Anh Thanh Niên Số Hưởng
Chương 29: Tô Tuyết Quay Về Rồi
Cơ thể gợi cảm của Lý Hiểu Như nhanh chóng ngồi lên đùi tôi, tuy rằng cô ta đã vén váy lên rồi, nhưng bên trong vẫn còn quần lót.
Huống hồ bây giờ tôi vẫn mặc đầy đủ quần áo, cho nên tạm thời không thể nào tiến hành đến bước “giao lưu kết hợp" ngay được.
Đôi môi đỏ thắm của Lý Hiểu Như hôn lên mặt tôi một trận, không hề dính lấy môi tôi mà chầm chậm dịch chuyển đầu ra chỗ khác, cô ta nhìn tôi: “Hôn cổ em đi!”
Tôi sững người mất một lúc mới ghé đầu tới, bắt đầu hôn cổ cô ta.
Da dẻ trên cổ cô ta rất mịn màng, môi của tôi vừa chạm vào đã có cảm giác như được hôn một miếng mỡ dễ.
Vả lại, trên người Lý Hiểu Như có mùi hương rất thơm, lúc này hương thơm theo mũi và miệng không ngừng len lỏi vào cơ thể tôi, cứ như một can dầu diesel vậy, dốc vào ngọn lửa trong lòng tôi.
Chỉ thoáng chốc, ngọn lửa trong lòng tôi cháy bùng khắp cơ thể.
Bàn tay tôi nhẹ nhàng vuốt ve vòng eo mảnh mai của Lý Hiểu Như, eo của cô ta vừa mềm mại vừa đàn hồi.
Tôi mới sờ được vài lần đã không nhẫn nhịn được mà bắt đầu nắn nắn.
“Ưm hừ., Lý Hiểu Như đột nhiên thốt ra tiếng rên rỉ như ảo giác, hơi nóng từ miệng cô ta bỗng chốc phả hết lên mặt tôi, ngứa ngáy vào tận trong tim.
Lý Hiểu Như đột ngột nhìn thẳng vào mắt tôi: “Anh thích nhanh hay thích chậm nào?”
Tôi lập tức nghĩ đến việc phòng riêng trong nhà hàng này không an toàn nên đáp: “Nhanh một chút!
Lý Hiểu Như ừm một tiếng: “Được, vậy tiếp đến anh hãy hưởng thụ tới chốn nhé, em đảm bảo anh sẽ không thất vọng đâu, tin rằng cả đời này anh vẫn phải nhớ tới những chuyện chúng mình đã làm tối nay”.
Nói rồi, bàn tay trắng nõn của cô ta rời khỏi vùng cổ, đặt lên quần tôi, cởi bỏ thắt lưng, sau đó kéo quần lót của cô ta xuống.
“Cưng ơi, tới đây nào!”, ánh mắt của Lý Hiểu Như tràn ngập vẻ mơ màng và cổ vũ.
Tôi thở dài một tiếng, cổ họng đã khô khốc từ bao giờ, nóng lòng muốn tiến thẳng vào “chính sự”.
“Cạch!”, thế nhưng đúng vào lúc này, cửa phòng riêng đột ngột bị đẩy ra, một nhân viên phục vụ bước vào.
“Á! Trong phòng này vẫn còn người!”, đột nhiên, nữ phục vụ kinh ngạc thét lên, đỏ mặt quay người lao ra khỏi phòng, đồng thời đóng sập cửa lại lần nữa.
Tôi và Lý Hiểu Như đều sợ chết khiếp vì biến cổ ban nãy, cô ta nhảy khỏi chân tôi, đứng sau lưng tôi nhanh chóng kéo quần lót lên, chỉnh lại chân váy.
Gương mặt xinh đẹp đã đỏ ửng một mảng, như thể có ngọn lửa cháy thẳng lên mặt.
“Chuyện này, tôi lúng túng đến mức không nói được câu nào hoàn toàn, nhưng cũng vội vàng đứng lên chỉnh trang lại."
Lý Hiểu Như đề nghị: “Chỗ này không ổn đâu, nguy hiểm quá, chúng ta tới khách sạn đi”.
Bây giờ tôi đang trong trạng thái hưng phấn, lại còn bị cắt ngang, tất nhiên sẽ không vui, chỉ nóng lòng muốn giải phóng ngọn lửa bên trong, vì thế gật đầu đồng ý: “Được!”
Lý Hiểu Như lập tức mím môi khoác tay tôi, động tác cực kỳ tự nhiên, cứ như thể tôi là bạn trai cô ta vậy.
Ngay sau đó, tôi dẫn Lý Hiểu Như ra khỏi phòng.
Đám người Lý Cương đã trả tiền bữa ăn rồi, tôi và Lý Hiểu Như cứ thế bước thẳng ra khỏi nhà hàng.
Tôi đang định gọi taxi thì điện thoại rung lên, tôi lôi ra, phát hiện ra Tô Tuyết gửi tin nhắn tới: Tối nay tôi có việc không về nhà, tốt nhất anh hãy ngoan ngoãn ở trong nhà, đừng ra ngoài xằng bậy, nếu không trừ mười ngàn tiết.
Nhìn thấy dòng tin nhắn này, tôi khẽ hít sâu một hơi.
Con ả Tô Tuyết này thực sự tưởng rằng cô ấy là vợ tôi à? Hừ, chúng tôi chỉ là vợ chồng kết hôn giả thôi mà.
Đương nhiên tôi cũng chỉ dám oán thán trong lòng thôi, dù sao trong tay Tôi Tuyết vẫn còn năm trăm nghìn tệ chưa trả, nếu bị trừ mất mười nghìn tệ thì đúng là lỗ lớn.
Đúng lúc này, Lý Hiểu Như huých huých cánh tay tôi: “Anh Lương, hay là hôm nay anh về nhà với em nhé? Khách sạn cũng không hẳn là an toàn, nhỡ bị cảnh sát đi kiểm tra phòng thì mất hứng lắm!”
Ban đầu, tôi chỉ nghĩ đây là tâm tư của Lý Hiểu Như, nhưng tôi không ngờ rằng cô ta muốn đưa tôi về nhà vì có ý đồ khác.
Tôi ngẫm nghĩ rồi đáp: “Thôi khỏi, để em theo tôi về nhà thì hơn”.
Tối nay Tô Tuyết không về nhà, tôi cũng không cần lo lắng.
Lý Hiểu Như sững người: “Anh dẫn em về nhà, không sợ vợ anh à?”
Tôi đáp: “Cô ấy đi công tác rồi, đêm nay không về nhà”.
Lý Hiểu Như buột miệng đồng ý ngay: “Được!”
Ngay sau đó, tôi vẫy một chiếc xe, đưa Lý Hiểu Như về biệt thự của Tô Tuyết.
Vừa tiến vào biệt thự, tầm mắt của Lý Hiểu Như lập tức đảo khắp xung quanh, gương mặt lộ rõ vẻ hâm mộ: “Nếu một ngày nào đó em cũng được sống trong biệt thự như thế này thì cuộc đời chẳng còn gì để tiếc nữa”.
Tôi không đáp lời.
Tròng mắt của Lý Hiểu Như đột nhiên đảo tới chỗ tôi: “Anh Lương, hay là sau này em làm tình nhân trong bóng tối của anh nhé, được không?”
Tôi sững sờ, vội vàng xua tay: “Không không không, chuyện này tuyệt đối không thể được!”
Lý Hiểu Như buồn bã thở dài một tiếng: “Được rồi, xem ra em không bì được với cô vợ vừa giàu vừa đẹp của anh”.
Tôi không muốn tiếp tục đề tài này với cô ta, bây giờ nhìn cơ thể gợi cảm mọng nước của cô ta, nhất là bộ ngực vút cao cùng đôi mông căng mẩy, trong lòng tôi đã ngứa ngáy lắm rồi: “Mau chóng đi tắm đi, lát nữa chúng ta vào phòng ngủ”.
Lý Hiểu Như hiểu ý của tôi, đỏ mặt gật đầu: “Vâng!”
Cô ta lập tức sải bước vào phòng tắm, chỉ chốc lát, trong phòng tắm đã vọng ra tiếng nước chảy róc rách.
Tôi nhìn bóng dáng uyển chuyển hắt lên tấm kính, tim gan đập nhanh đến khó tin, lòng dạ ngứa ngáy như có con mèo con đang cào cấu bên trong, số sắng muốn đè Lý Hiểu Như xuống.
Sau đó đợi cô ta tắm xong, tôi mới đi tắm.
Lý Hiểu Như nhìn chỗ nào đó của tôi phồng lên mà nở nụ cười yêu kiều: “Anh Lương, nhanh lên nha, đợi anh tắm xong em dập lửa cho anh, đảm bảo khiến anh hài lòng, cả đời này luôn nhớ tới em”.
Tôi nói được rồi vội vàng lao vào phòng tắm bắt đầu tắm rửa.
Trong lòng tôi nôn nóng muốn ngủ với Lý Hiểu Như, động tác tắm rửa cực nhanh, gần như chỉ dội nước ào ào rồi vội vã đi ra khỏi phòng tắm.
Lý Hiểu Như đứng lên khỏi sô-pha, nghênh đón tôi, bàn tay nõn nà ôm lấy cổ tôi, đôi môi căng mọng thổi nhẹ lên mặt tôi.
Tim gan tôi đã bắt đầu đánh trống trận, nhịp thở trở nên nặng nề, ôm ngang người cô ta lên, đi về phía phòng ngủ của mình trên tầng hai.
Vừa bước vào phòng ngủ, tiện tay đóng cửa lại, tôi đã quăng Lý Hiểu Như lên giường.
Lý Hiểu Như vừa tắm xong, chỉ quấn mỗi một cái khăn tắm, lúc này khăn tắm từ từ trượt xuống, một bên ngực đập vào tầm mắt tôi, còn cả đôi chân mướt mát bên dưới...
Ực ực!
Tôi nuốt nước bọt ừng ực, cứ như có hàng triệu con kiến đang bò trong lòng.
“Tới đây nào, anh Lương!”, Lý Hiểu Như giơ tay kéo khăn tắm của tôi, khăn tắm quấn trên eo tôi cũng trượt xuống, rơi trên nền đất.
Ngay sau đó cô ta kéo mạnh khiến tôi nằm vật ra giường, đôi môi nhỏ nhắn bắt đầu dịch chuyển xuống phía dưới của tôi.
Trước kia, tôi chỉ được thấy cảnh tượng này trong phim, không ngờ chính mình cũng được trải nghiệm một phen.
Tôi đã kích động không chịu nổi, nhịp đập trái tim nhanh đến đáng sợ, bất cứ lúc nào cũng có thể vọt thẳng lên cổ họng.
“Lạch cạch!”
Thế nhưng, ngay khi cái miệng nhỏ nhắn của Lý Hiểu Như vừa dịch chuyển tới bụng dưới của tôi thì cánh cửa bên dưới đột nhiên vang lên.
Tôi giật mình, không phải Tô Tuyết quay về đấy chứ?
Tôi giơ tay ra hiệu cho Lý Hiểu Như giữ im lặng, vội vàng nhảy xuống giường, mở he hé cánh cửa để liếc nhìn ra ngoài, rồi sợ đến mức ngồi bệt xuống đất.
Thế mà Tô Tuyết quay về thật.
Ối mẹ ơi! Tình huống gì thế này, không phải tối nay cô ấy không về à? Sao đột nhiên lại về chứ
Tô Tuyết tiến vào nhà, đi thẳng lên tầng hai, tôi vội vàng đóng cửa phòng ngủ của mình, cầu mong cô ấy không phát hiện ra điều gì bất thường.
“Cộc cộc cộc!”
Thế nhưng, điều khiến tôi khiếp hãi là chỉ một lát sau, Tô Tuyết đột nhiên gõ cửa phòng ngủ của tôi, sau đó giọng nói lạnh lùng của cô ấy vang lên: “Hứa Lương, mở cửa cho tôi!”