt, vừa nói chính là kích thích Bạch Liễm, quả nhiên là đầu óc không sử dụng được.
Quả nhiên Bạch Liễm cũng không có cao hứng, ngược lại hỏi Tưởng Phi: "Vậy vì sao anh lại chia tay với tôi?"
Tưởng Phi bỗng cứng họng, Bạch Liễm nhìn mặt của Quý Lạc, tuy rằng trên mặt thêm một vết thương nhỏ, nhưng cũng không có phá hư vẻ xinh đẹp của cô, ngược lại trong lúc vô tình lại làm cho cô thêm vài phần quyến rũ dụ hoặc, cô ta không khỏi cảm thấy đố kỵ.
"Nếu không còn khuôn mặt này, để xem cô làm thế nào để câu dẫn người khác."
【 Lạc Lạc! 】
Quý Lạc không lo lắng nhưng Nhị Linh thật ra cảm thấy rất nóng nảy, nhìn tiểu gia hỏa kia ở trong không trung một bộ dáng nôn nóng mà xoay quanh, Quý Lạc ở trong lòng cùng nó nói.
"Đừng nóng vội, vết thương này ta vẫn chịu được, dù sao cũng là vì làm nhiệm vụ, không phải sao?"
Hai chữ nhiệm vụ này nhưng thật ra lại trấn an được Nhị Linh, nó ngẫm nghĩ lại, đây chỉ là nhiệm vụ mà thôi, bản thân Quý Lạc sẽ không có nguy hiểm gì.
Bạch Liễm ước chừng ở trên mặt Quý Lạc rồi cắt bốn nhát, mỗi một nhát da thịt ở miệng vết thương đều lộ ra, có thể thấy được người xuống tay dùng sức cực lớn.
Mà Quý Lạc giống như không cảm giác được đau đớn, ánh mắt mang theo thương hại, không biết là đang thương hại ai.
"Bạch Liễm, cô quả thực chính là một kẻ đáng thương, mặc kệ là vì chuyện gì cô đều thích không từ thủ đoạn để có được, bao gồm cả tôi cũng vậy, mặc kệ thế nào, tôi đều sẽ không thích cô, cô chỉ làm cho tôi ghê tởm mà thôi."
Tưởng Phi lúc này không còn lo lắng mà đi lấy lòng Bạch Liễm nữa, hắn muốn bất chấp tất cả, hiện tại trong lòng hắn chỉ có một ý niệm, chính là vô luận Bạch Liễm làm cái gì, đều hướng hắn tới hảo.
"Anh câm miệng, anh mau câm miệng."
Bạch Liễm thẹn quá thành giận, che lại lỗ tai không muốn nghe tiếp, nhưng mà Tưởng Phi vẫn tiếp tục nói, Quý Lạc ngồi rốt cuộc cũng không chịu được nữa.
"Tưởng Phi anh đừng nói nữa."
Chẳng lẽ hắn không phát hiện Bạch Liễm ở bên cạnh đã gần hỏng mất rồi sao? Nếu nói thêm nữa, cô thật sự không chắc Bạch Liễm có làm ra thêm chuyện khác người nào nữa không.
Bạch Liễm trực tiếp móc ra súng, nhắm ngay Tưởng Phi vẫn luôn đang nói, điên cuồng mà bóp cò súng.
"Phanh!"
Thanh âm viên đạn bay vào thân thể, máu liền vẩy ra.
......
Trên diễn đàn của trường học, rất nhiều người đều khó hiểu ý tứ trong hình ảnh mà Quý Lạc đăng lên, thời điểm Lục Thất Niên nhìn thấy hình ảnh kia, trong lòng đột nhiên có chút bất an, hắn luôn cảm thấy sẽ có chuyện gì đó xảy ra.
Hắn muốn gặp Quý Lạc, ngay bây giờ!
Vì thế Lục Thất Niên liền một đường lái xe, không biết đã vượt qua bao nhiêu cái đèn đỏ, rốt cuộc cũng đến được nhà Quý Lạc, hỏi tìm Quý Lạc thì dì Trương nói nửa giờ trước cô đã đi ra ngoài.
Trong lòng Lục Thất Niên trầm xuống, hắn biết chính mình không thể hoảng, hỏi dì Trương có biết Quý Lạc đi nơi nào không, dì Trương lắc lắc đầu nói không biết.
Có lẽ là bộ dáng của Lục Thất Niên đã dọa tới dì Trương, dì Trương nghĩ nghĩ, nói với hắn trong xe của Quý Lạc có GSP định vị, mà di động tài xế của Quý gia có thể tra ra được.
Hắn vội vàng gọi điện thoại cho tài xế, sau khi biết được địa chỉ, Lục Thất Niên lại càng thêm bất an, hắn biết nơi đó, rất hẻo lánh, Quý Lạc đến đó làm gì?
Mặc kệ cô muốn làm gì, trước cứ tìm được cô rồi nói.
Lục Thất Niên gọi cho mấy người bảo tiêu, đem địa điểm đưa cho bọn họ, chính mình thì đi trước.
Nhưng mà thời điểm hắn đến, lại nghe thấy bên trong vang lên một tiếng súng.
Thấy Quý Lạc không hề sợ hãi, cô ta liền đem dao dán lên mặt của Quý Lạc, nhẹ nhàng ở trên mặt cô vuốt ve hai cái, đột nhiên tay cô ta run lên, trên mặt Quý Lạc liền nhiều thêm một vết thương nhỏ.
Dòng máu đỏ tươi máu theo miệng vết thương mà chảy ra, Bạch Liễm không khỏi đắc ý nói: "A, xin lỗi, tay tôi không cẩn thận bỗng run lên một chút."
Tưởng Phi nóng vội nhưng lại không thể làm gì, chỉ có thể khen Bạch Liễm, hy vọng cô ta có thể thanh tỉnh một chút.
"Cô đừng làm như vậy, kỳ thật cô lớn lên cũng rất xinh đẹp."
Quý Lạc vừa nghe lời này liền biết xong rồi, Tưởng Phi không nói lời nào còn tốt, vừa nói chính là kích thích Bạch Liễm, quả nhiên là đầu óc không sử dụng được.
Quả nhiên Bạch Liễm cũng không có cao hứng, ngược lại hỏi Tưởng Phi: "Vậy vì sao anh lại chia tay với tôi?"
Tưởng Phi bỗng cứng họng, Bạch Liễm nhìn mặt của Quý Lạc, tuy rằng trên mặt thêm một vết thương nhỏ, nhưng cũng không có phá hư vẻ xinh đẹp của cô, ngược lại trong lúc vô tình lại làm cho cô thêm vài phần quyến rũ dụ hoặc, cô ta không khỏi cảm thấy đố kỵ.
"Nếu không còn khuôn mặt này, để xem cô làm thế nào để câu dẫn người khác."
【 Lạc Lạc! 】
Quý Lạc không lo lắng nhưng Nhị Linh thật ra cảm thấy rất nóng nảy, nhìn tiểu gia hỏa kia ở trong không trung một bộ dáng nôn nóng mà xoay quanh, Quý Lạc ở trong lòng cùng nó nói.
"Đừng nóng vội, vết thương này ta vẫn chịu được, dù sao cũng là vì làm nhiệm vụ, không phải sao?"
Hai chữ nhiệm vụ này nhưng thật ra lại trấn an được Nhị Linh, nó ngẫm nghĩ lại, đây chỉ là nhiệm vụ mà thôi, bản thân Quý Lạc sẽ không có nguy hiểm gì.
Bạch Liễm ước chừng ở trên mặt Quý Lạc rồi cắt bốn nhát, mỗi một nhát da thịt ở miệng vết thương đều lộ ra, có thể thấy được người xuống tay dùng sức cực lớn.
Mà Quý Lạc giống như không cảm giác được đau đớn, ánh mắt mang theo thương hại, không biết là đang thương hại ai.
"Bạch Liễm, cô quả thực chính là một kẻ đáng thương, mặc kệ là vì chuyện gì cô đều thích không từ thủ đoạn để có được, bao gồm cả tôi cũng vậy, mặc kệ thế nào, tôi đều sẽ không thích cô, cô chỉ làm cho tôi ghê tởm mà thôi."
Tưởng Phi lúc này không còn lo lắng mà đi lấy lòng Bạch Liễm nữa, hắn muốn bất chấp tất cả, hiện tại trong lòng hắn chỉ có một ý niệm, chính là vô luận Bạch Liễm làm cái gì, đều hướng hắn tới hảo.
"Anh câm miệng, anh mau câm miệng."
Bạch Liễm thẹn quá thành giận, che lại lỗ tai không muốn nghe tiếp, nhưng mà Tưởng Phi vẫn tiếp tục nói, Quý Lạc ngồi rốt cuộc cũng không chịu được nữa.
"Tưởng Phi anh đừng nói nữa."
Chẳng lẽ hắn không phát hiện Bạch Liễm ở bên cạnh đã gần hỏng mất rồi sao? Nếu nói thêm nữa, cô thật sự không chắc Bạch Liễm có làm ra thêm chuyện khác người nào nữa không.
Bạch Liễm trực tiếp móc ra súng, nhắm ngay Tưởng Phi vẫn luôn đang nói, điên cuồng mà bóp cò súng.
"Phanh!"
Thanh âm viên đạn bay vào thân thể, máu liền vẩy ra.
......
Trên diễn đàn của trường học, rất nhiều người đều khó hiểu ý tứ trong hình ảnh mà Quý Lạc đăng lên, thời điểm Lục Thất Niên nhìn thấy hình ảnh kia, trong lòng đột nhiên có chút bất an, hắn luôn cảm thấy sẽ có chuyện gì đó xảy ra.
Hắn muốn gặp Quý Lạc, ngay bây giờ!
Vì thế Lục Thất Niên liền một đường lái xe, không biết đã vượt qua bao nhiêu cái đèn đỏ, rốt cuộc cũng đến được nhà Quý Lạc, hỏi tìm Quý Lạc thì dì Trương nói nửa giờ trước cô đã đi ra ngoài.
Trong lòng Lục Thất Niên trầm xuống, hắn biết chính mình không thể hoảng, hỏi dì Trương có biết Quý Lạc đi nơi nào không, dì Trương lắc lắc đầu nói không biết.
Có lẽ là bộ dáng của Lục Thất Niên đã dọa tới dì Trương, dì Trương nghĩ nghĩ, nói với hắn trong xe của Quý Lạc có GSP định vị, mà di động tài xế của Quý gia có thể tra ra được.
Hắn vội vàng gọi điện thoại cho tài xế, sau khi biết được địa chỉ, Lục Thất Niên lại càng thêm bất an, hắn biết nơi đó, rất hẻo lánh, Quý Lạc đến đó làm gì?
Mặc kệ cô muốn làm gì, trước cứ tìm được cô rồi nói.
Lục Thất Niên gọi cho mấy người bảo tiêu, đem địa điểm đưa cho bọn họ, chính mình thì đi trước.
Nhưng mà thời điểm hắn đến, lại nghe thấy bên trong vang lên một tiếng súng.
Tác giả :
Nhung Y