Bà Xã, Ngoan Nào!
Chương 21: An Thần, chị đây coi thường anh 1
Vừa mới chạy vào phòng làm việc, mấy người chợt nghe thấy tiếng lão đại gầm lên giận dữ, thì mới trực tiếp chạy vào hành lang bên cạnh xem náo nhiệt.
"An Thần, muốn chị đây cầu xin anh ư, anh có nghĩ cũng đừng mơ, tôi nói, có gan anh cứ ném, không ném thì quả thật chị đây đã quá coi thường anh rồi!!"
Dù trong lòng Tô thiển sợ mún chết, cô cũng không thể khuất phục trước tên đàn ông này được!
Nếu anh ta cho Tô Thiển cô là loại đàn bà nhìn thấy trai đẹp là mê ngay, là loại người bị uy hiếp sẽ khuất phục, thì anh ta lầm to rồi!!
Tô Thiển đây không phải là người dễ chọc đâu!!
Đột nhiên, Tô Thiển chỉ cảm thấy áp lực đè nặng lên cơ thể hoàn toàn biến mất, xung quanh chỉ là những tiếng la hét.
Cô cắn răng, nhắm chặt mắt lại, đại não u ám, hôn mê bất tĩnh!!
"Này cô gái ngang bướng!!!"
Bân Tử giơ ngón tay cái lên, dám nói chuyện với lão đại kiểu đó, lại còn dám xưng là chị đây, mắng thẳng vào mặt lão đại, có lẽ chỉ có mình cô gái này thôi.
Thánh Kiệt trừng mắt càng to, cô gái này là ai? Hắn muốn thay đổi thần tượng!
Y Na và Vũ Đình chỉ trao đổi với nhau qua ánh mắt, thêm 1 lần nữa, phòng làm việc trở nên yân lặng. Này các cô gái không được tò mò!
"Tôi có 1 cảm giác, dù có phải đắc tộ với ông chủ, cũng không thể đắc tội với cô gái này."
An Dịch mặt không biến sắc, đi khỏi chỗ này luôn.
Bân Tử và Khánh Kiệt đồng thanh nói 1 tiếng rồi trực tiếp đem câu nói này bỏ qua luôn.
"Khi nào cô ấy mới tĩnh?"
An Thần yên lặng đứng trước giường nhìn cô gái đang bất tĩnh kia, khóe miệng nhếch lên 1 chút, cô gái ngốc, rõ ràng sợ muốn chết cũng cố tình không chịu nhận thua!
Đúng là người phụ nữ của anh, nên có sự can đảm và kiên quyết thế này!!
"Qua tầm 4h nữa, anh, anh không phải ở sau lưng chị dâu đi tìm... khụ...khụ..."
Lưu Hoa che giấu cảm xúc trong tiếng ho, nhưng khóe mắt tràn ngập ý cười.
An Thần đen mặt: "Chú cho rằng anh cũng phóng khoáng như chú sao?"
Lưu Hoa bác sĩ riêng của An Thần, cũng là người bạn tốt nhất của anh.
"Mẫu Đan Hoa Hạ Tử,dù có thành quỷ vẫn phong lưu." Đây là châm ngôn cuộc sống của anh chàng và cũng cứ theo đó mà áp dụng, thay bạn gái so với thay áo còn nhanh hơn. Em nào lâu nhất cũng không qua nổi 1 tuần. Cuộc sống là thế, nhất là đối với đàn ông, càng phải hưởng thụ.
An Thần liếc anh chàng 1 cái rồi xoay thẳng người đi vào phòng làm việc, gọi điện giao cho Y Na, Vũ Đình nhiệm vụ chăm sóc Tô Thiển trên tầng 111.
Y Na và Vũ Đình đi lại xung quanh cái giường, nhìn chằm chằm vào Tô thiển, nhìn xuôi nhìn ngược, đúng là rất có khí chất của 1 cô gái. Lúc trước, 2 người nghĩ mãi, không biết cô gái thế nào mới có thể xứng với lão đại hoàn mĩ của họ, cuối cùng cũng được diện kiến chân nhân.
Đồng thời, tia hi vọng trong lòng 2 người cũng theo đó mà tan vỡ, An Thần là bạch mã hoàng tử trong lòng của bao cô gái, chỉ có trời biết, khi nghe tin An Thần đã kết hôn, có bao nhiêu cô gái nhảy lầu tự sát đây!
Cô gái này, thật sự là quá may mắn!
"An Thần, muốn chị đây cầu xin anh ư, anh có nghĩ cũng đừng mơ, tôi nói, có gan anh cứ ném, không ném thì quả thật chị đây đã quá coi thường anh rồi!!"
Dù trong lòng Tô thiển sợ mún chết, cô cũng không thể khuất phục trước tên đàn ông này được!
Nếu anh ta cho Tô Thiển cô là loại đàn bà nhìn thấy trai đẹp là mê ngay, là loại người bị uy hiếp sẽ khuất phục, thì anh ta lầm to rồi!!
Tô Thiển đây không phải là người dễ chọc đâu!!
Đột nhiên, Tô Thiển chỉ cảm thấy áp lực đè nặng lên cơ thể hoàn toàn biến mất, xung quanh chỉ là những tiếng la hét.
Cô cắn răng, nhắm chặt mắt lại, đại não u ám, hôn mê bất tĩnh!!
"Này cô gái ngang bướng!!!"
Bân Tử giơ ngón tay cái lên, dám nói chuyện với lão đại kiểu đó, lại còn dám xưng là chị đây, mắng thẳng vào mặt lão đại, có lẽ chỉ có mình cô gái này thôi.
Thánh Kiệt trừng mắt càng to, cô gái này là ai? Hắn muốn thay đổi thần tượng!
Y Na và Vũ Đình chỉ trao đổi với nhau qua ánh mắt, thêm 1 lần nữa, phòng làm việc trở nên yân lặng. Này các cô gái không được tò mò!
"Tôi có 1 cảm giác, dù có phải đắc tộ với ông chủ, cũng không thể đắc tội với cô gái này."
An Dịch mặt không biến sắc, đi khỏi chỗ này luôn.
Bân Tử và Khánh Kiệt đồng thanh nói 1 tiếng rồi trực tiếp đem câu nói này bỏ qua luôn.
"Khi nào cô ấy mới tĩnh?"
An Thần yên lặng đứng trước giường nhìn cô gái đang bất tĩnh kia, khóe miệng nhếch lên 1 chút, cô gái ngốc, rõ ràng sợ muốn chết cũng cố tình không chịu nhận thua!
Đúng là người phụ nữ của anh, nên có sự can đảm và kiên quyết thế này!!
"Qua tầm 4h nữa, anh, anh không phải ở sau lưng chị dâu đi tìm... khụ...khụ..."
Lưu Hoa che giấu cảm xúc trong tiếng ho, nhưng khóe mắt tràn ngập ý cười.
An Thần đen mặt: "Chú cho rằng anh cũng phóng khoáng như chú sao?"
Lưu Hoa bác sĩ riêng của An Thần, cũng là người bạn tốt nhất của anh.
"Mẫu Đan Hoa Hạ Tử,dù có thành quỷ vẫn phong lưu." Đây là châm ngôn cuộc sống của anh chàng và cũng cứ theo đó mà áp dụng, thay bạn gái so với thay áo còn nhanh hơn. Em nào lâu nhất cũng không qua nổi 1 tuần. Cuộc sống là thế, nhất là đối với đàn ông, càng phải hưởng thụ.
An Thần liếc anh chàng 1 cái rồi xoay thẳng người đi vào phòng làm việc, gọi điện giao cho Y Na, Vũ Đình nhiệm vụ chăm sóc Tô Thiển trên tầng 111.
Y Na và Vũ Đình đi lại xung quanh cái giường, nhìn chằm chằm vào Tô thiển, nhìn xuôi nhìn ngược, đúng là rất có khí chất của 1 cô gái. Lúc trước, 2 người nghĩ mãi, không biết cô gái thế nào mới có thể xứng với lão đại hoàn mĩ của họ, cuối cùng cũng được diện kiến chân nhân.
Đồng thời, tia hi vọng trong lòng 2 người cũng theo đó mà tan vỡ, An Thần là bạch mã hoàng tử trong lòng của bao cô gái, chỉ có trời biết, khi nghe tin An Thần đã kết hôn, có bao nhiêu cô gái nhảy lầu tự sát đây!
Cô gái này, thật sự là quá may mắn!
Tác giả :
Thiên Diện Tuyết Hồ