Bách Thảo Chiết
Quyển 4 - Chương 2
Chương 2
‘Vất vả.’
Phòng nghỉ, một vị huấn luyện sư vui vẻ chào mọi người, Cực Lạc liếc hắn một cái, bất mãn nói:
‘Sau này không được tự ý sắp xếp biểu diễn nếu ta không đồng ý, tuy rằng đêm nay nô lệ phản ứng tốt, bất quá ta đã sớm chọn được con mồi, ngươi như thế suýt chút phá hỏng kế hoạch của ta.’
‘Phải không?’
Nam nhân cười cười, tuy rằng hắn là chủ của câu lạc bộ này, nhưng nếu dạy dỗ sư và nô lệ hoàn thành tốt nhiệm vụ hắn đương nhiên mặc kệ. Cực Lạc là tâm phúc của hắn, dĩ nhiên đãi ngộ không giống người thường.
‘Vậy ngươi bây giờ định làm gì? Săn đêm?’
Cực lạc cởi y phục trên người, không để tâm ánh mắt thưởng thức mỹ vị của nam nhân. Thân là một huấn luyện sư, việc hắn lỏa thể cho người khác xem là việc rất bình thương, cho dù lúc thay quần áo cùng không thấy gì là khác thường.
‘Còn có thể theo kịp được.’
Hắn thay một bộ bạch y tao nhã, nhìn như một quý công tử tao nhã so với trên sân khấu phóng đãng mị hoặc hoàn toàn bất đồng.
‘Mỗi lần nhìn ngươi thay đổi phục trang ta thấy thật khó tin, chẳng qua là thay một bộ quần áo nhưng khí chất cũng biến hóa theo…’
Nam nhân dùng ánh mắt tán thưởng cử chỉ tao nhã như quý tộc của Cực Lạc. Hắn là một huấn luyện sư SM có tiếng thế nhưng còn có thể có khí chất tao nhã như thế coi như là điểm hoặc nhân của hắn.
‘Không nói, ta đi trước, haha vài ngày tới không gặp….’
Cực Lạc phất tay hướng nam nhân cáo biệt, mỗi lần bắt đầu trò chơi đi săn hắn sẽ nghỉ vài ngày để hảo hảo dạy dỗ con mồi mới.
‘Ai, đã biết…’
Nam nhân bắt đắc dĩ thở dài, hắn thân là boss nhưng đối với Cực Lạc thật không có biện pháp. Ai bảo hắn là cây rụng tiền của câu lạc bộ làm chi?
Cực Lạc cũng không để ý tới biểu tình bất đắc dĩ của nam nhân, lướt qua người hắn ra cửa hướng đại sảnh đi tới.
Đại sảnh của câu lạc bộ SM, tự nhiên có phong cách đặc hữu – hào hoa xa xỉ pha chút ái muội.
Chung quanh đại sảnh đều có nơi trưng bày đạo cụ SM cho khách nhân sử dụng trên người mấy nô lệ trong đại sảnh.
Ở nơi nào?
Cực Lạc nhìn tứ phía, mắt đột nhiên sáng ngời, tưởng rằng tìm con mồi phải mất một chút thời gian,nhưng ông trời đã đưa đến trước mặt hắn. Sắp rời đi chính là nam tử hắn nhắm tới.
Cực Lạc lộ ra nụ cười. Chính là con mồi của hắn!
Ra khỏi câu lạc bộ, hắn theo nam nhân đến bãi đổ xe. Bãi đổ xe trống trải, chỉ có hai người bọn họ, nam nhân rốt cuộc cũng chú ý tới hắn. Đến khi thấy rõ diện mạo, đối phương cười cười:
‘Sao vậy, huấn luyện sư lừng lẫy sao lại chú ý đến ta?’
Toàn thân nam nhân phát ra khí chất cường giả, nhưng cổ khí chất này lại là loại Cực Lạc thích nhất. Hắn không để tâm, đi đến trước mặt nam nhân. Quàng tay ôm cổ nam nhân.
‘Ha ha, nếu thế thì như thế nào?’
Cực Lạc cười tươi như hoa, ở bên tai nam nhân nhẹ giọng quyến rũ:
‘Đêm nay ngươi rảnh?’
“Ta nghĩ ta không có cái vinh hạnh được huấn luyện sư nổi danh dạy dỗ một đêm…’
Nam nhân không đẩy Cực Lạc chỉ cười trừ từ chối.
‘Phải không?’
Cực Lạc không để tâm lời từ chối của nam nhân đem thân thể hắn sát lại gần nam nhân.
‘Nhưng, là, ta…’
Còn chưa nói xong, Cực Lạc cùng nam nhân lập tức thay đổi sắc mặt.
Cực Lạc thấy hồng quang phản chiếu ở kính xe, quả nhiên có người dùng súng nhắm ngay bọn họ.
‘Phanh’
Đối phương nổ súng? Cực Lạc thối lui, nhưng lại bị nam nhân cầm trụ lại , liền trở thành bia đỡ đạn.
‘Ngô….’
Rên lên một tiếng, Cực Lạc cảm thấy ở ngực một trận đau nhức, mẹ nó, trúng ngay yếu huyệt,mẹ nó bắn chuẩn thật!
—————-
ta cảm thấy quen quen thế nào ý, dường như đã edit ùi á!
‘Vất vả.’
Phòng nghỉ, một vị huấn luyện sư vui vẻ chào mọi người, Cực Lạc liếc hắn một cái, bất mãn nói:
‘Sau này không được tự ý sắp xếp biểu diễn nếu ta không đồng ý, tuy rằng đêm nay nô lệ phản ứng tốt, bất quá ta đã sớm chọn được con mồi, ngươi như thế suýt chút phá hỏng kế hoạch của ta.’
‘Phải không?’
Nam nhân cười cười, tuy rằng hắn là chủ của câu lạc bộ này, nhưng nếu dạy dỗ sư và nô lệ hoàn thành tốt nhiệm vụ hắn đương nhiên mặc kệ. Cực Lạc là tâm phúc của hắn, dĩ nhiên đãi ngộ không giống người thường.
‘Vậy ngươi bây giờ định làm gì? Săn đêm?’
Cực lạc cởi y phục trên người, không để tâm ánh mắt thưởng thức mỹ vị của nam nhân. Thân là một huấn luyện sư, việc hắn lỏa thể cho người khác xem là việc rất bình thương, cho dù lúc thay quần áo cùng không thấy gì là khác thường.
‘Còn có thể theo kịp được.’
Hắn thay một bộ bạch y tao nhã, nhìn như một quý công tử tao nhã so với trên sân khấu phóng đãng mị hoặc hoàn toàn bất đồng.
‘Mỗi lần nhìn ngươi thay đổi phục trang ta thấy thật khó tin, chẳng qua là thay một bộ quần áo nhưng khí chất cũng biến hóa theo…’
Nam nhân dùng ánh mắt tán thưởng cử chỉ tao nhã như quý tộc của Cực Lạc. Hắn là một huấn luyện sư SM có tiếng thế nhưng còn có thể có khí chất tao nhã như thế coi như là điểm hoặc nhân của hắn.
‘Không nói, ta đi trước, haha vài ngày tới không gặp….’
Cực Lạc phất tay hướng nam nhân cáo biệt, mỗi lần bắt đầu trò chơi đi săn hắn sẽ nghỉ vài ngày để hảo hảo dạy dỗ con mồi mới.
‘Ai, đã biết…’
Nam nhân bắt đắc dĩ thở dài, hắn thân là boss nhưng đối với Cực Lạc thật không có biện pháp. Ai bảo hắn là cây rụng tiền của câu lạc bộ làm chi?
Cực Lạc cũng không để ý tới biểu tình bất đắc dĩ của nam nhân, lướt qua người hắn ra cửa hướng đại sảnh đi tới.
Đại sảnh của câu lạc bộ SM, tự nhiên có phong cách đặc hữu – hào hoa xa xỉ pha chút ái muội.
Chung quanh đại sảnh đều có nơi trưng bày đạo cụ SM cho khách nhân sử dụng trên người mấy nô lệ trong đại sảnh.
Ở nơi nào?
Cực Lạc nhìn tứ phía, mắt đột nhiên sáng ngời, tưởng rằng tìm con mồi phải mất một chút thời gian,nhưng ông trời đã đưa đến trước mặt hắn. Sắp rời đi chính là nam tử hắn nhắm tới.
Cực Lạc lộ ra nụ cười. Chính là con mồi của hắn!
Ra khỏi câu lạc bộ, hắn theo nam nhân đến bãi đổ xe. Bãi đổ xe trống trải, chỉ có hai người bọn họ, nam nhân rốt cuộc cũng chú ý tới hắn. Đến khi thấy rõ diện mạo, đối phương cười cười:
‘Sao vậy, huấn luyện sư lừng lẫy sao lại chú ý đến ta?’
Toàn thân nam nhân phát ra khí chất cường giả, nhưng cổ khí chất này lại là loại Cực Lạc thích nhất. Hắn không để tâm, đi đến trước mặt nam nhân. Quàng tay ôm cổ nam nhân.
‘Ha ha, nếu thế thì như thế nào?’
Cực Lạc cười tươi như hoa, ở bên tai nam nhân nhẹ giọng quyến rũ:
‘Đêm nay ngươi rảnh?’
“Ta nghĩ ta không có cái vinh hạnh được huấn luyện sư nổi danh dạy dỗ một đêm…’
Nam nhân không đẩy Cực Lạc chỉ cười trừ từ chối.
‘Phải không?’
Cực Lạc không để tâm lời từ chối của nam nhân đem thân thể hắn sát lại gần nam nhân.
‘Nhưng, là, ta…’
Còn chưa nói xong, Cực Lạc cùng nam nhân lập tức thay đổi sắc mặt.
Cực Lạc thấy hồng quang phản chiếu ở kính xe, quả nhiên có người dùng súng nhắm ngay bọn họ.
‘Phanh’
Đối phương nổ súng? Cực Lạc thối lui, nhưng lại bị nam nhân cầm trụ lại , liền trở thành bia đỡ đạn.
‘Ngô….’
Rên lên một tiếng, Cực Lạc cảm thấy ở ngực một trận đau nhức, mẹ nó, trúng ngay yếu huyệt,mẹ nó bắn chuẩn thật!
—————-
ta cảm thấy quen quen thế nào ý, dường như đã edit ùi á!
Tác giả :
Ám Vi Dạ Nguyệt