Áo Thuật Thần Tọa
Quyển 1 - Chương 26: Bút Ký Của Nữ Phù Thủy (1)
Victor cười hiền lành:
- Không sao, Lucien, cậu không cần phải ngại, có việc gì cứ nói ra xem nào.
Lucien gật đầu, hỏi một cách chân thành:
- Tiên sinh Victor, tôi có thể học miễn phí được không?
- Ha ha ha.
Rhine (*) chợt cười to, không còn giữ hình tượng ưu nhã lúc ban đầu.
Thấy Lucien “thật thà” và “thành khẩn” như thế thì ngay cả Victor cũng không nhịn được nữa phải bật cười ha hả, nước mắt dường như sắp trào ra ngoài. Còn những người còn lại bất kể là Rhine hay là Lotter, Phyllis đều cười đến mức run cả người, không thể bảo trì phong độ lúc đầu, ngay cả lão tiên sinh như Xavier cũng phải mỉm cười mà lắc đầu. Còn đám Annie, Colin đã theo học Victor bấy lâu nay mà vẫn chưa được trở thành học sinh chính thức của ông thì trong tiếng cười của họ dường như còn mang theo chút dư vị của cay đắng và đố kỵ.
Lucien hoàn toàn mờ mịt không hiểu phản ứng của mọi người như thế này có nghĩa là gì đây, không hiểu do kiến thức của mình không được đầy đủ nên tạo thành trò cười cho mọi người hay là chuyện gì khác mà hắn thật sự không biết. Chẳng qua chuyện đó cũng không quá kỳ quái và cũng không tính là quá quan trọng, nghĩ vậy nên Lucien mới lên tiếng hỏi:
- Victor tiên sinh?
Victor ho khan vài tiếng, cố gắng thu lại tiếng cười, nghiêm túc nhìn Lucien:
- Ý của ta là, Lucien cậu có đồng ý theo học âm nhạc với ta không? Tuy cậu đã hơi lớn tuổi nhưng con đường âm nhạc quan trọng nhất vẫn là thiên phú, hơn nữa cho dù thiên phú của cậu có bình thường đến đâu nữa thì chỉ cần theo ta học tập vài năm cũng đã có thể trở thành nhạc sĩ chính thức và không cần lo lắng cuộc sống trong tương lai, có thể trở thành nhạc sư của Arthaud, nhạc sư của đế quốc Arthaud chúng ta chính là những người mà quý tộc của các quốc gia khác muốn mời nhất đấy.
Sau đó Victor dừng lại một chút, hài hước nói thêm vào một câu:
- Đương nhiên là miễn toàn bộ học phí.
Câu nói này cũng lần thứ hai làm cho đám người Lotter, Rhine cười nhẹ.
Đối với Victor, học sinh của y có thể phân làm ba loại. Loại thứ nhất là những người học tập văn tự mỗi tháng 5 đồng bạc Nael, trong quá trình học nếu được y cho phép thì có thể trở thành loại học sinh thứ hai, theo y học tập âm nhạc, mỗi tháng phải trả mười đồng bạc Nael. Hơn nữa, trong quá trình học nhạc, nếu có biểu hiện tài hoa trác việt hoặc thiên phú hơn người thì mới có thể trở thành loại học sinh thứ ba của hắn, đi theo hắn biểu diễn tại các buổi diễn tấu, có thể lợi dụng quan hệ và danh tiếng của y, được coi như là đệ tử chân truyền.
Loại học sinh như vậy, hiện nay Victor chỉ có một vị, lúc này thì gã cũng đã trở thành một nhạc sĩ xuất sắc.
Mà Lotter, Phyllis, Herodotus đều thuộc về loại học sinh thứ hai. Nếu Lucien đáp ứng thì cũng thuộc vào loại thứ hai, chỉ có điều hắn được miễn học phí 10 đồng bạc Nael mỗi tháng.
Tuy Victor giảng dạy cho đủ loại học sinh nhưng thu nhập một năm của y cũng chỉ được khoảng 7 đồng vàng Tall mà thôi, tương đương với giai cấp bình dân chứ không thể bằng được với những tên thương nhân hạng nhất. Nói chung thì khoản tiền 7 đồng vàng Tall cũng chính là thu nhập của đa số các vị nhạc sĩ hợp cách.
Còn những loại người khác, tỷ nha cha của Annie, gã làm thư ký toà án cho thành thị của Arthaud, riêng tiền lương thôi mỗi năm cũng đã bỏ túi 15 đồng vàng Tall, chưa kể những khoản khác.
Nhưng Victor cũng không phải chỉ dựa vào giảng dạy để sống, phần lớn thu nhập của ông đều dựa vào sự ủng hộ của các vị quý tộc hay được Hiệp hội âm nhạc quốc gia mời đi diễn tấu, bình thường thì một năm cũng được khoảng 100 đồng vàng Tall. Số tiền ấy cũng đủ để đưa Victor bước chân vào xã hội thượng lưu, tuy không thể tậu được một trang viên cho mình, cũng không thể làm gì khác nhưng cũng đủ để cho y sống thoải mái.
Bởi vậy cho dù trong năm nay Victor hầu như đã từ chối tất cả lời mời, nhưng riêng vấn đề miễn phí học tập cho Lucien thì y có thừa khả năng.
Lucien không ngờ đến quà cảm tạ của Victor lại là muốn thu mình làm học sinh để học âm nhạc, nên trong khoảng thời gian ngắn có chút do dự, chẳng qua rất nhanh hắn đã trấn định lại. Hơn nữa Lucien nghĩ đến nội dung trong cuốn sổ nhật ký của nữ phù thủy, mặt khác còn phải báo đáp ân tình của cả nhà chú Joel, trong lòng âm thầm suy nghĩ:
- Tạm thời còn chưa biết đến chỗ nào để học tập ma pháp, khoảng thời gian này e rằng cũng sẽ rất dài, chi bằng tiếp tục sống tại Arthaud, dù sao thì nơi này cũng là đế quốc lớn nhất phồn vinh nhất khu vực phía Tây. Chỗ này cũng là đại thành thị gần với Hắc ám sơn mạch nhất, có hệ thống nhân vật ngầm phức tạp nhất, ta muốn tìm hiểu tin tức về ma pháp, hay là các loại vật liệu thì cũng sẽ thuận tiện hơn nhiều. Đã như vậy hay lấy danh nghĩa học tập làm nhạc sĩ hoặc là nhạc sư để che dấu thân phận Ma pháp sư cũng được. Thêm vào đó cần phải tích lũy tiền bạc để sau này còn dùng tới, xem ra đây là lựa chọn tốt nhất, có thể làm nghề nghiệp được mọi người ở Arthaud tôn kính nhất, thì há cớ gì lại không làm?
Bởi vì muốn bắt đầu học tập ma pháp, nên Lucien không muốn sử dùng các loại tư liệu ở trong thư viện linh hồn để tìm cách kiếm tiền, nếu hắn làm như vậy sẽ rất dễ thu hút sự chú ý của Giáo hội. Chờ đến khi tìm được địa điểm có thể an toàn học tập Ma pháp thì mới kiếm tiền cũng không muộn.
Sắp xếp lại các suy nghĩ trong lòng, Lucien lộ ra nụ cười chân thành nói:
- Cảm ơn ngài, Victor tiên sinh, hy vọng ngài có thể dạy cho tôi loại âm nhạc để tôi tìm đến bản ngã tươi đẹp của cuộc sống.
Victor thõa mãn gật đầu:
- Lucien, cậu thật sự rất thuần khiết, lại cần cù chăm chỉ, hơn nữa còn rất thông minh, là loại người ta ít gặp qua, hy vọng cậu sau này có thể thành công trên con đường âm nhạc.
Nói xong câu này thì Victor đã chính thức cho phép Lucien theo y học tập âm nhạc. Mà mấy người Annie, Colin nghe vậy thì nhất thời trở nên thất vọng và không hài lòng.
- Ta thật sự không đơn giản như vậy đâu.
Ở trong nội tâm, Lucien không nhịn được phải phản bác một câu, vừa nãy chỉ là không biểu hiện ra mà thôi. Đồng thời Lucien cũng cảm giác được ánh mắt của mấy người Colin, Renee đang đứng ở phía sau khá phức tạp.
Victor gọi Ace đi vào, đem năm đồng bạc Nael trả lại cho Lucien, sau đó y mời Rhine, Xavier đi vào phòng đọc sách, để cảm tạ bọn họ. Victor cũng bảo mấy người Lotter, Phyllis, Herodotus ở lại phòng luyện tập đàn để chút nữa phối hợp với y tiếp tục cải tạo đàn Harpsichord.
Còn Lucien vì chưa được học nhạc lý cơ bản nên sau khi Victor cho hắn mượn quyển “Từ điển các từ thông dụng” thì đi ra đại sảnh chuẩn bị về nhà.
- Xin chào, Lucien.
Renee với mái tóc nâu đôi mắt xếch, ngũ quan sắc sảo và dáng người mảnh khảnh bỗng nhiên từ phía sau chạy tới, gã lộ ra nụ cười tỏa sáng y hệt như mặt trời:
- Tôi là Renee, Weisz Renee, tôi thấy trong quá trình học tập văn tự, cậu tỏ ra rất có thiên phú đối với các loại văn tự và ngôn ngữ.
(*) Trong các chương trước mình để tên nhân vật này là Rhein, nay mình xin đổi lại tên Rhine cho thống nhất và chính xác hơn, chân thành xin lỗi các bạn rất nhiều.
- Không sao, Lucien, cậu không cần phải ngại, có việc gì cứ nói ra xem nào.
Lucien gật đầu, hỏi một cách chân thành:
- Tiên sinh Victor, tôi có thể học miễn phí được không?
- Ha ha ha.
Rhine (*) chợt cười to, không còn giữ hình tượng ưu nhã lúc ban đầu.
Thấy Lucien “thật thà” và “thành khẩn” như thế thì ngay cả Victor cũng không nhịn được nữa phải bật cười ha hả, nước mắt dường như sắp trào ra ngoài. Còn những người còn lại bất kể là Rhine hay là Lotter, Phyllis đều cười đến mức run cả người, không thể bảo trì phong độ lúc đầu, ngay cả lão tiên sinh như Xavier cũng phải mỉm cười mà lắc đầu. Còn đám Annie, Colin đã theo học Victor bấy lâu nay mà vẫn chưa được trở thành học sinh chính thức của ông thì trong tiếng cười của họ dường như còn mang theo chút dư vị của cay đắng và đố kỵ.
Lucien hoàn toàn mờ mịt không hiểu phản ứng của mọi người như thế này có nghĩa là gì đây, không hiểu do kiến thức của mình không được đầy đủ nên tạo thành trò cười cho mọi người hay là chuyện gì khác mà hắn thật sự không biết. Chẳng qua chuyện đó cũng không quá kỳ quái và cũng không tính là quá quan trọng, nghĩ vậy nên Lucien mới lên tiếng hỏi:
- Victor tiên sinh?
Victor ho khan vài tiếng, cố gắng thu lại tiếng cười, nghiêm túc nhìn Lucien:
- Ý của ta là, Lucien cậu có đồng ý theo học âm nhạc với ta không? Tuy cậu đã hơi lớn tuổi nhưng con đường âm nhạc quan trọng nhất vẫn là thiên phú, hơn nữa cho dù thiên phú của cậu có bình thường đến đâu nữa thì chỉ cần theo ta học tập vài năm cũng đã có thể trở thành nhạc sĩ chính thức và không cần lo lắng cuộc sống trong tương lai, có thể trở thành nhạc sư của Arthaud, nhạc sư của đế quốc Arthaud chúng ta chính là những người mà quý tộc của các quốc gia khác muốn mời nhất đấy.
Sau đó Victor dừng lại một chút, hài hước nói thêm vào một câu:
- Đương nhiên là miễn toàn bộ học phí.
Câu nói này cũng lần thứ hai làm cho đám người Lotter, Rhine cười nhẹ.
Đối với Victor, học sinh của y có thể phân làm ba loại. Loại thứ nhất là những người học tập văn tự mỗi tháng 5 đồng bạc Nael, trong quá trình học nếu được y cho phép thì có thể trở thành loại học sinh thứ hai, theo y học tập âm nhạc, mỗi tháng phải trả mười đồng bạc Nael. Hơn nữa, trong quá trình học nhạc, nếu có biểu hiện tài hoa trác việt hoặc thiên phú hơn người thì mới có thể trở thành loại học sinh thứ ba của hắn, đi theo hắn biểu diễn tại các buổi diễn tấu, có thể lợi dụng quan hệ và danh tiếng của y, được coi như là đệ tử chân truyền.
Loại học sinh như vậy, hiện nay Victor chỉ có một vị, lúc này thì gã cũng đã trở thành một nhạc sĩ xuất sắc.
Mà Lotter, Phyllis, Herodotus đều thuộc về loại học sinh thứ hai. Nếu Lucien đáp ứng thì cũng thuộc vào loại thứ hai, chỉ có điều hắn được miễn học phí 10 đồng bạc Nael mỗi tháng.
Tuy Victor giảng dạy cho đủ loại học sinh nhưng thu nhập một năm của y cũng chỉ được khoảng 7 đồng vàng Tall mà thôi, tương đương với giai cấp bình dân chứ không thể bằng được với những tên thương nhân hạng nhất. Nói chung thì khoản tiền 7 đồng vàng Tall cũng chính là thu nhập của đa số các vị nhạc sĩ hợp cách.
Còn những loại người khác, tỷ nha cha của Annie, gã làm thư ký toà án cho thành thị của Arthaud, riêng tiền lương thôi mỗi năm cũng đã bỏ túi 15 đồng vàng Tall, chưa kể những khoản khác.
Nhưng Victor cũng không phải chỉ dựa vào giảng dạy để sống, phần lớn thu nhập của ông đều dựa vào sự ủng hộ của các vị quý tộc hay được Hiệp hội âm nhạc quốc gia mời đi diễn tấu, bình thường thì một năm cũng được khoảng 100 đồng vàng Tall. Số tiền ấy cũng đủ để đưa Victor bước chân vào xã hội thượng lưu, tuy không thể tậu được một trang viên cho mình, cũng không thể làm gì khác nhưng cũng đủ để cho y sống thoải mái.
Bởi vậy cho dù trong năm nay Victor hầu như đã từ chối tất cả lời mời, nhưng riêng vấn đề miễn phí học tập cho Lucien thì y có thừa khả năng.
Lucien không ngờ đến quà cảm tạ của Victor lại là muốn thu mình làm học sinh để học âm nhạc, nên trong khoảng thời gian ngắn có chút do dự, chẳng qua rất nhanh hắn đã trấn định lại. Hơn nữa Lucien nghĩ đến nội dung trong cuốn sổ nhật ký của nữ phù thủy, mặt khác còn phải báo đáp ân tình của cả nhà chú Joel, trong lòng âm thầm suy nghĩ:
- Tạm thời còn chưa biết đến chỗ nào để học tập ma pháp, khoảng thời gian này e rằng cũng sẽ rất dài, chi bằng tiếp tục sống tại Arthaud, dù sao thì nơi này cũng là đế quốc lớn nhất phồn vinh nhất khu vực phía Tây. Chỗ này cũng là đại thành thị gần với Hắc ám sơn mạch nhất, có hệ thống nhân vật ngầm phức tạp nhất, ta muốn tìm hiểu tin tức về ma pháp, hay là các loại vật liệu thì cũng sẽ thuận tiện hơn nhiều. Đã như vậy hay lấy danh nghĩa học tập làm nhạc sĩ hoặc là nhạc sư để che dấu thân phận Ma pháp sư cũng được. Thêm vào đó cần phải tích lũy tiền bạc để sau này còn dùng tới, xem ra đây là lựa chọn tốt nhất, có thể làm nghề nghiệp được mọi người ở Arthaud tôn kính nhất, thì há cớ gì lại không làm?
Bởi vì muốn bắt đầu học tập ma pháp, nên Lucien không muốn sử dùng các loại tư liệu ở trong thư viện linh hồn để tìm cách kiếm tiền, nếu hắn làm như vậy sẽ rất dễ thu hút sự chú ý của Giáo hội. Chờ đến khi tìm được địa điểm có thể an toàn học tập Ma pháp thì mới kiếm tiền cũng không muộn.
Sắp xếp lại các suy nghĩ trong lòng, Lucien lộ ra nụ cười chân thành nói:
- Cảm ơn ngài, Victor tiên sinh, hy vọng ngài có thể dạy cho tôi loại âm nhạc để tôi tìm đến bản ngã tươi đẹp của cuộc sống.
Victor thõa mãn gật đầu:
- Lucien, cậu thật sự rất thuần khiết, lại cần cù chăm chỉ, hơn nữa còn rất thông minh, là loại người ta ít gặp qua, hy vọng cậu sau này có thể thành công trên con đường âm nhạc.
Nói xong câu này thì Victor đã chính thức cho phép Lucien theo y học tập âm nhạc. Mà mấy người Annie, Colin nghe vậy thì nhất thời trở nên thất vọng và không hài lòng.
- Ta thật sự không đơn giản như vậy đâu.
Ở trong nội tâm, Lucien không nhịn được phải phản bác một câu, vừa nãy chỉ là không biểu hiện ra mà thôi. Đồng thời Lucien cũng cảm giác được ánh mắt của mấy người Colin, Renee đang đứng ở phía sau khá phức tạp.
Victor gọi Ace đi vào, đem năm đồng bạc Nael trả lại cho Lucien, sau đó y mời Rhine, Xavier đi vào phòng đọc sách, để cảm tạ bọn họ. Victor cũng bảo mấy người Lotter, Phyllis, Herodotus ở lại phòng luyện tập đàn để chút nữa phối hợp với y tiếp tục cải tạo đàn Harpsichord.
Còn Lucien vì chưa được học nhạc lý cơ bản nên sau khi Victor cho hắn mượn quyển “Từ điển các từ thông dụng” thì đi ra đại sảnh chuẩn bị về nhà.
- Xin chào, Lucien.
Renee với mái tóc nâu đôi mắt xếch, ngũ quan sắc sảo và dáng người mảnh khảnh bỗng nhiên từ phía sau chạy tới, gã lộ ra nụ cười tỏa sáng y hệt như mặt trời:
- Tôi là Renee, Weisz Renee, tôi thấy trong quá trình học tập văn tự, cậu tỏ ra rất có thiên phú đối với các loại văn tự và ngôn ngữ.
(*) Trong các chương trước mình để tên nhân vật này là Rhein, nay mình xin đổi lại tên Rhine cho thống nhất và chính xác hơn, chân thành xin lỗi các bạn rất nhiều.
Tác giả :
Mực Thích Lặn Nước