Ba Ba Môn Đích Tiểu Vương Tử
Chương 25
Chúng ta đều trưởng thành
Draco Malfoy đứng ở cửa bệnh thất khoảng 5’, cậu không biết mình rốt cuộc có nên đi vào nói lời cảm ơn với cứu thế chủ hay không, cũng không biết thánh nhân Potter có thể tiếp nhận lời cảm ơn của cậu hay không — bọn họ…… Ngày hôm qua còn là địch nhân a, sao lại thay cậu cản cái móng vuốt to đùng đó? Draco thật sự là không hiểu nổi Potter…… Không hiểu nổi.
Kỳ thật, không hiểu nổi không chỉ có Draco, ít nhất cả Hogwarts có hơn tám phần cũng không hiểu tại sao Harry Potter cứu Draco Malfoy. Còn lại hai phần căn bản không chú ý tới chuyện này.
Malfoy uốn éo uốn éo rốt cục kiến thiết tâm lý, nhẹ nhàng đẩy cửa bệnh thất đi vào — vừa mới khai giảng, bệnh thất không có người khác, Bà Pomfrey cũng dọn dẹp một chút rồi về phòng ngủ của mình cho nên Draco rất dễ dàng phát hiện cứu thế chủ nằm trên một cái giường gần cửa sổ.
“Ai?” Harry nghe được tiếng bước chân, cậu quay đầu đi, đập vào mắt chính là mái tóc bạc kim lóe sáng của Draco Malfoy,“Draco…… Malfoy?”
“Potter……” Giống nhau thường ngày dùng “Thánh nhân Potter” châm chọc? Không, Malfoy kiêu ngạo không cho phép Draco làm như vậy cho nên cậu chỉ là đi đến đưa túi nhỏ trong tay tới tủ đầu giường,“Bất kể thế nào, là cậu đã cứu tôi, cám ơn.”
“A?” Harry lại càng hoảng sợ khi Draco thẳng thắn như vậy, cậu cho rằng Malfoy ít nhất phải trách cậu làm điều thừa.
“Nhưng là cậu tuyệt đối là làm chuyện thừa! Malfoy sẽ không thua một súc sinh!” Draco quả nhiên bắt đầu trước sau như một nói ra những lời không được người yêu mến,“Bất quá, là cậu thay tôa cản cái — thoạt nhìn rất đau…… Được rồi, dù sao…… Cậu tốt nhất có thể khỏi nhanh, Malfoy không thích thiếu nợ người.” Hai tay Draco ôm trước ngực, thoạt nhìn mười phần cao ngạo,“Bất quá, cậu đã giúp ta cản lại, không quản cậu xuất phát từ mục đích gì, ta sẽ không viết thư nói cho ba ba biết — về…… hành vi của cái người to lớn ngu ngốc kia, còn có…… trình độ nguy hiểm…… Đúng vậy, ta cho rằng…… Cậu hiểu ?”
Hòa bình ở chung với Snape khién Harry nghe hiểu những gì Malfoy nói – cậu nở nụ cười, có lẽ so với Snape, tiểu Malfoy còn chưa đủ cong cong rẽ rẽ, nhưng là hiển nhiên cậu ta muốn biểu đạt ý tốt — Merlin tất! Harry cười đến nheo mắt, thoạt nhìn giống như một con mèo nhỏ.
Nhìn vẻ mặt này của cứu thế chủ, Draco có cảm giác không tốt, thậm chí cậu còn muốn tông cửa xông ra! Merlin a! Là ai làm cho cứu thế chủ…… Quỷ dị như vậy ?
“Cám ơn cậu a Malfoy.” Harry đã mở miệng,“Ách…… Tôi muốn nói, ngày mai tôi sẽ không sao, thật sự.” Harry cảm giác mình không thể nói “Đây không tính là cái gì”, bởi vì cậu giúp đỡ Snape nấu cơm Snape cổ quái nói một câu “Cám ơn”, cậu trả lời “Đây không tính là cái gì”, sau đó đưa tới là vĩnh viễn châm chọc khiêu khích, cuối cùng cậu chỉ có thể tiếp nhận ý tốt không được tự nhiên của Snape – một bình dinh dưỡng lớn!
“Như vậy…… Xét thấy cậu cứu người thừa kế Malfoy, Malfoy gia chính thức nói lời cảm ơn cậu.” Draco nhướng mày, cậu không nghĩ tới cứu thế chủ sẽ nói như vậy — tuy rất non nhưng vẫn mơ hồ lộ ra phong cách.
“Được, tôi sẽ chờ .” Harry cười cười, động tác nhướng mày xem ra có thể thành chiêu bài của Slytherin — Snape cũng luôn nhướng mày, thậm chí tiểu vương tử của cậu đôi khi cũng không tự giác nhướng mày,“Cậu có thể gọi tôi là Harry, tôi nghĩ vậy.”
“Nha, đúng vậy, tại sao lại không chứ? Ta cho phép cậu gọi ta là Draco, Harry.”
Tuy tư thế có chút không được tự nhiên nhưng là hai bàn tay không nắm nhau trên xe lửa vào năm nhất lúc này chạm vào nhau.
Sáng sớm ngày hôm sau, Harry đã được cho phép ra ngoài, miệng vết thương ngay cả sẹo cũng không lưu lại, đương nhiên, Bà Pomfrey cũng nhìn thấy những vết thương trên người cậu — đều là những vết thương nhỏ, có thể nhìn ra được không phải vô ý bị thương, bà thấy đây tuyệt đối là chuyện không được xảy ra, bà chạy đến phòng hiệu trưởng rống lớn một trận. Mà Harry thì thuận lợi trở lại phòng ngủ thay quần áo.
“Harry a, cậu không nên cứu Malfoy!” Ron đi theo Harry vẻ mặt phẫn nộ.
“Được rồi, Ron, mình nghĩ…… Cậu ta dù sao không chưa từng chân chính làm chuyện xấu nào……” Harry do dự nói.
“Harry! Làm sao cậu có thể nói như vậy!” Ron lớn tiếng kêu lên, mở to mắt,“Nó là tên xấu trời sinh! Giống cha của nó — không khác nhau!”
“Đủ rồi, Ronald! Không ai là người xấu trời sinh!” Hermione còn rất mẫn cảm với những từ đó, cô có thể nhận Ron nói Malfoy bại hoại nhưng không thể tiếp nhận Ron nói Malfoy là “người xấu trời sinh”, cái này với nói cô là “ Máu bùn” có cái gì khác nhau?
“Hắc! Hermione, làm sao cậu cũng nói như vậy!” Ron tức giận bất bình nhìn xem cô bé tóc rối bời, giống như là chưa bao giờ biết cô,“Nghe rõ, Slytherin đều là tà ác, nhà Malfoy cho tới bây giờ đều là Slytherin, cả nhà bọn họ từ trong xương là xấu xa!”
Harry không nghĩ lại quấn quýt vấn đề này mà Hermione cũng hiểu được vấn đề nói với một người từ nhỏ nhận thức những điều như vậy cũng vô pháp thay đổi ý nghĩ của người đó, chính là, cho dù Slytherin đều là phù thủy hắc ám thì cũng không thể nói bọn họ từ khi sinh ra đã là người xấu a! Nghĩ như thế nào đều thấy là lạ, cô bé ôm sách chậm rãi đi theo hai người bạn, có lẽ…… Slytherin đều là phfu thủy hắc ám, có lẽ đại bộ phận bọn họ cũng không phải người tốt, nhưng là ai có thể nói bọn họ đều là người xấu a?
Chương trình học cũng không phải rất khó nhưng Hermione luôn đột nhiên biến mất rồi đột nhiên xuất hiện, Ron nhìn như rất kinh hãi, cậu ta cả kinh thét lên bởi vì Hermione lại một lần nữa đột nhiên xuất hiện ở bên cạnh cậu.
“Weasley……” Giọng giáo sư độc dược trầm thấp thong thả truyền đến, “Nếu như ngươi muốn ngụy trang thành một cây Mandrake, ta đề nghị ngươi cắt miếng chính mình sau đó quăng vào vạc thử hiệu quả.” Snape nói xong, rất hiển nhiên, Slytherin truyền ra tiếng cười nhẹ mà ngược lại Gryffindor giữ vững trầm mặc, chỉ có Ron mặt đỏ bừng trừng Slytherin, thiếu chút nữa con mắt trừng rơi ra ngoài.
“Hiện tại, còn chờ cái gì? Mở sách ra –” Snape lành lạnh nói,“Bổ huyết, đúng vậy, thứ các ngươi hôm nay muốn làm — không cần để ta lặp lại lần thứ hai!”
Nha, tốt, độc dược bổ huyết!
Harry mở sách, cậu ở chung với Prince còn xem qua bài tập độc dược của Prince, trong đó có loại độc dược này — Merlin a, Snape rõ ràng cho con của mình làm nội dung học năm thứ ba! Được rồi được rồi, không cần phải nghĩ quá nhiều, Harry, bổ huyết — hồi ức tiểu vương tử làm như thế nào ?
Cắt cỏ bổ huyết một centimet, mài nhỏ thạch nhũ…… Rất tốt, còn có hai lá cỏ hai tai…… Harry cẩn thận không phạm phải sai lầm, đúng vậy, dù cho không thể được O nhưng ít ra làm cho cậu tìm được một cái A, nói như thế nào cũng không thể mang T về a bằng không Prince nhất định sẽ xem thường mình — Harry động viên mình như vậy, sau đó động tác càng ngày càng cẩn thận .
“Nha, Harry làm sao vậy?!” Ron thấp giọng rên rỉ , cậu cảm giác ông bạn của mình nhất định là bị Slytherin nhập vào, mà rất kỳ quái là Draco Malfoy cũng không còn đến làm phiền.
Qua không lâu — đương nhiên, Harry cảm thấy qua thật lâu, một vạc bổ huyết xem như đã làm xong, nhan sắc…… Là màu hồng, chính xác, thoạt nhìn không tồi – Harry cầm bình thủy tinh đi đến trước mặt Snape đưa độc dược —
“Xem ra, trong bộ não có thể so với cự quái rốt cục nhét vào một số thứ, không phải sao, Potter?” Snape cười lạnh cầm độc dược, sau đó ở tên Harry viết một chữ, đó là…… Là……“E”!?
Harry quả thực cảm giác mình sắp vui mừng điên rồi!
Harry rõ ràng có thể từ trong tay Snape — con dơi đầy mỡ, lão hỗn đản bất công được một “E”!?
Trở lại trên chỗ ngồi Harry như cũ không thể bình tĩnh lại, cậu không ngừng vuốt ***g ngực của mình, cố gắng trấn an tâm tình kích động — không sai, cậu rất kích động, sao có thể không kích động a?
“Trời ạ! Thật không dám tin!” Hermione trừng Harry,“Cậu…… Cậu được một cái E! Nha, có lẽ…… Đúng, có lẽ là cậu nghỉ hè ở chỗ giáo sư Snape, giáo sư rõ ràng…… Ân…… thành kiến nhỏ rất nhiều……”
“Hắc, con dơi nhất định là trúng bùa gì đó!” Ron xen vào rồi tiếp nhận một cái tát của nữ vương Gryffindor,“Hermione!”
“Là giáo sư Snape!” Hermione đẩy Ron rồi quay đầu nhìn Harry,“Nhớ kỹ, không có thành kiến gì, Harry, mình không cho phép cậu lại không lễ phép với giáo sư Snape – cậu cần gọi là giáo sư! Đừng học Ron!”
“Ách…… Hermione, tỉnh táo.” Harry nghẹn cười, cậu đương nhiên không lại gọi Snape là “Con dơi đầy mỡ” các loại bởi vì hiện tại Snape…… Cũng không đầy mỡ, đúng vậy, không có người rõ ràng hơn cậu thói quen sống của Snape cho nên cậu thật sự không nói được — trước kia cậu không biết đương nhiên sẽ hô rất thuận miệng, nhưng khi biết rõ chân tướng bảo cậu trái lương tâm chửi một người, cậu thật là làm không được,“Mình đương nhiên không nói giáo sư Snape…… như vậy, cái kia đều là còn bé không hiểu chuyện mới có thể nói vậy, Hermione, mình đã lớn!”
“Ân…… Đúng vậy, chúng ta đều đã trưởng thành.” Hermione trịnh trọng gật đầu.
Draco Malfoy đứng ở cửa bệnh thất khoảng 5’, cậu không biết mình rốt cuộc có nên đi vào nói lời cảm ơn với cứu thế chủ hay không, cũng không biết thánh nhân Potter có thể tiếp nhận lời cảm ơn của cậu hay không — bọn họ…… Ngày hôm qua còn là địch nhân a, sao lại thay cậu cản cái móng vuốt to đùng đó? Draco thật sự là không hiểu nổi Potter…… Không hiểu nổi.
Kỳ thật, không hiểu nổi không chỉ có Draco, ít nhất cả Hogwarts có hơn tám phần cũng không hiểu tại sao Harry Potter cứu Draco Malfoy. Còn lại hai phần căn bản không chú ý tới chuyện này.
Malfoy uốn éo uốn éo rốt cục kiến thiết tâm lý, nhẹ nhàng đẩy cửa bệnh thất đi vào — vừa mới khai giảng, bệnh thất không có người khác, Bà Pomfrey cũng dọn dẹp một chút rồi về phòng ngủ của mình cho nên Draco rất dễ dàng phát hiện cứu thế chủ nằm trên một cái giường gần cửa sổ.
“Ai?” Harry nghe được tiếng bước chân, cậu quay đầu đi, đập vào mắt chính là mái tóc bạc kim lóe sáng của Draco Malfoy,“Draco…… Malfoy?”
“Potter……” Giống nhau thường ngày dùng “Thánh nhân Potter” châm chọc? Không, Malfoy kiêu ngạo không cho phép Draco làm như vậy cho nên cậu chỉ là đi đến đưa túi nhỏ trong tay tới tủ đầu giường,“Bất kể thế nào, là cậu đã cứu tôi, cám ơn.”
“A?” Harry lại càng hoảng sợ khi Draco thẳng thắn như vậy, cậu cho rằng Malfoy ít nhất phải trách cậu làm điều thừa.
“Nhưng là cậu tuyệt đối là làm chuyện thừa! Malfoy sẽ không thua một súc sinh!” Draco quả nhiên bắt đầu trước sau như một nói ra những lời không được người yêu mến,“Bất quá, là cậu thay tôa cản cái — thoạt nhìn rất đau…… Được rồi, dù sao…… Cậu tốt nhất có thể khỏi nhanh, Malfoy không thích thiếu nợ người.” Hai tay Draco ôm trước ngực, thoạt nhìn mười phần cao ngạo,“Bất quá, cậu đã giúp ta cản lại, không quản cậu xuất phát từ mục đích gì, ta sẽ không viết thư nói cho ba ba biết — về…… hành vi của cái người to lớn ngu ngốc kia, còn có…… trình độ nguy hiểm…… Đúng vậy, ta cho rằng…… Cậu hiểu ?”
Hòa bình ở chung với Snape khién Harry nghe hiểu những gì Malfoy nói – cậu nở nụ cười, có lẽ so với Snape, tiểu Malfoy còn chưa đủ cong cong rẽ rẽ, nhưng là hiển nhiên cậu ta muốn biểu đạt ý tốt — Merlin tất! Harry cười đến nheo mắt, thoạt nhìn giống như một con mèo nhỏ.
Nhìn vẻ mặt này của cứu thế chủ, Draco có cảm giác không tốt, thậm chí cậu còn muốn tông cửa xông ra! Merlin a! Là ai làm cho cứu thế chủ…… Quỷ dị như vậy ?
“Cám ơn cậu a Malfoy.” Harry đã mở miệng,“Ách…… Tôi muốn nói, ngày mai tôi sẽ không sao, thật sự.” Harry cảm giác mình không thể nói “Đây không tính là cái gì”, bởi vì cậu giúp đỡ Snape nấu cơm Snape cổ quái nói một câu “Cám ơn”, cậu trả lời “Đây không tính là cái gì”, sau đó đưa tới là vĩnh viễn châm chọc khiêu khích, cuối cùng cậu chỉ có thể tiếp nhận ý tốt không được tự nhiên của Snape – một bình dinh dưỡng lớn!
“Như vậy…… Xét thấy cậu cứu người thừa kế Malfoy, Malfoy gia chính thức nói lời cảm ơn cậu.” Draco nhướng mày, cậu không nghĩ tới cứu thế chủ sẽ nói như vậy — tuy rất non nhưng vẫn mơ hồ lộ ra phong cách.
“Được, tôi sẽ chờ .” Harry cười cười, động tác nhướng mày xem ra có thể thành chiêu bài của Slytherin — Snape cũng luôn nhướng mày, thậm chí tiểu vương tử của cậu đôi khi cũng không tự giác nhướng mày,“Cậu có thể gọi tôi là Harry, tôi nghĩ vậy.”
“Nha, đúng vậy, tại sao lại không chứ? Ta cho phép cậu gọi ta là Draco, Harry.”
Tuy tư thế có chút không được tự nhiên nhưng là hai bàn tay không nắm nhau trên xe lửa vào năm nhất lúc này chạm vào nhau.
Sáng sớm ngày hôm sau, Harry đã được cho phép ra ngoài, miệng vết thương ngay cả sẹo cũng không lưu lại, đương nhiên, Bà Pomfrey cũng nhìn thấy những vết thương trên người cậu — đều là những vết thương nhỏ, có thể nhìn ra được không phải vô ý bị thương, bà thấy đây tuyệt đối là chuyện không được xảy ra, bà chạy đến phòng hiệu trưởng rống lớn một trận. Mà Harry thì thuận lợi trở lại phòng ngủ thay quần áo.
“Harry a, cậu không nên cứu Malfoy!” Ron đi theo Harry vẻ mặt phẫn nộ.
“Được rồi, Ron, mình nghĩ…… Cậu ta dù sao không chưa từng chân chính làm chuyện xấu nào……” Harry do dự nói.
“Harry! Làm sao cậu có thể nói như vậy!” Ron lớn tiếng kêu lên, mở to mắt,“Nó là tên xấu trời sinh! Giống cha của nó — không khác nhau!”
“Đủ rồi, Ronald! Không ai là người xấu trời sinh!” Hermione còn rất mẫn cảm với những từ đó, cô có thể nhận Ron nói Malfoy bại hoại nhưng không thể tiếp nhận Ron nói Malfoy là “người xấu trời sinh”, cái này với nói cô là “ Máu bùn” có cái gì khác nhau?
“Hắc! Hermione, làm sao cậu cũng nói như vậy!” Ron tức giận bất bình nhìn xem cô bé tóc rối bời, giống như là chưa bao giờ biết cô,“Nghe rõ, Slytherin đều là tà ác, nhà Malfoy cho tới bây giờ đều là Slytherin, cả nhà bọn họ từ trong xương là xấu xa!”
Harry không nghĩ lại quấn quýt vấn đề này mà Hermione cũng hiểu được vấn đề nói với một người từ nhỏ nhận thức những điều như vậy cũng vô pháp thay đổi ý nghĩ của người đó, chính là, cho dù Slytherin đều là phù thủy hắc ám thì cũng không thể nói bọn họ từ khi sinh ra đã là người xấu a! Nghĩ như thế nào đều thấy là lạ, cô bé ôm sách chậm rãi đi theo hai người bạn, có lẽ…… Slytherin đều là phfu thủy hắc ám, có lẽ đại bộ phận bọn họ cũng không phải người tốt, nhưng là ai có thể nói bọn họ đều là người xấu a?
Chương trình học cũng không phải rất khó nhưng Hermione luôn đột nhiên biến mất rồi đột nhiên xuất hiện, Ron nhìn như rất kinh hãi, cậu ta cả kinh thét lên bởi vì Hermione lại một lần nữa đột nhiên xuất hiện ở bên cạnh cậu.
“Weasley……” Giọng giáo sư độc dược trầm thấp thong thả truyền đến, “Nếu như ngươi muốn ngụy trang thành một cây Mandrake, ta đề nghị ngươi cắt miếng chính mình sau đó quăng vào vạc thử hiệu quả.” Snape nói xong, rất hiển nhiên, Slytherin truyền ra tiếng cười nhẹ mà ngược lại Gryffindor giữ vững trầm mặc, chỉ có Ron mặt đỏ bừng trừng Slytherin, thiếu chút nữa con mắt trừng rơi ra ngoài.
“Hiện tại, còn chờ cái gì? Mở sách ra –” Snape lành lạnh nói,“Bổ huyết, đúng vậy, thứ các ngươi hôm nay muốn làm — không cần để ta lặp lại lần thứ hai!”
Nha, tốt, độc dược bổ huyết!
Harry mở sách, cậu ở chung với Prince còn xem qua bài tập độc dược của Prince, trong đó có loại độc dược này — Merlin a, Snape rõ ràng cho con của mình làm nội dung học năm thứ ba! Được rồi được rồi, không cần phải nghĩ quá nhiều, Harry, bổ huyết — hồi ức tiểu vương tử làm như thế nào ?
Cắt cỏ bổ huyết một centimet, mài nhỏ thạch nhũ…… Rất tốt, còn có hai lá cỏ hai tai…… Harry cẩn thận không phạm phải sai lầm, đúng vậy, dù cho không thể được O nhưng ít ra làm cho cậu tìm được một cái A, nói như thế nào cũng không thể mang T về a bằng không Prince nhất định sẽ xem thường mình — Harry động viên mình như vậy, sau đó động tác càng ngày càng cẩn thận .
“Nha, Harry làm sao vậy?!” Ron thấp giọng rên rỉ , cậu cảm giác ông bạn của mình nhất định là bị Slytherin nhập vào, mà rất kỳ quái là Draco Malfoy cũng không còn đến làm phiền.
Qua không lâu — đương nhiên, Harry cảm thấy qua thật lâu, một vạc bổ huyết xem như đã làm xong, nhan sắc…… Là màu hồng, chính xác, thoạt nhìn không tồi – Harry cầm bình thủy tinh đi đến trước mặt Snape đưa độc dược —
“Xem ra, trong bộ não có thể so với cự quái rốt cục nhét vào một số thứ, không phải sao, Potter?” Snape cười lạnh cầm độc dược, sau đó ở tên Harry viết một chữ, đó là…… Là……“E”!?
Harry quả thực cảm giác mình sắp vui mừng điên rồi!
Harry rõ ràng có thể từ trong tay Snape — con dơi đầy mỡ, lão hỗn đản bất công được một “E”!?
Trở lại trên chỗ ngồi Harry như cũ không thể bình tĩnh lại, cậu không ngừng vuốt ***g ngực của mình, cố gắng trấn an tâm tình kích động — không sai, cậu rất kích động, sao có thể không kích động a?
“Trời ạ! Thật không dám tin!” Hermione trừng Harry,“Cậu…… Cậu được một cái E! Nha, có lẽ…… Đúng, có lẽ là cậu nghỉ hè ở chỗ giáo sư Snape, giáo sư rõ ràng…… Ân…… thành kiến nhỏ rất nhiều……”
“Hắc, con dơi nhất định là trúng bùa gì đó!” Ron xen vào rồi tiếp nhận một cái tát của nữ vương Gryffindor,“Hermione!”
“Là giáo sư Snape!” Hermione đẩy Ron rồi quay đầu nhìn Harry,“Nhớ kỹ, không có thành kiến gì, Harry, mình không cho phép cậu lại không lễ phép với giáo sư Snape – cậu cần gọi là giáo sư! Đừng học Ron!”
“Ách…… Hermione, tỉnh táo.” Harry nghẹn cười, cậu đương nhiên không lại gọi Snape là “Con dơi đầy mỡ” các loại bởi vì hiện tại Snape…… Cũng không đầy mỡ, đúng vậy, không có người rõ ràng hơn cậu thói quen sống của Snape cho nên cậu thật sự không nói được — trước kia cậu không biết đương nhiên sẽ hô rất thuận miệng, nhưng khi biết rõ chân tướng bảo cậu trái lương tâm chửi một người, cậu thật là làm không được,“Mình đương nhiên không nói giáo sư Snape…… như vậy, cái kia đều là còn bé không hiểu chuyện mới có thể nói vậy, Hermione, mình đã lớn!”
“Ân…… Đúng vậy, chúng ta đều đã trưởng thành.” Hermione trịnh trọng gật đầu.
Tác giả :
Cadore của Night