Áo Thuật Thần Tọa
Quyển 1 - Chương 67: Tiếng Ồn Đêm Khuya
Tốc độ của bóng đen này vượt xa nam tước Laurent, thậm chí vượt qua giới hạn thị giác của con người bình thường, nếu những nam nữ tham gia vũ hội dâm loạn đó bình tĩnh lại mà nhìn về hướng này thì cũng chỉ nhìn thấy một luồng sáng đen mờ nhạt kéo dài, đó là tàn ảnh mà tốc độ cực nhanh để lại.
Tốc độ như vậy người bình thường không thể nào đạt đến, chỉ có cường giả đã kích hoạt sức mạnh huyết mạch mới có thể làm được.
Kẻ đánh lén Lucien hung bạo này lại là một Kỵ Sĩ thật sự!
Từ bóng đêm lủi ra, đến khi hắn bay nhanh tới sau lưng Lucien và kiếm ngắn đen kịt sắp đâm trúng Lucien thì chỉ mất chưa đến hai giây.
Hiền Giả, Kẹo Mật Trắng, Simon do không có liệu tính trước nên thậm chí cũng chưa phát giác được kẻ địch lớn mạnh sau lưng đã tiếp cận và tấn công.
Chỉ có Lucien, lúc kiếm ngắn đen kịt mang theo hơi thở nham hiểm cách lưng áo bản thân rất gần thì mới đột nhiên cảm nhận được một loại run rẩy và sợ hãi phát ra từ nội tâm nên theo bản năng chồm ra phía trước.
Nhưng tốc độ Lucien chồm ra căn bản không thể sánh được với tốc độ mà bóng đen tấn công, đây là sự chênh lệch cực lớn về mặt thực lực, giống như khoảng cách giữa vực sâu và “thiên đường” vậy.
Cho dù Lucien có thể dựa vào tri thức của bản thân sáng tạo nên ma pháp mới, có thể khiến cho Kỵ Sĩ, ma pháp sư, học đồ ma pháp kinh sợ, nhưng khi chiến đấu thực sự tri thức không thể chuyển hóa thành thực lực, không thể giúp Lucien nhanh chóng thi triển ma pháp để chặn sự tấn công của kiếm ngắn, chỉ có trở thành ma pháp sư, dùng tinh thần lực trong linh hồn xây dựng mô hình pháp thuật, vào thời khắc quan trọng lập tức cảm giác được, như vậy mới có thể nhanh chóng dùng ma pháp chống đỡ.
Hi vọng duy nhất của Lucien chính là sức mạnh bản thân chồm ngã về phía trước sẽ làm suy yếu sự tấn công của kiếm ngắn. Chỉ cần không bị giết chết trực tiếp thì còn có thể dùng Kẻ Phục Thù Băng Tuyết phản đòn!
Bóng đen lạnh lùng nhìn cây kiếm ngắn trong tay sắp tiếp xúc đến lưng áo của Lucien, bỗng nhiên một tiếng kêu oa vang lên, trên người Lucien bỗng hiện ra một lớp choàng ánh sáng trong suốt, tựa như giáp sắt.
Ma pháp bậc một, Hộ Giáp Pháp Sư!
Tuy đám người Hiền Giả chưa phản ứng kịp nhưng khi bóng đen chồm ra, con quạ đen “Ashley” trên ngọn cây ngoài biệt thự đã chú ý đến, nó là ma sủng của ma pháp sư chính thức, không những bản thân có thị giác đen tối, mà còn có thể mượn dùng sức mạnh ma pháp của chủ nhân!
Kiếm ngắn lấp lánh ánh sáng màu đen đâm trúng Hộ Giáp Pháp Sư trong suốt, từng chút ánh sáng tách ra, hộ giáp rất nhanh đã vỡ tan thành từng mảnh giáp, tung bay lóng lánh trong đêm tối.
Bóng đen không dự liệu được sẽ đột nhiên xuất hiện Hộ Giáp Pháp Sư, tuy nhờ vào thực lực của bản thân và sự đặc biệt của kiếm ngắn mà thuận lợi đánh vỡ hộ giáp nhưng hắn đã bị chậm trễ, trơ mắt nhìn Lucien quay nửa người lại, tay trái Lucien đưa về phía bóng đen kia phát ra ba luồng ánh sáng lạnh óng ánh.
“Phi Đao Hàn Băng Của Palmera”, ma pháp bậc hai!
Vào thời khắc quan trọng, Lucien không choáng váng, không sợ hãi, rất bình tĩnh kích hoạt chiếc nhẫn “Kẻ Phục Thù Ma Pháp”, hắn hiểu rằng lúc này chỉ có tấn công mới là phòng ngự tốt nhất!
Đồng thời ý chí dưới sự hỗ trợ của “Kẻ Phục Thù Ma Pháp” tựa như Kỵ Sĩ chính thức vậy, không bị khí thế u ám đáng sợ ngấm vào tâm linh của bóng đen đè bẹp. Học đồ ma pháp bình thường nếu bị khí thế của Kỵ Sĩ bóng đen áp chế thì chắc sớm đã rơi vào trong bóng tối vô cùng vô tận, đứng nguyên tại chỗ mặc cho hắn tấn công rồi.
Ba luồng ánh sáng lạnh tỏa ra khí trắng giống như phi đao băng mỏng vừa xuất hiện thì đã vượt qua khoảng cách bằng một cánh tay giữa hai người, bay đến ba chỗ là cổ họng, trước ngực, nửa thân dưới của Kỵ Sĩ bóng đen.
Trên người Kỵ Sĩ bóng đen cháy lên một ngọn lửa như một lớp bóng tối, tràn đầy sức mạnh tàn bạo và hủy diệt, nhưng ở trên khoảng cách ngắn như vậy đối diện ma pháp bậc hai trực tiếp tấn công vào chỗ hiểm, hắn không dám chỉ dùng “bóng tối” của sức mạnh huyết mạch để phòng ngự: Đối với vị ma pháp sư phá hoại kế hoạch của mình, tuy hắn rất muốn lập tức giết chết hắn nhưng giết hắn thì ngoài giúp bản thân trút giận ra cũng không có ý nghĩa gì quá lớn, do đó ở giây phút sinh tử này, quan trọng nhất vẫn là tính mạng của bản thân.
Hắn hất kiếm ngắn lên, cánh tay quét ra một tàn ảnh, đánh vỡ hai cây phi đao hàn băng bắn về phía ngực và cổ họng của mình, phi đao hóa thành vô số vụn băng nhỏ bay bay giống như đom đóm trong đêm tối vậy. Chân phải hắn đá ra, mang theo ngọn lửa lung lay như bóng tối, đá trúng cây phi đao hàn băng cuối cùng một cách chính xác, khiến nó vỡ tan vào trong bóng đen.
Sau khi chặn được ba cây phi đao hàn băng, kiếm ngắn của Kỵ Sĩ bóng đen định tiếp tục truy sát về phía Lucien vừa mới chồm lên được khỏi mặt đất, đồng thời tay trái hắn thò ra, một cái bóng màu đen sáng lên chuẩn bị ngăn chặn hai viên đạn bay màu đen bạc bắn ra từ trong miệng của quạ đen “Ashley”.
Ma pháp bậc một: “Đạn Bay Ma Pháp”!
Nhưng lúc này, băng tuyết giống như những ngôi sao nhỏ lại hóa thành từng màn sương lạnh và đột ngột co cụm, khiến xung quanh đông lại thành băng bao gồm cả ngọn lửa bóng tối trên người Kỵ Sĩ bóng đen, tất cả đều bị che phủ bởi lớp băng lóng lánh, bốc cháy lặng lẽ.
“Phi Đao Hàn Băng của Palmera” có thể khiến người ta vừa cảm nhận được sự đau khổ của dòng máu tươi, vừa có thể hưởng thụ được “sự lạnh giá bởi cái ôm của băng tuyết”!
Kỵ Sĩ bóng đen bị đóng băng tại chỗ, hai viên đạn bay ma pháp trực tiếp đánh trúng người hắn, đánh vỡ lớp băng và đánh hắn bay lên, ngọn lửa bóng tối trên người không ngừng đong đưa nhưng lại không tắt.
Quạ đen Ashley kêu lên một tiếng: “Là Kỵ Sĩ cấp hai!”
Đến lúc này Hiền Giả, Kẹo Mật Trắng và Simon mới nhận ra tình hình, nhìn thấy bóng đen bị đánh bay.
Họ không rõ thực lực của đối phương nhưng chỉ với việc nhìn thấy ngài giáo sư đang lăn lộn trên đất còn trên người đối phương lại có ngọn lửa tựa như bóng tối đang bùng cháy thì họ biết rằng, hắn chắc chắn là cường giả đã kích phát sức mạnh huyết mạch, thế là Hiền Giả và Kẹo Mật Trắng không nghĩ nhiều, trực tiếp kích hoạt vật phẩm ma pháp trên người mình.
Một luồng tia sáng vô hình ở ngực Hiền Giả giống như sóng nước lan tràn về phía trước, với độ rộng mười mét, trong phạm vi này tất cả nam nữ bỗng nhiên ngáp dài, mí mắt rũ xuống một cách không thể ngăn được, mềm nhũn ngã lên bãi cỏ hoặc trong bụi hoa, yên lặng ngủ ngon.
Ma pháp bậc một: “Thụy Miên Thuật (1)”
Kỵ Sĩ bóng đen đang nỗ lực khống chế thân thể giữ thăng bằng trong khi bị đánh bay, giờ lại chịu tác động bởi tia sáng của Thụy Miên Thuật nên đầu óc lơ mơ, cảm thấy xung quanh chính là cái giường lớn ấm áp mềm mại đang kêu gọi bản thân đi vào giấc ngủ, nhưng bằng tất cả ý chí lớn mạnh hắn cố nhịn cơn buồn ngủ, lắc lắc đầu rồi tỉnh táo lại.
Có điều tiếp theo đó là một con sóng hào hùng tựa như chùy sắt vung vẩy, nó đánh một cú mạnh vào Kỵ Sĩ bóng đen, bịch một tiếng đánh hắn bay lên cửa sổ biệt thự rồi trực tiếp đập vỡ cửa sổ bay vào trong, phát ra âm thanh lẻng xẻng khiến biệt thự lại rung lắc lần nữa.
Ma pháp bậc một: “Sóng Trường Lực”, ma pháp tự mang theo trong áo choàng của Kẹo Mật Trắng.
“Hắn là Kỵ Sĩ cấp hai nên sẽ không dễ chết như thế, ngài giáo sư tiếp tục tấn công.” Con quạ đen Ashley đã bay đến gần đó, nói với “giáo sư” mà trong suy nghĩ của nó ít nhất là ma pháp sư bậc hai.
Lucien chuẩn bị ném ra Sí Hỏa Giao, phối hợp với quạ đen Ashley cùng tấn công nhưng còn chưa kịp hành động thì sự rung lắc của cả căn biệt thự bỗng nhiên trở nên dữ dội, trần nhà bắt đầu sập xuống, tường bắt đầu nứt toác, chỉ mấy giây thì đã đổ sập hoàn toàn và chôn Kỵ Sĩ bóng đen ở bên trong.
“Quả nhiên như lời Hiền Giả nói, căn nhà cổ của nam tước Launrent đã nhiều năm không tu sửa rồi…”
Lucien biết năng lượng “Tay Cộng Hưởng” của mình không thể làm sập một ngôi nhà bình thường, nhưng ngôi nhà vốn dĩ nhiều năm không tu sửa thì không nằm trong phạm vi đó. Sự rung lắc vừa nãy chắc đã làm lung lay kết cấu và sự ổn định của nó, rồi lại bị Kỵ Sĩ bóng đen đâm vào như vậy nên đã trực tiếp đổ sập.
Ầm ầm ầm, âm thanh biệt thự sập xuống rất lớn, Hiền Giả không kịp thi triển Tiêu Âm Thành Lũy để triệt tiêu nên tiếng động truyền ra rất xa, trong đêm tối có thể nghe thấy rõ ràng.
“Hỏng rồi, người gác đêm!” Đây là suy nghĩ lóe qua đầu tiên trong lòng đám người Hiền Giả và quạ đen Ashley, lúc này nếu đi lật căn biệt thự đổ sập để tìm giết Kỵ Sĩ bóng đen chỉ sẽ gặp phải người gác đêm của giáo hội mà thôi.
Cân nhắc nhanh sự nguy hiểm, quạ đen Ashley hóa thành một bóng đen bao phủ lấy Kẹo Mật Trắng đồng thời nói với Lucien: “Ngài giáo sư, lần sau gặp!” Vừa nói nó vừa bay vào trong bầu trời đen, nhanh chóng rời đi.
Hiền Giả và Simon sau khi hành lễ với Lucien thì mở miệng nói: “Ngài giáo sư, chúng tôi cáo từ trước đây.” Sau đó nhanh chóng đi ra cửa lớn, hòa vào trong màn đêm giống như hai người đều có cách hoặc nơi ẩn nấp trong khu quý tộc vậy.
Còn Lucien, dù là trong suy nghĩ của quạ đen Ashley hay là đám người Hiền Giả, thì giáo sư thần bí lớn mạnh như vậy chắc chắn có cách rời khỏi đó, giống như bản thân quạ đen vậy nên không cần lo cho ông ấy.
Lucien còn chưa phản ứng kịp thì họ đã rời đi rồi, hắn đành nói thầm trong lòng một câu: “Có thể đưa tôi cùng đi.”
Giả vờ thần bí, giả vờ lớn mạnh thì vẫn phải trả giá!
Không còn thời gian nán lại, Lucien cũng quay người đi xuyên qua cửa lớn, nhanh chóng đi vào trong đêm tối.
Ầm ầm, tiếng sấm rất lớn vang lên, những giọt mưa bằng hạt đậu mau chóng rơi xuống, cơn bão ủ đã lâu cuối cùng đã bắt đầu.
Tuy nhiên trong đống đổ nát của căn biệt thự đổ sụp, ngọn lửa u ám bùng cháy lên từng chút, thiêu rụi trần nhà, đốt nứt đá cuội, sau đó một bóng người màu đen bò ra.
Lớp bóng tối trên người hắn đã biến mất rất nhiều, có thể trực tiếp nhìn thấy khuôn mặt hắn. Hơn ba mươi tuổi, râu ria cắt tỉa rất gọn gàng, chính là đại ca Yaren của Hắc bang Yaren.
Yaren nhìn Lucien hòa mình vào nơi tối tăm thì do dự mấy giây:
“Lúc nguy hiểm nhất hắn lại không nhanh chóng phát ra ma pháp xây dựng trong linh hồn bản thân mà lại sử dụng vật phẩm ma pháp, chứng tỏ thực lực của hắn không lớn mạnh như mình tưởng tượng, vừa nãy ma pháp đáng sợ đó chắc đã tiêu hao phần lớn tinh thần lực của hắn rồi, có nên đuổi theo tiếp không?”
“Không được, động tĩnh quá lớn, người gác đêm hay thậm chí giáo chủ giáo hội e rằng đang chạy đến đây, mình đã bị trọng thương nên nếu bị đối phó tiếp thì hoặc là chết hoặc là bị bắt đến sở tài phán.”
Phán đoán cục thế một cách đơn giản, Yaren không vì phẫn nộ và thù hận mà làm ảnh hưởng bản thân, thân thể lắc một cái liền hòa vào trong bóng tối, biến đi một cách lặng lẽ.
…………
Mưa ngày càng nặng hạt, giống như thác nước từ trên trời đổ xuống, đập lên người sẽ có cảm giác đau đớn. Toàn thân Lucien ướt đẫm đang chạy nhanh trong đêm tối, các vật phẩm như nguyên liệu hoặc là đựng trong ống thủy tinh, hoặc là được bọc trong vải ma pháp đặc biệt chống nước nên không bị ảnh hưởng.
Bất kỳ một học đồ ma pháp có tiền đồ nào cũng đều sẽ suy nghĩ đến việc bảo quản nguyên liệu làm phép của bản thân ở các thời tiết và môi trường khác nhau, kiểu học đồ ma pháp mà vừa có mưa lớn thì không thể nào làm phép thì rất là khó sống trên thế giới này.
Trong gió lớn mưa bão sấm chớp, Lucien giống như bị ngăn cách ở thế giới khác, cô đơn chạy về phía cửa vào con đường bí mật.
Rất nhanh, Lucien nhìn thấy nơi bị bóng cây cối che lấp, con đường bí mật đã ở trước mắt.
Nhưng lúc này, một luồng sấm chớp lóe lên, khiến khu quanh đó được chiếu rọi sáng như ban ngày, Lucien đã nhìn thấy một người đàn ông mặc lễ phục màu trắng, hắn mang một đôi găng tay đen kịt, mái tóc màu đỏ nhạt ướt dầm dính ở trán.
Găng tay đen, người gác đêm!
Lúc Lucien nhìn thấy người gác đêm này thì bản thân cũng bị hắn chú ý.
Hai người vốn dĩ vì mưa lớn và bóng tối không thể phát hiện ra nhau, hiện giờ lại đúng lúc bị ánh chớp cực lớn chiếu rọi.
Tốc độ như vậy người bình thường không thể nào đạt đến, chỉ có cường giả đã kích hoạt sức mạnh huyết mạch mới có thể làm được.
Kẻ đánh lén Lucien hung bạo này lại là một Kỵ Sĩ thật sự!
Từ bóng đêm lủi ra, đến khi hắn bay nhanh tới sau lưng Lucien và kiếm ngắn đen kịt sắp đâm trúng Lucien thì chỉ mất chưa đến hai giây.
Hiền Giả, Kẹo Mật Trắng, Simon do không có liệu tính trước nên thậm chí cũng chưa phát giác được kẻ địch lớn mạnh sau lưng đã tiếp cận và tấn công.
Chỉ có Lucien, lúc kiếm ngắn đen kịt mang theo hơi thở nham hiểm cách lưng áo bản thân rất gần thì mới đột nhiên cảm nhận được một loại run rẩy và sợ hãi phát ra từ nội tâm nên theo bản năng chồm ra phía trước.
Nhưng tốc độ Lucien chồm ra căn bản không thể sánh được với tốc độ mà bóng đen tấn công, đây là sự chênh lệch cực lớn về mặt thực lực, giống như khoảng cách giữa vực sâu và “thiên đường” vậy.
Cho dù Lucien có thể dựa vào tri thức của bản thân sáng tạo nên ma pháp mới, có thể khiến cho Kỵ Sĩ, ma pháp sư, học đồ ma pháp kinh sợ, nhưng khi chiến đấu thực sự tri thức không thể chuyển hóa thành thực lực, không thể giúp Lucien nhanh chóng thi triển ma pháp để chặn sự tấn công của kiếm ngắn, chỉ có trở thành ma pháp sư, dùng tinh thần lực trong linh hồn xây dựng mô hình pháp thuật, vào thời khắc quan trọng lập tức cảm giác được, như vậy mới có thể nhanh chóng dùng ma pháp chống đỡ.
Hi vọng duy nhất của Lucien chính là sức mạnh bản thân chồm ngã về phía trước sẽ làm suy yếu sự tấn công của kiếm ngắn. Chỉ cần không bị giết chết trực tiếp thì còn có thể dùng Kẻ Phục Thù Băng Tuyết phản đòn!
Bóng đen lạnh lùng nhìn cây kiếm ngắn trong tay sắp tiếp xúc đến lưng áo của Lucien, bỗng nhiên một tiếng kêu oa vang lên, trên người Lucien bỗng hiện ra một lớp choàng ánh sáng trong suốt, tựa như giáp sắt.
Ma pháp bậc một, Hộ Giáp Pháp Sư!
Tuy đám người Hiền Giả chưa phản ứng kịp nhưng khi bóng đen chồm ra, con quạ đen “Ashley” trên ngọn cây ngoài biệt thự đã chú ý đến, nó là ma sủng của ma pháp sư chính thức, không những bản thân có thị giác đen tối, mà còn có thể mượn dùng sức mạnh ma pháp của chủ nhân!
Kiếm ngắn lấp lánh ánh sáng màu đen đâm trúng Hộ Giáp Pháp Sư trong suốt, từng chút ánh sáng tách ra, hộ giáp rất nhanh đã vỡ tan thành từng mảnh giáp, tung bay lóng lánh trong đêm tối.
Bóng đen không dự liệu được sẽ đột nhiên xuất hiện Hộ Giáp Pháp Sư, tuy nhờ vào thực lực của bản thân và sự đặc biệt của kiếm ngắn mà thuận lợi đánh vỡ hộ giáp nhưng hắn đã bị chậm trễ, trơ mắt nhìn Lucien quay nửa người lại, tay trái Lucien đưa về phía bóng đen kia phát ra ba luồng ánh sáng lạnh óng ánh.
“Phi Đao Hàn Băng Của Palmera”, ma pháp bậc hai!
Vào thời khắc quan trọng, Lucien không choáng váng, không sợ hãi, rất bình tĩnh kích hoạt chiếc nhẫn “Kẻ Phục Thù Ma Pháp”, hắn hiểu rằng lúc này chỉ có tấn công mới là phòng ngự tốt nhất!
Đồng thời ý chí dưới sự hỗ trợ của “Kẻ Phục Thù Ma Pháp” tựa như Kỵ Sĩ chính thức vậy, không bị khí thế u ám đáng sợ ngấm vào tâm linh của bóng đen đè bẹp. Học đồ ma pháp bình thường nếu bị khí thế của Kỵ Sĩ bóng đen áp chế thì chắc sớm đã rơi vào trong bóng tối vô cùng vô tận, đứng nguyên tại chỗ mặc cho hắn tấn công rồi.
Ba luồng ánh sáng lạnh tỏa ra khí trắng giống như phi đao băng mỏng vừa xuất hiện thì đã vượt qua khoảng cách bằng một cánh tay giữa hai người, bay đến ba chỗ là cổ họng, trước ngực, nửa thân dưới của Kỵ Sĩ bóng đen.
Trên người Kỵ Sĩ bóng đen cháy lên một ngọn lửa như một lớp bóng tối, tràn đầy sức mạnh tàn bạo và hủy diệt, nhưng ở trên khoảng cách ngắn như vậy đối diện ma pháp bậc hai trực tiếp tấn công vào chỗ hiểm, hắn không dám chỉ dùng “bóng tối” của sức mạnh huyết mạch để phòng ngự: Đối với vị ma pháp sư phá hoại kế hoạch của mình, tuy hắn rất muốn lập tức giết chết hắn nhưng giết hắn thì ngoài giúp bản thân trút giận ra cũng không có ý nghĩa gì quá lớn, do đó ở giây phút sinh tử này, quan trọng nhất vẫn là tính mạng của bản thân.
Hắn hất kiếm ngắn lên, cánh tay quét ra một tàn ảnh, đánh vỡ hai cây phi đao hàn băng bắn về phía ngực và cổ họng của mình, phi đao hóa thành vô số vụn băng nhỏ bay bay giống như đom đóm trong đêm tối vậy. Chân phải hắn đá ra, mang theo ngọn lửa lung lay như bóng tối, đá trúng cây phi đao hàn băng cuối cùng một cách chính xác, khiến nó vỡ tan vào trong bóng đen.
Sau khi chặn được ba cây phi đao hàn băng, kiếm ngắn của Kỵ Sĩ bóng đen định tiếp tục truy sát về phía Lucien vừa mới chồm lên được khỏi mặt đất, đồng thời tay trái hắn thò ra, một cái bóng màu đen sáng lên chuẩn bị ngăn chặn hai viên đạn bay màu đen bạc bắn ra từ trong miệng của quạ đen “Ashley”.
Ma pháp bậc một: “Đạn Bay Ma Pháp”!
Nhưng lúc này, băng tuyết giống như những ngôi sao nhỏ lại hóa thành từng màn sương lạnh và đột ngột co cụm, khiến xung quanh đông lại thành băng bao gồm cả ngọn lửa bóng tối trên người Kỵ Sĩ bóng đen, tất cả đều bị che phủ bởi lớp băng lóng lánh, bốc cháy lặng lẽ.
“Phi Đao Hàn Băng của Palmera” có thể khiến người ta vừa cảm nhận được sự đau khổ của dòng máu tươi, vừa có thể hưởng thụ được “sự lạnh giá bởi cái ôm của băng tuyết”!
Kỵ Sĩ bóng đen bị đóng băng tại chỗ, hai viên đạn bay ma pháp trực tiếp đánh trúng người hắn, đánh vỡ lớp băng và đánh hắn bay lên, ngọn lửa bóng tối trên người không ngừng đong đưa nhưng lại không tắt.
Quạ đen Ashley kêu lên một tiếng: “Là Kỵ Sĩ cấp hai!”
Đến lúc này Hiền Giả, Kẹo Mật Trắng và Simon mới nhận ra tình hình, nhìn thấy bóng đen bị đánh bay.
Họ không rõ thực lực của đối phương nhưng chỉ với việc nhìn thấy ngài giáo sư đang lăn lộn trên đất còn trên người đối phương lại có ngọn lửa tựa như bóng tối đang bùng cháy thì họ biết rằng, hắn chắc chắn là cường giả đã kích phát sức mạnh huyết mạch, thế là Hiền Giả và Kẹo Mật Trắng không nghĩ nhiều, trực tiếp kích hoạt vật phẩm ma pháp trên người mình.
Một luồng tia sáng vô hình ở ngực Hiền Giả giống như sóng nước lan tràn về phía trước, với độ rộng mười mét, trong phạm vi này tất cả nam nữ bỗng nhiên ngáp dài, mí mắt rũ xuống một cách không thể ngăn được, mềm nhũn ngã lên bãi cỏ hoặc trong bụi hoa, yên lặng ngủ ngon.
Ma pháp bậc một: “Thụy Miên Thuật (1)”
Kỵ Sĩ bóng đen đang nỗ lực khống chế thân thể giữ thăng bằng trong khi bị đánh bay, giờ lại chịu tác động bởi tia sáng của Thụy Miên Thuật nên đầu óc lơ mơ, cảm thấy xung quanh chính là cái giường lớn ấm áp mềm mại đang kêu gọi bản thân đi vào giấc ngủ, nhưng bằng tất cả ý chí lớn mạnh hắn cố nhịn cơn buồn ngủ, lắc lắc đầu rồi tỉnh táo lại.
Có điều tiếp theo đó là một con sóng hào hùng tựa như chùy sắt vung vẩy, nó đánh một cú mạnh vào Kỵ Sĩ bóng đen, bịch một tiếng đánh hắn bay lên cửa sổ biệt thự rồi trực tiếp đập vỡ cửa sổ bay vào trong, phát ra âm thanh lẻng xẻng khiến biệt thự lại rung lắc lần nữa.
Ma pháp bậc một: “Sóng Trường Lực”, ma pháp tự mang theo trong áo choàng của Kẹo Mật Trắng.
“Hắn là Kỵ Sĩ cấp hai nên sẽ không dễ chết như thế, ngài giáo sư tiếp tục tấn công.” Con quạ đen Ashley đã bay đến gần đó, nói với “giáo sư” mà trong suy nghĩ của nó ít nhất là ma pháp sư bậc hai.
Lucien chuẩn bị ném ra Sí Hỏa Giao, phối hợp với quạ đen Ashley cùng tấn công nhưng còn chưa kịp hành động thì sự rung lắc của cả căn biệt thự bỗng nhiên trở nên dữ dội, trần nhà bắt đầu sập xuống, tường bắt đầu nứt toác, chỉ mấy giây thì đã đổ sập hoàn toàn và chôn Kỵ Sĩ bóng đen ở bên trong.
“Quả nhiên như lời Hiền Giả nói, căn nhà cổ của nam tước Launrent đã nhiều năm không tu sửa rồi…”
Lucien biết năng lượng “Tay Cộng Hưởng” của mình không thể làm sập một ngôi nhà bình thường, nhưng ngôi nhà vốn dĩ nhiều năm không tu sửa thì không nằm trong phạm vi đó. Sự rung lắc vừa nãy chắc đã làm lung lay kết cấu và sự ổn định của nó, rồi lại bị Kỵ Sĩ bóng đen đâm vào như vậy nên đã trực tiếp đổ sập.
Ầm ầm ầm, âm thanh biệt thự sập xuống rất lớn, Hiền Giả không kịp thi triển Tiêu Âm Thành Lũy để triệt tiêu nên tiếng động truyền ra rất xa, trong đêm tối có thể nghe thấy rõ ràng.
“Hỏng rồi, người gác đêm!” Đây là suy nghĩ lóe qua đầu tiên trong lòng đám người Hiền Giả và quạ đen Ashley, lúc này nếu đi lật căn biệt thự đổ sập để tìm giết Kỵ Sĩ bóng đen chỉ sẽ gặp phải người gác đêm của giáo hội mà thôi.
Cân nhắc nhanh sự nguy hiểm, quạ đen Ashley hóa thành một bóng đen bao phủ lấy Kẹo Mật Trắng đồng thời nói với Lucien: “Ngài giáo sư, lần sau gặp!” Vừa nói nó vừa bay vào trong bầu trời đen, nhanh chóng rời đi.
Hiền Giả và Simon sau khi hành lễ với Lucien thì mở miệng nói: “Ngài giáo sư, chúng tôi cáo từ trước đây.” Sau đó nhanh chóng đi ra cửa lớn, hòa vào trong màn đêm giống như hai người đều có cách hoặc nơi ẩn nấp trong khu quý tộc vậy.
Còn Lucien, dù là trong suy nghĩ của quạ đen Ashley hay là đám người Hiền Giả, thì giáo sư thần bí lớn mạnh như vậy chắc chắn có cách rời khỏi đó, giống như bản thân quạ đen vậy nên không cần lo cho ông ấy.
Lucien còn chưa phản ứng kịp thì họ đã rời đi rồi, hắn đành nói thầm trong lòng một câu: “Có thể đưa tôi cùng đi.”
Giả vờ thần bí, giả vờ lớn mạnh thì vẫn phải trả giá!
Không còn thời gian nán lại, Lucien cũng quay người đi xuyên qua cửa lớn, nhanh chóng đi vào trong đêm tối.
Ầm ầm, tiếng sấm rất lớn vang lên, những giọt mưa bằng hạt đậu mau chóng rơi xuống, cơn bão ủ đã lâu cuối cùng đã bắt đầu.
Tuy nhiên trong đống đổ nát của căn biệt thự đổ sụp, ngọn lửa u ám bùng cháy lên từng chút, thiêu rụi trần nhà, đốt nứt đá cuội, sau đó một bóng người màu đen bò ra.
Lớp bóng tối trên người hắn đã biến mất rất nhiều, có thể trực tiếp nhìn thấy khuôn mặt hắn. Hơn ba mươi tuổi, râu ria cắt tỉa rất gọn gàng, chính là đại ca Yaren của Hắc bang Yaren.
Yaren nhìn Lucien hòa mình vào nơi tối tăm thì do dự mấy giây:
“Lúc nguy hiểm nhất hắn lại không nhanh chóng phát ra ma pháp xây dựng trong linh hồn bản thân mà lại sử dụng vật phẩm ma pháp, chứng tỏ thực lực của hắn không lớn mạnh như mình tưởng tượng, vừa nãy ma pháp đáng sợ đó chắc đã tiêu hao phần lớn tinh thần lực của hắn rồi, có nên đuổi theo tiếp không?”
“Không được, động tĩnh quá lớn, người gác đêm hay thậm chí giáo chủ giáo hội e rằng đang chạy đến đây, mình đã bị trọng thương nên nếu bị đối phó tiếp thì hoặc là chết hoặc là bị bắt đến sở tài phán.”
Phán đoán cục thế một cách đơn giản, Yaren không vì phẫn nộ và thù hận mà làm ảnh hưởng bản thân, thân thể lắc một cái liền hòa vào trong bóng tối, biến đi một cách lặng lẽ.
…………
Mưa ngày càng nặng hạt, giống như thác nước từ trên trời đổ xuống, đập lên người sẽ có cảm giác đau đớn. Toàn thân Lucien ướt đẫm đang chạy nhanh trong đêm tối, các vật phẩm như nguyên liệu hoặc là đựng trong ống thủy tinh, hoặc là được bọc trong vải ma pháp đặc biệt chống nước nên không bị ảnh hưởng.
Bất kỳ một học đồ ma pháp có tiền đồ nào cũng đều sẽ suy nghĩ đến việc bảo quản nguyên liệu làm phép của bản thân ở các thời tiết và môi trường khác nhau, kiểu học đồ ma pháp mà vừa có mưa lớn thì không thể nào làm phép thì rất là khó sống trên thế giới này.
Trong gió lớn mưa bão sấm chớp, Lucien giống như bị ngăn cách ở thế giới khác, cô đơn chạy về phía cửa vào con đường bí mật.
Rất nhanh, Lucien nhìn thấy nơi bị bóng cây cối che lấp, con đường bí mật đã ở trước mắt.
Nhưng lúc này, một luồng sấm chớp lóe lên, khiến khu quanh đó được chiếu rọi sáng như ban ngày, Lucien đã nhìn thấy một người đàn ông mặc lễ phục màu trắng, hắn mang một đôi găng tay đen kịt, mái tóc màu đỏ nhạt ướt dầm dính ở trán.
Găng tay đen, người gác đêm!
Lúc Lucien nhìn thấy người gác đêm này thì bản thân cũng bị hắn chú ý.
Hai người vốn dĩ vì mưa lớn và bóng tối không thể phát hiện ra nhau, hiện giờ lại đúng lúc bị ánh chớp cực lớn chiếu rọi.
Tác giả :
Mực Thích Lặn Nước