Ảnh Hậu Ma Giáo Giáo Chủ
Chương 91-3
An Nhược Thủy đi vào, quả nhiên thấy trên bàn bày biện chỉnh tề các loại tài liệu học tập, còn có một số phương pháp giáo dục.
Mấy thứ này không thể nào là Từ Hạo chuẩn bị trước, An Nhược Thủy ở thư phòng nhìn một vòng, đúng là thấy được sách liên quan, tiện tay lấy ra mấy quyển, cẩn thận lật xem, rất nhiều thứ đều buồn tẻ nhạt nhẽo, Từ Hạo cũng thật mất công đem hứng thú đi tìm hiểu.
......
Thời điểm An Nhược Thủy đang đọc giáo án, Lạc Huyền Ca đã dọn dẹp phòng bếp sạch sẽ, uống xong mấy hớp nước lạnh liền dự định đi tìm nhân viên đoàn phim dò hỏi chuyện đổi nghề nghiệp.
Bất quá còn chưa kịp ra cửa, vòng tay liền nhận được thông báo mới nhất.
Hệ thống: Trải qua một buổi sáng sống chung với nhau, tất cả tuyển thủ nếu không có hứng thú với nghề nghiệp của mình, có thể xuất ra một trăm ngàn tiền vàng vào chiều hôm nay cùng những tuyển thủ khác trao đổi nghề nghiệp.
Lạc Huyền Ca nhìn đến tin tức này liền ngây ngẩn, cảm giác như đang ngủ gà ngủ gật thì có người đưa gối tới, trận mưa đúng lúc này quả thực đến quá kịp thời.
Cũng chính bởi vì thông báo này, làm Lạc Giáo Chủ nhớ tới trong ba lô của mình còn mang theo trang bị mùa thứ nhất.
Cũng không biết những người khác có đem trang bị đến hay không, Lạc Huyền Ca thử dùng máy truyền tin gọi các nàng, dù gì đều là người quen, sau khi tiết mục bắt đầu vẫn chưa từng chạm mặt, cũng không biết tình huống những người khác thế nào. Nếu như trong các nàng cũng có người không thích nghề nghiệp hiện tại, đến lúc đó mọi người có thể cùng nhau cố gắng giúp đỡ.
Rất nhanh, kêu gọi của Lạc Huyền Ca liền truyền tới vòng tay những người khác, kết nối đầu tiên chính là Giang Ý Hàm, nàng vừa dọn dẹp việc nhà vừa oán trách: "Huyền Ca, thấy tin tức vừa rồi chứ? Tôi nói cho cô, tôi nhất định phải kiếm đủ một trăm ngàn cách xa đồ ma quỷ này. Cho dù là đến thứ sáu mới đủ một trăm ngàn, tôi cũng phải đi đổi một ngày thoải mái sinh hoạt!"
Máy truyền tin đột nhiên phát đến tiếng Từ Gia cười khẽ: "Một trăm ngàn? Tôi nghĩ cô nợ hệ thống một trăm ngàn ngược lại còn có thể."
"......" Giang Ý Hàm lại nghĩ tới chuyện ở mùa đầu tiên, đau lòng đến nỗi không muốn cùng các nàng nhiều lời.
Chỉ trong chốc lát, Mạnh Tiểu Manh cũng online: "Huyền Ca?! Cô tìm chúng tôi sao?"
"Ừm, tôi chỉ muốn hỏi một chút...... Trong các cô có ai muốn đổi nghề nghiệp không, chúng ta có thể cùng nhau hỗ trợ, dù sao người nhiều lực lượng lớn." Lạc Huyền Ca biết loại thời điểm này không thể nói thẳng bản thân muốn đổi, nếu không sẽ ảnh hưởng tới hình tượng của mình và Bạch Liễu, cần dẫn dắt mọi người đều muốn đổi, cuối cùng xuôi theo chiều gió.
Những người khác đều rất do dự, Giang Ý Hàm tuy rằng ồn ào muốn đổi nhưng lại không thật sự muốn tách khỏi Từ Gia. Mà Mạnh Tiểu Manh rất thích Cố Tầm Tuyết, hơn nữa Cố Tầm Tuyết rất có năng lực chăm sóc trẻ em, nếu không có Cố Tầm Tuyết, đổi lấy cộng sự mới, nàng sợ đến lúc đó bản thân cùng người khác vừa thấy được hài tử đều chân tay luống cuống không biết làm sao.
Thời điểm mọi người đều có chút trầm mặc, Hứa Như đột nhiên nói: "Tiểu Lạc, tôi muốn đổi."
Nghe được giọng Hứa Như, tất cả mọi người đều cảm thấy ngoài ý muốn.
"Nghề nghiệp của Hứa Như tỷ là gì a? Cộng sự là ai?" Giang Ý Hàm tò mò hỏi, nàng nghĩ thầm cộng sự của Hứa Như có phải Bạch Liễu, hai người bởi vì nhìn nhau lúng túng mà muốn đổi nghề nghiệp hay không?
Hứa Như chần chừ một hồi, cuối cùng nói: "Chưa đề xuất ra nghề nghiệp, trước mắt thân phận là vợ chồng mới cưới, cộng sự của tôi là Hàn Dục."
"Hàn Dục?!" Mạnh Tiểu Manh hết sức kinh ngạc hô một tiếng, tuy đã sớm biết Hàn Dục cũng tham gia show thực tế này nhưng mùa đầu tiên hoàn toàn không gặp hắn, cho nên nàng liền lựa chọn bỏ qua.
Mạnh Tiểu Manh rất không thích Hàn Dục, bởi vì hắn có mâu thuẫn với Huyền Ca, hơn nữa nhiều lần tạp chí bát quái đều ghép cặp hắn cùng tỷ tỷ, tất cả khiến cho nàng cực kỳ oán hận Hàn Dục.
"Em có hơn năm ngàn tiền vàng, đều chuyển cho chị." Mạnh Tiểu Manh trăm phần trăm ủng hộ tỷ tỷ thay đổi nghề nghiệp thay đổi đối tượng, tốt nhất có thể đổi thành cùng tổ với Bạch Liễu.
Giang Ý Hàm chần chừ một hồi, cuối cùng nói: "Tôi và Từ Gia tổng cộng có mười hai ngàn tiền vàng, hiện tại cũng chuyển cho cô."
Cố Tầm Tuyết cũng vội vàng bổ sung: "Chỗ tôi có năm mươi ngàn, hiện tại chuyển cho cô bốn mươi lăm. Còn lại thì để mọi người chi tiêu."
Những người khác đều sôi nổi cảm thán Cố Tầm Tuyết giàu có hào sảng, người khác đều là tính theo số ngàn, chỉ có nàng mỗi lần mở miệng đều phải dẫn trước người khác một số 0.
Bạch Liễu đang chuẩn bị mở miệng, Mạnh Tiểu Manh đột nhiên giành trước: "Nhưng mà, đổi với ai a?"
"Đổi thành cộng sự với Bạch Liễu đi. Cô xem tổ hợp của chúng ta hiện tại không sai biệt lắm với mùa đầu. Chi bằng đổi một lượt, giống như mùa đầu luôn." Giang Ý Hàm lên tiếng như thần.
Lạc Huyền Ca lập tức theo sau nàng: "Ừm, tôi cảm thấy có thể."
Nghe đến đó, An Nhược Thủy vẫn luôn lặn xuống nước rốt cuộc cũng bước ra, phụ họa nói: "Tôi không có ý kiến. Bất quá có đủ tiền vàng sao?"
"Hiện tại cách năm giờ chiều thay đổi nghề nghiệp còn bốn tiếng nữa, chúng ta cùng nhau cố gắng, rất nhanh liền có thể hoàn thành." Lạc Huyền Ca cực kỳ tự tin hồi đáp.
Ngoài ý muốn chính là, Lạc Huyền Ca tự tin như vậy lại không có bất kỳ người nào phản bác. Tựa hồ trong tiềm thức đều cho rằng lời Lạc Huyền Ca nói luôn chính xác, trong vòng bốn giờ ngắn ngủi, các nàng có thể gom đủ hai trăm ngàn.
Nếu đã thương định, Lạc Huyền Ca không hề gạt mọi người nữa, phân tích một chút tình trạng khẩn cấp tạm thời: "Hiện giờ chúng ta có các loại trang bị còn giữ lại từ mùa thứ nhất, vừa rồi xem qua thương thành, phát hiện mua bán trên đó vẫn tiếp tục, bất quá giá cả có chút điều chỉnh, ví dụ như máy truyền tin trở nên không đáng tiền mà máy dò và công cụ săn bắt lại bất ngờ có giá cao. Tôi suy đoán thương thành đang dụ chúng ta bán ra, thời điểm mùa ba có thể sẽ cần dùng đến những trang bị này, thậm chí sẽ lấy giá tiền cao hơn. Bởi vậy đối với chuyện có bán ra những vật này hay không, chúng ta cần cân nhắc thêm một chút."
"Hiện giờ chúng ta gom tổng số tiền vàng của tất cả lại thì có khoảng chín mươi ngàn. Trước mắt vẫn chưa đủ thay đổi một người. Nếu như bán đi một phần trang bị, chúng ta sẽ còn thiếu năm chục ngàn, nếu như bán toàn bộ trang bị, chúng ta còn thiếu ba chục ngàn." Lạc Huyền Ca tính toán xong toàn bộ kinh tế, cuối cùng chờ các thành viên quyết định.
Giang Ý Hàm trải qua một hồi tính toán tỉ mỉ liền nói: "Chúng ta trước bán ra một phần kiếm tiền vàng, còn lại năm chục ngàn mọi người chung nhau cố gắng đi kiếm đủ. Nếu tới năm giờ vẫn không được, lại rút thêm trang bị lấp vào khoảng trống."
"Ừm, tôi cảm thấy biện pháp này không tệ." Cố Tầm Tuyết mở miệng, tiếp đó lại thở dài một hơi: "Chỉ đáng tiếc, nghề nghiệp mùa thứ nhất không thể dùng mà mùa này cũng không có cướp thọ mệnh đổi tiền vàng. Nếu không chúng ta không chỉ có thể loại bỏ một nhóm người, còn có thể kiếm lượng lớn tiền vàng, lấy được trang bị cùng trị giá thọ mệnh của bọn họ."
An Nhược Thủy cũng vô cùng than tiếc, đồng tình: "Đúng vậy, nếu không cũng sẽ không ở trong trạng thái bị động như thế."
"Em cảm thấy trước mắt khá tốt, cũng không quá mức bị động. Dù sao tiền vàng nơi này so với mùa đầu dễ dàng lấy được hơn, mà còn có hạng mục em bé chấm điểm, bất quá đáng tiếc mỗi ngày chỉ có thể làm một lần. Còn có phụ huynh bên ngoài bỏ phiếu đổi lấy tiền vàng, những thứ này đều không cần tự mình đi giao tranh, xét tương đối thì vẫn khá nhẹ nhàng." Lạc Huyền Ca nói.
"Hiện tại hệ thống đã đổi mới nhiệm vụ, mọi người có thể dùng nghề nghiệp tương ứng đi kiếm tiền vàng. Như của tôi...... Bán ra một trái có thể được mười đồng tiền vàng, các cô thì sao?" Lạc Huyền Ca nhìn nhiệm vụ của mình, tiếp đó hỏi những người khác.
An Nhược Thủy lập tức nói: "Trợ giúp học sinh học bù, mỗi giờ năm trăm tiền vàng. Dùng toàn bộ bốn giờ để dạy thêm cũng không đủ tiền vàng a."
Mạnh Tiểu Manh nói: "Tôi chính là chủ siêu thị, bán ra một kiện hàng hóa có thể được mười đồng tiền vàng. Vậy một buổi chiều tôi phải bán bao nhiêu thứ mới có được mấy chục ngàn tiền vàng a."
Nhiều người như vậy, chỉ có Từ Gia ngữ khí vui sướng nhất: "Tôi cùng Giang Ý Hàm là vợ chồng đang chiến tranh lạnh, trong vòng ba giờ dùng phương thức lãng mạn nhất đánh động đối phương liền có được năm ngàn tiền vàng. Bất quá phương thức lãng mạn nhất này cần dân mạng bỏ phiếu quyết định."
Hứa Như nhìn nghề nghiệp của mình, cực kỳ bất đắc dĩ lên tiếng: "Mỗi lần nói với nhau một câu âu yếm tâm sự có thể được năm đồng tiền vàng."
Vì là giả làm vợ chồng, lời âu yếm đều giá rẻ như vậy sao?!
Bất quá Hứa Như vô cùng buồn rầu thầm nghĩ, nàng đối với Hàn Dục đừng nói đến việc một lời âu yếm, nửa chữ mang sắc thái tình cảm sợ là cũng nói không được a.
"Đừng vội, hệ thống còn ra nhiệm vụ khác, nếu các cô cảm thấy nhiệm vụ của bản thân quá khó khăn phức tạp, có thể nhận hoàn thành nhiệm vụ khác, giá cả tiền vàng cũng không quá thấp." An Nhược Thủy biết Hứa Như rất khó hoàn thành nhiệm vụ kia nên thừa dịp Hứa Như còn chưa thở ngắn than dài, nàng liền nói ra phát hiện của mình cho mọi người biết.
Nghe vậy, Hứa Như quả nhiên là cực kì vui vẻ, nàng tình nguyện đi làm nhiệm vụ khác, kiếm lấy ít tiền vàng khổ sở một chút, cũng không muốn nói mấy lời âu yếm liên tiếp không ngừng cùng Hàn Dục.
"Nếu đã an bài tốt, vậy chúng ta liền chuẩn bị xuất phát đi." Lạc Huyền Ca cảm thấy mình một khắc cũng không chờ nổi, dù gì phu nhân còn đang ở cùng người khác, 'người khác' kia còn là nam nhân mà ngoại giới luôn đồn đãi đặc biệt xứng đôi với phu nhân, hơn nữa còn là nam nhân mà mình ghét cay ghét đắng.
Mà chuyện này không chỉ một mình Lạc Huyền Ca vội vàng, những người khác càng là gấp không chờ nổi, cầm công cụ ra cửa kiếm vàng.
......
Lạc Huyền Ca nhìn Tiểu Hi trong nhà, lại nghĩ mặt trời bên ngoài quá độc, liền nói với Bạch Liễu: "Cô ở lại bồi Tiểu Hi, một mình tôi đi là được."
"Nhưng hôm nay cả một buổi sáng đều là cô bận rộn, hiện giờ vẫn là để tôi đi thì hơn, cô ở lại với Tiểu Hi." Bạch Liễu từ chối, theo nàng cảm nhận, Lạc Huyền Ca có lẽ là vì Hứa Như mới cố gắng kiếm tiền như thế, nàng dĩ nhiên không thể chuyện gì cũng đẩy cho Lạc Huyền Ca.
Lạc Giáo Chủ lắc đầu: "Vẫn là để tôi đi cho. Bên ngoài quá nóng, tựa hồ chỉ có chúng tôi là hoạt động ngoài trời, tôi là đội trưởng liên minh, chuyện này theo tôi đi. Cô ở nhà chăm sóc Tiểu Hi là được."
"Các dì đừng tranh cãi nữa, cháu có thể đi cùng! Không cần ở nhà, các dì cũng không cần phải bồi cháu." Tiểu Hi ôm gấu bông đi tới trước mặt Lạc Huyền Ca, lúc ban đầu còn có chút khiếp đảm, bất quá nói xong lời cuối cùng liền không sợ nữa.
Lạc Huyền Ca cúi người vươn tay xoa xoa tóc hài tử: "Cháu còn nhỏ, bên ngoài quá nóng, ra ngoài phơi một hồi sẽ bị cảm nắng."
"Cháu sẽ không bị đâu. Ở nhà, mỗi trưa cha mẹ đều sẽ mang anh trai về nhà ngủ trưa, đều là một mình cháu trông hoa quả. Cháu một chút cũng không sợ nóng, cháu... nếu nóng, cháu uống nhiều nước là được." Tiểu Hi chớp đôi mắt to tròn như nước nói với Lạc Huyền Ca.