Bà Xã Giả Vờ Yếu Đuối
Chương 252
Chương 252
Diệp Mộc Châu cầm bút viết gì đó, đạo diễn và nhà sản xuất toát mồ hôi lạnh: “Được rồi, Hướng Ngọc đúng không? Mau bắt đầu đi, cô diễn đoạn B”
Người đại diện vội vàng kéo Hướng Ngọc lại, nói vào tai cô ta điều gì đó, Hướng Ngọc tức giận thở hổn hển, bực bội. Sau đó cô ta đi đến giữa phòng, tuỳ tiện diễn một đoạn.
“Tôi diễn xong rồi, bây giờ nhân vật Mai Liên Ca có thể cho tôi rồi chứ”.
Đạo diễn và nhà sản xuất ở trước mặt đều im lặng: “…”
Đại diễn khẽ lẩm bẩm: “Đây là diễn cái gì vậy? Để cho người xem sao? Cô diễn viên này thật sự không muốn.”
Nhà sản xuất thở dài: “Tổng giám đốc Trần, người chống lưng cho cô ta đã đầu tư cho chúng ta hai trăm bốn mươi tỷ, nếu như Hướng Ngọc không thể diễn Mai Liên Ca thì cũng không còn số tiền đó nữa đâu. Ông nói xem phải làm sao?”
Diệp Mộc Châu dừng bút lại, ngước mắt lên nhìn.
Đạo diễn im lặng thật lâu: “Được rồi, đến lúc đó bỏ phần diễn Mai Liên Ca, để Hướng Ngọc diễn đi.”
Đến lúc này nhà sản xuất mới thở phào nhẹ nhõm, dù sao là một nhân vật phản diện không quan trọng lắm, so với hai trăm tám mươi hai tỷ thì đương nhiên sẽ chọn hai trăm tám mươi hai tỷ.
Hướng Ngọc nhìn đạo diễn bàn bạc với nhà sản xuất, nhỏ giọng hỏi: “Tổng giám đốc Trần nói nhân vật này nhất định là của tôi, người khác không cướp được phải không?”
“Đúng, Tổng giám đốc Trần đã buông lời, nếu như trong đoàn làm phim có Diệp Mộc Châu thì ông ấy sẽ rút vốn! Chị nhìn đi, Tổng giám đốc Trần vẫn rất thương chị”
Hướng Ngọc không nhịn được mà đắc ý: “Đến lúc đó chị lấy được nhân vật Mai Liên Ca này, chị sẽ cho Diệp Mộc Châu một vai diễn nha hoàn nhỏ”
Cô ta vừa dứt lời, đạo diễn và nhà sản xuất cũng đã bàn bạc xong xuôi.
Nhà sản xuất quay đầu lại, mở miệng nói trong sự chờ mong của Hướng Ngọc: “Hướng Ngọc đúng không, nhân vật này là của cô.”
“Tôi không đồng ý” Diệp Mộc Châu ngừng bút viết nội dung trong sách, bình tĩnh mà ngẩng đầu, chậm rãi mở miệng.
“Đoạn B cần tình cảm bùng nổ từ sự bình tĩnh, màn diễn của Hướng Ngọc thứ nhất là không bình thản, thứ hai là không có sức bùng nổ, khiến tôi hoàn toàn không thể liên hệ màn diễn của cô ta với Mai Liên Ca, tôi không đồng ý, đổi một người khác thử vai đi.”
Trong nháy mắt, phòng thử vai lâm vào sự im lặng kỳ lạ.
Phản ứng đầu tiên của Hướng Ngọc là gào thét như điên: “Cô nói cái gì? Cô tính là cái gì chứ, nơi đây là phòng thử vai, đến lượt cô nói chuyện à? Đạo diễn đã đồng ý cho tôi diễn Mai Liên Ca, dựa vào cái gì mà cô không đồng ý, cô xứng không!”
Nhà sản xuất cũng nhẹ giọng ho khan:
“Cô Diệp, nhân vật này của Hướng Ngọc không thể đổi thành người khác được, nguyên nhân thì cô cũng nên biết, coi như xong đi, được rồi.”