Bà Già Khó Tính, Em Yêu Chị!
Chương 25: Lập lại trật tự 1
Nhìn dáng đứng "bến tre" e lẹ của thầy Hiệu trưởng mà Thanh Hà và Thư không thể nào không xót xa. Năm mươi năm vững như cột bê tông trên nền giáo giục vậy mà đến năm thứ năm mốt lại phải thuê phụ hồ đập đi . Người ta nói rồi " Một chữ cũng là thầy, nửa chữ cũng là thầy" vậy mà cái tụi học sinh này...????
Bước đến cạnh Hiệu trưởng,Thanh Hà vỗ vai an ủi, ánh mắt nhìn người thầy thông cảm chân thành.
-Thôi thầy về phòng nghỉ ngơi đi, ở đây em lo liệu cho.
-Được rồi, có gì khó khăn gọi cho thầy nhé! Thầy Hiệu Trưởng vui vẻ, ánh mắt thầy lóe lên những tia hy vọng trước người con gái trẻ tuổi này. Cũng bởi từ trước đến giờ toàn là thầy đi tìm người ta vậy mà hôm nay lại có người ta đến tìm thầy. Quả thực là ông trời có mắt, đúng là có công mài sắt có ngày nên sà beng mà!!!
Nhìn bóng thầy Hiệu Trưởng vui vẻ khuất khỏi hành lang Thanh Hà mới bước chân vào lớp . Nở một nụ cười hiền lành mà gian ác, Thanh Hà bước lên bục giảng nhìn toàn thể một lượt học sinh rồi mới tiếp lời:
-Xin chào các em, cô là Thanh Hà và đồng thời cũng là giáo viên chủ nhiệm mới của các em...À còn một điều nữa ... Chưa nói hết câu mà lũ học sinh đã chen lấn xô đẩy nhảy xổ vào mồn cô khiến cô muốn nổi điên lên...
-Cô ơi cô bao nhiêu tuổi vậy...?
-Cô ơi cô có chồng chưa...?
-Cô ơi cô từ đâu đến....?
-Cô ơi...cô ơi...
Cả lớp như một cái chợ vỡ đứa nào đứa đấy cũng hỏi như được mùa. Thanh Hà cũng hơi hoảng, chắc có lẽ sau vụ này cô phải đi du lịch giải tress không thì sớm nhồi máu cơ tim. Gái đã ế mà lại mang tật thì....ôi khổ lắm.
-TRẬT TỰ NÀO! Một tiếng hét tựa oanh vàng khiến chim sa cá chết được cất lên từ cánh cửa gỗ thì cả lớp đứa nào đứa đấy im bặt hết. Đồng thời mọi ánh mắt đồng hành nhìn ra cửa. Không ai khác chính cô bạn Quỳnh Thư-dáng người nhỏ nhắn, tay xách cái loa di động vẫn còn đang trong tình trạng đưa lên mồm. Nhưng những hành động vừa rồi của cô lại còn làm cho lũ học sinh hứng thú hơn với cô bạn mới này:
-Who are you?
-Where are you from?
-Cái lớp này có trật không thì bảo?- Nói rồi Quỳnh Thư hùng hồn bước vào trong lớp, dáng người oai phong lẫm liệt như chị Bà Trưng cưỡi voi đánh giặc-Tôi Là Trương Quỳnh Thư học sinh mới kiêm luôn chức lớp trưởng của cái lớp này!!
Sau tiếng nói thánh thót như chim hót, tập thể lớp 12a2 trố mắt lên "Ồ" một tiếng rõ to...nhưng chỉ sau vài tíc tắc là lại trở về trạng thái ban đầu...
-Bạn ấy thật cá tính...
-Bạn ấy thật đáng yêu...
-Bạn Thư ơi, ai lớp diu...
Thật sự là sốc, Quỳnh Thư không thể thốt lên được điều gì trước tình hình này. Mười hai năm cắp sách đến trường, mấy năm chân ướt chân ráo trong nghề báo, quả thực cô chưa bao giờ đối mặt với học sinh như thế này. Thật là bá đạo!!
-Èm hèm,...Thanh Hà lấy rút một chiếc thước gỗ ở trong cặp ra với đôi mắt sắc lạnh. Giơ chiếc thước lên cao cô đập không thương tiếc cái bàn...
"Ầm...Ầm..." những tiếng rung trời lở đất vang lên khiến cho toàn bộ học sinh giam mình trong im lặng.
-Kể từ bây giờ, anh chị nào mà hó hé một tiếng thì .... vừa nói Thanh Hà vừa bước xuống lớp giơ cao chiếc thước gỗ cô vừa mới "chôm chôm" được của lão vệ dưới kia, im lặng một chút cô tiếp lời - Xin chúc mừng người đó sẽ được thử đồ bền dẻo cũng như độ cứng của chiếc thước gỗ. Kể từ bây giờ bạn Thư sẽ làm lớp trưởng quản lí lớp. Ai mà không nghe theo thì sẽ bị phạt.
Có vẻ như ánh mắt của lũ học sinh đã phát ra được một số nét sợ hãi và đầu hàng. Nhưng tỉ lệ còn ít lắm, nên Thanh Hà quyết định giở chiêu thứ hai. Một chiêu đơn giản nhưng khá là hiệu quả.
- Tôi có ba quy tắc vô cùng đơn giản . Bây giờ tôi đọc một quy tắc thì các anh chị phải ghi vào giấy và nói to rõ ràng câu cuối nghe chưa.
-r..õ...
-Nhỏ quá!! Cả lớp đứng dậy, ưỡn ngực ra đứng thẳng nào.
-D..Ạ..RÕ..RỒI...Ạ...
Mỉm cười trước thái độ hợp tác, Thanh Hà nháy mắt cho Quỳnh Thư về chỗ và bắt đầu đọc khẩu lệnh. Thế là cứ mỗi một khẩu lệnh được vang lên, tụi học sinh lại như một con vẹt phát lại...
-Một là chúng ta phải thật Quyết tâm.
-Quyết tâm , quyết tâm, quyết tâm...
-Hai, chúng ta không được Để Thua.
-Để thua, để thua,để thua..
-Ba, chúng ta phải lấy lại Danh dự cho lớp..
-Danh dự, danh dự, danh dự..
-Tốt lắm, giờ các em đọc lại khẩu hiệu cho cô nghe xem nào.
Nghe thấy vậy, cả lớp hùng hồn ưỡn ngực...
-QUYẾT TÂM ĐỂ THUA DANH DỰ...
???
Bước đến cạnh Hiệu trưởng,Thanh Hà vỗ vai an ủi, ánh mắt nhìn người thầy thông cảm chân thành.
-Thôi thầy về phòng nghỉ ngơi đi, ở đây em lo liệu cho.
-Được rồi, có gì khó khăn gọi cho thầy nhé! Thầy Hiệu Trưởng vui vẻ, ánh mắt thầy lóe lên những tia hy vọng trước người con gái trẻ tuổi này. Cũng bởi từ trước đến giờ toàn là thầy đi tìm người ta vậy mà hôm nay lại có người ta đến tìm thầy. Quả thực là ông trời có mắt, đúng là có công mài sắt có ngày nên sà beng mà!!!
Nhìn bóng thầy Hiệu Trưởng vui vẻ khuất khỏi hành lang Thanh Hà mới bước chân vào lớp . Nở một nụ cười hiền lành mà gian ác, Thanh Hà bước lên bục giảng nhìn toàn thể một lượt học sinh rồi mới tiếp lời:
-Xin chào các em, cô là Thanh Hà và đồng thời cũng là giáo viên chủ nhiệm mới của các em...À còn một điều nữa ... Chưa nói hết câu mà lũ học sinh đã chen lấn xô đẩy nhảy xổ vào mồn cô khiến cô muốn nổi điên lên...
-Cô ơi cô bao nhiêu tuổi vậy...?
-Cô ơi cô có chồng chưa...?
-Cô ơi cô từ đâu đến....?
-Cô ơi...cô ơi...
Cả lớp như một cái chợ vỡ đứa nào đứa đấy cũng hỏi như được mùa. Thanh Hà cũng hơi hoảng, chắc có lẽ sau vụ này cô phải đi du lịch giải tress không thì sớm nhồi máu cơ tim. Gái đã ế mà lại mang tật thì....ôi khổ lắm.
-TRẬT TỰ NÀO! Một tiếng hét tựa oanh vàng khiến chim sa cá chết được cất lên từ cánh cửa gỗ thì cả lớp đứa nào đứa đấy im bặt hết. Đồng thời mọi ánh mắt đồng hành nhìn ra cửa. Không ai khác chính cô bạn Quỳnh Thư-dáng người nhỏ nhắn, tay xách cái loa di động vẫn còn đang trong tình trạng đưa lên mồm. Nhưng những hành động vừa rồi của cô lại còn làm cho lũ học sinh hứng thú hơn với cô bạn mới này:
-Who are you?
-Where are you from?
-Cái lớp này có trật không thì bảo?- Nói rồi Quỳnh Thư hùng hồn bước vào trong lớp, dáng người oai phong lẫm liệt như chị Bà Trưng cưỡi voi đánh giặc-Tôi Là Trương Quỳnh Thư học sinh mới kiêm luôn chức lớp trưởng của cái lớp này!!
Sau tiếng nói thánh thót như chim hót, tập thể lớp 12a2 trố mắt lên "Ồ" một tiếng rõ to...nhưng chỉ sau vài tíc tắc là lại trở về trạng thái ban đầu...
-Bạn ấy thật cá tính...
-Bạn ấy thật đáng yêu...
-Bạn Thư ơi, ai lớp diu...
Thật sự là sốc, Quỳnh Thư không thể thốt lên được điều gì trước tình hình này. Mười hai năm cắp sách đến trường, mấy năm chân ướt chân ráo trong nghề báo, quả thực cô chưa bao giờ đối mặt với học sinh như thế này. Thật là bá đạo!!
-Èm hèm,...Thanh Hà lấy rút một chiếc thước gỗ ở trong cặp ra với đôi mắt sắc lạnh. Giơ chiếc thước lên cao cô đập không thương tiếc cái bàn...
"Ầm...Ầm..." những tiếng rung trời lở đất vang lên khiến cho toàn bộ học sinh giam mình trong im lặng.
-Kể từ bây giờ, anh chị nào mà hó hé một tiếng thì .... vừa nói Thanh Hà vừa bước xuống lớp giơ cao chiếc thước gỗ cô vừa mới "chôm chôm" được của lão vệ dưới kia, im lặng một chút cô tiếp lời - Xin chúc mừng người đó sẽ được thử đồ bền dẻo cũng như độ cứng của chiếc thước gỗ. Kể từ bây giờ bạn Thư sẽ làm lớp trưởng quản lí lớp. Ai mà không nghe theo thì sẽ bị phạt.
Có vẻ như ánh mắt của lũ học sinh đã phát ra được một số nét sợ hãi và đầu hàng. Nhưng tỉ lệ còn ít lắm, nên Thanh Hà quyết định giở chiêu thứ hai. Một chiêu đơn giản nhưng khá là hiệu quả.
- Tôi có ba quy tắc vô cùng đơn giản . Bây giờ tôi đọc một quy tắc thì các anh chị phải ghi vào giấy và nói to rõ ràng câu cuối nghe chưa.
-r..õ...
-Nhỏ quá!! Cả lớp đứng dậy, ưỡn ngực ra đứng thẳng nào.
-D..Ạ..RÕ..RỒI...Ạ...
Mỉm cười trước thái độ hợp tác, Thanh Hà nháy mắt cho Quỳnh Thư về chỗ và bắt đầu đọc khẩu lệnh. Thế là cứ mỗi một khẩu lệnh được vang lên, tụi học sinh lại như một con vẹt phát lại...
-Một là chúng ta phải thật Quyết tâm.
-Quyết tâm , quyết tâm, quyết tâm...
-Hai, chúng ta không được Để Thua.
-Để thua, để thua,để thua..
-Ba, chúng ta phải lấy lại Danh dự cho lớp..
-Danh dự, danh dự, danh dự..
-Tốt lắm, giờ các em đọc lại khẩu hiệu cho cô nghe xem nào.
Nghe thấy vậy, cả lớp hùng hồn ưỡn ngực...
-QUYẾT TÂM ĐỂ THUA DANH DỰ...
???
Tác giả :
Hazu