Ân Thiếu, Đừng Quá Vô Sỉ
Chương 60: Như vậy mời rượu
Tiếu Vân Phi giới thiệu với bọn họ, “Đây là Lý tổng, Trương tổng, gọi là hắc bạch lưỡng đạo, đối với việc đầu tư Điền thị đều cảm thấy rất hứng thú, cho nên tôi mời bọn họ cùng tới.”
Điền Tâm Niệm không có thiện cảm với hai người này, nhưng vẫn là cùng bọn họ mời một ly rượu, ông mặt thẹo lại không chịu dễ dàng uống ly rượu này, “Cô Điền, rượu này uống như vậy là không còn ý nghĩa nữa.”
Điền Tâm Niệm sửng sốt, không rõ ý tứ của ông ta.
Đồng nghiệp bộ phận PR đã sớm thấy quen với cảnh này, Hoa Hoa là quản lí bộ phận PR, cô giơ chén rượu cười với ông mặt thẹo bên cạnh, “Lý tổng, em mời ngài một chén, ngài cần phải nể mặt em nha.”
Hoa Hoa ở công ty được gọi là nữ hoàng gợi cảm, cô mà ra tay sẽ không có chuyện không làm được, quả nhiên Lý tổng cũng thích điệu bộ của cô, bàn tay nắn bóp ở eo thon của cô, ánh mắt rơi vào bộ ngực đầy đặn của cô, mắt thấy liền muốn đích thân chạm vào, thân thể Hoa Hoa chuyển một cái, ngửa đầu uống hết chén rượu lớn, thoát khỏi ngực của ông ta, còn không quên ném một ánh mắt quyến rũ.
Ông mặt thẹo không phải giống đàn ông dễ gạt gẫm, ở trong mắt ông phụ nữ chính là dùng để cưỡi lên, thân phận gì cũng không có vấn đề.
Ông vứt xuống đất chén rượu, biểu tình trên mặt hiện ra hết vẻ dữ tợn, “Điền thị thật đúng là ra vẻ ta đây ghê, hôn không được sờ cũng không được, làm bộ làm tịch trinh tiết liệt nữ, ra ngoài làm việc, trang phục này cũng không biết ở trước mặt bao nhiêu đàn ông cởi ra, có phải xem thường tôi phải không?”
Điền Tâm Niệm từ trước đến nay chưa thấy qua trường hợp như vậy, Lý tổng nói cực kỳ sỉ nhục, như thể bọn họ làm gái điếm không bằng, bọn họ là cô dẫn tới, đều là con cưng lớn lên trong vòng tay của ba mẹ, cô không muốn làm loại hình kinh doanh như vậy, cô sẽ không để bọn họ bị bắt nạt.
“Xin lỗi, chúng tôi còn có việc đi trước.” Cô đứng lên đi khỏi, người khác tất nhiên là theo chân rời khỏi, nếu như ngày thường, bị người chiếm chút lợi cũng không sao, nhưng bọn họ còn chưa uống say lại có thể nói ra lời như vậy, căn bản không phải một chút ích lợi là có thể thỏa mãn.
Ai dè bọn họ mới vừa đi tới cửa, ông mặt thẹo nháy mắt, thuộc hạ liền chặn ngay ở cửa, trong lòng Điền Tâm Niệm rùng mình, “Lý tổng đây là ý gì.”
“Có ý gì đâu? Cô Điền nói đến là đến nói đi là đi, là ỷ vào Ân Diệc Phong cho cô chỗ dựa không đem Lý tôi đây để vào mắt đúng không.”
Thì ra bọn họ biết cô là vợ của Ân Diệc Phong, nghe lời của ông, cô luôn cảm giữa thấy bọn họ từng có quan hệ gì với Ân Diệc Phong, “Tóm lại làm sao thì chúng tôi mới có thể đi được.”
Người phụ nữ ngồi ở bên cạnh ông mặt thẹo lắc mông rót một ly rượu, ngậm trong miệng cúi đầu hôn lên môi ông, rót rượu vào miệng ông
Ông mặt thẹo hưởng thụ vỗ vỗ cái mông của cô ta, nói với Điền Tâm Niệm, “Giống như vậy mời tôi một ly rượu, tôi sẽ tha cho các người.”
Điền Tâm Niệm nhướng mày, hôn ông ta, cô thà chết còn hơn.
Hoa Hoa hạ quyết tâm, đi ra lăn lộn lâu như vậy chuyện gì chưa thấy qua, Điền Tâm Niệm còn nhỏ chuyện như vậy dĩ nhiên là do để cô làm, “Lý tổng, ngài xem em thay Phó tổng mời ngài một ly nha được không?”
Trương tổng ngồi ở bên cạnh sớm đã bị ánh mắt quyến rũ của Hoa Hoa làm cho chết mê chết mệt, một phát ôm cô vào trong lòng, bàn tay ghê tởm cọ sát bên trong đùi của cô, “Gấp cái gì, Phó tổng các người mời rượu xong sẽ đến lượt em thôi.”
“Ông buông cô ấy ra.” Điền Tâm Niệm không thể nhịn được nữa, tiến lên đẩy tay Trương tổng ra, trong lòng sợ muốn chết, trên mặt lại làm ra vẻ cương quyết, “Tôi nói cho các người biết, rượu tôi sẽ không mời, Hoa Hoa cũng sẽ không cùng ông, các người bây giờ tốt nhất để chúng tôi rời khỏi, bằng không thì tôi sẽ báo cảnh sát, đến tai cục cảnh sát, cho các người khỏi hách dịch nữa.”
Bọn họ như là nghe được chuyện gì buồn cười, “Báo cảnh sát, cô báo đi.”
Điền Tâm Niệm không có thiện cảm với hai người này, nhưng vẫn là cùng bọn họ mời một ly rượu, ông mặt thẹo lại không chịu dễ dàng uống ly rượu này, “Cô Điền, rượu này uống như vậy là không còn ý nghĩa nữa.”
Điền Tâm Niệm sửng sốt, không rõ ý tứ của ông ta.
Đồng nghiệp bộ phận PR đã sớm thấy quen với cảnh này, Hoa Hoa là quản lí bộ phận PR, cô giơ chén rượu cười với ông mặt thẹo bên cạnh, “Lý tổng, em mời ngài một chén, ngài cần phải nể mặt em nha.”
Hoa Hoa ở công ty được gọi là nữ hoàng gợi cảm, cô mà ra tay sẽ không có chuyện không làm được, quả nhiên Lý tổng cũng thích điệu bộ của cô, bàn tay nắn bóp ở eo thon của cô, ánh mắt rơi vào bộ ngực đầy đặn của cô, mắt thấy liền muốn đích thân chạm vào, thân thể Hoa Hoa chuyển một cái, ngửa đầu uống hết chén rượu lớn, thoát khỏi ngực của ông ta, còn không quên ném một ánh mắt quyến rũ.
Ông mặt thẹo không phải giống đàn ông dễ gạt gẫm, ở trong mắt ông phụ nữ chính là dùng để cưỡi lên, thân phận gì cũng không có vấn đề.
Ông vứt xuống đất chén rượu, biểu tình trên mặt hiện ra hết vẻ dữ tợn, “Điền thị thật đúng là ra vẻ ta đây ghê, hôn không được sờ cũng không được, làm bộ làm tịch trinh tiết liệt nữ, ra ngoài làm việc, trang phục này cũng không biết ở trước mặt bao nhiêu đàn ông cởi ra, có phải xem thường tôi phải không?”
Điền Tâm Niệm từ trước đến nay chưa thấy qua trường hợp như vậy, Lý tổng nói cực kỳ sỉ nhục, như thể bọn họ làm gái điếm không bằng, bọn họ là cô dẫn tới, đều là con cưng lớn lên trong vòng tay của ba mẹ, cô không muốn làm loại hình kinh doanh như vậy, cô sẽ không để bọn họ bị bắt nạt.
“Xin lỗi, chúng tôi còn có việc đi trước.” Cô đứng lên đi khỏi, người khác tất nhiên là theo chân rời khỏi, nếu như ngày thường, bị người chiếm chút lợi cũng không sao, nhưng bọn họ còn chưa uống say lại có thể nói ra lời như vậy, căn bản không phải một chút ích lợi là có thể thỏa mãn.
Ai dè bọn họ mới vừa đi tới cửa, ông mặt thẹo nháy mắt, thuộc hạ liền chặn ngay ở cửa, trong lòng Điền Tâm Niệm rùng mình, “Lý tổng đây là ý gì.”
“Có ý gì đâu? Cô Điền nói đến là đến nói đi là đi, là ỷ vào Ân Diệc Phong cho cô chỗ dựa không đem Lý tôi đây để vào mắt đúng không.”
Thì ra bọn họ biết cô là vợ của Ân Diệc Phong, nghe lời của ông, cô luôn cảm giữa thấy bọn họ từng có quan hệ gì với Ân Diệc Phong, “Tóm lại làm sao thì chúng tôi mới có thể đi được.”
Người phụ nữ ngồi ở bên cạnh ông mặt thẹo lắc mông rót một ly rượu, ngậm trong miệng cúi đầu hôn lên môi ông, rót rượu vào miệng ông
Ông mặt thẹo hưởng thụ vỗ vỗ cái mông của cô ta, nói với Điền Tâm Niệm, “Giống như vậy mời tôi một ly rượu, tôi sẽ tha cho các người.”
Điền Tâm Niệm nhướng mày, hôn ông ta, cô thà chết còn hơn.
Hoa Hoa hạ quyết tâm, đi ra lăn lộn lâu như vậy chuyện gì chưa thấy qua, Điền Tâm Niệm còn nhỏ chuyện như vậy dĩ nhiên là do để cô làm, “Lý tổng, ngài xem em thay Phó tổng mời ngài một ly nha được không?”
Trương tổng ngồi ở bên cạnh sớm đã bị ánh mắt quyến rũ của Hoa Hoa làm cho chết mê chết mệt, một phát ôm cô vào trong lòng, bàn tay ghê tởm cọ sát bên trong đùi của cô, “Gấp cái gì, Phó tổng các người mời rượu xong sẽ đến lượt em thôi.”
“Ông buông cô ấy ra.” Điền Tâm Niệm không thể nhịn được nữa, tiến lên đẩy tay Trương tổng ra, trong lòng sợ muốn chết, trên mặt lại làm ra vẻ cương quyết, “Tôi nói cho các người biết, rượu tôi sẽ không mời, Hoa Hoa cũng sẽ không cùng ông, các người bây giờ tốt nhất để chúng tôi rời khỏi, bằng không thì tôi sẽ báo cảnh sát, đến tai cục cảnh sát, cho các người khỏi hách dịch nữa.”
Bọn họ như là nghe được chuyện gì buồn cười, “Báo cảnh sát, cô báo đi.”
Tác giả :
Thiên Ngu Cơ