Ba Ba Môn Đích Tiểu Vương Tử
Chương 88
Nhật báo tiên tri
Dumbledore triệu tập vài người đến — Sirius, Remus, Molly, Arthur…… Còn có bạn Harry, cuối cùng, là Gellert và Percival của ông.
Prince lấy ra một bình thủy tinh nhỏ mình luôn giấu ở trên người, đó là thứ gù đó màu bạc, rất nhiều người đều biết, đó là trí nhớ.
Khi Dumbledore lấy trí nhớ ra đổ vào Tưởng kí, ông phát giác nếu như nhét tất cả mọi người vào Tưởng kí thì không quá dễ dàng cho nên Dumbledore đành phải dùng gương Erised — đúng vậy, tuy đây là một cái gương nhưng nó còn có công dụng khác. Grindelwald giúp Dumbledore kết nối cái gương và Tưởng kí, như vậy tất cả mọi người có thể nhìn rõ ràng những trí nhớ kia.
Nói là trí nhớ, trên thực tế có rất nhiều người thấy Harry và Snape tương lai ôm Prince vừa 9 tuổi nói chuyện với bọn họ, cảm giác này…… Rất kỳ diệu.
“Trên thực tế, thời gian là pháp thuật khó lý giải khăn nhất.” Harry dạo đầu rất tự nhiên và trắng ra, không cho bọn họ chăn đệm để tiếp nhận,“Tôi là Harry tương lai, có lẽ mọi người đều biết, không biết là ai đang nhìn đoạn trí nhớ này, nhưng tin tưởng tôi, đây là thật.”
“Đừng để ý tôi đã từng trải qua lịch sử như thế nào, tình huống hiện tại chính là thuộc về lịch sử chân chính, tôi cũng nghĩ như vậy,” Harry trong gương hạnh phúc dựa vào Snape, Prince ở giữa hai người,“Trên thực tế, tôi biết rõ tương lai có hai loại, mà bây giờ, mọi người đang sáng tạo ra loại thứ ba, nhưng không sao, ảnh hưởng tới tương lai cũng không lớn, hơn nữa, tôi cảm thấy như vậy rất tốt.” Harry vỗ vỗ bả vai tiểu vương tử, tiểu vương tử kia vui tươi hớn hở vẫy vẫy tay như là chào hỏi mọi người,“Là như vậy, tôi trải qua ba lần chiến tranh, lần đầu tiên là một kết quả thê thảm, lần thứ hai, chính là hiện tại, sau đó…… Tôi nghĩ lần thứ ba là kết cục tốt đẹp nhất đúng không?”
Trong gương, Snape ôm bả vai Harry, hai người nhìn nhau giống như nhìn ra cái gì đó trong mắt đối phương.
“Là như vậy, nếu như Prince lấy cái này ra, tôi nghĩ tôi kia và Sev kia…… đã ngất, trên thực tế cũng không phải ngất mà là dấu hiệu khôi phục trí nhớ — cái gọi là khôi phục trí nhớ, ưm……” Harry nghĩ nghĩ, nhìn Snape.
“Trên thực tế chính là chúng tôi cất giữ trí nhớ, phong ấn nó, phong ấn này khắc vào linh hồn, khi Prince trở về sẽ khởi động linh hồn câu thông cho nên phong ấn cũng sẽ xuất hiện trên người chúng tôi ở đoạn thời gian đó.” Snape giải thích đơn giản,“Cho nên, khi chúng tôi ở đó tỉnh lại sẽ có trí nhớ của chúng tôi, hoàn toàn không phải là làm bừa.”
Về phần nhẫn và viên đá phục sinh, bọn họ không nói tới.
“Cái này…… Rốt cuộc là……” Vì từng sử dụng xoay thời gian nên Hermione có chút lý giải phương diện này nhưng lại cảm thấy thật bất khả tư nghị (không thể tin được), làm bừa trên thời gian, quả thực chính là…… Quá…… giỏi!
Hai người nói xong, mọi người cũng đều yên lòng, không lo lắng cho hai cái đang ngủ — đúng a, không cần lo lắng bọn họ, bọn họ đang nhớ lại, chỉ là ngủ một giấc thôi……. Nhưng mà mọi người cũng không biết, hai người bọn họ ở trong mơ thấy những trí nhớ âm u đáng sợ thế nào, đáng sợ đến mức hai người đang ngủ cũng vẫn ôm chặt nhau, không chịu chia lìa.
Phần trí nhớ này nói xong liền biến mất trong không khí, Dumbledore cười cười, ôm Percival hôn một cái — hiện tại, chân chính trải qua tuyệt vọng chỉ có hai người bọn họ, rất tốt, hơn nữa trải qua tuyệt vọng mới có thể càng thêm quý trọng hy vọng, Dumbledore cảm thấy như vậy rất tốt.
Hermione bất an đứng ở chỗ đó, cô không biết mình nên kêu to hay là nên cười to, hoặc là cô có thể thử khóc lớn? Mặc dù cô là Gryffindor nhưng cũng không phải một đứa ngốc, biết hướng đi tương lai, cô cho rằng nhất định không phải là chuyện tốt, mà tình huống bây giờ…… Mặc dù rất hoàn mỹ, nhưng…… Hermione không tự chủ được đi ôm Prince, một câu cũng không nói.
Sirius còn đang giận con đỡ đầu của mình bị Snivellus bắt lấy, nhưng Prince là một đứa bé ngoan, anh yêu đứa bé này, có lẽ đợi đến tương lai anh có thể mang theo đứa bé này cùng chơi Quidditch? A, nhất định có thể làm Snivellus giận! Vừa nghĩ như thế, Sirius đã vui vẻ, cười híp mắt nhìn chằm chằm Price giống như cậu bé là một Golden Snitch lóe sáng. Remus hiển nhiên nhìn ra ý nghĩ của Sirius, không khỏi bật cười, ôm bả vai anh vỗ vỗ.
“Được rồi, hiện tại mọi người đều biết, như vậy, xem như cái gì cũng không biết a.” Dumbledore cười lấy ra một khối chanh tuyết cắn một cái,“A, thật chua.”
Chua? Grindelwald không biết từ chỗ nào túm ra một chút mật đổ lên sau đó lão hiệu trưởng cắn một miếng rồi lộ ra nụ cười thỏa mãn đến.
Kỳ thật, như vậy cũng không có chỗ nào không tốt!
Molly vẫn muốn Harry tìm một cô bé xinh đẹp kết hôn nhưng hiển nhiên, Dumbledore và Grindelwald kích thích bà, được rồi, có lẽ đứa con trai thứ 7 của bà kết hôn với Severus cũng không sao, huống chi nếu là một đại tiểu thư nũng nịu thì Harry đáng thương sẽ bị ngược đãi — thật là đáng sợ! Vì vậy, trong nháy mắt, Molly Weasley thành người ủng hộ SSHP. Còn Arthur, ha ha, ai để ý đến ông! Ông đang nghiên cứu máy chơi game trong tay Draco!
Draco cũng không muốn cho Weasley nhìn máy chơi game mình lấy của Prince nhưng Arthur lại cho rằng thứ này quá kỳ diệu vì thế ông thà rằng lấy ra những món đồ chơi đôi song sinh cho mình để chỉnh người trao đổi — đừng tưởng rằng đây là thứ đồ sản xuất phổ thông, sản phẩm của đôi song sinh nhà Weasley, tuyệt đối không có cái thứ hai — độc quyền của nhà này!
“Được rồi, có thể cho bác mượn.” Draco không được tự nhiên cầm những sản phẩm Arthur móc ra — rất nhiều, còn có mô hình rồng, Draco thích cái này.
Dumbledore chủ trì, mọi người đều đi về, chỉ có ông và Grindelwald ôm Percival ở lại nhà Snape, Prince cần được chăm sóc nhưng Harry và Snape, hai người còn đang ngủ, tuy hiện tại những người theo Voldemort đều bị bắt được nhưng bọn họ vẫn chưa yên tâm, hai người kia cần bảo vệ.
Buổi tối quả nhiên lại có vài tử thần thực tử lén lén lút lút sờ soạng tới, mà hai người rất dễ dàng đã bắt được bọn họ.
Trên cơ bản, tử thần thực tử đều bị sa lưới, dưới tác dụng của chân dược bọn họ nói rất tinh tường, nhưng cũng không chứng minh hết thảy sẽ yên tĩnh bình thản, lúc nào cũng không thiếu tội phạm và kẻ điên, nhưng Dumbledore cho rằng, thời đại của mình đã qua, thời đại huy hoàng mới thuộc về những người trẻ tuổi, ông nên…… Mang theo lão ma vương với đứa con bé của mình đi nghỉ phép!
A, nghỉ phép!
“Muốn đi chỗ nào?” Grindelwald cầm một quả địa cầu bắt đầu tìm nơi nghỉ phép,“ Bãi biển ánh nắng tươi sáng?” Tay ông chỉ Hawaii, sau đó trong không khí xuất hiện một hình ảnh lập thể của bãi biển Hawaii, có những cô gái xinh đẹp nvới lúm đồng tiền như hoa, cũng có những người đàn ông anh tuấn cười sáng lạnh,“A không, không không, chúng ta thử chỗ khác……”
“Chúng ta có thể chọn những nơi thú vị, Gael, không cần chọn Mỹ, nơi đó quá kích thích, không thích hợp những bộ xương già như chúng ta, ta cho rằng,” Lão hiệu trưởng hết sức nghiêm túc nói,“Chúng ta có thể chọn những quốc gia thú vị, khu trung đông như thế nào?”
“Cũng được, chúng ta có thể mang về một ít thảm bay!”
Không sai, thảm bay càng thích hợp hơn chổi, Dumbledore ôm Percival nghĩ, sau đó thả con mình cạnh Prince mệt mỏi đang ngủ gà ngủ gật.
Một mực ngủ ba ngày, Harry và Snape mới tỉnh lại, mà trong ba ngày này thế giới pháp thuật thay đổi đến nghiêng trời lệch đất!
Chúa tể hắc ám nước Đức Gellert Grindelwald rửa tội danh sau đó thành công kết hôn với phù thủy vĩ đại Albus Dumbledore, bọn họ còn đăng ký một đứa con trai — Percival Grindelwald Dumbledore! Sau đó ghi danh ở bộ pháp thuật, lại một lần trình diễn tiết mục Aberforth dùng nắm đấm đối phó anh trai và anh rể, về sau, nghe vài người hàng xóm già của họ nói, cái này cũng không phải lần đầu tiên trình diễn như vậy! Vì thế, Dumbledore từ chức vụ hiệu trưởng bảo là muốn đi lữ hành sau đó viết sách…… A, được rồi, viết sách — ghi lại hồi ức của ông!
Cứu thế chủ Harry Potter trước mặt tử thần thực tử cùng với anh hùng dũng cảm và gián điệp trung thành Severus Snape thầy trò yêu nhau hấp thụ ánh sáng và bị trắng trợn tuyên dương, còn có đứa con rất lớn của bọn họ bị nhật báo tiên tri miêu tả thành một đứa bé thần bí mang sứ mạng dũng cảm. Nhưng chuyện một nhà này không bằng chuyện của Dumbledore nên dân chúng rất dễ dàng buông tha bọn họ, chỉ là ngẫu nhiên có vài phong thư hỏi thăm bọn họ ở chung có hòa hợp hay không.
Gia chủ Black gia kết hôn, đối tượng là bạn thân — Remus Lupin, nhưng tin này lại càng an phận , không có người thấy nó đặc biệt, nhiều lắm thì cảm thán Black gia tuyệt hậu , đúng vậy, hai người bọn họ đều là nam! Nam và nam muốn lưu lại hậu đại thì cần dùng độc dược sinh tử, nhưng loại độc dược đó từ khi Prince cuối cùng biến mất thì không còn có người nào có thể làm.
Thật đáng tiếc, không ai phát hiện khi tình cảm của cứu thế chủ được đăng tin thì có một tin nho nhỏ — Prince gia, quay về thế giới pháp thuật.
Kỳ thật cũng có người chú ý tới — làm sao có thể không chú ý tới, cứu thế chủ và giáo sư độc dược là một đôi, bọn họ còn có con trai, điều này đại biểu cái gì? Cái này đại biểu bọn họ có được độc dược sinh tử! Sinh tử độc dược, đây là tồn tại tốt đẹp thế nào a — phù thủy muốn có con cũng không phải bằng vào bụng và giường là được. Một phù thủy nhỏ xuất hiện là thể hiện ma lực ngưng kết, cũng là huy chương tự nguyện trả giá, cho nên phù thủy rất khó có con, nhưng là một khi có độc dược sinh tử thì sẽ không giống vậy, thứ đó chính là máy gian lận sinh con!
Cho nên Lucius Malfoy bắt đầu suy tư, anh muốn có được quyền tiêu thụ độc dược sinh tử, a, chỉ cần cho anh một phần mười của lãi, trong hai năm, anh sẽ khiến hầm của gia tộc bạc kim ở Gringotts thêm ra ít nhất hai cái đến! Bởi vậy hiện tại Lucius đứng ở nhà Snape, tuy nhiên…… đến không phải lúc.
“Khụ khụ……” Lucius xấu hổ quay đầu đi chỗ khác, anh chỉ là sốt ruột một chút mà xông ào vào phòng ngủ hai người, lại không nghĩ rằng…… Được rồi, điều này thật sự là…… Quá không hoa lệ!
“Chết tiệt!” Mặc dù Snape thấy có tiếng động thì đã trùm chăn lên người thiếu niên trong lòng mình nhưng cũng không đại diện anh không giận — đương nhiên anh phải giận,“Ai cho hạ lẫn lộn chú cho ngài vậy ngài Lucius Malfoy? Giờ phút này hành vi của ngài xúc động và lỗ mãng có thể chứng minh ngài hoàn toàn thoát ly Malfoy gia không? Có lẽ ngài tính trở thành một Gryffindor? Nhưng ta nghĩ cho dù là Gryffindor cũng không muốn ngài hiện tại — chẳng lẽ Galleons lóe sáng còn chưa đủ nhồi vào đầu ngài?”
A, Galleons lóe sáng!
Lucius cố gắng duy trì ưu nhã, lễ phép ra khỏi cửa phòng, sau đó đóng cửa, một câu cũng không nói. Trên thực tế cũng không có thể trách anh gấp gáp như vậy, chính xác anh là người muốn dùng Galleons nhồi vào não, mục tiêu này…… Lucius cho là trong não mình có thể dùng vô số chú ngữ không gian. Nhưng Lucius không nghĩ tới người bạn tốt…… Cũ kỹ và…… Cấm dục của mình — Severus Snape, lại ở trời còn chưa có tối cùng một…… Potter ở trên giường làm một ít…… Ách…… Vận động, đúng vậy, đây là chuyện Lucius không nghĩ tới. Cho nên hoàn toàn không phải lỗi của anh, tuy anh không gõ cửa tự tiện xông vào …… phòng ngủ người khác — Lucius giải thích cho mình.
Kỳ thật cũng không thể nói Harry và Snape đói khát quá nhiều, trong mơ bọn họ đã trải qua – những điều đáng sợ, thê thảm, bi thương và tuyệt vọng, cảm giác này nắm chặt trái tim bọn họ, nhưng bọn họ biết rõ chuyện này bọn họ không phải có kinh nghiệm lần thứ hai, không có, vĩnh viễn sẽ không còn có lần thứ hai!
Trí nhớ hỗn loạn mang đến một loại cảm giác tên là thống khổ, nó còn mang đến cảm tình, cho nên khi hai người mở mắt ra đã thầm nghĩ làm cho đối phương tan ra tiến cốt nhục của mình, có lẽ bọn họ cần ôm nhau mới có thể chứng minh hạnh phúc hiện tại — không có tử vong, không có giết chóc, không có đau xót, không có gì cả, ngoại trừ hạnh phúc.
Vì vậy, Harry được hưởng trí nhớ chiến đấu và pháp thuật cường đại trở lại rất tự nhiên gọi về thức ăn và độc dược — được rồi, cứu thế chủ mời chân thành như vậy, không cần phải trông cậy sẽ có người nào đó đi cự tuyệt, đó là tự làm khổ mình! Cho nên…… giáo sư độc dược hèn mọn vĩ đại và đáng thương còn có chút quấn quýt trước thân phận của Harry hoàn toàn đồng ý ý nghĩ này, hai người đang hôn nhau mãnh liệt, quần áo cũng cởi không thiếu……“Ầm”, cửa bị phá — đó là phạm tội!
Đuổi Lucius đi, Snape thả một tá chú ngữ bảo vệ trên cửa.
“A, không cần lo!” Harry đạp chăn ea,“Sev, cái gì cũng dừng để ý, tới, em cần anh!”
Tác giả nói ra suy nghĩ của mình:
Lúc này hiểu rõ chưa? Trên thực tế không có người nào biến mất, bảo bối tử thần chính là cái máy gian lận, chỉ cần không có kết cục hạnh phúc nhất thì nó sẽ vô hạn luân hồi làm cho tất cả mọi người tìm được hạnh phúc mới dừng lại.
Harry cùng Snape cũng vậy, mỗi lần giải quyết xong sẽ nhớ tới hết thảy. Mà Prince chính là con của bọn họ, nhưng trong tương lai mới có thể sinh ra, sau đó bị đuổi về đến sau đó lại trở về…… Chương trước Har và Sna là trí nhớ ngưng kết, bọn họ cũng có hạnh phúc, tuy nhiên vĩnh viễn ở hòn đá phục sinh.
Dumbledore triệu tập vài người đến — Sirius, Remus, Molly, Arthur…… Còn có bạn Harry, cuối cùng, là Gellert và Percival của ông.
Prince lấy ra một bình thủy tinh nhỏ mình luôn giấu ở trên người, đó là thứ gù đó màu bạc, rất nhiều người đều biết, đó là trí nhớ.
Khi Dumbledore lấy trí nhớ ra đổ vào Tưởng kí, ông phát giác nếu như nhét tất cả mọi người vào Tưởng kí thì không quá dễ dàng cho nên Dumbledore đành phải dùng gương Erised — đúng vậy, tuy đây là một cái gương nhưng nó còn có công dụng khác. Grindelwald giúp Dumbledore kết nối cái gương và Tưởng kí, như vậy tất cả mọi người có thể nhìn rõ ràng những trí nhớ kia.
Nói là trí nhớ, trên thực tế có rất nhiều người thấy Harry và Snape tương lai ôm Prince vừa 9 tuổi nói chuyện với bọn họ, cảm giác này…… Rất kỳ diệu.
“Trên thực tế, thời gian là pháp thuật khó lý giải khăn nhất.” Harry dạo đầu rất tự nhiên và trắng ra, không cho bọn họ chăn đệm để tiếp nhận,“Tôi là Harry tương lai, có lẽ mọi người đều biết, không biết là ai đang nhìn đoạn trí nhớ này, nhưng tin tưởng tôi, đây là thật.”
“Đừng để ý tôi đã từng trải qua lịch sử như thế nào, tình huống hiện tại chính là thuộc về lịch sử chân chính, tôi cũng nghĩ như vậy,” Harry trong gương hạnh phúc dựa vào Snape, Prince ở giữa hai người,“Trên thực tế, tôi biết rõ tương lai có hai loại, mà bây giờ, mọi người đang sáng tạo ra loại thứ ba, nhưng không sao, ảnh hưởng tới tương lai cũng không lớn, hơn nữa, tôi cảm thấy như vậy rất tốt.” Harry vỗ vỗ bả vai tiểu vương tử, tiểu vương tử kia vui tươi hớn hở vẫy vẫy tay như là chào hỏi mọi người,“Là như vậy, tôi trải qua ba lần chiến tranh, lần đầu tiên là một kết quả thê thảm, lần thứ hai, chính là hiện tại, sau đó…… Tôi nghĩ lần thứ ba là kết cục tốt đẹp nhất đúng không?”
Trong gương, Snape ôm bả vai Harry, hai người nhìn nhau giống như nhìn ra cái gì đó trong mắt đối phương.
“Là như vậy, nếu như Prince lấy cái này ra, tôi nghĩ tôi kia và Sev kia…… đã ngất, trên thực tế cũng không phải ngất mà là dấu hiệu khôi phục trí nhớ — cái gọi là khôi phục trí nhớ, ưm……” Harry nghĩ nghĩ, nhìn Snape.
“Trên thực tế chính là chúng tôi cất giữ trí nhớ, phong ấn nó, phong ấn này khắc vào linh hồn, khi Prince trở về sẽ khởi động linh hồn câu thông cho nên phong ấn cũng sẽ xuất hiện trên người chúng tôi ở đoạn thời gian đó.” Snape giải thích đơn giản,“Cho nên, khi chúng tôi ở đó tỉnh lại sẽ có trí nhớ của chúng tôi, hoàn toàn không phải là làm bừa.”
Về phần nhẫn và viên đá phục sinh, bọn họ không nói tới.
“Cái này…… Rốt cuộc là……” Vì từng sử dụng xoay thời gian nên Hermione có chút lý giải phương diện này nhưng lại cảm thấy thật bất khả tư nghị (không thể tin được), làm bừa trên thời gian, quả thực chính là…… Quá…… giỏi!
Hai người nói xong, mọi người cũng đều yên lòng, không lo lắng cho hai cái đang ngủ — đúng a, không cần lo lắng bọn họ, bọn họ đang nhớ lại, chỉ là ngủ một giấc thôi……. Nhưng mà mọi người cũng không biết, hai người bọn họ ở trong mơ thấy những trí nhớ âm u đáng sợ thế nào, đáng sợ đến mức hai người đang ngủ cũng vẫn ôm chặt nhau, không chịu chia lìa.
Phần trí nhớ này nói xong liền biến mất trong không khí, Dumbledore cười cười, ôm Percival hôn một cái — hiện tại, chân chính trải qua tuyệt vọng chỉ có hai người bọn họ, rất tốt, hơn nữa trải qua tuyệt vọng mới có thể càng thêm quý trọng hy vọng, Dumbledore cảm thấy như vậy rất tốt.
Hermione bất an đứng ở chỗ đó, cô không biết mình nên kêu to hay là nên cười to, hoặc là cô có thể thử khóc lớn? Mặc dù cô là Gryffindor nhưng cũng không phải một đứa ngốc, biết hướng đi tương lai, cô cho rằng nhất định không phải là chuyện tốt, mà tình huống bây giờ…… Mặc dù rất hoàn mỹ, nhưng…… Hermione không tự chủ được đi ôm Prince, một câu cũng không nói.
Sirius còn đang giận con đỡ đầu của mình bị Snivellus bắt lấy, nhưng Prince là một đứa bé ngoan, anh yêu đứa bé này, có lẽ đợi đến tương lai anh có thể mang theo đứa bé này cùng chơi Quidditch? A, nhất định có thể làm Snivellus giận! Vừa nghĩ như thế, Sirius đã vui vẻ, cười híp mắt nhìn chằm chằm Price giống như cậu bé là một Golden Snitch lóe sáng. Remus hiển nhiên nhìn ra ý nghĩ của Sirius, không khỏi bật cười, ôm bả vai anh vỗ vỗ.
“Được rồi, hiện tại mọi người đều biết, như vậy, xem như cái gì cũng không biết a.” Dumbledore cười lấy ra một khối chanh tuyết cắn một cái,“A, thật chua.”
Chua? Grindelwald không biết từ chỗ nào túm ra một chút mật đổ lên sau đó lão hiệu trưởng cắn một miếng rồi lộ ra nụ cười thỏa mãn đến.
Kỳ thật, như vậy cũng không có chỗ nào không tốt!
Molly vẫn muốn Harry tìm một cô bé xinh đẹp kết hôn nhưng hiển nhiên, Dumbledore và Grindelwald kích thích bà, được rồi, có lẽ đứa con trai thứ 7 của bà kết hôn với Severus cũng không sao, huống chi nếu là một đại tiểu thư nũng nịu thì Harry đáng thương sẽ bị ngược đãi — thật là đáng sợ! Vì vậy, trong nháy mắt, Molly Weasley thành người ủng hộ SSHP. Còn Arthur, ha ha, ai để ý đến ông! Ông đang nghiên cứu máy chơi game trong tay Draco!
Draco cũng không muốn cho Weasley nhìn máy chơi game mình lấy của Prince nhưng Arthur lại cho rằng thứ này quá kỳ diệu vì thế ông thà rằng lấy ra những món đồ chơi đôi song sinh cho mình để chỉnh người trao đổi — đừng tưởng rằng đây là thứ đồ sản xuất phổ thông, sản phẩm của đôi song sinh nhà Weasley, tuyệt đối không có cái thứ hai — độc quyền của nhà này!
“Được rồi, có thể cho bác mượn.” Draco không được tự nhiên cầm những sản phẩm Arthur móc ra — rất nhiều, còn có mô hình rồng, Draco thích cái này.
Dumbledore chủ trì, mọi người đều đi về, chỉ có ông và Grindelwald ôm Percival ở lại nhà Snape, Prince cần được chăm sóc nhưng Harry và Snape, hai người còn đang ngủ, tuy hiện tại những người theo Voldemort đều bị bắt được nhưng bọn họ vẫn chưa yên tâm, hai người kia cần bảo vệ.
Buổi tối quả nhiên lại có vài tử thần thực tử lén lén lút lút sờ soạng tới, mà hai người rất dễ dàng đã bắt được bọn họ.
Trên cơ bản, tử thần thực tử đều bị sa lưới, dưới tác dụng của chân dược bọn họ nói rất tinh tường, nhưng cũng không chứng minh hết thảy sẽ yên tĩnh bình thản, lúc nào cũng không thiếu tội phạm và kẻ điên, nhưng Dumbledore cho rằng, thời đại của mình đã qua, thời đại huy hoàng mới thuộc về những người trẻ tuổi, ông nên…… Mang theo lão ma vương với đứa con bé của mình đi nghỉ phép!
A, nghỉ phép!
“Muốn đi chỗ nào?” Grindelwald cầm một quả địa cầu bắt đầu tìm nơi nghỉ phép,“ Bãi biển ánh nắng tươi sáng?” Tay ông chỉ Hawaii, sau đó trong không khí xuất hiện một hình ảnh lập thể của bãi biển Hawaii, có những cô gái xinh đẹp nvới lúm đồng tiền như hoa, cũng có những người đàn ông anh tuấn cười sáng lạnh,“A không, không không, chúng ta thử chỗ khác……”
“Chúng ta có thể chọn những nơi thú vị, Gael, không cần chọn Mỹ, nơi đó quá kích thích, không thích hợp những bộ xương già như chúng ta, ta cho rằng,” Lão hiệu trưởng hết sức nghiêm túc nói,“Chúng ta có thể chọn những quốc gia thú vị, khu trung đông như thế nào?”
“Cũng được, chúng ta có thể mang về một ít thảm bay!”
Không sai, thảm bay càng thích hợp hơn chổi, Dumbledore ôm Percival nghĩ, sau đó thả con mình cạnh Prince mệt mỏi đang ngủ gà ngủ gật.
Một mực ngủ ba ngày, Harry và Snape mới tỉnh lại, mà trong ba ngày này thế giới pháp thuật thay đổi đến nghiêng trời lệch đất!
Chúa tể hắc ám nước Đức Gellert Grindelwald rửa tội danh sau đó thành công kết hôn với phù thủy vĩ đại Albus Dumbledore, bọn họ còn đăng ký một đứa con trai — Percival Grindelwald Dumbledore! Sau đó ghi danh ở bộ pháp thuật, lại một lần trình diễn tiết mục Aberforth dùng nắm đấm đối phó anh trai và anh rể, về sau, nghe vài người hàng xóm già của họ nói, cái này cũng không phải lần đầu tiên trình diễn như vậy! Vì thế, Dumbledore từ chức vụ hiệu trưởng bảo là muốn đi lữ hành sau đó viết sách…… A, được rồi, viết sách — ghi lại hồi ức của ông!
Cứu thế chủ Harry Potter trước mặt tử thần thực tử cùng với anh hùng dũng cảm và gián điệp trung thành Severus Snape thầy trò yêu nhau hấp thụ ánh sáng và bị trắng trợn tuyên dương, còn có đứa con rất lớn của bọn họ bị nhật báo tiên tri miêu tả thành một đứa bé thần bí mang sứ mạng dũng cảm. Nhưng chuyện một nhà này không bằng chuyện của Dumbledore nên dân chúng rất dễ dàng buông tha bọn họ, chỉ là ngẫu nhiên có vài phong thư hỏi thăm bọn họ ở chung có hòa hợp hay không.
Gia chủ Black gia kết hôn, đối tượng là bạn thân — Remus Lupin, nhưng tin này lại càng an phận , không có người thấy nó đặc biệt, nhiều lắm thì cảm thán Black gia tuyệt hậu , đúng vậy, hai người bọn họ đều là nam! Nam và nam muốn lưu lại hậu đại thì cần dùng độc dược sinh tử, nhưng loại độc dược đó từ khi Prince cuối cùng biến mất thì không còn có người nào có thể làm.
Thật đáng tiếc, không ai phát hiện khi tình cảm của cứu thế chủ được đăng tin thì có một tin nho nhỏ — Prince gia, quay về thế giới pháp thuật.
Kỳ thật cũng có người chú ý tới — làm sao có thể không chú ý tới, cứu thế chủ và giáo sư độc dược là một đôi, bọn họ còn có con trai, điều này đại biểu cái gì? Cái này đại biểu bọn họ có được độc dược sinh tử! Sinh tử độc dược, đây là tồn tại tốt đẹp thế nào a — phù thủy muốn có con cũng không phải bằng vào bụng và giường là được. Một phù thủy nhỏ xuất hiện là thể hiện ma lực ngưng kết, cũng là huy chương tự nguyện trả giá, cho nên phù thủy rất khó có con, nhưng là một khi có độc dược sinh tử thì sẽ không giống vậy, thứ đó chính là máy gian lận sinh con!
Cho nên Lucius Malfoy bắt đầu suy tư, anh muốn có được quyền tiêu thụ độc dược sinh tử, a, chỉ cần cho anh một phần mười của lãi, trong hai năm, anh sẽ khiến hầm của gia tộc bạc kim ở Gringotts thêm ra ít nhất hai cái đến! Bởi vậy hiện tại Lucius đứng ở nhà Snape, tuy nhiên…… đến không phải lúc.
“Khụ khụ……” Lucius xấu hổ quay đầu đi chỗ khác, anh chỉ là sốt ruột một chút mà xông ào vào phòng ngủ hai người, lại không nghĩ rằng…… Được rồi, điều này thật sự là…… Quá không hoa lệ!
“Chết tiệt!” Mặc dù Snape thấy có tiếng động thì đã trùm chăn lên người thiếu niên trong lòng mình nhưng cũng không đại diện anh không giận — đương nhiên anh phải giận,“Ai cho hạ lẫn lộn chú cho ngài vậy ngài Lucius Malfoy? Giờ phút này hành vi của ngài xúc động và lỗ mãng có thể chứng minh ngài hoàn toàn thoát ly Malfoy gia không? Có lẽ ngài tính trở thành một Gryffindor? Nhưng ta nghĩ cho dù là Gryffindor cũng không muốn ngài hiện tại — chẳng lẽ Galleons lóe sáng còn chưa đủ nhồi vào đầu ngài?”
A, Galleons lóe sáng!
Lucius cố gắng duy trì ưu nhã, lễ phép ra khỏi cửa phòng, sau đó đóng cửa, một câu cũng không nói. Trên thực tế cũng không có thể trách anh gấp gáp như vậy, chính xác anh là người muốn dùng Galleons nhồi vào não, mục tiêu này…… Lucius cho là trong não mình có thể dùng vô số chú ngữ không gian. Nhưng Lucius không nghĩ tới người bạn tốt…… Cũ kỹ và…… Cấm dục của mình — Severus Snape, lại ở trời còn chưa có tối cùng một…… Potter ở trên giường làm một ít…… Ách…… Vận động, đúng vậy, đây là chuyện Lucius không nghĩ tới. Cho nên hoàn toàn không phải lỗi của anh, tuy anh không gõ cửa tự tiện xông vào …… phòng ngủ người khác — Lucius giải thích cho mình.
Kỳ thật cũng không thể nói Harry và Snape đói khát quá nhiều, trong mơ bọn họ đã trải qua – những điều đáng sợ, thê thảm, bi thương và tuyệt vọng, cảm giác này nắm chặt trái tim bọn họ, nhưng bọn họ biết rõ chuyện này bọn họ không phải có kinh nghiệm lần thứ hai, không có, vĩnh viễn sẽ không còn có lần thứ hai!
Trí nhớ hỗn loạn mang đến một loại cảm giác tên là thống khổ, nó còn mang đến cảm tình, cho nên khi hai người mở mắt ra đã thầm nghĩ làm cho đối phương tan ra tiến cốt nhục của mình, có lẽ bọn họ cần ôm nhau mới có thể chứng minh hạnh phúc hiện tại — không có tử vong, không có giết chóc, không có đau xót, không có gì cả, ngoại trừ hạnh phúc.
Vì vậy, Harry được hưởng trí nhớ chiến đấu và pháp thuật cường đại trở lại rất tự nhiên gọi về thức ăn và độc dược — được rồi, cứu thế chủ mời chân thành như vậy, không cần phải trông cậy sẽ có người nào đó đi cự tuyệt, đó là tự làm khổ mình! Cho nên…… giáo sư độc dược hèn mọn vĩ đại và đáng thương còn có chút quấn quýt trước thân phận của Harry hoàn toàn đồng ý ý nghĩ này, hai người đang hôn nhau mãnh liệt, quần áo cũng cởi không thiếu……“Ầm”, cửa bị phá — đó là phạm tội!
Đuổi Lucius đi, Snape thả một tá chú ngữ bảo vệ trên cửa.
“A, không cần lo!” Harry đạp chăn ea,“Sev, cái gì cũng dừng để ý, tới, em cần anh!”
Tác giả nói ra suy nghĩ của mình:
Lúc này hiểu rõ chưa? Trên thực tế không có người nào biến mất, bảo bối tử thần chính là cái máy gian lận, chỉ cần không có kết cục hạnh phúc nhất thì nó sẽ vô hạn luân hồi làm cho tất cả mọi người tìm được hạnh phúc mới dừng lại.
Harry cùng Snape cũng vậy, mỗi lần giải quyết xong sẽ nhớ tới hết thảy. Mà Prince chính là con của bọn họ, nhưng trong tương lai mới có thể sinh ra, sau đó bị đuổi về đến sau đó lại trở về…… Chương trước Har và Sna là trí nhớ ngưng kết, bọn họ cũng có hạnh phúc, tuy nhiên vĩnh viễn ở hòn đá phục sinh.
Tác giả :
Cadore của Night