Anh Hùng
Chương 10: Nàng là nữ nhân của ta
Sắc mặt Ý càng hồng lên, gương mặt xinh đẹp của nàng giống như sắp chảy ra nước, lộ ra dáng vẻ thập phần đáng yêu. Toàn thân mềm yếu vô lực.
Nàng không biết vì cái gì bị đụng vào lại có cảm giác này, làm cho nàng không nhịn được rên rỉ, bên dưới có chút ướt át, nàng thầm mắng mình, nhắm mắt lại không dám nhìn thẳng Hùng.
Đối mặt với mỹ nữ cao cao tại thượng, không thể dùng lẽ thường đi đối đãi, ngươi càng nịnh nọt nàng thì nàng càng cảm thấy ngươi đê tiện, sẽ không coi trọng ngươi.
Hùng sờ thêm vài cái rồi buông tay.
-Nàng hồi phục linh lực đi, ca giúp nàng.
Hùng vận chuyển nguyên lực tụ tập linh khí bốn phía lại để nàng tu luyện, cảm nhận mật độ linh khí nồng đậm như tụ linh trận tại học viện, Như Ý khiếp sợ. Nhận thấy cơ thể trống rỗng, Ý thu hồi tâm tư, điều chỉnh tâm tình nhắm mắt tu luyện.
Nửa ngày sau, Ý hồi phục nhìn Hùng ngồi đối diện. Thấy ánh mắt háo sắc Hùng nhìn chằm chằm mình, Ý đỏ mặt cúi đầu.
Mùi hương nam tính xông vào mũi làm trái tim nàng đập thình thịch, nắm cái áo Hùng khoác cho mình Ý cảm thấy ngọt ngào, nàng cởi chiếc áo ra trả Hùng.
-Cảm....ơn!
-Cái gì!
Nhặt hai chiếc quần lót màu trắng, màu hồng lên Ý nghiến răng.
-Thì ra là ngươi! Chút hảo cảm với Hùng bay chín tầng mây.
-Đúng! Chính ca nhìn hai nàng tắm, thật đẹp a, lần sau tắm gọi ca nhé.
Không ngờ làm việc xấu mà hắn lại còn nói năng hùng hồn như vậy. Đôi mắt long lanh của Ý không ngừng rơi lệ. Hùng đưa tay giúp nàng lau nước mắt, thỉnh thoẳng chạm vào làn da trơn bóng ấm áp kia, khiến trong lòng hắn run run.
-Nàng làm bằng nước hay sao suốt ngày khóc!
Như Ý liền lao vào lòng Hùng, khóc rống lên, tay chân đấm đá.
- Đánh chết tên xấu xa ngươi, xem người ta tắm thì thôi còn dẫn theo lão già nữa đi cùng, ngươi không nghĩ tới cảm giác của ta sao.
Đánh mệt nàng ôm lấy eo hắn. Nhuyễn hương mềm mại bổ nhào vào lòng, một cỗ khí tức ấm áp nảy lên trên thân thể. Hùng nghi hoặc:
- Không có người khác, mỗi mình ca thôi.
-Vậy ai la hét bằng giọng ồm ồm già nua: “ tiểu tử chạy mau”.
-Đó là tiếng con mèo điên, chính nó rủ ca xem hai nàng tắm.
-Mèo????
-Con mèo nàng vẫn ôm đấy nó biết nói, máu gái nữa.
-Hừ thì ra là nó hèn gì nó hay làm nũng đòi ôm, sắc mèo đừng để ta gặp được.
Hơi bất ngờ về việc con mèo biết nói nhưng Ý rất giận, bị một con mèo lừa chiếm tiện nghi.
.....
Trên một nóc nhà Bách Khoa viện, có một con mèo màu trắng đang nằm ngủ.
-Ách xì! Sao bổn đế cảm thấy lạnh lạnh, phải dùng thuốc ngay kẻo bị cảm. Cũng may hôm qua mới tìm được lô hàng mới.
Nói xong nó lôi ra vài chiếc quần lót màu đen, hồng, vàng, trắng,..... đủ loại đưa từng cái lên mũi hít lấy hít để vẻ mặt mê say.
-Hắc hắc! Thoải mái quá a! Không ngờ học viện này nhiều hàng tốt tới vậy.
Nó không biết rằng mình đã bị Hùng bán đi.
........
Trong sơn động, Ý để mặc Hùng ôm đầu tựa vào vai hắn.
Lúc này Hùng cảm nhận được thân thể mềm mại và tràn ngập co dãn, từng hương thơm xử nữ truyền tới, làm cho dục hỏa trong người bốc cháy.
-Ồ... Có gì đó đang dính vào người của ta.
Bỗng nhiên Ý cảm giác cái gì đó áp vào mông của nàng, cảm giác kì quái làm cho nàng ngứa, thân thể bắt đầu mềm oặt.
-Ngươi giấu cái gì bên dưới vậy.
Ý thở không ra hơi nói.
Thứ áp lên mông của nàng từ từ biến lớn, sắp cắm vào chỗ đó của nàng rồi, cảm giác ngứa ngáy này làm cho nàng sắp lên đỉnh, trong nội tâm nàng lo lắng a.
Lúc này sắc mặt Hùng đỏ bừng, phía dưới khó chịu không thôi, bởi vì con cu của hắn đang cắm vào khe mông của Ý, bị nàng kẹp chặt, chỉ cần hơi động một chút liền rất sảng khoái, hắn sắp tiết ra rồi.
-Không có gì? Là phản ứng sinh lí thôi.
Như Ý giật mình lao ra khỏi người Hùng. Nàng xấu hổ muốn tìm chỗ chui xuống, nàng nhìn thấy lều nhỏ của Hùng đang trướng lên, biết ngay đó là cái gì.
- Thật sự là mắc cở chết người.
Hùng nhìn sắc mặt nàng đỏ bừng, bá đạo phán một câu xanh rờn:
-Từ giờ nàng là nữ nhân của ca.
-Ai muốn làm nữ nhân của ngươi.
-Hắc! Nữ nhân ca muốn định cho dù trốn cũng không thoát được.
-Hừ đúng là tự kỉ.
-Nhìn ca xem, thiên hạ đệ nhất nam tử: muốn đẹp trai có đẹp trai, muốn khoai to có khoai to,...nữ nhân nào gặp qua chả muốn gả cho ca.
-Ta không muốn.
Không thèm quan tâm Hùng, Ý chạy như bay vào sâu bên trong động, khuôn mặt nở nụ cười, có lẽ trong lòng nàng thực sự coi Hùng là nam nhân của mình rồi.
-Uy Uy nàng đi đâu vậy chờ ca với.
Vơ vội chiếc áo khoác vào Hùng đuổi theo Ý.
-Ah!
Nghe Ý hét lên chói tai, Hùng lo lắng vội lao vào sâu trong động. Thấy nàng hoàn hảo hắn thở phào một hơi.
-Nàng làm sao vậy?
Ý co người lại, chỉ vào phía trước sợ hãi nói:
- Đó là... Có một bộ xương khô
Hùng nhìn vào bên trong đánh giá nơi đây, bên trong giống như động phủ, vách đá hai bên bóng loáng giống như dùng kiếm chém ra, trên nóc có ánh sáng chiếu rõ mọi vật bên trong. Ở giữa có một chiếc giường đá. Phía trên có một lớp bụi thật dày, trên đó một bộ xương đang ngồi xếp bằng, tọa hóa mà chết, thần kỳ là bộ xương khô này không biết qua bao nhiêu năm tháng rồi mà vẫn còn nguyên vẹn.
-Không có việc gì, người chết mà thôi!
Nàng không biết vì cái gì bị đụng vào lại có cảm giác này, làm cho nàng không nhịn được rên rỉ, bên dưới có chút ướt át, nàng thầm mắng mình, nhắm mắt lại không dám nhìn thẳng Hùng.
Đối mặt với mỹ nữ cao cao tại thượng, không thể dùng lẽ thường đi đối đãi, ngươi càng nịnh nọt nàng thì nàng càng cảm thấy ngươi đê tiện, sẽ không coi trọng ngươi.
Hùng sờ thêm vài cái rồi buông tay.
-Nàng hồi phục linh lực đi, ca giúp nàng.
Hùng vận chuyển nguyên lực tụ tập linh khí bốn phía lại để nàng tu luyện, cảm nhận mật độ linh khí nồng đậm như tụ linh trận tại học viện, Như Ý khiếp sợ. Nhận thấy cơ thể trống rỗng, Ý thu hồi tâm tư, điều chỉnh tâm tình nhắm mắt tu luyện.
Nửa ngày sau, Ý hồi phục nhìn Hùng ngồi đối diện. Thấy ánh mắt háo sắc Hùng nhìn chằm chằm mình, Ý đỏ mặt cúi đầu.
Mùi hương nam tính xông vào mũi làm trái tim nàng đập thình thịch, nắm cái áo Hùng khoác cho mình Ý cảm thấy ngọt ngào, nàng cởi chiếc áo ra trả Hùng.
-Cảm....ơn!
-Cái gì!
Nhặt hai chiếc quần lót màu trắng, màu hồng lên Ý nghiến răng.
-Thì ra là ngươi! Chút hảo cảm với Hùng bay chín tầng mây.
-Đúng! Chính ca nhìn hai nàng tắm, thật đẹp a, lần sau tắm gọi ca nhé.
Không ngờ làm việc xấu mà hắn lại còn nói năng hùng hồn như vậy. Đôi mắt long lanh của Ý không ngừng rơi lệ. Hùng đưa tay giúp nàng lau nước mắt, thỉnh thoẳng chạm vào làn da trơn bóng ấm áp kia, khiến trong lòng hắn run run.
-Nàng làm bằng nước hay sao suốt ngày khóc!
Như Ý liền lao vào lòng Hùng, khóc rống lên, tay chân đấm đá.
- Đánh chết tên xấu xa ngươi, xem người ta tắm thì thôi còn dẫn theo lão già nữa đi cùng, ngươi không nghĩ tới cảm giác của ta sao.
Đánh mệt nàng ôm lấy eo hắn. Nhuyễn hương mềm mại bổ nhào vào lòng, một cỗ khí tức ấm áp nảy lên trên thân thể. Hùng nghi hoặc:
- Không có người khác, mỗi mình ca thôi.
-Vậy ai la hét bằng giọng ồm ồm già nua: “ tiểu tử chạy mau”.
-Đó là tiếng con mèo điên, chính nó rủ ca xem hai nàng tắm.
-Mèo????
-Con mèo nàng vẫn ôm đấy nó biết nói, máu gái nữa.
-Hừ thì ra là nó hèn gì nó hay làm nũng đòi ôm, sắc mèo đừng để ta gặp được.
Hơi bất ngờ về việc con mèo biết nói nhưng Ý rất giận, bị một con mèo lừa chiếm tiện nghi.
.....
Trên một nóc nhà Bách Khoa viện, có một con mèo màu trắng đang nằm ngủ.
-Ách xì! Sao bổn đế cảm thấy lạnh lạnh, phải dùng thuốc ngay kẻo bị cảm. Cũng may hôm qua mới tìm được lô hàng mới.
Nói xong nó lôi ra vài chiếc quần lót màu đen, hồng, vàng, trắng,..... đủ loại đưa từng cái lên mũi hít lấy hít để vẻ mặt mê say.
-Hắc hắc! Thoải mái quá a! Không ngờ học viện này nhiều hàng tốt tới vậy.
Nó không biết rằng mình đã bị Hùng bán đi.
........
Trong sơn động, Ý để mặc Hùng ôm đầu tựa vào vai hắn.
Lúc này Hùng cảm nhận được thân thể mềm mại và tràn ngập co dãn, từng hương thơm xử nữ truyền tới, làm cho dục hỏa trong người bốc cháy.
-Ồ... Có gì đó đang dính vào người của ta.
Bỗng nhiên Ý cảm giác cái gì đó áp vào mông của nàng, cảm giác kì quái làm cho nàng ngứa, thân thể bắt đầu mềm oặt.
-Ngươi giấu cái gì bên dưới vậy.
Ý thở không ra hơi nói.
Thứ áp lên mông của nàng từ từ biến lớn, sắp cắm vào chỗ đó của nàng rồi, cảm giác ngứa ngáy này làm cho nàng sắp lên đỉnh, trong nội tâm nàng lo lắng a.
Lúc này sắc mặt Hùng đỏ bừng, phía dưới khó chịu không thôi, bởi vì con cu của hắn đang cắm vào khe mông của Ý, bị nàng kẹp chặt, chỉ cần hơi động một chút liền rất sảng khoái, hắn sắp tiết ra rồi.
-Không có gì? Là phản ứng sinh lí thôi.
Như Ý giật mình lao ra khỏi người Hùng. Nàng xấu hổ muốn tìm chỗ chui xuống, nàng nhìn thấy lều nhỏ của Hùng đang trướng lên, biết ngay đó là cái gì.
- Thật sự là mắc cở chết người.
Hùng nhìn sắc mặt nàng đỏ bừng, bá đạo phán một câu xanh rờn:
-Từ giờ nàng là nữ nhân của ca.
-Ai muốn làm nữ nhân của ngươi.
-Hắc! Nữ nhân ca muốn định cho dù trốn cũng không thoát được.
-Hừ đúng là tự kỉ.
-Nhìn ca xem, thiên hạ đệ nhất nam tử: muốn đẹp trai có đẹp trai, muốn khoai to có khoai to,...nữ nhân nào gặp qua chả muốn gả cho ca.
-Ta không muốn.
Không thèm quan tâm Hùng, Ý chạy như bay vào sâu bên trong động, khuôn mặt nở nụ cười, có lẽ trong lòng nàng thực sự coi Hùng là nam nhân của mình rồi.
-Uy Uy nàng đi đâu vậy chờ ca với.
Vơ vội chiếc áo khoác vào Hùng đuổi theo Ý.
-Ah!
Nghe Ý hét lên chói tai, Hùng lo lắng vội lao vào sâu trong động. Thấy nàng hoàn hảo hắn thở phào một hơi.
-Nàng làm sao vậy?
Ý co người lại, chỉ vào phía trước sợ hãi nói:
- Đó là... Có một bộ xương khô
Hùng nhìn vào bên trong đánh giá nơi đây, bên trong giống như động phủ, vách đá hai bên bóng loáng giống như dùng kiếm chém ra, trên nóc có ánh sáng chiếu rõ mọi vật bên trong. Ở giữa có một chiếc giường đá. Phía trên có một lớp bụi thật dày, trên đó một bộ xương đang ngồi xếp bằng, tọa hóa mà chết, thần kỳ là bộ xương khô này không biết qua bao nhiêu năm tháng rồi mà vẫn còn nguyên vẹn.
-Không có việc gì, người chết mà thôi!
Tác giả :
Gió Thổi Lá Bay