Bà Lục Lại Cho Tôi Leo Cây
Chương 390
Chương 390
Mọi người không biết lần này ông cụ tìm luật sư đến là để đổi di chúc hay là viết một bản di chúc mới.
Dù sao tình hình hiện tại cũng đã thay đổi rất nhiều, cháu trai trưởng ông cụ coi trọng nhất sắp sửa ly hôn, chỉ riêng chuyện này thôi thì bản di chúc trước đó sẽ không có ích gì với Lục Huyền Lâm nữa
Vẻ vui mừng như nhún nhảy trên đuôi lông mày của Lục Triển Nam.
Trái với anh ta, Lục Huyền Lâm vẫn rất bình tĩnh, giống như tất cả mọi chuyện ở đây đều không liên quan gì đến anh cả.
“Tang Du, đến bên cạnh ông.” Trước mặt tất cả mọi người, ông cụ gọi thẳng tên Lý Tang Du.
Sao ông cụ lại muốn gọi Lý Tang Du?
Điều này khiến có vài người lo lắng không yên, nhất là Lục Triển Nam.
Mẹ Lục thì lại có phần vui vẻ.
Lý Tang Du lờ mờ không hiểu gì, nói thế nào thì lúc này cũng không tới lượt cô ra sân chứ. Nhưng cô đành phải nhắm mắt chấp nhận, chen qua trước bao nhiêu người, đi tới bên giường bệnh.
Ông cụ lại nắm lấy tay cô một lần nữa, kéo cô ngồi xuống ghế bên giường.
“Tang Du à, con rất ngoan, rất ngoan, đúng là đứa trẻ ngoan hiếm có mà…” Giọng nói và cả ánh mắt của ông cụ đều bùi ngùi.
“Ông!” Bây giờ Lý Tang Du không biết nên nói gì cả, nói thì lại sợ nói sai khiến mọi người tức giận, không nói thì lại thành không có ý tứ chỉ biết ngồi không.
Lúc này, đám người ồn ào nhường ra một con đường, chỉ có một người có thể khiến mọi người tự giác nhường đường như thế thôi… Trần Siêu!
Thấy Trần Siêu xuất hiện, ông cụ hắng giọng: “Ghi tên Lý Tang Du vào mục người thừa kế tài sản cho tôi, chỉ ghi một mình nó thôi.”
Lời ông cụ vừa nói ra lập tức gây nên một trận xôn xao, tất cả mọi người đều tỏ ra khó tin.
Mẹ Lục cũng không thể tin được, thế này thì không phải mọi chuyện bà ta làm sẽ thành công dã tràng hay sao? Mới vừa nãy bà ta còn đánh Lý Tang Du một bạt tai, trong nháy mắt thôi, Lý Tang Du đã trở thành người thắng đậm nhất rồi.
Nếu con trai mình thật sự muốn rời khỏi Lý Tang Du thì chẳng phải ngay cả thằng bé cũng trở thành người trắng tay sao?
Mặt mũi bà ta biết để ở đâu bây giờ? Bà ta biết cư xử với Lý Tang Du thế nào đây?
Cái vả mặt này đánh quá vang dội!
Trong đó, người bị đả kích lớn nhất phải kể tới Lục Triển Nam. Vừa mới đây thôi, anh ta vừa dấy lên ngọn lửa hy vọng thì đã bị một gáo nước lạnh dội xuống, tia hy vọng của anh ta cũng bị dập tắt.
Lục Huyền Lâm vẫn giữ nguyên dáng vẻ hờ hững, cảm xúc không hề thay đổi, hoàn toàn không giống tính tình nóng nảy trước kia của anh.
Là người trong cuộc, tâm trạng của Lý Tang Du tuyệt đối không hề kém những người ở đây, cô hoàn toàn bị choáng váng. Đầu óc trống rỗng chỉ có tiếng ong ong, cô vẫn đang nghi ngờ rằng liệu có phải mình đã nghe nhầm hay không?
Trần Siêu đang cầm bút để ghi chép cũng hơi dừng động tác lại, thân phận và địa vị của mỗi người trong nhà họ Lục anh ta đều biết rõ, Lý Tang Du là người không đáng chú ý nhất, cũng là người không có địa vị gì nhất, không ngờ lần này lại trở thành nhân vật chủ chốt đứng hàng đầu.
Hà Thất Thất tính tình thẳng thắn nhất cũng không nhịn được nữa, lên tiếng: “Ông ơi, ông làm sao vậy? Có phải ông vẫn chưa tỉnh táo không ạ? Dựa vào đâu mà Lý Tang Du lại trở thành người thừa kế tài sản nhà họ Lục chứ?”
“Dựa vào những tài sản này là của ông, ông có quyền muốn cho ai thì cho.” Ông cụ nói một câu đơn giản ngắn gọn, câu nói này khiến Hà Thất Thất tức tối mặt đỏ gay, nhưng lại không thể bác bỏ.