Áp Trại Tân Nương
Chương 30
Mấy ngày sau đến giờ ngọ, Lý Thiếu Bạch vội vàng đi vào trong phòng Tô Tiểu Thoa.
「 Không tốt!Thoa muội, cha xảy ra việc ngoài ý muốn !」 Mặt Lý Thiếu Bạch tràn đầy bi thương.
Tô Tiểu Thoa vội vàng viết :「 Cha làm sao vậy?」
「 Cha bị người ta bắt đi rồi, sống chết không rõ!」 Giọng nói của Lý Thiếu Bạch nghẹn ngào giống như muốn khóc.
「 Bị ai bắt?」
「 Nghe người hầu trở về nói là bị người Long Diễm bang bắt đi rồi.」
Cái gì? Là Vô Cực! Hắn chẳng lẽ không biết Lý Hành Viễn là cha chồng của nàng sao? Hắn phải bỏ qua cho ông ta mới đúng.
「 Thoa muội, ta van cầu nàng, nói cho ta biết người Long Diễm bang ở đâu, ta nghĩ cách đi cứu cha!」 Lý Thiếu Bạch năn nỉ.
Trong khoảng thời gian ngắn,Tô Tiểu Thoa do dự , nàng không biết nên hay không nên lộ ra vị trí Long Diễm bang! Việc này đối với Long Diễm bang là cực kỳ cơ mật ,nàng thật sự không muốn phản bội hắn!
Chỉ chốc lát sau,Lý phu nhân vọt vào, quỳ trên mặt đất cầu nói:「 Tiểu Thoa,mẹ biết ngày thường mẹ đối đãi con không tốt, nhưng cầu con cứu ông ấy được không?」 Lý phu nhân rơi nước mắt nói.
Tô Tiểu Thoa vội vàng nâng bà dậy, đề bút viết:「 Ta đưa mọi người đi!」
Chỉ mong Vô Cực không có bắt cha chồng nàng. Tuy nàng đáp ứng Thiếu Bạch, nhưng trong lòng cảm thấy khác thường, không biết nàng rốt cuộc làm đúng hay làm sai?! Nhưng thấy cả nhà già trẻ Lý gia khóc lóc năn nỉ nàng, nàng thật sự không đành lòng cự tuyệt a!
Mà Lý Thiếu Bạch thấy Tô Tiểu Thoa nhận lời, sau đó lập tức triệu tập một ít nhân mã, mang Tô Tiểu Thoa lập tức xuất phát.
Dọc theo đường đi Tô Tiểu Thoa chỉ điểm gia đinh đi vào đường nhỏ.
「 Nàng nhận ra đường đi sao?」 Lý Thiếu Bạch hỏi.
Tô Tiểu Thoa gật gật đầu, chỉ điểm mọi người tiếp tục đi về phía trước.
Đêm đó, bọn họ qua đêm trong rừng. Sáng sớm hôm sau, lại tiếp tục đi về phía trước.
Thẳng đến sau giờ ngọ, đoàn người liền tiến vào một khu rừng rậm rạp, trong rừng cành lá đặc biệt tươi tốt, ánh mặt trời chỉ có thể xen qua kẽ lá tiến vào, bởi vậy mọi người cảm thấy đặc biệt âm lãnh.
Trong chốc lát, Tô Tiểu Thoa đột nhiên bảo bọn họ dừng lại. Nàng viết lên giấy rồi đưa cho Lý Thiếu Bạch.
Lý Thiếu Bạch mở tờ giấy ra , chỉ thấy trên tờ giấy viết — các ngươi ở lại đây chờ, ta lên trước điều tra.
「 Một mình nàng đi được không?」 Lý Thiếu Bạch thân thiết hỏi.
Thấy Tô Tiểu Thoa kiên định gật gật đầu, Lý Thiếu Bạch đành phải cho nàng đi một mình về phía trước.
Lúc Tô Tiểu Thoa đi rồi, Lý Thiếu Bạch gọi một gã gia đinh,nói vài câu bên tai hắn, gia đinh liền chạy vội trở về.
Lúc này, trên mặt Lý Thiếu Bạch lộ ra nụ cười tà ác.
****
Tô Tiểu Thoa đi về phía trước không không lâu, liền thấy miếu sơn thần. Tiến vào trong miếu, nàng chuyển động lư hương, nhưng không cách nào làm địa đạo mở ra. Đang lúc lo lắng, đột nhiên nhớ tới một chuyện,cho nên nàng lấy ống sáo trong tay áo ra, dùng sức thổi ba tiếng, tiếng tiêu kỳ lạ kia truyền đi rất xa, chính là tiếng vang kỳ dị mười năm trước nàng từng nghe qua.
Nàng đợi trong chốc lát không thấy có người đi ra, đang định thổi tiếp, cửa đá đột nhiên vô thanh vô tức mở ra .
Tô Tiểu Thoa tập trung nhìn vào, người tới đúng là Triển Vô Cực.
「 Nàng tới đây làm gì?」Sắc mặt hắn có chút u ám, không còn dịu dàng như ngày xưa.
Tô Tiểu Thoa thấy hắn dường như không vui khi nhìn thấy nàng,Vậy mà còn nói vĩnh viễn đợi nàng? Thì ra chỉ là bịa chuyện,chỉ có nàng ngốc mới tin hắn!
「 Lý đại nhân!」 Nàng đơn giản viết trên mặt cát.
「 Lý Đại nhân? Là ai?」 Triển Vô Cực nhíu mày nói.
「 Là cha chồng ta Lý Hành Viễn.」
「 Nơi này không có người đó!」
Tô Tiểu Thoa hơi sửng sốt.「 Cha rõ ràng bị Long Diễm Bang bắt đi .」
「 Ta không có rat ay với Lý Đại Nhân!」 Hắn lạnh lùng địa trả lời.「 Ta từ trước giờ có sao nói vậy, không bao giờ gạt người,nàng hiểu mới phải.」 Hắn chăm chú nhìn nàng.
Tô Tiểu Thoa nhìn hắn, nàng tin tưởng lời hắn nói . Nhưng mà cha chồng nàng nếu khống phải Vô Cực bắt, như vậy thì bị ai bắt nha?
Bỗng dưng, bốn phương tám hướng chạy ra một đám quan binh, mỗi người cầm trong tay cung tiễn và các loại binh khí.
Tiếp theo, điều mà Tô Tiểu Thoa không dự đoán trước xuất hiện , đúng là cha chồng của nàng Lý Hành Viễn, cùng với trượng phu của nàng Lý Thiếu Bạch. Trời ạ! Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì nha?
「 Tiểu Thoa!Con làm tốt lắm, sau khi ta diệt trừ Long Diễm,ta nhất định kêu Triệu công công ban thưởng cho con.」 Lý Hành Viễn cười nói.
「 Đúng vậy! Thoa muội, nhờ có nàng, chúng ta mới có thể bắt những kẻ trộm này!」 Lý Thiếu Bạch lạnh lùng cười.
Tô Tiểu Thoa thấy phụ tử bọn họ tươi cười giả dối, lúc này mới hiểu được thì ra nàng trúng kế , cha chồng của nàng căn bản không có bị bắt đi,tất cả chuyện này là muốn lừa nàng diệt Long Diễm Bang thôi!
Lão thiên gia! Nàng đã làm cái gì? Tô Tiểu Thoa quay đầu nhìn lại Triển Vô Cực, chỉ thấy hắn dùng ánh mắt lạnh lùng nhìn nàng, trong mắt tràn ngập không tin cùng bi phẫn, ánh mắt sắc bén lên án tội phản bội của nàng!
Tô Tiểu Thoa lại không thể nói, chỉ có thể liên tiếp lắc đầu, không kịp giải thích gì với hắn, Lý Hành Viễn hạ lệnh bao vây diệt trừ Long Diễm bang.
Không biết lúc quan binh tiến vào rừng,Triển Vô Cực l đã biết được, hơn nữa sớm có chuẩn bị.Bởi vậy lực lượng hai bên ngang nhau, chỉ thấy quan binh tấn công hồi lâu, không thể tiến vào, thậm chí ngay cả tiến vào đường nhỏ cũng không được, hai bên giằng co không dưới.
Đột nhiên chổ sâu trong con đường bằng đá phát ra một tiếng rên khẽ, đệ tử Long Diễm bang lui vào bên trong, bọn quan binh nhất thời không rõ cho nên, không dám tùy tiện đi vào. Nhưng vào lúc này, có một tảng đá lớn nặng ngàn cân, chặn không cho bọn họ đi vào.
「 Không tốt!Thoa muội, cha xảy ra việc ngoài ý muốn !」 Mặt Lý Thiếu Bạch tràn đầy bi thương.
Tô Tiểu Thoa vội vàng viết :「 Cha làm sao vậy?」
「 Cha bị người ta bắt đi rồi, sống chết không rõ!」 Giọng nói của Lý Thiếu Bạch nghẹn ngào giống như muốn khóc.
「 Bị ai bắt?」
「 Nghe người hầu trở về nói là bị người Long Diễm bang bắt đi rồi.」
Cái gì? Là Vô Cực! Hắn chẳng lẽ không biết Lý Hành Viễn là cha chồng của nàng sao? Hắn phải bỏ qua cho ông ta mới đúng.
「 Thoa muội, ta van cầu nàng, nói cho ta biết người Long Diễm bang ở đâu, ta nghĩ cách đi cứu cha!」 Lý Thiếu Bạch năn nỉ.
Trong khoảng thời gian ngắn,Tô Tiểu Thoa do dự , nàng không biết nên hay không nên lộ ra vị trí Long Diễm bang! Việc này đối với Long Diễm bang là cực kỳ cơ mật ,nàng thật sự không muốn phản bội hắn!
Chỉ chốc lát sau,Lý phu nhân vọt vào, quỳ trên mặt đất cầu nói:「 Tiểu Thoa,mẹ biết ngày thường mẹ đối đãi con không tốt, nhưng cầu con cứu ông ấy được không?」 Lý phu nhân rơi nước mắt nói.
Tô Tiểu Thoa vội vàng nâng bà dậy, đề bút viết:「 Ta đưa mọi người đi!」
Chỉ mong Vô Cực không có bắt cha chồng nàng. Tuy nàng đáp ứng Thiếu Bạch, nhưng trong lòng cảm thấy khác thường, không biết nàng rốt cuộc làm đúng hay làm sai?! Nhưng thấy cả nhà già trẻ Lý gia khóc lóc năn nỉ nàng, nàng thật sự không đành lòng cự tuyệt a!
Mà Lý Thiếu Bạch thấy Tô Tiểu Thoa nhận lời, sau đó lập tức triệu tập một ít nhân mã, mang Tô Tiểu Thoa lập tức xuất phát.
Dọc theo đường đi Tô Tiểu Thoa chỉ điểm gia đinh đi vào đường nhỏ.
「 Nàng nhận ra đường đi sao?」 Lý Thiếu Bạch hỏi.
Tô Tiểu Thoa gật gật đầu, chỉ điểm mọi người tiếp tục đi về phía trước.
Đêm đó, bọn họ qua đêm trong rừng. Sáng sớm hôm sau, lại tiếp tục đi về phía trước.
Thẳng đến sau giờ ngọ, đoàn người liền tiến vào một khu rừng rậm rạp, trong rừng cành lá đặc biệt tươi tốt, ánh mặt trời chỉ có thể xen qua kẽ lá tiến vào, bởi vậy mọi người cảm thấy đặc biệt âm lãnh.
Trong chốc lát, Tô Tiểu Thoa đột nhiên bảo bọn họ dừng lại. Nàng viết lên giấy rồi đưa cho Lý Thiếu Bạch.
Lý Thiếu Bạch mở tờ giấy ra , chỉ thấy trên tờ giấy viết — các ngươi ở lại đây chờ, ta lên trước điều tra.
「 Một mình nàng đi được không?」 Lý Thiếu Bạch thân thiết hỏi.
Thấy Tô Tiểu Thoa kiên định gật gật đầu, Lý Thiếu Bạch đành phải cho nàng đi một mình về phía trước.
Lúc Tô Tiểu Thoa đi rồi, Lý Thiếu Bạch gọi một gã gia đinh,nói vài câu bên tai hắn, gia đinh liền chạy vội trở về.
Lúc này, trên mặt Lý Thiếu Bạch lộ ra nụ cười tà ác.
****
Tô Tiểu Thoa đi về phía trước không không lâu, liền thấy miếu sơn thần. Tiến vào trong miếu, nàng chuyển động lư hương, nhưng không cách nào làm địa đạo mở ra. Đang lúc lo lắng, đột nhiên nhớ tới một chuyện,cho nên nàng lấy ống sáo trong tay áo ra, dùng sức thổi ba tiếng, tiếng tiêu kỳ lạ kia truyền đi rất xa, chính là tiếng vang kỳ dị mười năm trước nàng từng nghe qua.
Nàng đợi trong chốc lát không thấy có người đi ra, đang định thổi tiếp, cửa đá đột nhiên vô thanh vô tức mở ra .
Tô Tiểu Thoa tập trung nhìn vào, người tới đúng là Triển Vô Cực.
「 Nàng tới đây làm gì?」Sắc mặt hắn có chút u ám, không còn dịu dàng như ngày xưa.
Tô Tiểu Thoa thấy hắn dường như không vui khi nhìn thấy nàng,Vậy mà còn nói vĩnh viễn đợi nàng? Thì ra chỉ là bịa chuyện,chỉ có nàng ngốc mới tin hắn!
「 Lý đại nhân!」 Nàng đơn giản viết trên mặt cát.
「 Lý Đại nhân? Là ai?」 Triển Vô Cực nhíu mày nói.
「 Là cha chồng ta Lý Hành Viễn.」
「 Nơi này không có người đó!」
Tô Tiểu Thoa hơi sửng sốt.「 Cha rõ ràng bị Long Diễm Bang bắt đi .」
「 Ta không có rat ay với Lý Đại Nhân!」 Hắn lạnh lùng địa trả lời.「 Ta từ trước giờ có sao nói vậy, không bao giờ gạt người,nàng hiểu mới phải.」 Hắn chăm chú nhìn nàng.
Tô Tiểu Thoa nhìn hắn, nàng tin tưởng lời hắn nói . Nhưng mà cha chồng nàng nếu khống phải Vô Cực bắt, như vậy thì bị ai bắt nha?
Bỗng dưng, bốn phương tám hướng chạy ra một đám quan binh, mỗi người cầm trong tay cung tiễn và các loại binh khí.
Tiếp theo, điều mà Tô Tiểu Thoa không dự đoán trước xuất hiện , đúng là cha chồng của nàng Lý Hành Viễn, cùng với trượng phu của nàng Lý Thiếu Bạch. Trời ạ! Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì nha?
「 Tiểu Thoa!Con làm tốt lắm, sau khi ta diệt trừ Long Diễm,ta nhất định kêu Triệu công công ban thưởng cho con.」 Lý Hành Viễn cười nói.
「 Đúng vậy! Thoa muội, nhờ có nàng, chúng ta mới có thể bắt những kẻ trộm này!」 Lý Thiếu Bạch lạnh lùng cười.
Tô Tiểu Thoa thấy phụ tử bọn họ tươi cười giả dối, lúc này mới hiểu được thì ra nàng trúng kế , cha chồng của nàng căn bản không có bị bắt đi,tất cả chuyện này là muốn lừa nàng diệt Long Diễm Bang thôi!
Lão thiên gia! Nàng đã làm cái gì? Tô Tiểu Thoa quay đầu nhìn lại Triển Vô Cực, chỉ thấy hắn dùng ánh mắt lạnh lùng nhìn nàng, trong mắt tràn ngập không tin cùng bi phẫn, ánh mắt sắc bén lên án tội phản bội của nàng!
Tô Tiểu Thoa lại không thể nói, chỉ có thể liên tiếp lắc đầu, không kịp giải thích gì với hắn, Lý Hành Viễn hạ lệnh bao vây diệt trừ Long Diễm bang.
Không biết lúc quan binh tiến vào rừng,Triển Vô Cực l đã biết được, hơn nữa sớm có chuẩn bị.Bởi vậy lực lượng hai bên ngang nhau, chỉ thấy quan binh tấn công hồi lâu, không thể tiến vào, thậm chí ngay cả tiến vào đường nhỏ cũng không được, hai bên giằng co không dưới.
Đột nhiên chổ sâu trong con đường bằng đá phát ra một tiếng rên khẽ, đệ tử Long Diễm bang lui vào bên trong, bọn quan binh nhất thời không rõ cho nên, không dám tùy tiện đi vào. Nhưng vào lúc này, có một tảng đá lớn nặng ngàn cân, chặn không cho bọn họ đi vào.
Tác giả :
Đường Hân