Yêu Vì Tính Phúc
Quyển 4 - Chương 16: Hài tử (H)
Editor: Kua Kua (Ái Vũ)
"Ân..." Một tiếng thở dài, Hứa Diệc Hàm nắm chặt lấy bả vai Hình Quyết, vùi đầu ở ngực hắn, cảm thụ cây gậy nóng bỏng kia chậm rãi tiến nhập vào thân thể của mình, đường đi chật hẹp bị căng ra, mạnh mẽ tiếp nhận sự xâm chiếm bá đạo này, vừa ngượng ngùng lại vừa có sự vui thích theo bản năng.
Hình Quyết xoay nàng lại, ôm lấy một bên chân dài trắng nõn nà, dương cụ thô to trướng đại nhắm thẳng vào sâu bên trong mà tiến vào, thân gậy bị mị thịt bên trong ép chặt, theo nhịp điệu hô hấp của nàng, từng chút một co rút lại. Mị thịt bên trong non mềm, co dãn, thân gậy bị kẹp vừa chặt lại vừa nóng, khoái cảm tê dại dâng lên từ trong xương cốt, sung sướng đến nỗi làm Hình Quyết không thở nổi, lấp tức đại khai mà thọc vào rút ra.
Cánh tay thô tráng hữu lực của nam nhân chống ở bên người Hứa Diệc Hàm, một tay nâng chân nàng, điên cuồng hướng về phía tiểu huyệt mất hồn kia mà luận động. Tựa như thác nước chảy xuôi, quy đầu cực đại kia từng chút một đẩy ra đường đi nhỏ hẹp, thân gậy cứng rắn kề sát lấy từng lớp da thịt mẫn cảm, ma xát không ngừng. Mật dịch ào ạt chảy ra, tiểu huyệt ướt dầm dề bị cắm đến nỗi phun nước ra, từng đợt dâm thủy bị quy đầu trướng đại mạnh mẽ khiêu khích, huyệt khẩu cũng theo đó bị căng ra, dẫn đường cho mật dịch chảy xuôi xuống.
"A a a..." Hứa Diệc Hàm bị khiêu khích đến mềm nhũn ra, cả người như nằm trên lửa, hai mắt híp lại, miệng thở dốc, đôi môi anh đào thỉnh thoảng bị hàm răng cắn chặt, dục vọng liên tục thiêu đốt lý trí, tiếng rên rỉ kiều mị không tự chủ được mà bật ra từ cổ họng, đứt quãng mà mê người. Nàng nghiêng thân mình, đường cong hoàn mỹ như ẩn như hiện, có lồi có lõm, thiếu nữ ngây ngô ngày xưa đã không còn, thay vào đó là khí thái thành thục, kiều mị dụ hoặc, quyến rũ câu nhân làm người khác chỉ muốn "ăn" sạch sẽ.
Cần cổ mỹ lệ của thiên nga ngửa ra sau, phác họa rõ nét đường cong xinh đẹp, hai cặp thỏ con phía trước sánh đôi cùng nhau, tựa như đồi núi non trập trùng san sát, vừa cứng lại vừa hồng. Hình Quyết một tay nắm lấy, tùy ý vân vê xoa nắn, giữa khe hở ngón tay thỉnh thoảng còn tràn ra từng lớp da thịt mềm mại.
Mu bàn tay của nam nhân hình thành thế đối lập với cự nhũ của thiếu nữ, một rắn chắc - một mềm mại, phảng phất như đây là đồ vật nhu mềm nhất thế gian, đang chờ đợi người đến phá hủy. Hình Quyết càng bóp càng đắc ý, thú tính dần dần bạo động, khoái cảm phóng túng bừa bãi càng thêm mãnh liệt, vòng eo nhanh chóng đong đưa, đâm thẳng vào hoa tâm. Hạ thân hai người dính chặt, dương cụ thô to tráng khí của nam nhân kề sát vào hoa huyệt mẫn cảm của nữ tử, hoa châu bị khiêu khích, làm Hứa Diệc Hàm thỉnh thoảng run rẩy không thôi.
Va chạm mạnh mẽ cùng với từng cú thúc sâu thẳm, khuôn mặt Hứa Diệc Hàm thoáng vặn vẹo, tựa như vui thích, cũng tựa như thống khổ, khoái cảm như sóng triều ập đến cuốn hết tất cả lý trí của nàng đi. Cả người như phiêu đãng trên không trung, thỏa thích mà hưởng thụ sự rong ruổi của nam nhân cùng với những niềm vui thể xác mà hắn mang đến.
Khăn trải giường cẩm sắc bị động tác kịch liệt của hai người cuốn lên từng nếp nhăn, tay nàng nắm chặt lấy một góc khăn, thân mình nhu nhược liên tiếp bị nâng cao, vừa đau khổ vừa thỏa mãn. Mị thịt dày đặc sâu trong hoa huyệt gắt gao cắn chặt từng tấc quy đầu, cẩn thận liếm láp từng lớp da thịt, khoái ý mất hồn này làm Hình Quyết nhịn không được mà thở dài: "Thật chặt... Hút ta thật sướng. Thệ nhi, ta nhớ thân mình mình của nàng rất nhiều, nhớ đến muốn điên rồi!"
Lúc này, cả người hắn như tắm trong mồ hôi, sống lưng căng chặt vẽ ra đường cong hữu lực, vai rộng eo nhỏ cơ bụng to, từng khối cơ bắp chỉnh tề xếp hàng trên cánh tay hắn, cơ ngực cùng cơ bụng cường đột ẩn chứa nguồn sức mạnh vô hạn, tùy thời đều có thể bộc phát ra. Thân trên cao dài, dương cụ phía dưới lại uy nghiêm sừng sững, theo từng động tác của hắn mà càng thêm bành trướng, nó ra sức rong ruổi ở hoa huyệt nhỏ bé, mỗi một lần ra vào đều đại biểu cho niềm vinh hạnh chinh phục.
Hứa Diệc Hàm nhìn hắn, ánh mắt mê ly, hơn phân nửa ý thức cũng đã sớm bị thổi bay đến nơi chân trời, sự tưởng niệm lâu dài cùng với bản năng khát cầu của cơ thể không ngừng xâm nhập đại não: "Quyết, ta... Ta cũng rất nhớ chàng, chàng hãy dùng sức mà cắm ta đi."
Khuôn mặt lãnh đạm, gợn sóng bất kinh xưa nay giờ lại lộ ra vẻ khát cầu, dâm đãng, hai hàng lông mày nhíu chặt, đồng tử có chút tan rã, như một chiếc thuyền cỏn con phiêu du nơi đại dương mênh mông, động tác của nam nhân lại đóng vai trò là cuồng phong gió lớn, từng chút một hung hăng cắm vào, làm nàng điên cuồng lắc lư. Không biết từ khi nào, hắn đã không thể kiềm chế nổi bản thân mình, vòng eo vặn vẹo, hướng về cặp mông đang vểnh lên, đem đường đi khẩn hẹp kia từng bước một khai phá, tâm ý của cả hai sớm đã hòa làm một, u cốc của nàng gắt gao dán vào trên thân gậy của hắn, ngây ngốc mà hôn lên gân xanh cương cứng.
Đáy mắt mê mang cùng với những lời nỉ non dâm đãng sớm đã làm nàng quên hết đi những thẹn thùng, băng sơn tan chảy, hóa thành từng đợt dâm dịch chảy xuống nơi hạ thân giao hợp. Dưới động tác mãnh liệt của hắn, thủy dịch tươi mới róc rách tuôn trào, kéo thành từng sợi chỉ bạc dài trên cánh mông trơn bóng kia, làm nàng đắm chìm vào giữa những cảm xúc phức tạp, vừa là sự sung sướng nơi thể xác, vừa là sự thẹn thùng, xấu hổ.
Mị thái dụ hoặc lúc này của nàng đều được thu hết vào đôi mắt của Hình Quyết, sâu thẳm bên trong như có từng trận lửa lửa, hắn chỉ hận không thể để côn thịt này xỏ xuyên qua cơ thể nàng, đưa đến sâu bên trong tử cung, đem tiểu yêu tinh dâm đãng này cắm đến chết.
"Thệ nhi của ta vừa trưởng thành, liền học hư mất rồi..." Hình Quyết gia tăng tốc độ, vừa sâu lại vừa tàn nhẫn, "Ở trên giường lại dám dâm đãng như thế?"
Bão tố từng cơn ập tới, dĩ vãng chưa hết, lại một đợt khác ập vào, Hứa Diệc Hàm chỉ có thể vô lực mà ê ê a a, chỗ sâu trong hoa huyệt vô cùng ngứa ngáy, thân mình lại vô lực bủn rủn, cơ thể không còn nghe theo sự điều khiển của trí óc.
Ngón chân không ngừng cuộn tròn, nàng sớm đã không còn sức mà phản biện lời hắn nói, chỉ có thể tinh tế mà nhận thấy côn thịt nóng rực chôn sâu trong cơ thể đang không ngừng làm càn, hình dạng rõ ràng, gân xanh phân bố, từng chút một chuẩn xác mà đâm sâu vào giữa thân thể nàng. Trên bụng nhỏ có thể nhận thấy rõ ràng da thịt đang nhô lên, quy đầu thô to cách cái bụng nhỏ cùng nàng chào hỏi, vậy là có thể tưởng tượng ra gậy thịt phía dưới mang đến sự vui sướng lớn lao thế nào.
"A a, thật muốn cắm vào thật nhanh... Chàng hãy dùng lực một chút, ta, ta muốn tiểu, hu hu..." Hứa Diệc Hàm cũng rõ bản thân mình đang nói gì, miệng đào khẽ đóng khẽ mở, ngực càng ngày càng phập phồng, hoa huyệt bên trong co rút, kẹp chặt lấy hắn! Bốn vách mị thịt điên cuồng nghiền ép, đem côn thịt nuốt trọn vào, theo ngọc thể co rút run rẩy, cổ nước trong suốt từ sâu trong u huyệt phun ra, một mảnh nóng rực xối thẳng lên quy đầu, mã mắt suýt nữa là buông lỏng.
Mày kiếm sắc bén của Hình Quyết nhíu chặt, chân khí quanh thân vừa chuyển, đem dục vọng muốn bắn tinh tạm thời áp chế xuống, tiếp tục động tác thọc vào rút ra ở đường đi ướt đẫm.
Một tay hắn bế thân mình mềm mại của Hứa Diệc Hàm lên, bàn tay đặt ở hai cánh mông mềm mại của nàng, đem toàn bộ thân thể nàng dán chặt lên người hắn, bước xuống giường, đi đến nơi ánh trăng đang chiếu xuống. Hứa Diệc Hàm vẫn còn đang đắm chìm trong khoái cảm cao trào, thân mình bỗng nhiên rung động, theo bản năng mà bám chặt vào bờ vai của hắn.
Khe mông chịu kích thích mạnh mẽ, dục long càng thêm điên cuồng, ở tiểu huyệt ướt đẫm bên dưới mà ra sức càn quấy, làm bừa làm bãi, mang đến từng trận khoái cảm mâu thuẫn tràn ngập khắp thân thể của nữ nhân.
Âm tinh cùng dâm dịch hòa với nhau, dọc theo côn thịt mà chảy xuống, tí tách đứt quãng trên mặt đất, thậm chí còn lê một đường thật dài, lấp la lấp lanh dưới ánh trăng mộng mơ. Từng trận âm thanh giao hợp làm người mặt đỏ tai hồng vang lên, dương vật như đang nghịch nước, mang theo từng trận dâm dịch văng tứ tung. Hai trái trứng con căng phồng không ngừng vỗ mạnh vào bên mông nảy nở, mang đến từng tiếng "bạch bạch bạch". Hứa Diệc Hàm nghẹn ngùng đỏ mặt, Hình Quyết nghe thấy lại càng thêm điên cuồng, miệng đắng lưỡi khô, cúi đầu hung hăng cắn lấy đầu vú đang nghịch ngợm, hoảng loạn kia.
Hai bên ngực tung tăng nhảy nhót, sóng gió mãnh liệt, đầu vú hồng hào của nàng bị Hình Quyết ngậm ở trong miệng, mặt lưỡi thô ráp năm lần bảy lượt trêu chọc đỉnh thù du mẫn cảm, thi thoảng lại còn đảo quanh bầu vú, bên dưới của hắn lại không ngừng trừu mãnh, hàm răng sắc nhọn day day núm vú, nàng bất mãn run lên: "A..."
Hạ thân hai người đong đưa theo tiết tấu, kề sát vào nhau. Quy đầu láu cá mà nghiền nát, xoay tròn ở hoa tâm, lông mao ma xát âm đế. Khoảng khắc côn thịt rời khỏi hoa huyệt hút hồn, mật dịch liền ào ạt chảy xuôi, gân xanh bạo trướng trên côn thịt đỏ tím, sưng to dữ dội, nó như con hổ rình mồi mà nhìn chằm chằm vào huyệt khẩu đỏ tươi - đâm vào một cái, cự long thô cứng liền bạo ngược mà phá tan đi tầng tầng lớp lớp nếp uốn, đem sức chống đỡ của mị thịt bên trong đưa đến cực hạn, nguyên cây cắm vào, đem tiểu huyệt lấp đầy.
Ánh trăng chiếu vào một bên mặt của Hứa Diệc Hàm, nhờ có nguồn sáng kích thích đầu óc thanh tỉnh, nàng mới nhận ra cả thân thể lỏa lồ của nàng đang treo ở trên người nam nhân, hai chân cực đại tách ra, tiểu huyệt căng chặt, bị côn thịt trừu mãnh đến nỗi không ngừng tiết ra dâm dịch. Gò má nàng đỏ bừng như muốn nhỏ ra máu, vừa thẹn thùng vừa xấu hổ. Hình Quyết thấy nàng như thế không muốn buông tha: "Thệ nhi thích côn thịt lớn sao? Ta cũng rất thích cặp vú lớn này của nàng, vừa thơm vừa mềm, còn có cái miệng nhỏ tham lam ở phía dưới, vừa chặt lại vừa nóng, dù cho cắm vào bao nhiêu lần cũng không thể thỏa mãn, chỉ có càng làm càng sướng mà thôi."
Những lời hạ lưu từ trong miệng hắn nói ra lại có ý nghĩa khác, khuôn mặt góc cạnh sắc bén của hắn mang theo vài phần điên cuồng của một con thú hoang dã, đôi mắt u ám đang có ngọn lửa dục vọng cháy bừng. Hứa Diệc Hàm nhìn đến mà không ngừng khiếp đảm, nàng có dự cảm rằng tối nay chỉ sợ là một hồi ác chiến thôi.
Dưới cái nhìn chăm chú của hắn, tất cả lời nói dối đều không thể che dấu được nữa, phảng phất như có một nguồn lực lượng vô hình điều khiển tâm trí của nàng, lý trí còn chưa phản ứng tiếp thu được, miệng đã vô thức nỉ non: "Thật thích... Thật thích côn thịt của Quyết..."
"Thích côn thịt làm cái gì, hả?" Hình Quyết một bên dụ dỗ, một bên bức bách nàng, côn thịt của hắn hung hăng đánh vào nơi mẫn cảm trong hoa tâm, làm cho Hứa Diệc Hàm run giật nhẹ, quả thật là chính mình không thể xem thường tên mặt người da thú này mà. Thân mình trên dưới đồng thời chịu kích thích, thanh âm cũng phá lệ kiều mị: "Thích côn thịt... Cắm vào bên trong tiểu huyệt... Tiểu huyệt của Thệ nhi..."
"Thệ nhi thật ngoan. Nước đã chảy nhiều như thế, còn thấm ướt cả phần đùi của ta, chính nàng hãy thú nhận nhanh, nàng có dâm đãng hay không?"
"Thệ nhi rất dâm đãng... Rất dâm đãng. Thệ nhi muốn bị côn thịt của Quyết làm chết... Làm chết a."
"Tiểu yêu tinh..."
Nam nhân thấp giọng thở dốc cùng với tiếng rên rỉ yêu kiều của nữ nhân đan xen vào nhau, côn thịt lại điên cuồng thọc vào rút ra hơn trăm cái, thân mình Hứa Diệc Hàm đã đi đến cực hạn, cả người run rẩy dữ dội muốn cao trào, trong đầu như có ngàn vạn tinh tú đang nở tung, sóng thần tình triều như đang nhấc cao thân thể nàng, từng bước một đưa nàng đắm chìm vào bể dục vọng. Sau khi đắm chìm ở đỉnh cao trào, sóng yên biển lặng, thân thể lại tĩnh lặng như cũ, khuây khỏa mất hồn lan đến từng tấc xương cốt trong cơ thể, cả người như được rửa sạch, thay da đổi thịt...
Nàng chợt cảm thấy tiểu huyệt trống rỗng, côn thịt đã rút ra từ khi nào, từ trong hoa huyệt phun ra một cổ nhiệt tinh, tí tách mà xối trên hạ thân Hình Quyết, chảy xuôi xuống theo từng tấc cơ bắp đùi của hắn.
Hứa Diệc Hàm khẽ nhếch mắt, mặt ửng đỏ, không biết là do dư âm của cao trào, hay là cảm xúc thẹn thùng, mất khống chế. Dòng nước vẽ ra một độ cong tuyệt đẹp trên không trung, cọ rửa lớp da thịt của Hình Quyết, bọt nước dưới ánh trăng tùy tiện vẩy ra, xem đến cực kỳ rõ ràng. Đợt phun nước này phá lệ kéo dài, nàng đã xấu hổ đến nỗi không có chỗ trốn, lại vô lực khống chế, chỉ có thể trơ mắt nhìn chính bản thân mình hệt như một đứa trẻ đi tiểu, phun đầy trên chân Hình Quyết. Đợi đến khi giai đoạn tra tấn tinh thần này qua đi, lại thêm một đợt ít đứt quãng nữa, dần dần rồi mới chấm dứt.
Nàng đã tuyệt vọng đến nỗi không còn điều gì để nói, đầu chôn sâu vào lòng ngực hắn, mà Hình Quyết lại không nhanh không chậm mà bước trở về giường, nói: "Có như thế liền xấu hổ? Khi nàng còn nhỏ, không biết đã ở trên tay ta tiểu bậy đến bao nhiêu lần."
Lời này tuy là đúng lý hợp tình, nhưng nàng lại nghe ra được ý cười chế nhạo cùng với trêu chọc của hắn. Hắn không chịu buông tha nàng a.
"Chàng..." Hứa Diệc Hàm tuy là có chút hờn dỗi, lại không biết phản bác như thế nào, chỉ có thể hung hăng trừng mắt với hắn, môi mím chặt. Nàng tùy ý để hắn nói, không thèm để tâm tới nữa.
Hình Quyết nhẹ nhàng đặt nàng nằm trên giường, hắn quỳ gối xuống, một tay nắm lấy côn thịt cứng rắn còn chưa phóng thích, chậm rãi kề sát huyệt khẩu. Sau khi đưa vào hoàn toàn, hắn phát ra một tiếng gầm nhẹ, nửa thỏa mãn, nửa khát cầu: "Thệ nhi, hầu hạ ta."
Hắn chậm rãi đi chuyển bờ mông săn chắc. Tư thế này lại dễ dàng đâm đến từng tấc da thịt mẫn cảm, nàng còn chưa kịp nói chuyện, thì đã bị quy đầu ma xát đến bủn rủn tay chân, từng đợt khoái cảm dày đặc cứ thế dâng lên từ bụng nhỏ.
Từng thanh âm dâm mĩ vang lên, bên trong soái trướng lại bốc lên từng đợt không khí ái muội, hơi thở tình dục len lỏi sâu vào trong từng tế bào mạch máu. Côn thịt cứng rắn của hắn cứ thế không biết mỏi mệt mà thọc vào rút ra ở u huyệt của nàng, ngón tay thon dài của Hình Quyết không ngừng khiêu khích hoa châu kia, đem Hứa Diệc Hàm đùa bỡn một phen, hết quỳ rồi lại nằm sấp xuống trên giường, rồi lại bị hắn nhấc cao lên, tàn nhẫn không thôi.
"A a, thật thoải mái... Côn thịt của Quyết thật lớn..."
"Làm chết nàng, tiểu dâm đãng! Nàng có biết hay không, ngày ngày ta nhìn nàng lớn lên, đã sớm mong ước đến cặp vú lớn này, hoa huyệt đỏ thẳm này. Nàng có biết dương vật ta đã ngạnh lên biết bao nhiêu lần không? Ta đã sớm hận không thể xé mở ra toàn bộ y phục của nàng, hung hăng làm chết cái huyệt nhỏ đáng chết này của nàng, làm cho nàng phải khóc lóc mà cầu xin ta."
"Hu hu, quá nhanh, quá sâu rồi... Quyết muốn thao ta sao?"
"A, đúng thế... Ta muốn đến điên rồi. Mười lăm năm không gần nữ sắc, mà bên cạnh lại có miếng thịt tươi ngon như thế. Ha..."
"Không được, đừng mà Quyết, a a..."
Bên dưới lại một lần nữa kịch liệt co rút, Hứa Diệc Hàm cao trào lần thứ hai, dưới động tác trừu mãnh điên cuồng của Hình Quyết, hạ thân hai người như dính sát vào nhau, côn thịt được đà tiến vào đến tận cùng bên trong, mã mắt buông lỏng, tinh dịch nóng bỏng nhanh chóng rót đầy vào cổ tử cung, làm bụng nàng căng lên, trướng đầy không thôi.
Hình Quyết nâng mông Hứa Diệc Hàm lên, để côn thịt mềm nhũn lấp đầy đường đi, hắn kiên quyết không cho một giọt tinh dịch nào chảy ra ngoài. Ngữ khí hắn khàn khàn, lại mang theo vẻ hả hê thỏa mãn sau khi bắn tinh, bá đạo mà nói: "Đem toàn bộ con cháu của ta giữ chặt lại trong bụng, không được để rơi rớt một giọt nào! Trước đây, nàng đã lãng phí quá nhiều rồi!" Hắn cúi người xuống bên tai nàng mà phả khí nóng, đột nhiên giọng nói trở nên vô cùng nghiêm túc, tốc độ thả chậm, vừa ôn nhu, vừa nhẹ nhàng, "Hiện tại... Hãy sinh cho ta một cái hài tử, Thệ nhi."
"Cốt nhục của chúng ta."
"Giống ta, lại giống nàng. Cả hai ta sẽ cùng nhau nuôi dạy hắn."
Hắn một tay ôm lấy eo nàng, một tay đặt ở mu bàn tay. Từng đốt ngón tay thon dài tràn qua từng khe hở, mãi mãi nắm chặt không rời.
"Ân..." Một tiếng thở dài, Hứa Diệc Hàm nắm chặt lấy bả vai Hình Quyết, vùi đầu ở ngực hắn, cảm thụ cây gậy nóng bỏng kia chậm rãi tiến nhập vào thân thể của mình, đường đi chật hẹp bị căng ra, mạnh mẽ tiếp nhận sự xâm chiếm bá đạo này, vừa ngượng ngùng lại vừa có sự vui thích theo bản năng.
Hình Quyết xoay nàng lại, ôm lấy một bên chân dài trắng nõn nà, dương cụ thô to trướng đại nhắm thẳng vào sâu bên trong mà tiến vào, thân gậy bị mị thịt bên trong ép chặt, theo nhịp điệu hô hấp của nàng, từng chút một co rút lại. Mị thịt bên trong non mềm, co dãn, thân gậy bị kẹp vừa chặt lại vừa nóng, khoái cảm tê dại dâng lên từ trong xương cốt, sung sướng đến nỗi làm Hình Quyết không thở nổi, lấp tức đại khai mà thọc vào rút ra.
Cánh tay thô tráng hữu lực của nam nhân chống ở bên người Hứa Diệc Hàm, một tay nâng chân nàng, điên cuồng hướng về phía tiểu huyệt mất hồn kia mà luận động. Tựa như thác nước chảy xuôi, quy đầu cực đại kia từng chút một đẩy ra đường đi nhỏ hẹp, thân gậy cứng rắn kề sát lấy từng lớp da thịt mẫn cảm, ma xát không ngừng. Mật dịch ào ạt chảy ra, tiểu huyệt ướt dầm dề bị cắm đến nỗi phun nước ra, từng đợt dâm thủy bị quy đầu trướng đại mạnh mẽ khiêu khích, huyệt khẩu cũng theo đó bị căng ra, dẫn đường cho mật dịch chảy xuôi xuống.
"A a a..." Hứa Diệc Hàm bị khiêu khích đến mềm nhũn ra, cả người như nằm trên lửa, hai mắt híp lại, miệng thở dốc, đôi môi anh đào thỉnh thoảng bị hàm răng cắn chặt, dục vọng liên tục thiêu đốt lý trí, tiếng rên rỉ kiều mị không tự chủ được mà bật ra từ cổ họng, đứt quãng mà mê người. Nàng nghiêng thân mình, đường cong hoàn mỹ như ẩn như hiện, có lồi có lõm, thiếu nữ ngây ngô ngày xưa đã không còn, thay vào đó là khí thái thành thục, kiều mị dụ hoặc, quyến rũ câu nhân làm người khác chỉ muốn "ăn" sạch sẽ.
Cần cổ mỹ lệ của thiên nga ngửa ra sau, phác họa rõ nét đường cong xinh đẹp, hai cặp thỏ con phía trước sánh đôi cùng nhau, tựa như đồi núi non trập trùng san sát, vừa cứng lại vừa hồng. Hình Quyết một tay nắm lấy, tùy ý vân vê xoa nắn, giữa khe hở ngón tay thỉnh thoảng còn tràn ra từng lớp da thịt mềm mại.
Mu bàn tay của nam nhân hình thành thế đối lập với cự nhũ của thiếu nữ, một rắn chắc - một mềm mại, phảng phất như đây là đồ vật nhu mềm nhất thế gian, đang chờ đợi người đến phá hủy. Hình Quyết càng bóp càng đắc ý, thú tính dần dần bạo động, khoái cảm phóng túng bừa bãi càng thêm mãnh liệt, vòng eo nhanh chóng đong đưa, đâm thẳng vào hoa tâm. Hạ thân hai người dính chặt, dương cụ thô to tráng khí của nam nhân kề sát vào hoa huyệt mẫn cảm của nữ tử, hoa châu bị khiêu khích, làm Hứa Diệc Hàm thỉnh thoảng run rẩy không thôi.
Va chạm mạnh mẽ cùng với từng cú thúc sâu thẳm, khuôn mặt Hứa Diệc Hàm thoáng vặn vẹo, tựa như vui thích, cũng tựa như thống khổ, khoái cảm như sóng triều ập đến cuốn hết tất cả lý trí của nàng đi. Cả người như phiêu đãng trên không trung, thỏa thích mà hưởng thụ sự rong ruổi của nam nhân cùng với những niềm vui thể xác mà hắn mang đến.
Khăn trải giường cẩm sắc bị động tác kịch liệt của hai người cuốn lên từng nếp nhăn, tay nàng nắm chặt lấy một góc khăn, thân mình nhu nhược liên tiếp bị nâng cao, vừa đau khổ vừa thỏa mãn. Mị thịt dày đặc sâu trong hoa huyệt gắt gao cắn chặt từng tấc quy đầu, cẩn thận liếm láp từng lớp da thịt, khoái ý mất hồn này làm Hình Quyết nhịn không được mà thở dài: "Thật chặt... Hút ta thật sướng. Thệ nhi, ta nhớ thân mình mình của nàng rất nhiều, nhớ đến muốn điên rồi!"
Lúc này, cả người hắn như tắm trong mồ hôi, sống lưng căng chặt vẽ ra đường cong hữu lực, vai rộng eo nhỏ cơ bụng to, từng khối cơ bắp chỉnh tề xếp hàng trên cánh tay hắn, cơ ngực cùng cơ bụng cường đột ẩn chứa nguồn sức mạnh vô hạn, tùy thời đều có thể bộc phát ra. Thân trên cao dài, dương cụ phía dưới lại uy nghiêm sừng sững, theo từng động tác của hắn mà càng thêm bành trướng, nó ra sức rong ruổi ở hoa huyệt nhỏ bé, mỗi một lần ra vào đều đại biểu cho niềm vinh hạnh chinh phục.
Hứa Diệc Hàm nhìn hắn, ánh mắt mê ly, hơn phân nửa ý thức cũng đã sớm bị thổi bay đến nơi chân trời, sự tưởng niệm lâu dài cùng với bản năng khát cầu của cơ thể không ngừng xâm nhập đại não: "Quyết, ta... Ta cũng rất nhớ chàng, chàng hãy dùng sức mà cắm ta đi."
Khuôn mặt lãnh đạm, gợn sóng bất kinh xưa nay giờ lại lộ ra vẻ khát cầu, dâm đãng, hai hàng lông mày nhíu chặt, đồng tử có chút tan rã, như một chiếc thuyền cỏn con phiêu du nơi đại dương mênh mông, động tác của nam nhân lại đóng vai trò là cuồng phong gió lớn, từng chút một hung hăng cắm vào, làm nàng điên cuồng lắc lư. Không biết từ khi nào, hắn đã không thể kiềm chế nổi bản thân mình, vòng eo vặn vẹo, hướng về cặp mông đang vểnh lên, đem đường đi khẩn hẹp kia từng bước một khai phá, tâm ý của cả hai sớm đã hòa làm một, u cốc của nàng gắt gao dán vào trên thân gậy của hắn, ngây ngốc mà hôn lên gân xanh cương cứng.
Đáy mắt mê mang cùng với những lời nỉ non dâm đãng sớm đã làm nàng quên hết đi những thẹn thùng, băng sơn tan chảy, hóa thành từng đợt dâm dịch chảy xuống nơi hạ thân giao hợp. Dưới động tác mãnh liệt của hắn, thủy dịch tươi mới róc rách tuôn trào, kéo thành từng sợi chỉ bạc dài trên cánh mông trơn bóng kia, làm nàng đắm chìm vào giữa những cảm xúc phức tạp, vừa là sự sung sướng nơi thể xác, vừa là sự thẹn thùng, xấu hổ.
Mị thái dụ hoặc lúc này của nàng đều được thu hết vào đôi mắt của Hình Quyết, sâu thẳm bên trong như có từng trận lửa lửa, hắn chỉ hận không thể để côn thịt này xỏ xuyên qua cơ thể nàng, đưa đến sâu bên trong tử cung, đem tiểu yêu tinh dâm đãng này cắm đến chết.
"Thệ nhi của ta vừa trưởng thành, liền học hư mất rồi..." Hình Quyết gia tăng tốc độ, vừa sâu lại vừa tàn nhẫn, "Ở trên giường lại dám dâm đãng như thế?"
Bão tố từng cơn ập tới, dĩ vãng chưa hết, lại một đợt khác ập vào, Hứa Diệc Hàm chỉ có thể vô lực mà ê ê a a, chỗ sâu trong hoa huyệt vô cùng ngứa ngáy, thân mình lại vô lực bủn rủn, cơ thể không còn nghe theo sự điều khiển của trí óc.
Ngón chân không ngừng cuộn tròn, nàng sớm đã không còn sức mà phản biện lời hắn nói, chỉ có thể tinh tế mà nhận thấy côn thịt nóng rực chôn sâu trong cơ thể đang không ngừng làm càn, hình dạng rõ ràng, gân xanh phân bố, từng chút một chuẩn xác mà đâm sâu vào giữa thân thể nàng. Trên bụng nhỏ có thể nhận thấy rõ ràng da thịt đang nhô lên, quy đầu thô to cách cái bụng nhỏ cùng nàng chào hỏi, vậy là có thể tưởng tượng ra gậy thịt phía dưới mang đến sự vui sướng lớn lao thế nào.
"A a, thật muốn cắm vào thật nhanh... Chàng hãy dùng lực một chút, ta, ta muốn tiểu, hu hu..." Hứa Diệc Hàm cũng rõ bản thân mình đang nói gì, miệng đào khẽ đóng khẽ mở, ngực càng ngày càng phập phồng, hoa huyệt bên trong co rút, kẹp chặt lấy hắn! Bốn vách mị thịt điên cuồng nghiền ép, đem côn thịt nuốt trọn vào, theo ngọc thể co rút run rẩy, cổ nước trong suốt từ sâu trong u huyệt phun ra, một mảnh nóng rực xối thẳng lên quy đầu, mã mắt suýt nữa là buông lỏng.
Mày kiếm sắc bén của Hình Quyết nhíu chặt, chân khí quanh thân vừa chuyển, đem dục vọng muốn bắn tinh tạm thời áp chế xuống, tiếp tục động tác thọc vào rút ra ở đường đi ướt đẫm.
Một tay hắn bế thân mình mềm mại của Hứa Diệc Hàm lên, bàn tay đặt ở hai cánh mông mềm mại của nàng, đem toàn bộ thân thể nàng dán chặt lên người hắn, bước xuống giường, đi đến nơi ánh trăng đang chiếu xuống. Hứa Diệc Hàm vẫn còn đang đắm chìm trong khoái cảm cao trào, thân mình bỗng nhiên rung động, theo bản năng mà bám chặt vào bờ vai của hắn.
Khe mông chịu kích thích mạnh mẽ, dục long càng thêm điên cuồng, ở tiểu huyệt ướt đẫm bên dưới mà ra sức càn quấy, làm bừa làm bãi, mang đến từng trận khoái cảm mâu thuẫn tràn ngập khắp thân thể của nữ nhân.
Âm tinh cùng dâm dịch hòa với nhau, dọc theo côn thịt mà chảy xuống, tí tách đứt quãng trên mặt đất, thậm chí còn lê một đường thật dài, lấp la lấp lanh dưới ánh trăng mộng mơ. Từng trận âm thanh giao hợp làm người mặt đỏ tai hồng vang lên, dương vật như đang nghịch nước, mang theo từng trận dâm dịch văng tứ tung. Hai trái trứng con căng phồng không ngừng vỗ mạnh vào bên mông nảy nở, mang đến từng tiếng "bạch bạch bạch". Hứa Diệc Hàm nghẹn ngùng đỏ mặt, Hình Quyết nghe thấy lại càng thêm điên cuồng, miệng đắng lưỡi khô, cúi đầu hung hăng cắn lấy đầu vú đang nghịch ngợm, hoảng loạn kia.
Hai bên ngực tung tăng nhảy nhót, sóng gió mãnh liệt, đầu vú hồng hào của nàng bị Hình Quyết ngậm ở trong miệng, mặt lưỡi thô ráp năm lần bảy lượt trêu chọc đỉnh thù du mẫn cảm, thi thoảng lại còn đảo quanh bầu vú, bên dưới của hắn lại không ngừng trừu mãnh, hàm răng sắc nhọn day day núm vú, nàng bất mãn run lên: "A..."
Hạ thân hai người đong đưa theo tiết tấu, kề sát vào nhau. Quy đầu láu cá mà nghiền nát, xoay tròn ở hoa tâm, lông mao ma xát âm đế. Khoảng khắc côn thịt rời khỏi hoa huyệt hút hồn, mật dịch liền ào ạt chảy xuôi, gân xanh bạo trướng trên côn thịt đỏ tím, sưng to dữ dội, nó như con hổ rình mồi mà nhìn chằm chằm vào huyệt khẩu đỏ tươi - đâm vào một cái, cự long thô cứng liền bạo ngược mà phá tan đi tầng tầng lớp lớp nếp uốn, đem sức chống đỡ của mị thịt bên trong đưa đến cực hạn, nguyên cây cắm vào, đem tiểu huyệt lấp đầy.
Ánh trăng chiếu vào một bên mặt của Hứa Diệc Hàm, nhờ có nguồn sáng kích thích đầu óc thanh tỉnh, nàng mới nhận ra cả thân thể lỏa lồ của nàng đang treo ở trên người nam nhân, hai chân cực đại tách ra, tiểu huyệt căng chặt, bị côn thịt trừu mãnh đến nỗi không ngừng tiết ra dâm dịch. Gò má nàng đỏ bừng như muốn nhỏ ra máu, vừa thẹn thùng vừa xấu hổ. Hình Quyết thấy nàng như thế không muốn buông tha: "Thệ nhi thích côn thịt lớn sao? Ta cũng rất thích cặp vú lớn này của nàng, vừa thơm vừa mềm, còn có cái miệng nhỏ tham lam ở phía dưới, vừa chặt lại vừa nóng, dù cho cắm vào bao nhiêu lần cũng không thể thỏa mãn, chỉ có càng làm càng sướng mà thôi."
Những lời hạ lưu từ trong miệng hắn nói ra lại có ý nghĩa khác, khuôn mặt góc cạnh sắc bén của hắn mang theo vài phần điên cuồng của một con thú hoang dã, đôi mắt u ám đang có ngọn lửa dục vọng cháy bừng. Hứa Diệc Hàm nhìn đến mà không ngừng khiếp đảm, nàng có dự cảm rằng tối nay chỉ sợ là một hồi ác chiến thôi.
Dưới cái nhìn chăm chú của hắn, tất cả lời nói dối đều không thể che dấu được nữa, phảng phất như có một nguồn lực lượng vô hình điều khiển tâm trí của nàng, lý trí còn chưa phản ứng tiếp thu được, miệng đã vô thức nỉ non: "Thật thích... Thật thích côn thịt của Quyết..."
"Thích côn thịt làm cái gì, hả?" Hình Quyết một bên dụ dỗ, một bên bức bách nàng, côn thịt của hắn hung hăng đánh vào nơi mẫn cảm trong hoa tâm, làm cho Hứa Diệc Hàm run giật nhẹ, quả thật là chính mình không thể xem thường tên mặt người da thú này mà. Thân mình trên dưới đồng thời chịu kích thích, thanh âm cũng phá lệ kiều mị: "Thích côn thịt... Cắm vào bên trong tiểu huyệt... Tiểu huyệt của Thệ nhi..."
"Thệ nhi thật ngoan. Nước đã chảy nhiều như thế, còn thấm ướt cả phần đùi của ta, chính nàng hãy thú nhận nhanh, nàng có dâm đãng hay không?"
"Thệ nhi rất dâm đãng... Rất dâm đãng. Thệ nhi muốn bị côn thịt của Quyết làm chết... Làm chết a."
"Tiểu yêu tinh..."
Nam nhân thấp giọng thở dốc cùng với tiếng rên rỉ yêu kiều của nữ nhân đan xen vào nhau, côn thịt lại điên cuồng thọc vào rút ra hơn trăm cái, thân mình Hứa Diệc Hàm đã đi đến cực hạn, cả người run rẩy dữ dội muốn cao trào, trong đầu như có ngàn vạn tinh tú đang nở tung, sóng thần tình triều như đang nhấc cao thân thể nàng, từng bước một đưa nàng đắm chìm vào bể dục vọng. Sau khi đắm chìm ở đỉnh cao trào, sóng yên biển lặng, thân thể lại tĩnh lặng như cũ, khuây khỏa mất hồn lan đến từng tấc xương cốt trong cơ thể, cả người như được rửa sạch, thay da đổi thịt...
Nàng chợt cảm thấy tiểu huyệt trống rỗng, côn thịt đã rút ra từ khi nào, từ trong hoa huyệt phun ra một cổ nhiệt tinh, tí tách mà xối trên hạ thân Hình Quyết, chảy xuôi xuống theo từng tấc cơ bắp đùi của hắn.
Hứa Diệc Hàm khẽ nhếch mắt, mặt ửng đỏ, không biết là do dư âm của cao trào, hay là cảm xúc thẹn thùng, mất khống chế. Dòng nước vẽ ra một độ cong tuyệt đẹp trên không trung, cọ rửa lớp da thịt của Hình Quyết, bọt nước dưới ánh trăng tùy tiện vẩy ra, xem đến cực kỳ rõ ràng. Đợt phun nước này phá lệ kéo dài, nàng đã xấu hổ đến nỗi không có chỗ trốn, lại vô lực khống chế, chỉ có thể trơ mắt nhìn chính bản thân mình hệt như một đứa trẻ đi tiểu, phun đầy trên chân Hình Quyết. Đợi đến khi giai đoạn tra tấn tinh thần này qua đi, lại thêm một đợt ít đứt quãng nữa, dần dần rồi mới chấm dứt.
Nàng đã tuyệt vọng đến nỗi không còn điều gì để nói, đầu chôn sâu vào lòng ngực hắn, mà Hình Quyết lại không nhanh không chậm mà bước trở về giường, nói: "Có như thế liền xấu hổ? Khi nàng còn nhỏ, không biết đã ở trên tay ta tiểu bậy đến bao nhiêu lần."
Lời này tuy là đúng lý hợp tình, nhưng nàng lại nghe ra được ý cười chế nhạo cùng với trêu chọc của hắn. Hắn không chịu buông tha nàng a.
"Chàng..." Hứa Diệc Hàm tuy là có chút hờn dỗi, lại không biết phản bác như thế nào, chỉ có thể hung hăng trừng mắt với hắn, môi mím chặt. Nàng tùy ý để hắn nói, không thèm để tâm tới nữa.
Hình Quyết nhẹ nhàng đặt nàng nằm trên giường, hắn quỳ gối xuống, một tay nắm lấy côn thịt cứng rắn còn chưa phóng thích, chậm rãi kề sát huyệt khẩu. Sau khi đưa vào hoàn toàn, hắn phát ra một tiếng gầm nhẹ, nửa thỏa mãn, nửa khát cầu: "Thệ nhi, hầu hạ ta."
Hắn chậm rãi đi chuyển bờ mông săn chắc. Tư thế này lại dễ dàng đâm đến từng tấc da thịt mẫn cảm, nàng còn chưa kịp nói chuyện, thì đã bị quy đầu ma xát đến bủn rủn tay chân, từng đợt khoái cảm dày đặc cứ thế dâng lên từ bụng nhỏ.
Từng thanh âm dâm mĩ vang lên, bên trong soái trướng lại bốc lên từng đợt không khí ái muội, hơi thở tình dục len lỏi sâu vào trong từng tế bào mạch máu. Côn thịt cứng rắn của hắn cứ thế không biết mỏi mệt mà thọc vào rút ra ở u huyệt của nàng, ngón tay thon dài của Hình Quyết không ngừng khiêu khích hoa châu kia, đem Hứa Diệc Hàm đùa bỡn một phen, hết quỳ rồi lại nằm sấp xuống trên giường, rồi lại bị hắn nhấc cao lên, tàn nhẫn không thôi.
"A a, thật thoải mái... Côn thịt của Quyết thật lớn..."
"Làm chết nàng, tiểu dâm đãng! Nàng có biết hay không, ngày ngày ta nhìn nàng lớn lên, đã sớm mong ước đến cặp vú lớn này, hoa huyệt đỏ thẳm này. Nàng có biết dương vật ta đã ngạnh lên biết bao nhiêu lần không? Ta đã sớm hận không thể xé mở ra toàn bộ y phục của nàng, hung hăng làm chết cái huyệt nhỏ đáng chết này của nàng, làm cho nàng phải khóc lóc mà cầu xin ta."
"Hu hu, quá nhanh, quá sâu rồi... Quyết muốn thao ta sao?"
"A, đúng thế... Ta muốn đến điên rồi. Mười lăm năm không gần nữ sắc, mà bên cạnh lại có miếng thịt tươi ngon như thế. Ha..."
"Không được, đừng mà Quyết, a a..."
Bên dưới lại một lần nữa kịch liệt co rút, Hứa Diệc Hàm cao trào lần thứ hai, dưới động tác trừu mãnh điên cuồng của Hình Quyết, hạ thân hai người như dính sát vào nhau, côn thịt được đà tiến vào đến tận cùng bên trong, mã mắt buông lỏng, tinh dịch nóng bỏng nhanh chóng rót đầy vào cổ tử cung, làm bụng nàng căng lên, trướng đầy không thôi.
Hình Quyết nâng mông Hứa Diệc Hàm lên, để côn thịt mềm nhũn lấp đầy đường đi, hắn kiên quyết không cho một giọt tinh dịch nào chảy ra ngoài. Ngữ khí hắn khàn khàn, lại mang theo vẻ hả hê thỏa mãn sau khi bắn tinh, bá đạo mà nói: "Đem toàn bộ con cháu của ta giữ chặt lại trong bụng, không được để rơi rớt một giọt nào! Trước đây, nàng đã lãng phí quá nhiều rồi!" Hắn cúi người xuống bên tai nàng mà phả khí nóng, đột nhiên giọng nói trở nên vô cùng nghiêm túc, tốc độ thả chậm, vừa ôn nhu, vừa nhẹ nhàng, "Hiện tại... Hãy sinh cho ta một cái hài tử, Thệ nhi."
"Cốt nhục của chúng ta."
"Giống ta, lại giống nàng. Cả hai ta sẽ cùng nhau nuôi dạy hắn."
Hắn một tay ôm lấy eo nàng, một tay đặt ở mu bàn tay. Từng đốt ngón tay thon dài tràn qua từng khe hở, mãi mãi nắm chặt không rời.
Tác giả :
Nhất Đóa Ngũ Hoa Nhục