Ánh Lửa Mùa Đông
Chương 278
Dưới ba chữ ‘chào buổi sáng’ là một chữ ký tiếng anh đẹp đẽ – King.
“Biết ngay là anh mà!”
Lãnh Tiểu Dã bĩu môi, đem thẻ nhét lại vào phong bì.
Thời điểm nhìn thấy hoa tường vi cùng kiểu chữ, cô cũng đã mơ hồ đoán được là Hoàng Phủ Diệu Dương.
Nhìn hoa tường vi trên bàn, cô tiện tay cầm lên, xoay người đi tới thùng rác, giương tay muốn ném bó hoa vào, ném đến một nửa lại rút tay về, để qua một bên trên sàn gỗ.
Bỏ vào thùng rác, quay đầu lại nhìn thấy mẹ, khẳng định còn muốn hỏi dò, ngược lại phiền phức.
Suy nghĩ một chút, cô thẳng thắn đổ nước vào bình hoa, cắm hoa vào.
Chẳng qua, liền nói là người quý mến mẹ đưa.
Trở về cạnh bàn ăn, nhìn túi giấy trên bàn, Lãnh Tiểu Dã do dự một chút vẫn là lấy đồ ăn bên trong ra.
Bữa sáng trong túi rất phong phú, từ cháo phẩm đến trái tim, từ món chính đến ăn sáng... không thiếu gì cả.
Ngửi không khí mê người của mùi cơm chín, Lãnh Tiểu Dã nhún vai một cái ngồi vào bên cạnh bàn, không khách khí nắm cái muôi lên.
“Lãng phí đồ ăn là tội lớn nhất, Hoàng Phủ Diệu Dương, anh đừng cho rằng anh làm như vậy, tôi sẽ chịu thua!”
Bóp qua tiểu mộc tinh xảo trong lồng bánh bao, cắn một miếng thật lớn, ngay lập tứccô đưa tay qua chỉ màn hình.
Màn hình lóe sáng, định vị lại lần nữa chỉ thấy vị trí của Hoàng Phủ Diệu Dương đã di chuyển về hướng Đông Nam, cách xa cô hơn chút.
Lúc này, Lãnh Tiểu Dã thu hồi ánh mắt, tiếp tục ăn cơm.
...
...
Khách sạn Khải Tân Cư Cơ.
Hoạt động phát ngôn đang được diễn ra, mọi vũ công người mẫu đều được mời tới, Hứa Hạ mặc một bộ váy màu đen ngắn, đi tới sân khấu.
Bà vừa lên đài, ngay lập tức sẽ đưa tới một trận hoan hô cùng tiếng vỗ tay khôngngừng vang lwn.
Điều này cũng chẳng trách, bây giờ Hứa Hạ sớm đã công thành danh toại, mấy năm qua đa số đều giảm thiểu số lượng xuất đầu lộ diện.
Trừ phi một số hoạt động đại hình đặc biệt, bình thường bà rất ít khi xuất hiện.
Hoạt động lần này là từ Chu Mi, một người bạn tốt thuở nhỏ của bà, hai công ty tạp chí thời trang và hội từ thiện Cơ Kim, hợp tác tổ chức hoạt động gây quỹ từ thiện cho những người bị khiếm khuyết, nên bà mới đồng ý tới tham gia.
Nếu không, hoạt động phổ thông sẽ không mời nổi vị phật lớn này.
“Biết ngay là anh mà!”
Lãnh Tiểu Dã bĩu môi, đem thẻ nhét lại vào phong bì.
Thời điểm nhìn thấy hoa tường vi cùng kiểu chữ, cô cũng đã mơ hồ đoán được là Hoàng Phủ Diệu Dương.
Nhìn hoa tường vi trên bàn, cô tiện tay cầm lên, xoay người đi tới thùng rác, giương tay muốn ném bó hoa vào, ném đến một nửa lại rút tay về, để qua một bên trên sàn gỗ.
Bỏ vào thùng rác, quay đầu lại nhìn thấy mẹ, khẳng định còn muốn hỏi dò, ngược lại phiền phức.
Suy nghĩ một chút, cô thẳng thắn đổ nước vào bình hoa, cắm hoa vào.
Chẳng qua, liền nói là người quý mến mẹ đưa.
Trở về cạnh bàn ăn, nhìn túi giấy trên bàn, Lãnh Tiểu Dã do dự một chút vẫn là lấy đồ ăn bên trong ra.
Bữa sáng trong túi rất phong phú, từ cháo phẩm đến trái tim, từ món chính đến ăn sáng... không thiếu gì cả.
Ngửi không khí mê người của mùi cơm chín, Lãnh Tiểu Dã nhún vai một cái ngồi vào bên cạnh bàn, không khách khí nắm cái muôi lên.
“Lãng phí đồ ăn là tội lớn nhất, Hoàng Phủ Diệu Dương, anh đừng cho rằng anh làm như vậy, tôi sẽ chịu thua!”
Bóp qua tiểu mộc tinh xảo trong lồng bánh bao, cắn một miếng thật lớn, ngay lập tứccô đưa tay qua chỉ màn hình.
Màn hình lóe sáng, định vị lại lần nữa chỉ thấy vị trí của Hoàng Phủ Diệu Dương đã di chuyển về hướng Đông Nam, cách xa cô hơn chút.
Lúc này, Lãnh Tiểu Dã thu hồi ánh mắt, tiếp tục ăn cơm.
...
...
Khách sạn Khải Tân Cư Cơ.
Hoạt động phát ngôn đang được diễn ra, mọi vũ công người mẫu đều được mời tới, Hứa Hạ mặc một bộ váy màu đen ngắn, đi tới sân khấu.
Bà vừa lên đài, ngay lập tức sẽ đưa tới một trận hoan hô cùng tiếng vỗ tay khôngngừng vang lwn.
Điều này cũng chẳng trách, bây giờ Hứa Hạ sớm đã công thành danh toại, mấy năm qua đa số đều giảm thiểu số lượng xuất đầu lộ diện.
Trừ phi một số hoạt động đại hình đặc biệt, bình thường bà rất ít khi xuất hiện.
Hoạt động lần này là từ Chu Mi, một người bạn tốt thuở nhỏ của bà, hai công ty tạp chí thời trang và hội từ thiện Cơ Kim, hợp tác tổ chức hoạt động gây quỹ từ thiện cho những người bị khiếm khuyết, nên bà mới đồng ý tới tham gia.
Nếu không, hoạt động phổ thông sẽ không mời nổi vị phật lớn này.
Tác giả :
Công Tử Như Tuyết