Bách Biến Dạ Hành
Chương 32: Thực lực chênh lệch
Vòng đầu tiên của đại hội thi đấu nhân kỷ niệm một trăm năm thành lập Đế Quốc Phương Kiều đã kết thúc. Suốt quá trình diễn ra vòng đấu, vô số những điều bất ngờ đã nảy sinh khiến khán giả cuồng nhiệt đầy phấn khích dù phải ngồi gần mười giờ đồng hồ để theo dõi. Càng về cuối vòng đấu, những bất ngờ nối tiếp diễn ra với mức độ hấp dẫn càng lớn hơn nữa. Đặc biệt, điều gây bất ngờ nhất là chuyện một nhóm từ đầu tới cuối chỉ cướp điểm một cách hèn hạ lại có một màn đối chọi với người của nhóm mạnh nhất hoành tráng đến vậy.
Nhóm Vô Cực sau khi rơi vào tình thế phải lộ thực lực sớm hơn dự tính đã tạo ra một thần tượng mới cho hàng chục triệu khán giả theo dõi giải đấu này, đó là Minh Nguyệt. Vợi sự lộ diện sắc đẹp tuyệt mỹ lẫn sức mạnh áp đảo trước Thái Yên của mình, Minh Nguyệt đã tạo ra một chấn động rất lớn trong lòng khán giả, hay đúng hơn là toàn bộ những người có mặt ở Đế Đô. Chuyện đả thương một người như Thái Yên không phải là chuyện đơn giản, phải biết cô ta có thân phận không thua kém gì Tề Hạo cả, và thực lực lại càng mạnh mẽ hơn những kẻ cùng cấp độ ở hiện tại rất nhiều.
Mặc dù chuyện đó như một làn sóng mạnh mẽ khiến mọi người hào hứng, nhưng so với những người có thực lực như các Tiên Nhân theo dõi từ xa thì nó chỉ như một đám trẻ con đánh với nhau thôi, không có gì đặc biệt lắm.
Ngày đầu tiên của đại hội thì cả buổi sáng gần như là dành cho buổi lễ khai mạc và biểu diễn long trọng mừng ngày lễ lớn của Đế Quốc. Tiếp theo là gần mười tiếng thi đấu vòng loại nên cả ngày hôm đó coi như kết thúc.
Mười sáu nhóm sau khi thắng cuộc đều được dịch chuyển đến sân khấu trung tâm của khán đài, xem như ra mắt khán giả lần cuối trước khi bắt đầu ngày thi đấu diễn ra vào hôm sau.
Mười sáu nhóm đứng trên sân khấu trong không khí vang dội của cả khán đài. Một vài nhóm có vẻ phấn khích vung tay chào khán giả như những kẻ chiến thắng, cả khán đài thì ầm ầm tiếng gào vang vọng đầy cuồng nhiệt.
Nhưng trái với không khí ấy, cũng có vài nhóm chỉ trầm mặc đứng yên cho có lệ, trong đó có nhóm Vô Cực. Nhóm Vô Cực là nhóm cuối cùng ra khỏi không gian đó. Khi ra đến nơi họ mới biết chuyện nhóm mình đứng thứ mười sáu, là nhóm ít điểm nhất trong mười sáu đội vượt qua vòng loại. Đơn giản vị họ bị Thái Yên và bốn kẻ khác cầm chân suốt một thời gian dài trong khi các nhóm khác đang săn điểm nên cũng không bất ngờ lắm với kết quả này. Nhưng điều đó không quan trọng, vì bây giờ hầu như ai cũng biết thực lực của họ thế nào rồi. Hiện tại, cái tên Vô Cực đã khiến những nhóm khác kiêng dè hơn rất nhiều.
Sau một thời gian ngắn phát biểu trước toàn dân, Nhất Vương Xích Phương cuối cùng cũng đã tuyên bố kết thúc ngày lễ kỷ niệm trọng đại, nhưng những ngày đại hội thi đấu thì vẫn còn đó. Ngài mai sẽ tiếp tục diễn ra vòng đấu tiếp theo, và nội dung của nó chính là đấu loại trực tiếp giữa các đội được xếp ngẫu nhiên với nhau, nhóm cuối cùng còn tồn tại chính là những kẻ thắng cuộc.
Mười sáu nhóm sau đó rời khỏi sân khấu khi buổi lễ kết thúc, mỗi một nhóm đều có một địa điểm đi về để nghỉ ngơi sau một ngày chiến đấu khốc liệt. Nhóm Vô Cực đang chuẩn bị rời khỏi khán đài thì có một người đến trước mặt cả nhóm. Đó là một lão già râu tóc bạc phơ, người có vẻ tráng kiện đi tới nói:
- Chào mọi người, ta là Cai Đô, một trong thập đại trưởng lão của Hoàng Gia - Cai Đô trưởng lão vuốt bộ râu bạc cười nói - Ta là người phụ trách phần chuẩn bị chỗ ở cho mười sáu đội vượt qua vòng loại, nếu mọi người có nhu cầu nào về không gian sinh hoạt lẫn nghỉ ngơi, Hoàng Gia sẽ đặc biệt đáp ứng.
- Cảm ơn ngài, chúng ta đã có nơi trú chân rồi - Minh Nguyệt đáp.
- Theo ta được biết thì mọi người đang ở một nơi bình dân không thích hợp lắm, Hoàng Gia có thể chuẩn bị một nơi tốt hơn rất nhiều để đãi ngộ mọi người
Minh Nguyệt nhẹ nhàng từ chối sau đó chào Cai Đô rồi cùng cả nhóm rời khỏi nơi này. Trước khi đi, Vân Phi nhìn qua Cai Đô một lượt từ trên xuống dưới, trong lòng thầm nhủ “Mẹ nó, là thằng già lông bạc lần trước định bắt con kỳ nhông đây mà”
Vân Phi nhớ ra Cai Đô từng xuất hiện cùng với công chúa Thảo Linh trong rừng Khu Vụ nên vội đứng lại.
- Mọi người suy nghĩ lại rồi à? - Cai Đô thấy Vân Phi như đang do dự gì đó nên cười hỏi - Hoàng Gia sẽ sắp xếp một nơi riêng tư dành cho từng nhóm nên sẽ bảo đảm an toàn tuyệt đối, các vị không cần lo lắng đến chuyện gì cả, hãy xem như một ưu đãi của ban tổ chức vậy.
- Ấy ấy… không phải, không phải - Vân Phi xua tay nói - Chẳng qua bọn này là dân bụi đời nên không quen ở mấy chỗ sang trọng lắm, nhưng Hoàng Gia các ngài có hảo tâm như vậy thì bọn này cũng cảm tạ rất nhiều.
Vân Phi vừa nói vừa tiến lại gần Cai Đô, hắn đứng sát người lão sau đó nói nhỏ vào tai lão.
- Nhưng bọn này nghèo kiết xác, mướn có căn nhà mà cũng bị đòi nợ dữ quá, hay lão già người thay vì sắp xếp một chỗ trang trọng nhưng không hợp với bọn này - Vân Phi cười cười nói nhỏ - Thôi thì coi như chi ít tiền thuê nhà cho bọn này cũng được mà.
Cả nhóm Vô Cực chỉ có mỗi Tử Phong và Đà Phu đứng lại xem Vân Phi định làm gì, còn mọi người thì thừa biết tên cẩu tặc ấy đang có ý đồ thế nào rồi, chẳng qua là bòn rút thêm ít của. Tử Phong đứng từ xa những cũng nghe thoáng qua lời Vân Phi nói, đúng là có mỗi chuyện đó cũng đứng lại như quan trọng lắm. Tử Phong cũng nhận ra Cai Đô là tên lần trước tặng hắn một đấm rơi xuống hồ, nên thấy Vân Phi bất ngờ đứng lại cũng tò mò đứng lại xem sao, nếu biết trước Vân Phi đang quan tâm tới tiền thế này đã cùng mọi người rời khỏi nơi ồn ào này rồi.
Cai Đô cười khổ, nhưng cũng đành rút ra một tấm thẻ đưa cho Vân Phi nói:
- Đây là thẻ của riêng ta, bên trong có chứa một số lượng lớn Tinh Thạch đủ để mọi người thuê nhà hay sinh hoạt thoải mái ở Đế Đô trong những ngày này.
Vân Phi cầm lấy tấm thẻ, đó là một loại lưu trữ thông tin có chứa một số lượng lớn Tinh Thạch được lưu trữ tại các nhà băng được rải rác khắp Đế Đô, nó như một loại thẻ tín dụng vậy.
- Ây da… thật là phiền đại trưởng lão Cai Đô quá đi - Vân Phi khách khí nói, một tay đút ngay tấm thẻ vào nhẫn không gian - Chúng ta chỉ dùng một ít để trang trải cuộc sống vất vả ở đây vài ngày thôi, dùng xong bảo đảm sẽ hoàn trả lại ngài ngay.
Hai người cười cười nói nói đầy thiện cảm rồi chào nhau như rất thân thiết. Vân Phi quay người trở về, cả người không nhịn được cười to trong đầu “Ha ha ha… phát tài con mẹ nó rồi”
Đà Phu thì trung thành đứng gần đó, Tử Phong lỡ đứng lại nên cũng chờ Vân Phi xong chuyện rồi về cùng. Vân Phi đi lại cạnh hai người, vẫn không quên vẫy tay cảm tạ chào Cai Đô một cách đầy luyến tiếc.
- Về thôi hai thằng em - Vân Phi vẫy tay xong thì cười cười nói với Tử Phong và Đà Phu.
- Mày có định trả lại lão không đấy - Tử Phong thừa biết tính Vân Phi như thế nào nên vừa đi bên cạnh Vân Phi vừa hỏi nhỏ.
- Đương nhiên là phải trả chứ, mày nghĩ tao là ăn trộm ăn cướp gì của lão chắc, là lão tự tay đưa tao mà, còn bảo tao tiêu xài thoải mái.
Vân Phi dõng dạc nói như rất trung thực, nhưng sau đó lại cười nham hiểm:
- Nhưng trả lại bao nhiêu thì tao không biết được… ha ha ha.
-☉----------☉----------☉-
.
.
.
Trở lại căn nhà riêng biệt được cả nhóm thuê ở khu dành cho khách tới Đế Đô, cả nhóm đang tụ họp ngay tại phòng khách quen thuộc, nơi mọi người vẫn thường ngồi nói chuyện trong những ngày qua. Nhưng bây giờ lại có thêm một tầng trận pháp cấm chế được bao bọc những lúc đề cập đến vấn đề quan trọng. Với trận pháp này chỉ cần một tia Thần Thức hay Chân Khí từ bên ngoài chạm vào nó sẽ tự động vỡ ngay. Đó chính là loại trận pháp đơn giản nhưng rất thích hợp cho việc báo động có lực lượng bên ngoài muốn xâm nhập.
Trong căn phòng, cả nhóm Vô Cực đều ngồi yên trầm lặng khác với không khí thường ngày. Trước kia vì đã có kế hoạch nên mọi người đều đầu tư cho việc đưa Tử Phong làm ánh sáng thu hút mọi sự chú ý, che chắn cho Minh Nguyệt đằng sau lặng thầm thực hiện những tính toán riêng. Cả kế hoạch chi tiết cho từng cách thức phối hợp chiến đấu đều đã đưa ra cặn kẽ, nhưng Tử Phong chưa kịp tỏa sáng thì ngay vòng loại đã gặp phải chuyện bất ngờ ngoài dự đoán. Minh Nguyệt lại trở thành ngôi sao gây chú ý nhất ngày hôm nay.
- Chuyện này tất cả là do ta - Minh Nguyệt lên tiếng - Ta sẽ…
Minh Nguyệt chưa nói xong thì Vân Phi đã vội nói leo:
- Không phải do Đại tỷ, tất cả là do con lươn điện chết bầm kia, thêm vào cả tụi phá đám ngăn cản nữa, nói chung là cả cái nhóm của con lươn nước ấy đều có tội hết… đợi vào vòng sau em sẽ lột da từng đứa một, cho tụi nó...
- Đợi gặp được chúng đã rồi nói - Tiểu Thanh cắt lời Vân Phi rồi hướng về Minh Nguyệt hỏi - Tỷ có cách giải quyết chuyện này phải không.
Minh Nguyệt bình tĩnh nói tiếp:
- Chúng ta vẫn sẽ tiến hành kế hoạch như lúc đầu, nhưng sẽ thêm vào một chuyện... ta sẽ lộ diện bản thể.
- Tuyệt đối không được!!!
Cả Vân Phi cùng Tiểu Thanh đều bất ngờ lớn tiếng nói. Riêng Đại Tượng đang suy nghĩ gì đó rồi như vẻ hiểu ra liền phát biểu:
- Ý của Nguyệt tỷ chính là thay vì tập trung sự chú ý của kẻ khác vào một nhân vật từ trước là Tử Phong, bây giờ tỷ đã lộ diện nên chúng ta sẽ tạo ra hai nhân vật nổi trội cho mọi người chú ý.
- Cái đấy ai chả biết - Vân Phi cắt lời.
- Tao nói chưa hết, mày im lặng nghe cho xong đi đã - Đại Tượng không giận mà tiếp tục nói - Việc che dấu cũng có điểm gây chú ý khác là nếu chiến đấu liên tục suốt các trận đấu mà tỷ vẫn không lộ bản thể sẽ khiến người khác nghi ngờ. Như vậy nhân cơ hội này, tỷ chỉ cần ngụy trang thành một bản thể khác, đánh lừa người ngoài sẽ khiến không còn ai tò mò về tỷ nữa. Đây là một cách đánh lạc hướng dư luận, thay vì tập trung vào một điểm như kế hoạch ban đầu, mà sẽ khiến tất cả tập trung vào một nhân vật giả, cách này tuy mạo hiểm nhưng lại vô cùng hữu dụng trong trường hợp này.
Thì ra là vậy, mọi người nghe qua liền hiểu “kế hoạch ngụy trang” nghĩa là sao, nhưng Minh Nguyệt có thể ngụy trang thành bản thể khác là thế nào thì chỉ có Tử Phong lẫn Đà Phu là không hiểu gì lắm.
- Với khả năng của tỷ thì chuyện này có thể thành công - Tiểu Thanh vẫn lo lắng nói - Nhưng ở đây lại có Tề Hạo và người của hắn, nếu tin tức về tỷ ở nơi này lộ ra thì sao?
- Chuyện này mọi người không cần lo lắng nhiều làm gì - Minh Nguyệt nói - Ta sẽ dùng một thân phận có phần giống Tử Huyền Long, như vậy Tề Hạo sẽ không chú tâm tới xuất thân của ta nữa.
Tử Huyền Long là loại lang bạt bên ngoài nên không sinh ra từ Thánh Địa Long Tộc, và những chủng loại như thế cũng có rất nhiều, nhưng đa phần là Ác Long không được Long tộc thừa nhận như Tử Huyền Long. Minh Nguyệt sử dụng một thân phận như thế vừa gây chú ý, vừa đánh lạc hướng người ngoài về bản thể thực sự, và nó cũng khiến đám Tề Hạo không quan tâm đến xuất thân của Minh Nguyệt lắm.
- Gần giống Tử Huyền Long - Vân Phi nghe Minh Nguyệt nói vậy liền đoán - Như vậy chỉ còn cách ẩn giấu hoàn toàn khả năng kia, và ngụy trang khả năng còn lại, nếu thế thì chỉ có một khả năng mà tỷ ngụy trang thành… là... là loại Rồng đen kia sao?
Ẩn giấu? Ngụy trang? Và cái tên Vân Phi vừa nhắc là Rồng. Tử Phong nghe qua liền liên kết với chuyện Song Khả từng muốn Minh Nguyệt chở đi một vòng, hắn tuy không hiểu nhiều nhưng cũng đoán ra ngay Minh Nguyệt có bản thể là một tộc nhân của Long tộc giống như hắn. Nhưng để chắc chắn, Tử Phong liền hỏi ngay:
- Vậy Nguyệt tỷ là người của Long tộc?
- Đúng vậy, tuy nhiên có phần khác với bình thường, chuyện này tôi cũng chưa có dịp nói với cậu vì sự thật không thể giải thích cặn kẽ ngay được.
Tử Phong không hiểu khác là khác thế nào, chẳng lẽ lại như hắn, chả liên quan gì tới Long tộc lắm, đến Thánh Địa Long Tộc ở đâu hắn cũng vừa mới biết thông qua tấm bản đồ trong đầu. Còn lại thì mù tịt thông tin, đến bản thân là ai hắn còn không biết nữa là.
- Ta sẽ sử dụng thân phận là Hắc Long trong những trận đấu kế tiếp, mọi người có ý kiến nào khác không.
- Ha ha… thế càng tốt, Hắc Long lại vô cùng thích hợp với tỷ dù nó có phần yếu hơn khả năng của tỷ nhiều - Vân Phi hào hứng nói cười không ngớt - Tỷ kết hợp với thằng kỳ nhông này kết hợp thành một cặp Ác Long, đập bẹp bọn lươn kia cho chúng biết mặt… chúng ta hãy cho đám lươn ấy biết thế nào mới là Rồng thật sự... wa ha ha ha…
Vân Phi bây giờ lại thích thú nhất với kế hoạch vừa thay đổi này, đem “song Long” một tà một ác đến giải đấu này đúng là một điều đáng mong đợi. Không biết lộ ra thì thế nào, chứ bây giờ đã đâm lao thì đành theo lao thôi.
- Được rồi, ngày mai là thi đấu rồi - Minh Nguyệt đứng lên nói - Ta và Tử Phong đi chuẩn bị đây.
Minh Nguyệt đi vào căn phòng lần trước Tử Phong ở trong đó để thăng lên Đại Yêu, ở đó vẫn luôn giữ một trận pháp được Đại Tượng chuẩn bị chắc chắn. Tử Phong cũng đứng lên đi theo, nhưng vừa đứng lên thì Vân Phi đã kéo vai hắn lại rồi nói nhỏ:
- Mày vào đó đừng có mà dở trò với Đại tỷ, tao là tao vẫn nghi nghi cái ý đồ dâm tặc của mày lắm.
- Có mày mới dâm tặc ấy - Tiểu Thanh ngồi gần đó vẫn nghe rõ qua cặp tai nhạy cảm của mình nên nói.
- Tao chỉ có hứng thú với mấy em ngực bự thôi - Vân Phi lại nhắc tới chuyện cũ mà cười nham nhở
“Bốp”
Lần này không có Minh Nguyệt ở đây ngăn cản, Vân Phi ngay lập tức ăn ngay một cái cốc bị Tiểu Thanh ném thẳng vào mặt. Vân Phi vuốt mặt đang ướt nhẹp bởi nước văng tung tóe khắp người, miệng hầm hầm nói:
- Bà mẹ con mắm lùn chết bầm này…
Cả hai như sắp lao đầu vào gây sự thì Đại Tượng hai tay to lớn liền chộp lấy hai người rồi mở cửa quăng ra bên ngoài, để cặp chó mèo ấy thích làm gì thì làm. Đà Phu thì lo lắng chạy theo ngăn trở Phi ca và Thanh tỷ đánh nhau. Riêng chỉ có Song Khả thì nằm trên bàn ngủ từ đời nào rồi, hai nhóc đó từ lúc về tới giờ mới được thoải mái nằm ngủ, dù sao chúng cũng là trẻ con. Chứ suốt cả ngày hôm nay, Song Khả mang bộ giáp nặng trịch mà không được nghỉ ngơi như thế quả thực là quá sức đối với hai đứa.
Tử Phong không quan tâm đến chuyện vừa rồi lắm, vì nó xảy ra quá thường xuyên, ở chung với cả nhóm một thời gian qua hắn đã gặp cảnh này không biết bao nhiều lần rồi. Tử Phong quay người đi vào căn phòng quen thuộc để chuẩn bị cho ngày mai, dù hắn chả biết là cần chuẩn bị cái gì cả.
-☉----------☉----------☉-
Bên trong căn phòng, vẫn trận pháp bao bọc quen thuộc, nhưng có thêm Minh Nguyệt đang ngồi xếp bằng ở giữa phòng. Tử Phong vừa vào liền hỏi:
- Tôi cần chuẩn bị chuyện gì sao?
- Ừm - Minh Nguyệt gật đầu rồi chỉ tay về phía đối diện mình như muốn bảo Tử Phong đến ngồi đó - Có một vài điều cậu nên biết trước khi thi đấu.
Minh Nguyệt nói tới đó thì lấy Pháp Bảo che giấu khí tức ra, đó là chiếc khăn nàng vẫn thường đeo. Minh Nguyệt vung nó lên cao, cả chiếc khăn liền xoay tròn rồi tạo ra một quả cầu mờ ảo rất lớn bao bọc lấy Minh Nguyệt. Tử Phong cũng biết tác dụng này của chiếc khăn ấy, chỉ đơn giản là mở rộng phạm vi ẩn dấu khí tức ra mà thôi. Minh Nguyệt đợi Tử Phong vào trong phạm vi của Pháp Bảo rồi nói:
- Sắp tới cậu sẽ bộc lộ thân phận Tử Huyền Long nên việc chiến đấu của cậu sẽ không có gì đáng nhắc tới, vì mọi thứ đã được chuẩn bị trong quãng thời gian qua rồi.
Thời gian qua Tử Phong đã thuần thục Thiên Phú của bản thân lẫn Đại Thân Thông vừa học được nên khả năng chiến đấu của Tử Phong đã rất mạnh mẽ, hơn cả mong đợi của mọi người. Minh Nguyệt lại trâm tư nói tiếp:
- Nhưng xem ra cậu vẫn cần phải học thêm một loại nữa, vì sự xuất hiện của một người…
- Là cô gái Tử Mị Hồ kia? - Tử Phong phỏng đoán.
- Đúng vậy - Minh Nguyệt gật đầu nói - Hàm Hương ngoài việc mang những năng lực của Tử Mị Hồ, muội ấy còn có khả năng chiến đấu vô cùng mạnh mẽ… có thể nói khả năng cận chiến của muội ấy thậm chí còn hơn cả ta.
Tử Phong thầm kinh hãi trong lòng, hắn đã luyện tập với Minh Nguyệt vài ngày trước nên biết khả năng của Minh Nguyệt đến đâu, phải nói là hắn khó có thể chống nổi. Bây giờ lại nghe Minh Nguyệt nói Hàm Hương cận chiến có khi còn hơn cả Minh Nguyệt thì cô ta phải đạt đến trình độ cỡ nào nữa chứ, chỉ cần nhìn qua Thái Yên bị Minh Nguyệt bất ngờ áp đảo kia là biết.
- Tỷ biết rất rõ về Hàm Hương?
- Ta hiểu rất rõ về muội ấy, và muội ấy cũng biết rất rõ về ta.
Minh Nguyệt trả lời ngắn gọn rồi nói tiếp:
- Muội ấy giống cậu, đều là người có Tử Nhãn, cặp mắt có thể nhìn thấy năng lượng thông qua màu sắc, nhưng Tử Nhãn của cậu vẫn chưa phát triển tới trình độ như Hàm Hương - Minh Nguyệt giải thích - Hàm Hương có thể thấy được cả mạng lưới kết cấu Chân Khí trong người khác, đó là một khả năng của Tử Nhãn cấp cao mới cảm nhận được. Chính vì vậy nên muội ấy có thể ra tay cắt đứt những đường kinh mạch, Chân Khí luân chuyển trong người đối phương, thậm chí là yếu huyệt quan trọng của cơ thể. Những đường mạch quan trọng bị cắt đứt có thể đồng nghĩa với việc đảo lộn mạng lưới Chân Khí trong cơ thể, khiến người bị điểm tán loạn Chân Khí mà chết tức thì, hoặc nhẹ thì bất tỉnh hôn mê sâu. Mỗi một người khác nhau lại có một kết cấu phân bố Chân Khí khác nhau tùy vào Công Pháp và chủng tộc, nhưng với Hàm Hương vốn đã cận chiến mạnh mẽ, cộng với năng lực nhìn thấu mọi thứ thì điều đó không gây khó dễ cho muội ấy được, điểm yếu của cơ thể kẻ thù luôn hiện ra trước mắt Hàm Hương.
Tử Phong không ngờ Hàm Hương lại có thực lực lớn đến như vậy, chưa nói đến Thiên Phú hay năng lực của Tử Mị Hồ, chỉ riêng cận chiến đã nguy hiểm như thế thì đối đầu với Hàm Hương là một điều hết sức khó khăn. Mà cắp mắt đó cũng được xem như một việc gian lận ở vòng đầu rồi, chỉ là không ai biết và có cách nào để cản trở chuyện đó mà thôi.
- Tỷ cũng có khả năng đó phải không - Tử Phong nhớ đến đoạn Minh Nguyệt điểm ba phát vào đầu Thái Yên, khiến cô ta thét lên thảm thiết như thế nên hỏi.
Minh Nguyệt không che giấu mà gật đầu nói:
- Đúng là ta cũng có khả năng đó - Minh Nguyệt nói tới đó liền đưa tay phải lên cao sau đó nói - Và ta cũng sẽ giúp cậu có khả năng đó.
Tử Phong vô cùng kinh ngạc. Giúp hắn có khả năng đó là như thế nào? Chẳng phải Minh Nguyệt nói Tử Nhãn khi đạt đến bậc cao mới có thể nhìn thấy như Hàm Hương hay sao, như thế nào lại có ngay được. Nhưng không đợi Tử Phong thắc mắc, trên cánh tay Minh Nguyệt bỗng tỏa ra một làn năng lượng trắng mờ, nó trông giống như một đoàn khí trắng bao bọc lấy cả tay phải của Minh Nguyệt.
Minh Nguyệt đưa bàn tay trắng tinh đầy khí màu trắng đó chạm vào cặp mắt của Tử Phong. Tử Phong không phản ứng gì, chỉ ngồi yên từ từ quan sát và cảm nhận. Hắn cảm thấy một luồng năng lượng cực kỳ dễ chịu từ bàn tay Minh Nguyệt truyền vào đầu hắn, trong đó cảm nhận rõ ràng nhất là cặp mắt của hắn. Sự việc diễn ra cũng tương đối nhanh, Minh Nguyệt sau khi đặt tay tầm năm phút thì dừng lại, rút tay về rồi nói:
- Hiện tại Tử Nhãn của cậu vẫn chưa đạt đến trình độ như Hàm Hương, nhưng hy vọng trước ngày mai cậu có thể đạt tới một phần nhỏ của nó là được rồi.
Tử Phong đang cảm thấy luồng năng lượng trắng ấy vẫn đang tồn tại trong mắt hắn, dường như nó đang kích thích những nguồn lực ẩn sâu của Tử Nhãn.
Minh Nguyệt lấy ra một Ngọc Giản rồi nói tiếp:
- Đây là tổng hợp những cách thức tấn công vào yếu huyệt thường gặp của đối thủ, bây giờ cậu không cần học vội, chỉ cần hiểu biết về nó để biết cách ứng phó nếu đụng độ với Hàm Hương là được rồi.
- Tỷ không muốn đối đầu với cô ấy sao? - Tử Phong nhận lấy khối ngọc giản rồi hỏi.
Minh Nguyệt lắc đầu tỏ ý không muốn đụng độ với Hàm Hương, cũng không muốn nhắc đến chuyện đó trong lúc này. Tử Phong không tò mò nữa nên nhanh chóng tiếp thu lấy kiến thức trong Ngọc Giản vừa nhận được.
Minh Nguyệt thấy Tử Phong mở mắt ra sau khi nhận hết kiến thức rồi nói:
- Cậu có Huyền Thuật thời gian nên cậu có thể sử dụng nó để kéo dài quá trình thức tỉnh Tử Nhãn cũng như tìm hiểu về hệ thống điểm huyệt kia, nhưng cậu vẫn phải ngồi ở đây để tránh khí tức lộ ra ngoài.
Tử Phong có thể khiến thời gian gia tốc cũng có thể khiến thời gian giảm tốc đối với hắn. Nhờ đó một đêm hắn ngồi đây học hỏi kiến thức thì hắn có thể kéo dài thời gian hắn nhận được ra rất nhiều. Đó là về tâm trí, nếu cả cơ thể chuyển động thì khả năng duy trì sẽ không được lâu, nhưng hiện tại nó lại rất thích hợp cho việc đọc hiểu kiến thức trong một thời gian ngắn.
- Nhân đây ta cũng sẽ nói cho cậu biết về thân phận thật của ta để cậu có thể phối hợp cùng.
Điều Tử Phong muốn biết nhất cũng đã đến lúc hé lộ. Minh Nguyệt kể một câu chuyện tồn tại xuyên suốt lịch sử của Lục Địa Thiên Tước, sau đó mới bắt đầu nói về bản thân. Sau khi nói ra tất cả, Minh Nguyệt mới bắt đầu quá trình “ngụy trang”.
Tử Phong sau khi nghe qua và chứng kiến sự thật trước mắt nhưng vẫn không hết bàng hoàng về thân phận của Minh Nguyệt. Hắn tuy chưa từng nghe qua truyền thuyết kia thật sự là như thế nào, nhưng những khả năng mà Minh Nguyệt đang nắm giữ đúng là có thể gây sóng gió toàn lục địa, thậm chí là tạo ra kết cục máu chảy thành sông như Vân Phi từng nói chứ không đơn giản. Và nhất là về câu chuyện mười ngàn năm trước Minh Nguyệt vừa kể đã trở thành một truyền thuyết đáng sợ là như thế nào, không ngờ nhân vật chính của cậu chuyện ấy lại ngồi ngay trước mắt Tử Phong.
-☉----------☉----------☉-
.
.
.
Ngày 28 tháng 2 năm 10118 theo lịch Thiên Tước, ngày thi đấu thứ hai của đại hội chính thức tiếp diễn. Mười sáu đội vượt qua vòng đầu đều tập trung trên một sân khấu rất lớn. Bây giờ không thể gọi nó là sân khấu dành cho màn trình diễn nữa, nó đã được Đế Quốc thay đổi thành một võ đài thật sự.
Võ đài rộng hơn năm trăm mét vuông, được cấu tạo bởi một loại hợp kim siêu bền, nhìn vào như một mảng kim loại nhô cao hơn so với mặt bằng chung xung quanh thôi. Cả võ đài không có một cái gì bảo vệ xung quanh biên giới của nó cả, chỉ có một mạng lưới năng lượng rất lớn bao bọc tạo thành một không gian chứa võ đài bên trong. Mạng lưới này được Xích Phương và Xích Kiều tạo ra nhằm tránh gây tổn thương cho khán giả nếu có đòn tấn công nào đó vượt quá tầm kiếm soát mà bay ra ngoài.
Vẫn là những lời giới thiệu quen thuộc của Hoàng Gia, sau khi kết thúc phần nói dài và dai của các tầng lãnh đạo mới bắt đầu nói tới việc chính.
“Ngày thi đấu hôm nay sẽ diễn ra hai vòng loại trực tiếp, từ mười sáu đội sẽ được chỉ còn lại bốn đội” - Xích Phương khuôn mặt trang nghiêm đứng ở một đài cao trên khán đài phát biểu - “Việc sắp xếp đối thủ sẽ dựa vào bốc thăm, loại hình cổ điển nhất”
Đại diện mười sáu đội sau khi bốc lá thăm chứa một con số bất kỳ của mình để dựa vào đó mà bắt cặp các nhóm đấu với nhau. Minh Nguyệt bắt được lá thăm số bảy nên sẽ đấu với đội có con số tám.
Trong quá trình bốc thăm, Xích Phương bắt đầu nói đến quy định của trận đấu:
“Điều lệ của một trận đấu không có gì bó buộc, các nhóm được phép sử dụng tất cả khả năng của mình, chỉ cần không gây chết người là được.
Điều đặc biệt ở các vòng đấu từ đây trở về sau, đó là mỗi trận chỉ được tham gia tối đa là năm người, và chỉ được đổi người khi trận đấu kết thúc.
Trận đấu sẽ kết thúc khi các thành viên của một nhóm không còn khả năng chiến đấu, hoặc tất cả đều bị đánh rơi khỏi võ đài. Về việc đầu hàng thì ta nghĩ sẽ không có nhóm nào làm như vậy cả.
Ta đại diện Hoàng Gia Phương Kiều chúc tất cả các nhóm tham gia thể hiện thật tốt khả năng của mình trên tinh thần thượng võ, để xứng đáng đạt được thứ mà mọi người mong muốn.”
Xích Phương nói xong liên đưa tay về trước, trên tay Xích Phương là một cái sừng trong suốt rất lớn bằng ngọc bích, nó long lanh như phát ra những luồng ánh sáng ẩn hiện, lại có cảm giác như không tồn tại ở không gian này vậy. Cái sừng đó chính là sừng Ngọc Kỳ Lân, kỳ bảo đã dẫn đến những trận đấu nảy lửa sắp tới. Cả khán đài trầm trồ chiêm ngưỡng sừng Ngọc Kỳ Lân được chiếu cận cảnh trên bốn màn hình khổng lồ quen thuộc trên không trung khán đài. Những nhóm tham gia thì mỗi nhóm nhìn vào cái sừng ấy với mỗi suy tính tham vọng khác nhau, nhưng đa phần là vì nó rất trân quý, chứ tác dụng thì không mấy ai biết được.
Sau khi kết thúc việc chia bảng, tất cả các nhóm đều đã biết được đối thủ lẫn lượt đấu của mình là khi nào. Nhóm Vô Cực sẽ ra trận ở trận đấu thứ bốn, và đối thủ là một cái tên nghe có phần như rất tự tin vào sức mạnh của mình: Nghiền Nát.
Những nhóm thi đấu trận sau đều lui ra khỏi khu vực võ đài nhường cho nhóm số một và hai đối đầu. Gần đó có một công trình đặc biệt được chia làm mười sáu khu vực dành cho từng nhóm nghỉ ngơi quan chiến nên mười bốn đội còn lại đều lui về đó.
-☉----------☉----------☉-
Trận đấu đầu tiên giữa nhóm số một và hai là trận khởi màn cho ngày thi đấu nhưng lại không có gì quá đặc biệt. Hai nhóm đều là Nhân tộc nên đó là một cuộc chiến về thuật pháp và vũ khí, hai bên đều là những Đạo Sĩ (ngang với Đại Yêu) nên khả năng chênh lệch giữa hai bên không sai biệt lắm. Sau hơn mười phút thì trận đấu mới kết thúc với chiến thắng thuộc về nhóm số một có tên gọi Thát Sát.
Trận đấu thứ hai là một trong những trận được cổ vũ và hào hứng nhất, vì nó có sự tham gia của nhóm duy nhất chỉ toàn là nữ. Đặc biệt là nhóm này lại rất xinh đẹp, trong đó một trong ba đại mỹ nhân được hâm mộ nhất cũng có mặt: Hàm Hương.
Trận đấu giữa nhóm Hồ Phiêu và nhóm thứ tư không ngoài dự đoán từ trước của mọi người, chiến thắng dễ dàng thuộc về năm cô gái đến từ Hồ tộc. Nhưng ngoài dự đoán của tất cả là nó lại diễn ra quá nhanh chóng, một sự áp đảo thực lực hoàn toàn, nói thẳng ra là như một đứa con nít đối đầu với người lớn vậy. Mà nhóm Hồ Phiêu lại chỉ ra tay có hai người, Hàm Hương còn chưa động tay động chân thì năm đối thủ đã bị quét sạch khỏi võ đài. Hai người ra tay lại là hai thiếu nữ trẻ tuổi còn phần trẻ con với tóc thắt bím.
Như hai con mãnh thú, Lạc Ngân và Lạc Huyên kích phát năng lực vô cùng mạnh mẽ vốn có của cả hai, một cặp song sinh vừa gây ấn tượng mạnh đến lòng khán giả: Hỏa Hồ Lạc Ngân và Băng Hồ Lạc Huyên.
Nhóm Hồ Phiêu sau khi có một màn áp đảo đối thủ thì tới một nhóm khác cũng thể hiện trình độ không kém gì so với các cô gái trong trận đấu thứ ba: đó là nhóm Thiên Vũ. Tuy không nhanh chóng như Hồ Phiêu, nhưng năm người nhóm Thiên Vũ lại như một cơn cuồng phong khiến đối thủ phải cực khổ chống đỡ trong vô vọng, kết cục là bị đánh đến bất tỉnh ngay tại sàn đấu. Một chiến thắng không ngoài dự đoán.
Trận đấu thứ tư, nhóm Vô Cực đối đầu với nhóm Nghiền Nát.
Nhóm Vô Cực đương nhiên ra quân với năm thành viên là Minh Nguyệt, Tiểu Thanh, Vân Phi, Đại Tượng và Tử Phong. Còn Đà Phu vẫn luôn giữ một trọng trách quan trọng khác: làm bảo mẫu cho Song Khả.
Và kết quả trận đấu lại không quá khác biệt so với dự đoán, nhóm Nghiền Nát với năm người mang đầy đủ giáp, vũ khí, trang bị Tinh Thạch đã bị nhóm Vô Cực “nghiền nát” theo đúng nghĩa đen. Với Phản Chấn của Đại Tượng thì những đòn tấn công của của kể địch bị vô hiệu hóa hoàn toàn. Cận chiến thì không thể nào chống chọi lại năm kẻ từng gây sóng gió ở vòng đầu này cả, nên việc bị “nghiền nát” của nhóm Nghiền Nát là điều ai cũng đoán được.
-☉----------☉----------☉-
Trong khu vực dành riêng cho mười sáu đội thi đấu.
- Cô ta hình như có phần khác so với trước kia - Thái Yên chăm chú nhìn Minh Nguyệt nói - Cô ta dường như mang một thứ gì đó rất giống muội.
Tề Hạo cũng cảm thấy điều ấy, nhưng chỉ gật đầu rồi trầm ngâm suy nghĩ gì đó.
-☉-
Bên nhóm Hồ Phiêu, Hàm Hương cũng chăm chú nhìn Minh Nguyệt nhưng lại có suy nghĩ khác:
“Tỷ đang có ý đồ gì vậy?”
-☉-
Đối thủ tiếp theo của nhóm Vô Cực sẽ là đội chiến thằng ở trận đấu thứ ba: nhóm Thiên Vũ. Tại khu vực của nhóm Thiên Vũ, đội trưởng của cả nhóm và là đại sư huynh của Đinh Lỗ có tên gọi là Đằng Nhất. Đằng Nhất là người tóc dài với cặp mắt sắc bén nhìn Minh Nguyệt cùng cả nhóm vừa chiến thắng trên võ đài, hắn mỉm cười một cách ghê rợn, đưa lưỡi liếm môi nói:
- Ta lại cảm thấy một mùi vị rất ngon từ cô ta… khà khà khà.
- Ý của đại ca là… - Đinh Lỗ đứng bên cạnh nghe thấy thế nên hỏi.
- Đúng vậy, theo như ngươi kể thì cô ta có thể triệt tiêu chiêu thức của ngươi một cách bất ngờ, cô ta lại có thân thể có thể chống chịu được sấm sét, cộng với mùi vị mà ta cảm nhận được - Đằng Nhất nhìn chăm chăm Minh Nguyệt nói - Cô ta chỉ có thể là Hắc Ám Long, mang trong người Thiên Phú Thôn Phệ vạn vật, ăn mòn mọi thứ.
- Thì ra là vậy - Đinh Lỗ như hiểu ra gì đó nói - Không ngờ một Hắc Ám Long lại dám xuất đầu lộ diện ở đây.
- Chuyện đó không quan trọng, quan trọng là cô ta sẽ bại trận một cách thảm thiết thôi - Đằng Nhất ánh mắt chuyển qua Tử Phong nhưng vẫn khó hiểu nói - Tên kia cũng tạo cho ta cảm giác gì đó rất lạ, nhưng ta lại không nhận ra ngay được, có lẽ hắn đang ẩn giấu điều gì đó.
Đinh Lỗ nhìn qua Tử Phong, cảm nhận của hắn về Tử Phong là tên này trầm lặng và chẳng có gì nổi trội đặc biệt, ngoài mang một sắc thái màu tím ra thôi. Nhưng màu tím thì cũng đầy những tộc tầm thường mang năng lực yếu kém nên Đinh Lỗ cũng không mấy quan tâm đến.
-☉----------☉----------☉-
Sau trận đấu của nhóm Vô Cực, ba trận đấu tiếp theo tuy có phần hấp dẫn nhưng không có gì đặc biệt lắm. Điều khán giả đang mong chờ là trận đấu thứ tám, trận đấu được đánh giá là hấp dẫn nhất, vì đó là trận đấu giữa nhóm Tuyệt Diệt của Tề Hạo, và đối thủ là nhóm Thiên Ảnh đến từ Hoàng Gia Phương Kiều. Đứng đầu nhóm Thiên Ảnh chính là thái tử Đoàn Viên Khánh, con trai của Tam Vương, và là thiên tài nổi bật nhất toàn Đế Quốc.
Tuy tỉ lệ thắng của nhóm Thiên Ảnh gần như bằng không khi gặp ngay nhóm Tề Hạo, nhưng được sự cổ vũ của khán giả đội nhà nên khiến Đoàn Viên Khánh tự tin đối chiến, đối đầu với những kẻ thực lực mạnh thì kinh nghiệm nhận được sẽ nhiều hơn.
Trong những người cổ vũ cho nhóm Thiên Ảnh thì công chúa Thảo Linh là người cuồng nhiệt nhất, nhưng chỉ cuồng nhiệt trong lòng vì nàng đang ngồi trên khán đài dành cho Hoàng Gia nên vẫn phải giữ ý tứ, dù trong lòng thì muốn thét to tên người nàng yêu.
Khởi đầu đúng tính chất giao hữu, hai bên như đang tập dượt đối chiến vậy. Nhưng được một thời gian ngắn thì Thái Yên không chịu được cảnh này, đã thắng thì thắng luôn cho nhanh nên thét lớn.
“TRẬN ĐẤU KẾT THÚC………”
Tề Hạo nghe xong thì biết tiểu muội cuồng chiến của mình không chịu được cảnh lờn vờn này nên đành lắc đầu cười khổ.
Thái Yên lao thẳng mình lên không trung, cả người co lại như đang vận gì đó.
“ẦM… ẦM… ẦM… ẦM… ẦM… ẦM… “
Thái Yên duỗi người, từ người nàng bắn ra vô số những tia sét vàng chói pha chút màu đen đánh thẳng xuống khắp cả võ đài. Cả năm người bên nhóm Thiên Ảnh đều bị sét giật cho bất tỉnh, ngay cả thiên tài của Đế Quốc cũng chỉ chống chịu được vài tia cũng phải bất lực khụy gối kiệt sức trước sức mạnh cuồng bạo từ Thái Yên. Trận đấu kết thúc một cách chóng vánh như vậy, và cũng kết thúc luôn vòng hai của giải đấu. Vòng ba sẽ được tiếp tục vào buổi chiều.
-☉----------☉----------☉-
Tại chỗ khu vực của nhóm Vô Cực, Minh Nguyệt như cảm nhận được điều gì đó từ Thái Yên, ánh mắt nghiêm trọng nhìn Thái Yên đang từng bước rời khỏi võ đài.
- Cô ta không đơn giản chỉ là Lôi Long phải không tỷ? - Tiểu Thanh đứng bên cạnh cũng nhận ra điều khác biệt ở những tia sét của Thái Yên nên hỏi.
Minh Nguyệt gật đầu nói:
- Nếu ta đoán không lầm thì Thái Yên là một Lôi Long biến dị, mang theo một thuộc tính hắc ám giống với Hắc Long.
- Biến dị - Đại Tượng bất ngờ nói - Nếu vậy là một đối thủ rất khó nhằn, nửa Lôi Long nửa Hắc Long, một chuyện khó có thể xảy ra trong cùng một cơ thể, vậy mà cô ta chưa chết là may lắm rồi.
Chuyện về Thái Yên cũng khiến nhiều người ở đây nhận ra, chuyện một người biến dị mang hai thuộc tính năng lực không phải là hiếm, nhưng nó rất khó xuất hiện, nếu xuất hiện cũng có thể đã chết từ lúc sinh ra rồi. Thái Yên mang trong người hai thuộc tính Lôi và Hắc Ám, năng lực chiến đấu mạnh mẽ, và đặc biệt là một kẻ cuồng chiến thì đối đầu như vậy đúng là rất khó khăn, chỉ có thể hạ hục hoàn toàn cô ta mới khiến cô ta dừng lại được.
Qua tám trận đấu ở vòng thứ hai, có thể nói vòng này không được xem là hấp dẫn lắm, vì đơn giản là có một sự chênh lệch quá lớn về thực lực giữa các đối thủ với nhau. Nhóm yếu thì quá yếu, còn nhóm mạnh thì nghiền nát đối thủ quá dễ dàng. Nếu những đội mạnh mẽ này gặp nhau thì e sẽ dẫn tới một hồi gay cấn, nhưng tiếc là vòng hai chưa xảy ra điều ấy.
Trận đấu được đánh giá sẽ hấp dẫn hơn ở vòng ba chính là nhóm Vô Cực - một nhóm vô danh đầy bí ẩn, đối đầu với nhóm Thiên Vũ - đại diện của Thiên Vũ Cung ở Hữu Phần.
Thiên Vũ Cung chính là tổ chức tôn thờ Ngũ Quang Tước lớn nhất toàn Lục Địa, khắp nơi đều có chi nhánh của Thiên Vũ Cung dùng để đào tạo dạy dỗ họ nhà Điểu tộc. Chính vì vậy nên Thiên Vũ Cung là tổ chức rộng lớn và mạnh mẽ nhất toàn Lục Địa.
Có thể gọi Thiên Vũ Cung là những học viện dành riêng cho Điểu Tộc, nơi tìm kiếm và đào tạo những thiên tài trong Điểu tộc, những kẻ may mắc có thể may mắn được đến Thánh Địa Ngũ Quang Tước để tu luyện với bộ tộc đứng đầu Lục Địa: Ngũ Quang Tước.
Một điều khó ai có thể biết được, ở Hữu Phần chỉ có duy nhất một người là đệ tử của một nhân vật tiếng tăm ở Ngũ Quang Thánh Địa, người mang một thân phận cao quý ở Điểu tộc, và người đó sẽ là đối thủ của nhóm Vô Cực trong trận sắp tới: Đằng Nhất. Nếu bạn yêu thích Lol thì không thể bỏ qua bộ truyện Việt Nam . Main cực bá, nhiều gái theo
Nhóm Vô Cực sau khi rơi vào tình thế phải lộ thực lực sớm hơn dự tính đã tạo ra một thần tượng mới cho hàng chục triệu khán giả theo dõi giải đấu này, đó là Minh Nguyệt. Vợi sự lộ diện sắc đẹp tuyệt mỹ lẫn sức mạnh áp đảo trước Thái Yên của mình, Minh Nguyệt đã tạo ra một chấn động rất lớn trong lòng khán giả, hay đúng hơn là toàn bộ những người có mặt ở Đế Đô. Chuyện đả thương một người như Thái Yên không phải là chuyện đơn giản, phải biết cô ta có thân phận không thua kém gì Tề Hạo cả, và thực lực lại càng mạnh mẽ hơn những kẻ cùng cấp độ ở hiện tại rất nhiều.
Mặc dù chuyện đó như một làn sóng mạnh mẽ khiến mọi người hào hứng, nhưng so với những người có thực lực như các Tiên Nhân theo dõi từ xa thì nó chỉ như một đám trẻ con đánh với nhau thôi, không có gì đặc biệt lắm.
Ngày đầu tiên của đại hội thì cả buổi sáng gần như là dành cho buổi lễ khai mạc và biểu diễn long trọng mừng ngày lễ lớn của Đế Quốc. Tiếp theo là gần mười tiếng thi đấu vòng loại nên cả ngày hôm đó coi như kết thúc.
Mười sáu nhóm sau khi thắng cuộc đều được dịch chuyển đến sân khấu trung tâm của khán đài, xem như ra mắt khán giả lần cuối trước khi bắt đầu ngày thi đấu diễn ra vào hôm sau.
Mười sáu nhóm đứng trên sân khấu trong không khí vang dội của cả khán đài. Một vài nhóm có vẻ phấn khích vung tay chào khán giả như những kẻ chiến thắng, cả khán đài thì ầm ầm tiếng gào vang vọng đầy cuồng nhiệt.
Nhưng trái với không khí ấy, cũng có vài nhóm chỉ trầm mặc đứng yên cho có lệ, trong đó có nhóm Vô Cực. Nhóm Vô Cực là nhóm cuối cùng ra khỏi không gian đó. Khi ra đến nơi họ mới biết chuyện nhóm mình đứng thứ mười sáu, là nhóm ít điểm nhất trong mười sáu đội vượt qua vòng loại. Đơn giản vị họ bị Thái Yên và bốn kẻ khác cầm chân suốt một thời gian dài trong khi các nhóm khác đang săn điểm nên cũng không bất ngờ lắm với kết quả này. Nhưng điều đó không quan trọng, vì bây giờ hầu như ai cũng biết thực lực của họ thế nào rồi. Hiện tại, cái tên Vô Cực đã khiến những nhóm khác kiêng dè hơn rất nhiều.
Sau một thời gian ngắn phát biểu trước toàn dân, Nhất Vương Xích Phương cuối cùng cũng đã tuyên bố kết thúc ngày lễ kỷ niệm trọng đại, nhưng những ngày đại hội thi đấu thì vẫn còn đó. Ngài mai sẽ tiếp tục diễn ra vòng đấu tiếp theo, và nội dung của nó chính là đấu loại trực tiếp giữa các đội được xếp ngẫu nhiên với nhau, nhóm cuối cùng còn tồn tại chính là những kẻ thắng cuộc.
Mười sáu nhóm sau đó rời khỏi sân khấu khi buổi lễ kết thúc, mỗi một nhóm đều có một địa điểm đi về để nghỉ ngơi sau một ngày chiến đấu khốc liệt. Nhóm Vô Cực đang chuẩn bị rời khỏi khán đài thì có một người đến trước mặt cả nhóm. Đó là một lão già râu tóc bạc phơ, người có vẻ tráng kiện đi tới nói:
- Chào mọi người, ta là Cai Đô, một trong thập đại trưởng lão của Hoàng Gia - Cai Đô trưởng lão vuốt bộ râu bạc cười nói - Ta là người phụ trách phần chuẩn bị chỗ ở cho mười sáu đội vượt qua vòng loại, nếu mọi người có nhu cầu nào về không gian sinh hoạt lẫn nghỉ ngơi, Hoàng Gia sẽ đặc biệt đáp ứng.
- Cảm ơn ngài, chúng ta đã có nơi trú chân rồi - Minh Nguyệt đáp.
- Theo ta được biết thì mọi người đang ở một nơi bình dân không thích hợp lắm, Hoàng Gia có thể chuẩn bị một nơi tốt hơn rất nhiều để đãi ngộ mọi người
Minh Nguyệt nhẹ nhàng từ chối sau đó chào Cai Đô rồi cùng cả nhóm rời khỏi nơi này. Trước khi đi, Vân Phi nhìn qua Cai Đô một lượt từ trên xuống dưới, trong lòng thầm nhủ “Mẹ nó, là thằng già lông bạc lần trước định bắt con kỳ nhông đây mà”
Vân Phi nhớ ra Cai Đô từng xuất hiện cùng với công chúa Thảo Linh trong rừng Khu Vụ nên vội đứng lại.
- Mọi người suy nghĩ lại rồi à? - Cai Đô thấy Vân Phi như đang do dự gì đó nên cười hỏi - Hoàng Gia sẽ sắp xếp một nơi riêng tư dành cho từng nhóm nên sẽ bảo đảm an toàn tuyệt đối, các vị không cần lo lắng đến chuyện gì cả, hãy xem như một ưu đãi của ban tổ chức vậy.
- Ấy ấy… không phải, không phải - Vân Phi xua tay nói - Chẳng qua bọn này là dân bụi đời nên không quen ở mấy chỗ sang trọng lắm, nhưng Hoàng Gia các ngài có hảo tâm như vậy thì bọn này cũng cảm tạ rất nhiều.
Vân Phi vừa nói vừa tiến lại gần Cai Đô, hắn đứng sát người lão sau đó nói nhỏ vào tai lão.
- Nhưng bọn này nghèo kiết xác, mướn có căn nhà mà cũng bị đòi nợ dữ quá, hay lão già người thay vì sắp xếp một chỗ trang trọng nhưng không hợp với bọn này - Vân Phi cười cười nói nhỏ - Thôi thì coi như chi ít tiền thuê nhà cho bọn này cũng được mà.
Cả nhóm Vô Cực chỉ có mỗi Tử Phong và Đà Phu đứng lại xem Vân Phi định làm gì, còn mọi người thì thừa biết tên cẩu tặc ấy đang có ý đồ thế nào rồi, chẳng qua là bòn rút thêm ít của. Tử Phong đứng từ xa những cũng nghe thoáng qua lời Vân Phi nói, đúng là có mỗi chuyện đó cũng đứng lại như quan trọng lắm. Tử Phong cũng nhận ra Cai Đô là tên lần trước tặng hắn một đấm rơi xuống hồ, nên thấy Vân Phi bất ngờ đứng lại cũng tò mò đứng lại xem sao, nếu biết trước Vân Phi đang quan tâm tới tiền thế này đã cùng mọi người rời khỏi nơi ồn ào này rồi.
Cai Đô cười khổ, nhưng cũng đành rút ra một tấm thẻ đưa cho Vân Phi nói:
- Đây là thẻ của riêng ta, bên trong có chứa một số lượng lớn Tinh Thạch đủ để mọi người thuê nhà hay sinh hoạt thoải mái ở Đế Đô trong những ngày này.
Vân Phi cầm lấy tấm thẻ, đó là một loại lưu trữ thông tin có chứa một số lượng lớn Tinh Thạch được lưu trữ tại các nhà băng được rải rác khắp Đế Đô, nó như một loại thẻ tín dụng vậy.
- Ây da… thật là phiền đại trưởng lão Cai Đô quá đi - Vân Phi khách khí nói, một tay đút ngay tấm thẻ vào nhẫn không gian - Chúng ta chỉ dùng một ít để trang trải cuộc sống vất vả ở đây vài ngày thôi, dùng xong bảo đảm sẽ hoàn trả lại ngài ngay.
Hai người cười cười nói nói đầy thiện cảm rồi chào nhau như rất thân thiết. Vân Phi quay người trở về, cả người không nhịn được cười to trong đầu “Ha ha ha… phát tài con mẹ nó rồi”
Đà Phu thì trung thành đứng gần đó, Tử Phong lỡ đứng lại nên cũng chờ Vân Phi xong chuyện rồi về cùng. Vân Phi đi lại cạnh hai người, vẫn không quên vẫy tay cảm tạ chào Cai Đô một cách đầy luyến tiếc.
- Về thôi hai thằng em - Vân Phi vẫy tay xong thì cười cười nói với Tử Phong và Đà Phu.
- Mày có định trả lại lão không đấy - Tử Phong thừa biết tính Vân Phi như thế nào nên vừa đi bên cạnh Vân Phi vừa hỏi nhỏ.
- Đương nhiên là phải trả chứ, mày nghĩ tao là ăn trộm ăn cướp gì của lão chắc, là lão tự tay đưa tao mà, còn bảo tao tiêu xài thoải mái.
Vân Phi dõng dạc nói như rất trung thực, nhưng sau đó lại cười nham hiểm:
- Nhưng trả lại bao nhiêu thì tao không biết được… ha ha ha.
-☉----------☉----------☉-
.
.
.
Trở lại căn nhà riêng biệt được cả nhóm thuê ở khu dành cho khách tới Đế Đô, cả nhóm đang tụ họp ngay tại phòng khách quen thuộc, nơi mọi người vẫn thường ngồi nói chuyện trong những ngày qua. Nhưng bây giờ lại có thêm một tầng trận pháp cấm chế được bao bọc những lúc đề cập đến vấn đề quan trọng. Với trận pháp này chỉ cần một tia Thần Thức hay Chân Khí từ bên ngoài chạm vào nó sẽ tự động vỡ ngay. Đó chính là loại trận pháp đơn giản nhưng rất thích hợp cho việc báo động có lực lượng bên ngoài muốn xâm nhập.
Trong căn phòng, cả nhóm Vô Cực đều ngồi yên trầm lặng khác với không khí thường ngày. Trước kia vì đã có kế hoạch nên mọi người đều đầu tư cho việc đưa Tử Phong làm ánh sáng thu hút mọi sự chú ý, che chắn cho Minh Nguyệt đằng sau lặng thầm thực hiện những tính toán riêng. Cả kế hoạch chi tiết cho từng cách thức phối hợp chiến đấu đều đã đưa ra cặn kẽ, nhưng Tử Phong chưa kịp tỏa sáng thì ngay vòng loại đã gặp phải chuyện bất ngờ ngoài dự đoán. Minh Nguyệt lại trở thành ngôi sao gây chú ý nhất ngày hôm nay.
- Chuyện này tất cả là do ta - Minh Nguyệt lên tiếng - Ta sẽ…
Minh Nguyệt chưa nói xong thì Vân Phi đã vội nói leo:
- Không phải do Đại tỷ, tất cả là do con lươn điện chết bầm kia, thêm vào cả tụi phá đám ngăn cản nữa, nói chung là cả cái nhóm của con lươn nước ấy đều có tội hết… đợi vào vòng sau em sẽ lột da từng đứa một, cho tụi nó...
- Đợi gặp được chúng đã rồi nói - Tiểu Thanh cắt lời Vân Phi rồi hướng về Minh Nguyệt hỏi - Tỷ có cách giải quyết chuyện này phải không.
Minh Nguyệt bình tĩnh nói tiếp:
- Chúng ta vẫn sẽ tiến hành kế hoạch như lúc đầu, nhưng sẽ thêm vào một chuyện... ta sẽ lộ diện bản thể.
- Tuyệt đối không được!!!
Cả Vân Phi cùng Tiểu Thanh đều bất ngờ lớn tiếng nói. Riêng Đại Tượng đang suy nghĩ gì đó rồi như vẻ hiểu ra liền phát biểu:
- Ý của Nguyệt tỷ chính là thay vì tập trung sự chú ý của kẻ khác vào một nhân vật từ trước là Tử Phong, bây giờ tỷ đã lộ diện nên chúng ta sẽ tạo ra hai nhân vật nổi trội cho mọi người chú ý.
- Cái đấy ai chả biết - Vân Phi cắt lời.
- Tao nói chưa hết, mày im lặng nghe cho xong đi đã - Đại Tượng không giận mà tiếp tục nói - Việc che dấu cũng có điểm gây chú ý khác là nếu chiến đấu liên tục suốt các trận đấu mà tỷ vẫn không lộ bản thể sẽ khiến người khác nghi ngờ. Như vậy nhân cơ hội này, tỷ chỉ cần ngụy trang thành một bản thể khác, đánh lừa người ngoài sẽ khiến không còn ai tò mò về tỷ nữa. Đây là một cách đánh lạc hướng dư luận, thay vì tập trung vào một điểm như kế hoạch ban đầu, mà sẽ khiến tất cả tập trung vào một nhân vật giả, cách này tuy mạo hiểm nhưng lại vô cùng hữu dụng trong trường hợp này.
Thì ra là vậy, mọi người nghe qua liền hiểu “kế hoạch ngụy trang” nghĩa là sao, nhưng Minh Nguyệt có thể ngụy trang thành bản thể khác là thế nào thì chỉ có Tử Phong lẫn Đà Phu là không hiểu gì lắm.
- Với khả năng của tỷ thì chuyện này có thể thành công - Tiểu Thanh vẫn lo lắng nói - Nhưng ở đây lại có Tề Hạo và người của hắn, nếu tin tức về tỷ ở nơi này lộ ra thì sao?
- Chuyện này mọi người không cần lo lắng nhiều làm gì - Minh Nguyệt nói - Ta sẽ dùng một thân phận có phần giống Tử Huyền Long, như vậy Tề Hạo sẽ không chú tâm tới xuất thân của ta nữa.
Tử Huyền Long là loại lang bạt bên ngoài nên không sinh ra từ Thánh Địa Long Tộc, và những chủng loại như thế cũng có rất nhiều, nhưng đa phần là Ác Long không được Long tộc thừa nhận như Tử Huyền Long. Minh Nguyệt sử dụng một thân phận như thế vừa gây chú ý, vừa đánh lạc hướng người ngoài về bản thể thực sự, và nó cũng khiến đám Tề Hạo không quan tâm đến xuất thân của Minh Nguyệt lắm.
- Gần giống Tử Huyền Long - Vân Phi nghe Minh Nguyệt nói vậy liền đoán - Như vậy chỉ còn cách ẩn giấu hoàn toàn khả năng kia, và ngụy trang khả năng còn lại, nếu thế thì chỉ có một khả năng mà tỷ ngụy trang thành… là... là loại Rồng đen kia sao?
Ẩn giấu? Ngụy trang? Và cái tên Vân Phi vừa nhắc là Rồng. Tử Phong nghe qua liền liên kết với chuyện Song Khả từng muốn Minh Nguyệt chở đi một vòng, hắn tuy không hiểu nhiều nhưng cũng đoán ra ngay Minh Nguyệt có bản thể là một tộc nhân của Long tộc giống như hắn. Nhưng để chắc chắn, Tử Phong liền hỏi ngay:
- Vậy Nguyệt tỷ là người của Long tộc?
- Đúng vậy, tuy nhiên có phần khác với bình thường, chuyện này tôi cũng chưa có dịp nói với cậu vì sự thật không thể giải thích cặn kẽ ngay được.
Tử Phong không hiểu khác là khác thế nào, chẳng lẽ lại như hắn, chả liên quan gì tới Long tộc lắm, đến Thánh Địa Long Tộc ở đâu hắn cũng vừa mới biết thông qua tấm bản đồ trong đầu. Còn lại thì mù tịt thông tin, đến bản thân là ai hắn còn không biết nữa là.
- Ta sẽ sử dụng thân phận là Hắc Long trong những trận đấu kế tiếp, mọi người có ý kiến nào khác không.
- Ha ha… thế càng tốt, Hắc Long lại vô cùng thích hợp với tỷ dù nó có phần yếu hơn khả năng của tỷ nhiều - Vân Phi hào hứng nói cười không ngớt - Tỷ kết hợp với thằng kỳ nhông này kết hợp thành một cặp Ác Long, đập bẹp bọn lươn kia cho chúng biết mặt… chúng ta hãy cho đám lươn ấy biết thế nào mới là Rồng thật sự... wa ha ha ha…
Vân Phi bây giờ lại thích thú nhất với kế hoạch vừa thay đổi này, đem “song Long” một tà một ác đến giải đấu này đúng là một điều đáng mong đợi. Không biết lộ ra thì thế nào, chứ bây giờ đã đâm lao thì đành theo lao thôi.
- Được rồi, ngày mai là thi đấu rồi - Minh Nguyệt đứng lên nói - Ta và Tử Phong đi chuẩn bị đây.
Minh Nguyệt đi vào căn phòng lần trước Tử Phong ở trong đó để thăng lên Đại Yêu, ở đó vẫn luôn giữ một trận pháp được Đại Tượng chuẩn bị chắc chắn. Tử Phong cũng đứng lên đi theo, nhưng vừa đứng lên thì Vân Phi đã kéo vai hắn lại rồi nói nhỏ:
- Mày vào đó đừng có mà dở trò với Đại tỷ, tao là tao vẫn nghi nghi cái ý đồ dâm tặc của mày lắm.
- Có mày mới dâm tặc ấy - Tiểu Thanh ngồi gần đó vẫn nghe rõ qua cặp tai nhạy cảm của mình nên nói.
- Tao chỉ có hứng thú với mấy em ngực bự thôi - Vân Phi lại nhắc tới chuyện cũ mà cười nham nhở
“Bốp”
Lần này không có Minh Nguyệt ở đây ngăn cản, Vân Phi ngay lập tức ăn ngay một cái cốc bị Tiểu Thanh ném thẳng vào mặt. Vân Phi vuốt mặt đang ướt nhẹp bởi nước văng tung tóe khắp người, miệng hầm hầm nói:
- Bà mẹ con mắm lùn chết bầm này…
Cả hai như sắp lao đầu vào gây sự thì Đại Tượng hai tay to lớn liền chộp lấy hai người rồi mở cửa quăng ra bên ngoài, để cặp chó mèo ấy thích làm gì thì làm. Đà Phu thì lo lắng chạy theo ngăn trở Phi ca và Thanh tỷ đánh nhau. Riêng chỉ có Song Khả thì nằm trên bàn ngủ từ đời nào rồi, hai nhóc đó từ lúc về tới giờ mới được thoải mái nằm ngủ, dù sao chúng cũng là trẻ con. Chứ suốt cả ngày hôm nay, Song Khả mang bộ giáp nặng trịch mà không được nghỉ ngơi như thế quả thực là quá sức đối với hai đứa.
Tử Phong không quan tâm đến chuyện vừa rồi lắm, vì nó xảy ra quá thường xuyên, ở chung với cả nhóm một thời gian qua hắn đã gặp cảnh này không biết bao nhiều lần rồi. Tử Phong quay người đi vào căn phòng quen thuộc để chuẩn bị cho ngày mai, dù hắn chả biết là cần chuẩn bị cái gì cả.
-☉----------☉----------☉-
Bên trong căn phòng, vẫn trận pháp bao bọc quen thuộc, nhưng có thêm Minh Nguyệt đang ngồi xếp bằng ở giữa phòng. Tử Phong vừa vào liền hỏi:
- Tôi cần chuẩn bị chuyện gì sao?
- Ừm - Minh Nguyệt gật đầu rồi chỉ tay về phía đối diện mình như muốn bảo Tử Phong đến ngồi đó - Có một vài điều cậu nên biết trước khi thi đấu.
Minh Nguyệt nói tới đó thì lấy Pháp Bảo che giấu khí tức ra, đó là chiếc khăn nàng vẫn thường đeo. Minh Nguyệt vung nó lên cao, cả chiếc khăn liền xoay tròn rồi tạo ra một quả cầu mờ ảo rất lớn bao bọc lấy Minh Nguyệt. Tử Phong cũng biết tác dụng này của chiếc khăn ấy, chỉ đơn giản là mở rộng phạm vi ẩn dấu khí tức ra mà thôi. Minh Nguyệt đợi Tử Phong vào trong phạm vi của Pháp Bảo rồi nói:
- Sắp tới cậu sẽ bộc lộ thân phận Tử Huyền Long nên việc chiến đấu của cậu sẽ không có gì đáng nhắc tới, vì mọi thứ đã được chuẩn bị trong quãng thời gian qua rồi.
Thời gian qua Tử Phong đã thuần thục Thiên Phú của bản thân lẫn Đại Thân Thông vừa học được nên khả năng chiến đấu của Tử Phong đã rất mạnh mẽ, hơn cả mong đợi của mọi người. Minh Nguyệt lại trâm tư nói tiếp:
- Nhưng xem ra cậu vẫn cần phải học thêm một loại nữa, vì sự xuất hiện của một người…
- Là cô gái Tử Mị Hồ kia? - Tử Phong phỏng đoán.
- Đúng vậy - Minh Nguyệt gật đầu nói - Hàm Hương ngoài việc mang những năng lực của Tử Mị Hồ, muội ấy còn có khả năng chiến đấu vô cùng mạnh mẽ… có thể nói khả năng cận chiến của muội ấy thậm chí còn hơn cả ta.
Tử Phong thầm kinh hãi trong lòng, hắn đã luyện tập với Minh Nguyệt vài ngày trước nên biết khả năng của Minh Nguyệt đến đâu, phải nói là hắn khó có thể chống nổi. Bây giờ lại nghe Minh Nguyệt nói Hàm Hương cận chiến có khi còn hơn cả Minh Nguyệt thì cô ta phải đạt đến trình độ cỡ nào nữa chứ, chỉ cần nhìn qua Thái Yên bị Minh Nguyệt bất ngờ áp đảo kia là biết.
- Tỷ biết rất rõ về Hàm Hương?
- Ta hiểu rất rõ về muội ấy, và muội ấy cũng biết rất rõ về ta.
Minh Nguyệt trả lời ngắn gọn rồi nói tiếp:
- Muội ấy giống cậu, đều là người có Tử Nhãn, cặp mắt có thể nhìn thấy năng lượng thông qua màu sắc, nhưng Tử Nhãn của cậu vẫn chưa phát triển tới trình độ như Hàm Hương - Minh Nguyệt giải thích - Hàm Hương có thể thấy được cả mạng lưới kết cấu Chân Khí trong người khác, đó là một khả năng của Tử Nhãn cấp cao mới cảm nhận được. Chính vì vậy nên muội ấy có thể ra tay cắt đứt những đường kinh mạch, Chân Khí luân chuyển trong người đối phương, thậm chí là yếu huyệt quan trọng của cơ thể. Những đường mạch quan trọng bị cắt đứt có thể đồng nghĩa với việc đảo lộn mạng lưới Chân Khí trong cơ thể, khiến người bị điểm tán loạn Chân Khí mà chết tức thì, hoặc nhẹ thì bất tỉnh hôn mê sâu. Mỗi một người khác nhau lại có một kết cấu phân bố Chân Khí khác nhau tùy vào Công Pháp và chủng tộc, nhưng với Hàm Hương vốn đã cận chiến mạnh mẽ, cộng với năng lực nhìn thấu mọi thứ thì điều đó không gây khó dễ cho muội ấy được, điểm yếu của cơ thể kẻ thù luôn hiện ra trước mắt Hàm Hương.
Tử Phong không ngờ Hàm Hương lại có thực lực lớn đến như vậy, chưa nói đến Thiên Phú hay năng lực của Tử Mị Hồ, chỉ riêng cận chiến đã nguy hiểm như thế thì đối đầu với Hàm Hương là một điều hết sức khó khăn. Mà cắp mắt đó cũng được xem như một việc gian lận ở vòng đầu rồi, chỉ là không ai biết và có cách nào để cản trở chuyện đó mà thôi.
- Tỷ cũng có khả năng đó phải không - Tử Phong nhớ đến đoạn Minh Nguyệt điểm ba phát vào đầu Thái Yên, khiến cô ta thét lên thảm thiết như thế nên hỏi.
Minh Nguyệt không che giấu mà gật đầu nói:
- Đúng là ta cũng có khả năng đó - Minh Nguyệt nói tới đó liền đưa tay phải lên cao sau đó nói - Và ta cũng sẽ giúp cậu có khả năng đó.
Tử Phong vô cùng kinh ngạc. Giúp hắn có khả năng đó là như thế nào? Chẳng phải Minh Nguyệt nói Tử Nhãn khi đạt đến bậc cao mới có thể nhìn thấy như Hàm Hương hay sao, như thế nào lại có ngay được. Nhưng không đợi Tử Phong thắc mắc, trên cánh tay Minh Nguyệt bỗng tỏa ra một làn năng lượng trắng mờ, nó trông giống như một đoàn khí trắng bao bọc lấy cả tay phải của Minh Nguyệt.
Minh Nguyệt đưa bàn tay trắng tinh đầy khí màu trắng đó chạm vào cặp mắt của Tử Phong. Tử Phong không phản ứng gì, chỉ ngồi yên từ từ quan sát và cảm nhận. Hắn cảm thấy một luồng năng lượng cực kỳ dễ chịu từ bàn tay Minh Nguyệt truyền vào đầu hắn, trong đó cảm nhận rõ ràng nhất là cặp mắt của hắn. Sự việc diễn ra cũng tương đối nhanh, Minh Nguyệt sau khi đặt tay tầm năm phút thì dừng lại, rút tay về rồi nói:
- Hiện tại Tử Nhãn của cậu vẫn chưa đạt đến trình độ như Hàm Hương, nhưng hy vọng trước ngày mai cậu có thể đạt tới một phần nhỏ của nó là được rồi.
Tử Phong đang cảm thấy luồng năng lượng trắng ấy vẫn đang tồn tại trong mắt hắn, dường như nó đang kích thích những nguồn lực ẩn sâu của Tử Nhãn.
Minh Nguyệt lấy ra một Ngọc Giản rồi nói tiếp:
- Đây là tổng hợp những cách thức tấn công vào yếu huyệt thường gặp của đối thủ, bây giờ cậu không cần học vội, chỉ cần hiểu biết về nó để biết cách ứng phó nếu đụng độ với Hàm Hương là được rồi.
- Tỷ không muốn đối đầu với cô ấy sao? - Tử Phong nhận lấy khối ngọc giản rồi hỏi.
Minh Nguyệt lắc đầu tỏ ý không muốn đụng độ với Hàm Hương, cũng không muốn nhắc đến chuyện đó trong lúc này. Tử Phong không tò mò nữa nên nhanh chóng tiếp thu lấy kiến thức trong Ngọc Giản vừa nhận được.
Minh Nguyệt thấy Tử Phong mở mắt ra sau khi nhận hết kiến thức rồi nói:
- Cậu có Huyền Thuật thời gian nên cậu có thể sử dụng nó để kéo dài quá trình thức tỉnh Tử Nhãn cũng như tìm hiểu về hệ thống điểm huyệt kia, nhưng cậu vẫn phải ngồi ở đây để tránh khí tức lộ ra ngoài.
Tử Phong có thể khiến thời gian gia tốc cũng có thể khiến thời gian giảm tốc đối với hắn. Nhờ đó một đêm hắn ngồi đây học hỏi kiến thức thì hắn có thể kéo dài thời gian hắn nhận được ra rất nhiều. Đó là về tâm trí, nếu cả cơ thể chuyển động thì khả năng duy trì sẽ không được lâu, nhưng hiện tại nó lại rất thích hợp cho việc đọc hiểu kiến thức trong một thời gian ngắn.
- Nhân đây ta cũng sẽ nói cho cậu biết về thân phận thật của ta để cậu có thể phối hợp cùng.
Điều Tử Phong muốn biết nhất cũng đã đến lúc hé lộ. Minh Nguyệt kể một câu chuyện tồn tại xuyên suốt lịch sử của Lục Địa Thiên Tước, sau đó mới bắt đầu nói về bản thân. Sau khi nói ra tất cả, Minh Nguyệt mới bắt đầu quá trình “ngụy trang”.
Tử Phong sau khi nghe qua và chứng kiến sự thật trước mắt nhưng vẫn không hết bàng hoàng về thân phận của Minh Nguyệt. Hắn tuy chưa từng nghe qua truyền thuyết kia thật sự là như thế nào, nhưng những khả năng mà Minh Nguyệt đang nắm giữ đúng là có thể gây sóng gió toàn lục địa, thậm chí là tạo ra kết cục máu chảy thành sông như Vân Phi từng nói chứ không đơn giản. Và nhất là về câu chuyện mười ngàn năm trước Minh Nguyệt vừa kể đã trở thành một truyền thuyết đáng sợ là như thế nào, không ngờ nhân vật chính của cậu chuyện ấy lại ngồi ngay trước mắt Tử Phong.
-☉----------☉----------☉-
.
.
.
Ngày 28 tháng 2 năm 10118 theo lịch Thiên Tước, ngày thi đấu thứ hai của đại hội chính thức tiếp diễn. Mười sáu đội vượt qua vòng đầu đều tập trung trên một sân khấu rất lớn. Bây giờ không thể gọi nó là sân khấu dành cho màn trình diễn nữa, nó đã được Đế Quốc thay đổi thành một võ đài thật sự.
Võ đài rộng hơn năm trăm mét vuông, được cấu tạo bởi một loại hợp kim siêu bền, nhìn vào như một mảng kim loại nhô cao hơn so với mặt bằng chung xung quanh thôi. Cả võ đài không có một cái gì bảo vệ xung quanh biên giới của nó cả, chỉ có một mạng lưới năng lượng rất lớn bao bọc tạo thành một không gian chứa võ đài bên trong. Mạng lưới này được Xích Phương và Xích Kiều tạo ra nhằm tránh gây tổn thương cho khán giả nếu có đòn tấn công nào đó vượt quá tầm kiếm soát mà bay ra ngoài.
Vẫn là những lời giới thiệu quen thuộc của Hoàng Gia, sau khi kết thúc phần nói dài và dai của các tầng lãnh đạo mới bắt đầu nói tới việc chính.
“Ngày thi đấu hôm nay sẽ diễn ra hai vòng loại trực tiếp, từ mười sáu đội sẽ được chỉ còn lại bốn đội” - Xích Phương khuôn mặt trang nghiêm đứng ở một đài cao trên khán đài phát biểu - “Việc sắp xếp đối thủ sẽ dựa vào bốc thăm, loại hình cổ điển nhất”
Đại diện mười sáu đội sau khi bốc lá thăm chứa một con số bất kỳ của mình để dựa vào đó mà bắt cặp các nhóm đấu với nhau. Minh Nguyệt bắt được lá thăm số bảy nên sẽ đấu với đội có con số tám.
Trong quá trình bốc thăm, Xích Phương bắt đầu nói đến quy định của trận đấu:
“Điều lệ của một trận đấu không có gì bó buộc, các nhóm được phép sử dụng tất cả khả năng của mình, chỉ cần không gây chết người là được.
Điều đặc biệt ở các vòng đấu từ đây trở về sau, đó là mỗi trận chỉ được tham gia tối đa là năm người, và chỉ được đổi người khi trận đấu kết thúc.
Trận đấu sẽ kết thúc khi các thành viên của một nhóm không còn khả năng chiến đấu, hoặc tất cả đều bị đánh rơi khỏi võ đài. Về việc đầu hàng thì ta nghĩ sẽ không có nhóm nào làm như vậy cả.
Ta đại diện Hoàng Gia Phương Kiều chúc tất cả các nhóm tham gia thể hiện thật tốt khả năng của mình trên tinh thần thượng võ, để xứng đáng đạt được thứ mà mọi người mong muốn.”
Xích Phương nói xong liên đưa tay về trước, trên tay Xích Phương là một cái sừng trong suốt rất lớn bằng ngọc bích, nó long lanh như phát ra những luồng ánh sáng ẩn hiện, lại có cảm giác như không tồn tại ở không gian này vậy. Cái sừng đó chính là sừng Ngọc Kỳ Lân, kỳ bảo đã dẫn đến những trận đấu nảy lửa sắp tới. Cả khán đài trầm trồ chiêm ngưỡng sừng Ngọc Kỳ Lân được chiếu cận cảnh trên bốn màn hình khổng lồ quen thuộc trên không trung khán đài. Những nhóm tham gia thì mỗi nhóm nhìn vào cái sừng ấy với mỗi suy tính tham vọng khác nhau, nhưng đa phần là vì nó rất trân quý, chứ tác dụng thì không mấy ai biết được.
Sau khi kết thúc việc chia bảng, tất cả các nhóm đều đã biết được đối thủ lẫn lượt đấu của mình là khi nào. Nhóm Vô Cực sẽ ra trận ở trận đấu thứ bốn, và đối thủ là một cái tên nghe có phần như rất tự tin vào sức mạnh của mình: Nghiền Nát.
Những nhóm thi đấu trận sau đều lui ra khỏi khu vực võ đài nhường cho nhóm số một và hai đối đầu. Gần đó có một công trình đặc biệt được chia làm mười sáu khu vực dành cho từng nhóm nghỉ ngơi quan chiến nên mười bốn đội còn lại đều lui về đó.
-☉----------☉----------☉-
Trận đấu đầu tiên giữa nhóm số một và hai là trận khởi màn cho ngày thi đấu nhưng lại không có gì quá đặc biệt. Hai nhóm đều là Nhân tộc nên đó là một cuộc chiến về thuật pháp và vũ khí, hai bên đều là những Đạo Sĩ (ngang với Đại Yêu) nên khả năng chênh lệch giữa hai bên không sai biệt lắm. Sau hơn mười phút thì trận đấu mới kết thúc với chiến thắng thuộc về nhóm số một có tên gọi Thát Sát.
Trận đấu thứ hai là một trong những trận được cổ vũ và hào hứng nhất, vì nó có sự tham gia của nhóm duy nhất chỉ toàn là nữ. Đặc biệt là nhóm này lại rất xinh đẹp, trong đó một trong ba đại mỹ nhân được hâm mộ nhất cũng có mặt: Hàm Hương.
Trận đấu giữa nhóm Hồ Phiêu và nhóm thứ tư không ngoài dự đoán từ trước của mọi người, chiến thắng dễ dàng thuộc về năm cô gái đến từ Hồ tộc. Nhưng ngoài dự đoán của tất cả là nó lại diễn ra quá nhanh chóng, một sự áp đảo thực lực hoàn toàn, nói thẳng ra là như một đứa con nít đối đầu với người lớn vậy. Mà nhóm Hồ Phiêu lại chỉ ra tay có hai người, Hàm Hương còn chưa động tay động chân thì năm đối thủ đã bị quét sạch khỏi võ đài. Hai người ra tay lại là hai thiếu nữ trẻ tuổi còn phần trẻ con với tóc thắt bím.
Như hai con mãnh thú, Lạc Ngân và Lạc Huyên kích phát năng lực vô cùng mạnh mẽ vốn có của cả hai, một cặp song sinh vừa gây ấn tượng mạnh đến lòng khán giả: Hỏa Hồ Lạc Ngân và Băng Hồ Lạc Huyên.
Nhóm Hồ Phiêu sau khi có một màn áp đảo đối thủ thì tới một nhóm khác cũng thể hiện trình độ không kém gì so với các cô gái trong trận đấu thứ ba: đó là nhóm Thiên Vũ. Tuy không nhanh chóng như Hồ Phiêu, nhưng năm người nhóm Thiên Vũ lại như một cơn cuồng phong khiến đối thủ phải cực khổ chống đỡ trong vô vọng, kết cục là bị đánh đến bất tỉnh ngay tại sàn đấu. Một chiến thắng không ngoài dự đoán.
Trận đấu thứ tư, nhóm Vô Cực đối đầu với nhóm Nghiền Nát.
Nhóm Vô Cực đương nhiên ra quân với năm thành viên là Minh Nguyệt, Tiểu Thanh, Vân Phi, Đại Tượng và Tử Phong. Còn Đà Phu vẫn luôn giữ một trọng trách quan trọng khác: làm bảo mẫu cho Song Khả.
Và kết quả trận đấu lại không quá khác biệt so với dự đoán, nhóm Nghiền Nát với năm người mang đầy đủ giáp, vũ khí, trang bị Tinh Thạch đã bị nhóm Vô Cực “nghiền nát” theo đúng nghĩa đen. Với Phản Chấn của Đại Tượng thì những đòn tấn công của của kể địch bị vô hiệu hóa hoàn toàn. Cận chiến thì không thể nào chống chọi lại năm kẻ từng gây sóng gió ở vòng đầu này cả, nên việc bị “nghiền nát” của nhóm Nghiền Nát là điều ai cũng đoán được.
-☉----------☉----------☉-
Trong khu vực dành riêng cho mười sáu đội thi đấu.
- Cô ta hình như có phần khác so với trước kia - Thái Yên chăm chú nhìn Minh Nguyệt nói - Cô ta dường như mang một thứ gì đó rất giống muội.
Tề Hạo cũng cảm thấy điều ấy, nhưng chỉ gật đầu rồi trầm ngâm suy nghĩ gì đó.
-☉-
Bên nhóm Hồ Phiêu, Hàm Hương cũng chăm chú nhìn Minh Nguyệt nhưng lại có suy nghĩ khác:
“Tỷ đang có ý đồ gì vậy?”
-☉-
Đối thủ tiếp theo của nhóm Vô Cực sẽ là đội chiến thằng ở trận đấu thứ ba: nhóm Thiên Vũ. Tại khu vực của nhóm Thiên Vũ, đội trưởng của cả nhóm và là đại sư huynh của Đinh Lỗ có tên gọi là Đằng Nhất. Đằng Nhất là người tóc dài với cặp mắt sắc bén nhìn Minh Nguyệt cùng cả nhóm vừa chiến thắng trên võ đài, hắn mỉm cười một cách ghê rợn, đưa lưỡi liếm môi nói:
- Ta lại cảm thấy một mùi vị rất ngon từ cô ta… khà khà khà.
- Ý của đại ca là… - Đinh Lỗ đứng bên cạnh nghe thấy thế nên hỏi.
- Đúng vậy, theo như ngươi kể thì cô ta có thể triệt tiêu chiêu thức của ngươi một cách bất ngờ, cô ta lại có thân thể có thể chống chịu được sấm sét, cộng với mùi vị mà ta cảm nhận được - Đằng Nhất nhìn chăm chăm Minh Nguyệt nói - Cô ta chỉ có thể là Hắc Ám Long, mang trong người Thiên Phú Thôn Phệ vạn vật, ăn mòn mọi thứ.
- Thì ra là vậy - Đinh Lỗ như hiểu ra gì đó nói - Không ngờ một Hắc Ám Long lại dám xuất đầu lộ diện ở đây.
- Chuyện đó không quan trọng, quan trọng là cô ta sẽ bại trận một cách thảm thiết thôi - Đằng Nhất ánh mắt chuyển qua Tử Phong nhưng vẫn khó hiểu nói - Tên kia cũng tạo cho ta cảm giác gì đó rất lạ, nhưng ta lại không nhận ra ngay được, có lẽ hắn đang ẩn giấu điều gì đó.
Đinh Lỗ nhìn qua Tử Phong, cảm nhận của hắn về Tử Phong là tên này trầm lặng và chẳng có gì nổi trội đặc biệt, ngoài mang một sắc thái màu tím ra thôi. Nhưng màu tím thì cũng đầy những tộc tầm thường mang năng lực yếu kém nên Đinh Lỗ cũng không mấy quan tâm đến.
-☉----------☉----------☉-
Sau trận đấu của nhóm Vô Cực, ba trận đấu tiếp theo tuy có phần hấp dẫn nhưng không có gì đặc biệt lắm. Điều khán giả đang mong chờ là trận đấu thứ tám, trận đấu được đánh giá là hấp dẫn nhất, vì đó là trận đấu giữa nhóm Tuyệt Diệt của Tề Hạo, và đối thủ là nhóm Thiên Ảnh đến từ Hoàng Gia Phương Kiều. Đứng đầu nhóm Thiên Ảnh chính là thái tử Đoàn Viên Khánh, con trai của Tam Vương, và là thiên tài nổi bật nhất toàn Đế Quốc.
Tuy tỉ lệ thắng của nhóm Thiên Ảnh gần như bằng không khi gặp ngay nhóm Tề Hạo, nhưng được sự cổ vũ của khán giả đội nhà nên khiến Đoàn Viên Khánh tự tin đối chiến, đối đầu với những kẻ thực lực mạnh thì kinh nghiệm nhận được sẽ nhiều hơn.
Trong những người cổ vũ cho nhóm Thiên Ảnh thì công chúa Thảo Linh là người cuồng nhiệt nhất, nhưng chỉ cuồng nhiệt trong lòng vì nàng đang ngồi trên khán đài dành cho Hoàng Gia nên vẫn phải giữ ý tứ, dù trong lòng thì muốn thét to tên người nàng yêu.
Khởi đầu đúng tính chất giao hữu, hai bên như đang tập dượt đối chiến vậy. Nhưng được một thời gian ngắn thì Thái Yên không chịu được cảnh này, đã thắng thì thắng luôn cho nhanh nên thét lớn.
“TRẬN ĐẤU KẾT THÚC………”
Tề Hạo nghe xong thì biết tiểu muội cuồng chiến của mình không chịu được cảnh lờn vờn này nên đành lắc đầu cười khổ.
Thái Yên lao thẳng mình lên không trung, cả người co lại như đang vận gì đó.
“ẦM… ẦM… ẦM… ẦM… ẦM… ẦM… “
Thái Yên duỗi người, từ người nàng bắn ra vô số những tia sét vàng chói pha chút màu đen đánh thẳng xuống khắp cả võ đài. Cả năm người bên nhóm Thiên Ảnh đều bị sét giật cho bất tỉnh, ngay cả thiên tài của Đế Quốc cũng chỉ chống chịu được vài tia cũng phải bất lực khụy gối kiệt sức trước sức mạnh cuồng bạo từ Thái Yên. Trận đấu kết thúc một cách chóng vánh như vậy, và cũng kết thúc luôn vòng hai của giải đấu. Vòng ba sẽ được tiếp tục vào buổi chiều.
-☉----------☉----------☉-
Tại chỗ khu vực của nhóm Vô Cực, Minh Nguyệt như cảm nhận được điều gì đó từ Thái Yên, ánh mắt nghiêm trọng nhìn Thái Yên đang từng bước rời khỏi võ đài.
- Cô ta không đơn giản chỉ là Lôi Long phải không tỷ? - Tiểu Thanh đứng bên cạnh cũng nhận ra điều khác biệt ở những tia sét của Thái Yên nên hỏi.
Minh Nguyệt gật đầu nói:
- Nếu ta đoán không lầm thì Thái Yên là một Lôi Long biến dị, mang theo một thuộc tính hắc ám giống với Hắc Long.
- Biến dị - Đại Tượng bất ngờ nói - Nếu vậy là một đối thủ rất khó nhằn, nửa Lôi Long nửa Hắc Long, một chuyện khó có thể xảy ra trong cùng một cơ thể, vậy mà cô ta chưa chết là may lắm rồi.
Chuyện về Thái Yên cũng khiến nhiều người ở đây nhận ra, chuyện một người biến dị mang hai thuộc tính năng lực không phải là hiếm, nhưng nó rất khó xuất hiện, nếu xuất hiện cũng có thể đã chết từ lúc sinh ra rồi. Thái Yên mang trong người hai thuộc tính Lôi và Hắc Ám, năng lực chiến đấu mạnh mẽ, và đặc biệt là một kẻ cuồng chiến thì đối đầu như vậy đúng là rất khó khăn, chỉ có thể hạ hục hoàn toàn cô ta mới khiến cô ta dừng lại được.
Qua tám trận đấu ở vòng thứ hai, có thể nói vòng này không được xem là hấp dẫn lắm, vì đơn giản là có một sự chênh lệch quá lớn về thực lực giữa các đối thủ với nhau. Nhóm yếu thì quá yếu, còn nhóm mạnh thì nghiền nát đối thủ quá dễ dàng. Nếu những đội mạnh mẽ này gặp nhau thì e sẽ dẫn tới một hồi gay cấn, nhưng tiếc là vòng hai chưa xảy ra điều ấy.
Trận đấu được đánh giá sẽ hấp dẫn hơn ở vòng ba chính là nhóm Vô Cực - một nhóm vô danh đầy bí ẩn, đối đầu với nhóm Thiên Vũ - đại diện của Thiên Vũ Cung ở Hữu Phần.
Thiên Vũ Cung chính là tổ chức tôn thờ Ngũ Quang Tước lớn nhất toàn Lục Địa, khắp nơi đều có chi nhánh của Thiên Vũ Cung dùng để đào tạo dạy dỗ họ nhà Điểu tộc. Chính vì vậy nên Thiên Vũ Cung là tổ chức rộng lớn và mạnh mẽ nhất toàn Lục Địa.
Có thể gọi Thiên Vũ Cung là những học viện dành riêng cho Điểu Tộc, nơi tìm kiếm và đào tạo những thiên tài trong Điểu tộc, những kẻ may mắc có thể may mắn được đến Thánh Địa Ngũ Quang Tước để tu luyện với bộ tộc đứng đầu Lục Địa: Ngũ Quang Tước.
Một điều khó ai có thể biết được, ở Hữu Phần chỉ có duy nhất một người là đệ tử của một nhân vật tiếng tăm ở Ngũ Quang Thánh Địa, người mang một thân phận cao quý ở Điểu tộc, và người đó sẽ là đối thủ của nhóm Vô Cực trong trận sắp tới: Đằng Nhất. Nếu bạn yêu thích Lol thì không thể bỏ qua bộ truyện Việt Nam . Main cực bá, nhiều gái theo
Tác giả :
Tử Huyền Long