Bá Đạo Mẹ Kế Mau Xuyên
Chương 21: Chịu trách nhiệm thế nào?
Triều Ca cười cười, tiến sát đến chỗ Cố Sâm, nhoài người về phía cậu ta. Hai tay vòng ra sau đầu, gác lên vai Cố Sâm, ngửa cổ nhìn cậu ta. Cô còn cố tình rướn cổ lên, chạm mũi với Cố Sâm.
Cảm nhận được thân thể mềm mại nữ tính dán sát vào người mình, Cố Sâm có chút bất ngờ sau đó cả người đều dần nóng lên, luống cuống ôm lấy eo Triều Ca. Tối qua cậu ta say chưa kịp cảm nhận gì, sáng nay mới nhận ra là eo cô thật nhỏ, nhỏ đến mức Cố Sâm không dám dùng lực mạnh vì sợ gãy. Cô lại còn chủ động gác tay lên vai cậu ta, ghé mặt sát vào cậu. Hơi thở nữ tính mê người của Triều Ca vờn quanh chóp mũi Cố Sâm, làm mặt cậu đỏ bừng. Triều Ca còn chớp chớp đôi mắt đào hoa xinh đẹp, môi hồng căng mọng như anh đào mím lại. Cổ họng Cố Sâm khô khốc, hơi thở trở nên gấp gáp, nóng bỏng hơn.
“Cậu định chịu trách nhiệm sao? Chịu trách nhiệm thế nào?” –Triều Ca cố tình nâng tông giọng, lại thêm vào vài phần quyến rũ, nỉ non.
Mị lực tỏa ra làm không ai có thể thoát được. Cố Sâm cũng không ngoại lệ, mặt đỏ đến tận mang tai, càng nhìn càng đáng yêu. Giọng nói lắp bắp:
“Anh...anh sẽ...”
Không đợi Cố Sâm nói hết câu, Triều Ca đã buông cậu ta ra, thu lại hết vẻ quyến rũ mê người lúc nãy. Cô nhìn Cố Sâm, nở nụ cười:
“Da mặt đã mỏng thì đừng có giở trò lưu manh. Coi chừng không cẩn thận bị người ta ăn sạch sành sanh mà không hay biết đấy!”
Cố Sâm lại càng ngại ngùng, xấu hổ. Màu đỏ hồng xinh đẹp trên mặt chưa bớt đi phần nào, trái lại còn tăng thêm.
“Noãn Noãn, em... em trêu anh!”
“Ừ đấy, mới thế đã bị chọc đến đỏ mặt rồi, thật không có tiền đồ mà.”
Cố Sâm lúc này mới nhận ra, đưa tay lên sờ mặt. Quả thật nóng muốn chết luôn. Cố Sâm trong lòng tự nhủ: Không được thua sớm như vậy, phải chiến đấu tới cùng.
“Nhưng em vẫn là bạn gái anh!” –Cố Sâm cố chấp không buông.
Con hàng này mặc kệ cô từ chối thế nào, chắc chắn cậu ta vẫn một mực khẳng định như vậy. Nếu thế cô cũng không cần phí thời gian tranh cãi làm gì, để mặc cậu ta nghĩ thế nào thì ngĩ đi.
<...> Sao Ký Chủ không thể lấy lí do là cô cũng thích Cố Sâm vậy? Nói dối cũng được mà, không cần thẳng thắn vậy đâu.
Khóc thương cho Tư thiếu một tỉ lần.
“Ăn sáng đi, sau đó chúng ta nói một chút về chuyện của Cố Thanh Hàn và cái chức tổng tài tập đoàn Cố Thị.”
Cố Sâm cực kỳ mừng rỡ, cô ấy thế mà lại không phủ nhận!
Hệ Thống, mi xem kìa. Cô ấy chắc chắn rất vui vì được làm bạn gái ta nhưng ngại ngùng không nói ra thôi. Nhiệm vụ công lược này chắc chắc thành công rồi!
< Chúc mừng Tư thiếu! Lần này chúng ta đại thành công rồi!> Bản Hệ Thống thật sự không muốn nói suy nghĩ thật lòng của Ký Chủ cho Tư thiếu biết. Cậu ấy mà biết chắc chắn sẽ tức mà chết quá. Bản Hệ Thống không dám mạo hiểm đâu.
Tâm trạng của Cố Sâm rất tốt nên rất nhanh cậu ta đã giải quyết xong bữa sáng. Xử lí sạch sẽ xong, Cố Sâm chống tay trên mặt bàn, nhìn Triều Ca bằng ánh mắt chờ mong.
Nhìn hành động của cậu ta, cô lại có thêm một suy nghĩ: Thứ sinh vật đáng yêu, trẻ con như vậy, nuôi cũng được.
Ừm, cứ như vậy nuôi đi.
<...> Bản Hệ Thống có nên vui mừng không? Có vẻ Ký Chủ đã có thêm hảo cảm với Tư thiếu. Nhưng mà, sao nó lại cảm thấy cô ấy như đang đối xử với sủng vật vậy???
“Sao hôm qua cậu lại bắt gặp Cố Thanh Hàn ở nhà vệ sinh thế?”
Cố Sâm hơi chần chừ rồi nói:
“Hình như anh ta tham gia một buổi tiệc rượu ở nhà hàng đó. Lúc vào nhà vệ sinh thì vô tình gặp anh thôi.”
“Vậy sao? Cậu nói hôm qua trong nhà vệ sinh, cậu với Cố Thanh Hàn có giằng co, chuyện là như thế nào vậy?”
Cố Sâm hơi tái mặt.
“Anh ta không vui khi thấy anh. Có vẻ như Cố Thanh Hàn đã biết ba anh muốn đưa anh vào công ty.”
“Cố Thanh Hàn có làm gì cậu không?”
“Noãn Noãn, em đang quan tâm anh đấy à?” –Cố Sâm cười cười, vẻ mặt lưu manh.
“Cứ coi là vậy đi. Cậu mà bị làm sao thì sau này người chịu thiệt chỉ có tôi thôi.” Thích lưu manh phải không? Bà đây sẽ lưu manh cho cậu xem. Đảm bảo cậu thua không còn sót lại gì luôn.
Cố Sâm lại đỏ mặt. Câu này có nghĩa là, sau này Noãn Noãn sẽ ở bên cạnh cậu đúng không? Cô ấy rất lo lắng đúng không?
<...> Bản Hệ Thống có hai ký chủ thật kỳ quặc. Chủ nhân người mau về cứu ta với!
“Được rồi, bây giờ ta nói đến chuyện cái chức tổng tài của tập đoàn Cố thị. Bố cậu đã nói với cậu chuyện này chưa.”
“Ông ấy từng nói qua, nhưng mà anh chưa đồng ý.”
“Bây giờ là thời cơ tốt nhất đó, cậu phải tranh thủ nắm bắt cơ hội đi. Lần tới bố cậu tới tìm, hãy đồng ý với ông ấy. Gặp khó khăn gì cứ gọi tôi, tôi sẽ giúp.”
Cố Sâm mỉm cười. Nụ cười rất ấm áp, thuần khiết.
“Noãn Noãn, có em thật tốt.”
“Vậy thì cố mà trân trọng đi.”
“Nhất định.”
Trong căn phòng ngập tràn ánh nắng ấm áp, có hai con người nhìn nhau cười nhu hòa.
Vận mệnh của chúng ta, bắt đầu từ đây.
- ---------------------------
Trong một nhà hàng xa hoa ở Đế Đô, tại phòng VIP. Cô gái xinh đẹp mặc chiếc váy đen dài đơn giản, trên tay cầm một li vang đỏ đung đưa. Qua thứ chất lỏng màu đỏ mê người trong suốt kia, vẻ đẹp của cô càng trở nên cao quý, yêu mị hơn.
Người đàn ông mặc vest ngồi đối diện không khỏi hô hấp gấp gáp hơn. Trên tay anh ta đang còn cầm một tập hồ sơ và một bản hợp đồng
“Ôn tiểu thư, cô thật sự muốn hợp tác với tôi sao”
“Đương nhiên, hợp đồng cũng đã ký rồi. Tôi không hề nói đùa với anh.”
“Chỉ là, tôi cảm thấy điều khoản hợp đồng hoàn toàn không đem lại nhiều lợi nhuận cho TC của cô. Không biết mục đích của cô là gì vậy?”
Triều Ca ném cho anh ta một ánh mắt khinh bỉ.
“Đạt thành được mục đích rồi còn tò mò chuyện không đâu làm gì? Thì ra đây là lí do anh mãi không đấu lại được Ôn Kiều, Ôn Phong ạ.”
Người đàn ông nhìn Triều Ca, trong ánh mắt không giấu nổi sự ngạc nhiên xen lẫn nghi ngờ.
“Cô biết Ôn Kiều?”
“Không chỉ quen biết đâu, cô ta còn là chị ruột của tôi đấy. Mà theo đúng bối phận, thì anh phải gọi tôi một tiếng chị họ đấy.”
Đúng vậy, người đàn ông vừa ký hợp đồng với cô, chính là Ôn Phong –nhị thiếu gia của Ôn Gia. Anh ta cũng chính là người trực tiếp tranh chức gia chủ Ôn gia với Ôn Kiều. Mục đích của cô, cũng chính là qua tay anh ta, lật đổ Ôn Kiều.
Cảm nhận được thân thể mềm mại nữ tính dán sát vào người mình, Cố Sâm có chút bất ngờ sau đó cả người đều dần nóng lên, luống cuống ôm lấy eo Triều Ca. Tối qua cậu ta say chưa kịp cảm nhận gì, sáng nay mới nhận ra là eo cô thật nhỏ, nhỏ đến mức Cố Sâm không dám dùng lực mạnh vì sợ gãy. Cô lại còn chủ động gác tay lên vai cậu ta, ghé mặt sát vào cậu. Hơi thở nữ tính mê người của Triều Ca vờn quanh chóp mũi Cố Sâm, làm mặt cậu đỏ bừng. Triều Ca còn chớp chớp đôi mắt đào hoa xinh đẹp, môi hồng căng mọng như anh đào mím lại. Cổ họng Cố Sâm khô khốc, hơi thở trở nên gấp gáp, nóng bỏng hơn.
“Cậu định chịu trách nhiệm sao? Chịu trách nhiệm thế nào?” –Triều Ca cố tình nâng tông giọng, lại thêm vào vài phần quyến rũ, nỉ non.
Mị lực tỏa ra làm không ai có thể thoát được. Cố Sâm cũng không ngoại lệ, mặt đỏ đến tận mang tai, càng nhìn càng đáng yêu. Giọng nói lắp bắp:
“Anh...anh sẽ...”
Không đợi Cố Sâm nói hết câu, Triều Ca đã buông cậu ta ra, thu lại hết vẻ quyến rũ mê người lúc nãy. Cô nhìn Cố Sâm, nở nụ cười:
“Da mặt đã mỏng thì đừng có giở trò lưu manh. Coi chừng không cẩn thận bị người ta ăn sạch sành sanh mà không hay biết đấy!”
Cố Sâm lại càng ngại ngùng, xấu hổ. Màu đỏ hồng xinh đẹp trên mặt chưa bớt đi phần nào, trái lại còn tăng thêm.
“Noãn Noãn, em... em trêu anh!”
“Ừ đấy, mới thế đã bị chọc đến đỏ mặt rồi, thật không có tiền đồ mà.”
Cố Sâm lúc này mới nhận ra, đưa tay lên sờ mặt. Quả thật nóng muốn chết luôn. Cố Sâm trong lòng tự nhủ: Không được thua sớm như vậy, phải chiến đấu tới cùng.
“Nhưng em vẫn là bạn gái anh!” –Cố Sâm cố chấp không buông.
Con hàng này mặc kệ cô từ chối thế nào, chắc chắn cậu ta vẫn một mực khẳng định như vậy. Nếu thế cô cũng không cần phí thời gian tranh cãi làm gì, để mặc cậu ta nghĩ thế nào thì ngĩ đi.
<...> Sao Ký Chủ không thể lấy lí do là cô cũng thích Cố Sâm vậy? Nói dối cũng được mà, không cần thẳng thắn vậy đâu.
Khóc thương cho Tư thiếu một tỉ lần.
“Ăn sáng đi, sau đó chúng ta nói một chút về chuyện của Cố Thanh Hàn và cái chức tổng tài tập đoàn Cố Thị.”
Cố Sâm cực kỳ mừng rỡ, cô ấy thế mà lại không phủ nhận!
Hệ Thống, mi xem kìa. Cô ấy chắc chắn rất vui vì được làm bạn gái ta nhưng ngại ngùng không nói ra thôi. Nhiệm vụ công lược này chắc chắc thành công rồi!
< Chúc mừng Tư thiếu! Lần này chúng ta đại thành công rồi!> Bản Hệ Thống thật sự không muốn nói suy nghĩ thật lòng của Ký Chủ cho Tư thiếu biết. Cậu ấy mà biết chắc chắn sẽ tức mà chết quá. Bản Hệ Thống không dám mạo hiểm đâu.
Tâm trạng của Cố Sâm rất tốt nên rất nhanh cậu ta đã giải quyết xong bữa sáng. Xử lí sạch sẽ xong, Cố Sâm chống tay trên mặt bàn, nhìn Triều Ca bằng ánh mắt chờ mong.
Nhìn hành động của cậu ta, cô lại có thêm một suy nghĩ: Thứ sinh vật đáng yêu, trẻ con như vậy, nuôi cũng được.
Ừm, cứ như vậy nuôi đi.
<...> Bản Hệ Thống có nên vui mừng không? Có vẻ Ký Chủ đã có thêm hảo cảm với Tư thiếu. Nhưng mà, sao nó lại cảm thấy cô ấy như đang đối xử với sủng vật vậy???
“Sao hôm qua cậu lại bắt gặp Cố Thanh Hàn ở nhà vệ sinh thế?”
Cố Sâm hơi chần chừ rồi nói:
“Hình như anh ta tham gia một buổi tiệc rượu ở nhà hàng đó. Lúc vào nhà vệ sinh thì vô tình gặp anh thôi.”
“Vậy sao? Cậu nói hôm qua trong nhà vệ sinh, cậu với Cố Thanh Hàn có giằng co, chuyện là như thế nào vậy?”
Cố Sâm hơi tái mặt.
“Anh ta không vui khi thấy anh. Có vẻ như Cố Thanh Hàn đã biết ba anh muốn đưa anh vào công ty.”
“Cố Thanh Hàn có làm gì cậu không?”
“Noãn Noãn, em đang quan tâm anh đấy à?” –Cố Sâm cười cười, vẻ mặt lưu manh.
“Cứ coi là vậy đi. Cậu mà bị làm sao thì sau này người chịu thiệt chỉ có tôi thôi.” Thích lưu manh phải không? Bà đây sẽ lưu manh cho cậu xem. Đảm bảo cậu thua không còn sót lại gì luôn.
Cố Sâm lại đỏ mặt. Câu này có nghĩa là, sau này Noãn Noãn sẽ ở bên cạnh cậu đúng không? Cô ấy rất lo lắng đúng không?
<...> Bản Hệ Thống có hai ký chủ thật kỳ quặc. Chủ nhân người mau về cứu ta với!
“Được rồi, bây giờ ta nói đến chuyện cái chức tổng tài của tập đoàn Cố thị. Bố cậu đã nói với cậu chuyện này chưa.”
“Ông ấy từng nói qua, nhưng mà anh chưa đồng ý.”
“Bây giờ là thời cơ tốt nhất đó, cậu phải tranh thủ nắm bắt cơ hội đi. Lần tới bố cậu tới tìm, hãy đồng ý với ông ấy. Gặp khó khăn gì cứ gọi tôi, tôi sẽ giúp.”
Cố Sâm mỉm cười. Nụ cười rất ấm áp, thuần khiết.
“Noãn Noãn, có em thật tốt.”
“Vậy thì cố mà trân trọng đi.”
“Nhất định.”
Trong căn phòng ngập tràn ánh nắng ấm áp, có hai con người nhìn nhau cười nhu hòa.
Vận mệnh của chúng ta, bắt đầu từ đây.
- ---------------------------
Trong một nhà hàng xa hoa ở Đế Đô, tại phòng VIP. Cô gái xinh đẹp mặc chiếc váy đen dài đơn giản, trên tay cầm một li vang đỏ đung đưa. Qua thứ chất lỏng màu đỏ mê người trong suốt kia, vẻ đẹp của cô càng trở nên cao quý, yêu mị hơn.
Người đàn ông mặc vest ngồi đối diện không khỏi hô hấp gấp gáp hơn. Trên tay anh ta đang còn cầm một tập hồ sơ và một bản hợp đồng
“Ôn tiểu thư, cô thật sự muốn hợp tác với tôi sao”
“Đương nhiên, hợp đồng cũng đã ký rồi. Tôi không hề nói đùa với anh.”
“Chỉ là, tôi cảm thấy điều khoản hợp đồng hoàn toàn không đem lại nhiều lợi nhuận cho TC của cô. Không biết mục đích của cô là gì vậy?”
Triều Ca ném cho anh ta một ánh mắt khinh bỉ.
“Đạt thành được mục đích rồi còn tò mò chuyện không đâu làm gì? Thì ra đây là lí do anh mãi không đấu lại được Ôn Kiều, Ôn Phong ạ.”
Người đàn ông nhìn Triều Ca, trong ánh mắt không giấu nổi sự ngạc nhiên xen lẫn nghi ngờ.
“Cô biết Ôn Kiều?”
“Không chỉ quen biết đâu, cô ta còn là chị ruột của tôi đấy. Mà theo đúng bối phận, thì anh phải gọi tôi một tiếng chị họ đấy.”
Đúng vậy, người đàn ông vừa ký hợp đồng với cô, chính là Ôn Phong –nhị thiếu gia của Ôn Gia. Anh ta cũng chính là người trực tiếp tranh chức gia chủ Ôn gia với Ôn Kiều. Mục đích của cô, cũng chính là qua tay anh ta, lật đổ Ôn Kiều.
Tác giả :
Nhất Bảo Bảo