Bạch Cốt Tinh Ba Lần Đánh Tôn Ngộ Không
Chương 23
Tối ngày kế, QQ nhóm của Thiên hạ đại đồng náo nhiệt hiếm thấy.
Nguyên nhân là Cốt Cảm Mỹ Nhân vừa lên đã bắt đầu động kinh hỏi một số vấn đề kỳ lạ.
Ví dụ Không thể ăn lê và Cốt Cảm Mỹ Nhân có ly hôn không a, Cốt Cảm Mỹ Nhân có hỏi gì các người không a, Cốt Cảm Mỹ Nhân có tức giận không a….
Nháo nửa ngày, mọi người mới biết được thì ra anh trai Từ Văn giả mạo Cốt Cảm Mỹ Nhân, sau lại giả thành Cốt Cảm Mỹ Nhân chính quy, Từ Úy, đã trở lại.
Cho nên trong khoảng thời gian này, mặc kệ QQ hay trò chơi, Cốt Cảm Mỹ Nhân – Mỹ Nam đều là Từ Úy.
Đám người Lá sen vui sướng khi người gặp họa, cậu dụ dỗ bà xã người ta đi địa phủ, lại cám dỗ thêm một ông xã, anh cậu có ném cậu ra ngoài làm chó lang thang hay không a?
Kết quả Từ Văn trả lời vâng, không làm chó lang thang, chính là bị giam ở WC ôm bông ngủ.
“Ngủ cả đêm?” Lá sen hỏi.
“Không a, chỉ ngủ hai giờ.”
Từ Văn ảo não, trong hai giờ mình gặp mấy cơn ác mộng, nếu ông anh không đột nhiên mở lòng từ bi mở cửa tiến vào, chỉ sợ cô thật sự ở WC ngủ một buổi tối.
Mặc dù lúc Từ Uy mở cửa dùng giọng điệu thực bình thản nói với cô, “Em sao lại ở đây?”
Từ Văn cực kỳ muốn tặng hắn một quyền, em cũng không thể xuyên tường cũng không thể khoét vách, anh giữ chìa khóa cửa em không ở đây còn có thể ở đâu?
Nhìn vẻ mặt hắn cười bộ dáng như ông anh cả hòa nhã, Từ Văn đành phải đem câu nói hoàn hoàn chỉnh chỉnh nuốt trở về, nắm tay vốn hướng ra ngoài đột nhiên thay đổi phương hướng, thay đổi lực đạo nhẹ nhàng vuốt vuốt tóc mình.
“Em gái, anh có lời nói muốn nói với em.” Từ Úy cười cười ý vị thâm trường.
Từ Văn dừng bước làm ra bộ dáng ngoan ngoãn chăm chú lắng nghe.
“Nhưng bây giờ đã gần hai giờ, em nghỉ ngơi trước, ngày mai nói sau.”
Từ Úy xoay người ra cửa, sau đó đi vào phòng ngủ của mình đóng cửa.
Từ Văn ở WC đờ ra vài giây, nếu ngày mai nói anh bây giờ đề cập đến làm gì? Đơn thuần thích trêu người.
Từ Văn đảo cặp mắt trắng dã sau đó về phòng ngủ kết quả ngủ không được, trong lòng vẫn nghĩ ông anh cuối cùng muốn nói là vấn đề nghiêm trọng gì, suy cho cùng muốn phán mình tử hình hay cầm tù chung thân, tóm lại muốn miểu sát hay chậm rãi giày vò.
Kết quả mơ mơ màng màng nằm mơ, nội dung giấc mộng thật ra không khác Tiểu Ly lắm.
Nhưng ngọn núi sụp trước mặt Tiểu Ly đầy gai ốc, ngọn núi trước mặt Từ Văn sụp chính là đầy dao nhỏ.
Đám người Lá sen thật sự cảm thấy hứng thú đối với chuyện anh trai Từ Văn muốn nói với cô, đương nhiên, bản thân Từ Văn cũng thực cảm thấy hứng thú.
Bởi vì thẳng đến tối ngày kế, Từ Úy vẫn không tìm Từ Văn đàm phán, từ sáng sớm đi làm, bây giờ vẫn chưa trở về.
QQ nhóm Thiên hạ đại đồng trò chuyện vô cùng náo nhiệt, Từ Văn trùng hợp nhận được tin của Tiểu Ly.
“Đi a, chúng ta đi tâm hữu linh tê.”
Đầu óc Từ Văn trong nháy mắt tạm ngừng, cái gì? Cái gì tâm hữu linh tê?
Kết quả phản xạ có điều kiện đánh ra một hàng chữ.
“Ai nha ông xã anh nói như vậy người ta sẽ thẹn thùng, tuy chúng ta tâm hữu linh tê là thật, chính là anh nói chúng ta đi tâm hữu linh tê là ý gì, chẳng lẽ anh muốn cái kia, cái kia…”
Tiểu Ly nhìn tin trả lời QQ một hàng chữ lớn màu hồng nhạt, cằm thiếu chút nữa rớt xuống.
“Anh có phải mỗi ngày đều bị cửa kẹp một lần không? Sau khi kẹp thì thay đổi nhân dạng, quả thực chính là nhược trí siêu cấp vô địch!”
“… Lòng tôi đối với cậu thiên địa, nhật nguyệt, phong vũ lôi điện, kim mộc thủy hỏa thổ, vạn vật đều có thể làm chứng a, cậu tại sao có thể nói tôi yếu trí…kỳ thực tôi thật sự yếu trí sau khi gặp được cậu, cậu không biết sao? Người rơi vào lưới tình đều sẽ biến thành kẻ ngốc!”
“Nga, tôi đã biết, anh tuổi già si ngốc.”
“…”
Từ Văn cào cào tóc, vội vàng nói sang chuyện khác.
“Cậu biết không Tiểu Ly, tên cậu thật sự siêu cấp dễ nghe, kêu lên ngọt như ăn mật đường.”
Tiểu Ly cười lạnh một tiếng, “Anh có biết vì sao tôi kêu Tiểu Ly không?”
“Bởi vì cậu rất đáng yêu rất hiền lành rất xinh đẹp rất mạnh mẽ, cậu không gọi Tiểu Ly, thật sự là thẹn với Thượng Đế!”
“Tôi gọi là Tiểu Ly, bởi vì ngày tôi sinh ra cũng là ngày ba mẹ tôi ly hôn.”
Một câu của Tiểu Ly chặn ngang miệng Từ Văn, giống như nuốt trứng chim bị nghẹn ở cổ họng, nhả ra cũng không được nuốt vào cũng không xong.
Nguồn gốc tên này là thiệt hay giả? Nếu là thật, cũng quá quỷ dị đi…
Nhưng, hình như không có ai nói giỡn như vậy …
“Thực xin lỗi, tôi nói sai rồi, thật ra tên cậu tuyệt không dễ nghe.”
“Sẽ không a, tôi thấy nghe rất hay. Hơn nữa tôi cảm thấy tên hai chúng ta thật sự là môn đăng hộ đối trời đất tạo nên, em nói đúng không, bà xã thân yêu?”
Từ Văn toàn thân da gà đều rụng, trầm lặng không nói.
Đây là chiêu Tiểu Ly làm trò phản biện, khiến đầu óc Từ Văn hoàn toàn mơ hồ không cách nào ứng phó.
Tiểu Ly học theo giọng điệu mánh khóe của Từ Văn nhưng lại tăng thêm cường điệu, làm cho Từ Văn ảo não tự vả vào mồm không dứt.
Đúng lúc này, Từ Úy trở về.
Từ Văn luống cuống tay chân đóng QQ cùng trò chơi, mở ra trang web ô tô giả vờ thưởng thức.
“Được rồi đừng giả bộ, em lại đùa giỡn Tiểu Ly phải không?”
Thật ra không phải em đùa giỡn cậu ta trước, có thể mấy ngày nay cùng cậu ta quen buồn nôn, vừa thấy tên Tiểu Ly đã muốn mắc ói…
Từ Văn cảm giác mình càng giải thích là càng che dấu, vì thế thẳng thắn ngắn gọn một câu.
“… Anh làm sao biết?”
“Cậu ấy gửi tin nhắn cho anh, mắng anh tuổi già ngu ngốc.” Từ Úy hòa nhã cười cười, “Cậu ấy giới thiệu cho anh một bệnh viện tâm thần không tồi.”
Sống lưng Từ Văn phát lạnh một trận, xem ra chính mình quá coi thường Tiểu Ly, trước kia cảm thấy đùa giỡn là chiếm lợi của cậu ấy, có lẽ, cậu ấy chẳng qua là xem mình như thằng hề, nhảy nhót cho cậu ấy xem náo nhiệt cũng không chừng…
“Anh hôm qua muốn nói với em chuyện gì phải không?” Từ Văn vẻ mặt cười cười vội vàng ngọt ngào nói sang chuyện khác.
“Đi theo anh vào phòng khách.”
Từ Úy cùng Từ Văn mặt đối mặt ngồi ở phòng khách, tư thế đàm phán.
“Thật ra anh muốn bàn chuyện ra ngoài ở, tuổi em cũng không nhỏ, muốn mang bạn trai về nhà..v..v.., có anh cũng bất tiện.” Từ Úy vừa quấy cà phê vừa nói gằn từng tiếng.
Muốn mang bạn trai về nhà?
Này lý do nhảm nhí gì a, nói đúng ra là chính anh đi, muốn mang người về qua đêm, sợ tôi quấy rầy mấy người, cho nên muốn đuổi em gái đi, kết quả đuổi em gái còn đang đi học hình như hơi quá đáng, vì thế đổi thành chính mình rời đi, sau đó giả thành bộ dáng vĩ đại lo nghĩ cho mình, thiết.
Từ Văn hút hít mũi.
“Anh thật sự phải chuyển đi a?”
“Ừ, ngày mai dọn rồi.”
Vốn, nên giả trang anh em tình thâm, nói cái gì “Anh không nỡ bỏ em” “Anh đi rồi em làm sao bây giờ” …….
Chính là Từ Văn vô cùng bình thản nói một câu: “Nga, vậy dọn đi.”
Nhìn ánh mắt anh trai mỉm cười, Từ Văn đột nhiên thêm vào một câu, “Phòng cho em, phải thu tiền thuê nhà sao?”
Nụ cười của Từ Úy có chút cứng ngắc, “Em đưa, anh cũng không ngại nhận đâu.”
“Ha hả, vậy trước thiếu, chừng nào anh kết hôn em đi tiền mừng một lượt a!”
Dứt lời, Từ Văn liền ngáp dài đi vào phòng ngủ, vừa lầm bầm lầu bầu.
“Thì ra là vạch trần mọi chuyện như vậy a, làm hại mình lo lắng cả ngày, còn tưởng rằng ai đó bị ung thư.”
Từ Úy đối vớ cô em gái này vô cùng bất đắc dĩ, từ nhỏ đến lớn cô giống như một sợi dây, thích gây sức ép lung tung.
Lớn rồi vẫn không tìm bạn trai, chắc cũng không ai chịu được cô ba ngày một trận ầm ĩ lớn hai ngày một vụ ồn ào nhỏ tính cách dũng mãnh, tràn đầy tinh lực.
Mà bây giờ khiến Từ Úy đau đầu nhất là tin nhắn này.
Tiểu Ly nói hắn lớn tuổi si ngốc, giới thiệu cho hắn bệnh viện tâm thần, hắn cũng không biết nên trả lời như thế nào mới tốt.
Có chút bất đắc dĩ vào trò chơi, phát tin cho Tiểu Ly, “Chúng ta đi tham gia tâm hữu linh tê đi.”
Kết quả Tiểu Ly trả lời là, “Anh nhanh đi bệnh viện đi, tôi hoài nghi anh bị tinh thần phân liệt a, ban ngày một người buổi tối một người, còn khinh khủng hơn phim kịnh dị…”
Từ Úy đảo cặp mắt trắng dã, dưới đáy lòng mắng em gái một lần, “Thực xin lỗi, mấy ngày hôm trước tôi đi công tác, em gái tôi vào tài khoản của tôi.”
“Nga, vậy vừa rồi cũng là em gái anh vào tài khoản của anh?”
“Ân.”
“Nga, tôi đây làm sao phân biệt các người?”
“Lần sau chúng ta trao đổi ám hiệu, lúc tôi phát tin cho cậu, sẽ viết một câu, đối ẩm cầm ca.”
“Đổi ám hiệu? Tôi đây có cần nói nhân sinh bao nhiêu không a?”
“Cậu không cần ^^ cậu chính là cậu, không ai giả mạo.”
“Được rồi, vậy lần sau anh nói đối ẩm cầm ca, nếu không nói, chính là em anh vào tài khoản của anh.”
“Ân ~ vậy bây giờ làm gì? Không việc gì thì đi đáp đề mục.”
“Ân ~ “
Hai người tổ đội đi đến chỗ nguyệt lão, bắt đầu đáp đề mục tâm hữu linh tê.
Bởi vì độ hữu hảo của hai người quá thấp, cho nên đề mục rất ít.
Vì thế, Từ Úy trực tiếp đến nguyên bảo *** mua hoa tặng Tiểu Ly.
Hệ thống ra thông báo, Cốt Cảm Mỹ Nhân tặng cho Không thể ăn lê một đóa hoa hồng, cũng thâm tình nhìn cậu.
Cứ như vậy sau nhiều lần “Thâm tình” mạc danh kỳ diệu độ hữu hảo cuối cùng cũng đạt mấy ngàn, đề mục có thể đáp cũng nhiều hơn, phiền toái cũng nhiều hơn.
Đề thứ nhất, Không thể ăn lê thích nhất màu gì?
Tiểu Ly lập tức phát tin, chọn màu đen.
Vì thế, thuận lợi qua.
Đề thứ hai, Không thể ăn lê khi ở cùng người yêu thích cảm giác gì?
Tiểu Ly đáp, nói lời ân ái ngọt ngào.
Đáp án này khiến Từ Úy cả buổi không phản ứng, thì ra cậu thích những lời tâm tình buồn nôn a? Trách không được em gái đùa giỡn cậu lâu như vậy thật ra rất vui vẻ, sau này có thể thử nghiệm một chút.
Cũng Không biết rằng Tiểu Ly chọn đán án này đơn giản là vì hai đáp án khác rất buồn nôn, cái gì rất có cảm giác an toàn a, lãng mạn nắm tay tản bộ a…, vì thế Tiểu Ly chọn cái này thôi.
Đề thứ ba, Không thể ăn lê thích ăn loại thức ăn nào?
Món cay.
Từ Úy đã dự đoán trước được trong lòng, bằng không, sao miệng cậu ta lại cay độc như vậy…
Đề thứ tư, Cốt Cảm Mỹ Nhân nghĩ mình là dạng con gái như thế nào?
Tiểu Ly nở nụ cười ngã nghiêng ngã ngửa, vui sướng khi người gặp họa chờ xem hắn trả lời như thế nào, kết quả Từ Úy phát tin nhắn, là dạng phụ nữ có phong cách.
Tiểu Ly giật giật miệng chọn đáp án, dạng phụ nữ có khí chất? Anh là như vậy ưh? Một ông chú cho mình là dạng phụ nữ có khí chất, quả nhiên tinh thần có bệnh.
Nhưng Từ Úy cũng không còn cách nào, hắn chính là dùng thân phận nữ hào kết hôn cùng Tiểu Ly, hệ thống đương nhiên không biết hắn là nhân yêu, cho nên hỏi như vậy cũng không có gì đáng trách.
Vả lại, dù là đàn ông Từ úy cũng cảm giác mình là dạng rất có phong cách, thật ra là hình thể một phần ba thêm một phần ba trí tuệ thêm một phần ba diện mạo, tổng hợp lại không cách nào khác hình dung chính là dạng có khí chất.
Nếu lời nói của người yêu làm cho bạn tức giận bạn sẽ làm gì, Từ Úy chọn chính là bao dung.
Nếu bạn bị người giết bạn sẽ làm gì, Tiểu Ly chọn chính là giết hắn trăm lần giết đã ghiền mới thôi.
Đề mục của nhiệm vụ vợ chồng tâm hữu linh tê đều vô cùng yếu trí, thậm chí có một câu nếu bạn có một cơ hội đến thế giới phim hoạt hình, cậu hy vọng trở thành gì?
Từ Úy chọn chính là cây đũa thần của Harry Potter, Tiểu Ly chọn chính là ngôi nhà của bảy chú lùn…
Cuối cũng cũng đáp xong một trăm đề, hai người đều cảm thấy cơ mặt có chút cứng ngắc, đủ loại đề mục quỷ dị liên tiếp xuất hiện, khiến hai người trả lời lúc thì cười đến rơi lệ khi thì khóc không ra nước mắt.
Trong quá trình trả lời, hai người đều có chút buồn bực, tính cách của đối phương và chính mình khác biệt không chỉ là khoảng cách giữa Nam Cực và Bắc Cực, mà là khoảng cách giữa Địa Cầu và sao hỏa a…
Nhưng hệ thống vào lúc này phát ra thông báo, độ ăn ý của vợ chồng Không thể ăn lê và Cốt Cảm Mỹ Nhân đạt tới XXXX trả lời xong XXX đề mục, cuối cùng đạt được danh hiệu “Tình chắc hơn vàng”, có thể nói là tấm gương cho tất cả các cặp vợ chồng!
Đối với kết quả này, Tiểu Ly và Từ Úy có phần dở khóc dở cười.
Tình chắc hơn vàng?
Cái kia bên trong vàng chắc trộn lẫn chín mươi chín phần trăm hạt cát đi?
Hai người thuận tiện học vài kỹ năng vợ chồng, có thể gia tăng thể lực đối phương (thêm máu hạn mức cao nhất), còn có chính là thêm máu cho đối phương, hồi sinh đối phương, tên cũng cực kỳ phiến tình, ví dụ ý hợp tâm đầu a, đồng sinh cộng tử …..
Có một kỹ năng “như hình với bóng” học không được, nghe nói muốn học phải có sách, kỹ năng này là trong cùng một tình cảnh nháy mắt di chuyển đến bên cạnh người yêu, nhưng thật ra vô cùng hữu dụng, chính là sách rất hiếm hơn nữa bán rất đắc, vì thế thường bị bỏ quên.
Đối với thêm máu và hồi sinh, Tiểu Ly xì mũi coi thường, bản thân mình là Nga Mi, còn học thêm máu gì chứ?
Xương Cốt nói, tôi có thể thêm cho cậu.
Tiểu Ly cười lạnh một tiếng, chờ anh thêm cho tôi? Chắc tôi đã sớm gặp Mạnh bà mấy trăm lần.
Trưa ngày kế, Từ Úy quả nhiên về nhà dọn đồ đạc.
Nhìn anh trai tay chân lanh lẹ thu dọn hành lý, sau đó ngồi ở sa lon uống cà phê, Từ Văn có chút ngây người.
Vốn cho rằng hắn sẽ kêu người của công ty chuyển nhà, giống như giặc ngoại xâm Nhật Bản vào thôn lăn qua lăn lại một buổi chiều, kết quả, người ta mười phút giải quyết xong trình tự chuyển nhà?
“Em gái, có muốn đi thăm nhà mới không a?” Từ Úy buồn cười nhìn em gái đang há to miệng giống một kẻ ngốc.
“Nga, được.”
Nhà mới cách nơi này khoảng nửa giờ đường xe, Từ Văn lên xe mệt mỏi đã làm một giấc mộng đẹp, sau khi đến nơi bị cảnh tượng trước mắt dọa ngây người.
Đây là một khu dân cư cũ, hình như đã có vài năm nhưng không một chút cũ nát.
Vườn hoa, suối phun, thiết bị vận động, sân chơi thiếu nhi, đầy đủ mọi công trình.
Kiểu phòng cũng thực mới, chính là, nhìn kiểu dáng phòng chung quanh cũng không sai biệt lắm, giống như vào mê cung phân không rõ Đông Tây Nam Bắc.
Từ Văn cùng anh trai vào cửa, phòng được thu dọn thật sự sạch sẽ cũng không có mùi sơn sau khi sửa chữa, ngược lại tỏa ra mùi hoa nhàn nhạt.
Vật dụng trong nhà cũng được bày trí ngăn nắp, kiểu dáng đơn giản, lấy màu trắng và màu vàng ấm áp làm chủ đạo, có một loại ấm áp nhẹ nhàng.
“Phòng này vốn là của bạn ông chủ anh, bởi vì hắn phải xuất ngoại, vội vã sang tay, anh mới nhặt được một món hời lớn.”
“Nga, nga, không tồi, không tồi.” Từ Văn ở trong phòng đảo tới đảo lui, thỉnh thoảng phát ra thanh âm tán thưởng.
Đến thư phòng, nhìn thấy kệ sách lớn có phần khoa trương.
Kệ sách chiếm cứ cả một mặt bức tường, trên mặt bày đầy các loại sách, Từ Văn tùy ý rút vài quyển, khiến cho cô mở rộng tầm mắt.
Góc dưới bên phải kệ sách đặt một hàng vở nhật kí, trên nhật ký là nét chữ non nớt của một đứa bé, xem ngày, cũng là chuyện bốn năm năm trước.
“Hôm nay ba ba dọa dẫm mình, nếu mình đem chuyện ông nói mớ méc Hạ lão sư, ông sẽ nhéo tai mình, thật sự rất đáng ghét, vì sao ông hôn tai Hạ lão sư mà tai của mình chỉ dùng để nhéo!”
Từ Văn dời tầm nhìn, thấy phía sau nhật kí dưới ngòi bút đỏ một dòng phê bình, “Phạt chép bài văn mười lần.”
“Giáo viên kêu mình đặt câu, mình cảm thấy thật buồn phiền, vì sao mình phải đặt câu, đó là một vấn đề nghiêm trọng ah. Mình hôm nay ở trường bị giáo viên mắng, về nhà còn bị Hạ lão sư và ba ba mắng. Mình quyết định sau này lớn lên phải sinh một đứa nhỏ để mắng, đứa nhỏ không phải dùng để bắt nạt sao? Đầu óc người lớn thật sự có vấn đề.”
Lời phê bình phía sau là, “Nhìn chữ em viết, lão sư cũng thực buồn phiền.”
Từ Văn cũng không nhịn được bật cười, đứa bé này thật thú vị a, Hạ lão sư này cũng thật thú vị.
“Em đang xem cái gì? Cười đến đáng khinh như vậy.” Từ Úy sáp đến mắt nhìn cuốn nhật kí hoạt hình trong tay em gái, liền cười hiểu rõ, “Đứa bé này anh đã gặp, thực đáng yêu, lúc mua phòng nhóc còn nói với anh, chú ơi trong phòng này tràn ngập hạnh phúc nga, người có thể vào ở nhất định sẽ thực hạnh phúc, chú không nên trả giá với chúng cháu, hạnh phúc là vô giá mà! Vả lại đã bớt cho chú 20%!”
“…” trán Từ Văn chảy xuống một giọt mồ hôi lạnh, đứa nhỏ như vậy tính là đáng yêu sao…
“Được rồi, để xuống đi, mấy thứ này bọn họ cũng không cần, chỉ mang đi mấy quyển tập tranh.”
“Anh, anh không cảm thấy trong phòng này không phải hạnh phúc, mà là… Mà là tràn ngập không khí quỷ dị a…”
“… Em có phải xem phim kinh dị nhiều quá không?” Từ Úy hơi buồn cười vỗ vỗ bả vai em gái.
“Không phải, trực giác của con gái rất chính xác, em cuối cùng cảm thấy nơi này giống như có một luồng hơi lạnh âm u tĩnh mịch…” Từ Văn dứt lời tự nhiên run lẩy bẩy.
“Bởi vì em đang đứng trước điều hòa.” Từ Úy cười càng sâu.
Từ Văn thở ra một hơi, trừng mắt liếc anh trai, sau đó xoay người đi đến góc thư phòng, thuận tay rút ra một quyển bút ký trên kệ sách.
Vở này rất đơn giản, bìa màu đen, bên trong là những trang giấy kẻ ô màu trắng, không một chữ viết. Từ Văn đang muốn đặt lại, đột nhiên một trận gió thổi qua, vở bị lật đến một trang ở giữa.
“Tao sẽ cho mày hối hận cả đời! ! !”
Một hàng chữ viết thật to màu đỏ đập vào mắt, phía sau có vài dấu chấm than lớn dọa người, giống như quỷ hút máu giương nanh múa vuốt.
Từ Văn hoảng sợ, vội vàng cầm quyển vở cho Từ Úy xem, Từ Úy nhíu nhíu mày, sau đó lật tiếp quyển nhật kí.
Trống trơn.
Toàn bộ quyển vở, chỉ có một hàng chữ.
Từ Úy đem vở đặt trở lại, xỉa xỉa trán em gái, “Trò đùa dai của con nít, em sợ cái gì?”
“Anh, em thấy anh đừng vội chuyển nhà, em tổng cảm thấy phòng này không bình thường a…”
“Thế nào, em muốn nói nơi này từng xảy ra án mạng, hay nơi này có một đám yêu ma quỷ quái đang ở a? Bình thường xem phim kịnh dị cũng không thấy em bị dọa thành như vậy.” Từ Úy vừa nói, vừa lôi Từ Văn ra khỏi thư phòng.
Sau khi từ nơi đó trở về, Từ Văn vẫn cảm thấy tinh thần không yên, không biết vì sao tổng cảm thấy phòng kia có một đoạn lịch sử không tầm thường, nếu không, ai sẽ vô duyên vô cớ dùng bút đỏ viết cái gì mà hối hận cả đời…?
Hơn nữa, Từ Văn cảm thấy dòng chữ đó tràn đầy sát khí…
Từ Úy thật ra không có cảm giác gì, giống như lúc hắn xem phim kịnh dị luôn rất bình tĩnh đánh giá chỗ nào phối nhạc không đúng diễn viên nào diễn quá kém, hắn cảm thấy cái này chính là trò lừa của đứa con nít, đối với phản ứng của Từ Văn, càng xì mũi coi thường.
Gần giữa kỳ, sinh viên đều bận lu bù, Tiểu Ly hiện tại đang vội vàng chuẩn bị luận văn tốt nghiệp.
Khóa học tự chọn mới mở, phòng học đông nghẹt.
Cũng không phải vì giảng viên giảng bài hay, môn học có nhiều lực hấp dẫn, chính là, khóa học này thời gian nhập học trễ nhất, rất nhiều đợt chọn môn đợt thứ nhất, đợt thứ hai không chọn đợi đến cuối cùng toàn bộ chen chúc vào đây.
Nhìn một mảng đầu người đông nghìn nghịt, Tiểu Ly cảm thấy có hơi buồn ngủ.
Đến khi nghỉ ngơi giữa buổi, Tiểu Ly vô ý tạt ngang qua bục giảng, thấy laptop của giảng viên trên mặt bàn…
Rõ ràng là trang chủ của trò Thiên Long Bát Bộ……
Tiểu Ly ngây ngốc trong chốc lát, bỗng nhiên cười ác ý một tiếng, a, ông thầy buồn tao này cư nhiên cũng chơi Thiên Long nha…
Giống như gặp được chiến hữu cách mạng, Tiểu Ly có ấn tượng tốt với giảng viên, tiết thứ hai thật sự chăm chú lắng nghe.
Thật ra tài ăn nói của giảng viên này cũng không tệ lắm, thanh âm cũng thực điềm đạm, hơn nữa diện mạo học giả tao nhã, nhìn qua rất phong độ.
Không biết y đang chơi khu nào… Ở trường học hẳn là chơi viễn thông ah? Có lẽ y cũng chơi khu mới, nếu biết trong trò chơi y tên gì thì tốt rồi, có thể ở dã ngoại giết y vài lần, hắc hắc.
Vẻ mặt Tiểu Ly cười nham hiểm, quên vị trí ngồi của chính mình là dãy thứ ba ngay trung tâm.
“Vị bạn học này, cậu cho rằng đề này nên chọn A hay B?” giảng viên đặt câu hỏi, phòng học vốn im lặng lại càng thêm im lặng.
Tươi cười trên mặt Tiểu Ly cứng lại, lấy tay chỉ chỉ mũi mình, em?
Giảng viên mỉm cười gật gật đầu.
Tiểu Ly sờ sờ ót, đứng lên nhìn màn chiếu trống không, đề bài đâu? Đề bài ở đâu?
“Ách… em không nghe rõ đề bài…”
Nam sinh bên cạnh ngớ ngẩn liếc mắt nhìn Tiểu Ly, sau đó cười lạnh một tiếng.
“Vị bạn học này, mời cậu lặp lại đề bài vừa rồi một lần.” Giảng viên hướng về nam sinh kia mỉm cười.
“…” Nam sinh ảo não đứng lên, hướng lên phía trần nhà đảo cặp mắt trắng dã, “Chắc là chọn A.”
“Ha hả.” Giảng viên khẽ cười một tiếng, “Tôi vừa rồi vẫn đang giảng bài, căn bản không hỏi các cậu bất cứ vấn đề gì, cũng không có chọn AB …, hai người các cậu mộng du tới đâu, ân?”
Tiểu Ly đang ngây ngô cười, người nam sinh kia lại cười lạnh.
“Tôi biết các bạn chọn môn học này, đa phần là vì có thể có hai học phần, nhưng tôi vẫn hy vọng mọi người có thể có trách nhiệm với chính mình. Nếu tới nghe giảng, nên thật sự lắng nghe, không muốn nghe thì đừng đến. Sau khi vào học, nếu bị phát hiện đang dùng tai nghe nghe nhạc, cúi đầu xem tiểu thuyết, nằm úp sấp ngủ trên bàn, hay ngẩn người chảy nước miếng, thành tích cuối kỳ đều bị trừ mười điểm, tự các bạn lo liệu.”
Ra lệnh một tiếng, chỉ nghe một trận âm thanh rầm rầm, người ngủ người nghe nhạc kẻ xem tiểu thuyết mọi người đều ngẩng đầu, ánh mắt khát khao ham học hỏi nhìn về phía giảng viên.
Giảng viên mỉm cười, tiếp tục giảng bài.
Tiểu Ly cũng đứng ngồi không yên, cũng không phải vì bị giảng viên phê bình mọi người cười giễu, mà là, lúc giảng viên nhìn về phía cậu, mỉm cười ý vị thâm trường khiến sau lưng cậu tỏa ra hàn khí.
Sau khi tan học, toàn bộ sinh viên trong phòng học lập tức giải tán, một mình Tiểu Ly ở lại, đi đến bên cạnh giảng viên.
“Thầy ơi, bài hôm này ngài có thể cho em copy bài giảng không, em trở về muốn ôn tập một chút.”
Đối với sinh viên biện pháp tiếp cận giảng viên tốt nhất chính là… hỏi bài.
Mà cách tiếp cận máy tính giảng viên tốt nhất chính là… copy bài giảng.
Giảng viên cười cười, nhường chỗ cho cậu.
Tiểu Ly đem U cắm vào, từ máy tính chép bài giảng đó qua, bởi vì khối lượng bài rất lớn thời gian chép hơi lâu, giảng viên nói một tiếng với Tiểu Ly cậu từ từ chép, liền xoay người đi vệ sinh.
Tiểu Ly nhìn thân ảnh biến mất ở hành lang, nhanh chóng chuyển chuột đến biểu tượng khởi động trò chơi Thiên Long Bát Bộ, kiểm tra đường dẫn để xem vị trí cài đặt trò chơi, sau đó dùng tốc độ sét đánh không kịp bưng tai mở ra thư mục cài đặt trò chơi, mở thư mục ScreenShots.
Tiểu Ly âm thầm niệm trong lòng, tôi không có ác ý không có ác ý một chút cũng không có ác ý, tôi cũng sẽ không lấy những hình này đi làm chuyện phi pháp, tôi chỉ nhìn xem thôi, cho nên tôi không phải phạm pháp không phải phạm pháp.
Giảng viên sau khi trở về, Tiểu Ly như không có việc gì rút U, nói tiếng cảm ơn, sau đó liền chạy như bay thoát khỏi hiện trường.
Thư mục kia hình rất nhiều.
Nhưng Tiểu Ly liếc mắt nhìn hình đại diện bên góc trái.
Thần Hỏa…
Tên này, quen thuộc đến nỗi cậu thật muốn khóc.
Nguyên nhân là Cốt Cảm Mỹ Nhân vừa lên đã bắt đầu động kinh hỏi một số vấn đề kỳ lạ.
Ví dụ Không thể ăn lê và Cốt Cảm Mỹ Nhân có ly hôn không a, Cốt Cảm Mỹ Nhân có hỏi gì các người không a, Cốt Cảm Mỹ Nhân có tức giận không a….
Nháo nửa ngày, mọi người mới biết được thì ra anh trai Từ Văn giả mạo Cốt Cảm Mỹ Nhân, sau lại giả thành Cốt Cảm Mỹ Nhân chính quy, Từ Úy, đã trở lại.
Cho nên trong khoảng thời gian này, mặc kệ QQ hay trò chơi, Cốt Cảm Mỹ Nhân – Mỹ Nam đều là Từ Úy.
Đám người Lá sen vui sướng khi người gặp họa, cậu dụ dỗ bà xã người ta đi địa phủ, lại cám dỗ thêm một ông xã, anh cậu có ném cậu ra ngoài làm chó lang thang hay không a?
Kết quả Từ Văn trả lời vâng, không làm chó lang thang, chính là bị giam ở WC ôm bông ngủ.
“Ngủ cả đêm?” Lá sen hỏi.
“Không a, chỉ ngủ hai giờ.”
Từ Văn ảo não, trong hai giờ mình gặp mấy cơn ác mộng, nếu ông anh không đột nhiên mở lòng từ bi mở cửa tiến vào, chỉ sợ cô thật sự ở WC ngủ một buổi tối.
Mặc dù lúc Từ Uy mở cửa dùng giọng điệu thực bình thản nói với cô, “Em sao lại ở đây?”
Từ Văn cực kỳ muốn tặng hắn một quyền, em cũng không thể xuyên tường cũng không thể khoét vách, anh giữ chìa khóa cửa em không ở đây còn có thể ở đâu?
Nhìn vẻ mặt hắn cười bộ dáng như ông anh cả hòa nhã, Từ Văn đành phải đem câu nói hoàn hoàn chỉnh chỉnh nuốt trở về, nắm tay vốn hướng ra ngoài đột nhiên thay đổi phương hướng, thay đổi lực đạo nhẹ nhàng vuốt vuốt tóc mình.
“Em gái, anh có lời nói muốn nói với em.” Từ Úy cười cười ý vị thâm trường.
Từ Văn dừng bước làm ra bộ dáng ngoan ngoãn chăm chú lắng nghe.
“Nhưng bây giờ đã gần hai giờ, em nghỉ ngơi trước, ngày mai nói sau.”
Từ Úy xoay người ra cửa, sau đó đi vào phòng ngủ của mình đóng cửa.
Từ Văn ở WC đờ ra vài giây, nếu ngày mai nói anh bây giờ đề cập đến làm gì? Đơn thuần thích trêu người.
Từ Văn đảo cặp mắt trắng dã sau đó về phòng ngủ kết quả ngủ không được, trong lòng vẫn nghĩ ông anh cuối cùng muốn nói là vấn đề nghiêm trọng gì, suy cho cùng muốn phán mình tử hình hay cầm tù chung thân, tóm lại muốn miểu sát hay chậm rãi giày vò.
Kết quả mơ mơ màng màng nằm mơ, nội dung giấc mộng thật ra không khác Tiểu Ly lắm.
Nhưng ngọn núi sụp trước mặt Tiểu Ly đầy gai ốc, ngọn núi trước mặt Từ Văn sụp chính là đầy dao nhỏ.
Đám người Lá sen thật sự cảm thấy hứng thú đối với chuyện anh trai Từ Văn muốn nói với cô, đương nhiên, bản thân Từ Văn cũng thực cảm thấy hứng thú.
Bởi vì thẳng đến tối ngày kế, Từ Úy vẫn không tìm Từ Văn đàm phán, từ sáng sớm đi làm, bây giờ vẫn chưa trở về.
QQ nhóm Thiên hạ đại đồng trò chuyện vô cùng náo nhiệt, Từ Văn trùng hợp nhận được tin của Tiểu Ly.
“Đi a, chúng ta đi tâm hữu linh tê.”
Đầu óc Từ Văn trong nháy mắt tạm ngừng, cái gì? Cái gì tâm hữu linh tê?
Kết quả phản xạ có điều kiện đánh ra một hàng chữ.
“Ai nha ông xã anh nói như vậy người ta sẽ thẹn thùng, tuy chúng ta tâm hữu linh tê là thật, chính là anh nói chúng ta đi tâm hữu linh tê là ý gì, chẳng lẽ anh muốn cái kia, cái kia…”
Tiểu Ly nhìn tin trả lời QQ một hàng chữ lớn màu hồng nhạt, cằm thiếu chút nữa rớt xuống.
“Anh có phải mỗi ngày đều bị cửa kẹp một lần không? Sau khi kẹp thì thay đổi nhân dạng, quả thực chính là nhược trí siêu cấp vô địch!”
“… Lòng tôi đối với cậu thiên địa, nhật nguyệt, phong vũ lôi điện, kim mộc thủy hỏa thổ, vạn vật đều có thể làm chứng a, cậu tại sao có thể nói tôi yếu trí…kỳ thực tôi thật sự yếu trí sau khi gặp được cậu, cậu không biết sao? Người rơi vào lưới tình đều sẽ biến thành kẻ ngốc!”
“Nga, tôi đã biết, anh tuổi già si ngốc.”
“…”
Từ Văn cào cào tóc, vội vàng nói sang chuyện khác.
“Cậu biết không Tiểu Ly, tên cậu thật sự siêu cấp dễ nghe, kêu lên ngọt như ăn mật đường.”
Tiểu Ly cười lạnh một tiếng, “Anh có biết vì sao tôi kêu Tiểu Ly không?”
“Bởi vì cậu rất đáng yêu rất hiền lành rất xinh đẹp rất mạnh mẽ, cậu không gọi Tiểu Ly, thật sự là thẹn với Thượng Đế!”
“Tôi gọi là Tiểu Ly, bởi vì ngày tôi sinh ra cũng là ngày ba mẹ tôi ly hôn.”
Một câu của Tiểu Ly chặn ngang miệng Từ Văn, giống như nuốt trứng chim bị nghẹn ở cổ họng, nhả ra cũng không được nuốt vào cũng không xong.
Nguồn gốc tên này là thiệt hay giả? Nếu là thật, cũng quá quỷ dị đi…
Nhưng, hình như không có ai nói giỡn như vậy …
“Thực xin lỗi, tôi nói sai rồi, thật ra tên cậu tuyệt không dễ nghe.”
“Sẽ không a, tôi thấy nghe rất hay. Hơn nữa tôi cảm thấy tên hai chúng ta thật sự là môn đăng hộ đối trời đất tạo nên, em nói đúng không, bà xã thân yêu?”
Từ Văn toàn thân da gà đều rụng, trầm lặng không nói.
Đây là chiêu Tiểu Ly làm trò phản biện, khiến đầu óc Từ Văn hoàn toàn mơ hồ không cách nào ứng phó.
Tiểu Ly học theo giọng điệu mánh khóe của Từ Văn nhưng lại tăng thêm cường điệu, làm cho Từ Văn ảo não tự vả vào mồm không dứt.
Đúng lúc này, Từ Úy trở về.
Từ Văn luống cuống tay chân đóng QQ cùng trò chơi, mở ra trang web ô tô giả vờ thưởng thức.
“Được rồi đừng giả bộ, em lại đùa giỡn Tiểu Ly phải không?”
Thật ra không phải em đùa giỡn cậu ta trước, có thể mấy ngày nay cùng cậu ta quen buồn nôn, vừa thấy tên Tiểu Ly đã muốn mắc ói…
Từ Văn cảm giác mình càng giải thích là càng che dấu, vì thế thẳng thắn ngắn gọn một câu.
“… Anh làm sao biết?”
“Cậu ấy gửi tin nhắn cho anh, mắng anh tuổi già ngu ngốc.” Từ Úy hòa nhã cười cười, “Cậu ấy giới thiệu cho anh một bệnh viện tâm thần không tồi.”
Sống lưng Từ Văn phát lạnh một trận, xem ra chính mình quá coi thường Tiểu Ly, trước kia cảm thấy đùa giỡn là chiếm lợi của cậu ấy, có lẽ, cậu ấy chẳng qua là xem mình như thằng hề, nhảy nhót cho cậu ấy xem náo nhiệt cũng không chừng…
“Anh hôm qua muốn nói với em chuyện gì phải không?” Từ Văn vẻ mặt cười cười vội vàng ngọt ngào nói sang chuyện khác.
“Đi theo anh vào phòng khách.”
Từ Úy cùng Từ Văn mặt đối mặt ngồi ở phòng khách, tư thế đàm phán.
“Thật ra anh muốn bàn chuyện ra ngoài ở, tuổi em cũng không nhỏ, muốn mang bạn trai về nhà..v..v.., có anh cũng bất tiện.” Từ Úy vừa quấy cà phê vừa nói gằn từng tiếng.
Muốn mang bạn trai về nhà?
Này lý do nhảm nhí gì a, nói đúng ra là chính anh đi, muốn mang người về qua đêm, sợ tôi quấy rầy mấy người, cho nên muốn đuổi em gái đi, kết quả đuổi em gái còn đang đi học hình như hơi quá đáng, vì thế đổi thành chính mình rời đi, sau đó giả thành bộ dáng vĩ đại lo nghĩ cho mình, thiết.
Từ Văn hút hít mũi.
“Anh thật sự phải chuyển đi a?”
“Ừ, ngày mai dọn rồi.”
Vốn, nên giả trang anh em tình thâm, nói cái gì “Anh không nỡ bỏ em” “Anh đi rồi em làm sao bây giờ” …….
Chính là Từ Văn vô cùng bình thản nói một câu: “Nga, vậy dọn đi.”
Nhìn ánh mắt anh trai mỉm cười, Từ Văn đột nhiên thêm vào một câu, “Phòng cho em, phải thu tiền thuê nhà sao?”
Nụ cười của Từ Úy có chút cứng ngắc, “Em đưa, anh cũng không ngại nhận đâu.”
“Ha hả, vậy trước thiếu, chừng nào anh kết hôn em đi tiền mừng một lượt a!”
Dứt lời, Từ Văn liền ngáp dài đi vào phòng ngủ, vừa lầm bầm lầu bầu.
“Thì ra là vạch trần mọi chuyện như vậy a, làm hại mình lo lắng cả ngày, còn tưởng rằng ai đó bị ung thư.”
Từ Úy đối vớ cô em gái này vô cùng bất đắc dĩ, từ nhỏ đến lớn cô giống như một sợi dây, thích gây sức ép lung tung.
Lớn rồi vẫn không tìm bạn trai, chắc cũng không ai chịu được cô ba ngày một trận ầm ĩ lớn hai ngày một vụ ồn ào nhỏ tính cách dũng mãnh, tràn đầy tinh lực.
Mà bây giờ khiến Từ Úy đau đầu nhất là tin nhắn này.
Tiểu Ly nói hắn lớn tuổi si ngốc, giới thiệu cho hắn bệnh viện tâm thần, hắn cũng không biết nên trả lời như thế nào mới tốt.
Có chút bất đắc dĩ vào trò chơi, phát tin cho Tiểu Ly, “Chúng ta đi tham gia tâm hữu linh tê đi.”
Kết quả Tiểu Ly trả lời là, “Anh nhanh đi bệnh viện đi, tôi hoài nghi anh bị tinh thần phân liệt a, ban ngày một người buổi tối một người, còn khinh khủng hơn phim kịnh dị…”
Từ Úy đảo cặp mắt trắng dã, dưới đáy lòng mắng em gái một lần, “Thực xin lỗi, mấy ngày hôm trước tôi đi công tác, em gái tôi vào tài khoản của tôi.”
“Nga, vậy vừa rồi cũng là em gái anh vào tài khoản của anh?”
“Ân.”
“Nga, tôi đây làm sao phân biệt các người?”
“Lần sau chúng ta trao đổi ám hiệu, lúc tôi phát tin cho cậu, sẽ viết một câu, đối ẩm cầm ca.”
“Đổi ám hiệu? Tôi đây có cần nói nhân sinh bao nhiêu không a?”
“Cậu không cần ^^ cậu chính là cậu, không ai giả mạo.”
“Được rồi, vậy lần sau anh nói đối ẩm cầm ca, nếu không nói, chính là em anh vào tài khoản của anh.”
“Ân ~ vậy bây giờ làm gì? Không việc gì thì đi đáp đề mục.”
“Ân ~ “
Hai người tổ đội đi đến chỗ nguyệt lão, bắt đầu đáp đề mục tâm hữu linh tê.
Bởi vì độ hữu hảo của hai người quá thấp, cho nên đề mục rất ít.
Vì thế, Từ Úy trực tiếp đến nguyên bảo *** mua hoa tặng Tiểu Ly.
Hệ thống ra thông báo, Cốt Cảm Mỹ Nhân tặng cho Không thể ăn lê một đóa hoa hồng, cũng thâm tình nhìn cậu.
Cứ như vậy sau nhiều lần “Thâm tình” mạc danh kỳ diệu độ hữu hảo cuối cùng cũng đạt mấy ngàn, đề mục có thể đáp cũng nhiều hơn, phiền toái cũng nhiều hơn.
Đề thứ nhất, Không thể ăn lê thích nhất màu gì?
Tiểu Ly lập tức phát tin, chọn màu đen.
Vì thế, thuận lợi qua.
Đề thứ hai, Không thể ăn lê khi ở cùng người yêu thích cảm giác gì?
Tiểu Ly đáp, nói lời ân ái ngọt ngào.
Đáp án này khiến Từ Úy cả buổi không phản ứng, thì ra cậu thích những lời tâm tình buồn nôn a? Trách không được em gái đùa giỡn cậu lâu như vậy thật ra rất vui vẻ, sau này có thể thử nghiệm một chút.
Cũng Không biết rằng Tiểu Ly chọn đán án này đơn giản là vì hai đáp án khác rất buồn nôn, cái gì rất có cảm giác an toàn a, lãng mạn nắm tay tản bộ a…, vì thế Tiểu Ly chọn cái này thôi.
Đề thứ ba, Không thể ăn lê thích ăn loại thức ăn nào?
Món cay.
Từ Úy đã dự đoán trước được trong lòng, bằng không, sao miệng cậu ta lại cay độc như vậy…
Đề thứ tư, Cốt Cảm Mỹ Nhân nghĩ mình là dạng con gái như thế nào?
Tiểu Ly nở nụ cười ngã nghiêng ngã ngửa, vui sướng khi người gặp họa chờ xem hắn trả lời như thế nào, kết quả Từ Úy phát tin nhắn, là dạng phụ nữ có phong cách.
Tiểu Ly giật giật miệng chọn đáp án, dạng phụ nữ có khí chất? Anh là như vậy ưh? Một ông chú cho mình là dạng phụ nữ có khí chất, quả nhiên tinh thần có bệnh.
Nhưng Từ Úy cũng không còn cách nào, hắn chính là dùng thân phận nữ hào kết hôn cùng Tiểu Ly, hệ thống đương nhiên không biết hắn là nhân yêu, cho nên hỏi như vậy cũng không có gì đáng trách.
Vả lại, dù là đàn ông Từ úy cũng cảm giác mình là dạng rất có phong cách, thật ra là hình thể một phần ba thêm một phần ba trí tuệ thêm một phần ba diện mạo, tổng hợp lại không cách nào khác hình dung chính là dạng có khí chất.
Nếu lời nói của người yêu làm cho bạn tức giận bạn sẽ làm gì, Từ Úy chọn chính là bao dung.
Nếu bạn bị người giết bạn sẽ làm gì, Tiểu Ly chọn chính là giết hắn trăm lần giết đã ghiền mới thôi.
Đề mục của nhiệm vụ vợ chồng tâm hữu linh tê đều vô cùng yếu trí, thậm chí có một câu nếu bạn có một cơ hội đến thế giới phim hoạt hình, cậu hy vọng trở thành gì?
Từ Úy chọn chính là cây đũa thần của Harry Potter, Tiểu Ly chọn chính là ngôi nhà của bảy chú lùn…
Cuối cũng cũng đáp xong một trăm đề, hai người đều cảm thấy cơ mặt có chút cứng ngắc, đủ loại đề mục quỷ dị liên tiếp xuất hiện, khiến hai người trả lời lúc thì cười đến rơi lệ khi thì khóc không ra nước mắt.
Trong quá trình trả lời, hai người đều có chút buồn bực, tính cách của đối phương và chính mình khác biệt không chỉ là khoảng cách giữa Nam Cực và Bắc Cực, mà là khoảng cách giữa Địa Cầu và sao hỏa a…
Nhưng hệ thống vào lúc này phát ra thông báo, độ ăn ý của vợ chồng Không thể ăn lê và Cốt Cảm Mỹ Nhân đạt tới XXXX trả lời xong XXX đề mục, cuối cùng đạt được danh hiệu “Tình chắc hơn vàng”, có thể nói là tấm gương cho tất cả các cặp vợ chồng!
Đối với kết quả này, Tiểu Ly và Từ Úy có phần dở khóc dở cười.
Tình chắc hơn vàng?
Cái kia bên trong vàng chắc trộn lẫn chín mươi chín phần trăm hạt cát đi?
Hai người thuận tiện học vài kỹ năng vợ chồng, có thể gia tăng thể lực đối phương (thêm máu hạn mức cao nhất), còn có chính là thêm máu cho đối phương, hồi sinh đối phương, tên cũng cực kỳ phiến tình, ví dụ ý hợp tâm đầu a, đồng sinh cộng tử …..
Có một kỹ năng “như hình với bóng” học không được, nghe nói muốn học phải có sách, kỹ năng này là trong cùng một tình cảnh nháy mắt di chuyển đến bên cạnh người yêu, nhưng thật ra vô cùng hữu dụng, chính là sách rất hiếm hơn nữa bán rất đắc, vì thế thường bị bỏ quên.
Đối với thêm máu và hồi sinh, Tiểu Ly xì mũi coi thường, bản thân mình là Nga Mi, còn học thêm máu gì chứ?
Xương Cốt nói, tôi có thể thêm cho cậu.
Tiểu Ly cười lạnh một tiếng, chờ anh thêm cho tôi? Chắc tôi đã sớm gặp Mạnh bà mấy trăm lần.
Trưa ngày kế, Từ Úy quả nhiên về nhà dọn đồ đạc.
Nhìn anh trai tay chân lanh lẹ thu dọn hành lý, sau đó ngồi ở sa lon uống cà phê, Từ Văn có chút ngây người.
Vốn cho rằng hắn sẽ kêu người của công ty chuyển nhà, giống như giặc ngoại xâm Nhật Bản vào thôn lăn qua lăn lại một buổi chiều, kết quả, người ta mười phút giải quyết xong trình tự chuyển nhà?
“Em gái, có muốn đi thăm nhà mới không a?” Từ Úy buồn cười nhìn em gái đang há to miệng giống một kẻ ngốc.
“Nga, được.”
Nhà mới cách nơi này khoảng nửa giờ đường xe, Từ Văn lên xe mệt mỏi đã làm một giấc mộng đẹp, sau khi đến nơi bị cảnh tượng trước mắt dọa ngây người.
Đây là một khu dân cư cũ, hình như đã có vài năm nhưng không một chút cũ nát.
Vườn hoa, suối phun, thiết bị vận động, sân chơi thiếu nhi, đầy đủ mọi công trình.
Kiểu phòng cũng thực mới, chính là, nhìn kiểu dáng phòng chung quanh cũng không sai biệt lắm, giống như vào mê cung phân không rõ Đông Tây Nam Bắc.
Từ Văn cùng anh trai vào cửa, phòng được thu dọn thật sự sạch sẽ cũng không có mùi sơn sau khi sửa chữa, ngược lại tỏa ra mùi hoa nhàn nhạt.
Vật dụng trong nhà cũng được bày trí ngăn nắp, kiểu dáng đơn giản, lấy màu trắng và màu vàng ấm áp làm chủ đạo, có một loại ấm áp nhẹ nhàng.
“Phòng này vốn là của bạn ông chủ anh, bởi vì hắn phải xuất ngoại, vội vã sang tay, anh mới nhặt được một món hời lớn.”
“Nga, nga, không tồi, không tồi.” Từ Văn ở trong phòng đảo tới đảo lui, thỉnh thoảng phát ra thanh âm tán thưởng.
Đến thư phòng, nhìn thấy kệ sách lớn có phần khoa trương.
Kệ sách chiếm cứ cả một mặt bức tường, trên mặt bày đầy các loại sách, Từ Văn tùy ý rút vài quyển, khiến cho cô mở rộng tầm mắt.
Góc dưới bên phải kệ sách đặt một hàng vở nhật kí, trên nhật ký là nét chữ non nớt của một đứa bé, xem ngày, cũng là chuyện bốn năm năm trước.
“Hôm nay ba ba dọa dẫm mình, nếu mình đem chuyện ông nói mớ méc Hạ lão sư, ông sẽ nhéo tai mình, thật sự rất đáng ghét, vì sao ông hôn tai Hạ lão sư mà tai của mình chỉ dùng để nhéo!”
Từ Văn dời tầm nhìn, thấy phía sau nhật kí dưới ngòi bút đỏ một dòng phê bình, “Phạt chép bài văn mười lần.”
“Giáo viên kêu mình đặt câu, mình cảm thấy thật buồn phiền, vì sao mình phải đặt câu, đó là một vấn đề nghiêm trọng ah. Mình hôm nay ở trường bị giáo viên mắng, về nhà còn bị Hạ lão sư và ba ba mắng. Mình quyết định sau này lớn lên phải sinh một đứa nhỏ để mắng, đứa nhỏ không phải dùng để bắt nạt sao? Đầu óc người lớn thật sự có vấn đề.”
Lời phê bình phía sau là, “Nhìn chữ em viết, lão sư cũng thực buồn phiền.”
Từ Văn cũng không nhịn được bật cười, đứa bé này thật thú vị a, Hạ lão sư này cũng thật thú vị.
“Em đang xem cái gì? Cười đến đáng khinh như vậy.” Từ Úy sáp đến mắt nhìn cuốn nhật kí hoạt hình trong tay em gái, liền cười hiểu rõ, “Đứa bé này anh đã gặp, thực đáng yêu, lúc mua phòng nhóc còn nói với anh, chú ơi trong phòng này tràn ngập hạnh phúc nga, người có thể vào ở nhất định sẽ thực hạnh phúc, chú không nên trả giá với chúng cháu, hạnh phúc là vô giá mà! Vả lại đã bớt cho chú 20%!”
“…” trán Từ Văn chảy xuống một giọt mồ hôi lạnh, đứa nhỏ như vậy tính là đáng yêu sao…
“Được rồi, để xuống đi, mấy thứ này bọn họ cũng không cần, chỉ mang đi mấy quyển tập tranh.”
“Anh, anh không cảm thấy trong phòng này không phải hạnh phúc, mà là… Mà là tràn ngập không khí quỷ dị a…”
“… Em có phải xem phim kinh dị nhiều quá không?” Từ Úy hơi buồn cười vỗ vỗ bả vai em gái.
“Không phải, trực giác của con gái rất chính xác, em cuối cùng cảm thấy nơi này giống như có một luồng hơi lạnh âm u tĩnh mịch…” Từ Văn dứt lời tự nhiên run lẩy bẩy.
“Bởi vì em đang đứng trước điều hòa.” Từ Úy cười càng sâu.
Từ Văn thở ra một hơi, trừng mắt liếc anh trai, sau đó xoay người đi đến góc thư phòng, thuận tay rút ra một quyển bút ký trên kệ sách.
Vở này rất đơn giản, bìa màu đen, bên trong là những trang giấy kẻ ô màu trắng, không một chữ viết. Từ Văn đang muốn đặt lại, đột nhiên một trận gió thổi qua, vở bị lật đến một trang ở giữa.
“Tao sẽ cho mày hối hận cả đời! ! !”
Một hàng chữ viết thật to màu đỏ đập vào mắt, phía sau có vài dấu chấm than lớn dọa người, giống như quỷ hút máu giương nanh múa vuốt.
Từ Văn hoảng sợ, vội vàng cầm quyển vở cho Từ Úy xem, Từ Úy nhíu nhíu mày, sau đó lật tiếp quyển nhật kí.
Trống trơn.
Toàn bộ quyển vở, chỉ có một hàng chữ.
Từ Úy đem vở đặt trở lại, xỉa xỉa trán em gái, “Trò đùa dai của con nít, em sợ cái gì?”
“Anh, em thấy anh đừng vội chuyển nhà, em tổng cảm thấy phòng này không bình thường a…”
“Thế nào, em muốn nói nơi này từng xảy ra án mạng, hay nơi này có một đám yêu ma quỷ quái đang ở a? Bình thường xem phim kịnh dị cũng không thấy em bị dọa thành như vậy.” Từ Úy vừa nói, vừa lôi Từ Văn ra khỏi thư phòng.
Sau khi từ nơi đó trở về, Từ Văn vẫn cảm thấy tinh thần không yên, không biết vì sao tổng cảm thấy phòng kia có một đoạn lịch sử không tầm thường, nếu không, ai sẽ vô duyên vô cớ dùng bút đỏ viết cái gì mà hối hận cả đời…?
Hơn nữa, Từ Văn cảm thấy dòng chữ đó tràn đầy sát khí…
Từ Úy thật ra không có cảm giác gì, giống như lúc hắn xem phim kịnh dị luôn rất bình tĩnh đánh giá chỗ nào phối nhạc không đúng diễn viên nào diễn quá kém, hắn cảm thấy cái này chính là trò lừa của đứa con nít, đối với phản ứng của Từ Văn, càng xì mũi coi thường.
Gần giữa kỳ, sinh viên đều bận lu bù, Tiểu Ly hiện tại đang vội vàng chuẩn bị luận văn tốt nghiệp.
Khóa học tự chọn mới mở, phòng học đông nghẹt.
Cũng không phải vì giảng viên giảng bài hay, môn học có nhiều lực hấp dẫn, chính là, khóa học này thời gian nhập học trễ nhất, rất nhiều đợt chọn môn đợt thứ nhất, đợt thứ hai không chọn đợi đến cuối cùng toàn bộ chen chúc vào đây.
Nhìn một mảng đầu người đông nghìn nghịt, Tiểu Ly cảm thấy có hơi buồn ngủ.
Đến khi nghỉ ngơi giữa buổi, Tiểu Ly vô ý tạt ngang qua bục giảng, thấy laptop của giảng viên trên mặt bàn…
Rõ ràng là trang chủ của trò Thiên Long Bát Bộ……
Tiểu Ly ngây ngốc trong chốc lát, bỗng nhiên cười ác ý một tiếng, a, ông thầy buồn tao này cư nhiên cũng chơi Thiên Long nha…
Giống như gặp được chiến hữu cách mạng, Tiểu Ly có ấn tượng tốt với giảng viên, tiết thứ hai thật sự chăm chú lắng nghe.
Thật ra tài ăn nói của giảng viên này cũng không tệ lắm, thanh âm cũng thực điềm đạm, hơn nữa diện mạo học giả tao nhã, nhìn qua rất phong độ.
Không biết y đang chơi khu nào… Ở trường học hẳn là chơi viễn thông ah? Có lẽ y cũng chơi khu mới, nếu biết trong trò chơi y tên gì thì tốt rồi, có thể ở dã ngoại giết y vài lần, hắc hắc.
Vẻ mặt Tiểu Ly cười nham hiểm, quên vị trí ngồi của chính mình là dãy thứ ba ngay trung tâm.
“Vị bạn học này, cậu cho rằng đề này nên chọn A hay B?” giảng viên đặt câu hỏi, phòng học vốn im lặng lại càng thêm im lặng.
Tươi cười trên mặt Tiểu Ly cứng lại, lấy tay chỉ chỉ mũi mình, em?
Giảng viên mỉm cười gật gật đầu.
Tiểu Ly sờ sờ ót, đứng lên nhìn màn chiếu trống không, đề bài đâu? Đề bài ở đâu?
“Ách… em không nghe rõ đề bài…”
Nam sinh bên cạnh ngớ ngẩn liếc mắt nhìn Tiểu Ly, sau đó cười lạnh một tiếng.
“Vị bạn học này, mời cậu lặp lại đề bài vừa rồi một lần.” Giảng viên hướng về nam sinh kia mỉm cười.
“…” Nam sinh ảo não đứng lên, hướng lên phía trần nhà đảo cặp mắt trắng dã, “Chắc là chọn A.”
“Ha hả.” Giảng viên khẽ cười một tiếng, “Tôi vừa rồi vẫn đang giảng bài, căn bản không hỏi các cậu bất cứ vấn đề gì, cũng không có chọn AB …, hai người các cậu mộng du tới đâu, ân?”
Tiểu Ly đang ngây ngô cười, người nam sinh kia lại cười lạnh.
“Tôi biết các bạn chọn môn học này, đa phần là vì có thể có hai học phần, nhưng tôi vẫn hy vọng mọi người có thể có trách nhiệm với chính mình. Nếu tới nghe giảng, nên thật sự lắng nghe, không muốn nghe thì đừng đến. Sau khi vào học, nếu bị phát hiện đang dùng tai nghe nghe nhạc, cúi đầu xem tiểu thuyết, nằm úp sấp ngủ trên bàn, hay ngẩn người chảy nước miếng, thành tích cuối kỳ đều bị trừ mười điểm, tự các bạn lo liệu.”
Ra lệnh một tiếng, chỉ nghe một trận âm thanh rầm rầm, người ngủ người nghe nhạc kẻ xem tiểu thuyết mọi người đều ngẩng đầu, ánh mắt khát khao ham học hỏi nhìn về phía giảng viên.
Giảng viên mỉm cười, tiếp tục giảng bài.
Tiểu Ly cũng đứng ngồi không yên, cũng không phải vì bị giảng viên phê bình mọi người cười giễu, mà là, lúc giảng viên nhìn về phía cậu, mỉm cười ý vị thâm trường khiến sau lưng cậu tỏa ra hàn khí.
Sau khi tan học, toàn bộ sinh viên trong phòng học lập tức giải tán, một mình Tiểu Ly ở lại, đi đến bên cạnh giảng viên.
“Thầy ơi, bài hôm này ngài có thể cho em copy bài giảng không, em trở về muốn ôn tập một chút.”
Đối với sinh viên biện pháp tiếp cận giảng viên tốt nhất chính là… hỏi bài.
Mà cách tiếp cận máy tính giảng viên tốt nhất chính là… copy bài giảng.
Giảng viên cười cười, nhường chỗ cho cậu.
Tiểu Ly đem U cắm vào, từ máy tính chép bài giảng đó qua, bởi vì khối lượng bài rất lớn thời gian chép hơi lâu, giảng viên nói một tiếng với Tiểu Ly cậu từ từ chép, liền xoay người đi vệ sinh.
Tiểu Ly nhìn thân ảnh biến mất ở hành lang, nhanh chóng chuyển chuột đến biểu tượng khởi động trò chơi Thiên Long Bát Bộ, kiểm tra đường dẫn để xem vị trí cài đặt trò chơi, sau đó dùng tốc độ sét đánh không kịp bưng tai mở ra thư mục cài đặt trò chơi, mở thư mục ScreenShots.
Tiểu Ly âm thầm niệm trong lòng, tôi không có ác ý không có ác ý một chút cũng không có ác ý, tôi cũng sẽ không lấy những hình này đi làm chuyện phi pháp, tôi chỉ nhìn xem thôi, cho nên tôi không phải phạm pháp không phải phạm pháp.
Giảng viên sau khi trở về, Tiểu Ly như không có việc gì rút U, nói tiếng cảm ơn, sau đó liền chạy như bay thoát khỏi hiện trường.
Thư mục kia hình rất nhiều.
Nhưng Tiểu Ly liếc mắt nhìn hình đại diện bên góc trái.
Thần Hỏa…
Tên này, quen thuộc đến nỗi cậu thật muốn khóc.
Tác giả :
Điệp Chi Linh