Bà Xã Mua Được
Chương 16: Tân hôn đến chậm
Editor: Linh
Chiêu Đệ kéo Tiểu Trí ngồi xuống bên cạnh, động tác thuần thục mở trang web đăng video clip ra, không nghĩ tới vừa mới mở trang đầu ra, ngay vị trí bắt mắt liền thấy video clip tên là ‘thần âm’ mấy hôm trước cô đăng lên. Sau khi vào page view liền nhìn thấy rất nhiều nhắn lại, quét mắt một cái, toàn bộ đều là lời ca ngợi, đương nhiên cũng không thiếu người thích nghe nhạc yêu cầu người diễn tấu lộ mặt, càng nhìn xuống dưới, nụ cười trên mặt Chiêu Đệ càng thêm xán lạn, cô chỉ biết, tài ba của Tiểu Trí nhất định sẽ nhận được chú ý.
Tiểu Trí nhìn trang web rồi lại nhìn Chiêu Đệ, dường như vẫn không hiểu rõ vì sao cô vui vẻ như vậy, tuy rằng đại bộ phận trên màn hình anh đều nhận thức, nhưng người bọn họ khích lệ là một người tên là Vương tử Sama*, không phải anh. Nhưng rõ ràng người đánh đàn là anh, vì sao bọn họ lại khen ngợi người khác.
(*) Sama: Sama (様 【さま】?) là một phiên bản của san với hình thức tôn trọng rất cao. Nó được sử dụng chủ yếu để chỉ đến những người có địa vị cao hơn nhiều so với chính mình, hoặc những vị khách, khách hàng, và đôi khi đối với những người mà bản thân rất ngưỡng mộ. Khi được sử dụng để chỉ chính mình, sama thể hiện sự kiêu ngạo ngã mạn một cách cực đoan (hoặc mỉa mai đến sự khiêm tốn bản thân).
Sama thường sử dụng sau tên của người nhận trên bưu thiếp, thư từ và email kinh doanh.
Sama cũng xuất hiện trong nhóm định từ như o-machidō sama ("cảm ơn bạn đã chờ").
[Nguồn: Wikipedia Tiếng Việt]
Khi Chiêu Đệ quay đầu muốn cùng Tiểu Trí chia sẻ phần vui vẻ này mới phát hiện Tiểu Trí đang nhăn mày, “Tiểu trí, tất cả mọi người đang khen ngợi anh đó, sao anh giống như rất không vui vẻ vậy?”
“Bọn họ không khen ngợi anh, đây là đang khích kệ người này.” Nói chuyện đồng thời Tiểu Trí vươn tay chỉ vào chữ Vương tử Sama.
Chiêu Đệ vẻ mặt không hiểu sau khi nhìn thấy Tiểu Trí chỉ vào chữ Vương tử Sama mới hiểu anh muốn biểu đạt cái gì, hóa ra anh cho rằng đây là người khác.
“Tiểu Trí, người này chính là anh đó.”
“Không phải Tiểu Trí, Tiểu Trí họ Trần, kêu Trần Trí, ba mẹ và em đều gọi anh Tiểu Trí, bên trong này không có một chữ nào giống anh.” Tiểu Trí cố chấp kiên trì ý kiến của mình, anh không thích tên chữ Hán lại có nghĩa là liều mạng, chỉ có người nhỏ tuổi không biết chữ Hán mới dùng cách ghép như thế.
“Tiểu Trí, đây là mọi người đang khen anh, bọn họ cảm thấy bộ dáng Tiểu Trí đánh đàn cao quý tuấn mĩ giống như Vương tử. Ghép vần đằng sau ý là đại nhân (ý kính trọng) trong tiếng Nhật, bây giờ rất nhiều người trẻ tuổi đều thích thêm từ này vào sau tên người mà bản thân sùng bái. Hợp lại chính là đang gọi anh là Vương tử đại nhân, đây là ý tốt của người khác, chúng ta nên vui vẻ mới đúng.” Tuy rằng Chiêu Đệ cũng không phải rất rõ, vì sao êm đẹp lại thêm vần khó hiểu như vậy vào phía sau, nhưng khoảng thời gian này lên mạng xem nhiều, cũng đã có thói quen.
“Tiểu Trí không thích tên này, Tiểu Trí không phải Vương tử, hơn nữa bọn họ cũng chưa nhìn thấy Tiểu Trí lớn lên thế nào, đã nói anh cao quý tuấn mĩ, bọn họ đang nói dối. Tiểu Trí là người tốt mà Nữ Oa nương nương nặn ra, Tiểu Trí muốn cùng Chiêu Đệ từ từ già đi, cùng nhau về trời. Vương tử đều phải cưới công chúa, Tiểu Trí không cần cưới công chúa, Tiểu Trí cưới Chiêu Đệ.” Tiểu Trí cau mày vô cùng nghiêm túc chậm rãi nói từng chữ cho Chiêu Đệ nghe, chỉ sợ cô nghe không hiểu ý anh.
Chiêu Đệ nghe Tiểu Trí trẻ con hứa hẹn, chỉ cảm thấy trong lòng ấm áp. Cô không biết Tiểu Trí có hiểu rõ cái gì là thích hay không, không biết Tiểu Trí có phải vì cô là vợ anh nên anh mới đối với cô tốt như vậy hay không, nhưng cô biết là cô thích Tiểu Trí, thích anh thiện lương, thích anh thẳng thắn thành khẩn, thích anh ôn nhu săn sóc, thậm chí ngay cả anh ngây thơ cô cũng thích.
“Được, Tiểu Trí không thích tên này, vậy Chiêu Đệ cũng không thích, về sau chúng ta nhìn thấy từ này liền trực tiếp coi như không thấy, được không? Có điều, đây là mọi người ca ngợi, chúng ta vẫn nên cảm ơn mọi người, biết không?”
Tiểu Trí suy nghĩ, cảm thấy lời này cũng đúng, ý tốt của người khác, bản thân nên cảm kích, tiếp nhận hay không tiếp nhận đó là một chuyện khác, cho nên cũng gật đầu đồng ý.
Chiêu Đệ thấy Tiểu Trí bộ dáng nghiêm túc suy nghĩ, chỉ cảm thấy bản thân có loại kiêu ngạo ‘nhà có con trai mới lớn’. Tuy rằng số lần không nhiều lắm, cũng không phải rất hiểu rõ, nhưng Tiểu Trí đối lời người khác nói, không đơn giản chỉ là nhận và lặp lại, mà là học được lắng nghe, chậm rãi vòng mấy vòng trong đầu, so sánh với phải trái của bản thân, giá trị quan, sau đó nói ra cảm tưởng của bản thân. Thích và chán ghét đều có thể biểu đạt rõ ràng ra, mà không giống lúc đầu bất luận là thích hay chán ghét đều luôn lấy yên lặng đối đãi.
Chiêu Đệ lại tìm tòi động cơ đưa vào hai chữ ‘thần âm’ này, lại phát hiện trên một số trang web nhỏ cũng có đăng lại, vừa mới kích vào chưa kịp xem, chợt nghe thấy Hạ Cầm ở ngoài cửa gọi cô.
“Chiêu Đệ, mau tới, cửa hàng quần áo lúc trước liên hệ đưa quần áo qua, con tới thử xem, xem mình thích bộ nào.”
Từ lần trước sau sự kiện bách hóa kia, Hạ Cầm liền không có lại mang cô ra ngoài mua quần áo, đều là gọi điện cho cửa hàng quần áo quen biết, bảo bọn họ đưa quần áo tới tận nhà để Chiêu Đệ chọn. Lúc đầu Chiêu Đệ cảm thấy rất kỳ quái, dù sao mấy tháng trước cô vẫn là một nha đầu nhà quê ngay cả một bộ quần áo không có mụn vá nào cũng không có, bỗng chốc nâng cao sinh hoạt của cô đến trình độ này, làm cô có chút không biết phải làm sao. Đều nói từ tiết kiệm mà vào xa xỉ thì dễ, trong khoảng thời gian này Chiêu Đệ thật sự đã hiểu rõ, mới có bao lâu, bây giờ cô thế nhưng cũng có thể thích ứng rồi.
Chiêu Đệ vốn định kéo theo Tiểu Trí cùng nhau xuống lầu, nhưng quay đầu lại thấy Tiểu Trí đang chăm chú nhìn màn hình máy tính. Nghĩ anh ở trong phòng luyện cầm chắc sẽ không xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn, cho nên cũng chỉ đơn giản nói cô rất nhanh sẽ quay lại, liền đi theo Hạ Cầm xuống lầu.
Bởi vì thời gian ngày mùa thu rất ngắn, rất nhiều quần áo mua cũng không mặc lâu cho nên Chiêu Đệ chỉ chọn hai ba bộ liền thôi. Nhưng cô và Hạ Cầm nhìn trúng cho Tiểu Trí rất nhiều quần áo. Nhắc tới cũng khó hiểu, Chiêu Đệ mua quần áo cho bản thân rất không có nhiều hứng thú, nhưng lại nhìn thấy cái này cảm thấy hợp với Tiểu Trí, nhìn thấy bộ kia cũng cảm thấy thích hợp với Tiểu Trí, đến khi cảm thấy đã đủ, mới phát hiện, bất tri bất giác đã mua hơn mười cái.
Chiêu Đệ bỏ chạy lên lầu dưới ánh mắt ái muội của Hạ Cầm, không biết vì sao, bị Hạ Cầm nhìn như vậy cô chỉ cảm thấy mặt nóng ran lên, giống như cô đã làm chuyện gì không thể gặp người vậy.
Đến lúc trở lại phòng luyện đàn, Chiêu Đệ phát hiện Tiểu Trí vẫn nhìn chằm chằm màn hình lap như cũ, trên mặt còn có đỏ ửng khác thường. Cô cho rằng thân thể Tiểu Trí có chỗ nào không thoải mái, bước nhanh mấy bước đến bên người Tiểu Trí, cũng không vội nhìn màn hình, trực tiếp vươn tay sờ lên trán anh, chỉ cảm thấy dưới tay nóng ran.
“Tiểu Trí, trán anh sao lại nóng như vậy, có phải có chỗ nào không thoải mái hay không? Bị cảm sao?”
Từ lúc Tiểu Trí nhìn thấy Chiêu Đệ vào cửa liền vẫn luôn cúi đầu xuống, khi Chiêu Đệ sờ lên trán anh đỏ ửng trên mặt không có giảm ngược lại còn tăng lên, nghe thấy cô hỏi như vậy, càng cúi đầu thấp hơn.
Chiêu Đệ thấy Tiểu Trí bộ dáng khác thường, lo lắng trong lòng càng nhiều thêm, vội vàng dùng hai tay nâng mặt Tiểu Trí lên, chỉ thấy hai mắt Tiểu Trí vốn đen bóng bây giờ lại như bị bịt kín bởi một tầng hơi nước, sương mênh mông. Tiểu Trí chỉ liếc mắt nhìn Chiêu Đệ một cái, liền quay mặt sang một bên, trước khi quay mặt sang một bên còn làm bộ như lơ đãng nhìn thoáng qua ngực Chiêu Đệ. [Thấy giống sắc lang quá. :v]
Chiêu Đệ cảm thấy khó hiểu, nhớ lại vừa rồi lúc trước khi cô đi ra ngoài Tiểu Trí vẫn rất bình thường, vừa rồi lúc vào cửa anh là đang nhìn chằm chằm màn hình lap, chẳng lẽ trên máy tính có cái gì dọa đến anh? Cô xoay người nhìn màn hình máy tính, chỉ thấy phía dưới góc phải màn hình có một khung quảng cáo, trong khung là một người đẹp ngực to, bộ ngực trần trụi, tư thái chọc người nằm ở nơi đó, mà một người đàn ông khỏe mạnh đang áp trên người cô, hôn bộ ngực cô. Chiêu Đệ nhìn đến đây mặt cũng đỏ lên, cuối cùng cô cũng hiểu rõ vì sao Tiểu Trí lại có phản ứng này, cô vội vàng tắt trang web đó đi, nhưng không khí trong phòng luyện đàn đã trở nên xấu hổ. Chiêu Đệ bỗng chốc không biết nên đối mặt với Tiểu Trí thế nào, chỉ cảm thấy vô cùng xấu hổ, cô chỉ sợ Tiểu trí sẽ hỏi một số vấn đề, cô sẽ không biết trả lời thế nào.
“Tiểu Trí, không phải là anh còn muốn luyện đàn sao? Bây giờ mau mau đi luyện đi, lập tức sẽ ăn cơm chiều đấy!” Sau một hồi lâu làm công tác tư tưởng, Chiêu Đệ mới quay đầu làm bộ như chuyện gì cũng chưa từng xảy ra, nói với Tiểu Trí.
Tiểu Trí hơi ngẩng đầu nhìn Chiêu Đệ mấy lần, nhìn một mạch đến khi trên mặt Chiêu Đệ lại bắt đầu phiếm hồng, thế này mới đứng lên đi về phía piano. Chính là tiếng đàn phát ra, không biết là Tiểu Trí loạn hay Chiêu Đệ loạn, chỉ cảm thấy không trôi chảy tự nhiên như ngày thường, nhưng lại làm người ta cảm thấy xao động vô cùng.
Toàn bộ biểu chiều, không khí giữa hai người đều có chút là lạ, Chiêu Đệ phát hiện Tiểu Trí bộ dáng nhiều lần muốn nói lại thôi, cô sợ nghe được một ít câu hỏi ngượng ngùng. Mỗi lần đều vào lúc trước khi Tiểu Trí mở miệng, cô liền nói sang chuyện khác để rời đi lực chú ý của anh.
Thật vất vả chịu đựng đến buổi tối tắm rửa sạch sẽ lên giường ngủ, Chiêu Đệ vừa lên giường liền đưa lưng về phía Tiểu Trí, bắt đầu giả vờ ngủ. Cô có thể cảm giác được rõ ràng Tiểu Trí ở sau lưng vẫn luôn trăn trở, cũng không an ổn như ngày thường.
Chiêu Đệ vẫn luôn nhắm mắt thân thể bất động cứng ngắc mẫn cảm cảm nhận được Tiểu Trí lấy tay chọc chọc vào lưng cô.
“Chiêu Đệ, em đang tức giận à?” Trong giọng nói của Tiểu Trí là ủy khuất không nói lên lời.
Chiêu Đệ vừa nghe lời này cũng không lại nhẫn tâm đưa lưng về phía anh giả vờ ngủ, chỉ ở trong lòng khuyến khích bản thân, cô và Tiểu Trí dù sao cũng là vợ chồng, nếu lát nữa phát sinh chuyện gì, vậy cũng nên là. Chính là, chính là cô không biết chuyện giữa vợ chồng muốn làm như thế nào? Còn Tiểu Trí chỉ sợ cũng không hiểu. Cô xoay người, như ngày thường nhẹ nhàng dựa vào trong lòng Tiểu Trí.
“Không có, Chiêu Đệ không có đang tức giận, vì sao Tiểu Trí nghĩ như vậy?”
“Tiểu Trí xem hình ảnh đau mắt, Chiêu Đệ tức giận, vừa mới không ôm Tiểu Trí ngủ.” Tiểu Trí giọng điệu chắc chắn, dường như đã nhận định Chiêu Đệ là vì tức giận mới vừa lên giường liền đưa lưng về phía anh.
“Không có, Chiêu Đệ không tức giận, Chiêu Đệ, Chiêu Đệ chỉ đang thẹn thùng, không biết nên đối mặt với Tiểu Trí thế nào.” Chiêu Đệ sợ Tiểu Trí lại suy nghĩ lung tung, cho nên cố ý nén xấu hổ, nói chi tiết tâm tình của bản thân cho anh biết.
“Thẹn thùng? Có phải là sau khi Chiêu Đệ nhìn thấy hình ảnh đau mắt xong cũng có cảm giác là lạ hay không?”
“Cảm giác là lạ? Tiểu Trí nhìn, có cảm giác rất kỳ quái sao?” Chiêu Đệ ngẩng đầu nhìn Tiểu Trí, chỉ thấy lúc này trên mặt anh có đỏ ửng khả nghi, nhưng hai mắt anh vẫn trong suốt như cũ, trừ bỏ nghi vấn ra cũng không có cảm xúc gì khác. Xem ra anh giống như cô, cũng không rất hiểu rõ chuyện giữa nam và nữ này.
“Tiểu Trí cảm thấy rất nóng, hơn nữa... Hơn nữa Tiểu trí cảm thấy cái dùng để đi tiểu có chút trướng đau.” Tuy rằng Tiểu Trí cũng cảm thấy nói ra chỗ tư mật như vậy rất xấu hổ, chính là anh lại muốn. Chiêu Đệ từng nói bọn họ là vợ chồng, là người mình, dù ở trước mặt đối phương không mặc quần áo cũng được, vậy anh nói cho Chiêu Đệ nghe hẳn là cũng không sao. Hơn nữa anh cũng có chút sợ hãi, anh sợ cái chỗ đó bị hỏng. Hồi nhỏ, mẹ anh nói với anh, nhất định phải bảo vệ tốt cái dùng để đi tiểu, nếu bị hỏng, anh sẽ không thể làm ba ba. Cho nên hồi nhỏ mỗi lần ngã sấp xuống, cái thứ nhất anh bảo vệ chính là đầu, thứ hai chính là chỗ đi tiểu.
“Có chút đau? Làm sao có thể đau chứ? Tiểu Trí là nói chỉ có nhìn thấy hình ảnh buổi chiều mới đau? Vẫn là đau được một lúc rồi?” Nghe thấy Tiểu Trí nói đau, Chiêu Đệ lập tức lo lắng, chứ không phải là Tiểu Trí thân thể không thoải mái, cô vẫn luôn không chú ý đến đấy Chứ
"
Bà xã mua được – chương 16.1
Chỉ có lúc nhìn đến mới đau, lập tức liền tốt, nhưng là, bây giờ Tiểu Trí ôm Chiêu Đệ, cũng cảm thấy rất nóng, chỗ có cũng có chút trướng trướng. Chiêu Đệ có phải Tiểu Trí bị bệnh rồi không?” Tiểu Trí cau mày, vẻ mặt nghiêm túc hỏi Chiêu Đệ, chính là đỏ ứng trên mặt lại càng tăng thêm.
Chiêu Đệ lo lắng Tiểu Trí thật sự xảy ra vấn đề gì, cũng chẳng quan tâm ngượng ngùng, bỏ chăn ra muốn cởi quần Tiểu Trí.
Lúc đầu Tiểu Trí bị động tác đột ngột của Chiêu Đệ làm cho có chút ngượng ngùng, sau đó nghĩ người này là Chiêu Đệ, người một nhà, không sao. Cũng phối hợp nâng người lên, để Chiêu Đệ thuận lợi cởi quần anh.
Đến khi cởi quần ra rồi, Chiêu Đệ kinh ngạc phát hiện, em trai Tiểu trí dưới ánh mắt chăm chú của cô thế nhưng từng chút từng chút một lớn lên, thậm chí bắt đầu vểnh lên trên. Cái đó là bộ dáng trong ấn tượng của Chiêu Đệ khác nhau vô cùng lớn. Hồi nhỏ, cô giúp em trai đi tiểu đã nhìn thấy bộ phận này. Khi đó nó chỉ lớn bằng ngón tay, nhưng Tiểu Trí sao có thể to thành như vậy, không phải là thật sự bị bệnh gì đấy chứ?
“Chiêu Đệ, Tiểu Trí không thoải mái, có chút đau, em giúp Tiểu Trsi xoa xoa” Tiểu Trí chỉ cảm thấy thân thể của mình càng ngày càng nóng, hơn nữa phía dưới trướng rất đau. Anh nhớ tới hồi nhỏ ngã đau, mẹ sẽ xoa xoa chỗ anh đau, như vậy sẽ tốt hơn nhiêu.
Chiêu Đệ nghe được Tiểu Trí yêu cầu như vậy, hơi chút do dự nhưng cuối cùng vẫn là vươn tay, nhẹ nhàng chạm vào gia hỏa sưng lợi hại kia. Tay cô vừa chạm vào, nó liền rõ rang nhảy lên, thế nhưng trở nên lớn hơn. Chiêu Đệ nhìn thấy cảnh tượng trước mắt, kinh ngạc mở to hai mặt nhìn, đây là như thế nào!
Chiêu Đệ theo bản năng cảm thấy, biến hóa này của Tiểu Trí có lẽ là có liên quan đến hình ảnh nhìn thấy vào buổi trưa. Có lẽ không phải là bệnh gì, nhưng cô lại thật sự không thể nói rõ ra là vì sao. Lúc cô đang rối rắm, lại nghe thấy âm thanh Tiểu Trí rên nhẹ.
“Sao vậy, sao vậy Tiểu Trí, làm anh đau sao?” Vừa nghe thấy Tiểu Trí giống như đang rên vì đau, Chiêu Đệ liền khẩn trương, chẳng le cô cảm giác sai rồi. Tiểu Trí thật sự bị bệnh, đây là nhiễm trùng mới có thể sung to như vậy.
“Không có, ngón tay Chiêu Đệ lành lạnh, chạm vào rất thoải mái. Tiểu Trí cũng không biết vì sao đã kêu ra tiếng rồi” Trong mắt Tiểu Trí bịt kín một tầng hơi nước rõ rang, cắn chặt môi dưới, khắc chết bản thân lại phát ra âm thanh xấu hổ đó, cố gắng giải thích cho Chiêu Đệ nghe.
Chiêu Đệ thấy Tiểu Trí bộ dạng khó chịu, cảm thấy hiểu rõ, nếu còn tiếp tục như vậy là không được, vạn nhất thật sự xảy ra chuyện gì sẽ không tốt lắm. Nhưng giác quan thứ sáu lại nói cho cô, Tiểu Trí như vậy có thể là có liên quan đến chuyện vợ chồng, nhưng cho tới bây giờ cũng chưa có ai nói với cô, hai vợ chồng cởi hết nằm trong chăn muốn làm như thế nào mới được. Trước đây, cô vẫn cho rằng là hai người cởi sạch, mặt đối mặt hít hơi thở của đối phương vào trong bụng là có thể sinh đứa nhỏ. Nhưng sau này mẹ cô biết suy nghĩ của cô, cười rơi nước mắt mới nói cho cô không phải như thế. Nhưng cụ thể là như thế nào bà lại không nói, chỉ nói chờ đến khi cô lập gia đình lại nói cho cô.
Khi Chiêu Đệ đang phiền não, đột nhiên linh quang lóe lên, nhớ tới buổi chiều Tiểu Trí nhìn thấy hình ảnh ở trên trang web, có lẽ là ở trên một số trang web nhỏ có thể nhìn thấy một số video clip dạy học cũng nói không biết chừng.
“Tiểu Trí, anh đợi em một lát, em sẽ lập tức trở lại”. Chiêu Đệ vừa nghĩ đến biện pháp này, lập tức nhảy xuống giường, chạy thẳng đến phòng luyện đàn, cầm laptop liền chạy về phòng.
Cô ở dưới ánh mắt nghi hoặc của Tiểu Trí khởi động máy, lên mạng tìm tòi. Ngay từ đầu cũng không biết tìm từ khóa nào, suy nghĩ một hồi lâu mới đánh ra từ khóa video clip vợ chồng sinh đứa nhỏ. Lập tức hiện ra rất nhiều tin tức loạn thất bát nháo, thậm chí ngay cả quảng cáo trị liệu vô sinh và không thể sinh cũng hiện ra. Mân mê một hồi cô mới nhìn thấy hai chữ AV hiện ra, nhìn kỹ, hình như là giảng dạy chuyện nam nữ.
Đầu tiên là cô tìm kiếm trên một số trang web chính quy, nhưng một cái tin tức cũng không có. Cô nghĩ lại, có lẽ ở trên một số trang web nhỏ sẽ có, lại chuyển sang trang web nhỏ tìm kiếm. Vừa mở trang web ra liền nhảy ra rất nhiều hình ảnh buối chiều đã nhìn thấy, sau khi do dự một hồi lâu, cô mới hạ quyết tâm kích vào hình ảnh quảng cáo của trang web này. Nhưng sau khi kích vào cũng không thấy có video clip đặt biết nào, chỉ có một người lại một người hiện ra quảng cáo. Rơi vào đường cùng, Chiêu Đệ đành phải tắt quảng cáo liên tục nhảy ra đó đi, nghĩ nếu thật sự không được, chỉ có thể chờ đến ngày mai hỏi ba mẹ.
Chiêu Đệ kéo Tiểu Trí ngồi xuống bên cạnh, động tác thuần thục mở trang web đăng video clip ra, không nghĩ tới vừa mới mở trang đầu ra, ngay vị trí bắt mắt liền thấy video clip tên là ‘thần âm’ mấy hôm trước cô đăng lên. Sau khi vào page view liền nhìn thấy rất nhiều nhắn lại, quét mắt một cái, toàn bộ đều là lời ca ngợi, đương nhiên cũng không thiếu người thích nghe nhạc yêu cầu người diễn tấu lộ mặt, càng nhìn xuống dưới, nụ cười trên mặt Chiêu Đệ càng thêm xán lạn, cô chỉ biết, tài ba của Tiểu Trí nhất định sẽ nhận được chú ý.
Tiểu Trí nhìn trang web rồi lại nhìn Chiêu Đệ, dường như vẫn không hiểu rõ vì sao cô vui vẻ như vậy, tuy rằng đại bộ phận trên màn hình anh đều nhận thức, nhưng người bọn họ khích lệ là một người tên là Vương tử Sama*, không phải anh. Nhưng rõ ràng người đánh đàn là anh, vì sao bọn họ lại khen ngợi người khác.
(*) Sama: Sama (様 【さま】?) là một phiên bản của san với hình thức tôn trọng rất cao. Nó được sử dụng chủ yếu để chỉ đến những người có địa vị cao hơn nhiều so với chính mình, hoặc những vị khách, khách hàng, và đôi khi đối với những người mà bản thân rất ngưỡng mộ. Khi được sử dụng để chỉ chính mình, sama thể hiện sự kiêu ngạo ngã mạn một cách cực đoan (hoặc mỉa mai đến sự khiêm tốn bản thân).
Sama thường sử dụng sau tên của người nhận trên bưu thiếp, thư từ và email kinh doanh.
Sama cũng xuất hiện trong nhóm định từ như o-machidō sama ("cảm ơn bạn đã chờ").
[Nguồn: Wikipedia Tiếng Việt]
Khi Chiêu Đệ quay đầu muốn cùng Tiểu Trí chia sẻ phần vui vẻ này mới phát hiện Tiểu Trí đang nhăn mày, “Tiểu trí, tất cả mọi người đang khen ngợi anh đó, sao anh giống như rất không vui vẻ vậy?”
“Bọn họ không khen ngợi anh, đây là đang khích kệ người này.” Nói chuyện đồng thời Tiểu Trí vươn tay chỉ vào chữ Vương tử Sama.
Chiêu Đệ vẻ mặt không hiểu sau khi nhìn thấy Tiểu Trí chỉ vào chữ Vương tử Sama mới hiểu anh muốn biểu đạt cái gì, hóa ra anh cho rằng đây là người khác.
“Tiểu Trí, người này chính là anh đó.”
“Không phải Tiểu Trí, Tiểu Trí họ Trần, kêu Trần Trí, ba mẹ và em đều gọi anh Tiểu Trí, bên trong này không có một chữ nào giống anh.” Tiểu Trí cố chấp kiên trì ý kiến của mình, anh không thích tên chữ Hán lại có nghĩa là liều mạng, chỉ có người nhỏ tuổi không biết chữ Hán mới dùng cách ghép như thế.
“Tiểu Trí, đây là mọi người đang khen anh, bọn họ cảm thấy bộ dáng Tiểu Trí đánh đàn cao quý tuấn mĩ giống như Vương tử. Ghép vần đằng sau ý là đại nhân (ý kính trọng) trong tiếng Nhật, bây giờ rất nhiều người trẻ tuổi đều thích thêm từ này vào sau tên người mà bản thân sùng bái. Hợp lại chính là đang gọi anh là Vương tử đại nhân, đây là ý tốt của người khác, chúng ta nên vui vẻ mới đúng.” Tuy rằng Chiêu Đệ cũng không phải rất rõ, vì sao êm đẹp lại thêm vần khó hiểu như vậy vào phía sau, nhưng khoảng thời gian này lên mạng xem nhiều, cũng đã có thói quen.
“Tiểu Trí không thích tên này, Tiểu Trí không phải Vương tử, hơn nữa bọn họ cũng chưa nhìn thấy Tiểu Trí lớn lên thế nào, đã nói anh cao quý tuấn mĩ, bọn họ đang nói dối. Tiểu Trí là người tốt mà Nữ Oa nương nương nặn ra, Tiểu Trí muốn cùng Chiêu Đệ từ từ già đi, cùng nhau về trời. Vương tử đều phải cưới công chúa, Tiểu Trí không cần cưới công chúa, Tiểu Trí cưới Chiêu Đệ.” Tiểu Trí cau mày vô cùng nghiêm túc chậm rãi nói từng chữ cho Chiêu Đệ nghe, chỉ sợ cô nghe không hiểu ý anh.
Chiêu Đệ nghe Tiểu Trí trẻ con hứa hẹn, chỉ cảm thấy trong lòng ấm áp. Cô không biết Tiểu Trí có hiểu rõ cái gì là thích hay không, không biết Tiểu Trí có phải vì cô là vợ anh nên anh mới đối với cô tốt như vậy hay không, nhưng cô biết là cô thích Tiểu Trí, thích anh thiện lương, thích anh thẳng thắn thành khẩn, thích anh ôn nhu săn sóc, thậm chí ngay cả anh ngây thơ cô cũng thích.
“Được, Tiểu Trí không thích tên này, vậy Chiêu Đệ cũng không thích, về sau chúng ta nhìn thấy từ này liền trực tiếp coi như không thấy, được không? Có điều, đây là mọi người ca ngợi, chúng ta vẫn nên cảm ơn mọi người, biết không?”
Tiểu Trí suy nghĩ, cảm thấy lời này cũng đúng, ý tốt của người khác, bản thân nên cảm kích, tiếp nhận hay không tiếp nhận đó là một chuyện khác, cho nên cũng gật đầu đồng ý.
Chiêu Đệ thấy Tiểu Trí bộ dáng nghiêm túc suy nghĩ, chỉ cảm thấy bản thân có loại kiêu ngạo ‘nhà có con trai mới lớn’. Tuy rằng số lần không nhiều lắm, cũng không phải rất hiểu rõ, nhưng Tiểu Trí đối lời người khác nói, không đơn giản chỉ là nhận và lặp lại, mà là học được lắng nghe, chậm rãi vòng mấy vòng trong đầu, so sánh với phải trái của bản thân, giá trị quan, sau đó nói ra cảm tưởng của bản thân. Thích và chán ghét đều có thể biểu đạt rõ ràng ra, mà không giống lúc đầu bất luận là thích hay chán ghét đều luôn lấy yên lặng đối đãi.
Chiêu Đệ lại tìm tòi động cơ đưa vào hai chữ ‘thần âm’ này, lại phát hiện trên một số trang web nhỏ cũng có đăng lại, vừa mới kích vào chưa kịp xem, chợt nghe thấy Hạ Cầm ở ngoài cửa gọi cô.
“Chiêu Đệ, mau tới, cửa hàng quần áo lúc trước liên hệ đưa quần áo qua, con tới thử xem, xem mình thích bộ nào.”
Từ lần trước sau sự kiện bách hóa kia, Hạ Cầm liền không có lại mang cô ra ngoài mua quần áo, đều là gọi điện cho cửa hàng quần áo quen biết, bảo bọn họ đưa quần áo tới tận nhà để Chiêu Đệ chọn. Lúc đầu Chiêu Đệ cảm thấy rất kỳ quái, dù sao mấy tháng trước cô vẫn là một nha đầu nhà quê ngay cả một bộ quần áo không có mụn vá nào cũng không có, bỗng chốc nâng cao sinh hoạt của cô đến trình độ này, làm cô có chút không biết phải làm sao. Đều nói từ tiết kiệm mà vào xa xỉ thì dễ, trong khoảng thời gian này Chiêu Đệ thật sự đã hiểu rõ, mới có bao lâu, bây giờ cô thế nhưng cũng có thể thích ứng rồi.
Chiêu Đệ vốn định kéo theo Tiểu Trí cùng nhau xuống lầu, nhưng quay đầu lại thấy Tiểu Trí đang chăm chú nhìn màn hình máy tính. Nghĩ anh ở trong phòng luyện cầm chắc sẽ không xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn, cho nên cũng chỉ đơn giản nói cô rất nhanh sẽ quay lại, liền đi theo Hạ Cầm xuống lầu.
Bởi vì thời gian ngày mùa thu rất ngắn, rất nhiều quần áo mua cũng không mặc lâu cho nên Chiêu Đệ chỉ chọn hai ba bộ liền thôi. Nhưng cô và Hạ Cầm nhìn trúng cho Tiểu Trí rất nhiều quần áo. Nhắc tới cũng khó hiểu, Chiêu Đệ mua quần áo cho bản thân rất không có nhiều hứng thú, nhưng lại nhìn thấy cái này cảm thấy hợp với Tiểu Trí, nhìn thấy bộ kia cũng cảm thấy thích hợp với Tiểu Trí, đến khi cảm thấy đã đủ, mới phát hiện, bất tri bất giác đã mua hơn mười cái.
Chiêu Đệ bỏ chạy lên lầu dưới ánh mắt ái muội của Hạ Cầm, không biết vì sao, bị Hạ Cầm nhìn như vậy cô chỉ cảm thấy mặt nóng ran lên, giống như cô đã làm chuyện gì không thể gặp người vậy.
Đến lúc trở lại phòng luyện đàn, Chiêu Đệ phát hiện Tiểu Trí vẫn nhìn chằm chằm màn hình lap như cũ, trên mặt còn có đỏ ửng khác thường. Cô cho rằng thân thể Tiểu Trí có chỗ nào không thoải mái, bước nhanh mấy bước đến bên người Tiểu Trí, cũng không vội nhìn màn hình, trực tiếp vươn tay sờ lên trán anh, chỉ cảm thấy dưới tay nóng ran.
“Tiểu Trí, trán anh sao lại nóng như vậy, có phải có chỗ nào không thoải mái hay không? Bị cảm sao?”
Từ lúc Tiểu Trí nhìn thấy Chiêu Đệ vào cửa liền vẫn luôn cúi đầu xuống, khi Chiêu Đệ sờ lên trán anh đỏ ửng trên mặt không có giảm ngược lại còn tăng lên, nghe thấy cô hỏi như vậy, càng cúi đầu thấp hơn.
Chiêu Đệ thấy Tiểu Trí bộ dáng khác thường, lo lắng trong lòng càng nhiều thêm, vội vàng dùng hai tay nâng mặt Tiểu Trí lên, chỉ thấy hai mắt Tiểu Trí vốn đen bóng bây giờ lại như bị bịt kín bởi một tầng hơi nước, sương mênh mông. Tiểu Trí chỉ liếc mắt nhìn Chiêu Đệ một cái, liền quay mặt sang một bên, trước khi quay mặt sang một bên còn làm bộ như lơ đãng nhìn thoáng qua ngực Chiêu Đệ. [Thấy giống sắc lang quá. :v]
Chiêu Đệ cảm thấy khó hiểu, nhớ lại vừa rồi lúc trước khi cô đi ra ngoài Tiểu Trí vẫn rất bình thường, vừa rồi lúc vào cửa anh là đang nhìn chằm chằm màn hình lap, chẳng lẽ trên máy tính có cái gì dọa đến anh? Cô xoay người nhìn màn hình máy tính, chỉ thấy phía dưới góc phải màn hình có một khung quảng cáo, trong khung là một người đẹp ngực to, bộ ngực trần trụi, tư thái chọc người nằm ở nơi đó, mà một người đàn ông khỏe mạnh đang áp trên người cô, hôn bộ ngực cô. Chiêu Đệ nhìn đến đây mặt cũng đỏ lên, cuối cùng cô cũng hiểu rõ vì sao Tiểu Trí lại có phản ứng này, cô vội vàng tắt trang web đó đi, nhưng không khí trong phòng luyện đàn đã trở nên xấu hổ. Chiêu Đệ bỗng chốc không biết nên đối mặt với Tiểu Trí thế nào, chỉ cảm thấy vô cùng xấu hổ, cô chỉ sợ Tiểu trí sẽ hỏi một số vấn đề, cô sẽ không biết trả lời thế nào.
“Tiểu Trí, không phải là anh còn muốn luyện đàn sao? Bây giờ mau mau đi luyện đi, lập tức sẽ ăn cơm chiều đấy!” Sau một hồi lâu làm công tác tư tưởng, Chiêu Đệ mới quay đầu làm bộ như chuyện gì cũng chưa từng xảy ra, nói với Tiểu Trí.
Tiểu Trí hơi ngẩng đầu nhìn Chiêu Đệ mấy lần, nhìn một mạch đến khi trên mặt Chiêu Đệ lại bắt đầu phiếm hồng, thế này mới đứng lên đi về phía piano. Chính là tiếng đàn phát ra, không biết là Tiểu Trí loạn hay Chiêu Đệ loạn, chỉ cảm thấy không trôi chảy tự nhiên như ngày thường, nhưng lại làm người ta cảm thấy xao động vô cùng.
Toàn bộ biểu chiều, không khí giữa hai người đều có chút là lạ, Chiêu Đệ phát hiện Tiểu Trí bộ dáng nhiều lần muốn nói lại thôi, cô sợ nghe được một ít câu hỏi ngượng ngùng. Mỗi lần đều vào lúc trước khi Tiểu Trí mở miệng, cô liền nói sang chuyện khác để rời đi lực chú ý của anh.
Thật vất vả chịu đựng đến buổi tối tắm rửa sạch sẽ lên giường ngủ, Chiêu Đệ vừa lên giường liền đưa lưng về phía Tiểu Trí, bắt đầu giả vờ ngủ. Cô có thể cảm giác được rõ ràng Tiểu Trí ở sau lưng vẫn luôn trăn trở, cũng không an ổn như ngày thường.
Chiêu Đệ vẫn luôn nhắm mắt thân thể bất động cứng ngắc mẫn cảm cảm nhận được Tiểu Trí lấy tay chọc chọc vào lưng cô.
“Chiêu Đệ, em đang tức giận à?” Trong giọng nói của Tiểu Trí là ủy khuất không nói lên lời.
Chiêu Đệ vừa nghe lời này cũng không lại nhẫn tâm đưa lưng về phía anh giả vờ ngủ, chỉ ở trong lòng khuyến khích bản thân, cô và Tiểu Trí dù sao cũng là vợ chồng, nếu lát nữa phát sinh chuyện gì, vậy cũng nên là. Chính là, chính là cô không biết chuyện giữa vợ chồng muốn làm như thế nào? Còn Tiểu Trí chỉ sợ cũng không hiểu. Cô xoay người, như ngày thường nhẹ nhàng dựa vào trong lòng Tiểu Trí.
“Không có, Chiêu Đệ không có đang tức giận, vì sao Tiểu Trí nghĩ như vậy?”
“Tiểu Trí xem hình ảnh đau mắt, Chiêu Đệ tức giận, vừa mới không ôm Tiểu Trí ngủ.” Tiểu Trí giọng điệu chắc chắn, dường như đã nhận định Chiêu Đệ là vì tức giận mới vừa lên giường liền đưa lưng về phía anh.
“Không có, Chiêu Đệ không tức giận, Chiêu Đệ, Chiêu Đệ chỉ đang thẹn thùng, không biết nên đối mặt với Tiểu Trí thế nào.” Chiêu Đệ sợ Tiểu Trí lại suy nghĩ lung tung, cho nên cố ý nén xấu hổ, nói chi tiết tâm tình của bản thân cho anh biết.
“Thẹn thùng? Có phải là sau khi Chiêu Đệ nhìn thấy hình ảnh đau mắt xong cũng có cảm giác là lạ hay không?”
“Cảm giác là lạ? Tiểu Trí nhìn, có cảm giác rất kỳ quái sao?” Chiêu Đệ ngẩng đầu nhìn Tiểu Trí, chỉ thấy lúc này trên mặt anh có đỏ ửng khả nghi, nhưng hai mắt anh vẫn trong suốt như cũ, trừ bỏ nghi vấn ra cũng không có cảm xúc gì khác. Xem ra anh giống như cô, cũng không rất hiểu rõ chuyện giữa nam và nữ này.
“Tiểu Trí cảm thấy rất nóng, hơn nữa... Hơn nữa Tiểu trí cảm thấy cái dùng để đi tiểu có chút trướng đau.” Tuy rằng Tiểu Trí cũng cảm thấy nói ra chỗ tư mật như vậy rất xấu hổ, chính là anh lại muốn. Chiêu Đệ từng nói bọn họ là vợ chồng, là người mình, dù ở trước mặt đối phương không mặc quần áo cũng được, vậy anh nói cho Chiêu Đệ nghe hẳn là cũng không sao. Hơn nữa anh cũng có chút sợ hãi, anh sợ cái chỗ đó bị hỏng. Hồi nhỏ, mẹ anh nói với anh, nhất định phải bảo vệ tốt cái dùng để đi tiểu, nếu bị hỏng, anh sẽ không thể làm ba ba. Cho nên hồi nhỏ mỗi lần ngã sấp xuống, cái thứ nhất anh bảo vệ chính là đầu, thứ hai chính là chỗ đi tiểu.
“Có chút đau? Làm sao có thể đau chứ? Tiểu Trí là nói chỉ có nhìn thấy hình ảnh buổi chiều mới đau? Vẫn là đau được một lúc rồi?” Nghe thấy Tiểu Trí nói đau, Chiêu Đệ lập tức lo lắng, chứ không phải là Tiểu Trí thân thể không thoải mái, cô vẫn luôn không chú ý đến đấy Chứ
"
Bà xã mua được – chương 16.1
Chỉ có lúc nhìn đến mới đau, lập tức liền tốt, nhưng là, bây giờ Tiểu Trí ôm Chiêu Đệ, cũng cảm thấy rất nóng, chỗ có cũng có chút trướng trướng. Chiêu Đệ có phải Tiểu Trí bị bệnh rồi không?” Tiểu Trí cau mày, vẻ mặt nghiêm túc hỏi Chiêu Đệ, chính là đỏ ứng trên mặt lại càng tăng thêm.
Chiêu Đệ lo lắng Tiểu Trí thật sự xảy ra vấn đề gì, cũng chẳng quan tâm ngượng ngùng, bỏ chăn ra muốn cởi quần Tiểu Trí.
Lúc đầu Tiểu Trí bị động tác đột ngột của Chiêu Đệ làm cho có chút ngượng ngùng, sau đó nghĩ người này là Chiêu Đệ, người một nhà, không sao. Cũng phối hợp nâng người lên, để Chiêu Đệ thuận lợi cởi quần anh.
Đến khi cởi quần ra rồi, Chiêu Đệ kinh ngạc phát hiện, em trai Tiểu trí dưới ánh mắt chăm chú của cô thế nhưng từng chút từng chút một lớn lên, thậm chí bắt đầu vểnh lên trên. Cái đó là bộ dáng trong ấn tượng của Chiêu Đệ khác nhau vô cùng lớn. Hồi nhỏ, cô giúp em trai đi tiểu đã nhìn thấy bộ phận này. Khi đó nó chỉ lớn bằng ngón tay, nhưng Tiểu Trí sao có thể to thành như vậy, không phải là thật sự bị bệnh gì đấy chứ?
“Chiêu Đệ, Tiểu Trí không thoải mái, có chút đau, em giúp Tiểu Trsi xoa xoa” Tiểu Trí chỉ cảm thấy thân thể của mình càng ngày càng nóng, hơn nữa phía dưới trướng rất đau. Anh nhớ tới hồi nhỏ ngã đau, mẹ sẽ xoa xoa chỗ anh đau, như vậy sẽ tốt hơn nhiêu.
Chiêu Đệ nghe được Tiểu Trí yêu cầu như vậy, hơi chút do dự nhưng cuối cùng vẫn là vươn tay, nhẹ nhàng chạm vào gia hỏa sưng lợi hại kia. Tay cô vừa chạm vào, nó liền rõ rang nhảy lên, thế nhưng trở nên lớn hơn. Chiêu Đệ nhìn thấy cảnh tượng trước mắt, kinh ngạc mở to hai mặt nhìn, đây là như thế nào!
Chiêu Đệ theo bản năng cảm thấy, biến hóa này của Tiểu Trí có lẽ là có liên quan đến hình ảnh nhìn thấy vào buổi trưa. Có lẽ không phải là bệnh gì, nhưng cô lại thật sự không thể nói rõ ra là vì sao. Lúc cô đang rối rắm, lại nghe thấy âm thanh Tiểu Trí rên nhẹ.
“Sao vậy, sao vậy Tiểu Trí, làm anh đau sao?” Vừa nghe thấy Tiểu Trí giống như đang rên vì đau, Chiêu Đệ liền khẩn trương, chẳng le cô cảm giác sai rồi. Tiểu Trí thật sự bị bệnh, đây là nhiễm trùng mới có thể sung to như vậy.
“Không có, ngón tay Chiêu Đệ lành lạnh, chạm vào rất thoải mái. Tiểu Trí cũng không biết vì sao đã kêu ra tiếng rồi” Trong mắt Tiểu Trí bịt kín một tầng hơi nước rõ rang, cắn chặt môi dưới, khắc chết bản thân lại phát ra âm thanh xấu hổ đó, cố gắng giải thích cho Chiêu Đệ nghe.
Chiêu Đệ thấy Tiểu Trí bộ dạng khó chịu, cảm thấy hiểu rõ, nếu còn tiếp tục như vậy là không được, vạn nhất thật sự xảy ra chuyện gì sẽ không tốt lắm. Nhưng giác quan thứ sáu lại nói cho cô, Tiểu Trí như vậy có thể là có liên quan đến chuyện vợ chồng, nhưng cho tới bây giờ cũng chưa có ai nói với cô, hai vợ chồng cởi hết nằm trong chăn muốn làm như thế nào mới được. Trước đây, cô vẫn cho rằng là hai người cởi sạch, mặt đối mặt hít hơi thở của đối phương vào trong bụng là có thể sinh đứa nhỏ. Nhưng sau này mẹ cô biết suy nghĩ của cô, cười rơi nước mắt mới nói cho cô không phải như thế. Nhưng cụ thể là như thế nào bà lại không nói, chỉ nói chờ đến khi cô lập gia đình lại nói cho cô.
Khi Chiêu Đệ đang phiền não, đột nhiên linh quang lóe lên, nhớ tới buổi chiều Tiểu Trí nhìn thấy hình ảnh ở trên trang web, có lẽ là ở trên một số trang web nhỏ có thể nhìn thấy một số video clip dạy học cũng nói không biết chừng.
“Tiểu Trí, anh đợi em một lát, em sẽ lập tức trở lại”. Chiêu Đệ vừa nghĩ đến biện pháp này, lập tức nhảy xuống giường, chạy thẳng đến phòng luyện đàn, cầm laptop liền chạy về phòng.
Cô ở dưới ánh mắt nghi hoặc của Tiểu Trí khởi động máy, lên mạng tìm tòi. Ngay từ đầu cũng không biết tìm từ khóa nào, suy nghĩ một hồi lâu mới đánh ra từ khóa video clip vợ chồng sinh đứa nhỏ. Lập tức hiện ra rất nhiều tin tức loạn thất bát nháo, thậm chí ngay cả quảng cáo trị liệu vô sinh và không thể sinh cũng hiện ra. Mân mê một hồi cô mới nhìn thấy hai chữ AV hiện ra, nhìn kỹ, hình như là giảng dạy chuyện nam nữ.
Đầu tiên là cô tìm kiếm trên một số trang web chính quy, nhưng một cái tin tức cũng không có. Cô nghĩ lại, có lẽ ở trên một số trang web nhỏ sẽ có, lại chuyển sang trang web nhỏ tìm kiếm. Vừa mở trang web ra liền nhảy ra rất nhiều hình ảnh buối chiều đã nhìn thấy, sau khi do dự một hồi lâu, cô mới hạ quyết tâm kích vào hình ảnh quảng cáo của trang web này. Nhưng sau khi kích vào cũng không thấy có video clip đặt biết nào, chỉ có một người lại một người hiện ra quảng cáo. Rơi vào đường cùng, Chiêu Đệ đành phải tắt quảng cáo liên tục nhảy ra đó đi, nghĩ nếu thật sự không được, chỉ có thể chờ đến ngày mai hỏi ba mẹ.
Tác giả :
Nại Lương Ngư