BẬC THẦY THẺ SAO
Chương 93: Lai Lịch Quỷ Thiếu
Trong lúc Dụ Kha thi đấu an bài ở trận đầu mười sáu tiến tám, thăng cấp 2:1 bát cường, bởi vì chiều nay còn có thi đấu tám tiến bốn, tạm thời hắn không thể rời đi, sau khi đấu giải xong hắn đã bị nhân viên công tác lãnh đến khu dưới đài tuyển thủ, tiếp tục chờ vòng thi đấu tiếp theo.
Nhớ không lầm mà nói bạn cùng phòng Tần Hiên của Tạ Minh Triết là tổ C tên thứ nhất, 25 trận toàn thắng. Trận thi đấu tiếp theo hẳn là tổ C đệ nhất cùng tổ A thứ tư, Tần Hiên muốn lên sân khấu.
Ấn tượng Dụ Kha đối với Tần Hiên dùng một câu liền có thể tổng kết: Nam sinh tóc dài, ánh mắt sắc bén, tính tình có chút cổ quái.
Hoàn toàn nhìn không ra Tần Hiên cũng là cao thủ trong game, trong lòng Dụ Kha khá tò mò, đang muốn quan sát thực lực vị Tần Hiên đồng học này một chút, kết quả ngay sau đó, người chủ trì liền tuyên bố một cái tin tức làm toàn trường khiếp sợ: “Bởi vì tổ C Tần Hiên đồng học học viện mỹ thuật bỏ quyền, tổ A Triệu Thanh Thanh đồng học cùng hắn quyết đấu tự động thăng cấp bát cường.”
Trên đài nữ tuyển thủ Triệu Thanh Thanh giật mình, biểu tình phức tạp đi xuống sân khấu, cũng không biết nên cao hứng hay buồn bực.
Tin tức này dẫn tới dưới đài nghị luận sôi nổi:
“Ngọa tào, thật vất vả đánh tiến mười sáu cường, hắn tại sao bỏ quyền?” “Người này là ai vậy? Chẳng lẽ là không dám đánh?”
“Tần Hiên, không nghe nói qua, quay đầu lại hỏi mỹ thuật hệ một chút……”
“Tôi là mỹ thuật hệ, tôi cũng không nghe nói qua!”
Tạ Minh Triết chau mày, đương nhiên cậu nghe nói qua Tần Hiên, kia chính là bạn cùng phòng của cậu. Chẳng qua, hiểu biết đối vị bạn cùng phòng này cũng không sâu, tổng cảm thấy Tần Hiên ở chung không tốt lắm, thân thế lai lịch như mê thành, hơn nữa làm người lãnh đạm, ngày thường Tạ Minh Triết cũng vẫn luôn cùng hắn vẫn duy trì khoảng cách.
Vì cái gì đột nhiên bỏ quyền?
Thấy biểu tình Tạ Minh Triết thay đổi mấy lần, Trần Tiêu không khỏi thò qua nói: “Em nhận thức Tần Hiên này?”
Tạ Minh Triết bất đắc dĩ gật đầu: “Bạn cùng phòng của em, tình huống cụ thể em cũng không rõ lắm.”
Phong ba Tần Hiên bỏ quyền thực nhanh liền bình ổn xuống dưới, bởi vì có tuyển thủ mới lên sân khấu, dưới đài lại lần nữa vang lên âm thanh trợ uy nhiệt liệt. Tạ Minh Triết nhìn phát sóng trực tiếp trong màn hình lớn, trong lòng cảm thấy thực bất an, liền gửi tin nhắn qua Tần Hiên: “Sao cậu bỏ quyền vậy? Xảy ra chuyện gì sao?”
Đối phương thực nhanh trả lời: “Người trong nhà có chuyện, tôi ở bệnh viện.”
Chẳng lẽ trưởng bối trong nhà đột nhiên nằm viện, hắn chạy tới chiếu cố? Nếu là dạng này mà bỏ quyền thì cũng nói thông. Tạ Minh Triết nghĩ nghĩ, gửi tin hỏi: “Yêu cầu xin nghỉ trong lớp không?”
“Tôi nghỉ ba ngày, nếu gặp được giáo thụ điểm danh, giúp tôi nói một tiếng.”
“Hiểu rồi, yên tâm đi.” Cậu vốn muốn hỏi một chút tình huống cụ thể, nhưng lấy tính cách Tần Hiên hẳn là không muốn nhiều lời, Tạ Minh Triết đành phải thu hồi quang não, đem lực chú ý đặt trên thi đấu.
Thi đấu mười sáu tiến tám thực nhanh kết thúc, trong đó cũng có không ít đồng học thực lực mạnh, nhưng Trần Thiên Lâm đánh giá là: “Tiểu Kha là một trong những tân sinh lần này có thiên phú nhất, ánh mắt của em thật không sai.”
“Em cũng coi như mèo mù vớ phải chuột chết, vận khí quá tốt, ngày đầu tiên khai giảng liền nhận thức Tiểu Kha.”
Lại nói tiếp, từ lúc sau trọng sinh vận khí cậu vẫn luôn khá tốt, đại khái là trời cao nhìn thấy hai đời cậu đều quá thê thảm, thần vận mệnh rốt cuộc chiếu cố cậu một ít. Nhưng Tạ Minh Triết tin tưởng vận mệnh mỗi người đều là có hạn. Vận khí tốt chỉ là một phương diện, thật muốn tại chức nghiệp league lấy giải thưởng dựa vào vẫn là thực lực.
Loading...
Trải qua cuộc đua một buổi trưa, tuyển thủ tứ cường rốt cuộc ra lò. Dụ Kha không hề nghi ngờ mà đánh tiến tứ cường, hơn nữa ở trong lúc thi đấu tám tiến bốn 2:0 nghiền áp đối thủ, hiển nhiên là trạng thái càng ngày càng tốt.
Người chủ trì hưng phấn tuyên bố: “Chúc mừng Dụ Kha đồng học học viện luật, Triệu Hàm đồng học học viện vật lý, Lâm Tiểu Nhụy đồng học văn học viện cùng Chu Giai Ninh đồng học kinh tế học viện tiến vào tứ cường tân sinh giao lưu tái!”
“Đúng buổi tối 8 giờ chủ nhật tuần sau, giải tranh đoạt quán quân tổ chức sân vận động đại học Đế đô, hoan nghênh mọi người đến lúc đó quang lâm, trợ uy cố lên cho các tuyển thủ minh thích! Cuối tuần giải tranh đoạt quán quân còn sẽ có khách quý thần bí trình diện, thật chờ mong nha!”
Thi đấu vỗ tay nhiệt liệt sa sút, mọi người có trật tự mà trước sau rời đi, Tạ Minh Triết cùng Trần Tiêu, Trần Thiên Lâm đứng ở bên ngoài đại lễ đường chờ đợi một lát, quả nhiên thấy Dụ Kha hưng phấn mà chạy ra. Hắn nhìn thấy Tạ Minh Triết, hai mắt sáng ngời, lập tức thay đổi phương hướng chạy đến trước mặt Tạ Minh Triết, nói: “A Triết A Triết, tôi tiến tứ cường!”
“Biết, tôi vẫn luôn đang xem. Chúc mừng cậu.”
“Đừng vội chúc mừng, chờ tôi bắt được quán quân cậu lại chúc mừng!” Trên mặt Dụ Kha tin tưởng mười phần, hắn ngẩng đầu nhìn về phía hai nam nhân xa lạ bên người Tạ Minh Triết, mờ mịt nói: “Các anh là?”
“Hai vị đều là bằng hữu của tôi. Đi ăn cơm trước đi, một bên ăn một bên nói.”
Bốn người đi vào nhà ăn trường học hoàn cảnh tốt nhất, Dụ Kha tò mò muốn mệnh, đi theo Tạ Minh Triết đi vào phòng. Vừa vào cửa, Tạ Minh Triết liền thuận tay giữ cửa rồi khóa trái, cười tủm tỉm nói: “Dụ Kha, chúng tôi quyết định ở trước mặt cậu tự rớt áo choàng, nhưng tiền đề là, cậu cũng phải ăn ngay nói thật cùng chúng tôi…… Cậu có phải hội trưởng tiền nhiệm hiệp hội Tử Thần Chi Nhãn, Quỷ Thiếu hay không?”
Nghe tên, sắc mặt Dụ Kha trắng bách, ánh mắt trốn tránh khắp nơi: “Cái, cái quỷ gì thiếu? Tôi không quen biết!”
Hắn rõ ràng không am hiểu nói dối, Trần Tiêu nhịn không được khẽ cười ra tiếng: “Đừng sợ, chúng tôi không phải hiệp hội Phán Quyết tới tìm cậu trả thù, cũng tuyệt đối sẽ không đem sự tình cậu mở nick phụ giấu ở hiệp hội chúng ta nói ra.”
Mặt Dụ Kha càng trắng, đề phòng mà lui một bước: “Anh anh anh…… Anh là ai?!”
Trần Tiêu nhướng mày: “Tôi là phó hội trưởng Niết Bàn, Vân Tiêu Chi Thượng.”
Trần Thiên Lâm từ đầu đến cuối thần sắc bình tĩnh: “Tôi là chỉ huy lần trước hiệp hội tranh đoạt chiến, Cây Khô Gặp Mùa Xuân.”
Dụ Kha ngơ ngác mà nhìn bọn họ, này ID hai người hắn rất quen thuộc, Vân Tiêu Chi Thượng là đoàn trưởng hiệp hội chiến cùng Chú Béo chủ lực cùng nhau dẫn dắt đoàn phát ra, Cây Khô Gặp Mùa Xuân xác thật là người phía sau màn vẫn luôn tọa trấn ở kênh chỉ huy.
Chẳng qua, giọng nói vị tổng chỉ huy này ở hiệp hội chiến lần trước là âm thanh hệ thống tự mặc định nam thành niên. Nhưng là giờ phút này, thanh âm vang ở bên tai lại thanh triệt như nước mưa gột rửa, loại nam nhân đạm mạc này, khí chất thanh nhã cùng trong tưởng tượng của hắn hoàn toàn không giống nhau.
Đều nói game thực tế ảo là không thể tin, nhưng hình tượng hai vị chân nhân này so trong trò chơi cũng soái quá nhiều đi??
Dụ Kha không biết làm phản ứng gì, đứng ở tại chỗ sững sờ. Ngay sau đó, Trần Tiêu liền hài hước nói: “Dọa choáng váng rồi? Vậy cậu đoán xem vị Tạ đồng học này của cậu là ai? Ngày đó hoạt động hiệp hội hắn cũng là một trong những đoàn trưởng.”
Dụ Kha lấy lại tinh thần gãi đầu cẩn thận nghĩ nghĩ, nếu hai vị nam nhân xa lạ này đều là quản lý hiệp hội Niết Bàn, kia Tạ đồng học hẳn là cũng là quản lý nhỉ? Hắn suy đoán nói: “Chẳng lẽ là anh Vũ? Anh Vàng? Tổng không đến mức là em gái Oánh Oánh đi!”
Tạ Minh Triết hơi hơi mỉm cười, tươi cười ôn hòa vô hại: “Tôi là Chú Béo của cậu.”
Dụ Kha: “…………”
Cái này Dụ Kha là thật sự bị dọa choáng váng.
Chú Béo? Vui đùa cái gì đấy? Trong game cái béo thúc thúc hòa ái thân thiết, ôn nhu hiền từ sao có thể là thiếu niên trước mặt nụ cười xán lạn được a a a! Hắn vẫn luôn đem Chú Béo trở thành trưởng bối tôn kính giống nhau đó có được không?
Dụ Kha trừng lớn đôi mắt, há to miệng nhìn qua hơi bị ngu ngốc, Trần Tiêu ở bên cạnh nhịn cười nhẫn đến nội thương, Trần Thiên Lâm thật ra bất đắc dĩ liếc mắt nhìn tiểu đồ đệ một cái, tổng cảm thấy cách làm rớt áo choàng của Tiểu Tạ làm dọa người thật không quá phúc hậu, Dụ Kha hiển nhiên là đã chịu kích thích cực lớn.
Tạ Minh Triết đi qua đi nhẹ nhàng vỗ vỗ bả vai Dụ Kha: “Hồi hồn.”
Thân thể Dụ Kha bỗng nhiên run lên, linh hồn nháy mắt trở lại, hắn dùng sức trừng mắt với Tạ Minh Triết, cơ hồ muốn từ trên người Tạ Minh Triết trừng ra cái động, giọng nói run rẩy nói: “Cậu, cậu thật là Chú Béo?”
Tạ Minh Triết mỉm cười: “Đúng. Cậu mượn năm tấm thẻ Lưu Bị, Nữ Oa, Phục Hy, Thần Nông cùng Bàn Cổ của tôi, đúng hay không?”
Dụ Kha: “……”
Chuyện này hắn không cùng bất luận kẻ nào nói qua, cụ thể mượn mấy tấm thẻ nào, chỉ có hắn cùng Chú Béo biết.
Dụ Kha cảm thấy thần tượng trong cảm nhận của mình đang tiêu tan ảo ảnh —— trả cho tui Chú Béo hiền từ, ngươi là Tạ đồng học da mặt dày!
Tạ Minh Triết xem bộ dáng hắn cơ hồ muốn phát cuồng, lập tức ôn tồn an ủi: “Ai, trước cậu đừng có tức giận, tôi cũng không phải cố ý lừa gạt, trước nay cậu không hỏi qua ID trò chơi của tôi đúng không? Cái ‘ cảm ơn đa tạ ’ kia tôi cũng nói là tôi mở nick phụ mà.”
Dụ Kha dùng sức trợn trắng mắt: “Tôi sao có thể nghĩ đến cậu sẽ là Chú Béo chớ? Tôi cho rằng hắn là thúc thúc thân thiết ôn hòa!”
Tạ Minh Triết nghiêm trang nói: “Tôi vẫn luôn là người thân thiết, ôn hòa, chỉ là bề ngoài thay đổi mà thôi.”
Dụ Kha: “…………”
Nếu không phải bên cạnh còn có hai người ở chỗ này, hắn đều muốn động thủ với Tạ Minh Triết.
Trần Thiên Lâm xem bất quá, ho nhẹ một tiếng, nói: “Tiểu Tạ, nói chính sự đi.”
Tạ Minh Triết thu hồi vui đùa, nghiêm túc mà nhìn Dụ Kha nói: “Tiểu Kha, vị này chính là sư phụ tôi Lâm thần, vị anh Trần này là đồng bọn hợp tác cũng là đồng đội của tôi, chúng ta tính toán thành lập câu lạc bộ đi đánh league chuyên nghiệp, cậu có hứng thú làm tuyển thủ chuyên nghiệp không?”
Dụ Kha còn tưởng rằng ba người này chỉ là bởi vì hắn gia nhập hiệp hội Niết Bàn mới tìm hắn; không nghĩ tới Tạ Minh Triết cư nhiên nói phải làm tuyển thủ chuyên nghiệp, nhất thời hắn có chút ngốc, hoàn toàn theo không kịp ý nghĩ.
Trần Tiêu nói tiếp: “Hôm nay Tiểu Tạ mang chúng ta tới trường học, chính là vì chuyên môn nhìn cậu thi đấu, chúng tôi đều cảm thấy cậu rất có thiên phú, bồi dưỡng một chút mà nói, nhất định sẽ so với hiện tại lợi hại hơn. Liền xem cậu có nguyện ý gia nhập chúng tôi hay không.”
Tạ Minh Triết mỉm cười nói: “Nếu là cậu nguyện ý gia nhập, tôi liền tự thân định chế một bộ quỷ bài cho cậu, ok không?”
Dụ Kha: “!!!!”
Tự thân định chế quỷ bài, đây là sự tình Dụ Kha trước kia nằm mơ cũng chưa nghĩ tới.
Hắn từ nhỏ liền thích xem phim kinh dị, cho nên lúc sau tiếp xúc trò chơi thẻ sao, tuyển thủ thứ nhất hắn phấn đó là Quy Tư Duệ câu lạc bộ Quỷ Ngục, được xưng “Quỷ Vương” Quy Tư Duệ chế tác quỷ bài đặc biệt hợp khẩu vị của hắn.
Gia đình của hắn điều kiện giống nhau, có thể sử dụng tiền tiêu vặt ở trong trò chơi không nhiều lắm, thật vất vả mới tích cóp tiền mua được bảy tấm quỷ bài, tổ một set thẻ trên đấu trường, hắn biết rõ bộ set thẻ này của chính mình còn chưa đủ hoàn thiện, nhưng hắn cũng xác thật không quá nhiều năng lực đi mua sắm càng nhiều quỷ bài.
Hiện giờ, trước mặt Tạ Minh Triết này cùng tuổi với mình cư nhiên nói, sẽ tự thân định chế quỷ bài cho mình?
Rốt cuộc Tạ Minh Triết da trâu thổi phá trời, hay là chính mình ở mơ mộng hão huyền?
Thấy vẻ mặt Dụ Kha bộ dáng không thể tin được, Tạ Minh Triết dứt khoát mà nói: “Như vậy đi, chúng ta nói lại nhiều cũng không bằng ngươi tự mình đối thoại cùng Chú Béo. Buổi tối hôm nay, cậu đăng nhập vào game sau đó tìm Chú Béo nhìn xem tôi nói này đó có phải thật sự hay không. Xác nhận là thật sự về sau, cậu lại cho chúng tôi một câu trả lời.”
Dụ Kha thần sắc phức tạp: “Ờ……”
Tạ Minh Triết: “Ăn cơm trước.”
Hắn thực hào khí địa điểm một bàn đồ ăn, chúc mừng Dụ Kha đánh tiến tứ cường.
Ngày thường Dụ Kha nhìn thấy ăn luôn là hai mắt sáng lên, mỗi lần đều phải ăn rất nhiều, nhưng hôm nay Dụ Kha đối mặt một bàn món ngon mỹ vị lại ăn mà không biết mùi vị gì, biểu tình trên mặt cũng có chút dại ra, duyên cớ đại khai là tinh thần vừa mới chịu kích thích quá mãnh liệt.
Sau khi ăn xong, Tạ Minh Triết đưa sư phụ cùng Trần Tiêu rời đi, trở lại ký túc xá liền mang mũ giáp lên, quả nhiên thấy Dụ Kha gửi tới một chuỗi giọng nói: “Chú Béo tôi có cái đồng học tên Tạ Minh Triết, hắn nói hắn chính là chú! Nói cho tôi có phải thật sự không? Hắn giả mạo chú đi?”
Tạ Minh Triết đem Dụ Kha kéo vào cá nhân không gian chính mình, nói: “Tôi chính là Tạ Minh Triết.”
Dụ Kha: “……”
Một chút hy vọng cuối cùng tan biến, Dụ Kha không biết nói cái gì mới tốt.
Người trước mặt là thần tượng trong khoảng thời gian này hắn đặc biệt thích, bởi vì đối phương làm thẻ bài thật sự quá soái, trừ bỏ không làm quỷ bài để hắn có chút tiếc nuối thì không có bất luận khuyết điểm nào. Vẫn luôn cho rằng đối phương là đại thúc ôn nhu từ ái, đem đối phương làm trưởng bối, kết quả nima thứ này là đồng học của mình? Còn mỗi ngày cùng chính mình cùng nhau ăn cơm?!
Tạ Minh Triết ôn nhu nói: “Khả năng cậu sẽ cảm thấy thực đột nhiên, bất quá cơ hội ở trước mắt, không bắt lấy nói tương lai cậu chắc chắn sẽ hối hận. Cậu suy ngẫm lại, tôi đều làm nhiều ít thẻ bài? Đi theo tôi, cậu còn sợ về sau không có quỷ bài chơi sao? Không đếm được bài có bao nhiêu nhiều ít, còn có thể đi đánh league chuyên nghiệp, kiếm rất nhiều tiền, có rất nhiều fans thích cậu, không tốt sao?”
Dụ Kha bị nói được tâm động vô cùng, trầm mặc một lát mới nói: “Nhưng tôi còn là học sinh……”
Tạ Minh Triết nói: “Tôi cũng là học sinh, trường học bên kia không cần lo lắng, Đường Mục Châu, Bùi Cảnh Sơn đều là học trưởng của chúng ta, lúc trước bọn họ thu phục trường học như thế nào, chúng ta trực tiếp tham khảo là được.”
Dụ Kha nhẹ nhàng thở ra, gương mặt bởi vì kích động mà hơi hơi nóng lên, hắn thấp thỏm mà nhìn Chú Béo trước mặt, nghiêm túc nói: “Chú Béo …… Không đúng, Tạ Minh Triết, cậu thật có thể làm quỷ bài cho tôi sao? Không phải thấy tôi khờ, cố ý đùa chơi tôi chớ?”
Tạ Minh Triết cười khẽ: “Không tin tôi nói, vậy trước làm cho cậu một tấm nhìn xem.”
Dụ Kha đôi mắt lập tức sáng lên: “Thật sự?!”
Tạ Minh Triết nói: “Đương nhiên. Nhưng tôi có điều kiện, cậu cần thiết nói rõ ràng chuyện Quỷ Thiếu là như thế nào?”
Dụ Kha có chút ngượng ngùng mà rũ xuống đầu, ấp úng nói: “Hiệp hội Tử Thần Chi Nhãn, là, là tôi thời điểm học cao trung sáng tạo, tất cả thành viên hiệp hội đều là đồng học cao trung của tôi, tiền tiêu vặt của mọi người không nhiều lắm, ngày thường liền tiếp nhiệm vụ treo giải thưởng lấy chút tiền thưởng……”
Tạ Minh Triết rất tò mò: “Cậu như thế nào lên làm hội trưởng?”
Dụ Kha đúng lý hợp tình nói: “Bởi vì trình độ của tôi mạnh nhất, bọn họ liền đề cử tôi làm hội trưởng!”
Là bị đẩy ra làm đi? Tạ Minh Triết ho khan một tiếng: “Sau đó thì sao? Như thế nào đắc tội hiệp hội Phán Quyết?”
Dụ Kha tức giận bất bình nói: “Khoảng thời gian trước có người tuyên bố Huyền Thưởng Lệnh mấy vạn tiền thưởng, đặt ở bảng treo giải thưởng mấy ngày cũng chưa người dám tiếp, lúc ấy tôi vừa lúc thiếu tiền liền thuận tay tiếp, hơn nữa vận khí khá tốt, ở cửa phó bản gặp mục tiêu treo giải thưởng, tôi liền đánh lén đem người giết chết —— tôi nào nghĩ đến hai tên gia hỏa kia là cái gì mà phó hội trưởng Phán Quyết đâu!”
Tạ Minh Triết thiếu chút nữa cười phun, nhiệm vụ treo giải thưởng treo vài ngày cũng chưa người dám tiếp, kia khẳng định thật là mục tiêu chọc không nổi! Thiếu niên ngươi đều không động động não liền tiếp Huyền Thưởng Lệnh, kết quả đá đến ván sắt, thật là tìm đường chết cho mình.
Bất quá, có thể ám sát Tài Quyết hai vị phó hội trưởng, đủ để nhìn ra hắn thật sự lợi hại.
Dụ Kha thực buồn bực: “Tôi úp sọt, người Phán Quyết mỗi ngày đuổi giết tôi, còn ở tuyên bố toàn trường đầu. Tập. Lệnh, tôi sợ liên lụy đến mọi người, liền đem hiệp hội giải tán, đổi nick phụ chạy tới Niết Bàn trốn một trốn, tính toán quá đoạn thời gian chờ bọn họ đã quên tôi, tôi lại……”
Tạ Minh Triết xua xua tay: “Đừng quá ngắn thời gian, cái nick Quỷ Thiếu về sau cậu đừng lại đổ bộ.”
Dụ Kha giật mình: “Vì cái gì?”
Tạ Minh Triết sảng khoái mà nói: “Bởi vì về sau cậu không cần lại tiếp nhiệm vụ treo giải thưởng kiếm tiền, cậu sở hữu thẻ bài tôi đều bao cho cậu hết!”
Dụ Kha: “……”
Như thế nào có loại cảm giác ôm đùi vàng nhỉ? Loại cảm giác này, giống như có chút hạnh phúc aaa!
Nếu Tạ Minh Triết thật sự có thể bao tài liệu thẻ bài cho hắn, vậy hắn liền không so đo chuyện này Chú Béo cùng Tạ Minh Triết là một người, về sau, hắn liền đi theo Tạ Minh Triết hỗn!
Buổi tối hôm nay, Dụ Kha như lọt vào trong sương mù đã bị Tạ Minh Triết lừa tới Niết Bàn. Tài khoản Quỷ Thiếu bị Dụ Kha xin cắt bỏ, dù sao thẻ bài có thể dời đi, hắn đem kho hàng sở hữu tài liệu Quỷ Thiếu đều chuyển tới danh nghĩa Kha Tiểu Kha.
Từ đây, trong game không còn “Quỷ Thiếu” dựa vào mục tiêu ám sát của Huyền Thưởng Lệnh kiếm tiền nữa chỉ còn “Kha Tiểu Kha” của hiệp hội Niết Bàn.
Mà Kha Tiểu Kha, thực nhanh liền có được quỷ bài chân chính thuộc về mình!
******
Nhớ không lầm mà nói bạn cùng phòng Tần Hiên của Tạ Minh Triết là tổ C tên thứ nhất, 25 trận toàn thắng. Trận thi đấu tiếp theo hẳn là tổ C đệ nhất cùng tổ A thứ tư, Tần Hiên muốn lên sân khấu.
Ấn tượng Dụ Kha đối với Tần Hiên dùng một câu liền có thể tổng kết: Nam sinh tóc dài, ánh mắt sắc bén, tính tình có chút cổ quái.
Hoàn toàn nhìn không ra Tần Hiên cũng là cao thủ trong game, trong lòng Dụ Kha khá tò mò, đang muốn quan sát thực lực vị Tần Hiên đồng học này một chút, kết quả ngay sau đó, người chủ trì liền tuyên bố một cái tin tức làm toàn trường khiếp sợ: “Bởi vì tổ C Tần Hiên đồng học học viện mỹ thuật bỏ quyền, tổ A Triệu Thanh Thanh đồng học cùng hắn quyết đấu tự động thăng cấp bát cường.”
Trên đài nữ tuyển thủ Triệu Thanh Thanh giật mình, biểu tình phức tạp đi xuống sân khấu, cũng không biết nên cao hứng hay buồn bực.
Tin tức này dẫn tới dưới đài nghị luận sôi nổi:
“Ngọa tào, thật vất vả đánh tiến mười sáu cường, hắn tại sao bỏ quyền?” “Người này là ai vậy? Chẳng lẽ là không dám đánh?”
“Tần Hiên, không nghe nói qua, quay đầu lại hỏi mỹ thuật hệ một chút……”
“Tôi là mỹ thuật hệ, tôi cũng không nghe nói qua!”
Tạ Minh Triết chau mày, đương nhiên cậu nghe nói qua Tần Hiên, kia chính là bạn cùng phòng của cậu. Chẳng qua, hiểu biết đối vị bạn cùng phòng này cũng không sâu, tổng cảm thấy Tần Hiên ở chung không tốt lắm, thân thế lai lịch như mê thành, hơn nữa làm người lãnh đạm, ngày thường Tạ Minh Triết cũng vẫn luôn cùng hắn vẫn duy trì khoảng cách.
Vì cái gì đột nhiên bỏ quyền?
Thấy biểu tình Tạ Minh Triết thay đổi mấy lần, Trần Tiêu không khỏi thò qua nói: “Em nhận thức Tần Hiên này?”
Tạ Minh Triết bất đắc dĩ gật đầu: “Bạn cùng phòng của em, tình huống cụ thể em cũng không rõ lắm.”
Phong ba Tần Hiên bỏ quyền thực nhanh liền bình ổn xuống dưới, bởi vì có tuyển thủ mới lên sân khấu, dưới đài lại lần nữa vang lên âm thanh trợ uy nhiệt liệt. Tạ Minh Triết nhìn phát sóng trực tiếp trong màn hình lớn, trong lòng cảm thấy thực bất an, liền gửi tin nhắn qua Tần Hiên: “Sao cậu bỏ quyền vậy? Xảy ra chuyện gì sao?”
Đối phương thực nhanh trả lời: “Người trong nhà có chuyện, tôi ở bệnh viện.”
Chẳng lẽ trưởng bối trong nhà đột nhiên nằm viện, hắn chạy tới chiếu cố? Nếu là dạng này mà bỏ quyền thì cũng nói thông. Tạ Minh Triết nghĩ nghĩ, gửi tin hỏi: “Yêu cầu xin nghỉ trong lớp không?”
“Tôi nghỉ ba ngày, nếu gặp được giáo thụ điểm danh, giúp tôi nói một tiếng.”
“Hiểu rồi, yên tâm đi.” Cậu vốn muốn hỏi một chút tình huống cụ thể, nhưng lấy tính cách Tần Hiên hẳn là không muốn nhiều lời, Tạ Minh Triết đành phải thu hồi quang não, đem lực chú ý đặt trên thi đấu.
Thi đấu mười sáu tiến tám thực nhanh kết thúc, trong đó cũng có không ít đồng học thực lực mạnh, nhưng Trần Thiên Lâm đánh giá là: “Tiểu Kha là một trong những tân sinh lần này có thiên phú nhất, ánh mắt của em thật không sai.”
“Em cũng coi như mèo mù vớ phải chuột chết, vận khí quá tốt, ngày đầu tiên khai giảng liền nhận thức Tiểu Kha.”
Lại nói tiếp, từ lúc sau trọng sinh vận khí cậu vẫn luôn khá tốt, đại khái là trời cao nhìn thấy hai đời cậu đều quá thê thảm, thần vận mệnh rốt cuộc chiếu cố cậu một ít. Nhưng Tạ Minh Triết tin tưởng vận mệnh mỗi người đều là có hạn. Vận khí tốt chỉ là một phương diện, thật muốn tại chức nghiệp league lấy giải thưởng dựa vào vẫn là thực lực.
Loading...
Trải qua cuộc đua một buổi trưa, tuyển thủ tứ cường rốt cuộc ra lò. Dụ Kha không hề nghi ngờ mà đánh tiến tứ cường, hơn nữa ở trong lúc thi đấu tám tiến bốn 2:0 nghiền áp đối thủ, hiển nhiên là trạng thái càng ngày càng tốt.
Người chủ trì hưng phấn tuyên bố: “Chúc mừng Dụ Kha đồng học học viện luật, Triệu Hàm đồng học học viện vật lý, Lâm Tiểu Nhụy đồng học văn học viện cùng Chu Giai Ninh đồng học kinh tế học viện tiến vào tứ cường tân sinh giao lưu tái!”
“Đúng buổi tối 8 giờ chủ nhật tuần sau, giải tranh đoạt quán quân tổ chức sân vận động đại học Đế đô, hoan nghênh mọi người đến lúc đó quang lâm, trợ uy cố lên cho các tuyển thủ minh thích! Cuối tuần giải tranh đoạt quán quân còn sẽ có khách quý thần bí trình diện, thật chờ mong nha!”
Thi đấu vỗ tay nhiệt liệt sa sút, mọi người có trật tự mà trước sau rời đi, Tạ Minh Triết cùng Trần Tiêu, Trần Thiên Lâm đứng ở bên ngoài đại lễ đường chờ đợi một lát, quả nhiên thấy Dụ Kha hưng phấn mà chạy ra. Hắn nhìn thấy Tạ Minh Triết, hai mắt sáng ngời, lập tức thay đổi phương hướng chạy đến trước mặt Tạ Minh Triết, nói: “A Triết A Triết, tôi tiến tứ cường!”
“Biết, tôi vẫn luôn đang xem. Chúc mừng cậu.”
“Đừng vội chúc mừng, chờ tôi bắt được quán quân cậu lại chúc mừng!” Trên mặt Dụ Kha tin tưởng mười phần, hắn ngẩng đầu nhìn về phía hai nam nhân xa lạ bên người Tạ Minh Triết, mờ mịt nói: “Các anh là?”
“Hai vị đều là bằng hữu của tôi. Đi ăn cơm trước đi, một bên ăn một bên nói.”
Bốn người đi vào nhà ăn trường học hoàn cảnh tốt nhất, Dụ Kha tò mò muốn mệnh, đi theo Tạ Minh Triết đi vào phòng. Vừa vào cửa, Tạ Minh Triết liền thuận tay giữ cửa rồi khóa trái, cười tủm tỉm nói: “Dụ Kha, chúng tôi quyết định ở trước mặt cậu tự rớt áo choàng, nhưng tiền đề là, cậu cũng phải ăn ngay nói thật cùng chúng tôi…… Cậu có phải hội trưởng tiền nhiệm hiệp hội Tử Thần Chi Nhãn, Quỷ Thiếu hay không?”
Nghe tên, sắc mặt Dụ Kha trắng bách, ánh mắt trốn tránh khắp nơi: “Cái, cái quỷ gì thiếu? Tôi không quen biết!”
Hắn rõ ràng không am hiểu nói dối, Trần Tiêu nhịn không được khẽ cười ra tiếng: “Đừng sợ, chúng tôi không phải hiệp hội Phán Quyết tới tìm cậu trả thù, cũng tuyệt đối sẽ không đem sự tình cậu mở nick phụ giấu ở hiệp hội chúng ta nói ra.”
Mặt Dụ Kha càng trắng, đề phòng mà lui một bước: “Anh anh anh…… Anh là ai?!”
Trần Tiêu nhướng mày: “Tôi là phó hội trưởng Niết Bàn, Vân Tiêu Chi Thượng.”
Trần Thiên Lâm từ đầu đến cuối thần sắc bình tĩnh: “Tôi là chỉ huy lần trước hiệp hội tranh đoạt chiến, Cây Khô Gặp Mùa Xuân.”
Dụ Kha ngơ ngác mà nhìn bọn họ, này ID hai người hắn rất quen thuộc, Vân Tiêu Chi Thượng là đoàn trưởng hiệp hội chiến cùng Chú Béo chủ lực cùng nhau dẫn dắt đoàn phát ra, Cây Khô Gặp Mùa Xuân xác thật là người phía sau màn vẫn luôn tọa trấn ở kênh chỉ huy.
Chẳng qua, giọng nói vị tổng chỉ huy này ở hiệp hội chiến lần trước là âm thanh hệ thống tự mặc định nam thành niên. Nhưng là giờ phút này, thanh âm vang ở bên tai lại thanh triệt như nước mưa gột rửa, loại nam nhân đạm mạc này, khí chất thanh nhã cùng trong tưởng tượng của hắn hoàn toàn không giống nhau.
Đều nói game thực tế ảo là không thể tin, nhưng hình tượng hai vị chân nhân này so trong trò chơi cũng soái quá nhiều đi??
Dụ Kha không biết làm phản ứng gì, đứng ở tại chỗ sững sờ. Ngay sau đó, Trần Tiêu liền hài hước nói: “Dọa choáng váng rồi? Vậy cậu đoán xem vị Tạ đồng học này của cậu là ai? Ngày đó hoạt động hiệp hội hắn cũng là một trong những đoàn trưởng.”
Dụ Kha lấy lại tinh thần gãi đầu cẩn thận nghĩ nghĩ, nếu hai vị nam nhân xa lạ này đều là quản lý hiệp hội Niết Bàn, kia Tạ đồng học hẳn là cũng là quản lý nhỉ? Hắn suy đoán nói: “Chẳng lẽ là anh Vũ? Anh Vàng? Tổng không đến mức là em gái Oánh Oánh đi!”
Tạ Minh Triết hơi hơi mỉm cười, tươi cười ôn hòa vô hại: “Tôi là Chú Béo của cậu.”
Dụ Kha: “…………”
Cái này Dụ Kha là thật sự bị dọa choáng váng.
Chú Béo? Vui đùa cái gì đấy? Trong game cái béo thúc thúc hòa ái thân thiết, ôn nhu hiền từ sao có thể là thiếu niên trước mặt nụ cười xán lạn được a a a! Hắn vẫn luôn đem Chú Béo trở thành trưởng bối tôn kính giống nhau đó có được không?
Dụ Kha trừng lớn đôi mắt, há to miệng nhìn qua hơi bị ngu ngốc, Trần Tiêu ở bên cạnh nhịn cười nhẫn đến nội thương, Trần Thiên Lâm thật ra bất đắc dĩ liếc mắt nhìn tiểu đồ đệ một cái, tổng cảm thấy cách làm rớt áo choàng của Tiểu Tạ làm dọa người thật không quá phúc hậu, Dụ Kha hiển nhiên là đã chịu kích thích cực lớn.
Tạ Minh Triết đi qua đi nhẹ nhàng vỗ vỗ bả vai Dụ Kha: “Hồi hồn.”
Thân thể Dụ Kha bỗng nhiên run lên, linh hồn nháy mắt trở lại, hắn dùng sức trừng mắt với Tạ Minh Triết, cơ hồ muốn từ trên người Tạ Minh Triết trừng ra cái động, giọng nói run rẩy nói: “Cậu, cậu thật là Chú Béo?”
Tạ Minh Triết mỉm cười: “Đúng. Cậu mượn năm tấm thẻ Lưu Bị, Nữ Oa, Phục Hy, Thần Nông cùng Bàn Cổ của tôi, đúng hay không?”
Dụ Kha: “……”
Chuyện này hắn không cùng bất luận kẻ nào nói qua, cụ thể mượn mấy tấm thẻ nào, chỉ có hắn cùng Chú Béo biết.
Dụ Kha cảm thấy thần tượng trong cảm nhận của mình đang tiêu tan ảo ảnh —— trả cho tui Chú Béo hiền từ, ngươi là Tạ đồng học da mặt dày!
Tạ Minh Triết xem bộ dáng hắn cơ hồ muốn phát cuồng, lập tức ôn tồn an ủi: “Ai, trước cậu đừng có tức giận, tôi cũng không phải cố ý lừa gạt, trước nay cậu không hỏi qua ID trò chơi của tôi đúng không? Cái ‘ cảm ơn đa tạ ’ kia tôi cũng nói là tôi mở nick phụ mà.”
Dụ Kha dùng sức trợn trắng mắt: “Tôi sao có thể nghĩ đến cậu sẽ là Chú Béo chớ? Tôi cho rằng hắn là thúc thúc thân thiết ôn hòa!”
Tạ Minh Triết nghiêm trang nói: “Tôi vẫn luôn là người thân thiết, ôn hòa, chỉ là bề ngoài thay đổi mà thôi.”
Dụ Kha: “…………”
Nếu không phải bên cạnh còn có hai người ở chỗ này, hắn đều muốn động thủ với Tạ Minh Triết.
Trần Thiên Lâm xem bất quá, ho nhẹ một tiếng, nói: “Tiểu Tạ, nói chính sự đi.”
Tạ Minh Triết thu hồi vui đùa, nghiêm túc mà nhìn Dụ Kha nói: “Tiểu Kha, vị này chính là sư phụ tôi Lâm thần, vị anh Trần này là đồng bọn hợp tác cũng là đồng đội của tôi, chúng ta tính toán thành lập câu lạc bộ đi đánh league chuyên nghiệp, cậu có hứng thú làm tuyển thủ chuyên nghiệp không?”
Dụ Kha còn tưởng rằng ba người này chỉ là bởi vì hắn gia nhập hiệp hội Niết Bàn mới tìm hắn; không nghĩ tới Tạ Minh Triết cư nhiên nói phải làm tuyển thủ chuyên nghiệp, nhất thời hắn có chút ngốc, hoàn toàn theo không kịp ý nghĩ.
Trần Tiêu nói tiếp: “Hôm nay Tiểu Tạ mang chúng ta tới trường học, chính là vì chuyên môn nhìn cậu thi đấu, chúng tôi đều cảm thấy cậu rất có thiên phú, bồi dưỡng một chút mà nói, nhất định sẽ so với hiện tại lợi hại hơn. Liền xem cậu có nguyện ý gia nhập chúng tôi hay không.”
Tạ Minh Triết mỉm cười nói: “Nếu là cậu nguyện ý gia nhập, tôi liền tự thân định chế một bộ quỷ bài cho cậu, ok không?”
Dụ Kha: “!!!!”
Tự thân định chế quỷ bài, đây là sự tình Dụ Kha trước kia nằm mơ cũng chưa nghĩ tới.
Hắn từ nhỏ liền thích xem phim kinh dị, cho nên lúc sau tiếp xúc trò chơi thẻ sao, tuyển thủ thứ nhất hắn phấn đó là Quy Tư Duệ câu lạc bộ Quỷ Ngục, được xưng “Quỷ Vương” Quy Tư Duệ chế tác quỷ bài đặc biệt hợp khẩu vị của hắn.
Gia đình của hắn điều kiện giống nhau, có thể sử dụng tiền tiêu vặt ở trong trò chơi không nhiều lắm, thật vất vả mới tích cóp tiền mua được bảy tấm quỷ bài, tổ một set thẻ trên đấu trường, hắn biết rõ bộ set thẻ này của chính mình còn chưa đủ hoàn thiện, nhưng hắn cũng xác thật không quá nhiều năng lực đi mua sắm càng nhiều quỷ bài.
Hiện giờ, trước mặt Tạ Minh Triết này cùng tuổi với mình cư nhiên nói, sẽ tự thân định chế quỷ bài cho mình?
Rốt cuộc Tạ Minh Triết da trâu thổi phá trời, hay là chính mình ở mơ mộng hão huyền?
Thấy vẻ mặt Dụ Kha bộ dáng không thể tin được, Tạ Minh Triết dứt khoát mà nói: “Như vậy đi, chúng ta nói lại nhiều cũng không bằng ngươi tự mình đối thoại cùng Chú Béo. Buổi tối hôm nay, cậu đăng nhập vào game sau đó tìm Chú Béo nhìn xem tôi nói này đó có phải thật sự hay không. Xác nhận là thật sự về sau, cậu lại cho chúng tôi một câu trả lời.”
Dụ Kha thần sắc phức tạp: “Ờ……”
Tạ Minh Triết: “Ăn cơm trước.”
Hắn thực hào khí địa điểm một bàn đồ ăn, chúc mừng Dụ Kha đánh tiến tứ cường.
Ngày thường Dụ Kha nhìn thấy ăn luôn là hai mắt sáng lên, mỗi lần đều phải ăn rất nhiều, nhưng hôm nay Dụ Kha đối mặt một bàn món ngon mỹ vị lại ăn mà không biết mùi vị gì, biểu tình trên mặt cũng có chút dại ra, duyên cớ đại khai là tinh thần vừa mới chịu kích thích quá mãnh liệt.
Sau khi ăn xong, Tạ Minh Triết đưa sư phụ cùng Trần Tiêu rời đi, trở lại ký túc xá liền mang mũ giáp lên, quả nhiên thấy Dụ Kha gửi tới một chuỗi giọng nói: “Chú Béo tôi có cái đồng học tên Tạ Minh Triết, hắn nói hắn chính là chú! Nói cho tôi có phải thật sự không? Hắn giả mạo chú đi?”
Tạ Minh Triết đem Dụ Kha kéo vào cá nhân không gian chính mình, nói: “Tôi chính là Tạ Minh Triết.”
Dụ Kha: “……”
Một chút hy vọng cuối cùng tan biến, Dụ Kha không biết nói cái gì mới tốt.
Người trước mặt là thần tượng trong khoảng thời gian này hắn đặc biệt thích, bởi vì đối phương làm thẻ bài thật sự quá soái, trừ bỏ không làm quỷ bài để hắn có chút tiếc nuối thì không có bất luận khuyết điểm nào. Vẫn luôn cho rằng đối phương là đại thúc ôn nhu từ ái, đem đối phương làm trưởng bối, kết quả nima thứ này là đồng học của mình? Còn mỗi ngày cùng chính mình cùng nhau ăn cơm?!
Tạ Minh Triết ôn nhu nói: “Khả năng cậu sẽ cảm thấy thực đột nhiên, bất quá cơ hội ở trước mắt, không bắt lấy nói tương lai cậu chắc chắn sẽ hối hận. Cậu suy ngẫm lại, tôi đều làm nhiều ít thẻ bài? Đi theo tôi, cậu còn sợ về sau không có quỷ bài chơi sao? Không đếm được bài có bao nhiêu nhiều ít, còn có thể đi đánh league chuyên nghiệp, kiếm rất nhiều tiền, có rất nhiều fans thích cậu, không tốt sao?”
Dụ Kha bị nói được tâm động vô cùng, trầm mặc một lát mới nói: “Nhưng tôi còn là học sinh……”
Tạ Minh Triết nói: “Tôi cũng là học sinh, trường học bên kia không cần lo lắng, Đường Mục Châu, Bùi Cảnh Sơn đều là học trưởng của chúng ta, lúc trước bọn họ thu phục trường học như thế nào, chúng ta trực tiếp tham khảo là được.”
Dụ Kha nhẹ nhàng thở ra, gương mặt bởi vì kích động mà hơi hơi nóng lên, hắn thấp thỏm mà nhìn Chú Béo trước mặt, nghiêm túc nói: “Chú Béo …… Không đúng, Tạ Minh Triết, cậu thật có thể làm quỷ bài cho tôi sao? Không phải thấy tôi khờ, cố ý đùa chơi tôi chớ?”
Tạ Minh Triết cười khẽ: “Không tin tôi nói, vậy trước làm cho cậu một tấm nhìn xem.”
Dụ Kha đôi mắt lập tức sáng lên: “Thật sự?!”
Tạ Minh Triết nói: “Đương nhiên. Nhưng tôi có điều kiện, cậu cần thiết nói rõ ràng chuyện Quỷ Thiếu là như thế nào?”
Dụ Kha có chút ngượng ngùng mà rũ xuống đầu, ấp úng nói: “Hiệp hội Tử Thần Chi Nhãn, là, là tôi thời điểm học cao trung sáng tạo, tất cả thành viên hiệp hội đều là đồng học cao trung của tôi, tiền tiêu vặt của mọi người không nhiều lắm, ngày thường liền tiếp nhiệm vụ treo giải thưởng lấy chút tiền thưởng……”
Tạ Minh Triết rất tò mò: “Cậu như thế nào lên làm hội trưởng?”
Dụ Kha đúng lý hợp tình nói: “Bởi vì trình độ của tôi mạnh nhất, bọn họ liền đề cử tôi làm hội trưởng!”
Là bị đẩy ra làm đi? Tạ Minh Triết ho khan một tiếng: “Sau đó thì sao? Như thế nào đắc tội hiệp hội Phán Quyết?”
Dụ Kha tức giận bất bình nói: “Khoảng thời gian trước có người tuyên bố Huyền Thưởng Lệnh mấy vạn tiền thưởng, đặt ở bảng treo giải thưởng mấy ngày cũng chưa người dám tiếp, lúc ấy tôi vừa lúc thiếu tiền liền thuận tay tiếp, hơn nữa vận khí khá tốt, ở cửa phó bản gặp mục tiêu treo giải thưởng, tôi liền đánh lén đem người giết chết —— tôi nào nghĩ đến hai tên gia hỏa kia là cái gì mà phó hội trưởng Phán Quyết đâu!”
Tạ Minh Triết thiếu chút nữa cười phun, nhiệm vụ treo giải thưởng treo vài ngày cũng chưa người dám tiếp, kia khẳng định thật là mục tiêu chọc không nổi! Thiếu niên ngươi đều không động động não liền tiếp Huyền Thưởng Lệnh, kết quả đá đến ván sắt, thật là tìm đường chết cho mình.
Bất quá, có thể ám sát Tài Quyết hai vị phó hội trưởng, đủ để nhìn ra hắn thật sự lợi hại.
Dụ Kha thực buồn bực: “Tôi úp sọt, người Phán Quyết mỗi ngày đuổi giết tôi, còn ở tuyên bố toàn trường đầu. Tập. Lệnh, tôi sợ liên lụy đến mọi người, liền đem hiệp hội giải tán, đổi nick phụ chạy tới Niết Bàn trốn một trốn, tính toán quá đoạn thời gian chờ bọn họ đã quên tôi, tôi lại……”
Tạ Minh Triết xua xua tay: “Đừng quá ngắn thời gian, cái nick Quỷ Thiếu về sau cậu đừng lại đổ bộ.”
Dụ Kha giật mình: “Vì cái gì?”
Tạ Minh Triết sảng khoái mà nói: “Bởi vì về sau cậu không cần lại tiếp nhiệm vụ treo giải thưởng kiếm tiền, cậu sở hữu thẻ bài tôi đều bao cho cậu hết!”
Dụ Kha: “……”
Như thế nào có loại cảm giác ôm đùi vàng nhỉ? Loại cảm giác này, giống như có chút hạnh phúc aaa!
Nếu Tạ Minh Triết thật sự có thể bao tài liệu thẻ bài cho hắn, vậy hắn liền không so đo chuyện này Chú Béo cùng Tạ Minh Triết là một người, về sau, hắn liền đi theo Tạ Minh Triết hỗn!
Buổi tối hôm nay, Dụ Kha như lọt vào trong sương mù đã bị Tạ Minh Triết lừa tới Niết Bàn. Tài khoản Quỷ Thiếu bị Dụ Kha xin cắt bỏ, dù sao thẻ bài có thể dời đi, hắn đem kho hàng sở hữu tài liệu Quỷ Thiếu đều chuyển tới danh nghĩa Kha Tiểu Kha.
Từ đây, trong game không còn “Quỷ Thiếu” dựa vào mục tiêu ám sát của Huyền Thưởng Lệnh kiếm tiền nữa chỉ còn “Kha Tiểu Kha” của hiệp hội Niết Bàn.
Mà Kha Tiểu Kha, thực nhanh liền có được quỷ bài chân chính thuộc về mình!
******
Tác giả :
Điệp Chi Linh